Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 864
Edit:Linhlady
Trái tim của Nhậm Chỉ An quả thật đang nhảy loạn, cô nàng gặp qua vô số soái ca, nhưng chưa bao giờ khiến cô nàng có cảm giác động tâm như bây giờ.
Trước kia khi cô nàng đi qua những thế giới đó, cũng gặp được người đàn ông yêu cô nàng, yêu đến chết đi sống lại, nhưng cô nàng đều chướng mắt, phải biết rằng cô nàng muốn trở thành chấp pháp giả, làm sao có thể coi trọng một người ở vị diện cấp thấp được?
Nhưng hiện tại, nhìn đến Hiên Viên Tu trên bục giảng, cô nàng liền muốn đem hắn đè ở dưới thân, nhìn biểu tình điên cuồng vì cô nàng của hắn.
Chỉ cần nghĩ đến cảnh tượng đó, Nhậm Chỉ An liền cảm giác được thân thể khô khốc.
Cô nàng li3m li3m môi, giấu đi tham lan trong ánh mắt.
Hiên Viên Tu nhàn nhạt đảo qua Nhậm Chỉ An, lại không bỉ qua ánh mắt của cô nàng.
Hắn dưới đáy lòng cười nhạo một tiếng, loại ánh mắt này hắn đã thấy nhiều, nhưng có mấy người có thể sống đâu?
Ánh mắt của Ngân Nguyệt càng ngày càng kém, thế mà lại cử loại con gái này đến giải quyết Thân Thân nhà mình?
Chậc, đây là khi dễ Thân Thân nhà mình chưa kịp khôi phục lại hoàn toàn sao?
Hiên Viên Tu âm thầm thở dài một hơi, nhiều năm trôi qua như vậy, thực lực của Ngân Nguyệt không chỉ không tăng lên, mà cách làm người cũng càng ngày càng kiêu ngạo.
Thân Thân nhà mình, cho dù chỉ có ba phần thực lực, cũng có thể nhẹ nhàng giải quyết cô gái này......
Khóe miệng của Hiên Viên Tu ngậm một nụ cười châm chọc, lại khiến Nhậm Chỉ An càng thêm động tâm.
【 đúng, đúng là như vậy, ngươi càng cao ngạo, ta càng muốn nhìn thấy dáng vẻ cuồng si của ngươi. 】
Hô hấp của Nhậm Chỉ An nặng thêm vài phần, cô nàng phải dùng không chế rất lớn mới không đi phác gục người đàn ông kia.
Cô nàng trộm nhìn hắn một cái, thật sự càng xem càng vừa lòng.
Hiên Viên Tu sau khi nhận thức Nhậm Chỉ An là dạng con gái gì, một chút hứng thú với cô ta cũng không có.
Hắn bắt đầu nói về tiết học, tuy rằng hắn không quá thích chuyện này, nhưng vẫn phải diễn đủ.
Nhậm Chỉ An gần như si mê nhìn Hiên Viên Tu, trong đầu cô nàng đã bắt đầu mặc sức tưởng tượng bộ dáng hắn quy phục mình......
【 Giáng Giáng: Nha nha! An An mà lại có biểu tình si mê ngư vậy? Tấm tắc ~ ( mắt lé cười) 】
【 Sở Nguyên: Chậc, An An dáng vẻ si hán của ngươi, quả thật không nỡ nhìn thẳng! ( mắt lé cười) 】
【 Đại Tam Tam: Ha ha ha! Các ngươi không cần quấy rầy An An đang tự mình say mê! 】
【 ta là một tiểu thuần khiết: Hắc hắc hắc! An An, có cần ta trợ giúp không? 】
【 ta yêu lầu trên: Nha? Lầu trên có ý kiến gì không? 】
"Đinh! Người dùng ta là một tiểu thuần khiết đánh thưởng một lọ nước hoa mê."
【 ta là một tiểu thuần khiết: Hắc hắc, An An, ngươi phun nước hoa này lên người sau đi lắc lư trước mặt mỹ nhân, bảo đảm hắn sẽ yêu ngươi ~ ( mắt lé cười) 】
Nhậm Chỉ An bị thanh âm đánh thưởng làm hoàn hồn, bởi vì phòng phát sóng trực tiếp rất ít có người đánh thưởng, cho nên cô nàng mới đặc biết ghi nhớ thanh âm đánh thưởng.
Nhậm Chỉ An nhìn về phía phòng phát sóng trực tiếp, vừa vặn thấy được "Ta là một tiểu thuần khiết" cùng câu bình luận kia.
Cô nàng lại xem nước hoa mê tình đặt trong hệ thống, không tự giác mà li3m li3m miệng mình.
【 Làm sao bây giờ? Bản thân đã có chút gấp không chờ nổi......】
Một tiết học rất nhanh đã kết thúc, Hiên Viên Tu vừa tan học đã muốn rời đi, lại bị Nhậm Chỉ An gọi lại.
"Thầy giáo!" Giọng bói của Nhậm Chỉ An mang theo một tia mị ý, nhưng lại có vài phần khí thế không thuộc về phái nữ.
Hiên Viên Tu ghé mắt, nhìn về phía Nhậm Chỉ An.
Nhậm Chỉ An trong lòng vui vẻ, vội vàng chạy về hướng Hiên Viên Tu, bởi vì quá mức kích động, cô nàng còn chút nữa té ngã.
Trái tim của Nhậm Chỉ An quả thật đang nhảy loạn, cô nàng gặp qua vô số soái ca, nhưng chưa bao giờ khiến cô nàng có cảm giác động tâm như bây giờ.
Trước kia khi cô nàng đi qua những thế giới đó, cũng gặp được người đàn ông yêu cô nàng, yêu đến chết đi sống lại, nhưng cô nàng đều chướng mắt, phải biết rằng cô nàng muốn trở thành chấp pháp giả, làm sao có thể coi trọng một người ở vị diện cấp thấp được?
Nhưng hiện tại, nhìn đến Hiên Viên Tu trên bục giảng, cô nàng liền muốn đem hắn đè ở dưới thân, nhìn biểu tình điên cuồng vì cô nàng của hắn.
Chỉ cần nghĩ đến cảnh tượng đó, Nhậm Chỉ An liền cảm giác được thân thể khô khốc.
Cô nàng li3m li3m môi, giấu đi tham lan trong ánh mắt.
Hiên Viên Tu nhàn nhạt đảo qua Nhậm Chỉ An, lại không bỉ qua ánh mắt của cô nàng.
Hắn dưới đáy lòng cười nhạo một tiếng, loại ánh mắt này hắn đã thấy nhiều, nhưng có mấy người có thể sống đâu?
Ánh mắt của Ngân Nguyệt càng ngày càng kém, thế mà lại cử loại con gái này đến giải quyết Thân Thân nhà mình?
Chậc, đây là khi dễ Thân Thân nhà mình chưa kịp khôi phục lại hoàn toàn sao?
Hiên Viên Tu âm thầm thở dài một hơi, nhiều năm trôi qua như vậy, thực lực của Ngân Nguyệt không chỉ không tăng lên, mà cách làm người cũng càng ngày càng kiêu ngạo.
Thân Thân nhà mình, cho dù chỉ có ba phần thực lực, cũng có thể nhẹ nhàng giải quyết cô gái này......
Khóe miệng của Hiên Viên Tu ngậm một nụ cười châm chọc, lại khiến Nhậm Chỉ An càng thêm động tâm.
【 đúng, đúng là như vậy, ngươi càng cao ngạo, ta càng muốn nhìn thấy dáng vẻ cuồng si của ngươi. 】
Hô hấp của Nhậm Chỉ An nặng thêm vài phần, cô nàng phải dùng không chế rất lớn mới không đi phác gục người đàn ông kia.
Cô nàng trộm nhìn hắn một cái, thật sự càng xem càng vừa lòng.
Hiên Viên Tu sau khi nhận thức Nhậm Chỉ An là dạng con gái gì, một chút hứng thú với cô ta cũng không có.
Hắn bắt đầu nói về tiết học, tuy rằng hắn không quá thích chuyện này, nhưng vẫn phải diễn đủ.
Nhậm Chỉ An gần như si mê nhìn Hiên Viên Tu, trong đầu cô nàng đã bắt đầu mặc sức tưởng tượng bộ dáng hắn quy phục mình......
【 Giáng Giáng: Nha nha! An An mà lại có biểu tình si mê ngư vậy? Tấm tắc ~ ( mắt lé cười) 】
【 Sở Nguyên: Chậc, An An dáng vẻ si hán của ngươi, quả thật không nỡ nhìn thẳng! ( mắt lé cười) 】
【 Đại Tam Tam: Ha ha ha! Các ngươi không cần quấy rầy An An đang tự mình say mê! 】
【 ta là một tiểu thuần khiết: Hắc hắc hắc! An An, có cần ta trợ giúp không? 】
【 ta yêu lầu trên: Nha? Lầu trên có ý kiến gì không? 】
"Đinh! Người dùng ta là một tiểu thuần khiết đánh thưởng một lọ nước hoa mê."
【 ta là một tiểu thuần khiết: Hắc hắc, An An, ngươi phun nước hoa này lên người sau đi lắc lư trước mặt mỹ nhân, bảo đảm hắn sẽ yêu ngươi ~ ( mắt lé cười) 】
Nhậm Chỉ An bị thanh âm đánh thưởng làm hoàn hồn, bởi vì phòng phát sóng trực tiếp rất ít có người đánh thưởng, cho nên cô nàng mới đặc biết ghi nhớ thanh âm đánh thưởng.
Nhậm Chỉ An nhìn về phía phòng phát sóng trực tiếp, vừa vặn thấy được "Ta là một tiểu thuần khiết" cùng câu bình luận kia.
Cô nàng lại xem nước hoa mê tình đặt trong hệ thống, không tự giác mà li3m li3m miệng mình.
【 Làm sao bây giờ? Bản thân đã có chút gấp không chờ nổi......】
Một tiết học rất nhanh đã kết thúc, Hiên Viên Tu vừa tan học đã muốn rời đi, lại bị Nhậm Chỉ An gọi lại.
"Thầy giáo!" Giọng bói của Nhậm Chỉ An mang theo một tia mị ý, nhưng lại có vài phần khí thế không thuộc về phái nữ.
Hiên Viên Tu ghé mắt, nhìn về phía Nhậm Chỉ An.
Nhậm Chỉ An trong lòng vui vẻ, vội vàng chạy về hướng Hiên Viên Tu, bởi vì quá mức kích động, cô nàng còn chút nữa té ngã.