Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 43
Cô đã đồng ý bên Tư Hạo Quân 7 ngày. Kể từ khi cô nhận lời, ngày nào hắn cũng đưa cô đi dạo khắp nơi, tặng cho cô những món bảo vật quý hiếm. Có vẻ như hắn đang cố gắng bên cô từng chút một. Đêm đến, hai người đều chìm đắm trong sự thoải mái của dục vọng. Mỗi lần 'làm' xong, Tư Hạo Quân đều ôm cô trong lòng, hắn nhẹ nhàng đùa nghịch những ngón tay thon dài của cô, rồi đeo lên ngón tay từng chiếc nhẫn một. Chẳng mấy chốc đã qua 5 ngày, cả bàn tay trái của cô đã đeo kín nhẫn. Nhiều lúc cô muốn tháo xương nhưng Tư Hạo Quân lại đeo vào cho cô. Lằng nhằng mãi, cuối cùng cô cũng chịu thua mà mặc hắn muốn làm gì thì làm.
Ôm cô trong lòng, Tư Hạo Quân cảm thấy rất yên bình. Tay hắn vẫn đan vào tay cô không chịu buông ra.
- Ta rất mệt....
- Chẳng lẽ ta "làm" mạnh quá?
Nghe được lời này, suýt chút nữa cô sặc nước bọt. Cơn buồn ngủ tan biến ngay. Cô quay sang lườm Tư Hạo Quân, chỉ thấy hắn đang vui vẻ thưởng thức ngón tay cô.
- Đeo nhiều nhẫn khó chịu.
- Nàng không thích ngọc sao? Hay mai ta đeo nhẫn vàng cho nàng?
- Đều không muốn đeo!
Cô bắt đầu giận dỗi. Tư Hạo Quân cúi xuống hôn nhẹ lên trán của cô.
- Nàng đeo rất đẹp. Ta thích ngắm!
Dù sao nói thêm nữa cô cũng không cãi lí được với Tư Hạo Quân. Bản thân đành cam chịu để hắn trang trí ngọc ngà sặc sỡ lên tay mình. Đang định nhắm mắt ngủ trước, ai ngờ cô thấy bất ngờ khi nhìn mái tóc dài của hắn đang chuyển sang màu đen. Hình như, mấy hôm trước nó cũng có chuyển màu nhưng cô cứ nghĩ rằng hắn đang luyện công nên mới vậy. Cả ngày hôm nay hắn dẫn cô đi ngắm cảnh, không có luyện công gì mà mái tóc càng ngày càng đen. Chính vì vậy cô mới thắc mắc.
- Tóc của chàng... Hình như, đang dần biến thành màu đen đúng không?
Nụ cười trên môi của Tư Hạo Quân vụt tắt. Hắn trầm ngâm một lúc, cố trấn tĩnh rồi nở nụ cười lại với cô.
- Tóc ta đang chuyển sang màu đen chứng tỏ ta đang trẻ ra. Chẳng lẽ nàng không thích phu quân của nàng trẻ ra sao?
- Đùa gì vậy. Ai nói chàng là phu quân của ta!
- Hai ngày nữa thành hôn rồi, ta nhận trước cũng không có gì là quá đáng.
- Ta không nhận!
Cô nhích người ra một chút. Thật không ngờ, Tư Hạo Quân xoay người nắm chặt lấy hai cổ tay của cô đè xuống giường. Còn không đợi cô chuẩn bị, hắn đã cúi xuống đặt lên môi cô một nụ hôn sâu.
Căn phòng thoáng cái đã nóng rực, bên trong diễn ra cảnh xuân sắc khiến người ta phải đỏ mặt...
_________
Hôm sau, khi cô đang chìm vào giấc ngủ ngon. Cửa phòng khẽ mở ra, một thân hình nhỏ nhắn lẻn vào lén lút đi lại gần giường của cô. Hai bàn tay trắng trẻo để lên cạnh giường, hơi nhích người lên một chút, để lộ một gương mặt siêu đáng yêu với đôi mắt to tròn.
Tiểu Diêm Tử hí hửng đưa ngón tay trỏ chọc nhẹ vào bên má của cô. Thằng nhóc mỉm cười tươi, nộ ra hàm răng trắng với nụ cười mị hoặc. Hình như thằng nhóc này rất thích nữ nhân đang nằm trên giường, nó định nhổm dậy muốn chạm thêm ai ngờ bị bàn tay to lớn từ phía sau nhấc bổng lên.
- Aa... Ai dám thất lễ với ta! Có biết ta là ai không?
Giọng nói trong trẻo của Tiểu Diêm Tử thành công khiến cô tỉnh giấc. Cô vừa mới mở mắt đã thấy Tư Hạo Quân đang sa sầm nét mặt nhấc một đứa bé xinh đẹp trên tay. Đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra, Tư Hạo Quân cầm chiếc chăn phủ kín lên người cô lạnh giọng.
- Nàng mặc y phục vào!
Hắn là đang tức giận vì thằng nhóc này dám lẻn vào phòng trêu đùa cô. Đã vậy, cô còn chưa mặc y phục đàng hoàng nữa. Tư Hạo Quân không chịu nổi nữa mà xách Tiểu Diêm Tử ra ngoài, đóng sầm cửa lại.
Giữa đại sảnh rộng lớn, Tiểu Diêm Tử mếu máo quỳ gối trước mặt của Tư Hạo Quân. Mà Mã Khắc cũng vừa mới đến, hắn chỉ có thể đứng bên cạnh không dám xen vào. Hở một chút là Tiểu Quái Thú này lại đi gây chuyện, đã vậy còn chọc đến cả Thủy Thần... Kiểu này hắn cứu Tiểu Quái Thú này bằng niềm tin mất.
- Dám vào phòng của phu nhân ta, lại còn trêu chọc nàng ấy. Nhóc con, ngươi quả nhiên có gan hơn Diêm Vương đấy.
- Tư thúc, con chỉ thấy tỷ tỷ ấy xinh đẹp giống mẫu thân thôi... Không có ý gì đâu...
- Nói xem, Diêm Vương đâu mà lại cho nhóc đến đây?
Tiểu Diêm Tử cụp mắt xuống, ngay cả vẻ buồn bã cũng đẹp như vậy. Đám tỳ nữ đứng phía xa xì xào to nhỏ, ai nấy cũng bị hút hồn bởi vẻ đẹp thuần khiết của nhóc con này.
- Phụ thân bận nên nhờ con mang quà đến chúc mừng đại hỷ của thúc.
- Có thật không?
Bị cái nhìn Tư Hạo Quân làm cho mất hết tự tin. Tiểu Diêm Tử đành thú nhận tội.
- Là, phụ thân sai Mã Khắc đến. Con muốn đi chơi nên bám theo hắn đến đây luôn...
- Vậy ta nhận được quà rồi. Hai ngươi có thể về Địa Phủ!
Thực ra Tiểu Diêm Tử muốn chơi nữa. Còn đang phân vân, Thiên Song đúng lúc xuất hiện. Cô đi về phía của Tư Hạo Quân, thật không ngờ Tiểu Diêm Tử lại nhanh chóng đứng dậy chạy đến ôm lấy chân của cô.
- Tỷ tỷ, ta muốn tỷ tỷ trở thành phu nhân của ta. Bây giờ chưa phải lúc, đợi ta lớn đã.
- Ở đâu ra nhóc con xinh đẹp như vậy?
Thế mà cô lại đi xoa đầu thằng nhóc khiến Tư Hạo Quân càng ngứa mắt với Tiểu Quái Thú này. Hắn quay sang nhìn Mã Khắc, đập mạnh tay xuống ghế nói.
- Ngươi, mau dẫn thằng nhóc về! Thủy tinh cung của ta không chào đón những thành phần có sức hút đối với nữ giới!
Ôm cô trong lòng, Tư Hạo Quân cảm thấy rất yên bình. Tay hắn vẫn đan vào tay cô không chịu buông ra.
- Ta rất mệt....
- Chẳng lẽ ta "làm" mạnh quá?
Nghe được lời này, suýt chút nữa cô sặc nước bọt. Cơn buồn ngủ tan biến ngay. Cô quay sang lườm Tư Hạo Quân, chỉ thấy hắn đang vui vẻ thưởng thức ngón tay cô.
- Đeo nhiều nhẫn khó chịu.
- Nàng không thích ngọc sao? Hay mai ta đeo nhẫn vàng cho nàng?
- Đều không muốn đeo!
Cô bắt đầu giận dỗi. Tư Hạo Quân cúi xuống hôn nhẹ lên trán của cô.
- Nàng đeo rất đẹp. Ta thích ngắm!
Dù sao nói thêm nữa cô cũng không cãi lí được với Tư Hạo Quân. Bản thân đành cam chịu để hắn trang trí ngọc ngà sặc sỡ lên tay mình. Đang định nhắm mắt ngủ trước, ai ngờ cô thấy bất ngờ khi nhìn mái tóc dài của hắn đang chuyển sang màu đen. Hình như, mấy hôm trước nó cũng có chuyển màu nhưng cô cứ nghĩ rằng hắn đang luyện công nên mới vậy. Cả ngày hôm nay hắn dẫn cô đi ngắm cảnh, không có luyện công gì mà mái tóc càng ngày càng đen. Chính vì vậy cô mới thắc mắc.
- Tóc của chàng... Hình như, đang dần biến thành màu đen đúng không?
Nụ cười trên môi của Tư Hạo Quân vụt tắt. Hắn trầm ngâm một lúc, cố trấn tĩnh rồi nở nụ cười lại với cô.
- Tóc ta đang chuyển sang màu đen chứng tỏ ta đang trẻ ra. Chẳng lẽ nàng không thích phu quân của nàng trẻ ra sao?
- Đùa gì vậy. Ai nói chàng là phu quân của ta!
- Hai ngày nữa thành hôn rồi, ta nhận trước cũng không có gì là quá đáng.
- Ta không nhận!
Cô nhích người ra một chút. Thật không ngờ, Tư Hạo Quân xoay người nắm chặt lấy hai cổ tay của cô đè xuống giường. Còn không đợi cô chuẩn bị, hắn đã cúi xuống đặt lên môi cô một nụ hôn sâu.
Căn phòng thoáng cái đã nóng rực, bên trong diễn ra cảnh xuân sắc khiến người ta phải đỏ mặt...
_________
Hôm sau, khi cô đang chìm vào giấc ngủ ngon. Cửa phòng khẽ mở ra, một thân hình nhỏ nhắn lẻn vào lén lút đi lại gần giường của cô. Hai bàn tay trắng trẻo để lên cạnh giường, hơi nhích người lên một chút, để lộ một gương mặt siêu đáng yêu với đôi mắt to tròn.
Tiểu Diêm Tử hí hửng đưa ngón tay trỏ chọc nhẹ vào bên má của cô. Thằng nhóc mỉm cười tươi, nộ ra hàm răng trắng với nụ cười mị hoặc. Hình như thằng nhóc này rất thích nữ nhân đang nằm trên giường, nó định nhổm dậy muốn chạm thêm ai ngờ bị bàn tay to lớn từ phía sau nhấc bổng lên.
- Aa... Ai dám thất lễ với ta! Có biết ta là ai không?
Giọng nói trong trẻo của Tiểu Diêm Tử thành công khiến cô tỉnh giấc. Cô vừa mới mở mắt đã thấy Tư Hạo Quân đang sa sầm nét mặt nhấc một đứa bé xinh đẹp trên tay. Đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra, Tư Hạo Quân cầm chiếc chăn phủ kín lên người cô lạnh giọng.
- Nàng mặc y phục vào!
Hắn là đang tức giận vì thằng nhóc này dám lẻn vào phòng trêu đùa cô. Đã vậy, cô còn chưa mặc y phục đàng hoàng nữa. Tư Hạo Quân không chịu nổi nữa mà xách Tiểu Diêm Tử ra ngoài, đóng sầm cửa lại.
Giữa đại sảnh rộng lớn, Tiểu Diêm Tử mếu máo quỳ gối trước mặt của Tư Hạo Quân. Mà Mã Khắc cũng vừa mới đến, hắn chỉ có thể đứng bên cạnh không dám xen vào. Hở một chút là Tiểu Quái Thú này lại đi gây chuyện, đã vậy còn chọc đến cả Thủy Thần... Kiểu này hắn cứu Tiểu Quái Thú này bằng niềm tin mất.
- Dám vào phòng của phu nhân ta, lại còn trêu chọc nàng ấy. Nhóc con, ngươi quả nhiên có gan hơn Diêm Vương đấy.
- Tư thúc, con chỉ thấy tỷ tỷ ấy xinh đẹp giống mẫu thân thôi... Không có ý gì đâu...
- Nói xem, Diêm Vương đâu mà lại cho nhóc đến đây?
Tiểu Diêm Tử cụp mắt xuống, ngay cả vẻ buồn bã cũng đẹp như vậy. Đám tỳ nữ đứng phía xa xì xào to nhỏ, ai nấy cũng bị hút hồn bởi vẻ đẹp thuần khiết của nhóc con này.
- Phụ thân bận nên nhờ con mang quà đến chúc mừng đại hỷ của thúc.
- Có thật không?
Bị cái nhìn Tư Hạo Quân làm cho mất hết tự tin. Tiểu Diêm Tử đành thú nhận tội.
- Là, phụ thân sai Mã Khắc đến. Con muốn đi chơi nên bám theo hắn đến đây luôn...
- Vậy ta nhận được quà rồi. Hai ngươi có thể về Địa Phủ!
Thực ra Tiểu Diêm Tử muốn chơi nữa. Còn đang phân vân, Thiên Song đúng lúc xuất hiện. Cô đi về phía của Tư Hạo Quân, thật không ngờ Tiểu Diêm Tử lại nhanh chóng đứng dậy chạy đến ôm lấy chân của cô.
- Tỷ tỷ, ta muốn tỷ tỷ trở thành phu nhân của ta. Bây giờ chưa phải lúc, đợi ta lớn đã.
- Ở đâu ra nhóc con xinh đẹp như vậy?
Thế mà cô lại đi xoa đầu thằng nhóc khiến Tư Hạo Quân càng ngứa mắt với Tiểu Quái Thú này. Hắn quay sang nhìn Mã Khắc, đập mạnh tay xuống ghế nói.
- Ngươi, mau dẫn thằng nhóc về! Thủy tinh cung của ta không chào đón những thành phần có sức hút đối với nữ giới!