Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
bút kí yêu em-52
[Phần 2] Bút Kí Yêu Em - Chương 50_Cướp rễ (2)
Họ nói chuyện được một lúc thì đến giờ làm lễ
Anh một mình trở về phòng trang điểm để tìm cô ta
Lại gặp phải Tôn Trì Sầm
"Hạo"_thanh âm chan chứa một tình thương nào đó
Tôn Tử Hạo cau mày:"Đừng gọi thân mật như vậy, tôi không thích"
"Anh hai biết em vẫn còn giận anh nhưng mà anh thật sự hối lỗi rồi, chuyện trước kia xem như là lỗi lầm anh gây ra Chỉ mong em hãy tha thứ cho anh hai có được không?"
"Tôi vốn không trách anh"
"Vậy thì tốt quá rồi, anh chỉ muốn chúc phúc em "
"Vốn dĩ không có hạnh phúc chúc làm vì?"
Dứt câu anh đi thẳng
Từ trong một góc khuất, có một cô gái với mái tóc nâu đi ra, ôm lấy một bên tay của Tôn Trì Sầm nói:"Em thấy cậu ta có vẻ lạnh nhạt với hôn lễ này"
"Tất nhiên rồi, lấy người không yêu cảm giác đó rất khó chịu"
Cô gái đó nhìn hắn lom lom:"Vậy sau này anh không được như cậu ta đó"
"Tất nhiên rồi, vì sau này người anh cưới là em"
Tôn Trì Sầm nhìn cô gái với ánh mắt thâm tình
Chính cô ấy đã kéo hắn ra khỏi vết nhơ của tội lỗi
Cũng chính cô ấy đã mang đến niềm tin vào cuộc sống tươi đẹp này
Buổi tiệc diễn ra được nửa tiếng gì đó
Anh và Thiết Mị Nhu thì đi tiếp đãi khách
Sau đó, Mộ Kính Hiên cầm mi tro đứng trên khán đài nói to:"Chào tất cả quan khách đã có mặt ngày hôm nay, và bây giờ tôi sẽ chiếu lên màn hình những hình ảnh của cô dâu và chú rễ, để tận hưởng niềm hạnh phúc của họ"
Tôn Tử Hạo cau màu, Mộ Kính Hiên vốn biết anh không hề muốn đám cưới này diễn ra, tại sao còn
Chỉ là suy nghĩ ấy được nghĩ đến đây thì biến mất, trên màn hình lớn toàn bộ hình ảnh đều là anh và cô
Trông hai người rất đẹp đôi
Anh dường như đứng bất động, tất cả hình này làm sao mà Kính Hiên có được?
Vả lại người nắm giữ số ảnh này chỉ có cô và anh mà thôi
"Tử Hạo"
Giọng nói này? Rất quen thuộc, tựa như mật ngọt khiến người ta say đắm
Trên màn hình, cô xuất hiện, gương mặt đẹo xinh đẹp ấy, lộ ra, chỉ là đang nằm trên giường bệnh
Đây là đoạn video cô bảo anh hai mình quay giúp hôm qua, còn hiện tại cô đang đứng ở bên ngoài
Tất cả ánh mắt đều đổ dồn vào màn hình, xì xầm gì đó
Thì cũng một phen kinh hồn, sợ rằng anh sẽ thoát khỏi vòng tay cô ta:"Mau, mau tắt ngay cho tôi"
Mộ Kính Hiên lại nói:"Cô dâu 'hụt' khoan hãy nóng vội, còn ở phía sau nhiều điều bấy ngờ"
Tại sao cô bị thương?
Không phải Tĩnh Nhi bảo cô đang đi chơi với hắn ta sao?
Suy nghĩ của anh
Trên màn hình cô lại nói tiếp:"Tử Hạo, xin lỗi thời gian qua là do em đã không quan tâm đến anh, xin lỗi vì đã dối anh mọi thứ, xin lỗi vì khi anh nói chia tay mà em không níu, vì em biết bên cạnh em, anh sẽ còn gặp nhiều điều tai hại hơn, vì rm thừa biết anh được rất nhiều cô gái để mắt đến, em sợ rằng bản thân không giữ được cho nên muốn buông tay"
Nói đến đây, nước mắt cô rơi:"Nhưng mà khi xa anh rồi em mới biết được tình yêu của anh là thứ em cần nhất lúc này, giây phút này em chỉ muốn nói là em yêu anh"
Lời cô vừa dứt cũng là lúc cánh cửa căn phòng khách sạn được mở ra, cô diện trên người một bộ váy trắng tinh khuất như cô vậy, ngắn đến đầu gối, trên tay cô là đóa hoa hồng, tươi thắm, để thể hiện một tình yêu mạnh mẽ và bền lâu
Cô đi vào, từng bước từng bước đi đến bên cạnh anh, mắt cô đối mắt anh:"Anh có đồng ý đi cùng em không?"
Tôn Tử Hạo do dự vì chuyện đó với Thiết Mị Nhu
Nhìn ra được sự lưỡng lự đó, Mộ Kính Hiên nháy mắt với đám bạn thân đang chiếm giữ chỗ phát máy
Họ lập tức mở đoạn video của Thiết Mị Nhu, là một video nhưng là hai đoạn phim, đoạn đầu là Thiết Mị Nhu đang mua chuột nhân viên
Đoạn thứ hai gây cấn không kém phần ghê tởm của cô ta là cô ta đang quấn quýt với một người đàn ông to béo xấu xí
Và nhiều tiếng xì xào vang lên, chỉ trích
Thiết Mị Nhu ôm mặt la hét:"Tắt đi, mau tắt đi, đó không phải là tôi, mau tắt đi, xin các người đó"
Mộ Kính Hiên nói lớn:"Nếu không phải là cô thì cô cần gì phải sợ?"
Thiết Mị Nhu hoảng loạn, trong lúc đó, cô không đợi anh nói đã hiên ngang nắm tay anh chạy đi
Cô chạy chạy mãi, chạy đến một nơi đầy hoa, cô buông thả bản thân:"Thấy vui không?"
Tôn Tử Hạo vẫn còn đang ngây ngốc, bị cô hỏi mới dứt khỏi:"Em khiến anh một phen bất ngờ"
Cô quay lại nhìn anh:"Chỉ vì tình yêu thôi"
"Anh còn tưởng em đang đi hẹn hò với tên đó"
Cô cười thùy mị,trả lời:"Em đang hẹn hò đây, hẹn hò với anh"
Tôn Tử Hạo ôm lấy cô, cái ôm rất ấm áp, đã rất lâu rồi anh và cô chưa được gần gũi như vậy:"Lúc nãy trên màn hình em nói em yêu anh, em có thể nói lại được không?"
Cô vòng tay cũng ôm anh:"Không thể, em chỉ nói một lần mà thôi"
Tôn Tử Hạo bưng mặt cô lên, đặt lên môi cô nụ hôn cuồng nhiệt:"Vậy để anh nói đi, anh yêu em, sau này nhất định anh sẽ không buông tay em ra nữa, thật sự đó"
Cô đáp trả lại nụ hôn:"Em tin anh"
-------Còn------
Like, bỏ phiếu nhé
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Họ nói chuyện được một lúc thì đến giờ làm lễ
Anh một mình trở về phòng trang điểm để tìm cô ta
Lại gặp phải Tôn Trì Sầm
"Hạo"_thanh âm chan chứa một tình thương nào đó
Tôn Tử Hạo cau mày:"Đừng gọi thân mật như vậy, tôi không thích"
"Anh hai biết em vẫn còn giận anh nhưng mà anh thật sự hối lỗi rồi, chuyện trước kia xem như là lỗi lầm anh gây ra Chỉ mong em hãy tha thứ cho anh hai có được không?"
"Tôi vốn không trách anh"
"Vậy thì tốt quá rồi, anh chỉ muốn chúc phúc em "
"Vốn dĩ không có hạnh phúc chúc làm vì?"
Dứt câu anh đi thẳng
Từ trong một góc khuất, có một cô gái với mái tóc nâu đi ra, ôm lấy một bên tay của Tôn Trì Sầm nói:"Em thấy cậu ta có vẻ lạnh nhạt với hôn lễ này"
"Tất nhiên rồi, lấy người không yêu cảm giác đó rất khó chịu"
Cô gái đó nhìn hắn lom lom:"Vậy sau này anh không được như cậu ta đó"
"Tất nhiên rồi, vì sau này người anh cưới là em"
Tôn Trì Sầm nhìn cô gái với ánh mắt thâm tình
Chính cô ấy đã kéo hắn ra khỏi vết nhơ của tội lỗi
Cũng chính cô ấy đã mang đến niềm tin vào cuộc sống tươi đẹp này
Buổi tiệc diễn ra được nửa tiếng gì đó
Anh và Thiết Mị Nhu thì đi tiếp đãi khách
Sau đó, Mộ Kính Hiên cầm mi tro đứng trên khán đài nói to:"Chào tất cả quan khách đã có mặt ngày hôm nay, và bây giờ tôi sẽ chiếu lên màn hình những hình ảnh của cô dâu và chú rễ, để tận hưởng niềm hạnh phúc của họ"
Tôn Tử Hạo cau màu, Mộ Kính Hiên vốn biết anh không hề muốn đám cưới này diễn ra, tại sao còn
Chỉ là suy nghĩ ấy được nghĩ đến đây thì biến mất, trên màn hình lớn toàn bộ hình ảnh đều là anh và cô
Trông hai người rất đẹp đôi
Anh dường như đứng bất động, tất cả hình này làm sao mà Kính Hiên có được?
Vả lại người nắm giữ số ảnh này chỉ có cô và anh mà thôi
"Tử Hạo"
Giọng nói này? Rất quen thuộc, tựa như mật ngọt khiến người ta say đắm
Trên màn hình, cô xuất hiện, gương mặt đẹo xinh đẹp ấy, lộ ra, chỉ là đang nằm trên giường bệnh
Đây là đoạn video cô bảo anh hai mình quay giúp hôm qua, còn hiện tại cô đang đứng ở bên ngoài
Tất cả ánh mắt đều đổ dồn vào màn hình, xì xầm gì đó
Thì cũng một phen kinh hồn, sợ rằng anh sẽ thoát khỏi vòng tay cô ta:"Mau, mau tắt ngay cho tôi"
Mộ Kính Hiên lại nói:"Cô dâu 'hụt' khoan hãy nóng vội, còn ở phía sau nhiều điều bấy ngờ"
Tại sao cô bị thương?
Không phải Tĩnh Nhi bảo cô đang đi chơi với hắn ta sao?
Suy nghĩ của anh
Trên màn hình cô lại nói tiếp:"Tử Hạo, xin lỗi thời gian qua là do em đã không quan tâm đến anh, xin lỗi vì đã dối anh mọi thứ, xin lỗi vì khi anh nói chia tay mà em không níu, vì em biết bên cạnh em, anh sẽ còn gặp nhiều điều tai hại hơn, vì rm thừa biết anh được rất nhiều cô gái để mắt đến, em sợ rằng bản thân không giữ được cho nên muốn buông tay"
Nói đến đây, nước mắt cô rơi:"Nhưng mà khi xa anh rồi em mới biết được tình yêu của anh là thứ em cần nhất lúc này, giây phút này em chỉ muốn nói là em yêu anh"
Lời cô vừa dứt cũng là lúc cánh cửa căn phòng khách sạn được mở ra, cô diện trên người một bộ váy trắng tinh khuất như cô vậy, ngắn đến đầu gối, trên tay cô là đóa hoa hồng, tươi thắm, để thể hiện một tình yêu mạnh mẽ và bền lâu
Cô đi vào, từng bước từng bước đi đến bên cạnh anh, mắt cô đối mắt anh:"Anh có đồng ý đi cùng em không?"
Tôn Tử Hạo do dự vì chuyện đó với Thiết Mị Nhu
Nhìn ra được sự lưỡng lự đó, Mộ Kính Hiên nháy mắt với đám bạn thân đang chiếm giữ chỗ phát máy
Họ lập tức mở đoạn video của Thiết Mị Nhu, là một video nhưng là hai đoạn phim, đoạn đầu là Thiết Mị Nhu đang mua chuột nhân viên
Đoạn thứ hai gây cấn không kém phần ghê tởm của cô ta là cô ta đang quấn quýt với một người đàn ông to béo xấu xí
Và nhiều tiếng xì xào vang lên, chỉ trích
Thiết Mị Nhu ôm mặt la hét:"Tắt đi, mau tắt đi, đó không phải là tôi, mau tắt đi, xin các người đó"
Mộ Kính Hiên nói lớn:"Nếu không phải là cô thì cô cần gì phải sợ?"
Thiết Mị Nhu hoảng loạn, trong lúc đó, cô không đợi anh nói đã hiên ngang nắm tay anh chạy đi
Cô chạy chạy mãi, chạy đến một nơi đầy hoa, cô buông thả bản thân:"Thấy vui không?"
Tôn Tử Hạo vẫn còn đang ngây ngốc, bị cô hỏi mới dứt khỏi:"Em khiến anh một phen bất ngờ"
Cô quay lại nhìn anh:"Chỉ vì tình yêu thôi"
"Anh còn tưởng em đang đi hẹn hò với tên đó"
Cô cười thùy mị,trả lời:"Em đang hẹn hò đây, hẹn hò với anh"
Tôn Tử Hạo ôm lấy cô, cái ôm rất ấm áp, đã rất lâu rồi anh và cô chưa được gần gũi như vậy:"Lúc nãy trên màn hình em nói em yêu anh, em có thể nói lại được không?"
Cô vòng tay cũng ôm anh:"Không thể, em chỉ nói một lần mà thôi"
Tôn Tử Hạo bưng mặt cô lên, đặt lên môi cô nụ hôn cuồng nhiệt:"Vậy để anh nói đi, anh yêu em, sau này nhất định anh sẽ không buông tay em ra nữa, thật sự đó"
Cô đáp trả lại nụ hôn:"Em tin anh"
-------Còn------
Like, bỏ phiếu nhé
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn