Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 41
Còn về Ngụy Long Thần, ngay sau khi rời khỏi bệnh viện thì anh đã lập tức gọi điện cho Trịnh Khiêm và một người cũng không kém phần quan trọng trong việc anh muốn tranh cử Tổng Thống tiếp theo đó là Hoàng Ảnh. Nam thanh niên tên Hoàng Ảnh này là một trong số những thiên tài mà Ngụy Long Thần đào tạo được, anh ta không chỉ là một sát thủ chuyên nghiệp mà còn là một hacker tài ba, năm đó nếu không phải Ngụy Long Thần cứu sống Hoàng Ảnh. Thì có lẽ anh ta đã phải bỏ mạng tại Italtmy rồi. Nhưng bao nhiêu năm nay Hoàng Ảnh rất ít khi xuất hiện bên cạnh Ngụy Long Thần, vì ngoài là sát thủ anh ta còn là một "Thợ săn tiền thưởng", chỉ cần nhiệm vụ đó có tiền thưởng cao. Hoàng Ảnh lập tức làm và nhiệm vụ lần này Ngụy Long Thần giao cho anh ta... Là đe dọa đến vị Tổng Thống hiện tại và yêu cầu hắn ta rời khỏi chức vị Tổng Thống. Để Ngụy Long Thần lại một lần nữa được bổ nhiệm lại.
Còn về Tần gia, chỉ cần bây giờ số cổ phần mà Trịnh Khiêm âm thầm thu mua bao lâu nay được đưa đến đây, thì đừng nói là Tần Thị ngay cả Tần Phỉ cũng sẽ được một vé tham quan quỷ môn quan trọn đời.
Sau khi điều tra rõ ràng vụ việc thì Ngụy Long Thần với gương mặt đầy sát khí, nói.
- Đến lúc thăm lại Tần gia rồi.
Trịnh Khiêm và Hoàng Ảnh nhìn nhau rồi khẽ cười đầy gian xảo. Ngụy Long Thần bình thường nhân nhượng Tần gia không phải vì Tần Nhược Ái mà là vì nếu anh động đến Tần gia ngay lúc đó thì số cổ phần kia sẽ không bao giờ lọt vào tay anh. Nhưng bây giờ thì khác rồi, Tần Phỉ chỉ còn lại hai mươi lăm phần trăm cổ phần, Tần Mộc Ái thêm tám phần trăm. Trong khi đó Ngụy Long Thần đang nắm giữ bốn mươi hai phần trăm cổ phần. Thế thì... Tần Phỉ không sớm thì muộn cũng sẽ mất Tần Thị mà thôi.
Sau khi Ngụy Long Thần đến Tần gia, lúc đầu Tần Mộc Ái còn hoang tưởng là anh đến vì cô ta, rằng anh muốn nối lại tình xưa thì cô ta sẽ một lần nữa biến thành Ngụy phu nhân cao cao quyền quý. Nhưng khi Ngụy Long Thần đến thì thậm chí một ánh nhìn cũng keo kiệt không cho Tần Mộc Ái.
- Ngụy tiên sinh, không biết cậu đến đây vì cái gì?
- Cậu đừng hòng nối lại tình duyên với Mộc Ái nhà chúng tôi. Cậu không có cửa đâu!
Ngụy Long Thần nhìn Tiêu Dân dương dương tự đắc như vậy liền cười nhạt. Nối lại tình duyên? Nực cười, anh còn chưa bắn chết cô ta là may rồi, đừng nói là nối lại tình duyên.
- Tần phu nhân nghĩ nhiều rồi. Tôi đến đây có ba vấn đề. Thứ nhất, số cổ phần của Tần lão gia và Tần tiểu thư đây trong Tần Thị chỉ còn lại ba mươi ba phần trăm, trong khi đó tôi đang nắm giữ Bốn mươi hai phần trăm, suy ra... Chức chủ tịch, cũng nên đổi chủ rồi.
Tần Phỉ giật mình? Cái gì chứ? Thảo nào có hơn mười cổ đông nói là đã bán số cổ phần đó cho người khác, nhưng Tần Phỉ ngàn lần không dám nghĩ. Người mua lại là Ngụy Long Thần.
- Thứ hai, về việc tư. Tần gia đây đúng là rất xem trọng Mộc Mộc nhà tôi, còn thuê hẳn người đâm vào cô ấy khi cô ấy ở Mĩ. Khiến cho tính mạng nguy kịch... Đã nhọc lòng rồi.
Tần Phỉ run lên, ông ta bắt đầu lo sợ cái tên Ngụy Long Thần này thù rất dai, nếu như anh thật sự xử lý họ thì họ chỉ có con đường. Sống không bằng chết mà thôi. Còn Tần Mộc Ái thì bây giờ khẩn lắm rồi.
- Thứ ba... Tần tiểu thư, mời cô đi theo tôi. Nếu như cô phản kháng ... Tôi không chắc mình sẽ bình tĩnh hay không.
Tần Mộc Ái dường như biết mình tiêu rồi. Lúc đó cô ta nhìn thấy Tuệ Mộc chảy rất nhiều máu... Nhưng người như Ngụy Long Thần thật sự cũng không khác gì Diêm La Vương, những cực hình của Ngụy Long Thần thật sự rất tàn nhẫn. Lần này cô ta tiêu thật rồi.
Nói xong, Ngụy Long Thần liền lập tức đứng dậy, Hoàng Ảnh đi theo sau anh còn Trịnh Khiêm vẫn rất lịch sự đưa tay mời.
- Tần tiểu thư, mời!
Tần Mộc Ái rất muốn cầu cứu cha mẹ mình, nhưng mà... Người hiện đang đối đầu là Ngụy Long Thần, cô ta không thể nào liên lụy đến Tần gia được, nếu như đi đến bước đường cùng thì bất quá Tần Mộc Ái sẽ tự sát thôi.
Trịnh Khiêm đi bên cạnh liền có thể đoán được suy nghĩ của Tần Mộc Ái, cậu ta liền "tốt bụng" nhắc nhở.
- Tần tiểu thư, cô cũng từng là vợ của tiên sinh, tính cách của ngài ấy chắc cô hiểu rõ. Tiên sinh không bao giờ ban cho người ta một cái chết nhẹ nhàng hay một cái chết đau đớn. Mà ngài ấy sẽ cho người đó... Sống không bằng chết!
Tần Mộc Ái run lên, gương mặt cũng tái đi vài phần. Trịnh Khiêm biết là đã dọa được cô ta rồi liền mỉm cười nói thêm.
- Đó chỉ là đối với những kẻ không chịu hợp tác thôi. Tần tiểu thư thông minh như vậy... Chắc chắn không bao giờ phạm cái lầm ngu ngốc này đâu nhỉ?
Còn về Tần gia, chỉ cần bây giờ số cổ phần mà Trịnh Khiêm âm thầm thu mua bao lâu nay được đưa đến đây, thì đừng nói là Tần Thị ngay cả Tần Phỉ cũng sẽ được một vé tham quan quỷ môn quan trọn đời.
Sau khi điều tra rõ ràng vụ việc thì Ngụy Long Thần với gương mặt đầy sát khí, nói.
- Đến lúc thăm lại Tần gia rồi.
Trịnh Khiêm và Hoàng Ảnh nhìn nhau rồi khẽ cười đầy gian xảo. Ngụy Long Thần bình thường nhân nhượng Tần gia không phải vì Tần Nhược Ái mà là vì nếu anh động đến Tần gia ngay lúc đó thì số cổ phần kia sẽ không bao giờ lọt vào tay anh. Nhưng bây giờ thì khác rồi, Tần Phỉ chỉ còn lại hai mươi lăm phần trăm cổ phần, Tần Mộc Ái thêm tám phần trăm. Trong khi đó Ngụy Long Thần đang nắm giữ bốn mươi hai phần trăm cổ phần. Thế thì... Tần Phỉ không sớm thì muộn cũng sẽ mất Tần Thị mà thôi.
Sau khi Ngụy Long Thần đến Tần gia, lúc đầu Tần Mộc Ái còn hoang tưởng là anh đến vì cô ta, rằng anh muốn nối lại tình xưa thì cô ta sẽ một lần nữa biến thành Ngụy phu nhân cao cao quyền quý. Nhưng khi Ngụy Long Thần đến thì thậm chí một ánh nhìn cũng keo kiệt không cho Tần Mộc Ái.
- Ngụy tiên sinh, không biết cậu đến đây vì cái gì?
- Cậu đừng hòng nối lại tình duyên với Mộc Ái nhà chúng tôi. Cậu không có cửa đâu!
Ngụy Long Thần nhìn Tiêu Dân dương dương tự đắc như vậy liền cười nhạt. Nối lại tình duyên? Nực cười, anh còn chưa bắn chết cô ta là may rồi, đừng nói là nối lại tình duyên.
- Tần phu nhân nghĩ nhiều rồi. Tôi đến đây có ba vấn đề. Thứ nhất, số cổ phần của Tần lão gia và Tần tiểu thư đây trong Tần Thị chỉ còn lại ba mươi ba phần trăm, trong khi đó tôi đang nắm giữ Bốn mươi hai phần trăm, suy ra... Chức chủ tịch, cũng nên đổi chủ rồi.
Tần Phỉ giật mình? Cái gì chứ? Thảo nào có hơn mười cổ đông nói là đã bán số cổ phần đó cho người khác, nhưng Tần Phỉ ngàn lần không dám nghĩ. Người mua lại là Ngụy Long Thần.
- Thứ hai, về việc tư. Tần gia đây đúng là rất xem trọng Mộc Mộc nhà tôi, còn thuê hẳn người đâm vào cô ấy khi cô ấy ở Mĩ. Khiến cho tính mạng nguy kịch... Đã nhọc lòng rồi.
Tần Phỉ run lên, ông ta bắt đầu lo sợ cái tên Ngụy Long Thần này thù rất dai, nếu như anh thật sự xử lý họ thì họ chỉ có con đường. Sống không bằng chết mà thôi. Còn Tần Mộc Ái thì bây giờ khẩn lắm rồi.
- Thứ ba... Tần tiểu thư, mời cô đi theo tôi. Nếu như cô phản kháng ... Tôi không chắc mình sẽ bình tĩnh hay không.
Tần Mộc Ái dường như biết mình tiêu rồi. Lúc đó cô ta nhìn thấy Tuệ Mộc chảy rất nhiều máu... Nhưng người như Ngụy Long Thần thật sự cũng không khác gì Diêm La Vương, những cực hình của Ngụy Long Thần thật sự rất tàn nhẫn. Lần này cô ta tiêu thật rồi.
Nói xong, Ngụy Long Thần liền lập tức đứng dậy, Hoàng Ảnh đi theo sau anh còn Trịnh Khiêm vẫn rất lịch sự đưa tay mời.
- Tần tiểu thư, mời!
Tần Mộc Ái rất muốn cầu cứu cha mẹ mình, nhưng mà... Người hiện đang đối đầu là Ngụy Long Thần, cô ta không thể nào liên lụy đến Tần gia được, nếu như đi đến bước đường cùng thì bất quá Tần Mộc Ái sẽ tự sát thôi.
Trịnh Khiêm đi bên cạnh liền có thể đoán được suy nghĩ của Tần Mộc Ái, cậu ta liền "tốt bụng" nhắc nhở.
- Tần tiểu thư, cô cũng từng là vợ của tiên sinh, tính cách của ngài ấy chắc cô hiểu rõ. Tiên sinh không bao giờ ban cho người ta một cái chết nhẹ nhàng hay một cái chết đau đớn. Mà ngài ấy sẽ cho người đó... Sống không bằng chết!
Tần Mộc Ái run lên, gương mặt cũng tái đi vài phần. Trịnh Khiêm biết là đã dọa được cô ta rồi liền mỉm cười nói thêm.
- Đó chỉ là đối với những kẻ không chịu hợp tác thôi. Tần tiểu thư thông minh như vậy... Chắc chắn không bao giờ phạm cái lầm ngu ngốc này đâu nhỉ?