Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 15
“Đi đi! Tớ còn rất nhiều tài liệu phải đưa!” Duy Nhất giơ đồ trong tay lên, tới công ty chưa đến một tháng, còn không biết dáng vẻ tổng giám đốc ra sao! Nói không chừng là một ông già!
Duy Nhất vừa lui ra vừa làm mặt quỷ, lại “Ầm” một tiếng đụng vào thứ gì đó, đáng thương thay cô mang giày cao gót vốn không đứng vững, liền với tư thế chật vật ngã xuống phía trước, mắt thấy sắp ngã sóng soài, ngang hông lại có thứ gì ôm lấy, giống như hai cánh tay…
Cô quay đầu vừa nhìn, lập tức ngây ngẩn cả người, gương mặt quá chuẩn! Người đàn ông rất đẹp trai!
Bờ môi mỏng hoàn mỹ mím chặt, lỗ mũi hoàn hảo, không giống đàn ông trong nước chút nào, vô cùng cương nghị mà giống như mũi diều hâu, hấp dẫn người khác nhất chính là mắt của anh ta, thâm thúy, lạnh lùng, ánh mắt như kiếm, dường như có thể xuyên qua thân thể cô, còn có hơi thở trên người anh, rất quen thuộc, vô cùng quen thuộc…
Đã từng gặp ở đâu đây? Duy Nhất tìm kiếm kỹ ở trong đầu, đúng rồi, anh ta chính là người đàn ông ở bên ngoài trại tạm giam kia…
Người đàn ông này nhìn thấy cô, trong mắt cũng có chút kinh ngạc thoáng qua, sau đó liền buông cánh tay, đẩy cửa phòng làm việc của tổng giám đốc.
Duy Nhất vẫn đang ngơ ngác nhìn anh, hoàn toàn không hề để ý đến mình không có lực chống đỡ.
Vì vây, “Bịch” một tiếng, Duy Nhất ngã xuống đất, cái gáy lại gặp nạn lần nữa!
Trời ạ! Cứ tiếp tục như vậy cô sẽ bị té thành ngốc! Duy Nhất bò dậy nhìn cánh cửa đã khép dốc sức dậm chân, sao trên thế giới lại có người đàn ông như vậy! Người này đúng là khắc tinh của cô! Mỗi lần gặp anh ta giày cao gót cũng sẽ gặp chuyện không may, hơn nữa nhất định cái gáy sẽ bị té…
“Khắc tinh giày cao gót!” Duy Nhất nhỏ giọng lầm bầm.
“Duy Nhất, cậu biết anh ta?” Mỹ Mỹ rất bát quái tiến đến gần.
“Không! Không biết!” Duy Nhất vội vàng phủ nhận.
Mỹ Mỹ lộ vẻ thất vọng, “Ôi, tớ còn tưởng cậu có may mắn gặp mặt rồi! Người này là bạn tốt nhất của tổng giám đốc, được xưng là núi băng nhà giàu nhất Lãnh Ngạn! Wow, ngầu chết mất, mỗi người phụ nữ đều muốn bắt được anh ta, nhưng anh ta không gần nữ sắc, bên ngoài đồn đại anh ta là gay, ha ha!”
Lãnh Ngạn? Không hiểu sao Duy Nhất có cảm giác cái tên này hơi kỳ lạ, cô lắc lắc đầu, thật sự là té đến hồ đồ! Trùng hợp là họ Lãnh mà thôi, ông xã thần bí của cô tên là Lãnh Dực!
“Tớ đi đây!” Duy Nhất đi thử vài bước, cũng may, giày cao gót này còn chưa làm sái chân của cô.
“Này, Duy Nhất! Tối hôm nay công ty có party chúc mừng công việc, đây là vé vào cửa, nhớ mang theo bạn trai đó!” Mỹ Mỹ kín đáo đưa cho cô một vé.
Duy Nhất nhận lấy âm thầm buồn bực, kèm theo bạn trai?
Chẳng lẽ cô có thể mang theo ông xã thần bí xuất hiện sao? Vẫn là nên mang theo người khác? Dù sao cô cũng chỉ là bà xã thần bí của anh, mang theo một bạn trai tới dự bữa tiệc cũng không có gì lớn! Ừ, cứ làm như vậy!
Duy Nhất vừa lui ra vừa làm mặt quỷ, lại “Ầm” một tiếng đụng vào thứ gì đó, đáng thương thay cô mang giày cao gót vốn không đứng vững, liền với tư thế chật vật ngã xuống phía trước, mắt thấy sắp ngã sóng soài, ngang hông lại có thứ gì ôm lấy, giống như hai cánh tay…
Cô quay đầu vừa nhìn, lập tức ngây ngẩn cả người, gương mặt quá chuẩn! Người đàn ông rất đẹp trai!
Bờ môi mỏng hoàn mỹ mím chặt, lỗ mũi hoàn hảo, không giống đàn ông trong nước chút nào, vô cùng cương nghị mà giống như mũi diều hâu, hấp dẫn người khác nhất chính là mắt của anh ta, thâm thúy, lạnh lùng, ánh mắt như kiếm, dường như có thể xuyên qua thân thể cô, còn có hơi thở trên người anh, rất quen thuộc, vô cùng quen thuộc…
Đã từng gặp ở đâu đây? Duy Nhất tìm kiếm kỹ ở trong đầu, đúng rồi, anh ta chính là người đàn ông ở bên ngoài trại tạm giam kia…
Người đàn ông này nhìn thấy cô, trong mắt cũng có chút kinh ngạc thoáng qua, sau đó liền buông cánh tay, đẩy cửa phòng làm việc của tổng giám đốc.
Duy Nhất vẫn đang ngơ ngác nhìn anh, hoàn toàn không hề để ý đến mình không có lực chống đỡ.
Vì vây, “Bịch” một tiếng, Duy Nhất ngã xuống đất, cái gáy lại gặp nạn lần nữa!
Trời ạ! Cứ tiếp tục như vậy cô sẽ bị té thành ngốc! Duy Nhất bò dậy nhìn cánh cửa đã khép dốc sức dậm chân, sao trên thế giới lại có người đàn ông như vậy! Người này đúng là khắc tinh của cô! Mỗi lần gặp anh ta giày cao gót cũng sẽ gặp chuyện không may, hơn nữa nhất định cái gáy sẽ bị té…
“Khắc tinh giày cao gót!” Duy Nhất nhỏ giọng lầm bầm.
“Duy Nhất, cậu biết anh ta?” Mỹ Mỹ rất bát quái tiến đến gần.
“Không! Không biết!” Duy Nhất vội vàng phủ nhận.
Mỹ Mỹ lộ vẻ thất vọng, “Ôi, tớ còn tưởng cậu có may mắn gặp mặt rồi! Người này là bạn tốt nhất của tổng giám đốc, được xưng là núi băng nhà giàu nhất Lãnh Ngạn! Wow, ngầu chết mất, mỗi người phụ nữ đều muốn bắt được anh ta, nhưng anh ta không gần nữ sắc, bên ngoài đồn đại anh ta là gay, ha ha!”
Lãnh Ngạn? Không hiểu sao Duy Nhất có cảm giác cái tên này hơi kỳ lạ, cô lắc lắc đầu, thật sự là té đến hồ đồ! Trùng hợp là họ Lãnh mà thôi, ông xã thần bí của cô tên là Lãnh Dực!
“Tớ đi đây!” Duy Nhất đi thử vài bước, cũng may, giày cao gót này còn chưa làm sái chân của cô.
“Này, Duy Nhất! Tối hôm nay công ty có party chúc mừng công việc, đây là vé vào cửa, nhớ mang theo bạn trai đó!” Mỹ Mỹ kín đáo đưa cho cô một vé.
Duy Nhất nhận lấy âm thầm buồn bực, kèm theo bạn trai?
Chẳng lẽ cô có thể mang theo ông xã thần bí xuất hiện sao? Vẫn là nên mang theo người khác? Dù sao cô cũng chỉ là bà xã thần bí của anh, mang theo một bạn trai tới dự bữa tiệc cũng không có gì lớn! Ừ, cứ làm như vậy!