Mod nhà sắc
Tác Giả
-
Chương 34: Bà cô đây sẽ cho nổ bay
Mạnh Tuệ Nhàn len lén chụp hình Lâm Trí, Lâm Trí giả vờ như không biết.
"Vinh Hi, mau tới đây, tôi và A Trí là bạn bè, mau chụp cho chúng tôi một tấm hình đi?" Mạnh Tuệ Nhàn mềm mại nói.
"A Trí, có được không? Vợ anh sẽ không ghen chứ?" Mạnh Tuệ Nhàn khiêu khích nói, cố gắn nâng ca hai trái bom siêu bự, hình như là muốn khiêu chiến: anh mà dám không đồng ý, bà cô đây sẽ cho nổ bay.
Lâm Trí không muốn cho cô ta sĩ diện, liền nghĩ tới Quan Vũ Hạm.
"Vũ Hạm, em qua đây." Quan Vũ Hạm nghe thấy Lâm Trí gọi, liền chạy tới.
"Cậu ở đây làm gì? Bên kia đẹp hơn, có thật nhiều cô gái dân tộc xinh đẹp đó, nơi này thật sự là thiên đường của nhân gian!" Quan Vũ Hạm cứ nói không ngừng, hoàn toàn không có chú ý tới Mạnh Tuệ Nhàn và Hàn Vinh Hi đứng ở cách đó không xa.
"Vị này chính là Lâm phu nhân sao? Quả nhiên là người đẹp." Mạnh Tuệ Nhàn nâng cao hai cục thịt heo đi tới, quần áo căng cứng như muốn bung ra. Quan Vũ Hạm vừa thấy cô ta, thì nhận ra ngay cô ta là người ngực lớn hôm đó. Người đến không có ý tốt, nhưng mà bây giờ cô ta lại là bạn gái của Hàn Vinh Hi, không nể mặt thầy cũng phải nể mặt phật, đành tha cho cô ta vậy.
"Oh -- cô gái xinh đẹp này, hình như đã gặp qua ở đâu rồi thì phải?" Quan Vũ Hạm cố làm ra vẻ điềm tĩnh.
"Ai --, nhanh như vậy đã quên sao, trí nhớ của vợ A Trí thật sự không tốt!" Mạnh Tuệ Nhàn cũng không phải người dễ chọc, trong giọng nói mang theo ý tứ gây sự.
"Oh -- nhớ rồi." Quan Vũ Hạm chỉ vào đôi thịt heo trước ngực Mạnh Tuệ Nhàn mà nói. Nghĩ thầm: Quan Vũ Hạm cô đã làm ăn trên thương trường nhiều năm như vậy, người nào chưa từng thấy qua, còn cô ta. Té ra chỗ khác đi, đối phó với loại phụ nữ ngực lớn như vậy quả thật rất dễ dàng.
Đều nói ba người phụ nữ thì thành cái chợ, mà bây giờ mới chỉ có hai mà đã diễn trò như vậy rồi.
"Lâm phu nhân không ngại để tôi chụp chung một bức ảnh với A Trí chứ?"
"Dĩ nhiên không -- để ý, tôi cũng không keo kiệt như vậy." Quan Vũ Hạm cười nói.
Hàn Vinh Hi chụp hình cho họ, Quan Vũ Hạm thì đứng ở bên.
"Vinh Hi, tại sao ạnh lại quen biết với người phụ nữ này vậy?" Quan Vũ Hạm hỏi.
"Lần trước quen biết ở trong nhà hàng Nhật, sau khi cô và Lâm Trí rời đi, chúng tôi đã cùng nói chuyện." Hàn Vinh Hi nói rõ ra.
"Vinh Hi, cô ta không thích hợp với anh, tôi nói thật đó." Quan Vũ Hạm rất quan tâm tới người bạn cũ này.
"Vũ Hạm, em nghĩ đi đâu rồi? Chúng tôi chỉ là bạn bè bình thường." Hàn Vinh Hi giải thích.
"Thật sao? Công ty có rất nhiều cô gái tốt, nếu anh thấy thích ai? Tôi sẽ làm mai mối cho anh, tôi bảo đảm." Quan Vũ Hạm thật lòng hi vọng anh ta có thể hạnh phúc.
Mạnh Tuệ Nhàn không có kiêng kỵ Vũ Hạm đang ở bên cạnh, mà cứ bắt đầu tiến công đối với Lâm Trí, ôm cậu thể hiện rất thân mật, có loại cảm giác say mê. Nhưng Lâm Trí ở bên lại thấy rất phiền phức, nếu cứ tiếp tục chắc chắn cậu sẽ nôn mất, mà Mạnh Tuệ Nhàn được đằng chân lên đằng đầu, cho rằng với bộ ngực của mình, có thể đánh bại được Quan Vũ Hạm. Cô ta còn không ngừng dùng hai cục thịt heo cọ vào thân thể Lâm Trí. Vốn tưởng rằng có thể lấy nhu thắng cương, ai ngờ có thể nghĩ tới, Lâm Trí không có phản ứng. Nếu mà đổi là người đàn ông khác thì đã phóng theo lao rồi.
Ai! Xem ra muốn phóng điện, đầu tiên phải coi mục tiêu là ai, nếu không, không thu tiền điện về được, mà còn có thể bị cắt mất điện!
Lâm Trí thấy Quan Vũ Hạm mải mê tiếp chuyện với Hàn Vinh Hi, một loại ghen tuông trào lên trong lòng.
"A Trí, anh thấy chúng ta thật giống như một đôi tình nhân không?" Mạnh Tuệ Nhàn liều mạng lấy lòng Lâm Trí, nhưng đều vô dụng, mềm không được cứng không xong, thật sự chính là tảng đá vừa thối vừa cứng.
"Được rồi, chúng ta đi thôi." Lâm Trí rời khỏi Mạnh Tuệ Nhàn, liền đi tới chỗ Quan Vũ Hạm.
"Anh chính là bàn thức ăn, bà cô đây sẽ ăn hết, sớm muộn gì cũng có một ngày anh là của tôi." Mạnh Tuệ Nhàn lẩm bẩm nói.
"Hai người vừa rồi tán gẫu gì vậy?" Lâm Trí đi ra tra hỏi Quan Vũ Hạm.
"Nói chuyện linh tinh thôi, cậu làm sao vậy? Không thấy đã nghiền khi ở cùng thịt heo sao?"
Nhắc tới Mạnh Tuệ Nhàn Lâm Trí liền thấy ghê tởm.
"Ghê tởm" Lâm Trí vừa nói chuyện vừa đi về phía trước.
"Đừng đánh trống lảng, sướng quá còn gì nữa, nếu tôi mà không ở đây, không biết sẽ như thế nào?" Quan Vũ Hạm trêu tức không tha.