Mod nhà sắc
Tác Giả
-
Chương 42
Hoàng lão tiền bối tuy có tên trong danh sách khách mời, nhưng sự xuất hiện của ông cũng khó tránh khỏi không ít ánh nhìn chăm chú. Đến khi biết được ông thu Lâm Du làm đồ đệ, mọi người liền nhìn cô với con mắt khác.
”Lâm Du là đồ đệ của Hoàng lão tiền bối sao? Đùa à?” Tôn Uyển Đình không dám tin, chọc chọc bên người Lâm Hồng Tín, bà luôn cảm thấy đây chỉ là Hứa gia cố ý giữ thể diện cho Lâm Du.
”Trước kia thì không, bây giờ là phải.” Sắc mặt âm trầm nhìn Lâm Du, Lâm Hồng Tín lắc đầu một cái. Sớm biết Lâm Du năng lực như vậy, ông sẽ không từ bỏ con cờ tốt này!
Năm đó nếu không có Lâm Du, sao ông có thể được ba tính nhiệm, rồi nắm quyền điều hành Bác Dương? Lúc đó ông rất kiêng dè uy nghiêm của ba mình, mọi việc đều cẩn thận, đoán trước ngắm sau, chưa bao giờ đi sai một bước. Nhưng hiện nay thì…
Rốt cuộc ông không còn coi trọng sự tồn tại của Lâm Du từ lúc nào? Chắc là từ lúc ba qua đời. Ẩn nhẫn, ngụy trang nhiều năm như vậy, rốt cuộc cũng đến lúc tự do thì sau phải tự ngược đãi chính mình?
Có lẽ ngay cả ông cũng không ý thức được oán hận Lâm Du đã tích tụ quá sâu trong lòng. Cho nên đến lúc buông lỏng liền lan tràn, che hết tất cả lý trí của ông.
Sự tình của Lâm Nhất Thiến chỉ là một lỗ hổng. Trong lòng Lâm Hồng Tín biết rõ, cho dù không có Lâm Nhất Thiến, sớm muộn rồi ông cũng sẽ ra tay với Lâm Du. Bất mãn đã sớm tồn tại, chẳng qua là không có hiện ra thôi.
Vốn là lúc Hứa Mạch tỉnh lại, Lâm Hồng Tín rất nóng lòng, nhưng chẳng hề đem lỗi lầm đỗ lên người mình. Chẳng qua là Nhất Thiến không cẩn thận, chỉ phạm một cái sai lầm nho nhỏ, tội không đáng chết! Bọn họ chỉ muốn bảo vệ tốt con gái của mình. Không có một tia sám hối!
Nhưng tới hôm nay, Lâm Hồng Tín mới ý thức được rằng ông đã bất cẩn đến mức nào. Mặc dù Lâm An Yến đã chết, giá trị Lâm Du vẫn tồn tại như cũ. Ông không nên đem Lâm Du ném ra ngoài quá sớm, không nên bỏ qua con cờ vốn đang nắm trong tay này! Hy vọng bây giờ bắt đầu lại vẫn còn kịp.
So với Lâm Hồng Tín, sắc mặt Lâm Nhất Thiến càng âm trầm hơn. Cô còn tưởng rằng, có thể thấy Lâm Du biến thành trò cười. Lại không nghĩ rằng, Hứa Mạch nói những thứ kia chính là vì giúp Lâm Du, hướng tất cả mọi người tuyên bố: Lâm Du là người Hứa Mạch yêu, không cho phép coi thường!
Từ nhỏ Lâm Nhất Thiến đã cảm thấy vận mệnh đối với cô không công bằng. Lúc ông nội còn sống đều thiên vị Lâm Du. Vất vả chịu đựng đến khi ông nội chết, cuộc sống của cô mới dần trở nên thoải mái.
Lâm Nhất Thiến thừa nhận, mục tiêu cô theo đuổi Hứa Mach không chỉ là đơn thuần. Cô rất thích hắn, nhưng cô coi trọng nhiều hơn chính là bối cảnh sau lưng Hứa Mạch. Cô tin chắc, chỉ cần đuổi kịp Hứa Mạch thì sẽ hoàn toàn phủi sạch quan hệ với Lâm Du, có thể cao cao tại thượng mắt nhìn xuống Lâm Du, giống như bóp chết một con kiến vậy!
Nhưng Lâm Nhất Thiến không có nghĩ tới, cuối cùng vẫn là Lâm Du chiếm tiện nghi! Tại sao ông trời lại đối xử với cô như vậy! Người đến bên Hứa Mạch trước là cô mà, thế nào đến cuối cùng, tất cả vinh quang đều biến thành của Lâm Du?
Lại một lần nữa, Lâm Du đoạt đi hết thảy của cô! Ý niệm mãnh liệt thoáng qua ở trong đầu, Lâm Nhất Thiến cắn môi dưới thật chặt, trợn mắt nhìn Lâm Du, tầm mắt hận không thể giết chết Lâm Du!
Cảm giác tầm mắt nóng bỏng của Lâm Nhất Thiến, Lâm Du quay đầu, nhìn trở về. Chạm đến ánh mắt tràn đầy ghen tỵ và căm ghét của Lâm Nhất Thiến, Lâm Nhất Thiến bất động thanh sắc, ngoắc ngoắc khóe miệng, chậm rãi lộ ra nụ cười.
Khiêu khích! Trắng trợn khiêu khích! Tuyệt đối Lâm Du là cố ý! Mưu đồ đã được lập từ sớm! Lâm Nhất Thiến đứng ngồi không yên, hướng đưa qua chất vấn Lâm Du.
”Nhất Thiến, đừng nghịch ngợm.” Kéo tay Lâm Nhất Thiến, Tôn Uyển Đình thuận thế nhìn qua, chỉ thấy phía sau ót Lâm Du. Trong bụng bất đắc dĩ thở dài, Tôn Uyển Đình thấp giọng dặn dò, “Nay đã khác xưa, thân phận hiện giờ của Lâm Du không như trước, không thể đắc tội.”
”Mẹ! Là cô ta cố tình chọc tức con! Con sẽ không tha cô ta đâu!” Lâm Nhất Thiến vẫn tức giận như cũ, cũng may cô còn nhớ rằng phải hạ thấp âm điệu, nhờ vậy mới không khiến người bên cạnh nhìn sang.
”Được rồi, tỉnh táo lại. Mẹ biết trong lòng con không phục, nhưng chuyện này chúng ta không cách nào dự đoán. Coi như là Lâm Du đạp phải vận *** chó mới có thể xoay mình!” Lâm Du xoay mình, Tôn Uyển Đình cũng bất mãn hết sức. Nhưng không thể chối, vận khí lần này của Lâm Du quả thật đủ mạnh, đủ đẹp!
”Phần may mắn này vốn nên thuộc về con!” Nếu như sớm biết Hứa Mạch hồi tỉnh, Lâm Nhất Thiến không đời nào đem cơ hội gả vào Hứa gia chắp tay nhường.
”Dù là vậy nhưng chúng ta cũng phải chậm rãi tìm cách. Con đừng nóng vội, có ba mẹ ở đây, sẽ không để cho con thua thiệt.” Nói đến đây chuyện, Tôn Uyển Đình cũng tự có khảo lượng.
Thái độ Chu gia biểu đạt rất rõ, gần đây còn trực tiếp tìm tới Lâm Hồng Tín cùng Tôn Uyển Đình, ý tứ đều muốn Lâm Nhất Thiến và Chu Tuyền ly hôn.
Tôn Uyển Đình vốn không đáp ứng chuyện này. Nhưng hiện nay nhìn cảnh tượng rạng rỡ của Lâm Du, Tôn Uyển Đình liền nghĩ lại. Nhất Thiến nhà bà nhất định phải có cuộc sống tốt hơn!
Lâm Du khẽ nhắm mắt lại, trên mặt thoáng qua một tia khinh thường rõ ràng. Cô cái gì cũng không nói nhiều, tiếp tục cùng Hứa Mạch đi mời rượu quan khách.
Bởi vì thân thể Hứa Mạch bất tiện, cho dù đã kết hôn, hai người vẫn không ở chung phòng, cứ như lúc trước người lầu trên kẻ lầu dưới.
Tuy trong lòng từng của Hứa gia suy nghĩ khác nhau, nhưng không một ai nói ra sự nghi ngờ của mình, chuyện của vợ chồng bọn họ thì cứ do bọn họ tự giả quyết.
Sinh hoạt ngày thường của cả hai trước và sau khi cưới đều không thay đổi. Khác biệt duy nhất là mỗi ngày sau khi làm việc, hắn đều được một ly nước trong linh tuyền.
Được uống lại thứ nước trong trí nhớ, đầu tiên Hứa Mạch sửng sốt một chút. Ngay sau đó không nói hai lời, uống một hơi cạn sạch. Mùi vị linh tuyền quả thật rất tốt, hắn hoài niệm lắm a!
Thấy Hứa Mạch hỏi cũng không hỏi liền trực tiếp uống ly nước không rõ lai lịch, Lâm Du nhếch miệng, trong mắt lướt qua vẻ kinh ngạc. Cô cho là ít nhất Hứa Mạch sẽ hỏi một chút?
Hứa Mạch đương nhiên sẽ không mở miệng hỏi động cơ của Lâm Du. Hắn tin tưởng cô, bất kể cô đưa tới bất kỳ vật gì, hắn cũng sẽ không cự tuyệt. Phần này tín nhiệm đã khắc vào xương tủy, như bóng với hình, mãi không thay đổi!
Lâm Du và Hứa Mạch đúng hẹn có mặt trong ngày lễ ra mắt phim mà Triệu Tuyết Nhi đóng vai nữ chính. Dưới sự bảo vệ của hộ vệ, Lâm Du cố ý đi mua bắp rang cùng coca cola, khiến hai người ngồi cạnh Cố Nhiên bĩu môi.
Vì đều vé mời của Triệu Tuyết Nhi nên khó tránh khỏi sẽ xuất hiện vị trí ghế liền kề. Bất quá coi như Triệu Tuyết Nhi có lòng, cố ý xếp hai vợ chồng Lâm Du vào hai chỗ ngồi riêng. Cho nên mặc dù Cố Nhiên ngồi cùng hang ghế, nhưng lại cách nhau nhiều chỗ ngồi.
Tới tham gia lễ ra mắt hoặc là diễn viên tham gia trong phim, hoặc là phóng viên, các nhà phê bình, nếu không thì chính bạn bè thân thuộc trong nội bộ... mọi người đều thật lòng tới vì điện ảnh. Ai lại giống như Lâm Du ôm bắp rang cùng coca cola, thật là gai mắt.
Cũng may cả hai đến không tính là sớm, lúc vào rạp chiếu phim thì ánh đèn đã tối xuống. Cho nên không có bao nhiêu người nhận ra thân phận của họ. Cố Nhiên biết cũng là ngoài ý muốn vì cậu vừa vặn tiến vào phía sau hai người.
Phong Tĩnh chỉ tới có một người, Cố Nhiên thì ngược lại. Trong tay cậu có rất nhiều vé mời, ngoại trừ mấy tấm còn dư trong tay, một cái cậu kín đáo đưa cho Hứa Hoán, những cái khác thì cậu hiếu kính mẹ cùng bà nội.
Mẹ và bà của cậu là người yêu phim, đặc biệt là phim tình cảm lãng mạn. Mà Triệu Tuyết Nhi đóng ngay bộ phim đúng thể loại Cố Nhiên xem thường nhất, toàn hình ảnh lãng mạng, tình yêu chân thành... Cố Nhiên và Hứa Hoán chính là quá nhàn rỗi, không có chuyện gì làm nên mới cố mà đến xem.
Hứa Hoán tới sớm hơn Cố Nhiên. Rốt cuộc cũng thấy Cố Nhiên xuất hiện, liền tức giận: “Đi coi phim điện ảnh cũng tới trễ, sao không đợi đến hết phim rồi tới?”
”Tớ đến phòng vệ sinh mà! Nào nghĩ tới vừa ra liền đụng phải hai vị kia!” Hướng vị trí hiện thời của Lâm Du cùng Hứa Mạch bĩu môi, Cố Nhiên thấp giọng ủy khuất nói, “Cậu cũng biết mà, có anh họ của cậu đi ở phía trước, tớ chỉ dám chậm rãi đi theo phía sau thôi.”
”Còn dám ngụy biện?” Bỏ mặc Cố Nhiên ủy khuất, Hứa Hoán cười lạnh nói, “Có gan thì cậu đến ngắt lời anh tớ đi?”
”Đương nhiên tớ không có can đảm đó, cho nên mới tới trễ mà!” Nếu là Hứa Hoán, Cố Nhiên nhất định phải tiến lên ngắt lời. Nhưng đổi Hứa Mạch, cậu tình nguyện làm tiểu đệ đàng hoàng theo ở phía sau.
”Hai vị thiếu gia thật náo nhiệt.” Ngay cả thanh âm ăn bắp rang của Lâm Du cũng đã giảm xuống rồi! Phong Tĩnh bất đắc dĩ lắc, mở miệng nhắc nhở.
Cả hai liền ngậm miệng, không nói nữa. Ngẩng đầu lên, nghiêm túc cẩn thận xem phim.
vỗ tay như sấm, Triệu Tuyết Nhi đứng lên, mặt đầy mừng rỡ nhìn về Lâm Du.
Mà Lâm Du nghe được không ít lời khen chân thành. Cô tán dương hướng về phía Triệu Tuyết Nhi gật đầu một cái.
Người xem chậm rãi tản đi, Triệu Tuyết Nhi kích động chạy tới: “Chị, đạo diễn bảo em đến hỏi, chị có thời gian không? Chúng ta làm tiệc ăn mừng!”
”Diễn không tệ, phản hưởng cũng rất tốt, quả thật nên làm tiệc ăn mừng.” Ngoại trừ đạo diễn ra, chỉ có Triệu Tuyết Nhi biết cô là người đầu tư. Cho nên khi Triệu Tuyết Nhi đến, Lâm Du nghĩ cũng không nghĩ, liền lấy thẻ ngân hàng đưa ra, “Bất quá chị sẽ không đi. Mọi người đi ăn mừng đi, chị trả tiền!”
”Tại sao có thể để cho chị trả tiền? Em trả là được rồi!” Mặc dù tiền không nhiều bằng Lâm Du, nhưng trả một bữa cơm, Triệu Tuyết Nhi vẫn trả nổi.
”Chị là người đầu tư, người không thể đến, đây là tâm ý của chị.” Mắt thấy đạo diễn không ngừng nhìn sang hướng bên này, Lâm Du không trì hoãn nữa, thúc giục Triệu Tuyết Nhi nhận thẻ ngân hàng.
Nhưng mà vô luận như thế nào Triệu Tuyết Nhi cũng không chịu nhận. Dĩ nhiên cô biết Lâm Du là người đầu tư, nhưng căn bản Lâm Du không có xuất hiện qua ở Studios. Ai cũng đoán già đoán non, không biết chủ đầu tư là ai.
Rất nhiều lời đồn đãi nỗi lên, đến Triệu Tuyết Nhi cũng không nhịn được hoài nghi, cô cũng không phải nhân vật tự mình đầu tư tự mình diễn trong truyền thuyết, ngay cả thử vai cũng không có liền được giao vai nữ chính một cách đường đường chính chính, đến cả cô cũng có chút không tin.
Mặc dù ekip làm bộ phim này không rầm rộ nhưng Triệu Tuyết Nhi vẫn rất cảm kích cơ hội khó cầu này. Được xuất hiện trên màn ảnh rộng là điều không hề dễ dàng. Huống chi cô còn là người mới, nếu không có Lâm Du nâng đỡ, căn bản cô không thể đi xa trên con đường thuận lợi như vậy!
Đến cuối vẫn là Hứa Mạch ra mặt giải quyết vấn đề. Trực tiếp phái vệ sĩ đưa cả ekip đến quán cơm, còn tiền bạc thì tính vào hắn.
Trong lòng Triệu Tuyết Nhi, Hứa Mạch và Lâm Du là một thể. Khi Lâm Du cho cô thẻ ngân hàng, cô trực tiếp liền cự tuyệt nhưng khi Hứa Mạch phái vệ sĩ đi, cô cũng không dám có bất kỳ ý kiến gì. Khí thế của Hứa Mạch quá lớn, cô hoàn toàn không dám phản bác, chỉ có ngoan ngoãn nghe lệnh.
Mang theo vệ sĩ của Hứa Mạch đi qua phía đạo diễn, Triệu Tuyết Nhi không có nói rõ thân phận của Hứa Mạch, chỉ nói người đầu tư có an bài khác, vô cùng xin lỗi vì không thể đi theo mọi người cùng nhau ăn mừng, mời mọi người ăn cơm coi như bồi tội...
Bất kể Lâm Du có viện cớ hay không, chỉ bằng hành động hào sảng mời khách như vầy, đạo diễn không hề mang chút tức giận. Ngược lại, hắn với người đầu tư cũng không quen, chỉ là trong lúc vô tình biết được thân phận của Lâm Du, mới gặp qua một lần thôi.
Đề nghị mời Lâm Du đi cùng là ý nghĩ nông nổi nhất thời. Bị Lâm Du cự tuyệt, vừa vặn như ý hắn mong muốn. Không có mặt người đầu tư, ngược lại bọn họ càng nhàn nhã. Nghĩ như vậy, mặt đạo diễn đầy lơ đễnh khoát khoát tay, khách sáo hàn huyên hai câu, vẫy bàn tay lớn một cái, mang theo cả đoàn đi ăn cơm.
Ngay từ lúc phim kết thúc, Hứa Hoán cùng Cố Nhiên liền bồi bà nội Cố và mẹ Cố ra về. Hai vị trưởng bối đối với bộ phim tối nay rất hài lòng, liên tục khen Cố Nhiên có lòng, nhắc Cố Nhiên nhớ lần sau dẫn hai người họ coi tiếp...
”Mẹ, lần này là con ngẫu nhiên biết diễn viên chính mới có được mấy tấm vé đấy. Lần sau chắc không dễ dàng như vậy đâu” Cố Nhiên không có hứng thú đối với việc xem phim, cậu mới không lãng phí thời gian vào vấn đề này. Nếu hai người muốn xem phim thì tìm ba cậu đi an bài không được sao? Lại cứ nhắm vào cậu thế này mới đau chứ!
”Vai chính? Nam chính hay nữ chính? Nghe con nói thế mẹ chợt nhớ tới, nữ chính nhìn hơi quen mắt. Là người con nhận đó à?” Mẹ Cố thuận miệng nói, không có ý định miễn cưỡng cậu. Bất quá Cố Nhiên trả lời, quả thực làm bà tò mò.
”A… Sẽ không phải là nữ chính chứ? Cô gái kia thật xinh đẹp, là người tốt!” Bà nội Cố gật đầu liên tục, khen không dứt miệng, “Tiểu Nhiên à, đó là đối tượng của con phải không? Nếu không đang yên đang lành, con gái nhà người ta sao lại mời con đến xem bộ phim do mình thủ vai chính? Nhất định có vấn đề!”
”Mẹ, bà nội! Không phải như hai người nghĩ đâu...” Có vấn đề là vấn đề gì chứ? Cố Nhiên dở khóc dở cười, liền muốn giải thích.
”Bà nội Cố, mẹ Cố, đúng như hai người nói đó! Vé mời trong tay Cố Nhiên đúng là do nữ chính đưa cho cậu ấy. Hai người bọn họ học cùng trường đại học, đương nhiên là biết nhau rồi.” Hứa Hoán tuyệt đối là bạn xấu. Dĩ nhiên, mục đích chủ yếu của hắn là hỗ trợ Cố Nhiên thoát khỏi đại phiền toái.
”Thật sao? Tiểu Nhiên ơi, cô gái kia tên gì? Rảnh rỗi mời cô ấy về nhà ngồi một chút...” Tinh thần bà nội Cố nhất thời tỉnh táo, nắm tay Cố Nhiên, gật gật đầu.
Mẹ Cố đứng một bên mặt đầy đồng ý, thỉnh thoảng còn phụ họa theo.
Hãm hại huynh đệ! Liếc nhìn Hứa Hoán mặt đầy hả hê một cái, Cố Nhiên vẻ mặt đau khổ giải thích: “Không phải vậy! Triệu Tuyết Nhi là con gái nhà họ Triệu. Con và cô ấy không quen, nhiều lắm chỉ gặp mấy lần, ngay cả bạn bè bình thường cũng không bằng.”
”Triệu gia?” Bà nội và mẹ Cố nhìn nhau một cái, hồ nghi nói, “Là cô bé lúc trước bị ôm nhằm à?”
”Cũng có thể không phải!” Giới thiệu xong thân phận của Triệu Tuyết Nhi, Cố Nhiên nhân cơ hội tỏ rõ quyết tâm, “Đúng rồi, bà nội, mẹ, nói đến Triệu gia, con trịnh trọng thanh minh với hai người, thông gia cái gì đó với ai con cũng có thể tiếp nhận, nhưng tuyệt đối không phải là Triệu Linh Lộ! Hai người cũng đừng hiểu lầm rồi nhận sai con dâu đó!”
”Triệu Linh Lộ?” Bà nội cùng mẹ Cố trố mắt nhìn nhau. Bọn họ chọn người con dâu này lúc nào? Hơn nữa lúc trước Tiểu Nhiên cũng đã nói kiên quyết không chấp nhận kết hôn, cho nên căn bản họ không bận tâm chuyện này a!
Cố Nhiên nặng nề gật đầu một cái, khoanh hai tay, trịnh trọng nói: “Con tuyệt đối không muốn cô ta!”
Hứa Hoán bổ sung: “Là như vầy, Triệu Linh Lộ tung tin khắp nơi rằng Cố Nhiên là vị hôn phu của cô ta. Cho nên...”
Sắc mặt bà nội Cố và mẹ Cố nhất thời chìm xuống, Hứa Hoán cũng biết, không cần phải nói thêm nữa “Cho nên... “. Tránh tầm mắt hai vị trưởng bối, Hứa Hoán cho Cố Nhiên một cái ánh mắt.
Cố Nhiên chớp mắt mấy cái, mặt đầy nghi ngờ. Làm gì giờ? Điều gì nên nói cậu đều đã nói hết rồi.
Hứa Hoán bất đắc dĩ đỡ cái trán. Cố Nhiên – cái người này lúc nào cũng than phiền bị hắn hãm hại, sao lại không suy nghĩ một chút “dụng tâm lương khổ(*)” của hắn? Đến cả chung thân đại của cậu hắn cũng phải bận tâm, “huynh đệ” tốt như hắn dù có đốt đèn lồng cũng tim không ra!
(*) Phải dùng nhiều tâm tư trí lực để suy đi tính lại
Vô luận trong bụng oán thầm Cố Nhiên như thế nào, Hứa Hoán vẫn nghĩa khí tiếp tục nói: “Bà nội Cố, mẹ Cố, bỏ qua thân thế Triệu Linh Lộ không nói, chúng ta cần cân nhắc nhân phẩm của cô ta. Theo con được biết, cô ta và Cố Nhiên ngay cả bạn bè bình thường cũng không phải nhưng lại mặt dày tuyên bố Cố Nhiên là vị hôn phu của cô ta. Loại tâm địa bất lương này tương tự như Lâm Nhất Thiến lúc trước theo đuổi anh họ của con í, có khi còn hơn...”
Cuối cùng cũng sáng tỏ ý tứ Hứa Hoán, Cố Nhiên lập tức phối hợp la ầm lên: “Không sai! Triệu Linh Lộ và Lâm Nhất Thiến còn là bạn tốt, thường xuyên cùng tiến cùng thủ, cá mè một lứa!”
Suốt đời Triệu Linh Lộ cũng không biết, chính do tình huống này mà hình tượng của ả trong lòng hai vị trưởng bối Cố gia đã xấu đến mức tận cùng, không thể nào sửa đổi.
Bên kia, Lâm Du cùng Hứa Mạch bị cản lại. Ý tứ Phong Tĩnh rất đơn giản, anh muốn vì hai người làm một bài phỏng vấn.
”Bài phỏng vấn?” Đối với Lâm Du mà nói, điều này thật sự không cần thiết. Con đường mà cô từng bước bày ra đã hiện lên một nửa, rất nhanh thôi thì cô có thể trực diện đối mặt với Lâm gia!
” Được đấy! Không thành vấn đề.” Nhưng Hứa Mạch lại trực tiếp đáp ứng. Phối hợp với Lâm Du, cử động trả thù của hắn hiển nhiên quá chậm. Bất quá không liên quan, hắn vui vẻ phụng bồi Lâm Du trở nên mạnh mẽ.
”Chủ yếu là nhằm vào hôn lễ của hai người.” Phong tĩnh không che giấu chút ý đồ nào, thần sắc thản nhiên nói, “Truyền thông những ngày gần đây rất hứng thú đối với những lời mà Hứa đại thiếu nói ở tiệc cưới. Tôi đang suy nghĩ, trước tiên nên “tiên hạ thủ vi cường (**)”, trực tiếp đưa tin, hơn nữa đúng lúc coi như chính diện tuyên bố ra bên ngoài, diệt sạch mọi tin đồn hiện có.”
(**) Ra tay trước để dành được lợi thế, trở thành kẻ mạnh
”Tin đồn?” Lâm Du cười, “Tôi còn tưởng rằng, có Hứa đại thiếu ở đây, không ai dám tùy tiện viết loạn chứ.”
” Mặc dù Hứa gia “quyền đại thế lớn”, nhưng tuyệt không thiếu đối thủ cạnh tranh. Nếu không, Hứa đại thiếu cũng sẽ không ra chuyện ngoài ý muốn. Thôi thì liều mạng đánh một trận đẹp mắt.” Phong Tĩnh vừa nói vừa lấy ra mấy phần báo cáo đưa cho Lâm Du cùng Hứa Mạch.
Dù không phải là tin tức nổi bật gì, nhưng nó lại có tính khuếch tán cao. Mấy nhà báo chủ yếu săn những tin bắt mắt, hấp dẫn, nhắm thẳng vào Hứa Mạch và cảm tình bất hòa của chị em Lâm gia, quan hệ uẩn khuất với Chu Tuyền, rồi tứ giác tình...
”Trí tưởng tượng thật phong phú!” Tùy ý xem nội dung một tờ báo, vẻ mặt Lâm Du hờ hững, “Viết rất chân thực, ngay cả tôi còn muốn tin tưởng đó là sự thật.”
”Anh thì không hy vọng phần tin này là thật.” Tâm tình mang thêm mấy phần mất hứng, tay cầm tờ báo rung lên, “Cái gì mà Lâm Du cùng Chu Tuyền là tình yêu đích thực, còn anh trở thành kẻ người thứ ba chen vào đoạt ái? Tiểu Du nhà ta thề non hẹn biển với Chu Tuyền lúc nào? Còn thề nguyền sống nữa chứ!”
”Khụ khụ.” Phong Tĩnh hắng giọng một cái, xụ mặt, nghiêm trang nói, “Thật ra thì không đơn thuần viết về tình yêu của Chu Tuyền, còn có Hứa đại thiếu cùng Lâm Nhất Thiến đã từng yêu nhau thắm thiết. Còn viết hai người (HM và LNT) vì yêu sinh hận, vượt qua sống chết để chứng minh tình yêu kiên trinh không thay đổi. Mà chung quy Lâm Du chỉ là một kẻ đáng thương, một người hy sinh, bị lừa gạt trở thành bia đỡ đạn...”
Phong tĩnh kể, phản ứng của Lâm Du không quá lớn. Hứa Mạch thì ngược lại, nụ cười trên mặt biến mất, mặt lạnh nói: “Tra!”
Thủ phạm nhất định phải tra, nhưng thật ra thì cũng không khó đoán. Trong lòng Lâm Du hiểu rõ, phương hướng điều tra Hứa Mạch cũng chỉ gói gọn trong một vài người.
Cùng lúc đó, ngoại trừ tin tức của Đóa Nhuế, Hứa Mạch và Lâm Du còn tham gia chương trình truyền hình.
Đài truyền hình, người chủ trì, nhân viên làm việc đều thuộc mình quản lí... Một đường đầy đèn xanh chiếu xuống, Hứa Mạch và Lâm Du lần đầu tiên cặp tay xuất hiện ở trước mặt công chúng, thật sự làm sáng tỏ, tin tức quả là càng ngày càng nóng!
”Cá nhân tôi cảm thấy, căn bản không cần nhiều lời, ai cũng có thể nhìn ra rằng hai vị rất hạnh phúc.” Hai người vừa đến, người chủ trì liền cười ha hả nhiệt tình khen.
”Thật ra thì tôi chưa từng nghĩ tới việc tham gia chương trình truyền hình để chứng minh tình cảm của mình.” Hứa Mạch bình tĩnh ngồi ở chỗ đó, nụ cười trên mặt giống như xuân, gió đập vào mặt, hết sức vui vẻ.