Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 343
67343.
Vạn Tố Y rõ ràng dễ tiếp nhận lý do này hơn: "Em làm ông chủ cũng không phải uổng công, vẫn có chút tác dụng đúng không?"
"Đâu chỉ có chút tác dụng chứ? Anh thấy Y Y rất có tài trong phương diện này, xem như là một lãnh đạo đạt tiêu chuẩn." Mạnh Kiều Dịch cũng không nói hết, chỉ tạm thời khen ngợi cô một chút.
"Em thích nghe anh nói như vậy." Vạn Tố Y rất tán thành gật đầu, nụ cười trên mặt cô còn rạng rỡ hơn trước.
"Ai cũng muốn nghe nịnh hót cả." Mạnh Kiều Dịch lắc cô, giống như muốn cô tỉnh táo một chút.
"Không phải ai cũng có thể làm cho ngài Mạnh nịnh hót được." Vạn Tố Y phản đối Mạnh Kiều Dịch một cách đầy lý lẽ thuyết phục.
Lời này rõ ràng là đang tăng thêm mặt mũi cho Mạnh Kiều Dịch, anh khẽ nhéo mũi của cô: "Bây giờ sao em giỏi ăn nói thế nhỉ?"
"Em ở cùng với ngài Mạnh, sao có thể không học được gì chứ?" Vạn Tố Y càng được khen thì hình như lại càng biết cách ăn nói hơn.
Nghe được Vạn Tố Y nói vậy, Mạnh Kiều Dịch vẫn không nhịn được cười.
Anh thật sự thua trước vợ mình rồi. Anh cũng không biết cô bắt đầu giỏi ăn nói như vậy từ lúc nào nữa.
Vạn Tố Y đẩy cánh tay của Mạnh Kiều Dịch đặt ở trên vai mình ra, kéo anh đi theo mình quay trở lại: "Còn chờ quay vài đoạn quảng cáo xong thì chúng ta sẽ về nhà."
"Không làm tiếp công tác sau đó à?" Mạnh Kiều Dịch hỏi ngược cô.
"Không cần. Bây giờ em chỉ muốn trở về thôi."
Vạn Tố Y hiếm khi vội về nhà như vậy: "Sao vậy? Trở về có việc gì sao?"
"Đúng vậy." Vạn Tố Y duỗi thắt lưng và trả lời Mạnh Kiều Dịch rất thoải mái: "Quay về đi ngủ."
Thật ra, lượng công việc hôm nay có hơi lớn đối với Vạn Tố Y. Từ buổi sáng đến bây giờ, Nguyễn Ca và Mạnh Kiều Dịch đều chỉ cần làm trong nửa ngày, nhưng cô đã làm cả ngày.
Mạnh Kiều Dịch không khỏi ôm chặt vai Vạn Tố Y, đôi môi hơi mỏng ghé sát bên tai của cô: "Như vậy là em đang ám chỉ với anh sao?"
"Đúng vậy." Vạn Tố Y vỗ nhẹ vào bàn tay Mạnh Kiều Dịch đang ôm trước cổ mình, cười hì hì lên tiếng: "Ám chỉ ngài Mạnh về nghỉ ngơi với em."
Ngoài việc đó ra, Vạn Tố Y cũng không có ý gì khác.
Mạnh Kiều Dịch cười rất không đứng đắn, cho dù cái gì cũng không làm, chỉ nằm dài ở trên giường với Vạn Tố Y cũng có thể làm cho anh vui vẻ. Có thể ôm một cái, hôn một cái cũng tốt.
Buổi chiều quay phim, Vạn Tố Y vẫn kéo cơ thể mệt mỏi quay phim tiếp. Sau khi kết thúc công việc, Triệu Địch vốn còn mấy tài liệu cần Vạn Tố Y ký tên, nhưng cô cũng không giấu Triệu Địch sự mệt mỏi của mình, nói: "Tài liệu thì để ngày mai lại đưa cho chị sau. Bây giờ chị phải về nghỉ đã, thật sự quá mệt rồi."
Nếu không phải Vạn Tố Y thật sự mệt, cô sẽ không nói như thế.
Triệu Địch nghe Vạn Tố Y nói vậy thì lập tức cất tài liệu "Được, vậy ngài về sớm nghỉ ngơi."
Vạn Tố Y tẩy trang trong phòng hóa trang, thay trang phục của mình, cuối cùng ra khỏi công ty. Cô gần như dính và trên người Mạnh Kiều Dịch, giao hết tất cả trọng lượng của mình cho anh.
Mạnh Kiều Dịch đỡ Vạn Tố Y và nhanh chóng bế cô lên. Cô sợ hãi kêu lên: "Thả em xuống, anh làm cái gì vậy..."
"Không phải em mệt sao? Để anh bế em." Tinh thần của Mạnh Kiều Dịch quá mệt rồi Vạn Tố Y hoàn toàn không ở trên cùng một tiêu chuẩn.
Vạn Tố Y ôm cổ Mạnh Kiều Dịch, cẩn thận nói: "Anh đỡ em một chút là được rồi. Anh làm như vậy sẽ bị người ta bàn ra nói vào mất..."
Lúc này còn có rất nhiều nhân viên của Đại Hưng ra vào, lại thêm nhân viên công ty của Vạn Tố Y, tin tức sẽ được truyền nhanh ở trong hai công ty mất.
"Em quan tâm tới những chuyện này làm gì? Anh ôm vợ mình, ai cũng không cản được." Mạnh Kiều Dịch bế Vạn Tố Y rất vững, ôm cô đi thẳng về phía hầm để xe.
Lúc này, Lý Nhược Hàm đứng ở cửa sổ trên tầng cao nhìn thấy một cảnh tượng như vậy, không nhịn được mà bất mãn lầm bầm vài câu: "Ở trong trường hợp như vậy còn khoe ân ái, ha ha."
Khi nói những lời này trong lòng cô ta không khỏi ghen tỵ và thù hận, nhưng cô ta đã nhanh chóng rời tầm mắt và quay lại chỗ ngồi của mình.
Bây giờ, mỗi ngày đều có thể thấy Vạn Tố Y thật sự không phải là chuyện thoải mái đối với Lý Nhược Hàm.
Bây giờ nếu Lý Nhược Hàm có deo cà vạt, cô ta nhất định sẽ cảm thấy bị thít chặt muốn chết muốn kéo lỏng ra vài cái. Nhưng cô ta không đeo cà vạt nên không thể khiến cho mình thả lỏng, chỉ có thể uống nước.
Trợ lý vào đây đưa đồ thì nhìn vẻ mặt Lý Nhược Hàm không tốt, vội vàng lui ra ngoài.
Lý Nhược Hàm khá nóng tính. Nếu như vào lúc cô ta không vui nói vài đề ta mà cô ta không muốn nghe, cô ta rất có thể sẽ nổi giận, lựa chọn sáng suốt vẫn là chờ đến khi cô ta bớt nóng đã.
Trợ lý ra khỏi văn phòng của Lý Nhược Hàm, xoay người đã đụng phải Lương Dần.
"Tổng giám đốc Lương..." Thấy Lương Dần, trợ lý lập tức cúi người chào.
Lương Dần khẽ gật đầu, thấy trợ lý muốn đi nên hắn gọi cô lại: "Sao không đưa tài liệu vào trong?"
"Chuyện đó... bây giờ tâm tình của tổng thanh tra Lý không tốt lắm, tôi thấy tạm thời không nên làm phiền cô ấy về việc này thì hơn. Chờ lát nữa tôi sẽ trở lại sau." Trợ lý không biết nên giải thích với Lương Dần thế nào, do dự một lát mới mở miệng nói.
Lương Dần nghe trợ lý nói vậy thì không nhịn được thoáng nhíu mày: "Tâm trạng không tốt? Vì sao?"
Cho dù Lý Nhược Hàm dễ tức giận, nhưng cô ta sẽ không nổi giận mà không có lý do. Cô ta tức giận thì chắc đã gặp phải chuyện gì đó.
Trợ lý do dự nhìn Lương Dần, không biết có nên nói ra hay không,: "Chính là... không phải bà Mạnh đã chuyển tới làm ở dưới tầng sao? Từ sau khi bà Mạnh đến, tâm trạng của tổng thanh tra Lý cũng rất dễ bị ảnh hưởng."
Trợ lý suy nghĩ một lát, thấy dù mình không nói ra việc này cũng sẽ có người khác truyền lời đến tai của Lương Dần.
Lương Dần nghe trợ lý nói vậy thì đã hiểu ý, không hỏi thêm nữa: "Được rồi."
"Gần đây, công ty dưới tầng đang quay phim quảng cáo sao?" Lương Dần liếc mắt nhìn trợ lý và hỏi rất rõ ràng.
Chuyện như vậy, hắn hỏi người bên cạnh Lý Nhược Hàm lại thích hợp nhất. Bởi vì không ai có thể quan tâm tới mọi hành động của Vạn Tố Y hơn cô ta, cô ta nhất định sẽ cho người bên cạnh mình đi tìm hiểu.
"Đúng vậy, hôm nay đang quay phim." Trợ lý cẩn thận trả lời.
Lần này, Lương Dần không còn hỏi gì nữa: "Tôi biết rồi, cô đi về trước đi."
Hắn tìm đến Lý Nhược Hàm là chuyện quảng cáo. Cô ta bỗng nhiên muốn quay phim quảng cáo thì hắn đã hiểu cô ta muốn nhằm vào Vạn Tố Y.
Bây giờ nói chuyện này với Lý Nhược Hàm, hẳn cũng không có tác dụng. Quan trọng nhất chính là thêm một lần quảng cáo cũng tốt cho sản phẩm của bọn họ.
Ban đầu, Lương Dần muốn ngăn cản Lý Nhược Hàm, nhưng sau khi nói chuyện cùng trợ lý, hắn trái lại không còn ý nghĩ đó nữa.
Lương Dần liếc nhìn về phía bên trong, sau đó trực tiếp rời đi, thậm chí không vào trong chào hỏi.
Lý Nhược Hàm căn bản không biết Lương Dần đến tìm mình, cô ta nhíu mày ngồi trên ghế và suy nghĩ cách ứng đối, nhưng bất kể cô ta có suy nghĩ như thế nào, hình như cũng không có cách nào thích hợp.
Vạn Tố Y rõ ràng dễ tiếp nhận lý do này hơn: "Em làm ông chủ cũng không phải uổng công, vẫn có chút tác dụng đúng không?"
"Đâu chỉ có chút tác dụng chứ? Anh thấy Y Y rất có tài trong phương diện này, xem như là một lãnh đạo đạt tiêu chuẩn." Mạnh Kiều Dịch cũng không nói hết, chỉ tạm thời khen ngợi cô một chút.
"Em thích nghe anh nói như vậy." Vạn Tố Y rất tán thành gật đầu, nụ cười trên mặt cô còn rạng rỡ hơn trước.
"Ai cũng muốn nghe nịnh hót cả." Mạnh Kiều Dịch lắc cô, giống như muốn cô tỉnh táo một chút.
"Không phải ai cũng có thể làm cho ngài Mạnh nịnh hót được." Vạn Tố Y phản đối Mạnh Kiều Dịch một cách đầy lý lẽ thuyết phục.
Lời này rõ ràng là đang tăng thêm mặt mũi cho Mạnh Kiều Dịch, anh khẽ nhéo mũi của cô: "Bây giờ sao em giỏi ăn nói thế nhỉ?"
"Em ở cùng với ngài Mạnh, sao có thể không học được gì chứ?" Vạn Tố Y càng được khen thì hình như lại càng biết cách ăn nói hơn.
Nghe được Vạn Tố Y nói vậy, Mạnh Kiều Dịch vẫn không nhịn được cười.
Anh thật sự thua trước vợ mình rồi. Anh cũng không biết cô bắt đầu giỏi ăn nói như vậy từ lúc nào nữa.
Vạn Tố Y đẩy cánh tay của Mạnh Kiều Dịch đặt ở trên vai mình ra, kéo anh đi theo mình quay trở lại: "Còn chờ quay vài đoạn quảng cáo xong thì chúng ta sẽ về nhà."
"Không làm tiếp công tác sau đó à?" Mạnh Kiều Dịch hỏi ngược cô.
"Không cần. Bây giờ em chỉ muốn trở về thôi."
Vạn Tố Y hiếm khi vội về nhà như vậy: "Sao vậy? Trở về có việc gì sao?"
"Đúng vậy." Vạn Tố Y duỗi thắt lưng và trả lời Mạnh Kiều Dịch rất thoải mái: "Quay về đi ngủ."
Thật ra, lượng công việc hôm nay có hơi lớn đối với Vạn Tố Y. Từ buổi sáng đến bây giờ, Nguyễn Ca và Mạnh Kiều Dịch đều chỉ cần làm trong nửa ngày, nhưng cô đã làm cả ngày.
Mạnh Kiều Dịch không khỏi ôm chặt vai Vạn Tố Y, đôi môi hơi mỏng ghé sát bên tai của cô: "Như vậy là em đang ám chỉ với anh sao?"
"Đúng vậy." Vạn Tố Y vỗ nhẹ vào bàn tay Mạnh Kiều Dịch đang ôm trước cổ mình, cười hì hì lên tiếng: "Ám chỉ ngài Mạnh về nghỉ ngơi với em."
Ngoài việc đó ra, Vạn Tố Y cũng không có ý gì khác.
Mạnh Kiều Dịch cười rất không đứng đắn, cho dù cái gì cũng không làm, chỉ nằm dài ở trên giường với Vạn Tố Y cũng có thể làm cho anh vui vẻ. Có thể ôm một cái, hôn một cái cũng tốt.
Buổi chiều quay phim, Vạn Tố Y vẫn kéo cơ thể mệt mỏi quay phim tiếp. Sau khi kết thúc công việc, Triệu Địch vốn còn mấy tài liệu cần Vạn Tố Y ký tên, nhưng cô cũng không giấu Triệu Địch sự mệt mỏi của mình, nói: "Tài liệu thì để ngày mai lại đưa cho chị sau. Bây giờ chị phải về nghỉ đã, thật sự quá mệt rồi."
Nếu không phải Vạn Tố Y thật sự mệt, cô sẽ không nói như thế.
Triệu Địch nghe Vạn Tố Y nói vậy thì lập tức cất tài liệu "Được, vậy ngài về sớm nghỉ ngơi."
Vạn Tố Y tẩy trang trong phòng hóa trang, thay trang phục của mình, cuối cùng ra khỏi công ty. Cô gần như dính và trên người Mạnh Kiều Dịch, giao hết tất cả trọng lượng của mình cho anh.
Mạnh Kiều Dịch đỡ Vạn Tố Y và nhanh chóng bế cô lên. Cô sợ hãi kêu lên: "Thả em xuống, anh làm cái gì vậy..."
"Không phải em mệt sao? Để anh bế em." Tinh thần của Mạnh Kiều Dịch quá mệt rồi Vạn Tố Y hoàn toàn không ở trên cùng một tiêu chuẩn.
Vạn Tố Y ôm cổ Mạnh Kiều Dịch, cẩn thận nói: "Anh đỡ em một chút là được rồi. Anh làm như vậy sẽ bị người ta bàn ra nói vào mất..."
Lúc này còn có rất nhiều nhân viên của Đại Hưng ra vào, lại thêm nhân viên công ty của Vạn Tố Y, tin tức sẽ được truyền nhanh ở trong hai công ty mất.
"Em quan tâm tới những chuyện này làm gì? Anh ôm vợ mình, ai cũng không cản được." Mạnh Kiều Dịch bế Vạn Tố Y rất vững, ôm cô đi thẳng về phía hầm để xe.
Lúc này, Lý Nhược Hàm đứng ở cửa sổ trên tầng cao nhìn thấy một cảnh tượng như vậy, không nhịn được mà bất mãn lầm bầm vài câu: "Ở trong trường hợp như vậy còn khoe ân ái, ha ha."
Khi nói những lời này trong lòng cô ta không khỏi ghen tỵ và thù hận, nhưng cô ta đã nhanh chóng rời tầm mắt và quay lại chỗ ngồi của mình.
Bây giờ, mỗi ngày đều có thể thấy Vạn Tố Y thật sự không phải là chuyện thoải mái đối với Lý Nhược Hàm.
Bây giờ nếu Lý Nhược Hàm có deo cà vạt, cô ta nhất định sẽ cảm thấy bị thít chặt muốn chết muốn kéo lỏng ra vài cái. Nhưng cô ta không đeo cà vạt nên không thể khiến cho mình thả lỏng, chỉ có thể uống nước.
Trợ lý vào đây đưa đồ thì nhìn vẻ mặt Lý Nhược Hàm không tốt, vội vàng lui ra ngoài.
Lý Nhược Hàm khá nóng tính. Nếu như vào lúc cô ta không vui nói vài đề ta mà cô ta không muốn nghe, cô ta rất có thể sẽ nổi giận, lựa chọn sáng suốt vẫn là chờ đến khi cô ta bớt nóng đã.
Trợ lý ra khỏi văn phòng của Lý Nhược Hàm, xoay người đã đụng phải Lương Dần.
"Tổng giám đốc Lương..." Thấy Lương Dần, trợ lý lập tức cúi người chào.
Lương Dần khẽ gật đầu, thấy trợ lý muốn đi nên hắn gọi cô lại: "Sao không đưa tài liệu vào trong?"
"Chuyện đó... bây giờ tâm tình của tổng thanh tra Lý không tốt lắm, tôi thấy tạm thời không nên làm phiền cô ấy về việc này thì hơn. Chờ lát nữa tôi sẽ trở lại sau." Trợ lý không biết nên giải thích với Lương Dần thế nào, do dự một lát mới mở miệng nói.
Lương Dần nghe trợ lý nói vậy thì không nhịn được thoáng nhíu mày: "Tâm trạng không tốt? Vì sao?"
Cho dù Lý Nhược Hàm dễ tức giận, nhưng cô ta sẽ không nổi giận mà không có lý do. Cô ta tức giận thì chắc đã gặp phải chuyện gì đó.
Trợ lý do dự nhìn Lương Dần, không biết có nên nói ra hay không,: "Chính là... không phải bà Mạnh đã chuyển tới làm ở dưới tầng sao? Từ sau khi bà Mạnh đến, tâm trạng của tổng thanh tra Lý cũng rất dễ bị ảnh hưởng."
Trợ lý suy nghĩ một lát, thấy dù mình không nói ra việc này cũng sẽ có người khác truyền lời đến tai của Lương Dần.
Lương Dần nghe trợ lý nói vậy thì đã hiểu ý, không hỏi thêm nữa: "Được rồi."
"Gần đây, công ty dưới tầng đang quay phim quảng cáo sao?" Lương Dần liếc mắt nhìn trợ lý và hỏi rất rõ ràng.
Chuyện như vậy, hắn hỏi người bên cạnh Lý Nhược Hàm lại thích hợp nhất. Bởi vì không ai có thể quan tâm tới mọi hành động của Vạn Tố Y hơn cô ta, cô ta nhất định sẽ cho người bên cạnh mình đi tìm hiểu.
"Đúng vậy, hôm nay đang quay phim." Trợ lý cẩn thận trả lời.
Lần này, Lương Dần không còn hỏi gì nữa: "Tôi biết rồi, cô đi về trước đi."
Hắn tìm đến Lý Nhược Hàm là chuyện quảng cáo. Cô ta bỗng nhiên muốn quay phim quảng cáo thì hắn đã hiểu cô ta muốn nhằm vào Vạn Tố Y.
Bây giờ nói chuyện này với Lý Nhược Hàm, hẳn cũng không có tác dụng. Quan trọng nhất chính là thêm một lần quảng cáo cũng tốt cho sản phẩm của bọn họ.
Ban đầu, Lương Dần muốn ngăn cản Lý Nhược Hàm, nhưng sau khi nói chuyện cùng trợ lý, hắn trái lại không còn ý nghĩ đó nữa.
Lương Dần liếc nhìn về phía bên trong, sau đó trực tiếp rời đi, thậm chí không vào trong chào hỏi.
Lý Nhược Hàm căn bản không biết Lương Dần đến tìm mình, cô ta nhíu mày ngồi trên ghế và suy nghĩ cách ứng đối, nhưng bất kể cô ta có suy nghĩ như thế nào, hình như cũng không có cách nào thích hợp.