- Tác giả
- pi23
- Thể loại
- ngôn tình
- Tình trạng
- Đang viết
- Lượt đọc
- 8,741
- Cập nhật
Tề Thanh Doãn là cao 1m90 một người đàn ông gần 30 tuổi nhưng có khuôn mặt trẻ con lên được rất nhiều cô gái theo đuổi vẻ ngoài có vẻ là một tử nhưng anh là chủ xã hội đen và có cty đứng đầu của cả nước
kì Lam khuê là cô sinh viên năm nhất cùng với chiều cao 1m55 . Gia đình cô không mấy khá giả lên cô bắt đầu kiếm tiền rất sớm
chương 1
Hôm nay là ngày đầu tiên cô đặt chân lên thành phố, nhìn cảnh vật lạ nậm cô như một hạt cát nhỏ ở xa mạc này vậy.Từ sau lưng cô truyền tiếng nói quen thuộc
- Em đến sao không gọi anh ra đón?
- Dạ thôi ạ dù gì người yêu em cũng bận mà!
- Đồ ngốc e là quan trọng nhất với anh
………
Hai người cứ thế vui vẻ nói chuyện với nhau đến khi đến nhà trọ cô mới thuê thì mới dừng. Một người đàn bà nho nhã bước tới nhìn chìa khóa trên tay cô ngừng đã ngầm hiểu nhưng nó khác xa so với tưởng tượng là một bà tám béo tròn nói lớn lắm lời của cô.Khi nói chuyện cô toát lên vẻ quý phái lịch lãm của một quý bà giàu có.
Cô dần quen với cuộc sống chốn đô thành nhộn nhịp nhưng vẫn còn xa lạ này. Tuy mới ở thời gian ngắn nhưng cô rất nhớ nhà và mọi người. Cô cũng bắt đầu kiếm việc làm thêm để phục vụ sinh hoạt cho bản thân để gia đình cô không phải chu cấp nữa.
Ở một quán bánh ngọt nào đó trời đã xế chiều, cô đang vui mừng vì mình đã nhận được 1 tuần lương nay cô xin về sớm cầm điện thoại trên tay bấm dãy số quen thuộc, cô muốn mời anh một bữa no nê vì thời gian qua đã vất vả về cô quá nhiều. Tưởng rằng sẽ truyền lại một giọng nói quen thuộc đầy cưng chiều nhưng không giọng người phụ nữ truyền đến:
-Alo người yêu của Thanh Phan xin nghe……..
Giây phút này cô như chết nặng mọi thứ trên cô thể cô như không nghe lời nữa rồi cô cố định thần lại vài giây cố không cho những giọt nước mắt yếu đuối chảy ra. Nhưng tiếng nói sau đó làm cô vỡ oà trong sự lo sợ, người đàn ông cô yêu 4 năm đã cắm sừng mình. Từng câu nói như xé nát tâm can cô, cô luôn tưởng mình là người hạnh phúc nhất trên thế giới này vì có người yêu chăm sóc, luôn chiều như anh. Anh luôn hứa sẽ lấy cô sẽ cho cô một mái ấm gia đình thật hạnh phúc nhưng bây giờ những lời nói ấy như cát bụi. Nhớ lần đầu gặo nhau trên sân bóng rổ vì vô tình lên anh đã ném trái bóng vào vai làm cô ngã hình ảnh người con trai nam tính là chàng trai soái ca của trường hỏi han cô vài câu rồi dìu cô vào ghế đá, những hành động ân cần làm trái tim cô đập liên hồi thời gian như ngưng động lại rồi dần hai người trở lên thân với nhau rồi thành người yêu …
Tiếng còi xe làm cô trở về hiện tại, cô bước từng bước nặng lề đi trên con phố đã dần quen với cô nhưng hôm này con đường trở lên dài đến lạ thường, mọi thứ xung quanh dường như tĩnh lặng. Giờ cô muốn về nhà muốn trở về mái ấm thân thương nơi tràn ngập những tiếng cười , cô thấy sợ nơi phố xá nhộn nhịp này cô thấy mình như tách biệt khỏi thế giới xa lạ này, người cô từng yêu thương nhất bây giờ cũng thật xa lạ.Nhìn sắp về dến nhà cô như lấy lại được một chút tinh thần, trong màn đêm dần bao phủ một bóng lưng rón rén mở chìa khoá mà hôm qua cô mới nghe được gần đây có biến thái hay cậy để xàm sỡ. Cô như lấy lại tinh thần cầm khúc gỗ gần đó chạy như bay phang tới tấp người đàn ông kia.
-Trộm…. trộm…. trộm mọi người ơi………
Vừa đánh cô vừa la hét làm mọi người chạy ra nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt lấy ai cũng đều kinh hãi vì người đó không ai khác chính là anh. Vì muốn chốn đi người thanh mai trúc mã anh bèn đến đây nhưng chưa vô được đã bị đánh cho tan tác…
-cô là người mới đúng không ? giọng nói trầm nhưng làm cô lanh cả sống lưng
kì Lam khuê là cô sinh viên năm nhất cùng với chiều cao 1m55 . Gia đình cô không mấy khá giả lên cô bắt đầu kiếm tiền rất sớm
chương 1
Hôm nay là ngày đầu tiên cô đặt chân lên thành phố, nhìn cảnh vật lạ nậm cô như một hạt cát nhỏ ở xa mạc này vậy.Từ sau lưng cô truyền tiếng nói quen thuộc
- Em đến sao không gọi anh ra đón?
- Dạ thôi ạ dù gì người yêu em cũng bận mà!
- Đồ ngốc e là quan trọng nhất với anh
………
Hai người cứ thế vui vẻ nói chuyện với nhau đến khi đến nhà trọ cô mới thuê thì mới dừng. Một người đàn bà nho nhã bước tới nhìn chìa khóa trên tay cô ngừng đã ngầm hiểu nhưng nó khác xa so với tưởng tượng là một bà tám béo tròn nói lớn lắm lời của cô.Khi nói chuyện cô toát lên vẻ quý phái lịch lãm của một quý bà giàu có.
Cô dần quen với cuộc sống chốn đô thành nhộn nhịp nhưng vẫn còn xa lạ này. Tuy mới ở thời gian ngắn nhưng cô rất nhớ nhà và mọi người. Cô cũng bắt đầu kiếm việc làm thêm để phục vụ sinh hoạt cho bản thân để gia đình cô không phải chu cấp nữa.
Ở một quán bánh ngọt nào đó trời đã xế chiều, cô đang vui mừng vì mình đã nhận được 1 tuần lương nay cô xin về sớm cầm điện thoại trên tay bấm dãy số quen thuộc, cô muốn mời anh một bữa no nê vì thời gian qua đã vất vả về cô quá nhiều. Tưởng rằng sẽ truyền lại một giọng nói quen thuộc đầy cưng chiều nhưng không giọng người phụ nữ truyền đến:
-Alo người yêu của Thanh Phan xin nghe……..
Giây phút này cô như chết nặng mọi thứ trên cô thể cô như không nghe lời nữa rồi cô cố định thần lại vài giây cố không cho những giọt nước mắt yếu đuối chảy ra. Nhưng tiếng nói sau đó làm cô vỡ oà trong sự lo sợ, người đàn ông cô yêu 4 năm đã cắm sừng mình. Từng câu nói như xé nát tâm can cô, cô luôn tưởng mình là người hạnh phúc nhất trên thế giới này vì có người yêu chăm sóc, luôn chiều như anh. Anh luôn hứa sẽ lấy cô sẽ cho cô một mái ấm gia đình thật hạnh phúc nhưng bây giờ những lời nói ấy như cát bụi. Nhớ lần đầu gặo nhau trên sân bóng rổ vì vô tình lên anh đã ném trái bóng vào vai làm cô ngã hình ảnh người con trai nam tính là chàng trai soái ca của trường hỏi han cô vài câu rồi dìu cô vào ghế đá, những hành động ân cần làm trái tim cô đập liên hồi thời gian như ngưng động lại rồi dần hai người trở lên thân với nhau rồi thành người yêu …
Tiếng còi xe làm cô trở về hiện tại, cô bước từng bước nặng lề đi trên con phố đã dần quen với cô nhưng hôm này con đường trở lên dài đến lạ thường, mọi thứ xung quanh dường như tĩnh lặng. Giờ cô muốn về nhà muốn trở về mái ấm thân thương nơi tràn ngập những tiếng cười , cô thấy sợ nơi phố xá nhộn nhịp này cô thấy mình như tách biệt khỏi thế giới xa lạ này, người cô từng yêu thương nhất bây giờ cũng thật xa lạ.Nhìn sắp về dến nhà cô như lấy lại được một chút tinh thần, trong màn đêm dần bao phủ một bóng lưng rón rén mở chìa khoá mà hôm qua cô mới nghe được gần đây có biến thái hay cậy để xàm sỡ. Cô như lấy lại tinh thần cầm khúc gỗ gần đó chạy như bay phang tới tấp người đàn ông kia.
-Trộm…. trộm…. trộm mọi người ơi………
Vừa đánh cô vừa la hét làm mọi người chạy ra nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt lấy ai cũng đều kinh hãi vì người đó không ai khác chính là anh. Vì muốn chốn đi người thanh mai trúc mã anh bèn đến đây nhưng chưa vô được đã bị đánh cho tan tác…
-cô là người mới đúng không ? giọng nói trầm nhưng làm cô lanh cả sống lưng