Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 13
CHƯƠNG 13: OAN GIA NGÕ HẸP
“Điện chủ có lệnh, nhanh chóng tới Khách sạn Đỉnh Thịnh!”
“Lãnh đạo tập đoàn Thiên Thần nghe lệnh, mau tới khách sạn Đỉnh Thịnh!”
Không chỉ là Mã Đằng, Trần Hữu mà còn rất nhiều người có máu mặt ở Thành phố Quang Châu cũng đều nhận được thông báo.
Gia chủ của nhà họ Nhạc – gia tộc lớn nhất thành phố Quang Châu, gia chủ của nhà họ Hà – gia tộc lớn thứ hai thành phố Quang Châu, hội trưởng của thương hội Thanh Long thành phố Quang Châu – Lục Chiến, gia chủ nhà họ Lý – phú hào số một cảng đảo…
Mấy người tai to mặt lớn sau khi nghe tin đều kích động, cấp tốc chạy đến.
Đêm nay, chỉ cần là những người liên quan đến điện Vô Song thì đều nhốn nháo.
Trong tay họ đều để xuống hết mọi chuyện, đầu tiên đến Đỉnh Thịnh giống như đi dự triều.
… Trong lúc họ gấp rút lên đường, Tề Thiên Cơ cũng lái xe về phía khách sạn Đỉnh Thịnh.
Dọc đường đi, Dương Mộc Thanh mặt mày ủ ê: “Bây giờ nên làm sao đây? Có thể mượn được tiền không?”
90 tỷ lận, không phải là con số nhỏ, cô không có lòng tin có thể mượn được nhiều tiền đến vậy.
“Xe đến trước núi ắt sẽ có đường, chắc chắn là có thể giải quyết được.”
Ánh mắt Tề Thiên Cơ bình tĩnh, an ủi: “Anh thấy hôm nay em mặt mày sáng lạng. Em đi chắc chắn sẽ gặp may mắn. Hôm nay chắc chắn sẽ mượn được tiền, xoay sở được!”
Dương Mộc Thanh không hề bị lay động, vẫn ủ rũ như trước.
Bây giờ cô đã bị nhà họ Dương trục xuất ra khỏi gia tộc. Nếu như Dương Minh tuyên bố ra ngoài, rồi tuyên truyền, cô không còn được nhà họ Dương ủng hộ, thì có thể mượn bạn bè được nhiều tiền như vậy sao?
Ngoài việc vay tiền bên ngoài, cô ta còn phải kiếm tiền để chữa bệnh cho Đồng Đồng.
Cuộc sống khổ quá mà!
Trong lòng cô có đủ loại cảm xúc, phiền muộn, hạ kính xe xuống, ngắm nhìn xung quanh đường đi.
Nhưng vào lúc này, một chiếc Bugatti Veyron nhanh chóng chạy tới.
Bên trong Bugatti Veyron có hai tên con nhà giàu hút thuốc, ăn mặc rất thời trang, vô cùng đẹp trai.
Trong đó có một tên nhà giàu đeo kính râm trông thấy Dương Mộc Thanh, lập tức sang mắt lên: “Oa, người đẹp kìa ~”
Anh ta hạ cửa kính xe xuống, chu môi huýt sáo một tiếng với Dương Mộc Thanh, còn đưa tay chào hỏi Dương Mộc Thanh: “Này người đẹp, hẹn hò không?”
Ánh mắt Tề Thiên Cơ trở nên lạnh lẽo.
Thằng nhóc này dám trêu vợ anh ngay trước mặt anh sao?
Ánh mắt Dương Mộc Thanh lại càng ghét bỏ, không buồn đáp lại bọn họ.
Tên nhà giàu đeo kính râm kia lấy điện thoại di động ra giơ lên, cười tủm tỉm nói: “Người đẹp, để lại số điện thoại đi.”
Dương Mộc Thanh nhíu mày, kéo cửa xe lên ngay lập tức, hạ giọng nói: “Bỏ xa bọn chúng đi!”
Tề Thiên Cơ tuân lệnh, lập tức đạp mạnh chân ga.
BMW i8 rít lên một tiếng, mạnh mẽ như điện, lao vút ra ngoài.
“Cậu Nhạc, cái BMW i8 này mà cũng đòi bỏ xa chúng ta đấy.” Tên kính râm cười khẩy.
Ánh mắt Cậu Nhạc lạnh lẽo: “Đây là đang xem thường Bugatti Veyron của chúng ta, xử anh ta!”
Rầm!
Tiếng xe Bugatti Veyron ngày càng lớn, vọt đến nhanh như chớp, theo sát BMW i8 không rời.
Thậm chí, bọn chúng còn vượt lên, định chặn đầu BMW i8.
Nhưng dù cho Cậu Nhạc làm thế nào, BMW i8 vẫn như một con cá đang bơi. Từ đầu tới cuối vẫn luôn chặn trước mặt bọn họ, khiến cho họ không thể nào vượt lên được.
“Tên khốn kiếp, chở cô gái xinh đẹp như vậy mà còn dám không cho chúng ta vượt lên. Đúng là không đặt hai thiếu gia Thành phố Quang Châu vào mắt, đâm anh ta!” Ánh mắt tên đeo kính râm trở nên lạnh lẽo.
Ánh mắt Cậu Nhạc cũng lạnh lẽo: “Trên phương diện đua xe, chưa ai có thể đánh bại thần xe Quang Châu này!”
Anh ta đạp mạnh chân ga, lao đi nhanh như chớp.
Rầm!
Bugatti Veyron tăng tốc, đâm mạnh vào BMW i8 đằng trước.
“Ha ha ha.”
Hai người Cậu Nhạc và tên đeo kính râm phá lên cười, ngang ngược vô cùng.
Trong xe BMW, Dương Mộc Thanh bị dọa đến mức hét lên, sắc mặt trắng bệch.
Ánh mắt Tề Thiên Cơ rét lạnh: “Muốn chết!
Tay chân anh nhanh nhẹn, tức tốc thao tác quay đầu xe BMW i8, nhắm thẳng vào Bugatti Veyron.
Một giây sau, anh chợt đạp ga, BMW i8 phát ra tiếng gầm gừ mạnh mẽ, quay ngang về phía Bugatti Veyron, tốc độ cực nhanh, hệt như pháo đạn.
Tên đeo kính râm và Cậu Nhạc đang cười cợt thì đột nhiên nhìn thấy xe BMW lao đến, tức thời bị dọa đến mức mặt trắng bệch.
Tên đeo kính râm sợ hãi, vội kêu lên: “Cậu Nhạc, tên đó điên rồi, mau né đi.”
Rầm!
Không đợi bọn họ kịp phản ứng, BMW đã quay ngang đâm vào, đâm cho Bugatti Veyron lệch làn xe.
Theo hướng chiếc xe chệch đi, trên đường có một chiếc xe hơi đang đi đến, đâm Bugatti Veyron văng vào rào chắn.
Chỉ trong nháy mắt, Bugatti Veyron đã bị đâm thành một đống sắt vụn.
“Muốn chơi với tao sao, đợi năm trăm năm nữa đi.” Đủ Tề Thiên Cơ quan sát tất cả qua kính chiếu hậu.
Hai mắt lạnh lùng, không để ý đến bọn họ nữa, nhanh chóng biến mất không còn bóng dáng.
Trong chiếc Bugatti Veyron, Cậu Nhạc và tên đeo kính râm nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt lạnh lẽo, tràn ngập thù hận.
“Tên khốn kiếp, dám đâm tao, đúng là đang tìm chết!”
Ánh mắt Cậu Nhạc lạnh băng, nhìn chằm chằm BMW i8, lấy điện thoại di động ra gọi một cuộc điện thoại, lạnh giọng nói: “Tôi là Nhạc Khang, tìm giúp tôi một chiếc BMW i8, tôi muốn biết họ đi đâu, nói cho tôi địa chỉ của họ, tôi muốn chém họ thành trăm mảnh!”
Anh ta chính là cậu cả của nhà họ Nhạc – đại gia tộc số một Thành phố Quang Châu, chưa có ai dám đụng đến anh ta.
Bây giờ Tề Thiên Cơ đâm anh ta rồi bỏ chạy, đúng là không thể tha thứ được!
“Nhất định không thể bỏ qua cho tên đáng chết này, nhất định phải giết chết anh ta!” Tên kính râm cũng cả giận nói.
Anh ta cũng lấy điện thoại di động ra, trầm giọng nói: “Tôi là Hà Thiên, giúp tôi tra một chiếc xe hơi, bảng số xe là tôix. Báo cho tôi biết anh ta ở đâu, tôi muốn giết chết anh ta!”
Hai người bọn họ lửa giận ngút trời, hận không thể chém Tề Thiên Cơ thành mảnh vụn.
Thân là thiếu gia nhà giàu, họ chưa từng bị ai động chạm như thế này.
Vừa nãy Bugatti Veyron đâm vào rào chắn, họ cảm thấy như mình đã sắp chết rồi.
Bây giờ được trở về từ cõi chết, họ vô cùng tức giận, muốn tìm Tề Thiên Cơ báo thù rửa hận.
Không bị hai người kia quấy rối nữa, BMW i8 đã đến tập đoàn Đỉnh Thịnh không lâu sau đó.
“Hình như xe chúng ta và chiếc xe vừa nãy đã đâm vào nhau, chúng ta bỏ đi như vậy không sao chứ?”
Vẻ mặt Dương Mộc Thanh lo lắng.
“Không sao, đừng để ý tới bọn chúng, chúng ta tham gia cuộc hội họp quan trọng hơn.” Tề Thiên Cơ bình tĩnh nói.
Vốn dĩ anh muốn lấy tiền cho vợ mình nhưng bây giờ cả gia đình đều không tin anh, nếu anh lấy 90 tỷ tiền mặt ra thì sẽ bị nghi ngờ.
Vì vậy, anh cảm thấy vẫn nên che giấu thì tốt hơn, lặng lẽ làm người chống lưng cho vợ, mở ra cho Dương Mộc Thanh và Đồng Đồng một thế giới mới cũng không tệ.
Đậu xe xong, Tề Thiên Cơ và Dương Mộc Thanh đi vào sảnh lớn của khách sạn.
Đúng lúc họ nắm tay đi qua, ngoài cửa cũng có một nam một nữ ăn mặc thời thượng theo trào lưu.
Người đàn ông nhìn thấy Tề Thiên Cơ và Dương Mộc Thanh, ánh mắt trở nên lạnh băng ngay lập tức: “Thật đúng là oan gia ngõ hẹp mà, không ngờ lại gặp mấy người ở chỗ này!”
Trông thấy người này, Dương Mộc Thanh biến sắc, vội vàng nắm chặt tay Tề Thiên Cơ, ánh mắt sợ hãi, run giọng nói: “Tần Tranh, anh, anh muốn làm gì?”
Người đàn ông này là Tần Tranh em họ của Tần Đông Quang.
Gặp được người nhà họ Tần ở chỗ này, đúng thật là oan gia ngõ hẹp.
Bây giờ bên cạnh Tề Thiên Cơ không có người khác hỗ trợ, nếu như Tần Tranh gọi người tới thì hậu quả khó mà lường được.
Tần Tranh nhìn chằm chằm Dương Mộc Thanh, yên lặng không nói, ánh mắt lạnh lẽo vô cùng.
Một luồng sát khí tản ra từ trên người anh ta.
“Điện chủ có lệnh, nhanh chóng tới Khách sạn Đỉnh Thịnh!”
“Lãnh đạo tập đoàn Thiên Thần nghe lệnh, mau tới khách sạn Đỉnh Thịnh!”
Không chỉ là Mã Đằng, Trần Hữu mà còn rất nhiều người có máu mặt ở Thành phố Quang Châu cũng đều nhận được thông báo.
Gia chủ của nhà họ Nhạc – gia tộc lớn nhất thành phố Quang Châu, gia chủ của nhà họ Hà – gia tộc lớn thứ hai thành phố Quang Châu, hội trưởng của thương hội Thanh Long thành phố Quang Châu – Lục Chiến, gia chủ nhà họ Lý – phú hào số một cảng đảo…
Mấy người tai to mặt lớn sau khi nghe tin đều kích động, cấp tốc chạy đến.
Đêm nay, chỉ cần là những người liên quan đến điện Vô Song thì đều nhốn nháo.
Trong tay họ đều để xuống hết mọi chuyện, đầu tiên đến Đỉnh Thịnh giống như đi dự triều.
… Trong lúc họ gấp rút lên đường, Tề Thiên Cơ cũng lái xe về phía khách sạn Đỉnh Thịnh.
Dọc đường đi, Dương Mộc Thanh mặt mày ủ ê: “Bây giờ nên làm sao đây? Có thể mượn được tiền không?”
90 tỷ lận, không phải là con số nhỏ, cô không có lòng tin có thể mượn được nhiều tiền đến vậy.
“Xe đến trước núi ắt sẽ có đường, chắc chắn là có thể giải quyết được.”
Ánh mắt Tề Thiên Cơ bình tĩnh, an ủi: “Anh thấy hôm nay em mặt mày sáng lạng. Em đi chắc chắn sẽ gặp may mắn. Hôm nay chắc chắn sẽ mượn được tiền, xoay sở được!”
Dương Mộc Thanh không hề bị lay động, vẫn ủ rũ như trước.
Bây giờ cô đã bị nhà họ Dương trục xuất ra khỏi gia tộc. Nếu như Dương Minh tuyên bố ra ngoài, rồi tuyên truyền, cô không còn được nhà họ Dương ủng hộ, thì có thể mượn bạn bè được nhiều tiền như vậy sao?
Ngoài việc vay tiền bên ngoài, cô ta còn phải kiếm tiền để chữa bệnh cho Đồng Đồng.
Cuộc sống khổ quá mà!
Trong lòng cô có đủ loại cảm xúc, phiền muộn, hạ kính xe xuống, ngắm nhìn xung quanh đường đi.
Nhưng vào lúc này, một chiếc Bugatti Veyron nhanh chóng chạy tới.
Bên trong Bugatti Veyron có hai tên con nhà giàu hút thuốc, ăn mặc rất thời trang, vô cùng đẹp trai.
Trong đó có một tên nhà giàu đeo kính râm trông thấy Dương Mộc Thanh, lập tức sang mắt lên: “Oa, người đẹp kìa ~”
Anh ta hạ cửa kính xe xuống, chu môi huýt sáo một tiếng với Dương Mộc Thanh, còn đưa tay chào hỏi Dương Mộc Thanh: “Này người đẹp, hẹn hò không?”
Ánh mắt Tề Thiên Cơ trở nên lạnh lẽo.
Thằng nhóc này dám trêu vợ anh ngay trước mặt anh sao?
Ánh mắt Dương Mộc Thanh lại càng ghét bỏ, không buồn đáp lại bọn họ.
Tên nhà giàu đeo kính râm kia lấy điện thoại di động ra giơ lên, cười tủm tỉm nói: “Người đẹp, để lại số điện thoại đi.”
Dương Mộc Thanh nhíu mày, kéo cửa xe lên ngay lập tức, hạ giọng nói: “Bỏ xa bọn chúng đi!”
Tề Thiên Cơ tuân lệnh, lập tức đạp mạnh chân ga.
BMW i8 rít lên một tiếng, mạnh mẽ như điện, lao vút ra ngoài.
“Cậu Nhạc, cái BMW i8 này mà cũng đòi bỏ xa chúng ta đấy.” Tên kính râm cười khẩy.
Ánh mắt Cậu Nhạc lạnh lẽo: “Đây là đang xem thường Bugatti Veyron của chúng ta, xử anh ta!”
Rầm!
Tiếng xe Bugatti Veyron ngày càng lớn, vọt đến nhanh như chớp, theo sát BMW i8 không rời.
Thậm chí, bọn chúng còn vượt lên, định chặn đầu BMW i8.
Nhưng dù cho Cậu Nhạc làm thế nào, BMW i8 vẫn như một con cá đang bơi. Từ đầu tới cuối vẫn luôn chặn trước mặt bọn họ, khiến cho họ không thể nào vượt lên được.
“Tên khốn kiếp, chở cô gái xinh đẹp như vậy mà còn dám không cho chúng ta vượt lên. Đúng là không đặt hai thiếu gia Thành phố Quang Châu vào mắt, đâm anh ta!” Ánh mắt tên đeo kính râm trở nên lạnh lẽo.
Ánh mắt Cậu Nhạc cũng lạnh lẽo: “Trên phương diện đua xe, chưa ai có thể đánh bại thần xe Quang Châu này!”
Anh ta đạp mạnh chân ga, lao đi nhanh như chớp.
Rầm!
Bugatti Veyron tăng tốc, đâm mạnh vào BMW i8 đằng trước.
“Ha ha ha.”
Hai người Cậu Nhạc và tên đeo kính râm phá lên cười, ngang ngược vô cùng.
Trong xe BMW, Dương Mộc Thanh bị dọa đến mức hét lên, sắc mặt trắng bệch.
Ánh mắt Tề Thiên Cơ rét lạnh: “Muốn chết!
Tay chân anh nhanh nhẹn, tức tốc thao tác quay đầu xe BMW i8, nhắm thẳng vào Bugatti Veyron.
Một giây sau, anh chợt đạp ga, BMW i8 phát ra tiếng gầm gừ mạnh mẽ, quay ngang về phía Bugatti Veyron, tốc độ cực nhanh, hệt như pháo đạn.
Tên đeo kính râm và Cậu Nhạc đang cười cợt thì đột nhiên nhìn thấy xe BMW lao đến, tức thời bị dọa đến mức mặt trắng bệch.
Tên đeo kính râm sợ hãi, vội kêu lên: “Cậu Nhạc, tên đó điên rồi, mau né đi.”
Rầm!
Không đợi bọn họ kịp phản ứng, BMW đã quay ngang đâm vào, đâm cho Bugatti Veyron lệch làn xe.
Theo hướng chiếc xe chệch đi, trên đường có một chiếc xe hơi đang đi đến, đâm Bugatti Veyron văng vào rào chắn.
Chỉ trong nháy mắt, Bugatti Veyron đã bị đâm thành một đống sắt vụn.
“Muốn chơi với tao sao, đợi năm trăm năm nữa đi.” Đủ Tề Thiên Cơ quan sát tất cả qua kính chiếu hậu.
Hai mắt lạnh lùng, không để ý đến bọn họ nữa, nhanh chóng biến mất không còn bóng dáng.
Trong chiếc Bugatti Veyron, Cậu Nhạc và tên đeo kính râm nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt lạnh lẽo, tràn ngập thù hận.
“Tên khốn kiếp, dám đâm tao, đúng là đang tìm chết!”
Ánh mắt Cậu Nhạc lạnh băng, nhìn chằm chằm BMW i8, lấy điện thoại di động ra gọi một cuộc điện thoại, lạnh giọng nói: “Tôi là Nhạc Khang, tìm giúp tôi một chiếc BMW i8, tôi muốn biết họ đi đâu, nói cho tôi địa chỉ của họ, tôi muốn chém họ thành trăm mảnh!”
Anh ta chính là cậu cả của nhà họ Nhạc – đại gia tộc số một Thành phố Quang Châu, chưa có ai dám đụng đến anh ta.
Bây giờ Tề Thiên Cơ đâm anh ta rồi bỏ chạy, đúng là không thể tha thứ được!
“Nhất định không thể bỏ qua cho tên đáng chết này, nhất định phải giết chết anh ta!” Tên kính râm cũng cả giận nói.
Anh ta cũng lấy điện thoại di động ra, trầm giọng nói: “Tôi là Hà Thiên, giúp tôi tra một chiếc xe hơi, bảng số xe là tôix. Báo cho tôi biết anh ta ở đâu, tôi muốn giết chết anh ta!”
Hai người bọn họ lửa giận ngút trời, hận không thể chém Tề Thiên Cơ thành mảnh vụn.
Thân là thiếu gia nhà giàu, họ chưa từng bị ai động chạm như thế này.
Vừa nãy Bugatti Veyron đâm vào rào chắn, họ cảm thấy như mình đã sắp chết rồi.
Bây giờ được trở về từ cõi chết, họ vô cùng tức giận, muốn tìm Tề Thiên Cơ báo thù rửa hận.
Không bị hai người kia quấy rối nữa, BMW i8 đã đến tập đoàn Đỉnh Thịnh không lâu sau đó.
“Hình như xe chúng ta và chiếc xe vừa nãy đã đâm vào nhau, chúng ta bỏ đi như vậy không sao chứ?”
Vẻ mặt Dương Mộc Thanh lo lắng.
“Không sao, đừng để ý tới bọn chúng, chúng ta tham gia cuộc hội họp quan trọng hơn.” Tề Thiên Cơ bình tĩnh nói.
Vốn dĩ anh muốn lấy tiền cho vợ mình nhưng bây giờ cả gia đình đều không tin anh, nếu anh lấy 90 tỷ tiền mặt ra thì sẽ bị nghi ngờ.
Vì vậy, anh cảm thấy vẫn nên che giấu thì tốt hơn, lặng lẽ làm người chống lưng cho vợ, mở ra cho Dương Mộc Thanh và Đồng Đồng một thế giới mới cũng không tệ.
Đậu xe xong, Tề Thiên Cơ và Dương Mộc Thanh đi vào sảnh lớn của khách sạn.
Đúng lúc họ nắm tay đi qua, ngoài cửa cũng có một nam một nữ ăn mặc thời thượng theo trào lưu.
Người đàn ông nhìn thấy Tề Thiên Cơ và Dương Mộc Thanh, ánh mắt trở nên lạnh băng ngay lập tức: “Thật đúng là oan gia ngõ hẹp mà, không ngờ lại gặp mấy người ở chỗ này!”
Trông thấy người này, Dương Mộc Thanh biến sắc, vội vàng nắm chặt tay Tề Thiên Cơ, ánh mắt sợ hãi, run giọng nói: “Tần Tranh, anh, anh muốn làm gì?”
Người đàn ông này là Tần Tranh em họ của Tần Đông Quang.
Gặp được người nhà họ Tần ở chỗ này, đúng thật là oan gia ngõ hẹp.
Bây giờ bên cạnh Tề Thiên Cơ không có người khác hỗ trợ, nếu như Tần Tranh gọi người tới thì hậu quả khó mà lường được.
Tần Tranh nhìn chằm chằm Dương Mộc Thanh, yên lặng không nói, ánh mắt lạnh lẽo vô cùng.
Một luồng sát khí tản ra từ trên người anh ta.