Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-65
Chương 64: Mày chắc là không phải mày xin tao tha cho à?
Vietwriter
**********
Không phải Thường Ninh chỉ là một thằng phế vật sao?
!
Sao lại hung dữ như thế vậy?
Ra tay đánh nhau vừa nhanh lại vừa ác.
!
Hai cái ba cái đã đánh anh Quân thành như thế rồi.
Đúng là có hơi phá vỡ sự hiểu biết của họ một tí.
!
Chỉ có Liễu Tinh Tinh vẫn bình tĩnh, trước kia cô ta cũng
không phải chưa từng gặp bộ dạng hung dữ của Thường Ninh, trong lòng đã chuẩn bị.
!
Nhưng cũng âm thầm thở dài trong lòng, chỉ là một buổi tiệc sinh nhật, cô ta không nghĩ rằng nó sẽ thành ra như thế này.
"Thường Ninh, mày điên rồi à? Tới cả anh Quân mà mày cũng dám đánh!"
!
"Thường Ninh, mày không muốn sống nữa phải không?"
"Nhanh chóng bồi tội với anh Quân đi, nếu không thì – cút khỏi nơi này!”
!
Sau khi mọi người cứng ngắc, liền nổi giận nói với Thường Ninh.
Mặc kệ vì sao Thường Ninh lại đột nhiên trở nên lợi hại như thế, nhưng ở đây có anh Quân, không mắng Thường Ninh, bọn họ sợ rằng không thể ra khỏi nơi đây.
!
Thường Ninh lạnh lùng quét mắt về phía bọn họ, "Nó muốn đánh tôi trước, nên tôi đánh lại thôi?"
Sau đó cũng mặc kệ đám bọn họ, đi đỡ Chung Phát lên.
!
"Không sao chứ?”
Chung Phát ôm lấy cái trán, nở nụ cười, “Bị thương nhẹ như vậy cũng không chết được, không cần lo lắng cho tớ. Bây giờ làm sao đây?"
!
Cậu ta cũng rất ngoài ý muốn mà thấy Thường Ninh trở nên lợi hại như thể, đánh vài cái đã khiến Vương Quân nằm xuống đất.
Nhưng mà, hiện tại thì thế lực Vương Quân lớn, đánh anh ta cũng chẳng dễ gi.
!
"Không sao, ở đây ngồi đợi đại ca cậu ta tới thôi!"
Thường Ninh đỡ Chung Phát ngồi lên ghế sô pha, sau khi ngồi xuống liền thản nhiên nói.
!
Mà mọi người nhìn anh chỉ có trừng lớn mắt thôi.
Thằng này điên rồi, chỉ có điên mới dám đánh anh Quân thôi.
!
Cũng chỉ có điên rồi mới đánh người xong, dám bình tĩnh chờ đại ca anh Quân đến thôi.
Nhưng mà, bọn họ cảm thấy cho dù Thường Ninh muốn chạy, có lẽ rằng chạy cũng không được.
!
Chỉ hy vọng là chuyện này không liên quan đến bọn họ thôi.
Mà Vương Quân nhịn đau, gọi đại ca mình.
!
Lúc này, đỡ người đi lên, tay run rẩy, chỉ vào Thường Ninh, vẻ mặt dữ tợn lớn tiếng nói: “Không phải mày muốn đại ca tao tới sao? Tao làm như mày nói, gọi đại ca tao tới đây, thằng nhóc thối mày chờ chết đi!"
Mọi người nay lúc này cũng nhanh chóng đỡ Vương Quân ngồi xuống sô pha, ngồi cách Thường Ninh và Chung Phát khá là xa.
!
Những người ở phía bên Vương Quân đều trợn mắt nhìn Thường Ninh.
Liễu Tinh Tinh không biết tìm đâu ra một cái khăn mắt, đưa cho Chung Phát ấn miệng vết thương, sau đó đứng cạnh bên Thường Ninh, nhìn đám người bên cạnh Vương Quân, vẻ mặt xinh xắn nhưng lạnh lùng.
!
“Tinh Tinh, cậu làm gì thế, mau tới đây đi!" Lâm Tiểu Nhã vội vàng gọi.
"Liễu hoa khôi, hôm nay là sinh nhật của cậu, thằng nhóc kia đã phá hủy sinh nhật của cậu không nói, sau cậu lại đứng bên cạnh nó?"
!
"Liễu hoa kh kia!" mau qua đây, đừng có đứng với thằng nhóc
Đám bạn học gọi Liễu Tinh Tinh.
!
Qua sự việc xảy ra ai còn đứng bên phía Thường Ninh đúng là gặp họa, vậy mà Liễu Tinh Tinh vẫn lựa chọn Thường Ninh.
Ngay cả khi không chọn về phe ai cả bọn họ còn có thể hiểu một chút.
!
Nhưng thẳng nhóc kia lại có đức gì đây, tới cả ngay lúc này Liễu hoa khôi vẫn chọn về cậu ta.
Ngay cả Chung Phát cũng cảm thấy rất ngoài ý muốn, băng bỏ cái trán, kỳ quái nhìn thoáng qua Thường Ninh và Liễu Tinh Tinh.
!
Cơ mà cậu ta cũng không nghĩ nhiều, trong ấn tượng của cậu ta, thái độ làm người của Liễu Tinh Tinh cũng không tôi, nếu không thì hôm nay cậu ta cũng chẳng cố ý đến đây để dự sinh nhật của Liễu Tinh Tinh.
Mà đôi mắt của Vương Quân cũng như phụt ra lửa, “Liễu Tinh Tinh, em cùng với thằng đó đối đầu với tôi à?"
!
"Không phải là tôi muốn đối đầu với mấy người, các người không nên làm Thường Ninh khó xử, tất cả mọi người là bạn học với nhau, cùng ngồi xuống uống rượu nói chuyện không được à, sau mà gây chuyện đến như thế!"
Liễu Tinh Tinh lộ vẻ thất vọng với đám người đó.
!
“Cái thằng gây chuyện là nó mà!"
Vương Quân phẫn nộ chỉ vào mặt Thường Ninh, “Một đứa con rể mà dám ở trước mặt tao kiêu căng ngạo mạn như thế, đánh ông đây thành như vậy, cô còn bảo vệ nó, đúng là con tiện nữ, phí công ông đây thích cô như vậy!"
!
Sắc mặt của Liễu Tinh Tinh có chút khó coi, lúc này Thường Ninh kéo cô ta ngồi xuống, "Tinh Tinh, không cần nói nhiều với nó đâu, ngồi xuống xem kịch vui là được."
Liễu Tinh Tinh lập tức nhoẻn miệng cười, dịu dàng ngồi bên cạnh Thường Ninh.
!
Thấy một màn như thế, đặc biệt là các bạn học nam lại cảm thấy rất khó hiểu.
Thằng phế vật kia có sức hấp dẫn lớn lắm ư? Lại làm cho Liễu hoa khôi nghe lời như vậy.
!
Cũng như thế làm cho bọn họ càng thêm hận ghét Thường Ninh hơn.
Còn ngồi xem kịch vui à? Mong là mày hồi nữa đừng có khóc lóc.
!
Lâm Tiểu Nhã lại hận sắt không thành thép dậm chận, vì một thằng phế vật có đáng không? Sau này cô đừng có nói tôi là bạn tốt của Lâm Tiểu Nhã tôi.
Vương Quân giận đến mức muốn bùng nổ.
!
Trong lòng hận nói: "Được, con tiện nữ, mày thích thằng phế vật kia à, nhưng hôm nay ông đây muốn mày, còn muốn anh em của ông đây huởng thụ chung nữa!"
Ngay lúc này, ở bên ngoài truyền đến từng đợt bước chân, Vương Quân lập tức phấn chấn cả người, trên mặt lộ ra nụ cười thành khấn.
!
Mà các bạn học khác cũng run lên, giờ khác này cuối cùng cũng đến!
"Thường Ninh, ngay lúc này cậu còn tí cơ hội, mau đi dập đầu bồi tội với anh Quân, không thì tới cơ hội bối tội cũng chẳng có." Vài đứa nữ sinh không khỏi mia mai.
!
"No có cơ hội à? Chẳng còn có hội nhé!" Vài người nam lạnh lùng cười khẩy nói.
Thường Ninh âm thầm lắc đầu, anh cũng đã cho những người bạn học này cơ hội rồi, đáng tiếc là những người đó không biết quý trọng.
!
“Liễu Tinh Tinh, đây cũng là cơ hội cuối cùng của cậu, mau qua đây!" Cũng có một bạn học nói với Liễu Tinh Tinh.
Liễu Tinh Tinh trong lòng thở dài thay cho những người này, nếu hôm nay các người đối xử đàng hoàng với Thường Ninh một chứ, không làm loạn cùng với Vương Quân thì trong tương lai không nói tới thăng chức nhưng công việc cũng sẽ lên huơng nhiều.
!
Nhưng tiếc là cơ hội này đã bỏ qua, thì đã đi luôn rồi.
"Con å đã muốn bỏ qua cơ hội này rồi!" Vương Quân lúc này nhe răng ra cười toe toét.
!
Bởi vì lúc này tiếng bước chân đã ngày càng gần.
Bịch!
!
Ngay sau đó, của phòng bị đầy ra thật mạnh.
Một đám người mặc đồ đen lần lượt bước vào.
!
Sau đó một tên vẻ mặt dữ tợn, cơ thể như tháp sắt, mặt áo bó sắt người, vạm vỡ lộ ra những hình xăm lớn, ôm cô em gái tóc đầy màu sắc tới.
"Đứa nào trong đây dám động tới anh em tao?!"
!
Tên hình xăm đầy mình vừa bước vào đã hung dữ nhìn xung quanh.
Ánh mắt kia, khiến cho đám người này sợ đến mức lạnh run. Thấy một trận thế này, bọn họ cũng thở phào một hơi, hên là đã phân rõ giới hạn với thằng phế vật kia, không thì hôm nay cũng thảm rồi.
!
Chung Phát nhìn tình hình như thế, cũng rất là lo lắng, dù sao thì nhiều người như vậy, cho dù là Thường Ninh có thể đánh nhau cũng không thể đánh được nhiều người như thể đâu.
Nhưng cậu ta vẫn thấy Thường Ninh vô cùng bình tĩnh, thấy hơi kỳ quái, rốt cuộc thì Thường Ninh vì sao mà làm thế chứ.
!
Nhưng mà cho dù nói sao đi nữa, hôm này cho dù phải liều mạng thì vẫn muốn đi theo Thường Ninh thôi.
Vương Quân khập khiễng đứng lên, chỉ vào người Thường Ninh, "Anh Thiết, là thằng này này!"
!
Anh Thiết thoáng nhìn qua Thường Ninh, lập tức trắng mắt liếc Vương Quân một cải, mắng: “Mày cũng vô dụng thật, chỉ có thằng nhóc này mà mày cũng không xong?"
Mặt của Vương Quân đỏ bừng lên, ngượng ngùng nói: “Là nó đánh lén em, chứ nó thì không phải là đối thủ của em!"
!
"Đúng đúng đúng, là nó đánh lén anh Quân đó." Có vài tên nam phụ họa nói theo.
"Đánh lén? Thiết Sơn tao ghét nhất là người đánh lén, phi!"
!
Thiết Sơn nhổ một ngụm nước miếng xuống đất, sau đó chỉ vào Thường Ninh.
"Thằng nhóc, một chân của anh em kết nghĩa bị gãy, tao cũng chẳng đòi gì mày nhiều, để lại một chân với một tay, rồi thêm một trăm vạn, thì chuyện này còn thương lượng được, nếu không thì đừng có nghĩ là muốn ra khỏi nơi đây, cả con bé xinh xắn với thằng nhóc mập kia cũng đừng có nghĩ mà ra khỏi đây!”
!
Đám người vừa nghe thấy liền hít một hơi.
Một chân rồi một cánh tay, quả nhiên là thằng phế vật này không có kết quả tốt.
!
Một đám nhìn Thường Ninh rốt đồng tình.
"Đại ca, o?" Nhưng Vương Quân chỉ cảm thấy mới xử lý được Thường Ninh thôi, không khỏi kêu lên, huống hồ gì anh ta cũng không muốn buông tha Liễu Tinh Tinh.
!
Hôm nay mà không xử lí con đàn bà này tại đây, anh ta thật sự chẳng cam lòng.
"Chỗ này là địa bàn của tụi minh, nếu như chúng ta làm ăn buôn bán thì đương nhiên phải ôn hòa phát tài!" Thiết Sơn cười vỗ vỗ vai của Vương Quân, “Không thì cha nuôi tao sẽ không vui đâu!”
!
Biểu tình mọi người cũng rất khó nói, để lại một chân một tay rồi thêm một trăm vạn mà cũng bảo là ôn hòa phát tài hả?
Cơ mà cũng chẳng ai dám phản bác lại, việc này hoàn toàn là do thằng nhóc kia tự tìm.
!
Nhắc tới vị cha nuôi của đại ca, Vương Quân vừa sùng bái vừa kính sợ, cũng không nói gì nữa.
Rồi lạnh lùng nhìn Thường Ninh, “Coi như lần này mày may mắn, đại ca tao nói như thế thì tao tạm tha cho mày!"
!
"Tha cho tao? Mày chắc là không phải mày xin tao tha cho à?" Khỏe miệng Thường Ninh nhếch lên một góc nhỏ nói.
Mời bạn đọc truyện trên truyện88.net
!
Vietwriter
**********
Không phải Thường Ninh chỉ là một thằng phế vật sao?
!
Sao lại hung dữ như thế vậy?
Ra tay đánh nhau vừa nhanh lại vừa ác.
!
Hai cái ba cái đã đánh anh Quân thành như thế rồi.
Đúng là có hơi phá vỡ sự hiểu biết của họ một tí.
!
Chỉ có Liễu Tinh Tinh vẫn bình tĩnh, trước kia cô ta cũng
không phải chưa từng gặp bộ dạng hung dữ của Thường Ninh, trong lòng đã chuẩn bị.
!
Nhưng cũng âm thầm thở dài trong lòng, chỉ là một buổi tiệc sinh nhật, cô ta không nghĩ rằng nó sẽ thành ra như thế này.
"Thường Ninh, mày điên rồi à? Tới cả anh Quân mà mày cũng dám đánh!"
!
"Thường Ninh, mày không muốn sống nữa phải không?"
"Nhanh chóng bồi tội với anh Quân đi, nếu không thì – cút khỏi nơi này!”
!
Sau khi mọi người cứng ngắc, liền nổi giận nói với Thường Ninh.
Mặc kệ vì sao Thường Ninh lại đột nhiên trở nên lợi hại như thế, nhưng ở đây có anh Quân, không mắng Thường Ninh, bọn họ sợ rằng không thể ra khỏi nơi đây.
!
Thường Ninh lạnh lùng quét mắt về phía bọn họ, "Nó muốn đánh tôi trước, nên tôi đánh lại thôi?"
Sau đó cũng mặc kệ đám bọn họ, đi đỡ Chung Phát lên.
!
"Không sao chứ?”
Chung Phát ôm lấy cái trán, nở nụ cười, “Bị thương nhẹ như vậy cũng không chết được, không cần lo lắng cho tớ. Bây giờ làm sao đây?"
!
Cậu ta cũng rất ngoài ý muốn mà thấy Thường Ninh trở nên lợi hại như thể, đánh vài cái đã khiến Vương Quân nằm xuống đất.
Nhưng mà, hiện tại thì thế lực Vương Quân lớn, đánh anh ta cũng chẳng dễ gi.
!
"Không sao, ở đây ngồi đợi đại ca cậu ta tới thôi!"
Thường Ninh đỡ Chung Phát ngồi lên ghế sô pha, sau khi ngồi xuống liền thản nhiên nói.
!
Mà mọi người nhìn anh chỉ có trừng lớn mắt thôi.
Thằng này điên rồi, chỉ có điên mới dám đánh anh Quân thôi.
!
Cũng chỉ có điên rồi mới đánh người xong, dám bình tĩnh chờ đại ca anh Quân đến thôi.
Nhưng mà, bọn họ cảm thấy cho dù Thường Ninh muốn chạy, có lẽ rằng chạy cũng không được.
!
Chỉ hy vọng là chuyện này không liên quan đến bọn họ thôi.
Mà Vương Quân nhịn đau, gọi đại ca mình.
!
Lúc này, đỡ người đi lên, tay run rẩy, chỉ vào Thường Ninh, vẻ mặt dữ tợn lớn tiếng nói: “Không phải mày muốn đại ca tao tới sao? Tao làm như mày nói, gọi đại ca tao tới đây, thằng nhóc thối mày chờ chết đi!"
Mọi người nay lúc này cũng nhanh chóng đỡ Vương Quân ngồi xuống sô pha, ngồi cách Thường Ninh và Chung Phát khá là xa.
!
Những người ở phía bên Vương Quân đều trợn mắt nhìn Thường Ninh.
Liễu Tinh Tinh không biết tìm đâu ra một cái khăn mắt, đưa cho Chung Phát ấn miệng vết thương, sau đó đứng cạnh bên Thường Ninh, nhìn đám người bên cạnh Vương Quân, vẻ mặt xinh xắn nhưng lạnh lùng.
!
“Tinh Tinh, cậu làm gì thế, mau tới đây đi!" Lâm Tiểu Nhã vội vàng gọi.
"Liễu hoa khôi, hôm nay là sinh nhật của cậu, thằng nhóc kia đã phá hủy sinh nhật của cậu không nói, sau cậu lại đứng bên cạnh nó?"
!
"Liễu hoa kh kia!" mau qua đây, đừng có đứng với thằng nhóc
Đám bạn học gọi Liễu Tinh Tinh.
!
Qua sự việc xảy ra ai còn đứng bên phía Thường Ninh đúng là gặp họa, vậy mà Liễu Tinh Tinh vẫn lựa chọn Thường Ninh.
Ngay cả khi không chọn về phe ai cả bọn họ còn có thể hiểu một chút.
!
Nhưng thẳng nhóc kia lại có đức gì đây, tới cả ngay lúc này Liễu hoa khôi vẫn chọn về cậu ta.
Ngay cả Chung Phát cũng cảm thấy rất ngoài ý muốn, băng bỏ cái trán, kỳ quái nhìn thoáng qua Thường Ninh và Liễu Tinh Tinh.
!
Cơ mà cậu ta cũng không nghĩ nhiều, trong ấn tượng của cậu ta, thái độ làm người của Liễu Tinh Tinh cũng không tôi, nếu không thì hôm nay cậu ta cũng chẳng cố ý đến đây để dự sinh nhật của Liễu Tinh Tinh.
Mà đôi mắt của Vương Quân cũng như phụt ra lửa, “Liễu Tinh Tinh, em cùng với thằng đó đối đầu với tôi à?"
!
"Không phải là tôi muốn đối đầu với mấy người, các người không nên làm Thường Ninh khó xử, tất cả mọi người là bạn học với nhau, cùng ngồi xuống uống rượu nói chuyện không được à, sau mà gây chuyện đến như thế!"
Liễu Tinh Tinh lộ vẻ thất vọng với đám người đó.
!
“Cái thằng gây chuyện là nó mà!"
Vương Quân phẫn nộ chỉ vào mặt Thường Ninh, “Một đứa con rể mà dám ở trước mặt tao kiêu căng ngạo mạn như thế, đánh ông đây thành như vậy, cô còn bảo vệ nó, đúng là con tiện nữ, phí công ông đây thích cô như vậy!"
!
Sắc mặt của Liễu Tinh Tinh có chút khó coi, lúc này Thường Ninh kéo cô ta ngồi xuống, "Tinh Tinh, không cần nói nhiều với nó đâu, ngồi xuống xem kịch vui là được."
Liễu Tinh Tinh lập tức nhoẻn miệng cười, dịu dàng ngồi bên cạnh Thường Ninh.
!
Thấy một màn như thế, đặc biệt là các bạn học nam lại cảm thấy rất khó hiểu.
Thằng phế vật kia có sức hấp dẫn lớn lắm ư? Lại làm cho Liễu hoa khôi nghe lời như vậy.
!
Cũng như thế làm cho bọn họ càng thêm hận ghét Thường Ninh hơn.
Còn ngồi xem kịch vui à? Mong là mày hồi nữa đừng có khóc lóc.
!
Lâm Tiểu Nhã lại hận sắt không thành thép dậm chận, vì một thằng phế vật có đáng không? Sau này cô đừng có nói tôi là bạn tốt của Lâm Tiểu Nhã tôi.
Vương Quân giận đến mức muốn bùng nổ.
!
Trong lòng hận nói: "Được, con tiện nữ, mày thích thằng phế vật kia à, nhưng hôm nay ông đây muốn mày, còn muốn anh em của ông đây huởng thụ chung nữa!"
Ngay lúc này, ở bên ngoài truyền đến từng đợt bước chân, Vương Quân lập tức phấn chấn cả người, trên mặt lộ ra nụ cười thành khấn.
!
Mà các bạn học khác cũng run lên, giờ khác này cuối cùng cũng đến!
"Thường Ninh, ngay lúc này cậu còn tí cơ hội, mau đi dập đầu bồi tội với anh Quân, không thì tới cơ hội bối tội cũng chẳng có." Vài đứa nữ sinh không khỏi mia mai.
!
"No có cơ hội à? Chẳng còn có hội nhé!" Vài người nam lạnh lùng cười khẩy nói.
Thường Ninh âm thầm lắc đầu, anh cũng đã cho những người bạn học này cơ hội rồi, đáng tiếc là những người đó không biết quý trọng.
!
“Liễu Tinh Tinh, đây cũng là cơ hội cuối cùng của cậu, mau qua đây!" Cũng có một bạn học nói với Liễu Tinh Tinh.
Liễu Tinh Tinh trong lòng thở dài thay cho những người này, nếu hôm nay các người đối xử đàng hoàng với Thường Ninh một chứ, không làm loạn cùng với Vương Quân thì trong tương lai không nói tới thăng chức nhưng công việc cũng sẽ lên huơng nhiều.
!
Nhưng tiếc là cơ hội này đã bỏ qua, thì đã đi luôn rồi.
"Con å đã muốn bỏ qua cơ hội này rồi!" Vương Quân lúc này nhe răng ra cười toe toét.
!
Bởi vì lúc này tiếng bước chân đã ngày càng gần.
Bịch!
!
Ngay sau đó, của phòng bị đầy ra thật mạnh.
Một đám người mặc đồ đen lần lượt bước vào.
!
Sau đó một tên vẻ mặt dữ tợn, cơ thể như tháp sắt, mặt áo bó sắt người, vạm vỡ lộ ra những hình xăm lớn, ôm cô em gái tóc đầy màu sắc tới.
"Đứa nào trong đây dám động tới anh em tao?!"
!
Tên hình xăm đầy mình vừa bước vào đã hung dữ nhìn xung quanh.
Ánh mắt kia, khiến cho đám người này sợ đến mức lạnh run. Thấy một trận thế này, bọn họ cũng thở phào một hơi, hên là đã phân rõ giới hạn với thằng phế vật kia, không thì hôm nay cũng thảm rồi.
!
Chung Phát nhìn tình hình như thế, cũng rất là lo lắng, dù sao thì nhiều người như vậy, cho dù là Thường Ninh có thể đánh nhau cũng không thể đánh được nhiều người như thể đâu.
Nhưng cậu ta vẫn thấy Thường Ninh vô cùng bình tĩnh, thấy hơi kỳ quái, rốt cuộc thì Thường Ninh vì sao mà làm thế chứ.
!
Nhưng mà cho dù nói sao đi nữa, hôm này cho dù phải liều mạng thì vẫn muốn đi theo Thường Ninh thôi.
Vương Quân khập khiễng đứng lên, chỉ vào người Thường Ninh, "Anh Thiết, là thằng này này!"
!
Anh Thiết thoáng nhìn qua Thường Ninh, lập tức trắng mắt liếc Vương Quân một cải, mắng: “Mày cũng vô dụng thật, chỉ có thằng nhóc này mà mày cũng không xong?"
Mặt của Vương Quân đỏ bừng lên, ngượng ngùng nói: “Là nó đánh lén em, chứ nó thì không phải là đối thủ của em!"
!
"Đúng đúng đúng, là nó đánh lén anh Quân đó." Có vài tên nam phụ họa nói theo.
"Đánh lén? Thiết Sơn tao ghét nhất là người đánh lén, phi!"
!
Thiết Sơn nhổ một ngụm nước miếng xuống đất, sau đó chỉ vào Thường Ninh.
"Thằng nhóc, một chân của anh em kết nghĩa bị gãy, tao cũng chẳng đòi gì mày nhiều, để lại một chân với một tay, rồi thêm một trăm vạn, thì chuyện này còn thương lượng được, nếu không thì đừng có nghĩ là muốn ra khỏi nơi đây, cả con bé xinh xắn với thằng nhóc mập kia cũng đừng có nghĩ mà ra khỏi đây!”
!
Đám người vừa nghe thấy liền hít một hơi.
Một chân rồi một cánh tay, quả nhiên là thằng phế vật này không có kết quả tốt.
!
Một đám nhìn Thường Ninh rốt đồng tình.
"Đại ca, o?" Nhưng Vương Quân chỉ cảm thấy mới xử lý được Thường Ninh thôi, không khỏi kêu lên, huống hồ gì anh ta cũng không muốn buông tha Liễu Tinh Tinh.
!
Hôm nay mà không xử lí con đàn bà này tại đây, anh ta thật sự chẳng cam lòng.
"Chỗ này là địa bàn của tụi minh, nếu như chúng ta làm ăn buôn bán thì đương nhiên phải ôn hòa phát tài!" Thiết Sơn cười vỗ vỗ vai của Vương Quân, “Không thì cha nuôi tao sẽ không vui đâu!”
!
Biểu tình mọi người cũng rất khó nói, để lại một chân một tay rồi thêm một trăm vạn mà cũng bảo là ôn hòa phát tài hả?
Cơ mà cũng chẳng ai dám phản bác lại, việc này hoàn toàn là do thằng nhóc kia tự tìm.
!
Nhắc tới vị cha nuôi của đại ca, Vương Quân vừa sùng bái vừa kính sợ, cũng không nói gì nữa.
Rồi lạnh lùng nhìn Thường Ninh, “Coi như lần này mày may mắn, đại ca tao nói như thế thì tao tạm tha cho mày!"
!
"Tha cho tao? Mày chắc là không phải mày xin tao tha cho à?" Khỏe miệng Thường Ninh nhếch lên một góc nhỏ nói.
Mời bạn đọc truyện trên truyện88.net
!