• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Ông bố bỉm sữa siêu cấp thường ninh (10 Viewers)

  • Chap-122

Chương 121: Chỉ là bạn học của con bé






**********



“Ông Liễu, nếu các người thấy không có vấn đề gì, vậy thì chuyện này coi như quyết định rồi đi!" Cũng vào lúc này, cha của Vuơng Dương là Vương Đông Tường gõ gõ bàn.






Ông ta quyết định, đương nhiên ý chỉ là hôn sự.



Dù sao con mình vĩ đại như thế, thân là cha mẹ đương nhiên phải tự hào, ngữ khí cũng mang theo cảm giác cao cao tại thượng.






Thậm chí họ còn cảm thấy đối phương được kết thông gia với bọn họ chính là một vinh dự.



“Hả? Được thôi!”






Cha mẹ Liễu Tinh Tinh sửng sốt một chút, vội đồng ý.



Dù sao gia cảnh nhà đối phương cũng rất tốt, tuy con gái mình một năm cũng kiêm được vài trăm vạn, nhưng hoàn toàn không thế so được với đối phương.






Cuộc hôn sự này, có thể nói rằng, bọn họ vô cùng hài lòng.



"Không được! Con thấy việc này cần phải cân nhắc thêm!"






Liễu Tinh Tinh nghe thấy việc kết hôn của mình đã được quyết định, lập tức từ chối.



Tuy rằng thủ thật cô cũng muốn gả cho một người đàn ôn nào đó, dù sao mình cũng không còn trẻ nữa rồi, nhưng cô cảm thấy Vương Dương này có chút gì đó không đúng.






Hơn nữa cô cũng không muốn tùy tiện gả cho người khác.



Thậm chí trong đầu cô còn hiện lên hình ảnh của Thường Ninh.






“Hả? Còn phải cân nhắc sao? Có cái gì để mà cân nhắc nữa?" Sắc mặt Vương Đông Tường đột nhiên có chút khó coi.



Con trai tôi nhìn trúng cô là may mắn của cô, cô lại còn dám đòi cân nhắc.






Mà sắc mặt của Vương Dương chỉ sượng một chút, rồi rất nhanh lại mim cưoi: "Ba mẹ, không phải hai người có chút vội quá rồi sao, con và Tinh Tinh cũng mới quen nhau có một tháng, như vậy cũng quá vội rồi!"



"Con trai, sao con lại thế?" Vợ chồng Vương Đông Tường không khỏi nhìn đứa con bằng ánh mắt kỳ lạ, rõ ràng con mình đã định kết hôn rồi mà.






Mà Vương Dương ra hiệu bằng ánh mắt cho bọn họ, "Dù sao thì cũng là chuyện hai người ở bên nhau, cần phải hiểu nhau rõ hơn, con tôn trọng quyết định của Tinh Tinh!"



Người hiểu con nhất là cha mẹ, chỉ với một ánh mắt của con trai mà ba mẹ Vương Dương đã hiểu ra, con trai mình có ý định kiểm tra trước, xem ra bọn họ có chút vội vàng rồi.






Lúc này họ cũng cười nói: “Nếu con trai tôi đã nói vậy, vậy thì hai đứa hãy tìm hiểu nhau đi đã!”



Bọn họ cũng cố ý nhấn mạnh hai chữ tìm hiểu, và chỉ có gia đình họ mới hiểu ý nghĩa của hai chữ đó là gì.






Vợ chồng Liễu Phong thì lập tức sửng sốt, còn phải tìm hiểu nhiều hơn nữa sao, không phải là đã tìm hiểu đủ rồi à?



Các người có thể hoãn lại cũng được, nhưng đừng hủy hôn sự này.






Dù sao thì tuổi của con gái cũng không thể đợi được nữa.



Lúc này họ có chút bực dọc nhìn con gái mình, người đàn ông vĩ đại như vậy, nếu bỏ lỡ thì còn có thể tìm ở đâu được nữa đây?






"Tinh Tinh, có phải có chuyện gì rồi không?"



Cũng vào lúc này, Thường Ninh tìm tới.






Mà Liễu Tinh Tinh nhìn thấy anh cũng nhẹ nhàng thở phào ra.



Cô vội đứng lên, mim cười đi đến chào hỏi, thậm chí còn đưa tay chủ động khoát lấy tay Thường Ninh: "Thường Ninh cậu đến rồi!"






Thấy dáng vẻ hạnh phúc của cô, tất cả mọi người đều ngây ngẩn cả người.



Vương Dương nhíu mày, “Tinh Tinh, tên đó là ai vậy?"






Ngữ khí còn rõ ràng mang theo chút tức giận, dù sao thì đến tận bây giờ gã vẫn chưa được chạm tay Liễu Tinh Tinh lần nào.



Đối phương vừa đến, Liễu Tinh Tinh trực tiếp chạy đến bên cạnh người ta, lại còn thân mật như vậy, quan hệ này có chút không bình thường.








Vợ chồng Vương Đông Tường cũng nhướng mày hỏi: "Cậu là ai thế? Đến đây làm gì?"



Vợ chồng Liễu Phong cũng khó hiểu nhìn Thường Ninh nói: “Con gái, cậu ta là ai? Sao nhìn quen mắt thế?"






Liễu Tinh Tinh hơi đỏ mặt trả lời: "Cậu ấy là Thường Ninh, bạn cấp ba của con đó, ba mẹ nhớ không, năm đó con bị tái phát viêm ruột thừa ở trường, là cậu ấy đưa con đến bệnh viện đó!"



Vợ chồng Liễu Phong cũng chợt nhớ ra, “Bảo sao nhìn có chút quen mắt, hóa ra là cậu ấy, cậu ấy đến đây làm gì? Sao con còn liên lạc với cậu ấy?”






"Bọn con là bạn học mà, một khoảng thời gian trước... một khoảng thời gian trước có gặp qua nên tự nhiên có liên lạc thôi." Liễu Tinh Tinh nói.



Vốn cô còn muốn giải thích, là cô giúp Thường Ninh mua được căn biệt thự Phú Cảnh.






Nhưng nghĩ lại, chuyện này cũng không nên tùy tiện nói ra.



Lúc này sắc mặt vợ chồng Vương Đông Tường cực kỳ khó coi, chất vấn: "Ông Liễu à, ông có ý gì đây? Không lẽ con gái các người đã có bạn trai rồi à?" Sắc mặt Vương Dương cũng có chút âm trầm, thầm đánh giá Thường Ninh.






Lúc này Thường Ninh mới hiểu ra, hóa ra là Liễu Tinh Tinh đang bàn chuyện kết hôn.



Thế nhưng nhìn Liễu Tinh Tinh như vậy, có vẻ là cũng không vui vẻ gì lắm.






Vợ chồng Liễu Phong vội giải thích: "Không phải đâu, hai đứa nó chỉ là bạn học! Nhà của bạn học của con bé chỉ là buôn bán nhỏ, làm sao có thể so sánh với Vương Dương được? Hai người không cần phải nghĩ nhiều đâu!”



Bọn họ cũng không quá hiểu biết Thường Ninh, chỉ biết là mẹ Thường Ninh bày hàng bán bánh rán và trái cây, cho nên người như vậy làm sao có thể xứng làm bạn trai của con gái mình cơ chứ.






"Nhưng sao con bé cứ lôi kéo người ta thế?" Sắc mặt vợ chồng Vương Đông Tường vô cùng không tốt.



“À, năm đó con gái bọn tôi bị viêm ruột thừa cấp, suýt nữa là không xong rồi, nhưng may là bạn học này đưa con bé đến bệnh viện kịp thời, cho nên con bé làm vậy hoàn toàn là do biết ơn người ta!” Vợ chồng Liễu Phong đầu đổ đầy mồ hôi vội giải thích.






“Tinh Tinh, còn không mau buông tay ra!” Vợ chồng Liễu Phong giải thích xong cũng liên quay lại trách mắng cô.



Con gái có phải bị điên rồi không, cho dù là phải cám ơn thì năm đó cũng đã cám ơn rồi, bây giờ có nhất thiết đến khoát tay tên nhóc kia không.






Lúc này Liễu Tinh Tinh cũng cảm thấy mình có chút thất thố.



Dù sao vừa rồi lúc Thường Ninh vừa tới, cô cảm thấy như mình đã được cứu rồi, nên không kiềm chế được sự kích động mà chạy đến khoát tay Thường Ninh.






Lúc này cô cũng lập tức buông tay ra.



Nghe thấy vợ chồng Liễu Phong giải thích xong, sắc mặt của ba mẹ Vương Dương mới dịu lại một tí.






Dù sao thì cũng chỉ là con của một người bán hàng rong nhỏ bé, làm sao có thể so sánh với con trai nhà mình chứ.



Mà lúc này Vương Dương dùng một ánh mắt giễu cợt nhìn Thường Ninh, cười nói: “Tinh Tinh à, hóa ra là bạn học của em, lại còn cứu mạng em. Không biết bây giờ cậu ta đang làm việc ở đâu nhỉ?"






Nhất thời Liễu Tinh Tinh cũng không thể nói rõ Thường Ninh đang làm gì.



Thấy dáng vẻ cô như vậy, Vương Dương lại lập tức cười nói: “Bạn học của em chắc hẳn không đi làm nhi, vừa hay công ty anh còn thiếu tạp vụ, nể mặt em, lại còn từng cứu em, anh sẽ trả lương cho cậu ta mỗi tháng năm nghìn!”






Gã thấy cách ăn mặc của Thường Ninh chẳng ra làm sao, thậm chí còn có vẻ quê mùa nữa.



Gã bèn lập tức không để vào mắt.






Thế nhưng, nghĩ đến vừa rồi Liễu Tinh Tinh chủ động lôi kéo tên nhóc này, gã cảm thấy mình cần phải ra vẻ cho tên nhóc này xem mới được.



Người mà Vương Dương đây đã nhìn trúng rồi, người khác sao có thể chạm đến!






Mà lúc này vợ chồng Liễu Phong cũng mang vẻ mặt khinh bỉ nhìn Thường Ninh, bọn họ cũng cho rằng xuất thân của Thường Ninh như thế, bây giờ có thể có tiền đồ gì để mà phát triển chứ, nói không chừng vẫn thật sự là một tên thất nghiệp.



Lần này tìm đến con gái bọn họ, không chừng là đòi báo đáp, hi vọng con gái mình tìm cho một công việc chứ gì.






Lúc này Vương Dương mở miệng, vừa hay cũng gánh thay cho con gái mình một phiền toái.



Lúc này ông còn tức giận nói: “Cậu đó, còn không mau cám ơn Vương Dương, tiền lương năm nghìn cũng không phải là ít, ở Phàn Thành có thể coi tiền lương cao đó, người bình thường đừng hòng mơ tới!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom