• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Ông Bố Bỉm Sữa Siêu Cấp - Lục Trần (27 Viewers)

  • Chương 512: Kế hoạch to gan

"Hôm nay mời mọi người đến cuộc họp khẩn cấp thế này chắc trong lòng mọi người có rất nhiều thắc mắc.”



“Ở đây tôi không vòng vo nữa, tôi rất tiếc phải thông báo với mọi người một tin xấu.”



“Chúng ta nhiều nhất cũng chỉ có thể ở trên hành tinh này thêm hai năm rưỡi nữa."



Trong phòng họp, nhìn những lãnh đạo cấp cao vừa vội vàng đến, Lục Trần lấy làm tiếc nuối thông báo.



Cho đến giai đoạn hiện tại con người vẫn chưa thể ngăn chặn được mảnh vỡ của sao Neutron.



Cho nên anh đã phải chấp nhận cái hiện thực này.



"Tại sao? Chúng ta vừa mới dựng nước chưa được bao lâu, chúng ta cũng đã chinh phục được hành tinh này, cũng đã thích ứng được với hành tinh này rồi, tại sao chúng ta lại phải vội vàng rời đi như vậy?" Vu Quang Chính ngờ vực nhìn Lục Trần, ông ta thật sự không hiểu những lời nói của Lục Trần có ý gì.



Có rất nhiều người có cùng suy nghĩ với ông ta.



Lúc này cũng chẳng có mấy người hiểu được ý của Lục Trần.



Trong hai năm nay nhân loại sống rất tốt trên hành tinh mới này, rất nhiều người đã lên những kế hoạch lâu dài.



Lục Trần lại đột nhiên nói với họ, nhân loại nhiều nhất cũng chỉ có thể ở trên hành tinh này thêm hai năm rưỡi nữa, điều này nhất thời làm sao họ có thể chấp nhận được?



Đây cũng là nguyên nhân mà Lục Trần không cho phép các nhà khoa học tiết lộ tin tức này ra bên ngoài.



Những lãnh đạo cấp cao còn không giữ được bình tĩnh như vậy.



Thì nói gì đến những dân chúng bình thương kia.



"Đinh Đại Thành, anh nói cho mọi người biết sự thật đi." Đối mặt với sự chất vấn nghi ngờ của mọi người, Lục Trần nhìn viện trưởng viện nghiên cứu khoa học nhân loại nhà khoa học hàng đầu Đinh Đại Thành.



Đinh Đại Thành hắng giọng một cái, rồi đứng lên nói: "Chuyện là như vậy, chúng tôi vừa phát hiện ra một mảnh vỡ của sao Neutron đang bay về phía hành tinh này với tốc độ rất nhanh, nhiều nhất là trong ba năm nữa sẽ đâm vào hành tinh này."



"Thiết nghĩ thì tất cả mọi người ngồi ở đây đều đã biết sao Neutron là tinh thể như thế nào rồi, tôi không giải thích nhiều nữa."



Dù sao thì khi mảnh vỡ của sao Neutron va vào hành tinh này, cả hành tinh sẽ bị nó hủy diệt trong chốc lát."



"Chuyện này, chuyện này sao có thể chứ?"



Mọi người nghe xong, trong lòng đều thất kinh.



Bọn họ là những lãnh đạo cấp cao của các bộ phận, ít nhiều cũng có chút hiểu biết về kiến thức thiên văn, đương nhiên hiểu sự khủng bố của sao Neutron.



Tất nhiên cũng đã hiểu ra ý nghĩa của những lời nói trước đó của Lục Trần.



Nếu như những gì Đinh Đại Thành nói là thật, vậy thì nhân loại quả thực chỉ có thể từ bỏ Proxima Centrauri b để tìm kiếm một Trái Đất mới thôi.



Nếu không cứ ở lại hành tinh này thì cuối cùng cũng sẽ vô tình bị hủy diệt cùng.



"Cả viện nghiên cứu khoa học của tôi cũng không dám tin vào điều này.”



“Nhưng chúng tôi đã thực hiện vô số lần kiểm tra, cuối cùng cũng phải xác định điều này là thật." Đinh Đại Thành nói.”



"Vậy thì các anh làm thế nào mà phát hiện ra được mảnh vỡ sao Neutron vậy?" Có người hỏi.



Đinh Đại Thành nhìn người vừa đưa ra câu hỏi rồi nói tiếp: "Lúc đó chúng tôi đang kiểm tra hệ thống, kết quả kiểm tra phát hiện ra một số liệu trọng lượng vô cùng kỳ dị.”



“Những số liệu này đều cho thấy có một tinh thể có khối lượng vô cùng lớn xuất hiện bên ngoài Hằng Tinh, sau đó đang bay với tốc độ rất nhanh về phía Hằng Tinh này của chúng ta."



"Lúc đó trong lòng tôi đã mơ hồ có một dự cảm không lành, sau khi trải qua tính đoán đơn giản thì đã xác nhận được trọng lượng của tinh thể này thậm chí còn đạt tới một phần một nghìn của một Hằng Tinh, hơn nữa tốc độ bay của nó dường như còn ngày càng tăng lên.”



“Mặc dù biên độ gia tăng rất thấp, nhưng với tốc độ tiếp tục tăng như thế này thì thông qua những số liệu tính toán được từ máy tính trung tâm, sau ba năm khi nó vào được bên trong hệ Hằng Tinh thì trọng lượng lúc đó sẽ tăng lên bằng khoảng một phần mười hệ Hằng Tinh, như vậy thì......”



“Đây là số liệu về mảnh vỡ sao Neutron.”



“Là kết quả nghiên cứu của viện khoa học chúng tôi trong mấy năm nay."



Tất cả mọi người đều rơi vào trầm lắng.



Mọi người đều rất tin phục với các dự án nghiên cứu của viện nghiên cứu khoa học do Đinh Đại Thành đứng đầu.



Mấy năm nay nhân loại có thể phát triển ngày càng lớn mạnh như vậy chủ yếu cũng là nhờ vào các nhà nghiên cứu khoa học nhân loại này đã đạt được những đột phá quan trọng trong các nghiên cứu trên các lĩnh vực.



Cho nên bọn họ đều không nghi ngờ lý do đưa ra của viện nghiên cứu khoa học.



Trong nháy mắt, sắc mặt của các lãnh đạo cấp cao đều trở nên vô cùng khó coi.



Thậm chí trong ánh mắt vài người còn hiện lên vẻ bi phẫn không cam lòng.



"Chuyện này......" Lục Trần vừa mở miệng nói được hai chữ nhưng sự chua xót cay đắng đã lập tức khiến anh không thể nói tiếp.



Anh không chịu được mà tức giận mở nắp chai rượu Lão Bạch Can ra uống một ngụm to, thứ chất lỏng lạnh lẽo đó sau khi đi vào cổ họng lập tức có cảm giác cháy bỏng như dao cắt, có gì đó giống với tâm trạng của anh lúc này.



Nói thật lòng, trong lòng anh cũng cảm thấy tuyệt vọng như vậy.



Trong thời gian ngắn ngủi thậm chí anh còn có ý muốn giết người.



"Chuyện này mọi người không được để lộ ra ngoài, mọi người nhất định phải thực hiện chấp hành tốt điều lệ bảo mật, ngoài ra điều lệ bảo mật liên quan đến chuyện này tạm thời sẽ được chuyển sang cấp độ S..." Lục Trần đặt chai rượu xuống, nghĩ một lát rồi nói.



Mọi người kinh ngạc, bảo mật cấp độ S chính là tương đương với cấp độ bảo mật mật mã bom Hydro và địa điểm cất giữ nó rồi.



Nếu như tùy ý để lộ ra ngoài, thì tòa án quân sự có thể trực tiếp xử bắn, bọn họ lập tức liên tục trả tời tuân lệnh.



Không còn cách nào khác, Lục Trần vốn dĩ cũng không muốn để những lãnh đạo cấp cao biết được chuyện này.



Nhưng nếu không để cho bọn họ biết thì rất nhiều mệnh lệnh tiếp theo sẽ không biết giải thích thế nào.



Hơn nữa, 170 nghìn con người vẫn phải dựa vào sự lãnh đạo điều hành của tầng lớp lãnh đạo cấp cao này.



Lục Trần hít vào một hơi thật sâu, tiếp tục nói: "Chuyện này vẫn cần xác nhận thêm một bước nữa, không thể chỉ dựa vào dụng cụ thiết bị khoa học để quyết định vận mệnh của chúng ta, lần này...



Lần này chúng ta cần một chứng cứ chính xác nhất, tôi dự định sẽ phái một chiếc tàu corvette đích thân đi giám sát mảnh vỡ sao Neutron đó."



"Việc này… việc này liệu có nguy hiểm quá không?" Có người hỏi.



"Đúng thế, hơn nữa chúng ta còn cần chứng cứ gì nữa? Chúng tôi đều tin vào viện khoa học!"



"Hơn nữa, trọng lượng với sức hút lớn như vậy vẫn chưa đủ làm chứng cứ hay sao?"



Mọi người đều tỏ ra ngờ vực, tàu Corvette là bản thu nhỏ của tàu Hi Vọng, giá thành chế tạo vô cùng đắt đỏ, bọn họ đều cảm thấy mang chiếc tàu Corvette này đi như là lấy bánh bao nhân thịt nhử chó, có khả năng là một đi không trở lại.



Lục Trần lắc đầu nói: "Những thứ này đương nhiên là không tính!”



“Những thứ này cũng đều chỉ là do chúng tôi dùng máy móc để quan sát được, thật ra từ khi chúng ta mới rời khỏi Trái Đất tôi đã có suy nghĩ này rồi.”



“Liệu có hay không một nền văn minh ngoài hành tinh lớn mạnh hơn đang khống chế vận mệnh của nhân loại chúng ta?”



“Sự xuất hiện của virus D khiến chúng ta không thể không rời khỏi hành tinh mẹ.”



“Khi chúng ta phát hiện ra đoàn chiến hạm của Lam Tộc, tôi lại một lần nữa nảy sinh ra suy nghĩ này, bởi vì lúc đó chúng tôi biết có một nền văn minh lớn mạnh hơn đã sử dụng thủ đoạn sụp đổ không gian để hủy diệt chiến hạm của Lam Tộc, mới không khiến nhân loại chúng ta bị Lam Tộc xâm lăng từ hàng ngàn năm trước.”



“Bây giờ chúng ta vừa mới an cư ở hành tinh này, cũng chuẩn bị xây dựng coi nơi này là hành tinh mẹ của nhân loại.”



“Nhưng đúng lúc này chúng tôi lại phát hiện ra mảnh vỡ sao Neutron chuẩn bị đâm vào hành tinh này, điều này cũng giống như virus D vậy, đều là muốn đuổi nhân loại ra khỏi hành tinh mẹ, bước chân vào trong hành trình lang bạt trong vũ trụ.”



“Thế này cũng quá trùng hợp rồi."



"Cho nên, cũng không chắc chắn có mảnh vỡ sao Neutron, phải biết rằng dựa trên lý luận khoa học của chúng ta, mảnh vỡ sao Neutron là thứ không thể tồn tại!”



“Vậy thì liệu có khả năng... là do có nền văn minh ngoài hành tinh nào muốn xâm chiếm hành tinh mẹ của chúng ta, muốn chiếm đoạt hành tinh phù hợp với sự sống, cho nên mới nghĩ ra cách để đuổi chúng ta đi không?"



"Cho nên là......"



Lục Trần quyết đoán nói: "Lần này nhất định tôi phải đích thân nhìn thấy sự tồn tại của mảnh vỡ sao Neutron mới được!"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom