-
Chương 465: Lục Trần đích thân dẫn quân
Lần này những nhà khoa học được Lục Trần gọi
đến, phàm là có chút liên quan đến tinh cầu, tàu con thoi, sinh vật học,
khí tượng các kiểu, gần như là đều có mặt hết.
Nói thật thì, hệ thống phản trọng lực này thuộc về kỹ
thuật vật lý, trong số bọn họ thực ra có rất nhiều người không am hiểu
lắm.
Lục Trần làm như vậy, cũng là vì có bệnh phải vái tứ
phương.
Phải, bản thân anh cũng đã nghĩ cả một đêm, cũng
không thể nghĩ ra được rốt cuộc thì hệ thống phản trọng lực có vấn đề ở
chỗ nào, theo như những con số Sử Tiến gửi đến, tất cả mọi thứ đều bình
thường.
Trong khi đó tại một phòng họp lớn khác, còn có
hàng nghìn các công nhân viên kỹ thuật lành nghề, bọn họ cũng nghiêm
túc nghe tất cả những gì Lục Trần nói thông qua video.
Đám người Đinh Đại Thành mặc dù là nhà khoa học,
nhưng bọn họ chỉ giỏi về lý thuyết, tiến hành thao tác thực tế là những
công nhân kỹ thuật này, cũng có thể nói là những nghiên cứu sinh hay
những thạc sĩ tiến sĩ vừa mới tốt nghiệp.
Bọn họ muốn gia nhập vào đội nghiên cứu chính
thức, còn phải trải qua mấy năm thực tập mới có tư cách.
Đinh Đại Thành trầm ngâm một lúc, rồi đứng dậy
nói: “Về vấn đề lần này, tôi chỉ nói đơn giản 3 vấn đề, thứ nhất, tại sao lúc
đầu khi đặt máy dò không người lái không phát hiện ra tình trạng hệ
thống phản trọng lực bị vô hiệu hóa? Thứ hai, nguyên nhân khiến hệ
thống phản trọng lực này bị vô hiệu là gì? Có cách gì có thể giải quyết
hay không?”
“Hơn nữa, nếu như thấy tình hình có gì không đúng,
tôi sẽ lập tức báo về Hi Vọng.” Lục Trần bổ sung.
“Nhưng mà...”
“Không nhưng nhị gì cả, chỉ có tôi đích thân dẫn
quân mới là thiết thức nhất, còn những việc chưa biết trước, khả năng
chịu đựng của tôi mạnh hơn mọi người mà.” Lục Trần giơ tay, chặn lời Đỗ
Phi.
“Không phải, ý tôi là chú Thiên Hành làm hạm
trưởng ủy quyền tốt hơn tôi, tôi vẫn quen chiến đấu với anh em hơn.” Đỗ
Phi cười khổ.
“Không, không, không, lần này, đội quân siêu cấp
của chú mới là chủ lực, chú phải đích thân ra trận mới được.” Lục Thiên
Hành lắc đầu.
Lục Trần gật đầu nói: “Bố tôi nói đúng đấy, hơn nữa,
trên tàu Hi Vọng, danh tiếng của ông ấy vẫn không lớn bằng cậu, ngoài
tôi ra thì danh tiếng của cậu là lớn nhất, mà cậu còn là chỉ huy quân đội,
có cậu trấn thủ, ngộ nhỡ có xảy ra truyện gì cũng có thể trấn áp được.”
“Đỗ tư lệnh, anh đừng thoái thác nữa, mặc dù chúng
tôi biết anh rất muốn đích thân ra trận giải cứu các anh em, nhưng hạm
trưởng đã kiên quyết muốn dẫn quân, trên tàu Hi Vọng đúng là chỉ còn
anh có đủ danh tiếng để trấn áp tất cả mọi người thôi.” Vu Quang Chính
cũng gật đầu nói.
Về điểm này, trong lòng anh cũng hiểu rất rõ, Đỗ Phi
trước giờ vẫn là tư lệnh của Điện Sát Thần, đã lập được rất nhiều chiến
công hiển hách, hơn nữa còn là anh em tốt của Lục Trần, mọi người ai
cũng tín nhiệm anh.
Thêm nữa, anh bây giờ cũng là nhân vật có quyền
lực thứ hai trên tàu Hi Vọng chỉ sau Lục Trần, nếu như Lục Trần có thực
sự xảy ra bất trắc gì, cả con tàu Hi Vọng sẽ phải do anh đứng ra chỉ đạo.
Đỗ Phi cau mày, vẻ mặt bị ép buộc, nhưng cuối cùng
nói không lại với mọi người, anh chì còn cách gật đầu nói: “Được thôi, vậy
tôi sẽ ở lại đây, đợi tin tốt của mọi người. Chúc mọi người mã đáo thành
công, đánh cho mấy con quái vật sao Hỏa đáng ghét đó một trận tơi
bời!”
Cứ như vậy, sau khi bố trí người xong, mọi người bắt
đầu đi chuẩn bị.
Trước mắt chỉ có 20 tàu con thoi, nhiều nhất chỉ có thể đưa 1000 người đi, 1000 người này, Lục Trần định dẫn theo toàn bộ
những võ giả mà Lục Thiên Hành đã huấn luyện trong thời gian vừa rồi.
Trong đợt hành động ứng cứu lần này, những binh sĩ
bình thường không ăn thua.
Chủ yếu là bọn họ bây giờ đang ở trên tầng khí
quyển của sao Hỏa, cách sao Hỏa một độ cao hơn 1000 ki-lô-mét, máy
bay chiến đấu thế hệ 6.0 căn bản bay không tới sao Hỏa.
Ban đầu thiết kế máy bay chiến đấu thế hệ 6.0 Hủy
diệt – 100 là thiết kế dựa trên điều kiện của Trái Đất, chắc chắn không
thể dùng trong chiến tranh ngoài vũ trụ.
Có điều thông qua những điều kiện này, Lục Trần
cũng nghĩ kỹ rồi, máy bay chiến đấu tinh không mới đảm bảo được cho
con người.
Thời gian trên tàu Hi Vọng chầm chậm trôi đi, từng
giây từng phút, toàn bộ 110 nghìn người trên chiếc phi thuyền đều biết
trên sao Hỏa có những con yêu quái rất kinh khủng, đội tiền trạm đã gặp
phải rắc rối rồi.
Nhưng phần lớn những thành viên trên tàu con thoi
đều còn sống sót, trước mắt đang chờ đợi người đến cứu.
Bọn họ đã hết lương thực rồi, mà bọn họ vẫn còn
phải chờ hơn 10 tiếng đồng hồ nữa mới có người của Hi Vọng đến giải cứu.
Ai nấy cũng đều hi vọng có thể cứu tất cả bọn họ trở về tàu Hi Vọng.
đến, phàm là có chút liên quan đến tinh cầu, tàu con thoi, sinh vật học,
khí tượng các kiểu, gần như là đều có mặt hết.
Nói thật thì, hệ thống phản trọng lực này thuộc về kỹ
thuật vật lý, trong số bọn họ thực ra có rất nhiều người không am hiểu
lắm.
Lục Trần làm như vậy, cũng là vì có bệnh phải vái tứ
phương.
Phải, bản thân anh cũng đã nghĩ cả một đêm, cũng
không thể nghĩ ra được rốt cuộc thì hệ thống phản trọng lực có vấn đề ở
chỗ nào, theo như những con số Sử Tiến gửi đến, tất cả mọi thứ đều bình
thường.
Trong khi đó tại một phòng họp lớn khác, còn có
hàng nghìn các công nhân viên kỹ thuật lành nghề, bọn họ cũng nghiêm
túc nghe tất cả những gì Lục Trần nói thông qua video.
Đám người Đinh Đại Thành mặc dù là nhà khoa học,
nhưng bọn họ chỉ giỏi về lý thuyết, tiến hành thao tác thực tế là những
công nhân kỹ thuật này, cũng có thể nói là những nghiên cứu sinh hay
những thạc sĩ tiến sĩ vừa mới tốt nghiệp.
Bọn họ muốn gia nhập vào đội nghiên cứu chính
thức, còn phải trải qua mấy năm thực tập mới có tư cách.
Đinh Đại Thành trầm ngâm một lúc, rồi đứng dậy
nói: “Về vấn đề lần này, tôi chỉ nói đơn giản 3 vấn đề, thứ nhất, tại sao lúc
đầu khi đặt máy dò không người lái không phát hiện ra tình trạng hệ
thống phản trọng lực bị vô hiệu hóa? Thứ hai, nguyên nhân khiến hệ
thống phản trọng lực này bị vô hiệu là gì? Có cách gì có thể giải quyết
hay không?”
“Hơn nữa, nếu như thấy tình hình có gì không đúng,
tôi sẽ lập tức báo về Hi Vọng.” Lục Trần bổ sung.
“Nhưng mà...”
“Không nhưng nhị gì cả, chỉ có tôi đích thân dẫn
quân mới là thiết thức nhất, còn những việc chưa biết trước, khả năng
chịu đựng của tôi mạnh hơn mọi người mà.” Lục Trần giơ tay, chặn lời Đỗ
Phi.
“Không phải, ý tôi là chú Thiên Hành làm hạm
trưởng ủy quyền tốt hơn tôi, tôi vẫn quen chiến đấu với anh em hơn.” Đỗ
Phi cười khổ.
“Không, không, không, lần này, đội quân siêu cấp
của chú mới là chủ lực, chú phải đích thân ra trận mới được.” Lục Thiên
Hành lắc đầu.
Lục Trần gật đầu nói: “Bố tôi nói đúng đấy, hơn nữa,
trên tàu Hi Vọng, danh tiếng của ông ấy vẫn không lớn bằng cậu, ngoài
tôi ra thì danh tiếng của cậu là lớn nhất, mà cậu còn là chỉ huy quân đội,
có cậu trấn thủ, ngộ nhỡ có xảy ra truyện gì cũng có thể trấn áp được.”
“Đỗ tư lệnh, anh đừng thoái thác nữa, mặc dù chúng
tôi biết anh rất muốn đích thân ra trận giải cứu các anh em, nhưng hạm
trưởng đã kiên quyết muốn dẫn quân, trên tàu Hi Vọng đúng là chỉ còn
anh có đủ danh tiếng để trấn áp tất cả mọi người thôi.” Vu Quang Chính
cũng gật đầu nói.
Về điểm này, trong lòng anh cũng hiểu rất rõ, Đỗ Phi
trước giờ vẫn là tư lệnh của Điện Sát Thần, đã lập được rất nhiều chiến
công hiển hách, hơn nữa còn là anh em tốt của Lục Trần, mọi người ai
cũng tín nhiệm anh.
Thêm nữa, anh bây giờ cũng là nhân vật có quyền
lực thứ hai trên tàu Hi Vọng chỉ sau Lục Trần, nếu như Lục Trần có thực
sự xảy ra bất trắc gì, cả con tàu Hi Vọng sẽ phải do anh đứng ra chỉ đạo.
Đỗ Phi cau mày, vẻ mặt bị ép buộc, nhưng cuối cùng
nói không lại với mọi người, anh chì còn cách gật đầu nói: “Được thôi, vậy
tôi sẽ ở lại đây, đợi tin tốt của mọi người. Chúc mọi người mã đáo thành
công, đánh cho mấy con quái vật sao Hỏa đáng ghét đó một trận tơi
bời!”
Cứ như vậy, sau khi bố trí người xong, mọi người bắt
đầu đi chuẩn bị.
Trước mắt chỉ có 20 tàu con thoi, nhiều nhất chỉ có thể đưa 1000 người đi, 1000 người này, Lục Trần định dẫn theo toàn bộ
những võ giả mà Lục Thiên Hành đã huấn luyện trong thời gian vừa rồi.
Trong đợt hành động ứng cứu lần này, những binh sĩ
bình thường không ăn thua.
Chủ yếu là bọn họ bây giờ đang ở trên tầng khí
quyển của sao Hỏa, cách sao Hỏa một độ cao hơn 1000 ki-lô-mét, máy
bay chiến đấu thế hệ 6.0 căn bản bay không tới sao Hỏa.
Ban đầu thiết kế máy bay chiến đấu thế hệ 6.0 Hủy
diệt – 100 là thiết kế dựa trên điều kiện của Trái Đất, chắc chắn không
thể dùng trong chiến tranh ngoài vũ trụ.
Có điều thông qua những điều kiện này, Lục Trần
cũng nghĩ kỹ rồi, máy bay chiến đấu tinh không mới đảm bảo được cho
con người.
Thời gian trên tàu Hi Vọng chầm chậm trôi đi, từng
giây từng phút, toàn bộ 110 nghìn người trên chiếc phi thuyền đều biết
trên sao Hỏa có những con yêu quái rất kinh khủng, đội tiền trạm đã gặp
phải rắc rối rồi.
Nhưng phần lớn những thành viên trên tàu con thoi
đều còn sống sót, trước mắt đang chờ đợi người đến cứu.
Bọn họ đã hết lương thực rồi, mà bọn họ vẫn còn
phải chờ hơn 10 tiếng đồng hồ nữa mới có người của Hi Vọng đến giải cứu.
Ai nấy cũng đều hi vọng có thể cứu tất cả bọn họ trở về tàu Hi Vọng.