Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 437: Từ Kinh đánh bại Tứ trưởng lão
“Đồ ngạo mạn, hôm nay lão gia đây sẽ dạy cho ngươi một bài học!” Tứ trưởng lão tức giận muốn ói ra máu, vội vàng bước lên, vươn tay túm lấy Lục Trần.
Khi Lục Lăng Tiêu và những người khác nhìn thấy việc này, họ không nói hay ngăn cản, họ chỉ nhân cơ hội này để xem liệu Lục Trần có thực sự mạnh mẽ hay không?
Nhưng ngay lúc Tứ trưởng lão định nắm lấy vai Lục Trần, một bàn tay bên cạnh đã kịp thời vỗ vai, một tay chặn lấy tay của Tứ trưởng lão.
“Đối thủ của ông là ta.” Chính là Từ Kinh lên tiếng.
Từ Kinh nhìn thấy Tứ trưởng lão cố ý kiểm tra thực lực của Lục Trần. Lúc trước Lục Gia đã đồng ý điều kiện của Lục Trần, anh đương nhiên hiểu rõ Lục Trần nhất định sẽ không địch lại bọn họ.
Sau đó, đã đến lúc anh ta phải hành động.
"Thiếu niên này, ngươi muốn tìm cái chết?"
Đệ tứ trưởng lão rất tức giận, Từ Kinh ra tay làm trái mục đích của lão khiến lão tức giận muốn ói ra máu, nội lực được đẩy đến cực điểm, sau đó xuất chưởng, vỗ vào phía trán của Từ Kinh.
Từ Kinh khịt mũi, nghiêng đầu, tránh khỏi lòng bàn tay của Tứ trưởng lão, đồng thời đánh trả vào cổ tay của Tứ trưởng lão.
Tứ trưởng lão xứng danh là người mạnh thứ tư trong nhà họ Lục, cho dù Từ Kinh đã được uống viên thuốc tiến hóa gen, sức mạnh của anh tăng lên gấp bội, anh vẫn không thể dễ dàng đánh bại Tứ trưởng lão.
Tuy nhiên, Tứ trưởng lão cũng không thể đả thương được anh, thực lực của hai người không chênh lệch bao nhiêu, nhất thời bất phân thắng bại.
Khi mọi người trong nhà họ Lục nhìn thấy cảnh này, họ đều trợn tròn mắt.
Tứ trưởng lão không chỉ mạnh thứ tư trong Lục gia, mà còn mạnh hơn Ngũ trưởng lão rất nhiều.
Mà nhìn lại vệ sĩ của Lục Trần, hình như chỉ có hai mươi ba, hai mươi bốn tuổi, thậm chí có thể đấu ngang ngửa với Tứ trưởng lão.
Làm thế nào mà thanh niên này có thể mạnh mẽ đến như vậy?
Giờ phút này, mọi người đều nhìn vế phía Lục Trần. Bất kể thực lực của anh hay thực lực của đám vệ sĩ mà anh mang đến hôm nay cũng đủ để Lục Gia coi trọng.
Lục Lăng Tiêu và ba trưởng lão khác đồng thời nheo mắt.
Đây là thiếu niên tài năng nhất bọn họ từng thấy, nếu nhà họ Lục cũng có thiên tài vô song như vậy, thì mấy chục năm hoặc một trăm năm nữa, nhà họ Lục sẽ có thể đứng trên đỉnh cao của thế giới gia tộc ẩn thân.
Thật đáng tiếc khi một người xuất chúng như vậy lại không xuất thân từ nhà họ Lục.
Ba vị trưởng lão lại nhìn trận chiến trên sân, trong mắt hiện lên vẻ không tin.
Từ Kinh và Tứ trưởng lão chiến đấu càng lúc càng nhanh, hai người đập vỡ tan kính đại sảnh, lao hẳn ra ngoài sân.
Đại sảnh chỉ sáu mươi mét vuông, quả thực không đủ để bọn họ phô diễn tài năng.
Hai người đều gặp phải đối thủ hiếm thấy, lúc này khí lực được đẩy lên càng ngày càng mạnh, bọn họ căn bản đã quên sự việc ngày hôm nay.
Vô số tên đàn em đứng trong sân nhà họ Lục nhìn thấy Tứ trưởng lão bị một thanh niên trạc tuổi hơn hai mươi đánh ngang ngửa, bọn họ suýt chút nữa cũng hò re vì phấn khích.
"Người trẻ tuổi này là ai mà lại có thể mạnh như vậy? Đó chính là Tứ trưởng lão, người mạnh thứ tư của Lục Gia chúng ta!"
"Đó là một trong những vệ sĩ Lục Trần. Nhìn hắn chỉ cỡ hơn hai mươi tuổi. Nhưng làm sao hắn có được sức mạnh như vậy?" Lục Hàn đứng ở đám đông bị sốc hoàn toàn, thầm nghĩ.
“Xem ra trước đây người trong hội trường không hề nói dối. Vệ sĩ của Lục Trần đã đánh bại Đệ ngũ trưởng lão, nhưng cậu ta lại tuyển ở đâu ra nhiều vệ sĩ biến thái như vậy?” Lục Minh kinh ngạc đến cực điểm.
“Nếu đám vệ sĩ xung quanh anh ta đều năng lực như người thanh niên này, thì e rằng ngày nay không ai trong họ Lục của anh có thể xử phạt tên con hoang đó” Asgon, chồng của Lục Lôi Lôi nói.
Hắn lúc trước đó đã bị Lục Trần làm nhục, thật là quá mất mặt.
Sau đó, khi nghe tin nhà họ Lục muốn xử phạt Lục Trần, hắn cũng cao hứng tới xem.
Nhưng nhìn thấy vệ sĩ của Lục Trần lúc này dũng mãnh như vậy, muốn xem khả năng Lục Trần bị nhà họ Lục xử phạt càng ngày càng nhỏ. Thậm chí, trong lòng hắn còn có dự cảm không lành.
Hôm nay trước mặt Lục Trần, nhà họ Lục có thể không áp dụng gia quy được.
“Ra ngoài xem một chút.” Đại trưởng lão Lục Lăng Tiêu nói, và bước ra bên ngoài.
Nhị trưởng lão và Tam trưởng lão gật đầu đi theo. Đệ ngũ trưởng lão cũng đi theo sau.
Sau khi bốn trưởng lão đi ra ngoài, những người khác nhìn Lục Trần rồi lần lượt đi ra ngoài.
Hôm nay, bất ngờ mà Lục Trần mang đến cho bọn họ quá lớn, một vệ sĩ nhỏ con như vậy mà lại là cường giả vô song. Võ công cao cường như vậy, làm sao có thể làm vệ sĩ của người khác chỉ vì một ít tiền?
Vì vậy, đây là điều khiến gia đình họ Lục bị sốc.
Lục Trần có sức hút gì mà có thể khiến một võ giả vô song lại phục tùng quy thuận như vậy?
“Chúng ta cũng đi ra ngoài xem một chút.” Lục Trần liếc nhìn Đỗ Phi rồi bước ra ngoài.
Đỗ Phi và những người khác gật đầu, sau khi uống viên thuốc tiến hóa gen, bọn họ biết thực lực của mình đã đạt tới một cảnh giới khác, nhưng vẫn không biết mình mạnh đến mức nào.
Hôm nay tình cờ có mặt ở nhà họ Lục nên mới chứng kiến được.
Lúc này, Từ Kinh và Tứ trưởng lão đã giao đấu hơn một trăm chiêu.
Hai người hành động như gió, tốc độ nhanh đến cực điểm, đã biến những hiểu biết về võ học của mình đến cực hạn.
Tuy nhiên, Tứ trưởng lão xứng danh là người mạnh thứ 4 trong dòng họ Lục. Dòng họ Lục đã truyền qua hàng nghìn năm, và vẫn còn rất nhiều võ công được lưu truyền.
Nội lực của Tứ trưởng lão hiển nhiên không mạnh bằng Từ Kinh, nhưng ông chỉ dựa vào sự biến hóa của các chiêu thức tinh tế khác nhau của Lục Gia mà thôi.Đọc nhanh tại Vietwriter.net
Tuy nhiên, Tứ trưởng lão vẫn đã lớn tuổi, mọi người có thể thấy được. Còn Từ Kinh thì ra chiêu mạnh hơn, dù sao hắn còn trẻ, nội lực lại thâm hậu, không bao lâu nữa có thể đánh bại Tứ trưởng lão.
Chỉ cần Tứ trưởng lão thực sự tức giận mà không kìm chế được bản thân, mất đi tự tỉnh táo, Tứ trưởng lão nhất định sẽ thua.
Đúng vậy, khi cả hai giao đấu thêm 30 chiêu nữa. Tứ trưởng lão đã mồ hôi nhễ nhại. Từ Kinh nắm lấy cơ hội và dùng lòng bàn tay đập mạnh vào bụng của Tứ trưởng lão, ông lập tức bị đánh bay ra xa.
Tất cả mọi người đều kinh ngạc, thậm chí có người cảm thán, không ngờ Tứ trưởng lão thực sự thua. Mà lại thua trong tay một chàng trai tuổi đôi mươi.
Khi đó, có mấy tên đàn em muốn đỡ lấy Tứ trưởng lão, Tứ trưởng lão đã đột ngột lật người từ trên không trung, sau đó vững vàng đáp xuống đất.
Tất cả mọi người đều hoan hô, nhưng trên mặt Tứ trưởng lão không có một tia vui mừng.
Bởi vì ông đã thua, ông hoàn toàn thua.
“Thế hệ trẻ thật sự tài cao, lão tử thua rồi.” Tứ trưởng lão ôm quyền nói với Từ Kinh, không khỏi lộ ra vẻ khâm phục.
“Đa tạ Tứ trưởng lão nương tay.” Từ Kinh cũng đáp lễ Tứ trưởng lão, sau đó lui về phía sau Lục Trần.
Nhìn thấy sự tôn kính của Từ Kinh đối với Lục Trần không phải giả, Lục Lăng Tiêu và những trưởng lão khác đều giật mình.
Người thanh niên này vừa đánh bại người mạnh thứ tư của Lục Gia, tại sao anh ta lại coi trọng Lục Trần đến vậy?
“Ông nội, ông còn nhớ lời hứa với con không?” Lục Trần hỏi lại Lục Lăng Tiêu.
Khi Lục Lăng Tiêu và những người khác nhìn thấy việc này, họ không nói hay ngăn cản, họ chỉ nhân cơ hội này để xem liệu Lục Trần có thực sự mạnh mẽ hay không?
Nhưng ngay lúc Tứ trưởng lão định nắm lấy vai Lục Trần, một bàn tay bên cạnh đã kịp thời vỗ vai, một tay chặn lấy tay của Tứ trưởng lão.
“Đối thủ của ông là ta.” Chính là Từ Kinh lên tiếng.
Từ Kinh nhìn thấy Tứ trưởng lão cố ý kiểm tra thực lực của Lục Trần. Lúc trước Lục Gia đã đồng ý điều kiện của Lục Trần, anh đương nhiên hiểu rõ Lục Trần nhất định sẽ không địch lại bọn họ.
Sau đó, đã đến lúc anh ta phải hành động.
"Thiếu niên này, ngươi muốn tìm cái chết?"
Đệ tứ trưởng lão rất tức giận, Từ Kinh ra tay làm trái mục đích của lão khiến lão tức giận muốn ói ra máu, nội lực được đẩy đến cực điểm, sau đó xuất chưởng, vỗ vào phía trán của Từ Kinh.
Từ Kinh khịt mũi, nghiêng đầu, tránh khỏi lòng bàn tay của Tứ trưởng lão, đồng thời đánh trả vào cổ tay của Tứ trưởng lão.
Tứ trưởng lão xứng danh là người mạnh thứ tư trong nhà họ Lục, cho dù Từ Kinh đã được uống viên thuốc tiến hóa gen, sức mạnh của anh tăng lên gấp bội, anh vẫn không thể dễ dàng đánh bại Tứ trưởng lão.
Tuy nhiên, Tứ trưởng lão cũng không thể đả thương được anh, thực lực của hai người không chênh lệch bao nhiêu, nhất thời bất phân thắng bại.
Khi mọi người trong nhà họ Lục nhìn thấy cảnh này, họ đều trợn tròn mắt.
Tứ trưởng lão không chỉ mạnh thứ tư trong Lục gia, mà còn mạnh hơn Ngũ trưởng lão rất nhiều.
Mà nhìn lại vệ sĩ của Lục Trần, hình như chỉ có hai mươi ba, hai mươi bốn tuổi, thậm chí có thể đấu ngang ngửa với Tứ trưởng lão.
Làm thế nào mà thanh niên này có thể mạnh mẽ đến như vậy?
Giờ phút này, mọi người đều nhìn vế phía Lục Trần. Bất kể thực lực của anh hay thực lực của đám vệ sĩ mà anh mang đến hôm nay cũng đủ để Lục Gia coi trọng.
Lục Lăng Tiêu và ba trưởng lão khác đồng thời nheo mắt.
Đây là thiếu niên tài năng nhất bọn họ từng thấy, nếu nhà họ Lục cũng có thiên tài vô song như vậy, thì mấy chục năm hoặc một trăm năm nữa, nhà họ Lục sẽ có thể đứng trên đỉnh cao của thế giới gia tộc ẩn thân.
Thật đáng tiếc khi một người xuất chúng như vậy lại không xuất thân từ nhà họ Lục.
Ba vị trưởng lão lại nhìn trận chiến trên sân, trong mắt hiện lên vẻ không tin.
Từ Kinh và Tứ trưởng lão chiến đấu càng lúc càng nhanh, hai người đập vỡ tan kính đại sảnh, lao hẳn ra ngoài sân.
Đại sảnh chỉ sáu mươi mét vuông, quả thực không đủ để bọn họ phô diễn tài năng.
Hai người đều gặp phải đối thủ hiếm thấy, lúc này khí lực được đẩy lên càng ngày càng mạnh, bọn họ căn bản đã quên sự việc ngày hôm nay.
Vô số tên đàn em đứng trong sân nhà họ Lục nhìn thấy Tứ trưởng lão bị một thanh niên trạc tuổi hơn hai mươi đánh ngang ngửa, bọn họ suýt chút nữa cũng hò re vì phấn khích.
"Người trẻ tuổi này là ai mà lại có thể mạnh như vậy? Đó chính là Tứ trưởng lão, người mạnh thứ tư của Lục Gia chúng ta!"
"Đó là một trong những vệ sĩ Lục Trần. Nhìn hắn chỉ cỡ hơn hai mươi tuổi. Nhưng làm sao hắn có được sức mạnh như vậy?" Lục Hàn đứng ở đám đông bị sốc hoàn toàn, thầm nghĩ.
“Xem ra trước đây người trong hội trường không hề nói dối. Vệ sĩ của Lục Trần đã đánh bại Đệ ngũ trưởng lão, nhưng cậu ta lại tuyển ở đâu ra nhiều vệ sĩ biến thái như vậy?” Lục Minh kinh ngạc đến cực điểm.
“Nếu đám vệ sĩ xung quanh anh ta đều năng lực như người thanh niên này, thì e rằng ngày nay không ai trong họ Lục của anh có thể xử phạt tên con hoang đó” Asgon, chồng của Lục Lôi Lôi nói.
Hắn lúc trước đó đã bị Lục Trần làm nhục, thật là quá mất mặt.
Sau đó, khi nghe tin nhà họ Lục muốn xử phạt Lục Trần, hắn cũng cao hứng tới xem.
Nhưng nhìn thấy vệ sĩ của Lục Trần lúc này dũng mãnh như vậy, muốn xem khả năng Lục Trần bị nhà họ Lục xử phạt càng ngày càng nhỏ. Thậm chí, trong lòng hắn còn có dự cảm không lành.
Hôm nay trước mặt Lục Trần, nhà họ Lục có thể không áp dụng gia quy được.
“Ra ngoài xem một chút.” Đại trưởng lão Lục Lăng Tiêu nói, và bước ra bên ngoài.
Nhị trưởng lão và Tam trưởng lão gật đầu đi theo. Đệ ngũ trưởng lão cũng đi theo sau.
Sau khi bốn trưởng lão đi ra ngoài, những người khác nhìn Lục Trần rồi lần lượt đi ra ngoài.
Hôm nay, bất ngờ mà Lục Trần mang đến cho bọn họ quá lớn, một vệ sĩ nhỏ con như vậy mà lại là cường giả vô song. Võ công cao cường như vậy, làm sao có thể làm vệ sĩ của người khác chỉ vì một ít tiền?
Vì vậy, đây là điều khiến gia đình họ Lục bị sốc.
Lục Trần có sức hút gì mà có thể khiến một võ giả vô song lại phục tùng quy thuận như vậy?
“Chúng ta cũng đi ra ngoài xem một chút.” Lục Trần liếc nhìn Đỗ Phi rồi bước ra ngoài.
Đỗ Phi và những người khác gật đầu, sau khi uống viên thuốc tiến hóa gen, bọn họ biết thực lực của mình đã đạt tới một cảnh giới khác, nhưng vẫn không biết mình mạnh đến mức nào.
Hôm nay tình cờ có mặt ở nhà họ Lục nên mới chứng kiến được.
Lúc này, Từ Kinh và Tứ trưởng lão đã giao đấu hơn một trăm chiêu.
Hai người hành động như gió, tốc độ nhanh đến cực điểm, đã biến những hiểu biết về võ học của mình đến cực hạn.
Tuy nhiên, Tứ trưởng lão xứng danh là người mạnh thứ 4 trong dòng họ Lục. Dòng họ Lục đã truyền qua hàng nghìn năm, và vẫn còn rất nhiều võ công được lưu truyền.
Nội lực của Tứ trưởng lão hiển nhiên không mạnh bằng Từ Kinh, nhưng ông chỉ dựa vào sự biến hóa của các chiêu thức tinh tế khác nhau của Lục Gia mà thôi.Đọc nhanh tại Vietwriter.net
Tuy nhiên, Tứ trưởng lão vẫn đã lớn tuổi, mọi người có thể thấy được. Còn Từ Kinh thì ra chiêu mạnh hơn, dù sao hắn còn trẻ, nội lực lại thâm hậu, không bao lâu nữa có thể đánh bại Tứ trưởng lão.
Chỉ cần Tứ trưởng lão thực sự tức giận mà không kìm chế được bản thân, mất đi tự tỉnh táo, Tứ trưởng lão nhất định sẽ thua.
Đúng vậy, khi cả hai giao đấu thêm 30 chiêu nữa. Tứ trưởng lão đã mồ hôi nhễ nhại. Từ Kinh nắm lấy cơ hội và dùng lòng bàn tay đập mạnh vào bụng của Tứ trưởng lão, ông lập tức bị đánh bay ra xa.
Tất cả mọi người đều kinh ngạc, thậm chí có người cảm thán, không ngờ Tứ trưởng lão thực sự thua. Mà lại thua trong tay một chàng trai tuổi đôi mươi.
Khi đó, có mấy tên đàn em muốn đỡ lấy Tứ trưởng lão, Tứ trưởng lão đã đột ngột lật người từ trên không trung, sau đó vững vàng đáp xuống đất.
Tất cả mọi người đều hoan hô, nhưng trên mặt Tứ trưởng lão không có một tia vui mừng.
Bởi vì ông đã thua, ông hoàn toàn thua.
“Thế hệ trẻ thật sự tài cao, lão tử thua rồi.” Tứ trưởng lão ôm quyền nói với Từ Kinh, không khỏi lộ ra vẻ khâm phục.
“Đa tạ Tứ trưởng lão nương tay.” Từ Kinh cũng đáp lễ Tứ trưởng lão, sau đó lui về phía sau Lục Trần.
Nhìn thấy sự tôn kính của Từ Kinh đối với Lục Trần không phải giả, Lục Lăng Tiêu và những trưởng lão khác đều giật mình.
Người thanh niên này vừa đánh bại người mạnh thứ tư của Lục Gia, tại sao anh ta lại coi trọng Lục Trần đến vậy?
“Ông nội, ông còn nhớ lời hứa với con không?” Lục Trần hỏi lại Lục Lăng Tiêu.