-
Chương 1-5
Chương 1 Hoa khôi mang bụng lớn đến tìm người
Chương 1: Hoa khôi mang bụng lớn đến tìm người
"Chúng ta dừng lại ở đây thôi Tần Lãng, chia tay đi."
Phòng học đang yên tĩnh, lúc này Triệu Lộ Lộ bỗng nhiên vui vẻ đặt điện thoại trên tay xuống, cô mặc kệ hiện tại đang là giờ tự học. Cô đến bên chỗ Tầng Lãng đang ngồi, nói một câu rất tùy tiện.
Mọi người trong lớp nghe được lời này đều khiếp sợ, ai cũng đều hướng mắt nhìn sang.
Bởi Tần Lãng và Triệu Lộ Lộ ở trong mắt bọn họ là trời sinh một cặp, tuấn nam mỹ nữ, tình cảm ngọt ngào. Bọn họ thường xuyên ở trước mặt mọi người thể hiện tình cảm, luôn được bạn học yêu thích trêu chọc.
Vậy mà không ngờ Triệu Lộ Lộ ở trước mặt tất cả mọi người trong lớp, nói lời chia tay với Tần Lãng.
Chuyện này thật quá chấn động.
Tần Lãng không hình dung nổi loại tình huống này: "Tại sao?"
"Nếu tôi nói là tính cách không hợp, bất đồng quan điểm thì thế nào. Không đủ thì tìm thêm mấy cái lý do khác, nhưng chắc anh cũng không tin. Thời nay chia tay cũng cần lý do sao? Tôi chính là muốn chia tay với anh!"
"À, xem ra cô đã biết bạn gái cũ của tôi trở về tìm tôi rồi sao?"
Kỳ thật lúc này Tần Lãng lòng đau như cắt, gần như sắp phát điên.
Mẹ nó, buổi sáng còn nói rất yêu anh, giữa trưa vừa mới môi kề môi thế mà bây giờ đột nhiên nói chia tay.
Việc này nếu phát sinh ở trên bất cứ người nam nào cũng khó có thể chịu đựng được.
Thế nhưng Tầng Lãng cũng không phải là người hiền lành gì, lúc này hắn lập tức oán giận nói như vậy.
Tất nhiên hắn cũng không có bạn gái cũ nào quay trở về hết, với hắn thì Triệu Lộ Lộ cũng chính là người bạn gái duy nhất.
Hắn nói những lời như vậy chỉ là muốn chọc tức Triệu Lộ Lộ.
Bởi vì hiện tại trong lớp có hơn năm mươi ánh mắt đang nhìn chằm chằm bọn họ.
Triệu Lộ Lộ nghe xong thì sửng sốt.
Bạn gái cũ của Tần Lãng quay về?
Lại còn có việc này sao?
Sao mình lại không biết? Tên khốn!
Cô cảm giác mình mới chính là người bị đá!
Làm gì có chuyện cô chịu đựng được cái chuyện thua thiệt như vậy, lúc này cơn tức bùng lên, cô đáp trả: "Bạn gái cũ của anh có quay về hay không tôi không quan tâm, chỉ là tình đầu của tôi từ nước ngoài mới về. Cho nên bọn tôi muốn quay lại, anh chỉ là mối tình dự phòng mà thôi."
Lời này vừa nói ra, cả lớp lần thứ hai choáng váng bởi câu chuyện điên cuồng trước mặt.
Mấy đứa con trai lập tức có một lọai cảm giác thư thái. Hóa ra ngay cả hotboy trong trường mà cũng chỉ là lốp xe dự phòng, bản thân mình cũng là lớp xe dự phòng cũng cảm thấy thoải mái hơn.
Tần Lãng nghe được câu này trong lòng cười lạnh.
Tốt! Tôi chỉ là kẻ thay thế!
Vậy chúng ta cứ tổn thương lẫn nhau đi!
Lúc này hắn bình thản cười nói: “À! Lần trước đúng dịp tôi cũng mới thất tình không có người để yêu. Cũng may lúc đó cô chủ động theo đuổi tôi, tôi thấy cô xinh đẹp nên cũng không cự tuyệt. Cám ơn cô đã vừa vặn lấp đầy sự trống trải đó.”
"Tôi cảm thấy hiện tại mình đã có thể yêu trở lại rồi!"
Triệu Lộ Lộ bị hắn chọc cho tức giận, sắc mặt cô lúc này trắng bệch.
“!!!”
“Tần Lãng, bên ngoài có người tìm cậu.” Một người bạn học ngồi gần cửa ra vào hô lên.
Lúc gọi Tần Lãng, ánh mắt người này còn mang vẻ đặc biệt hâm mộ.
Chỉ thiếu chút nữa là muốn chửi một câu: “Tần Lãng! Con mẹ cậu, vừa thất tình thì đã có một người đẹp đến tìm! Đúng là quá trâu rồi!”
Tần Lãng không biết là ai tới tìm hắn, tuy nhiên cũng vừa lúc hắn không muốn nhìn thấy Triệu Lộ Lộ thêm một chút nào nữa, cho nên hắn lập tức đứng lên đi ra ngoài.
Sau khi rời khỏi phòng, hắn nhìn thấy một cô gái mang thai, gương mặt cô rất xinh đẹp. Trước đó còn mang vẻ lạnh lùng, nhưng khi vừa nhìn thấy hắn, gương mặt cô lập tức như mùa đông lạnh lẽo gặp được ánh nắng, nụ cười của cô rực rỡ như một đóa hoa.
“Tần Lãng! Rốt cuộc tôi cũng tìm được anh rồi.”
Cô gái tươi cười chạy tới chỗ Tần Lãng, nhận thấy cô là phụ nữ mang thai. Hắn lập tức hô lên: “Ấy, chậm một chút! Đừng kích động!”
Hắn thật sự không nhớ rõ và cũng không nhận biết người phụ nữ mang thai xinh đẹp trước mắt này là ai.
Mà lúc này đám bạn học cũng tụm năm tụm bảy đi ra cửa muốn hóng chuyện, khi bọn họ nhìn lén một chút thì càng hưng phấn mà bàn tán.
Có người lập tức nhận ra người phụ nữ có thai cực kỳ xinh đẹp này là ai.
“Ôi trời! Đây không phải là Thi Hàm hoa khôi số một trường Đại Học Thượng Hải kế bên trường chúng ta sao?”
“Sao cô ấy lại mang thai? Bụng cô ấy còn lớn như vậy!”
“Nhưng hoa khôi đúng là hoa khôi nha! Bụng lớn như vậy nhưng nhan sắc không có suy giảm chút nào. Ngược lại dường như còn tăng thêm vẻ quyến rũ, xinh đẹp. Gương mặt cô ấy như tỏa sáng tràn đầy tình thương của người mẹ vậy.”
“Cô ấy biết Tần Lãng lớp chúng ta!”
“Chẳng lẽ...”
Tần Lãng nhanh chóng bước lên, đỡ người phụ nữ mang thai xinh đẹp này.
“Tần Lãng! Có thể tìm được anh thật là tốt, như vậy con chúng ta sinh ra đã có cha rồi.”
Lời này vừa nói ra, toàn bộ mọi người lập tức chấn động, bao gồm cả Tần Lãng.
“Ôi trời! Tần Lãng điên rồi! Tô Thi Hàm mang thai em bé là của hắn! Thật là trâu!”
“Thật là hâm mộ cậu đó Tần Lãng! Chân trước vừa bị Triệu Lộ Lộ chia tay, chân sau lập tức có hoa khôi xinh đẹp lại còn mang thai con của cậu đến tìm, tôi thực sự ghen tị quá đi mất!”
“Tôi hâm mộ đến toàn thân tím tái!”
.........
Tần Lãng lúc này mơ mơ hồ hồ, bèn nói: “Vị bạn học này! Đừng có nói đùa như vậy chứ. Tôi thật không có hứng thú làm chuyện đổ vỏ, càng không có kinh nghiệm trong chuyện này, cô nên tìm người khác đi.”
Thứ nhất, hắn không biết Tô Thi Hàm.
Thứ hai, hắn càng không có cùng Tô Thi Hàm ngủ chung, cho đến bây giờ hắn vẫn là thiếu niên thuần khiết! Làm sao có thể làm người khác lớn bụng được chứ! Hơn nữa còn là một vị hoa khôi xinh đẹp như thế! Nếu quả thật hắn có gan làm chuyện này thì chắc chắn hắn sẽ nhớ!
Cô gái Tô Thi Hàm này so với Triệu Lộ Lộ còn xinh đẹp hơn, ngũ quan cực kỳ dễ nhìn, dường như là được Nữ Oa tự tay chăm chút tạo ra.
Làn da trắng nõn như phát sáng lại vô cùng mịn màng, chắc có lẽ vì đang mang thai nên làn da của cô ấy dường như có thể bóp ra nước vậy, gương mặt hồng hào và cực kỳ xinh đẹp.
Mặc dù như vậy, thế nhưng hắn là người có nguyên tắc, kiên quyết không muốn nhận bừa!
Các bạn học lập tức chấn động.
“Con mẹ nó! Tần Lãng không hổ là Tần Lãng, không ngờ cũng dám cự tuyệt hoa khôi bên cạnh đổ vỏ! Dạng hoa khôi xinh đẹp như vậy, để cho tôi đổ vỏ tôi cũng sẵn sàng nhận nha! Cho dù bắt tôi đổi sang họ của cô ấy tôi cũng đồng ý luôn đó!”
“Cái tên này! Thì ra cậu lại đê tiện như vậy, xem lại cái bản mặt xấu xí của cậu đi, nghĩ hay quá ha.”
Lúc này, cô gái đó lấy ra một tấm hình đưa cho Tần Lãng.
“Tần Lãng! Đây là ảnh chụp hai ta đêm đó ở chung.”
Tần Lãng xem ảnh chụp, trong ảnh là gương mặt của hắn cùng Tô Thi Hàm, đây là ảnh selfie của hai người. Nơi đây là ở trong khách sạn, bọn họ lại còn nằm chung trên một cái giường.
Đầu hắn bỗng nhiên ùng ùng nhớ lại.
Giờ đây hắn mới nhớ đến một chuyện, có một lần hai trường đại học tổ chức một buổi giao lưu với nhau. Trong buổi giao lưu hắn có uống say, tiếp đó ngày hôm sau hắn tỉnh lại thì phát hiện mình đang ở trên giường trong một khách sạn.
Lúc hắn tỉnh lại, trong phòng chỉ có một mình hắn. Mặc dù có nhìn thấy trên giường có một vệt máu nhỏ, nhưng cơ bản lúc đó hắn cũng không có suy nghĩ nhiều, hắn cứ ngỡ rằng đó là do khách trước kia lưu lại.
Thế nhưng không nghĩ rằng. Một đêm đó, hắn lại ngủ cùng hoa khôi đại học Tô Thi Hàm!
Hơn nữa, vẫn là lần đầu của Tô Thi Hàm nữa chứ!
“Đinh... kích hoạt hệ thống, ký chủ gặp lại mẹ của bọn nhỏ. Tô Thi Hàm mang thai, đứa bé trong bụng là của ký chủ, chúc mừng ký chủ kích hoạt hệ thống. vú em.”
“Hệ thống đang tiếp nhận.... tiếp nhận hoàn tất.”
“Kiểm tra phát hiện, đứa nhỏ trong bụng người mẹ đang chào ký chủ. Chỉ cần ký chủ chạm vào bụng Tô Thi Hàm một chút, đáp lại lời chào của bọn nhỏ, sẽ nhận được ban thưởng là 20 ngàn.”
Nghe được âm thanh trong đầu, ngày thường ngoại trừ yêu đương cùng học tập thì thời gian còn lại hắn cũng có đọc một ít tiểu thuyết mạng. Tần Lãng đối với cái danh từ hệ thống có chút quen thuộc!
Trong tiểu thuyết, thường thì nhân vật chính cũng có hệ thống. Hắn không nghĩ tới chính mình cũng sẽ có một ngày thu được hệ thống.
Tuyệt vời ông mặt trời!
Tuy nhiên lúc này hắn mặc kệ hệ thống có ban thưởng hay không, mà bây giờ hắn rất nghiêm túc nhìn về bụng lớn của Tô Thi Hàm.
Trong này chính là cốt nhục của hắn.
Hắn... thật sự lên chức cha rồi!
Hơn nữa hệ thống còn kiểm tra thấy các con đang cùng hắn chào hỏi, các con liếc mắc một cái thì nhận ra hắn là cha hay sao, siêu vậy ư?
Đây là sức mạnh của huyết thống, có phải vậy không!
Loại cảm giác này thật quá kỳ diệu.
Hắn đều không biết miêu tả như thế nào.
Lúc này, hắn để xuống bức ảnh rồi lập tức thay đổi thái độ cự tuyệt lúc trước mà ôn nhu đối với Tô Thi Hàm, hắn dịu dàng nói: “Đây đúng là con tôi ư! Tôi làm cha rồi!”
“Thi Hàm! Để cho tôi sờ... sờ bọn chúng nhé.”
Nói xong, Tần Lãng bèn đặt tay để lên trên bụng to của Tô Thi Hàm.
Tiếp đó, hắn lập tức cảm thấy có gì đó đá trên tay hắn một chút.
Tiếp đó lại có cảm giác có gì đó ôn nhu đánh một cái lên lòng bàn tay của hắn.
Cái này, chính là lần đầu tiên cha cùng con giao lưu sao?
Thật thần kỳ, thật kỳ diệu, cảm giác này không thể nói nên lời, chính là một thứ gì đó hay ho! Hạnh Phúc! Khóe miệng hắn không tự giác nhếch lên!
Đây đúng là sức mạnh chữa lành mọi thứ!
Chương 2 Mang thai ba
Chương 2: Mang thai ba
“Đinh... Chúc mừng ký chủ đã chạm vào bụng Tô Thi Hàm, hoàn thành một lần cùng các con tương tác. Đặc biệt ban thưởng ký chủ 20 ngàn tệ.”
“Hai mươi ngàn tiền mặt đã được chuyển vào tài khoản ngân hàng của ký chủ.”
Nghe được âm thanh của hệ thống, Tần Lãng vừa nghĩ đến việc cùng các con tương tác, vậy mà còn có thể được ban thưởng.
Nhưng để xác định hệ thống thật sự không
có hố người, hắn vẫn cẩn thận tiến vào APP phần mềm của ngân hàng. Kiểm tra tài khoản ngân hàng số dư còn lại, đúng là đã tăng thêm 20 ngàn.
Tần Lãng nhìn xong thì ngây ngẩn cả người.
Hắn thực sự có hệ thống! Lại còn là loại hệ thống dễ kiếm tiền!
Ha ha, có hệ thống, có hài tử, có vợ là hoa khôi. Điều này đúng là chuyện tốt ở trên trời rơi xuống trên đầu Tần Lãng, hắn nhật định là con trai của ông trời rồi.
Sảng khoái!
Sảng khoái!
“Hệ thống, mới vừa rồi ngươi nói với ta là cùng các con tương tác ‘các’ là ý gì? Chẳng lẽ Tô Thi Hàm trong bụng không chỉ có một đứa?”
“Mang thai ba!” Tần Lãng thiếu chút nữa thì hô to.
Thai ba!!!
Ha ha, bây giờ kế hoạch hoá gia đình cổ vũ sinh ba, nhà khác cần sinh ba lần mới có thể sinh đủ, còn hắn chỉ một lần đã sinh được ba đứa, ha ha, sảng khoái!
“Tần Lãng! Tôi tới tìm anh thật ra... thật ra là bởi vì...... Tôi hết tiền rồi, hơn nữa tôi lại sắp sinh, cần cho các con chuẩn bị rất nhiều thứ, cho nên....cho nên......” Tô Thi Hàm vừa sờ lấy bụng, vừa có chút khổ sở nhìn về phía Tần Lãng. Lời nói của cô rất nhỏ, bạn học cùng lớp Tần Lãng đứng ở cửa vểnh tai lên nghe cũng không được chữ nào.
Cô thực chất là muốn gặp Tần Lãng nói chuyện mượn tiền.
Bởi vì tất cả bạn bè của Tô Thi Hàm, người nào có thể cho cô vay tiền đều đã cho vay rồi.
Về phần bố mẹ cô, cô không dám nói với họ về việc mình mang thai, bởi vì sợ bị họ đánh chết.
Khi mới mang thai, Tô Thi Hàm vẫn làm một số đồ thủ công để kiếm ít tiền. Nhưng sau này khi thai càng lớn, tình trạng ốm nghén và phản ứng cử động của thai nhi rất mạnh. Cho nên cô không thể làm tiếp được nữa.
Phần lớn thời gian là nằm trên giường.
Vì khi mang thai một bé bụng đã to, còn cô mang thai ba thì bụng to đến nỗi cô còn không thể nhìn thấy ngón chân đi giày của mình.
Hoàn cảnh này ở trọ trong trường không được, cho nên cô đành thuê nhà ở bên ngoài.
Sau khi mang thai, các khoản chi phí tăng lên rất nhiều. Không chỉ là tiền thuê nhà, mà việc di chuyển cũng rất là bất tiện. Do đó vì cô đã thuê một bảo mẫu để chăm sóc sinh hoạt hàng ngày của mình.
Ngoài ra, chi phí kiểm tra thai kỳ rất cao, vì Tô Thi Hàm chưa có gia đình và hộ khẩu ở đây. Cho nên không thể hưởng chính sách ưu đãi của bảo hiểm, do đó phải tự bỏ tiền túi ra làm kiểm tra.
Từ khi mang thai đến giờ, không biết đã tiêu hết bao nhiêu. Tiền tiêu vặt hàng tháng, tiền tiết kiệm, cùng tiền vay mượn của bạn bè,v.v... cái nào vay mượn cô đều vay mượn, nhưng giờ cũng đã dùng hết.
Tô Thi Hàm thật sự nhịn không được, mới nhờ người đi tìm Tần Lãng.
Nhưng mà, khi đối mặt với Tần Lãng, câu 'mượn tiền' bị nghẹn lại ở trong cổ họng, cô không thể nói ra được thành lời.
Tần Lãng đột nhiên nắm lấy cổ tay Tô Thi Hàm, chầm chậm nói: "Tôi có tiền! Cô muốn mua cái gì? Chúng ta đi mua!"
"Các con sinh ra, tôi sẽ nuôi!"
Anh Lãng thật là trâu quá đi!
Thật sự nhìn thấy Tô Thi Hàm lông mi khẽ run, vẻ mặt như muốn khóc, hắn cũng thấy đau lòng.
Dù chưa bao giờ làm cha, chưa bao giờ nghĩ đến cuộc sống làm cha sau này của mình. Thế nhưng nhìn thấy Tô Thi Hàm với cái bụng to như vậy, hắn biết chắc chắn cuộc sống của cô hẳn là rất bất tiện.
Hắn có một lần trước đây uống rất nhiều bia, bụng phình to lên thật sự là không thoải mái. Hắn phải nới đai lưng và nhích quần xuống dưới bụng mới thoải mái hơn một chút. Bụng to hơn một chút đã không thoải mái như vậy, mà bây giờ bụng Tô Thi Hàm lại rất là lớn. Cô đứng đều cần phải để một tay chống đỡ lưng phía sau thì mới ổn định được, nếu không sẽ té ngã mất.
Hơn nữa, những ngày như vậy không phải là ngày một ngày hai, mà chính là vài tháng.
Có thể hình dung sự vất vả và đau đớn này.
Nói xong, Tần Lãng bèn đưa một tay đỡ sau lưng Tô Thi Hàm, một tay đỡ bụng lớn của cô. “Đi nào! Chúng ta trước tiên tìm một chỗ nghỉ ngơi một chút, rồi tiếp tục nói.”
“Ừ.” Tô Thi hàm gật đầu, trong hốc mắt lệ quang lấp lóe, toàn bộ nước mắt đã bị cô kìm nén lại.
Tần Lãng đỡ Tô Thi Hàm rời đi, đám bạn học còn lại đều kêu lên đầy vẻ cảm thán.
"Trời ạ! Lão Tần đúng là thật sự làm cha rồi! Đứa nhỏ trong bụng hoa khôi là của hắn!"
"Thật là trâu! Hai người bạn gái đều là hoa khôi giảng đường! Thật hâm mộ, hâm mộ quá đi!"
“Xem ra Triệu Lộ Lộ biết Tô Thi Hàm mang thai con của anh Lãng, cho nên biết mình thắng không được, do đó mới công khai chia tay anh Lãng.”
"Triệu Lộ Lộ thật đáng thương."
Triệu Lộ Lộ hiện tại ở trong phòng học không có đi ra ngoài, cô chỉ nghe được tiếng các bạn học đàm luận. Cô chỉ nhìn thấy Tần Lãng và Tô Thi Hàm mang theo bụng to đi ngang qua cửa. Trong lòng cô lúc này, khỏi phải nói là có bao nhiêu sự uất ức, phiền muộn và tức giận.
Cái bóng ma tâm lý của cô lúc này có thể bao phủ một diện tích 10 ngàn mét vuông!
Vốn dĩ là cô bỏ rơi Tần Lãng, nhưng bây giờ ngược lại trở thành người bị Tần Lãng vứt bỏ!
Xấu hổ và khó chịu!
Tức giận!
Lúc trước khi ở cùng Tần Lãng, cô chưa từng nghe nói Tần Lãng có bạn gái. Thế nhưng vừa rồi bạn gái cũ của hắn rõ ràng xinh đẹp hơn cô, học trường đại học tốt hơn cô, chính là Tô Thi Hàm!
Tên tiểu tặc Tần Lãng, đã ngủ cùng Tô Thi Hàm vậy mà còn nói bản thân thuần khiết như thủy tinh!
Ta khinh! Tên xấu xa!
Ở phía Tần Lãng, lúc này hắn cùng Tô Thi Hàm đi đến một nhà hàng yên tĩnh bên ngoài trường học.
Vì lúc này cũng đã gần tới giờ cơm trưa.
Tần Lãng chọn một cái bàn nhỏ, hắn đỡ Tô Thi Hàm ngồi xuống, tiếp đó thì gọi món ăn.
Hắn là người ở tỉnh Hồ Nam, ở đây rất thích ăn cay. Bởi vì hiện tại đã có tiền, cho nên hắn lập tức gọi một lúc nhiều món bình thường hắn thích ăn, các món gà, vịt, thịt, cá, hải sản.
Đây cũng là những món rất bổ dưỡng, hắn nghĩ Tô Thi Hàm nếu ăn cũng có thể bổ cho cơ thể.
Sau khi gọi món, hắn đưa thực đơn cho Tô Thi Hàm để cô cũng gọi.
"Đã gọi nhiều lắm rồi, hai chúng ta không ăn được nhiều như vậy.”
"Cho cô bồi bổ cơ thể.”
"Được rồi! Tôi không cần gọi món, cứ làm những món này đi."
Thấy Tô Thi Hàm không gọi món, Tần Lãng cầm menu nói: “Vậy gọi thêm một món giò heo hầm”
“Nghe nói rất tốt cho phụ nữ mang thai, rất bổ đó.”
“Cái đó! Tần Lãng, tôi không thể ăn giò heo, loại này chứa nhiều chất béo. Bây giờ nếu ăn thì nồng độ chất béo trong máu lên cao, không tốt cho việc sinh nở.”
Tần Lãng ngẩn ra, phụ nữ mang thai có nhiều thứ cần để ý như vậy sao?
Không ăn được giò heo hầm?
"Được rồi, vậy không gọi! Những món tôi gọi khi nãy, món nào cô không ăn được, chúng ta lập tức đổi lại.”
“Một bữa tôi không thể ăn quá nhiều, cần phải chia ra nhiều bữa để ăn. Anh gọi mấy món khi nãy tôi đều có thể ăn, không cần gọi thêm đâu.”
“Được.”
Tần Lãng gọi người phục vụ đến, kêu người phục vụ chuẩn bị dọn đồ ăn. Sau khi người phục vụ rời đi, Tần Lãng uống một ngụm nước, nhìn Tô Thi Hàm đang ngồi đối diện với khuôn mặt xinh đẹp, hắn hỏi: "Khi nào thì sinh?"
"Sau khi đứa trẻ được sinh ra, cô sẽ nuôi nó như thế nào?
Chương 3 Đau!!! Muốn sinh sao?
Chương 3: Đau!!! Muốn sinh sao?
“Dự sinh còn khoảng một tháng nữa.”
“Bọn nhỏ sau khi sinh, tôi... tôi tự mình nuôi dưỡng.”
“Cô tự nuôi sao? Cô mang thai có thể chính là thai ba! Một mình cô mang theo ba đứa nhỏ, làm sao mà tự nuôi được?” Tần Lãng chưa chuẩn bị để làm cha, nhưng vừa nghe Tô Thi Hàm dự định từ mình nuôi ba đứa nhỏ, trong lòng của hắn lập tức không thoải mái.
Dù nói thế nào, 3 đứa nhỏ vẫn là cốt nhục của hắn, là huyết mạch của Tần Lãng.
Hắn không thể nào ngồi nhìn mặc kệ được.
Huống chi bây giờ hắn đã kích hoạt hệ thống vú em, một lúc nuôi dưỡng một người mẹ cùng ba đứa nhỏ, hẳn là không thành vấn đề.
Như khi nãy, chỉ đơn giản là chạm lên bụng Tô Thi Hàm, cùng chào hỏi ba đứa nhỏ trong bụng, lập tức có ngay 20 ngàn tiền thưởng.
Sau này chắc chắn còn có thể tiếp tục kiếm tiền.
Tô Thi Hàm đầu tiên là kinh ngạc, Tần Lãng vậy mà lại đoán ra thai của cô là thai ba. Tiếp đó lại bất ngờ cái giọng điệu nói chuyện của hắn, giống như không tán thành việc cô một mình nuôi con.
Là hắn sợ cô không thể nuôi tốt mấy đứa nhỏ hay sao?
Tô Thi Hàm lúc này lông mi khẽ run, hai bàn tay nắm chặt một chỗ, nói: “Tôi... tôi có mời một bảo mẫu hỗ trợ. Tôi còn trẻ, tôi có thể nuôi tốt bọn chúng.”
Tần Lãng đưa tay gõ vào trán cô gái ngốc nghếch này, Tô Thi Hàm lập tức phản xạ có điều kiện đem đầu lui về phía sau né tránh.
Tần Lãng không nhịn được, dứt khoát dùng cả cánh tay đều vươn tới, chuyển hành động gõ trán đổi thành bóp lấy một bên má cô.
Gương mặt của cô trắng nõn mượt mà, nắn bóp cảm giác rất mềm, như kẹo dẻo.
Tần Lãng bóp một chút mà cảm thấy có chút nghiện.
Bất quá hắn vẫn khống chế được chính mình, nắm tay thu hồi lại, nói: “Ý của tôi là, dù sao tôi cũng là cha của bọn nhỏ, tôi cũng muốn hỗ trợ cô trong quá trình này.”
Tô Thi Hàm giật mình, hai con mắt cô mở to, ngơ ngác nhìn Tần Lãng, dường như không nghĩ tới Tần Lãng sẽ nói ra những lời này.
Tần Lãng nhìn thấy dáng vẻ ngốc nghếch mà dễ thương đó, lại không kìm được nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, thật sự bóp đến nghiện mất rồi.
Tần Lãng nói: “Ngạc nhiên sao? Chẳng lẽ cô chuẩn bị để cho bọn nhỏ lớn lên, rồi lại một lần nữa đi tìm cha?”
“Tôi tuyệt đối không đồng ý có chuyện này xảy ra!”
Thi Hàm xấu hổ trả lời: “ Tôi... tôi... tôi chưa từng nghĩ như vậy, tôi chỉ là... chỉ là không nghĩ anh sẽ cùng tôi một chỗ dưỡng thai, dù sao anh... anh mới lên đại học năm hai.”
“Cô không phải cũng năm hai sao?”
“Tôi...tôi....”
Tần Lãng lúc này rót một ly nước ấm, hắn hết sức bá đạo đưa tới trước mặt Tô Thi Hàm, nói: “Tôi tôi cái gì, uống nước.”
Tô Thi Hàm lông mi run rẩy, bị Tần Lãng bá đạo như vậy làm cho sợ hãi, cô ngoan ngoãn cầm ly nước lên uống.
Cô thật sự có chút khát.
Thấy cô ôn nhu nghe lời uống nước, Tần Lãng cảm thấy về sau cuộc sống như vậy đúng là không tệ.
Không biết ba đứa nhỏ sinh ra, sau này lớn lên sẽ giống ai. Nếu giống hắn thì anh tuấn đẹp trai, Tô Thi Hàm cũng là trăm năm khó gặp là hoa khôi xinh đẹp. Mặc kệ lớn lên giống ai, tướng mạo chắc chắn sẽ không xấu.
Còn thông minh thì....
Nghĩ tới đây, hắn lại nhìn về phía Tô Thi Hàm.
Mặc dù hắn cùng Tô Thi Hàm đều học đại học, nhưng trường của Tô Thi Hàm là trường số một là trường Đại học trọng điểm. Còn trường của hắn chỉ xếp thứ ba, rõ ràng không thể so sánh.
Nghe nói trí thông minh của đứa trẻ được di truyền từ người mẹ. Ừ, không tệ! Ba đứa nhỏ chắc chắn sau này cũng là tiểu thiên tài, về sau đều là học bá.
Giống mẹ tốt hơn!
Suy nghĩ thoáng qua, hắn phát hiện bản thân rất mong đợi ngày ba đứa nhỏ ra đời.
Phục vụ lúc này cũng đem thức ăn lên, vừa ăn vừa trò chuyện, Tần Lãng hỏi Tô Thi Hàm hiện đang ở chỗ nào.
Tô Thi Hàm ăn rất giống mèo, cô nhai chậm rãi, từ tốn. Nhai xong thức ăn trong miệng rồi mới để đũa xuống trả lời: “Tôi hiện tại thuê phòng bên ngoài cũng gần trường Đại học, trong khu chung cư Cửu Phương, trong nhà có 2 phòng ngủ.”
“Tôi cùng dì bảo mẫu, mỗi người một phòng.”
“Được, cơm nước xong xuôi thì chúng ta về phòng nghỉ ngơi một chút, nghỉ ngơi xong tôi dẫn cô đi mua chút đồ.” Tần Lãng gật đầu nói.
“Được.”
Mười phút sau.
Tô Thi Hàm đặt đũa xuống: “Tôi ăn no rồi.”
Tần Lãng liếc mắt nhìn trên bàn, phía bên mình xếp thành một núi xương. Hắn lại liếc một mắt về bên phía Tô Thi Hàm, thấy được đĩa đã trống trơn, mà trên bàn món ăn còn rất nhiều, hắn bèn nhăn mày, nói: “Ăn thêm chút nữa đi!”
Nói xong thì gắp một cái đùi gà cho vào trong chén Tô Thi Hàm.
Tô Thi Hàm còn muốn nói gì đó, hắn lập tức trừng mắt lớn, Tô Thi Hàm lập tức ngoan ngoãn cúi đầu gặm đùi gà.
Lúc này hắn mới cảm thấy thoải mái.
Tô Thi Hàm cùng bạn gái trước của hắn Triệu Lộ Lộ thật đúng là không giống nhau.
Triệu Lộ Lộ là người Thượng Hải, lại thích nắm quyền chủ động, tính nữ quyền rất cao. Cùng Triệu Lộ Lộ ở chung, mặc dù ngọt ngào, nhưng mà lúc nào cũng làm cho hắn cảm thấy bức rức, không thoải mái.
Bây giờ, ở cùng Tô Thi Hàm hắn cảm thấy rất thoải mái, khí phách nam nhi phát huy vô cùng tốt.
Thật sảng khoái!
Đây mới chính xác là phương thức mà nam nữ ở chung với nhau nên làm!
Cơm nước xong xuôi, Tần Lãng đã ăn một bữa no nê, có tiền chính là thoải mái. Từ khi lên đại học tới giờ, chưa từng ăn một trận thỏa mãn như vậy.
Tuyệt!
Tần Lãng gọi phục vụ tới chuẩn bị thanh toán, ai ngờ Tô Thi Hàm đã mở miệng nói trước: “Phục vụ! Giúp tôi gói lại mấy món ăn còn thừa trên bàn nhé!”
Thực sự Tần Lãng gọi rất nhiều món, đếm sơ sơ cũng gần 12 món, còn rất nhiều món chưa ăn hết thậm chí có món còn chưa đụng đến.
Tô Thi Hàm không nỡ lãng phí như vậy.
Trước đây, khi chưa mang thai, cho dù là trên bàn toàn bộ 12 món còn nguyên, cô cũng sẽ không bao giờ đóng gói mang về. Thế nhưng từ lúc mang thai, tiền xài nhiều như nước, đợi đến lúc sinh bọn nhỏ ra. Trong nhà lập tức có thêm ba cái miệng gào khóc đòi ăn, từ đó cô mới biết tầm quan trọng của tiền, càng bắt đầu biết tiết kiệm.
Tần Lãng cũng không cảm thấy Tô Thi Hàm đưa ra yêu cầu quá đáng, lúc này hắn nói với phục vụ: “Lấy thêm vài cái hộp giúp tôi gói lại.”
“Được.” Phục vụ rất lễ phép đi lấy hộp.
Bởi vì quán ăn cũng hy vọng nhìn thấy khách hàng tôn trọng thức ăn, đừng lãng phí lương thực. Cho nên quán ăn càng tán thành việc đóng gói mang về, thậm chí họ còn miễn phí cho hộp đựng.
Phục vụ đem toàn bộ thức ăn gói lại, Tần Lãng thanh toán xong hóa đơn, phục vụ lập tức rời đi.
Tần Lãng đứng dậy nói: “Đi thôi.”
Tô Thi Hàm một tay đỡ sau lưng, một tay nâng bụng lớn chuẩn bị đứng dậy. Tần Lãng thấy vậy thì chạy tới đỡ cô.
Tần Lãng trước đây chưa từng có kinh nghiệm chiếu cố phụ nữ mang thai, trong lòng tự nhắc nhở bản thân sau này chú ý một chút, chủ động giúp mẹ bọn nhỏ khi đứng dậy.
Đỡ Tô Thi Hàm đứng lên, Tô Thi Hàm bỗng nhiên quặn đau, cô hô lên: “A...Đau...!!!”
“Đau ở đâu?” Tần Lãng không có kinh nghiệm, hắn rối rít hỏi.
Chẳng lẽ là muốn sinh sao?
Không phải nói dự sinh còn một tháng nữa mà?
Hắn lập tức nhớ lại, dường như đã từng nghe qua đứa nhỏ có thể sinh sớm???
Chương 4 Nước ối vỡ, sắp sinh rồi!
Chương 4: Nước ối vỡ, sắp sinh rồi!
“Tần Lãng, bụng tôi đau quá... tôi cảm thấy... hình như sắp sinh rồi!”
“A.... nước ối vỡ rồi!”
Tần Lãng thấy vẻ mặt nhịn đau của Tô Thi Hàm, hắn vừa gấp lại mơ mơ hồ hồ.
Nước ối?
Nước ối là cái gì?
“Đinh, chúc mừng ký chủ sắp gặp được các bé con, lần đầu gặp mặt hệ thống ban thưởng ký chủ một gói hàng đồ dùng chờ sinh và kỹ năng chăm sóc sinh sản. Hướng dẫn này có thể kích hoạt ngay lập tức, gói hàng thì sẽ được chuyển bằng chuyển phát nhanh, đến bệnh viện nơi các em bé được sinh ra.
"Kích hoạt hướng dẫn chăm sóc sinh sản!"
Hệ thống thực sự là giúp đỡ kịp thời, giúp hắn giải quyết nhu cầu cấp bách!
Trong nháy mắt, Tần Lãng cảm thấy đại não của mình bị mở ra, rất nhiều kiến thức chưa bao giờ tiếp xúc lập tức tràn vào não, cái gì là nước ối rồi phương pháp thở, cơn co thắt chuyển dạ vân vân...
Có cái kỹ năng này, Tần Lãng phút chốc cảm thấy mình có thêm chút tự tin.
Cũng biết rằng nước ối bị vỡ có nghĩa là sắp sinh em bé!
Hắn lập tức gọi điện kêu xe cứu thương, trong lúc chờ đợi xe cứu thương, hắn một mực bên cạnh cẩn thận trấn an cảm xúc của Tô Thi Hàm: “Thi Hàm, đừng sợ có tôi ở đây.”
Gương mặt trắng như tuyết của Tô Thi Hàm lúc này lấm tấm mồ hôi, cô nắm chặt tay của Tần Lãng, giống như đang nắm được khúc gỗ duy nhất khi bị trôi dạt giữa đại dương bao la.
Tuy rằng đây chỉ là lần thứ hai gặp mặt, có thể là do bị ràng buộc với ba đứa nhỏ trong bụng, cũng có thể là do Tần Lãng vừa nói sẽ cùng cô nuôi tụi nhỏ, nên khiến cho cô trong vô thức ngay lập tức dựa dẫm vào hắn.
"Đa bào thai rất dễ bị sinh non, huống chi cô bây giờ chỉ mới vỡ ối, đây là quá trình bình thương. Đừng lo lắng, hãy cùng tôi hít thở thật sâu, làm như vậy có thể giảm bớt cơn đau.”
Tần Lãng giọng nói đều đều, trong lòng bàn tay không ngừng truyền đến hơi ấm, Tô Thi Hàm cảm thấy bớt căng thẳng, nhẹ nhàng gật đầu.
Tô Thi Hàm làm theo chỉ dẫn của Tần Lãng, từng bước hít vào thở ra qua mấy lượt, cô thật sự cảm thấy trong bụng cơn đau đã giảm bớt.
Cô hơi nhướng mày, yếu ớt nói: "Có vẻ tốt hơn rồi."
Tần Lãng trong lòng hơi thả lỏng, cười vuốt ve mái tóc mềm mại của cô: "Đương nhiên, có tôi ở đây, không có vấn đề gì hết."
Tám phút sau xe cứu thương đến, Tần Lãng cùng Tô Thi Hàm đi đến bệnh viện, vừa tiến vào đại sảnh một y tá liền hỏi: “Chúng tôi sẽ đưa sản phụ vào phòng, người nhà đi nộp tạm ứng đi ạ.”
“Để tôi...” Tô Thi Hàm vừa dự định gọi điện thoại cho mẹ vay tiền.
Nhưng mà, Tần Lãng đã nói trước: "Thi Hàm, đợi tôi trong phòng bệnh, tôi sẽ đi thanh toán tạm ứng, đồ dùng chờ sinh tôi cũng đã đặt hàng, một lát nữa sẽ có người chuyển đến, có tôi ở đây, cô chỉ cần yên tâm chờ sinh thôi.”
“Anh, anh đã mua đồ dùng sao? Còn viện phí... anh...”
“Đừng lo lắng, cô ở phòng bệnh chờ tôi, tôi rất nhanh sẽ đến.” Tần Lãng mỉm cười, ánh mắt kiên định đầy thuyết phục.
Tô Thi Hàm bị các y tá đẩy đi, cô nghiêng đầu nhìn Tần Lãng ở phía xa, trong lòng hết sức kinh ngạc.
Rõ ràng là hôm nay cô mới đi tìm Tần Lãng, đột nhiên lại sinh non, chuyện này thật sự cô không có nghĩ đến, lại không ngờ Tần Lãng lại có thể trong thời gian ngắn như vậy đều sắp xếp tốt, ngay cả đồ dùng chờ sinh cũng đều chuẩn bị xong.
Anh ấy, dường như so với tưởng tượng của mình còn tốt hơn...
Tần Lãng đi đến văn phòng thanh toán, cầm thẻ ngân hàng vừa được gửi 20 ngàn tệ trước trả tiền đặt cọc 10 ngàn tệ, tiếp đó làm xong các loại thủ tục, lúc này thì xe chuyển phát nhanh đến, một gói lớn đồ dùng được Tần Lãng ôm đi.
Nhưng hắn lúc này không lập tức lên phòng bệnh, mà là đi đến khu vực cầu thang bộ và châm cho mình một điếu thuốc.
Giữa làn khói thuốc, Tần Lãng nhìn xuống gói hàng đồ dùng chờ sinh, không khỏi khẽ nhếch khóe miệng.
Cảm giác này quá kỳ diệu!
Hắn sắp được gặp mặt ba bé cưng sao?
Cứ như vậy mà sắp được làm cha rồi?
Nghĩ đến đây, Tần Lãng ngón tay đang kẹp điếu thuốc khẽ run lên.
............................
Sau khi hút xong điếu thuốc, Tần Lãng vào phòng vệ sinh súc miệng, sau đó cầm túi lớn đi lên lầu.
Tô Thi Hàm lúc này đang nằm trên giường bệnh, bởi vì cơn đau chuyển dạ đến, sắc mặt cô càng ngày càng tái nhợt, mái tóc đen trên trán ướt đẫm mồ hôi, nhìn lộ vẻ yếu đuối.
Tần Lãng không khỏi có chút xót xa, bước tới giữ lấy tay Tô Thi Hàm, khẽ nói: “Thủ tục đều làm xong, đồ dùng chờ sinh cũng đã lấy rồi, tôi sẽ ở cùng cô và các bé cưng.”
Ngay khi Tô Thi Hàm nhìn thấy Tần Lãng, mắt cô không nhịn được lập tức đỏ lên.
Sản phụ cảm xúc rất dễ mất kiểm soát, cộng với nỗi đau thể xác, Tô Thi Hàm giờ đây phải nói là vừa yếu ớt lại vừa nhạy cảm.
"Tần Lãng, sinh non có phải rất nguy hiểm không? Tụi nhỏ sẽ không sao chứ? Các bé cưng đã ở cùng tôi tám tháng. Tôi...tôi lo lắng cho chúng."
"Tần Lãng, nếu trong quá trình sinh nở không may xảy ra rủi ro...anh...trước tiên phải nói với bác sĩ bảo vệ tụi nhỏ."
Tần Lãng bị cô chọc cho tức cười, đưa tay vốn định gõ vào cái đầu nhỏ với suy nghĩ kì lạ của cô, nhưng mà lúc giơ tay lên chỉ nhẹ nhàng điểm nhẹ lên trán của Tô Thi Hàm.
“Học sinh Tô Thi Hàm, tư tưởng cô hiện tại đang ở đâu vậy? Bây giờ bác sĩ còn không dám hỏi những câu như vậy, họ phải chịu trách nhiệm về mặt pháp lý, hơn nữa sinh non là chuyện bình thường thôi."
“Nhưng vẫn còn một tháng nữa mới đến ngày dự sinh, tôi...tôi sợ."
"Đing, hệ thống đã phát hiện cảm xúc của người mẹ không ổn định, ký chủ có thể thông qua việc mở khóa các nhiệm vụ, để cải thiện tỉ lệ sinh sản thuận lợi, giúp người mẹ và các bé sơ sinh được an toàn.
Còn có thể tăng tỉ lệ sinh sản sao? Việc này cũng quá tuyệt đi!
Tần Lãng ngoài miệng an ủi Tô Thi Hàm, trong lòng hắn cũng đang gấp gáp, tam bào thai cũng không phải chuyện đùa, lại còn là sinh non, rất nguy hiểm. Nếu có thể xác định được 100% tỷ lệ sinh, như vậy hắn mới thật sự yên tâm.
"Mở khóa, mở khóa, lập tức mở khóa ngay!"
Tiếp theo, Tần Lãng dựa theo hướng dẫn nhiệm vụ của hệ thống, từng bước nâng lên tỉ lệ.
"Chúc mừng ký chủ đã hoàn thành, cùng mẹ các bé cưng nắm tay tương trợ, tỉ lệ thuận sinh giá trị tăng 20%.”
"Chúc mừng ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ massage cho người mẹ, tỉ lệ thuận sinh tăng 40% giá trị"
“……”
"Nhiệm vụ tối thượng mở khóa, ký chủ dạy phương pháp thở Yoga cho người mẹ, hoàn thành có thể thăng tỉ lệ thuận sinh lên 100%.”
Phương pháp thở Yoga?
Cái này hắn biết nè!
Hướng chăm sóc sinh sản, vừa vặn có phương pháp này.
Tần Lãng trước tiên lấy điện thoại di động ra mở một bản nhạc dưỡng thai nhẹ nhàng, sau đó nhìn Tô Thi Hàm nói: “Tô Thi Hàm, tôi sẽ dạy cho cô một phương pháp hít thở thần kỳ, chỉ cần cô học xong đảm bảo sẽ sinh em bé thuận lợi, các bé cưng sinh ra cũng sẽ được khỏe mạnh.”
Tô Thi Hàm tò mò nhìn hắn, nhẹ giọng hỏi: "Thật sự có phương pháp thở thần kỳ như vậy sao?"
“Đương nhiên có, vậy tôi dạy cô bước đầu tiên là phương pháp hít thở bằng lồng ngực, sau đó là hãy hít vào một hơi ngắn, lại tiếp tục hít vào một hơi ngắn....”
(.......................)
"Tiếp theo, chúng ta hãy tập bài tập thổi nến."
"Đây là bài tập cuối, xong bước này sẽ giúp các bé cưng và mẹ sinh ra thuận lợi.”
Tô Thi Hàm nghiêm túc theo Tần Lãng học tập, nghe tới bước cuối cùng cô bèn có phản ứng, thì ra nãy giờ toàn bộ quá trình hắn đều cùng với cô luyện tập.
Dù biết đây không phải phương pháp hít thở thần kỳ gì, nhưng trong quá trình học tập, tâm trạng Tô Thi Hàm từng chút buông lỏng đỡ hơn trước nhiều.
Hai vị y tá ở cửa nhìn thấy cảnh này, ánh mắt lộ vẻ hâm mộ.
"Đôi vợ chồng trẻ này tình cảm thật tốt.”
"Đúng là một ông bố tiêu chuẩn, lúc nãy còn ở bên cạnh vợ đùa vui giúp cô ấy giải sầu, người mẹ đó đúng là hạnh phúc nha."
Tô Thi Hàm tâm trạng cuối cùng cũng ổn định lại, tuy rằng cơn đau càng lúc càng nhiều, nhưng lúc này cô đã không còn sợ hãi như trước, nhìn thấy Tần Lãng tốt với mình như vậy, chỉ cần hắn bên cạnh trong lòng cô cảm thấy an tâm hơn một chút.
Đột nhiên cô nhìn thấy một gói đồ lớn, giống như một gói đồ dùng chờ sinh, cô hỏi: “Tần Lãng, đó là đồ dùng chờ sinh anh đã chuẩn bị sao?”
“Ừ.” Nói xong, Tần Lãng đem gói đồ mở ra, mở khóa kéo ra bày từng món đồ bên trong cho Tô Thi Hàm xem.
Chương 5 Sinh rồi! Một bé trai, hai bé gái
Chương 5: Sinh rồi! Một bé trai, hai bé gái
"Đồ dùng chờ sinh tôi chuẩn bị rất đầy đủ, cô cứ yên tâm, các bé con sau khi sinh thì có thể sử dụng, còn có bình sữa, sữa bột, y phục, khăn tắm, tả giấy... Còn có đồ dùng cho cô nữa, áo ngủ cotton, tã giấy, ống hút giấy, cốc giữ nhiệt, miếng lót vệ sinh, bô vệ sinh dùng 1 lần, bàn chải và kem đánh răng, dép lê...”
Tần Lãng giới thiệu từng món một, Tô Thi Hàm nhìn theo mà kinh ngạc không thôi.
Trong thời gian ngắn như vậy, Tần Lãng thật sự chuẩn bị được nhiều thế ư?
So với những gì trước đây cô nghĩ đến còn đầy đủ hơn, Tô Thi Hàm lúc này hốc mắt lập tức đỏ, trong lòng xúc động.
Cô hôm nay thật sự rất mỏng manh, chắc có thể do hóc-môn trong cơ thể lên cao khiến cơ thể nhạy cảm. Tô Thi Hàm không muốn trước mặt Tần Lãng khóc nhè như một đứa trẻ con, nên cố gắng kìm chế hít một hơi thuận tay cầm lên một món đồ trong bọc nhỏ, món đồ này lúc nãy Tần Lãng có cầm lên nhưng không có giới thiệu.
“Cái này là gì vậy?”
Tần Lãng nhìn thấy cô cầm cái túi kia, vẻ mặt có chút mất tự nhiên.
Tô Thi Hàm đầu óc xoay chuyển nhanh chóng nhìn bên trên túi hàng đọc dòng hướng dẫn.
“Túi đi tiểu dùng một lần...”
Giọng nói của cô lập tức im bặt, gương mặt đỏ lên vì ngượng ngùng, túi đựng nước tiểu trong tay giống như một củ khoai nóng bóng, muốn cầm cũng không được muốn ném cũng không xong.
Tần Lãng là người phản ứng trước tiên, hắng giọng một cái nói: “Tôi dựa vào Baidu nhắc nhở nên chuẩn bị, lúc đó tôi nghĩ những thứ này có lẽ cô sẽ cần dùng.”
Tô Thi Hàm đầy vẻ bối rối, đôi lông mi rũ xuống như muốn che giấu sự ngượng ngùng, khẽ nói: “Ừ, cám ơn anh đã chuẩn bị rất chu đáo.”
Khúc nhạc dạo này rất nhanh bị cơn đau chuyển dạ cắt ngang, Tô Thi Hàm cuối cùng cũng không thể xem hết toàn bộ đồ vật trong gói chờ sinh mà Tần Lãng mang đến, thì bị bác sĩ đẩy vào phòng sinh.
Sinh ba đã khó, lại còn sinh non, gần như không thể nào sinh theo cách bình thường được, Tần Lãng chỉ có thể đứng ở bên ngoài khu vô trùng mà chờ đợi.
(..........)
Hơn một giờ giải phẫu, Tần Lãng một tấc cũng không rời khỏi khu vực, cẩn thận canh giữ trước cửa như hộ vệ.
Mặc dù hệ thống đã nói Tô Thi Hàm cùng các bé cưng 100% sẽ thuận lợi sinh ra, nhưng mà Tần Lãng vẫn rất khẩn trương.
Hầu như đứng trước phòng sinh, bất kể người sắp làm cha nào đều có cảm xúc như vậy.
Tại cùng một tầng của phòng phẫu mổ, những ông bố sắp được thăng chức cũng đang đứng đợi bên ngoài giống như Tần Lãng.
Mọi người chẳng ai nói chuyện với ai, nhưng nhìn biểu hiện trên gương mặt thì đều giống nhau, thỉnh thoảng còn có người đứng lên đi tới đi lui một vòng trước cửa phòng mổ, rồi lại quay về vị trí ngồi xuống.
Tần Lãng cảm thấy chuyện này rất kỳ diệu, nhìn cửa phòng phẫu thuật trước mặt, trong lòng có chút mong đợi lần đầu tiên gặp được các con.
Sau một tiếng rưỡi, cửa phòng mổ mở ra, ba y tá đồng thời bước ra mỗi người ôm một đứa bé trên tay, Tần Lãng trực tiếp đứng lên, trong lòng cảm thấy hồi hộp, đây chính là bọn trẻ của hắn, ba bé cưng của hắn!
“Người nhà Tô Thi Hàm ở đâu ạ?”
“Là tôi, là tôi, tôi là bố bọn trẻ!” Tần Lãng giọng nói có chút run run, nhưng không có ai cười nhạo hắn, mọi người gần đó, kể cả y tá ánh mắt chỉ có niềm tán dương và chúc phúc.
“Chúc mừng tiên sinh có được ba bé cưng, mẹ tròn con vuông nha! Bé ra đầu tiên là con trai, theo phía sau là hai em gái.”
"Trời ạ, là sinh ba!"
"Một cặp con gái sinh đôi đã đáng ghen tị rồi. Không ngờ lại có một đứa con trai nữa, con trai con gái đều đủ hết, cũng trâu quá đi!”
"Xin chúc mừng! Chúc mừng!"
Tần Lãng mỉm cười nhìn lại mọi người, "Cám ơn mọi người."
Tần Lãng cảm thấy âm thanh xung quanh bây giờ như hư ảo, cả thế giới hiện tại chỉ còn lại là ba đứa nhóc trong vòng tay của y tá.
Trẻ sơ sinh ngoại hình nhăn nhúm kỳ thật không có bộ dáng gì gọi là đẹp, nhưng trong mắt Tần Lãng thì bọn nhóc vô cùng đáng yêu, quý giá hơn bất cứ thứ gì!
“Oa”
“Oa oa”
“Oa oa oa...”
Bé này khóc, bé kia cũng khóc, tiếng khóc vang lên không ngớt, ba đứa nhỏ dường như đang dùng âm thanh này để chào hỏi với Tần Lãng, giống như bọn nhóc đang nói: “Bố nhìn xem con này, bọn con rất khỏe đó nha!”
“Các bé đều rất muốn được bố ôm một cái đấy!” Cô y tá cười nói.
Tần Lãng nghe vậy cũng không dám bế ngay.
Ba tên nhóc còn nhỏ quá, cánh tay của Tần Lãng thì lớn, cơ bắp nếu gồng lên so với cơ thể của đứa bé cũng tương đương, để cho hắn đi khiêng sắt cũng không thành vấn đề, nhưng mà ôm đứa bé nhỏ như vậy hắn thật không dám, sợ không cẩn thận vô tình làm đau đứa bé.
"Đing, xin chúc mừng ký chủ đã hoàn thành buổi gặp gỡ đầu tiên với các em bé, ban thưởng cho ký chủ kỹ năng [Sơ cấp vú em], bao gồm kỹ năng như cách bế em bé, cách pha sữa, cách thay tã cùng các kỹ năng cơ bản."
Tuyệt vời ông mặt trời!
Hệ thống, mày thật quá tuyệt vời nha!
Hắn vừa cảm thấy không thể bắt đầu, hệ thống thương cảm đưa kỹ năng sơ cấp vú em.
Sau khi kích hoạt thành công kỹ năng, Tần Lãng lập tức cảm nhận được sự khác biệt, nhìn ba tên nhỏ nhắn mềm mại dễ thương trước mặt, một tư thế bế trẻ con tiêu chuẩn bỗng hiện lên trong đầu.
Ngay lập tức, Tần Lãng ôm lấy ba đứa bé, mấy đứa nhỏ nhẹ nhàng nằm gọn trong vòng tay của hắn, như là một quả bóng nho nhỏ, mềm mại và dễ thương vô cùng.
Mà ngay khi ba đứa nhỏ được ôm vào trong tay Tần Lãng, bọn chúng lập tức nín khóc, hai mắt còn chưa mở ra được, hơi nheo lại, nhưng ánh mắt như rơi vào trên mặt Tần Lãng, lần đầu tiên ba ba và các bảo bối đối mặt.
Tần Lãng cảm thấy một nam tử mạnh mẽ như mình thoáng chốc bị cảm hóa thành một bộ dạng dịu dàng ôn nhu.
"Các bé đều rất khỏe mạnh. Anh trai nặng 2,5 kg, hai em gái nặng 3 kg. Mặc dù là sinh hơi sớm nhưng thời gian mang thai đã là 38 tuần, vì thế đây không phải là sinh non, dù nhìn bọn nhóc khá nhỏ, nhưng tim và phổi của ba bé đều đã phát triển tốt, không phải gửi lồng ấp mà có thể về ở trong phòng chờ, bây giờ tôi sẽ cho các bé vào phòng trước, người nhà có muốn đi theo không?” nữ y tá hỏi.
Mọi sự chú ý Tần Lãng đều đổ dồn vào đứa bé, ngẩng đầu cười nói: "Không được, tôi đến có một mình. Tôi ở đây đợi mẹ bọn nhỏ đi ra, nếu không cô ấy đi ra một mình, tôi sợ cô ấy sẽ bị lạc."
Y tá nhìn Tần Lãng ánh mắt càng nhu hòa: "Được rồi, chúng tôi đi chăm sóc mấy đứa bé, người mẹ sẽ nhanh chóng được đẩy ra."
Ước chừng vài phút sau, Tô Thi Hàm được đẩy ra ngoài, vừa mới sinh xong nên cô có vẻ yếu ớt, vừa ra khỏi cửa cô lập tức bắt đầu nhìn xung quanh.
Mặc dù biết mấy đứa bé ra ngoài trước, Tần Lãng có lẽ đang chăm sóc cho chúng, nhưng mà trong lòng vẫn là không kìm được chờ mong, muốn được nhìn thấy người quen thuộc.
Dù sao, cô cũng vừa hoàn thành một sự kiện trọng đại trong cuộc đời của mình.
Ngay khi Tô Thi Hàm có chút lạc lõng muốn thu hồi ánh mắt, thì một bóng người quen thuộc đột nhiên lao tới, cả người phát sáng chói lóa khiến người ta không mở mắt nổi.
“Thi Hàm, vất vả rồi.” Tần Lãng nắm tay cô, nhẹ giọng nói.
Vẻ mặt Tô Thi Hàm lúc này giống như được đón tia sáng đầu tiên của bình minh ngày mới, nụ cười rạng rỡ xuất hiện đập tan mây mù che khuất.
Cô khẽ gật đầu một cái, miệng thều thào hỏi: “Các con không sao chứ?”
Tần Lãng gật đầu, "Các bảo bối không sao. Bác sĩ nói chúng đều rất khỏe mạnh. Một anh trai, hai em gái, chúng đang ở trong phòng chờ, chúng ta một lát nữa sẽ được gặp bọn nhỏ.”
Trở lại phòng bệnh, tuy xe nôi của bọn nhỏ ở bên cạnh, thế nhưng Tần Lãng trước tiên thu xếp ổn thỏa cho Tô Thi Hàm, sau đó mới đem xe đẩy các con tới.
Mặc dù đã vừa gặp ba bé con lúc nãy vậy mà lúc này trông thấy bọn nhỏ, Tần Lãng vẫn cảm thấy rất kích động.
“Thi Hàm, hai con gái là cùng một trứng, nhìn giống nhau rất là đáng yêu, con trai cũng đáng yêu nhưng không cùng trứng với hai em gái, cô có muốn ôm bọn nhóc một cái không?”
Tô Thi Hàm trong phòng sinh đã biết được tình huống, nhưng bây giờ được nghe Tần Lãng nói lại, trong lòng cô lại thấy có cảm giác rất khác lạ.
Rất ấm áp và tốt đẹp.
“Tôi, tôi không dám, tôi sợ sẽ ôm không tốt.” Tô Thi Hàm nói thật, đây là lần đầu tiên cô làm mẹ, cô thật không dám vì sợ không cẩn thận làm đau bọn trẻ.
Chương 1: Hoa khôi mang bụng lớn đến tìm người
"Chúng ta dừng lại ở đây thôi Tần Lãng, chia tay đi."
Phòng học đang yên tĩnh, lúc này Triệu Lộ Lộ bỗng nhiên vui vẻ đặt điện thoại trên tay xuống, cô mặc kệ hiện tại đang là giờ tự học. Cô đến bên chỗ Tầng Lãng đang ngồi, nói một câu rất tùy tiện.
Mọi người trong lớp nghe được lời này đều khiếp sợ, ai cũng đều hướng mắt nhìn sang.
Bởi Tần Lãng và Triệu Lộ Lộ ở trong mắt bọn họ là trời sinh một cặp, tuấn nam mỹ nữ, tình cảm ngọt ngào. Bọn họ thường xuyên ở trước mặt mọi người thể hiện tình cảm, luôn được bạn học yêu thích trêu chọc.
Vậy mà không ngờ Triệu Lộ Lộ ở trước mặt tất cả mọi người trong lớp, nói lời chia tay với Tần Lãng.
Chuyện này thật quá chấn động.
Tần Lãng không hình dung nổi loại tình huống này: "Tại sao?"
"Nếu tôi nói là tính cách không hợp, bất đồng quan điểm thì thế nào. Không đủ thì tìm thêm mấy cái lý do khác, nhưng chắc anh cũng không tin. Thời nay chia tay cũng cần lý do sao? Tôi chính là muốn chia tay với anh!"
"À, xem ra cô đã biết bạn gái cũ của tôi trở về tìm tôi rồi sao?"
Kỳ thật lúc này Tần Lãng lòng đau như cắt, gần như sắp phát điên.
Mẹ nó, buổi sáng còn nói rất yêu anh, giữa trưa vừa mới môi kề môi thế mà bây giờ đột nhiên nói chia tay.
Việc này nếu phát sinh ở trên bất cứ người nam nào cũng khó có thể chịu đựng được.
Thế nhưng Tầng Lãng cũng không phải là người hiền lành gì, lúc này hắn lập tức oán giận nói như vậy.
Tất nhiên hắn cũng không có bạn gái cũ nào quay trở về hết, với hắn thì Triệu Lộ Lộ cũng chính là người bạn gái duy nhất.
Hắn nói những lời như vậy chỉ là muốn chọc tức Triệu Lộ Lộ.
Bởi vì hiện tại trong lớp có hơn năm mươi ánh mắt đang nhìn chằm chằm bọn họ.
Triệu Lộ Lộ nghe xong thì sửng sốt.
Bạn gái cũ của Tần Lãng quay về?
Lại còn có việc này sao?
Sao mình lại không biết? Tên khốn!
Cô cảm giác mình mới chính là người bị đá!
Làm gì có chuyện cô chịu đựng được cái chuyện thua thiệt như vậy, lúc này cơn tức bùng lên, cô đáp trả: "Bạn gái cũ của anh có quay về hay không tôi không quan tâm, chỉ là tình đầu của tôi từ nước ngoài mới về. Cho nên bọn tôi muốn quay lại, anh chỉ là mối tình dự phòng mà thôi."
Lời này vừa nói ra, cả lớp lần thứ hai choáng váng bởi câu chuyện điên cuồng trước mặt.
Mấy đứa con trai lập tức có một lọai cảm giác thư thái. Hóa ra ngay cả hotboy trong trường mà cũng chỉ là lốp xe dự phòng, bản thân mình cũng là lớp xe dự phòng cũng cảm thấy thoải mái hơn.
Tần Lãng nghe được câu này trong lòng cười lạnh.
Tốt! Tôi chỉ là kẻ thay thế!
Vậy chúng ta cứ tổn thương lẫn nhau đi!
Lúc này hắn bình thản cười nói: “À! Lần trước đúng dịp tôi cũng mới thất tình không có người để yêu. Cũng may lúc đó cô chủ động theo đuổi tôi, tôi thấy cô xinh đẹp nên cũng không cự tuyệt. Cám ơn cô đã vừa vặn lấp đầy sự trống trải đó.”
"Tôi cảm thấy hiện tại mình đã có thể yêu trở lại rồi!"
Triệu Lộ Lộ bị hắn chọc cho tức giận, sắc mặt cô lúc này trắng bệch.
“!!!”
“Tần Lãng, bên ngoài có người tìm cậu.” Một người bạn học ngồi gần cửa ra vào hô lên.
Lúc gọi Tần Lãng, ánh mắt người này còn mang vẻ đặc biệt hâm mộ.
Chỉ thiếu chút nữa là muốn chửi một câu: “Tần Lãng! Con mẹ cậu, vừa thất tình thì đã có một người đẹp đến tìm! Đúng là quá trâu rồi!”
Tần Lãng không biết là ai tới tìm hắn, tuy nhiên cũng vừa lúc hắn không muốn nhìn thấy Triệu Lộ Lộ thêm một chút nào nữa, cho nên hắn lập tức đứng lên đi ra ngoài.
Sau khi rời khỏi phòng, hắn nhìn thấy một cô gái mang thai, gương mặt cô rất xinh đẹp. Trước đó còn mang vẻ lạnh lùng, nhưng khi vừa nhìn thấy hắn, gương mặt cô lập tức như mùa đông lạnh lẽo gặp được ánh nắng, nụ cười của cô rực rỡ như một đóa hoa.
“Tần Lãng! Rốt cuộc tôi cũng tìm được anh rồi.”
Cô gái tươi cười chạy tới chỗ Tần Lãng, nhận thấy cô là phụ nữ mang thai. Hắn lập tức hô lên: “Ấy, chậm một chút! Đừng kích động!”
Hắn thật sự không nhớ rõ và cũng không nhận biết người phụ nữ mang thai xinh đẹp trước mắt này là ai.
Mà lúc này đám bạn học cũng tụm năm tụm bảy đi ra cửa muốn hóng chuyện, khi bọn họ nhìn lén một chút thì càng hưng phấn mà bàn tán.
Có người lập tức nhận ra người phụ nữ có thai cực kỳ xinh đẹp này là ai.
“Ôi trời! Đây không phải là Thi Hàm hoa khôi số một trường Đại Học Thượng Hải kế bên trường chúng ta sao?”
“Sao cô ấy lại mang thai? Bụng cô ấy còn lớn như vậy!”
“Nhưng hoa khôi đúng là hoa khôi nha! Bụng lớn như vậy nhưng nhan sắc không có suy giảm chút nào. Ngược lại dường như còn tăng thêm vẻ quyến rũ, xinh đẹp. Gương mặt cô ấy như tỏa sáng tràn đầy tình thương của người mẹ vậy.”
“Cô ấy biết Tần Lãng lớp chúng ta!”
“Chẳng lẽ...”
Tần Lãng nhanh chóng bước lên, đỡ người phụ nữ mang thai xinh đẹp này.
“Tần Lãng! Có thể tìm được anh thật là tốt, như vậy con chúng ta sinh ra đã có cha rồi.”
Lời này vừa nói ra, toàn bộ mọi người lập tức chấn động, bao gồm cả Tần Lãng.
“Ôi trời! Tần Lãng điên rồi! Tô Thi Hàm mang thai em bé là của hắn! Thật là trâu!”
“Thật là hâm mộ cậu đó Tần Lãng! Chân trước vừa bị Triệu Lộ Lộ chia tay, chân sau lập tức có hoa khôi xinh đẹp lại còn mang thai con của cậu đến tìm, tôi thực sự ghen tị quá đi mất!”
“Tôi hâm mộ đến toàn thân tím tái!”
.........
Tần Lãng lúc này mơ mơ hồ hồ, bèn nói: “Vị bạn học này! Đừng có nói đùa như vậy chứ. Tôi thật không có hứng thú làm chuyện đổ vỏ, càng không có kinh nghiệm trong chuyện này, cô nên tìm người khác đi.”
Thứ nhất, hắn không biết Tô Thi Hàm.
Thứ hai, hắn càng không có cùng Tô Thi Hàm ngủ chung, cho đến bây giờ hắn vẫn là thiếu niên thuần khiết! Làm sao có thể làm người khác lớn bụng được chứ! Hơn nữa còn là một vị hoa khôi xinh đẹp như thế! Nếu quả thật hắn có gan làm chuyện này thì chắc chắn hắn sẽ nhớ!
Cô gái Tô Thi Hàm này so với Triệu Lộ Lộ còn xinh đẹp hơn, ngũ quan cực kỳ dễ nhìn, dường như là được Nữ Oa tự tay chăm chút tạo ra.
Làn da trắng nõn như phát sáng lại vô cùng mịn màng, chắc có lẽ vì đang mang thai nên làn da của cô ấy dường như có thể bóp ra nước vậy, gương mặt hồng hào và cực kỳ xinh đẹp.
Mặc dù như vậy, thế nhưng hắn là người có nguyên tắc, kiên quyết không muốn nhận bừa!
Các bạn học lập tức chấn động.
“Con mẹ nó! Tần Lãng không hổ là Tần Lãng, không ngờ cũng dám cự tuyệt hoa khôi bên cạnh đổ vỏ! Dạng hoa khôi xinh đẹp như vậy, để cho tôi đổ vỏ tôi cũng sẵn sàng nhận nha! Cho dù bắt tôi đổi sang họ của cô ấy tôi cũng đồng ý luôn đó!”
“Cái tên này! Thì ra cậu lại đê tiện như vậy, xem lại cái bản mặt xấu xí của cậu đi, nghĩ hay quá ha.”
Lúc này, cô gái đó lấy ra một tấm hình đưa cho Tần Lãng.
“Tần Lãng! Đây là ảnh chụp hai ta đêm đó ở chung.”
Tần Lãng xem ảnh chụp, trong ảnh là gương mặt của hắn cùng Tô Thi Hàm, đây là ảnh selfie của hai người. Nơi đây là ở trong khách sạn, bọn họ lại còn nằm chung trên một cái giường.
Đầu hắn bỗng nhiên ùng ùng nhớ lại.
Giờ đây hắn mới nhớ đến một chuyện, có một lần hai trường đại học tổ chức một buổi giao lưu với nhau. Trong buổi giao lưu hắn có uống say, tiếp đó ngày hôm sau hắn tỉnh lại thì phát hiện mình đang ở trên giường trong một khách sạn.
Lúc hắn tỉnh lại, trong phòng chỉ có một mình hắn. Mặc dù có nhìn thấy trên giường có một vệt máu nhỏ, nhưng cơ bản lúc đó hắn cũng không có suy nghĩ nhiều, hắn cứ ngỡ rằng đó là do khách trước kia lưu lại.
Thế nhưng không nghĩ rằng. Một đêm đó, hắn lại ngủ cùng hoa khôi đại học Tô Thi Hàm!
Hơn nữa, vẫn là lần đầu của Tô Thi Hàm nữa chứ!
“Đinh... kích hoạt hệ thống, ký chủ gặp lại mẹ của bọn nhỏ. Tô Thi Hàm mang thai, đứa bé trong bụng là của ký chủ, chúc mừng ký chủ kích hoạt hệ thống. vú em.”
“Hệ thống đang tiếp nhận.... tiếp nhận hoàn tất.”
“Kiểm tra phát hiện, đứa nhỏ trong bụng người mẹ đang chào ký chủ. Chỉ cần ký chủ chạm vào bụng Tô Thi Hàm một chút, đáp lại lời chào của bọn nhỏ, sẽ nhận được ban thưởng là 20 ngàn.”
Nghe được âm thanh trong đầu, ngày thường ngoại trừ yêu đương cùng học tập thì thời gian còn lại hắn cũng có đọc một ít tiểu thuyết mạng. Tần Lãng đối với cái danh từ hệ thống có chút quen thuộc!
Trong tiểu thuyết, thường thì nhân vật chính cũng có hệ thống. Hắn không nghĩ tới chính mình cũng sẽ có một ngày thu được hệ thống.
Tuyệt vời ông mặt trời!
Tuy nhiên lúc này hắn mặc kệ hệ thống có ban thưởng hay không, mà bây giờ hắn rất nghiêm túc nhìn về bụng lớn của Tô Thi Hàm.
Trong này chính là cốt nhục của hắn.
Hắn... thật sự lên chức cha rồi!
Hơn nữa hệ thống còn kiểm tra thấy các con đang cùng hắn chào hỏi, các con liếc mắc một cái thì nhận ra hắn là cha hay sao, siêu vậy ư?
Đây là sức mạnh của huyết thống, có phải vậy không!
Loại cảm giác này thật quá kỳ diệu.
Hắn đều không biết miêu tả như thế nào.
Lúc này, hắn để xuống bức ảnh rồi lập tức thay đổi thái độ cự tuyệt lúc trước mà ôn nhu đối với Tô Thi Hàm, hắn dịu dàng nói: “Đây đúng là con tôi ư! Tôi làm cha rồi!”
“Thi Hàm! Để cho tôi sờ... sờ bọn chúng nhé.”
Nói xong, Tần Lãng bèn đặt tay để lên trên bụng to của Tô Thi Hàm.
Tiếp đó, hắn lập tức cảm thấy có gì đó đá trên tay hắn một chút.
Tiếp đó lại có cảm giác có gì đó ôn nhu đánh một cái lên lòng bàn tay của hắn.
Cái này, chính là lần đầu tiên cha cùng con giao lưu sao?
Thật thần kỳ, thật kỳ diệu, cảm giác này không thể nói nên lời, chính là một thứ gì đó hay ho! Hạnh Phúc! Khóe miệng hắn không tự giác nhếch lên!
Đây đúng là sức mạnh chữa lành mọi thứ!
Chương 2 Mang thai ba
Chương 2: Mang thai ba
“Đinh... Chúc mừng ký chủ đã chạm vào bụng Tô Thi Hàm, hoàn thành một lần cùng các con tương tác. Đặc biệt ban thưởng ký chủ 20 ngàn tệ.”
“Hai mươi ngàn tiền mặt đã được chuyển vào tài khoản ngân hàng của ký chủ.”
Nghe được âm thanh của hệ thống, Tần Lãng vừa nghĩ đến việc cùng các con tương tác, vậy mà còn có thể được ban thưởng.
Nhưng để xác định hệ thống thật sự không
có hố người, hắn vẫn cẩn thận tiến vào APP phần mềm của ngân hàng. Kiểm tra tài khoản ngân hàng số dư còn lại, đúng là đã tăng thêm 20 ngàn.
Tần Lãng nhìn xong thì ngây ngẩn cả người.
Hắn thực sự có hệ thống! Lại còn là loại hệ thống dễ kiếm tiền!
Ha ha, có hệ thống, có hài tử, có vợ là hoa khôi. Điều này đúng là chuyện tốt ở trên trời rơi xuống trên đầu Tần Lãng, hắn nhật định là con trai của ông trời rồi.
Sảng khoái!
Sảng khoái!
“Hệ thống, mới vừa rồi ngươi nói với ta là cùng các con tương tác ‘các’ là ý gì? Chẳng lẽ Tô Thi Hàm trong bụng không chỉ có một đứa?”
“Mang thai ba!” Tần Lãng thiếu chút nữa thì hô to.
Thai ba!!!
Ha ha, bây giờ kế hoạch hoá gia đình cổ vũ sinh ba, nhà khác cần sinh ba lần mới có thể sinh đủ, còn hắn chỉ một lần đã sinh được ba đứa, ha ha, sảng khoái!
“Tần Lãng! Tôi tới tìm anh thật ra... thật ra là bởi vì...... Tôi hết tiền rồi, hơn nữa tôi lại sắp sinh, cần cho các con chuẩn bị rất nhiều thứ, cho nên....cho nên......” Tô Thi Hàm vừa sờ lấy bụng, vừa có chút khổ sở nhìn về phía Tần Lãng. Lời nói của cô rất nhỏ, bạn học cùng lớp Tần Lãng đứng ở cửa vểnh tai lên nghe cũng không được chữ nào.
Cô thực chất là muốn gặp Tần Lãng nói chuyện mượn tiền.
Bởi vì tất cả bạn bè của Tô Thi Hàm, người nào có thể cho cô vay tiền đều đã cho vay rồi.
Về phần bố mẹ cô, cô không dám nói với họ về việc mình mang thai, bởi vì sợ bị họ đánh chết.
Khi mới mang thai, Tô Thi Hàm vẫn làm một số đồ thủ công để kiếm ít tiền. Nhưng sau này khi thai càng lớn, tình trạng ốm nghén và phản ứng cử động của thai nhi rất mạnh. Cho nên cô không thể làm tiếp được nữa.
Phần lớn thời gian là nằm trên giường.
Vì khi mang thai một bé bụng đã to, còn cô mang thai ba thì bụng to đến nỗi cô còn không thể nhìn thấy ngón chân đi giày của mình.
Hoàn cảnh này ở trọ trong trường không được, cho nên cô đành thuê nhà ở bên ngoài.
Sau khi mang thai, các khoản chi phí tăng lên rất nhiều. Không chỉ là tiền thuê nhà, mà việc di chuyển cũng rất là bất tiện. Do đó vì cô đã thuê một bảo mẫu để chăm sóc sinh hoạt hàng ngày của mình.
Ngoài ra, chi phí kiểm tra thai kỳ rất cao, vì Tô Thi Hàm chưa có gia đình và hộ khẩu ở đây. Cho nên không thể hưởng chính sách ưu đãi của bảo hiểm, do đó phải tự bỏ tiền túi ra làm kiểm tra.
Từ khi mang thai đến giờ, không biết đã tiêu hết bao nhiêu. Tiền tiêu vặt hàng tháng, tiền tiết kiệm, cùng tiền vay mượn của bạn bè,v.v... cái nào vay mượn cô đều vay mượn, nhưng giờ cũng đã dùng hết.
Tô Thi Hàm thật sự nhịn không được, mới nhờ người đi tìm Tần Lãng.
Nhưng mà, khi đối mặt với Tần Lãng, câu 'mượn tiền' bị nghẹn lại ở trong cổ họng, cô không thể nói ra được thành lời.
Tần Lãng đột nhiên nắm lấy cổ tay Tô Thi Hàm, chầm chậm nói: "Tôi có tiền! Cô muốn mua cái gì? Chúng ta đi mua!"
"Các con sinh ra, tôi sẽ nuôi!"
Anh Lãng thật là trâu quá đi!
Thật sự nhìn thấy Tô Thi Hàm lông mi khẽ run, vẻ mặt như muốn khóc, hắn cũng thấy đau lòng.
Dù chưa bao giờ làm cha, chưa bao giờ nghĩ đến cuộc sống làm cha sau này của mình. Thế nhưng nhìn thấy Tô Thi Hàm với cái bụng to như vậy, hắn biết chắc chắn cuộc sống của cô hẳn là rất bất tiện.
Hắn có một lần trước đây uống rất nhiều bia, bụng phình to lên thật sự là không thoải mái. Hắn phải nới đai lưng và nhích quần xuống dưới bụng mới thoải mái hơn một chút. Bụng to hơn một chút đã không thoải mái như vậy, mà bây giờ bụng Tô Thi Hàm lại rất là lớn. Cô đứng đều cần phải để một tay chống đỡ lưng phía sau thì mới ổn định được, nếu không sẽ té ngã mất.
Hơn nữa, những ngày như vậy không phải là ngày một ngày hai, mà chính là vài tháng.
Có thể hình dung sự vất vả và đau đớn này.
Nói xong, Tần Lãng bèn đưa một tay đỡ sau lưng Tô Thi Hàm, một tay đỡ bụng lớn của cô. “Đi nào! Chúng ta trước tiên tìm một chỗ nghỉ ngơi một chút, rồi tiếp tục nói.”
“Ừ.” Tô Thi hàm gật đầu, trong hốc mắt lệ quang lấp lóe, toàn bộ nước mắt đã bị cô kìm nén lại.
Tần Lãng đỡ Tô Thi Hàm rời đi, đám bạn học còn lại đều kêu lên đầy vẻ cảm thán.
"Trời ạ! Lão Tần đúng là thật sự làm cha rồi! Đứa nhỏ trong bụng hoa khôi là của hắn!"
"Thật là trâu! Hai người bạn gái đều là hoa khôi giảng đường! Thật hâm mộ, hâm mộ quá đi!"
“Xem ra Triệu Lộ Lộ biết Tô Thi Hàm mang thai con của anh Lãng, cho nên biết mình thắng không được, do đó mới công khai chia tay anh Lãng.”
"Triệu Lộ Lộ thật đáng thương."
Triệu Lộ Lộ hiện tại ở trong phòng học không có đi ra ngoài, cô chỉ nghe được tiếng các bạn học đàm luận. Cô chỉ nhìn thấy Tần Lãng và Tô Thi Hàm mang theo bụng to đi ngang qua cửa. Trong lòng cô lúc này, khỏi phải nói là có bao nhiêu sự uất ức, phiền muộn và tức giận.
Cái bóng ma tâm lý của cô lúc này có thể bao phủ một diện tích 10 ngàn mét vuông!
Vốn dĩ là cô bỏ rơi Tần Lãng, nhưng bây giờ ngược lại trở thành người bị Tần Lãng vứt bỏ!
Xấu hổ và khó chịu!
Tức giận!
Lúc trước khi ở cùng Tần Lãng, cô chưa từng nghe nói Tần Lãng có bạn gái. Thế nhưng vừa rồi bạn gái cũ của hắn rõ ràng xinh đẹp hơn cô, học trường đại học tốt hơn cô, chính là Tô Thi Hàm!
Tên tiểu tặc Tần Lãng, đã ngủ cùng Tô Thi Hàm vậy mà còn nói bản thân thuần khiết như thủy tinh!
Ta khinh! Tên xấu xa!
Ở phía Tần Lãng, lúc này hắn cùng Tô Thi Hàm đi đến một nhà hàng yên tĩnh bên ngoài trường học.
Vì lúc này cũng đã gần tới giờ cơm trưa.
Tần Lãng chọn một cái bàn nhỏ, hắn đỡ Tô Thi Hàm ngồi xuống, tiếp đó thì gọi món ăn.
Hắn là người ở tỉnh Hồ Nam, ở đây rất thích ăn cay. Bởi vì hiện tại đã có tiền, cho nên hắn lập tức gọi một lúc nhiều món bình thường hắn thích ăn, các món gà, vịt, thịt, cá, hải sản.
Đây cũng là những món rất bổ dưỡng, hắn nghĩ Tô Thi Hàm nếu ăn cũng có thể bổ cho cơ thể.
Sau khi gọi món, hắn đưa thực đơn cho Tô Thi Hàm để cô cũng gọi.
"Đã gọi nhiều lắm rồi, hai chúng ta không ăn được nhiều như vậy.”
"Cho cô bồi bổ cơ thể.”
"Được rồi! Tôi không cần gọi món, cứ làm những món này đi."
Thấy Tô Thi Hàm không gọi món, Tần Lãng cầm menu nói: “Vậy gọi thêm một món giò heo hầm”
“Nghe nói rất tốt cho phụ nữ mang thai, rất bổ đó.”
“Cái đó! Tần Lãng, tôi không thể ăn giò heo, loại này chứa nhiều chất béo. Bây giờ nếu ăn thì nồng độ chất béo trong máu lên cao, không tốt cho việc sinh nở.”
Tần Lãng ngẩn ra, phụ nữ mang thai có nhiều thứ cần để ý như vậy sao?
Không ăn được giò heo hầm?
"Được rồi, vậy không gọi! Những món tôi gọi khi nãy, món nào cô không ăn được, chúng ta lập tức đổi lại.”
“Một bữa tôi không thể ăn quá nhiều, cần phải chia ra nhiều bữa để ăn. Anh gọi mấy món khi nãy tôi đều có thể ăn, không cần gọi thêm đâu.”
“Được.”
Tần Lãng gọi người phục vụ đến, kêu người phục vụ chuẩn bị dọn đồ ăn. Sau khi người phục vụ rời đi, Tần Lãng uống một ngụm nước, nhìn Tô Thi Hàm đang ngồi đối diện với khuôn mặt xinh đẹp, hắn hỏi: "Khi nào thì sinh?"
"Sau khi đứa trẻ được sinh ra, cô sẽ nuôi nó như thế nào?
Chương 3 Đau!!! Muốn sinh sao?
Chương 3: Đau!!! Muốn sinh sao?
“Dự sinh còn khoảng một tháng nữa.”
“Bọn nhỏ sau khi sinh, tôi... tôi tự mình nuôi dưỡng.”
“Cô tự nuôi sao? Cô mang thai có thể chính là thai ba! Một mình cô mang theo ba đứa nhỏ, làm sao mà tự nuôi được?” Tần Lãng chưa chuẩn bị để làm cha, nhưng vừa nghe Tô Thi Hàm dự định từ mình nuôi ba đứa nhỏ, trong lòng của hắn lập tức không thoải mái.
Dù nói thế nào, 3 đứa nhỏ vẫn là cốt nhục của hắn, là huyết mạch của Tần Lãng.
Hắn không thể nào ngồi nhìn mặc kệ được.
Huống chi bây giờ hắn đã kích hoạt hệ thống vú em, một lúc nuôi dưỡng một người mẹ cùng ba đứa nhỏ, hẳn là không thành vấn đề.
Như khi nãy, chỉ đơn giản là chạm lên bụng Tô Thi Hàm, cùng chào hỏi ba đứa nhỏ trong bụng, lập tức có ngay 20 ngàn tiền thưởng.
Sau này chắc chắn còn có thể tiếp tục kiếm tiền.
Tô Thi Hàm đầu tiên là kinh ngạc, Tần Lãng vậy mà lại đoán ra thai của cô là thai ba. Tiếp đó lại bất ngờ cái giọng điệu nói chuyện của hắn, giống như không tán thành việc cô một mình nuôi con.
Là hắn sợ cô không thể nuôi tốt mấy đứa nhỏ hay sao?
Tô Thi Hàm lúc này lông mi khẽ run, hai bàn tay nắm chặt một chỗ, nói: “Tôi... tôi có mời một bảo mẫu hỗ trợ. Tôi còn trẻ, tôi có thể nuôi tốt bọn chúng.”
Tần Lãng đưa tay gõ vào trán cô gái ngốc nghếch này, Tô Thi Hàm lập tức phản xạ có điều kiện đem đầu lui về phía sau né tránh.
Tần Lãng không nhịn được, dứt khoát dùng cả cánh tay đều vươn tới, chuyển hành động gõ trán đổi thành bóp lấy một bên má cô.
Gương mặt của cô trắng nõn mượt mà, nắn bóp cảm giác rất mềm, như kẹo dẻo.
Tần Lãng bóp một chút mà cảm thấy có chút nghiện.
Bất quá hắn vẫn khống chế được chính mình, nắm tay thu hồi lại, nói: “Ý của tôi là, dù sao tôi cũng là cha của bọn nhỏ, tôi cũng muốn hỗ trợ cô trong quá trình này.”
Tô Thi Hàm giật mình, hai con mắt cô mở to, ngơ ngác nhìn Tần Lãng, dường như không nghĩ tới Tần Lãng sẽ nói ra những lời này.
Tần Lãng nhìn thấy dáng vẻ ngốc nghếch mà dễ thương đó, lại không kìm được nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, thật sự bóp đến nghiện mất rồi.
Tần Lãng nói: “Ngạc nhiên sao? Chẳng lẽ cô chuẩn bị để cho bọn nhỏ lớn lên, rồi lại một lần nữa đi tìm cha?”
“Tôi tuyệt đối không đồng ý có chuyện này xảy ra!”
Thi Hàm xấu hổ trả lời: “ Tôi... tôi... tôi chưa từng nghĩ như vậy, tôi chỉ là... chỉ là không nghĩ anh sẽ cùng tôi một chỗ dưỡng thai, dù sao anh... anh mới lên đại học năm hai.”
“Cô không phải cũng năm hai sao?”
“Tôi...tôi....”
Tần Lãng lúc này rót một ly nước ấm, hắn hết sức bá đạo đưa tới trước mặt Tô Thi Hàm, nói: “Tôi tôi cái gì, uống nước.”
Tô Thi Hàm lông mi run rẩy, bị Tần Lãng bá đạo như vậy làm cho sợ hãi, cô ngoan ngoãn cầm ly nước lên uống.
Cô thật sự có chút khát.
Thấy cô ôn nhu nghe lời uống nước, Tần Lãng cảm thấy về sau cuộc sống như vậy đúng là không tệ.
Không biết ba đứa nhỏ sinh ra, sau này lớn lên sẽ giống ai. Nếu giống hắn thì anh tuấn đẹp trai, Tô Thi Hàm cũng là trăm năm khó gặp là hoa khôi xinh đẹp. Mặc kệ lớn lên giống ai, tướng mạo chắc chắn sẽ không xấu.
Còn thông minh thì....
Nghĩ tới đây, hắn lại nhìn về phía Tô Thi Hàm.
Mặc dù hắn cùng Tô Thi Hàm đều học đại học, nhưng trường của Tô Thi Hàm là trường số một là trường Đại học trọng điểm. Còn trường của hắn chỉ xếp thứ ba, rõ ràng không thể so sánh.
Nghe nói trí thông minh của đứa trẻ được di truyền từ người mẹ. Ừ, không tệ! Ba đứa nhỏ chắc chắn sau này cũng là tiểu thiên tài, về sau đều là học bá.
Giống mẹ tốt hơn!
Suy nghĩ thoáng qua, hắn phát hiện bản thân rất mong đợi ngày ba đứa nhỏ ra đời.
Phục vụ lúc này cũng đem thức ăn lên, vừa ăn vừa trò chuyện, Tần Lãng hỏi Tô Thi Hàm hiện đang ở chỗ nào.
Tô Thi Hàm ăn rất giống mèo, cô nhai chậm rãi, từ tốn. Nhai xong thức ăn trong miệng rồi mới để đũa xuống trả lời: “Tôi hiện tại thuê phòng bên ngoài cũng gần trường Đại học, trong khu chung cư Cửu Phương, trong nhà có 2 phòng ngủ.”
“Tôi cùng dì bảo mẫu, mỗi người một phòng.”
“Được, cơm nước xong xuôi thì chúng ta về phòng nghỉ ngơi một chút, nghỉ ngơi xong tôi dẫn cô đi mua chút đồ.” Tần Lãng gật đầu nói.
“Được.”
Mười phút sau.
Tô Thi Hàm đặt đũa xuống: “Tôi ăn no rồi.”
Tần Lãng liếc mắt nhìn trên bàn, phía bên mình xếp thành một núi xương. Hắn lại liếc một mắt về bên phía Tô Thi Hàm, thấy được đĩa đã trống trơn, mà trên bàn món ăn còn rất nhiều, hắn bèn nhăn mày, nói: “Ăn thêm chút nữa đi!”
Nói xong thì gắp một cái đùi gà cho vào trong chén Tô Thi Hàm.
Tô Thi Hàm còn muốn nói gì đó, hắn lập tức trừng mắt lớn, Tô Thi Hàm lập tức ngoan ngoãn cúi đầu gặm đùi gà.
Lúc này hắn mới cảm thấy thoải mái.
Tô Thi Hàm cùng bạn gái trước của hắn Triệu Lộ Lộ thật đúng là không giống nhau.
Triệu Lộ Lộ là người Thượng Hải, lại thích nắm quyền chủ động, tính nữ quyền rất cao. Cùng Triệu Lộ Lộ ở chung, mặc dù ngọt ngào, nhưng mà lúc nào cũng làm cho hắn cảm thấy bức rức, không thoải mái.
Bây giờ, ở cùng Tô Thi Hàm hắn cảm thấy rất thoải mái, khí phách nam nhi phát huy vô cùng tốt.
Thật sảng khoái!
Đây mới chính xác là phương thức mà nam nữ ở chung với nhau nên làm!
Cơm nước xong xuôi, Tần Lãng đã ăn một bữa no nê, có tiền chính là thoải mái. Từ khi lên đại học tới giờ, chưa từng ăn một trận thỏa mãn như vậy.
Tuyệt!
Tần Lãng gọi phục vụ tới chuẩn bị thanh toán, ai ngờ Tô Thi Hàm đã mở miệng nói trước: “Phục vụ! Giúp tôi gói lại mấy món ăn còn thừa trên bàn nhé!”
Thực sự Tần Lãng gọi rất nhiều món, đếm sơ sơ cũng gần 12 món, còn rất nhiều món chưa ăn hết thậm chí có món còn chưa đụng đến.
Tô Thi Hàm không nỡ lãng phí như vậy.
Trước đây, khi chưa mang thai, cho dù là trên bàn toàn bộ 12 món còn nguyên, cô cũng sẽ không bao giờ đóng gói mang về. Thế nhưng từ lúc mang thai, tiền xài nhiều như nước, đợi đến lúc sinh bọn nhỏ ra. Trong nhà lập tức có thêm ba cái miệng gào khóc đòi ăn, từ đó cô mới biết tầm quan trọng của tiền, càng bắt đầu biết tiết kiệm.
Tần Lãng cũng không cảm thấy Tô Thi Hàm đưa ra yêu cầu quá đáng, lúc này hắn nói với phục vụ: “Lấy thêm vài cái hộp giúp tôi gói lại.”
“Được.” Phục vụ rất lễ phép đi lấy hộp.
Bởi vì quán ăn cũng hy vọng nhìn thấy khách hàng tôn trọng thức ăn, đừng lãng phí lương thực. Cho nên quán ăn càng tán thành việc đóng gói mang về, thậm chí họ còn miễn phí cho hộp đựng.
Phục vụ đem toàn bộ thức ăn gói lại, Tần Lãng thanh toán xong hóa đơn, phục vụ lập tức rời đi.
Tần Lãng đứng dậy nói: “Đi thôi.”
Tô Thi Hàm một tay đỡ sau lưng, một tay nâng bụng lớn chuẩn bị đứng dậy. Tần Lãng thấy vậy thì chạy tới đỡ cô.
Tần Lãng trước đây chưa từng có kinh nghiệm chiếu cố phụ nữ mang thai, trong lòng tự nhắc nhở bản thân sau này chú ý một chút, chủ động giúp mẹ bọn nhỏ khi đứng dậy.
Đỡ Tô Thi Hàm đứng lên, Tô Thi Hàm bỗng nhiên quặn đau, cô hô lên: “A...Đau...!!!”
“Đau ở đâu?” Tần Lãng không có kinh nghiệm, hắn rối rít hỏi.
Chẳng lẽ là muốn sinh sao?
Không phải nói dự sinh còn một tháng nữa mà?
Hắn lập tức nhớ lại, dường như đã từng nghe qua đứa nhỏ có thể sinh sớm???
Chương 4 Nước ối vỡ, sắp sinh rồi!
Chương 4: Nước ối vỡ, sắp sinh rồi!
“Tần Lãng, bụng tôi đau quá... tôi cảm thấy... hình như sắp sinh rồi!”
“A.... nước ối vỡ rồi!”
Tần Lãng thấy vẻ mặt nhịn đau của Tô Thi Hàm, hắn vừa gấp lại mơ mơ hồ hồ.
Nước ối?
Nước ối là cái gì?
“Đinh, chúc mừng ký chủ sắp gặp được các bé con, lần đầu gặp mặt hệ thống ban thưởng ký chủ một gói hàng đồ dùng chờ sinh và kỹ năng chăm sóc sinh sản. Hướng dẫn này có thể kích hoạt ngay lập tức, gói hàng thì sẽ được chuyển bằng chuyển phát nhanh, đến bệnh viện nơi các em bé được sinh ra.
"Kích hoạt hướng dẫn chăm sóc sinh sản!"
Hệ thống thực sự là giúp đỡ kịp thời, giúp hắn giải quyết nhu cầu cấp bách!
Trong nháy mắt, Tần Lãng cảm thấy đại não của mình bị mở ra, rất nhiều kiến thức chưa bao giờ tiếp xúc lập tức tràn vào não, cái gì là nước ối rồi phương pháp thở, cơn co thắt chuyển dạ vân vân...
Có cái kỹ năng này, Tần Lãng phút chốc cảm thấy mình có thêm chút tự tin.
Cũng biết rằng nước ối bị vỡ có nghĩa là sắp sinh em bé!
Hắn lập tức gọi điện kêu xe cứu thương, trong lúc chờ đợi xe cứu thương, hắn một mực bên cạnh cẩn thận trấn an cảm xúc của Tô Thi Hàm: “Thi Hàm, đừng sợ có tôi ở đây.”
Gương mặt trắng như tuyết của Tô Thi Hàm lúc này lấm tấm mồ hôi, cô nắm chặt tay của Tần Lãng, giống như đang nắm được khúc gỗ duy nhất khi bị trôi dạt giữa đại dương bao la.
Tuy rằng đây chỉ là lần thứ hai gặp mặt, có thể là do bị ràng buộc với ba đứa nhỏ trong bụng, cũng có thể là do Tần Lãng vừa nói sẽ cùng cô nuôi tụi nhỏ, nên khiến cho cô trong vô thức ngay lập tức dựa dẫm vào hắn.
"Đa bào thai rất dễ bị sinh non, huống chi cô bây giờ chỉ mới vỡ ối, đây là quá trình bình thương. Đừng lo lắng, hãy cùng tôi hít thở thật sâu, làm như vậy có thể giảm bớt cơn đau.”
Tần Lãng giọng nói đều đều, trong lòng bàn tay không ngừng truyền đến hơi ấm, Tô Thi Hàm cảm thấy bớt căng thẳng, nhẹ nhàng gật đầu.
Tô Thi Hàm làm theo chỉ dẫn của Tần Lãng, từng bước hít vào thở ra qua mấy lượt, cô thật sự cảm thấy trong bụng cơn đau đã giảm bớt.
Cô hơi nhướng mày, yếu ớt nói: "Có vẻ tốt hơn rồi."
Tần Lãng trong lòng hơi thả lỏng, cười vuốt ve mái tóc mềm mại của cô: "Đương nhiên, có tôi ở đây, không có vấn đề gì hết."
Tám phút sau xe cứu thương đến, Tần Lãng cùng Tô Thi Hàm đi đến bệnh viện, vừa tiến vào đại sảnh một y tá liền hỏi: “Chúng tôi sẽ đưa sản phụ vào phòng, người nhà đi nộp tạm ứng đi ạ.”
“Để tôi...” Tô Thi Hàm vừa dự định gọi điện thoại cho mẹ vay tiền.
Nhưng mà, Tần Lãng đã nói trước: "Thi Hàm, đợi tôi trong phòng bệnh, tôi sẽ đi thanh toán tạm ứng, đồ dùng chờ sinh tôi cũng đã đặt hàng, một lát nữa sẽ có người chuyển đến, có tôi ở đây, cô chỉ cần yên tâm chờ sinh thôi.”
“Anh, anh đã mua đồ dùng sao? Còn viện phí... anh...”
“Đừng lo lắng, cô ở phòng bệnh chờ tôi, tôi rất nhanh sẽ đến.” Tần Lãng mỉm cười, ánh mắt kiên định đầy thuyết phục.
Tô Thi Hàm bị các y tá đẩy đi, cô nghiêng đầu nhìn Tần Lãng ở phía xa, trong lòng hết sức kinh ngạc.
Rõ ràng là hôm nay cô mới đi tìm Tần Lãng, đột nhiên lại sinh non, chuyện này thật sự cô không có nghĩ đến, lại không ngờ Tần Lãng lại có thể trong thời gian ngắn như vậy đều sắp xếp tốt, ngay cả đồ dùng chờ sinh cũng đều chuẩn bị xong.
Anh ấy, dường như so với tưởng tượng của mình còn tốt hơn...
Tần Lãng đi đến văn phòng thanh toán, cầm thẻ ngân hàng vừa được gửi 20 ngàn tệ trước trả tiền đặt cọc 10 ngàn tệ, tiếp đó làm xong các loại thủ tục, lúc này thì xe chuyển phát nhanh đến, một gói lớn đồ dùng được Tần Lãng ôm đi.
Nhưng hắn lúc này không lập tức lên phòng bệnh, mà là đi đến khu vực cầu thang bộ và châm cho mình một điếu thuốc.
Giữa làn khói thuốc, Tần Lãng nhìn xuống gói hàng đồ dùng chờ sinh, không khỏi khẽ nhếch khóe miệng.
Cảm giác này quá kỳ diệu!
Hắn sắp được gặp mặt ba bé cưng sao?
Cứ như vậy mà sắp được làm cha rồi?
Nghĩ đến đây, Tần Lãng ngón tay đang kẹp điếu thuốc khẽ run lên.
............................
Sau khi hút xong điếu thuốc, Tần Lãng vào phòng vệ sinh súc miệng, sau đó cầm túi lớn đi lên lầu.
Tô Thi Hàm lúc này đang nằm trên giường bệnh, bởi vì cơn đau chuyển dạ đến, sắc mặt cô càng ngày càng tái nhợt, mái tóc đen trên trán ướt đẫm mồ hôi, nhìn lộ vẻ yếu đuối.
Tần Lãng không khỏi có chút xót xa, bước tới giữ lấy tay Tô Thi Hàm, khẽ nói: “Thủ tục đều làm xong, đồ dùng chờ sinh cũng đã lấy rồi, tôi sẽ ở cùng cô và các bé cưng.”
Ngay khi Tô Thi Hàm nhìn thấy Tần Lãng, mắt cô không nhịn được lập tức đỏ lên.
Sản phụ cảm xúc rất dễ mất kiểm soát, cộng với nỗi đau thể xác, Tô Thi Hàm giờ đây phải nói là vừa yếu ớt lại vừa nhạy cảm.
"Tần Lãng, sinh non có phải rất nguy hiểm không? Tụi nhỏ sẽ không sao chứ? Các bé cưng đã ở cùng tôi tám tháng. Tôi...tôi lo lắng cho chúng."
"Tần Lãng, nếu trong quá trình sinh nở không may xảy ra rủi ro...anh...trước tiên phải nói với bác sĩ bảo vệ tụi nhỏ."
Tần Lãng bị cô chọc cho tức cười, đưa tay vốn định gõ vào cái đầu nhỏ với suy nghĩ kì lạ của cô, nhưng mà lúc giơ tay lên chỉ nhẹ nhàng điểm nhẹ lên trán của Tô Thi Hàm.
“Học sinh Tô Thi Hàm, tư tưởng cô hiện tại đang ở đâu vậy? Bây giờ bác sĩ còn không dám hỏi những câu như vậy, họ phải chịu trách nhiệm về mặt pháp lý, hơn nữa sinh non là chuyện bình thường thôi."
“Nhưng vẫn còn một tháng nữa mới đến ngày dự sinh, tôi...tôi sợ."
"Đing, hệ thống đã phát hiện cảm xúc của người mẹ không ổn định, ký chủ có thể thông qua việc mở khóa các nhiệm vụ, để cải thiện tỉ lệ sinh sản thuận lợi, giúp người mẹ và các bé sơ sinh được an toàn.
Còn có thể tăng tỉ lệ sinh sản sao? Việc này cũng quá tuyệt đi!
Tần Lãng ngoài miệng an ủi Tô Thi Hàm, trong lòng hắn cũng đang gấp gáp, tam bào thai cũng không phải chuyện đùa, lại còn là sinh non, rất nguy hiểm. Nếu có thể xác định được 100% tỷ lệ sinh, như vậy hắn mới thật sự yên tâm.
"Mở khóa, mở khóa, lập tức mở khóa ngay!"
Tiếp theo, Tần Lãng dựa theo hướng dẫn nhiệm vụ của hệ thống, từng bước nâng lên tỉ lệ.
"Chúc mừng ký chủ đã hoàn thành, cùng mẹ các bé cưng nắm tay tương trợ, tỉ lệ thuận sinh giá trị tăng 20%.”
"Chúc mừng ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ massage cho người mẹ, tỉ lệ thuận sinh tăng 40% giá trị"
“……”
"Nhiệm vụ tối thượng mở khóa, ký chủ dạy phương pháp thở Yoga cho người mẹ, hoàn thành có thể thăng tỉ lệ thuận sinh lên 100%.”
Phương pháp thở Yoga?
Cái này hắn biết nè!
Hướng chăm sóc sinh sản, vừa vặn có phương pháp này.
Tần Lãng trước tiên lấy điện thoại di động ra mở một bản nhạc dưỡng thai nhẹ nhàng, sau đó nhìn Tô Thi Hàm nói: “Tô Thi Hàm, tôi sẽ dạy cho cô một phương pháp hít thở thần kỳ, chỉ cần cô học xong đảm bảo sẽ sinh em bé thuận lợi, các bé cưng sinh ra cũng sẽ được khỏe mạnh.”
Tô Thi Hàm tò mò nhìn hắn, nhẹ giọng hỏi: "Thật sự có phương pháp thở thần kỳ như vậy sao?"
“Đương nhiên có, vậy tôi dạy cô bước đầu tiên là phương pháp hít thở bằng lồng ngực, sau đó là hãy hít vào một hơi ngắn, lại tiếp tục hít vào một hơi ngắn....”
(.......................)
"Tiếp theo, chúng ta hãy tập bài tập thổi nến."
"Đây là bài tập cuối, xong bước này sẽ giúp các bé cưng và mẹ sinh ra thuận lợi.”
Tô Thi Hàm nghiêm túc theo Tần Lãng học tập, nghe tới bước cuối cùng cô bèn có phản ứng, thì ra nãy giờ toàn bộ quá trình hắn đều cùng với cô luyện tập.
Dù biết đây không phải phương pháp hít thở thần kỳ gì, nhưng trong quá trình học tập, tâm trạng Tô Thi Hàm từng chút buông lỏng đỡ hơn trước nhiều.
Hai vị y tá ở cửa nhìn thấy cảnh này, ánh mắt lộ vẻ hâm mộ.
"Đôi vợ chồng trẻ này tình cảm thật tốt.”
"Đúng là một ông bố tiêu chuẩn, lúc nãy còn ở bên cạnh vợ đùa vui giúp cô ấy giải sầu, người mẹ đó đúng là hạnh phúc nha."
Tô Thi Hàm tâm trạng cuối cùng cũng ổn định lại, tuy rằng cơn đau càng lúc càng nhiều, nhưng lúc này cô đã không còn sợ hãi như trước, nhìn thấy Tần Lãng tốt với mình như vậy, chỉ cần hắn bên cạnh trong lòng cô cảm thấy an tâm hơn một chút.
Đột nhiên cô nhìn thấy một gói đồ lớn, giống như một gói đồ dùng chờ sinh, cô hỏi: “Tần Lãng, đó là đồ dùng chờ sinh anh đã chuẩn bị sao?”
“Ừ.” Nói xong, Tần Lãng đem gói đồ mở ra, mở khóa kéo ra bày từng món đồ bên trong cho Tô Thi Hàm xem.
Chương 5 Sinh rồi! Một bé trai, hai bé gái
Chương 5: Sinh rồi! Một bé trai, hai bé gái
"Đồ dùng chờ sinh tôi chuẩn bị rất đầy đủ, cô cứ yên tâm, các bé con sau khi sinh thì có thể sử dụng, còn có bình sữa, sữa bột, y phục, khăn tắm, tả giấy... Còn có đồ dùng cho cô nữa, áo ngủ cotton, tã giấy, ống hút giấy, cốc giữ nhiệt, miếng lót vệ sinh, bô vệ sinh dùng 1 lần, bàn chải và kem đánh răng, dép lê...”
Tần Lãng giới thiệu từng món một, Tô Thi Hàm nhìn theo mà kinh ngạc không thôi.
Trong thời gian ngắn như vậy, Tần Lãng thật sự chuẩn bị được nhiều thế ư?
So với những gì trước đây cô nghĩ đến còn đầy đủ hơn, Tô Thi Hàm lúc này hốc mắt lập tức đỏ, trong lòng xúc động.
Cô hôm nay thật sự rất mỏng manh, chắc có thể do hóc-môn trong cơ thể lên cao khiến cơ thể nhạy cảm. Tô Thi Hàm không muốn trước mặt Tần Lãng khóc nhè như một đứa trẻ con, nên cố gắng kìm chế hít một hơi thuận tay cầm lên một món đồ trong bọc nhỏ, món đồ này lúc nãy Tần Lãng có cầm lên nhưng không có giới thiệu.
“Cái này là gì vậy?”
Tần Lãng nhìn thấy cô cầm cái túi kia, vẻ mặt có chút mất tự nhiên.
Tô Thi Hàm đầu óc xoay chuyển nhanh chóng nhìn bên trên túi hàng đọc dòng hướng dẫn.
“Túi đi tiểu dùng một lần...”
Giọng nói của cô lập tức im bặt, gương mặt đỏ lên vì ngượng ngùng, túi đựng nước tiểu trong tay giống như một củ khoai nóng bóng, muốn cầm cũng không được muốn ném cũng không xong.
Tần Lãng là người phản ứng trước tiên, hắng giọng một cái nói: “Tôi dựa vào Baidu nhắc nhở nên chuẩn bị, lúc đó tôi nghĩ những thứ này có lẽ cô sẽ cần dùng.”
Tô Thi Hàm đầy vẻ bối rối, đôi lông mi rũ xuống như muốn che giấu sự ngượng ngùng, khẽ nói: “Ừ, cám ơn anh đã chuẩn bị rất chu đáo.”
Khúc nhạc dạo này rất nhanh bị cơn đau chuyển dạ cắt ngang, Tô Thi Hàm cuối cùng cũng không thể xem hết toàn bộ đồ vật trong gói chờ sinh mà Tần Lãng mang đến, thì bị bác sĩ đẩy vào phòng sinh.
Sinh ba đã khó, lại còn sinh non, gần như không thể nào sinh theo cách bình thường được, Tần Lãng chỉ có thể đứng ở bên ngoài khu vô trùng mà chờ đợi.
(..........)
Hơn một giờ giải phẫu, Tần Lãng một tấc cũng không rời khỏi khu vực, cẩn thận canh giữ trước cửa như hộ vệ.
Mặc dù hệ thống đã nói Tô Thi Hàm cùng các bé cưng 100% sẽ thuận lợi sinh ra, nhưng mà Tần Lãng vẫn rất khẩn trương.
Hầu như đứng trước phòng sinh, bất kể người sắp làm cha nào đều có cảm xúc như vậy.
Tại cùng một tầng của phòng phẫu mổ, những ông bố sắp được thăng chức cũng đang đứng đợi bên ngoài giống như Tần Lãng.
Mọi người chẳng ai nói chuyện với ai, nhưng nhìn biểu hiện trên gương mặt thì đều giống nhau, thỉnh thoảng còn có người đứng lên đi tới đi lui một vòng trước cửa phòng mổ, rồi lại quay về vị trí ngồi xuống.
Tần Lãng cảm thấy chuyện này rất kỳ diệu, nhìn cửa phòng phẫu thuật trước mặt, trong lòng có chút mong đợi lần đầu tiên gặp được các con.
Sau một tiếng rưỡi, cửa phòng mổ mở ra, ba y tá đồng thời bước ra mỗi người ôm một đứa bé trên tay, Tần Lãng trực tiếp đứng lên, trong lòng cảm thấy hồi hộp, đây chính là bọn trẻ của hắn, ba bé cưng của hắn!
“Người nhà Tô Thi Hàm ở đâu ạ?”
“Là tôi, là tôi, tôi là bố bọn trẻ!” Tần Lãng giọng nói có chút run run, nhưng không có ai cười nhạo hắn, mọi người gần đó, kể cả y tá ánh mắt chỉ có niềm tán dương và chúc phúc.
“Chúc mừng tiên sinh có được ba bé cưng, mẹ tròn con vuông nha! Bé ra đầu tiên là con trai, theo phía sau là hai em gái.”
"Trời ạ, là sinh ba!"
"Một cặp con gái sinh đôi đã đáng ghen tị rồi. Không ngờ lại có một đứa con trai nữa, con trai con gái đều đủ hết, cũng trâu quá đi!”
"Xin chúc mừng! Chúc mừng!"
Tần Lãng mỉm cười nhìn lại mọi người, "Cám ơn mọi người."
Tần Lãng cảm thấy âm thanh xung quanh bây giờ như hư ảo, cả thế giới hiện tại chỉ còn lại là ba đứa nhóc trong vòng tay của y tá.
Trẻ sơ sinh ngoại hình nhăn nhúm kỳ thật không có bộ dáng gì gọi là đẹp, nhưng trong mắt Tần Lãng thì bọn nhóc vô cùng đáng yêu, quý giá hơn bất cứ thứ gì!
“Oa”
“Oa oa”
“Oa oa oa...”
Bé này khóc, bé kia cũng khóc, tiếng khóc vang lên không ngớt, ba đứa nhỏ dường như đang dùng âm thanh này để chào hỏi với Tần Lãng, giống như bọn nhóc đang nói: “Bố nhìn xem con này, bọn con rất khỏe đó nha!”
“Các bé đều rất muốn được bố ôm một cái đấy!” Cô y tá cười nói.
Tần Lãng nghe vậy cũng không dám bế ngay.
Ba tên nhóc còn nhỏ quá, cánh tay của Tần Lãng thì lớn, cơ bắp nếu gồng lên so với cơ thể của đứa bé cũng tương đương, để cho hắn đi khiêng sắt cũng không thành vấn đề, nhưng mà ôm đứa bé nhỏ như vậy hắn thật không dám, sợ không cẩn thận vô tình làm đau đứa bé.
"Đing, xin chúc mừng ký chủ đã hoàn thành buổi gặp gỡ đầu tiên với các em bé, ban thưởng cho ký chủ kỹ năng [Sơ cấp vú em], bao gồm kỹ năng như cách bế em bé, cách pha sữa, cách thay tã cùng các kỹ năng cơ bản."
Tuyệt vời ông mặt trời!
Hệ thống, mày thật quá tuyệt vời nha!
Hắn vừa cảm thấy không thể bắt đầu, hệ thống thương cảm đưa kỹ năng sơ cấp vú em.
Sau khi kích hoạt thành công kỹ năng, Tần Lãng lập tức cảm nhận được sự khác biệt, nhìn ba tên nhỏ nhắn mềm mại dễ thương trước mặt, một tư thế bế trẻ con tiêu chuẩn bỗng hiện lên trong đầu.
Ngay lập tức, Tần Lãng ôm lấy ba đứa bé, mấy đứa nhỏ nhẹ nhàng nằm gọn trong vòng tay của hắn, như là một quả bóng nho nhỏ, mềm mại và dễ thương vô cùng.
Mà ngay khi ba đứa nhỏ được ôm vào trong tay Tần Lãng, bọn chúng lập tức nín khóc, hai mắt còn chưa mở ra được, hơi nheo lại, nhưng ánh mắt như rơi vào trên mặt Tần Lãng, lần đầu tiên ba ba và các bảo bối đối mặt.
Tần Lãng cảm thấy một nam tử mạnh mẽ như mình thoáng chốc bị cảm hóa thành một bộ dạng dịu dàng ôn nhu.
"Các bé đều rất khỏe mạnh. Anh trai nặng 2,5 kg, hai em gái nặng 3 kg. Mặc dù là sinh hơi sớm nhưng thời gian mang thai đã là 38 tuần, vì thế đây không phải là sinh non, dù nhìn bọn nhóc khá nhỏ, nhưng tim và phổi của ba bé đều đã phát triển tốt, không phải gửi lồng ấp mà có thể về ở trong phòng chờ, bây giờ tôi sẽ cho các bé vào phòng trước, người nhà có muốn đi theo không?” nữ y tá hỏi.
Mọi sự chú ý Tần Lãng đều đổ dồn vào đứa bé, ngẩng đầu cười nói: "Không được, tôi đến có một mình. Tôi ở đây đợi mẹ bọn nhỏ đi ra, nếu không cô ấy đi ra một mình, tôi sợ cô ấy sẽ bị lạc."
Y tá nhìn Tần Lãng ánh mắt càng nhu hòa: "Được rồi, chúng tôi đi chăm sóc mấy đứa bé, người mẹ sẽ nhanh chóng được đẩy ra."
Ước chừng vài phút sau, Tô Thi Hàm được đẩy ra ngoài, vừa mới sinh xong nên cô có vẻ yếu ớt, vừa ra khỏi cửa cô lập tức bắt đầu nhìn xung quanh.
Mặc dù biết mấy đứa bé ra ngoài trước, Tần Lãng có lẽ đang chăm sóc cho chúng, nhưng mà trong lòng vẫn là không kìm được chờ mong, muốn được nhìn thấy người quen thuộc.
Dù sao, cô cũng vừa hoàn thành một sự kiện trọng đại trong cuộc đời của mình.
Ngay khi Tô Thi Hàm có chút lạc lõng muốn thu hồi ánh mắt, thì một bóng người quen thuộc đột nhiên lao tới, cả người phát sáng chói lóa khiến người ta không mở mắt nổi.
“Thi Hàm, vất vả rồi.” Tần Lãng nắm tay cô, nhẹ giọng nói.
Vẻ mặt Tô Thi Hàm lúc này giống như được đón tia sáng đầu tiên của bình minh ngày mới, nụ cười rạng rỡ xuất hiện đập tan mây mù che khuất.
Cô khẽ gật đầu một cái, miệng thều thào hỏi: “Các con không sao chứ?”
Tần Lãng gật đầu, "Các bảo bối không sao. Bác sĩ nói chúng đều rất khỏe mạnh. Một anh trai, hai em gái, chúng đang ở trong phòng chờ, chúng ta một lát nữa sẽ được gặp bọn nhỏ.”
Trở lại phòng bệnh, tuy xe nôi của bọn nhỏ ở bên cạnh, thế nhưng Tần Lãng trước tiên thu xếp ổn thỏa cho Tô Thi Hàm, sau đó mới đem xe đẩy các con tới.
Mặc dù đã vừa gặp ba bé con lúc nãy vậy mà lúc này trông thấy bọn nhỏ, Tần Lãng vẫn cảm thấy rất kích động.
“Thi Hàm, hai con gái là cùng một trứng, nhìn giống nhau rất là đáng yêu, con trai cũng đáng yêu nhưng không cùng trứng với hai em gái, cô có muốn ôm bọn nhóc một cái không?”
Tô Thi Hàm trong phòng sinh đã biết được tình huống, nhưng bây giờ được nghe Tần Lãng nói lại, trong lòng cô lại thấy có cảm giác rất khác lạ.
Rất ấm áp và tốt đẹp.
“Tôi, tôi không dám, tôi sợ sẽ ôm không tốt.” Tô Thi Hàm nói thật, đây là lần đầu tiên cô làm mẹ, cô thật không dám vì sợ không cẩn thận làm đau bọn trẻ.