-
CHƯƠNG 40 (1) : HƠN CẢ ÁI MUỘI . . .
Sau khi mẹ Mạc và Mạc Dương Dương rời đi, Mạc Dao Dao cũng được xuất viện, đây là lần ở chung sau đầu tiên sau một tháng xa cách của họ, nên Vạn Niên Thanh rất hưng phấn, sau khi hắn nhảy nhót tung tăng khắp trong phòng, thì Mạc Dao Dao cảm thấy hắn ta không phải yêu lqd*Ngư quái hoa, mà phải là yêu quái khỉ mới đúng, nói không chừng còn có chút liên hệ máu mủ với Tôn đại thánh nữa, dù sao lúc Lục Tiểu Linh Đồng còn trẻ cũng một người khá là đẹp trai.
"Anh quá high [nguyên gốc đó, hiểu như “quá phởn, quá phấn khích” nha] à?" Khi đến lần thứ tư bản bút ký của Mạc Dao Dao đặt ở bên cạnh bị hắn thổi bay, thì rốt cuộc cô không nhịn được nói một câu. Thật ra thì Mạc Dao Dao biết Vạn Niên Thanh sẽ không làm hỏng bản bút ký của cô, vì người này thật sự còn tỉnh táo hơn cả cô, nên lần đầu tiên khi gặp hắn, trong lúc cô vì quá kinh sợ đến độ muốn dùng bản bút ký này đập hắn, hắn còn cố ý tiến lên ngăn cản cô và nói bản bút ký quá quý giá, cô không thể dùng nó đập hắn.
Hiện giờ Mạc Dao Dao đang cảm thấy trong nhà mình đang vô cùng thiếu một viên gạch, chắc chắn hôm nào đáy, cô phải đi đến chỗ công trình kiến trúc đang thi công nào đó, để lấy một xe chở gạch trở về nhà, ngày ngày cô ném gạch còn có thể luyện lực cánh tay và độ chuẩn xác khi ném, nói không chừng, ở thế vận hội Olympic vài năm sau, cô gái vô địch thế giới ở môn nâng tạ sẽ là cô, Mạc Dao Dao nữa ấy chứ.
Vạn Niên Thanh vẫn cười từ trên giường nhảy đến bên cạnh Mạc Dao Dao, khoảng cách vài mét ở trước mặt hắn cũng không khác mấy millimet lắm. Mạc Dao Dao cảm thấy khả năng cô trở thành người vô địch thế giới môn đẩy tạ là rất thấp, nhưng khả năng Vạn Niên Thanh trở thành người đàn ông đạt danh hiệu vô địch thế giới ở nhảy xa là trăm phần trăm, nhưng với điều kiện là sau đó, sẽ không có người của lqd*Ngư liên minh truy sát hắn."Dao Dao, rất lâu, rất lâu rồi anh không được ở cùng một phòng với em rồi, sao có thể không kích động chứ." Vạn Niên Thanh tiến lên kéo tay của Mạc Dao Dao, đôi mắt lóe sáng long lanh, khi nói hai chữ "rất lâu" thì giọng nói của hắn vô cùng ủy khuất, giống như đó không phải là một tháng mà là một thế kỷ.
Mặt Mạc Dao Dao co giât: "Thì ra là anh muốn hai người chúng ta ở chung một nhà sao? Xin anh nhớ là nhà này có hai phòng ở, anh một phòng, em ở một phòng."
Vạn Niên Thanh vô cùng mất mác cúi đầu, trong miệng lẩm bẩm: "Đã ở cùng nhau được một khoảng thời gian dài rồi, vậy mà cũng không được. . ."
"Ở cùng một phòng cũng được." Đột nhiên Mạc Dao Dao nói.
"Thật sao!" Vạn Niên Thanh ngay lập tức ngẩng đầu, đôi mắt to ngập nước, trong mắt có một chút mong đợi.
"Đương nhiên được, chỉ cần tối nay anh biến thành hoa rồi ngủ trên đất ngủ một đêm là được, chẳng phải trước kia chúng ta cũng đã làm vậy rồi, không phải sao ?." Mạc Dao Dao cười xấu xa một chút.
"Dao Dao, em thật xấu, như vậy chẳng phải là được nhìn mà không được ăn sao, so với việc không nhìn thấy, còn khó chịu hơn."
"Vậy thì anh về phòng của mình mà ngủ, đừng nhảy loạn ở trong phòng của em." Mạc Dao Dao phát hiện, bây giờ sức chịu đựng của mình đã cúng như tường bê tông rồi, cho dù xảy ra động đất 7 cấp thì cũng không sao cả. Tên này còn dám ở trước mặt mình nói muốn "ĂN" cô, rồ còn đòi ở cùng một phòng với cô, mà lqd*Ngư vẫn có thể làm như không có chuyện gì xảy ra như vậy, cô thật sự không phải người bình thường mà !
"Dao Dao, em không muốn tắm sao?" Vạn Niên Thanh nhìn từ trên xuống dưới khắp người của cô, cười đến không có ý tốt.
Tắm sao, đương nhiên là muốn tắm, còn nhất định phải tắm thật sạch, tắm thật kĩ càng. Suýt chút nữa thì cô đã bị nghẹn chết vì một tháng này, một tuần trước, khi lần đầu tiên cô cùng tắm với mẹ Mạc, cô cảm thấy khắp người mình rất thối, vì bác sĩ sợ ảnh hưởng tới vết thương nên không để cho tắm, trong khoảng thời gian này, vẫn luôn là mẹ Mạc lau người giúp cô. Không dễ dàng gì cô mới được bệnh viện thả ra, Mạc Dao Dao có cảm giác mình đã được sống lại, nhất định cô phải tắm rửa sạch sẽ dưới vòi hoa sen, và phải ngâm mình trong nước nóng một canh giờ [1 canh giờ = 2 tiếng ] !
Chỉ là có một gốc cây họ cỏ rõ ràng là muốn chơi tắm uyên ương mà, Mạc Dao Dao dĩ nhiên sẽ không để cho hắn được như lqd*Ngư ý, sau một cái tát "hôn" trên mặt hắn xong thì nói: "Đừng nằm mơ nữa, em chưa từng nghe qua rằng thực vật thích tắm đâu."
"Thực vật cũng cần phải có sự trao đổi vật chất mà!" Vạn Niên Thanh lớn tiếng kháng nghị, cũng bày tỏ rằng vì cần có sự trao đổi vật chất với bên ngoài, nên cơ thể sẽ có vết bẩn, nên mình nhất định phải mỗi ngày tắm rửa sạch sẽ.
Mạc Dao Dao lấy ra bình nước tưới cây, hướng phía hắn nặn ra hai câu: "Mau đến đây! Để em giúp anh làm sạch lá cây."
Vạn niên thanh chật vật né mấy cái, chỉ là khi Mạc Dao Dao thấy hắn tránh ra chỗ nào là lại phun nước ra chỗ hắn tránh đấy, chưa từng thấy phương pháp tránh cảu Vạn Niên Thanh đó chình là trực tiếp đi vào họng súng. Hơn nữa hắn còn vừa tránh, vừa kêu mấy câu "A ~~ đừng mà ~~". Mấy loại câu kiểu này thường được nghe thấy khi cả hai người đang rất thoải mái và cùng một lúc kêu lên, vì nó nên đã làm cho Mạc Dao Dao không khỏi phun về phía mặt của "tác giả" cảu mấy tiếng kêu kì lạ kia thêm mấy cái, phun chết tên này đi, phun chết cái cây đáng chết này đi!
Khi Vạn Niên Thanh về nhà thì lập tức đã cởi tây trang ra, chỉ còn có một thứ duy nhất mặc trên người, đó chính là chiếc quần đùi có màu xanh biếc vạn năm không thay đổi, chẳng qua là gần đây ống quần càng lúc càng ngắn, chiếc quần đùi từ chỗ chiếc quần tứ giác thì nay đã biến thành chiếc quần lót tam giác rồi, Mạc Dao Dao vô cùng hoài nghi có khi nào, chiếc quần đấy sẽ biến thành chỉ còn là chiếc đai lưng có màu xanh lá cây ở lqd*Ngư ở dưới người của hắn không, ngay cả từ "mẫn cảm" cũng không thể miêu tả hết được hình dáng của chiếc đai lưng đó đâu nhỉ .
Chơi một lát thì trên người hắn có chút ướt, trước ngực có những giọt nước lăn xuống dưới, một giọt lại một giọt rất trong suốt, giống như giọt sương buổi sáng sớm vậy.
Làn da của Vạn Niên Thanh hơi có màu lúa mạch, nhìn qua rất khỏe mạnh, không biết từ lúc nào, trước ngực của hắn lại có một chút cơ ngực, trên bụng có thể nhìn thấy cơ bụng sáu múi hoàn mỹ, cô thật sự không biết, một yêu quái hoa như hắn, từ trước đó cho tới bây giờ, không hề vận động, chỉ biết ở trong chậu hoa quang hợp thì làm sao lại có nhiều cơ bắp đến vậy cơ chứ. Chỉ là quả thực nhìn rất đẹp, giọt nước ở chỗ lồng ngực giống như là những giọt mồ hôi sau khi vận động sẽ xuất hiện ở trước ngực, vô cùng. . .
Hấp dẫn.
Trong đầu Mạc Dao Dao đột nhiên xuất hiện ra cái từ này, không hiểu vì sao mặt của cô đỏ lên, bỏ xuống bình tưới cây xuống đất không muốn chơi nữa, cô xoay người để đi vào phòng tắm tắm.
Ai ngờ lại bị một đôi cánh tay hữu lực ôm vào trong ngực, cơ thể không mặc gì của Vạn Niên Thanh gần như dán sát vào người cô, Mạc Dao lqd*Ngư Dao cảm nhận rất rõ ràng được có một thứ gì đó đang thay đổi.
Không phải chứ, như vậy cũng có thể sao! Mạc Dao Dao khóc không ra nước mắt, không hổ là lqd* cực kỳ M, thật là ngược hắn thế nào mà hắn lại hưng phấn như thế chứ.
"Dao Dao, Dao Dao. . . . . ." Từ phía sau lưng cô, Vạn Niên Thanh hôn mái tóc dài của cô, từ đỉnh đầu đến chỗ tai, hắn vẹt tóc ra, hôn nhẹ gáy của Mạc Dao Dao, đôi môi như lửa nóng vừa chạm đến làn da ở gáy của Mạc Dao Dao, không biết vì lý do gì mà thân thể của cô run lên một cái, so với việc lỗ tai của mình bị liếm và hôn lại càng làm cơ thể hưng phấn thêm.
Gáy là chỗ nhạy cảm của Mạc Dao Dao, điều này Triệu Kiến Minh cũng không biết, dù sao hai người bọn họ không có súng thật đạn thật qua, mà vị trí này cũng không phải dễ tìm như thế. Trước khi là bởi vì Ami luôn thích từ phía sau cấu cô, nên Mạc Dao Dao nên mới phát hiện ra gáy cảu mình nhạy cảm hơn so với những chỗ khác, lúc ấy cái gì cũng không hiểu, chỉ là lqd*Ngư sau này khi đã học qua kiến thức phổ thông thì mới hiểu chỗ đó là vùng mẫn cảm, kể từ đó cô không bao giờ cho người khác chạm vào chỗ đó. Ngay cả lúc sống cùng Triệu Kiến Minh, vì cố gắng giữ tỉnh táo, rất ít khi cô để cho hắn hôn mình từ phía sau.
Vạn Niên Thanh nhận thấy được cơ thể Mạc Dao Dao cứng ngắc, hắn dùng lực mút vào một chút, hàm răng khẽ chạm vào da, mang theo sự đau đớn rất nhỏ rồi hôn sâu, khiến cho Mạc Dao Dao không khỏi khẽ kêu lên một tiếng: "A ~~"
Tiếng kêu này mang theo độ rung, thật thấp , có chút đè nén, lại mang theo sự sợ hãi khó hiểu cùng mong đợi.
Vạn Niên Thanh bị một tiếng này kích thích làm cho toàn thân nóng lên, bàn tay đầy lửa nóng đi vào trong áo ngủ của Mạc Dao Dao, không ngừng vuốt ve thân thể mà mình đã khát vọng từ rất lâu này, đồng thời đôi môi của hắn cũng không rời đi gáy của cô, hôn đến độ làm cho khắp người cô tê dại.
"Không. . . A. . . Không cần. . . " Mạc Dao Dao nói không hết được một câu hoàn chỉnh, giọng nói mang theo chút đè nén lại là âm thanh hơi run run này của cô đối với Vạn Niên Thanh mà nói, quả thật nó chính là liều thuốc kích thích mạnh nhất, tay của hắn sờ tới trước ngực của Mạc Dao Dao, đột nhiên dừng lại ở phía trên đó.
"Dao Dao, em. . . Không có mặc. . ." Giọng nói Vạn Niên Thanh khàn khàn lại trầm thấp, và cũng thật là. . . quyến rũ muốn chết mà.
Cô . . . Chẳng qua là vì trong khoảng thời gian ở bệnh viện kia, cô không có mặc nó, nên bây giờ có chút không quen khi mặc thôi. Thế nên sau khi về nhà, cô lại cảm thấy vì trên tay còn có vết thương, nên việc cởi và mặc không có tiện, vì thế cô đã die nda leq don cởi nó xuống, và thay một cái áo ngủ khá thoải mái mà thôi, ai ngờ Vạn Niên Thanh, người từ trước đến vẫn nghe lời lại hóa thân làm người sói, không chờ tới lúc trăng rằm thì đã biến thân, làm cho cô giống như cởi quần áo, chờ hắn lâm hạnh vậy.
"Bỏ tay xuống!" Mạc Dao Dao cắn răng, rốt cuộc nói ra một câu đầy đủ, nhưng bởi vì chỗ nhạy cảm bị hắn niết ở trong tay, cho nên có vẻ khí thế hơi yếu.
"Không bỏ." Khó có được lần đầu tiên Vạn Niên Thanh không nghe lời, sau khi nói xong thì bàn tay liền bắt đầu di chuyển, nhẹ nhàng niết và bóp ở nơi đó.
Tay của Vạn Niên Thanh cũng không nhỏ, vốn dĩ là một yêu quái thì sẽ không có chút vết sẹo hoặc là vết chai nào, nhưng tay của hắn lại có chút thô ráp, không giống như lúc nhìn bề mặt trơn mịn như vậy, bàn die ndan leq uydon tay này giống như là lá cây của thực vật, thoạt nhìn là trơn nhẵn, nhưng thật ra thì lúc sờ lên thì sẽ phát hiện phía trên có rất nhiều lông gai ngắn.
Độ thô ráp như vậy lại sẽ vừa đủ để kích thích khi chạm vào chỗ da thịt hết sức nhạy cảm của Mạc Dao Dao, ngón tay thon dài đột nhiên chạm xẹt qua phần đỉnh nho nhỏ nhô lên, xúc cảm thô ráp khiến Mạc Dao Dao không ngừng được thanh âm, từng tiếng thật nhỏ thật thập đang trong miệng cô phát ra.
Môi của Vạn Niên Thanh vẫn không rời phần gáy của Mạc Dao Dao, một tay vuốt ve ở trước ngực cô, một tay chế trụ thật chặt hông của cô, không để cho cô chạy trốn mất hoặc là bởi vì đùi mềm mà ngã nhào.
Cảm giác của Mạc Dao Dao với không gian xung quanh đã hoàn toàn biến mất, hầu như không còn gì, chỉ có thể cảm giác được đôi môi như nóng của Vạn Niên Thanh và ngón tay đang không ngừng khiêu khích cô. Lý trí còn sót lại nói với cô rằng phải đẩy Vạn Niên Thanh, nhưng ở đáy lòng lại mơ hồ có sự mong đợi không biết hành động tiếp theo của Vạn Niên Thanh sẽ là gì.
Cũng không biết kéo dài bao lâu, khi Vạn Niên Thanh đã sờ đủ phần hai đóa hoa ở trước ngực, thì để bàn tay từ trong áo ngủ ra, suy nghĩ hiện giờ của Mạc Dao Dao đang rất loạn, một mặt là thở phào nhẹ nhõm, một mặt lại kỳ vọng hắn sẽ tiếp tục vuốt ve xuống dưới, die ndan leq uydon lại một khác là sợ muốn chết vì không biết hắn sẽ còn sờ tiếp chỗ nào nữa, và một mặt nữa lại khá mong đợi chuyện tiếp theo có thể đã xảy ra !
Thật là. . . Loạn hết cả rồi.
Ai ngờ Vạn Niên Thanh không có tiến thêm một bước xâm lược nữa, mà lại đưa bàn tay đi lên trên, chạm vào đôi môi của Mạc Dao Dao, ngón tay khẽ vuốt cánh môi, chút nhẹ chút nặng, lực đạo thay đổi nhịp nhàng làm cho đáy lòng Mạc Dao Dao dấy lên khát vọng. Này. . . Thật sự hắn không có lén lút luyện tập trước đấy chứ? Đang lúc mơ hồ, Mạc Dao Dao nghĩ lung tung.
"Dao Dao, chúng ta. . . Còn chưa từng hôn nhau hỉ?" Đôi môi Vạn Niên Thanh rời khỏi gáy của Mạc Dao Dao, nói nho nhỏ ở bên tai cô.
"Không nhớ nữa. . ."
"Không nhớ ?!" Thanh âm của Vạn Niên Thanh rõ ràng rất bất mãn.
"Hiện giờ. . . Suy nghĩ của em không rõ lắm ràng. . ." Mạc Dao Dao không biết mình đang nói cái gì nữa rồi, trong đầu tự nhiên xuất hiện một câu nói, tốc độ này cũng quá nhanh, quá nhanh, quá nhanh nhà! Nhưng cố tình cô lại không muốn cự tuyệt.
"Vậy để anh giúp em suy nghĩ kĩ cho."
Mạc Dao Dao còn chưa nhận thức được Vạn Niên Thanh đang nói cái gì, thì người của cô đã bị xoay die ndan leq uydon lại, cơ thể rơi vào một lồng ngực ấm áp, môi thì bị một đôi môi như lửa nóng che lại.
Triền miên, chỉ còn lại sự triền miên.
Môi cùng môi đụng chạm, lưỡi cùng lưỡi dây dưa, không rõ biết được lưỡi người nào ở trong miệng của người nào, đụng phải hàm răng là ai, đâu là cánh môi, còn đâu là đầu lưỡi.
Mọi suy nghĩ của Mạc Dao Dao bất thình lình đều biến mất, trong đầu một mảnh trống không, chỉ còn lại đôi môi Vạn Niên Thanh, cùng với lực đạo đang ôm chặt lấy người của cô.
Không tự chủ được giơ tay lên muốn ôm người này, muốn đáp lại nhiệt tình của hắn, tất cả die nda nle quyd on điều ấy đều là tự nguyện, Mạc Dao Dao không có chút giãy giụa nào.
Ai ngờ vì cô quá xúc động, mà lại quên mất tình trạng tay phải của mình, lúc giơ cánh tay lên muốn ôm hắn thì truyền tới đau đớn kịch liệt khiến ngay lập tức Mạc Dao Dao thanh tỉnh trở lại, cô "A" một tiếng. Vạn Niên Thanh nghe thấy tiếng này không hợp lý, vội vàng buông cô ra, ân cần hỏi: "Sao thế?"
"Tay bị thương." Mặt Mạc Dao Dao có chút hồng.
Vạn Niên Thanh không dám chạm vào cánh tay phải của cô, chẳng qua là ở trong hư không làm ra động tác chuẩn bị đỡ lấy nó, chau mày, chỉ chốc lát sau Mạc Dao Dao cảm giác được cánh tay ấm áp, không còn đau đớn như vừa rồi nữa.
"Anh . . ." Cô có chút kinh ngạc.
"Chỉ là một chút pháp thuật đơn giản thôi, nhưng không thể dùng thường xuyên, yêu khí không tốt với thân thể của em, tốt nhất vẫn là tự mình hồi phục."
Vạn Niên Thanh thấy Mạc Dao Dao không đau nữa, ôm hông của cô nói: "Bây giờ, áo die nda nle qu ydon của em gần như là bị anh cởi ra hết rồi, việc tiếp theo, hình như là tắm nhỉ?"
Lúc này Mạc Dao Dao đã khôi phục tỉnh táo, vỗ mạnh lên trên ngực của hắn một cái, âm thanh phát ra khá thanh thúy đấy.
"Em đi tắm! Còn anh thì tự mình giải quyết." Mạc Dao Dao xoay người đi vào phòng tắm, không hề nhìn lần nữa về chỗ hoa nở ra của Vạn Niên Thanh đang giống như cái lều nhỏ.
Lập tức Vạn Niên Thanh không có hơi sức, nằm ở ghế sa lon, cắn răng nghiện lợi kêu về phía với phòng tắm : "Mạc Dao Dao, anh không thèm so đo cùng với người tàn tật, anh sẽ chờ đến khi em khỏi hẳn phải."
"Ừ, chờ đến lúc đó xem bản lãnh của anh đã." Mạc Dao Dao cảm thấy rất kỳ quái, đối với những chuyện vừa mới xảy ra, cô không hề cảm thấy hối hận, trong làm die nda nle quyd on thì có chút ngượng ngùng, nhưng sau đó cũng không còn cảm giác xấu hổ gì nữa, chẳng lẽ làm việc này mà lại bình tĩnh như vậy, là bởi vì đối phương là Vạn Niên Thanh?
Trong phòng tắm truyền đến tiếng nước chảy, Vạn Niên Thanh nằm ở trên ghế sa lon nhìn lều nhỏ của mình, nhỏ giọng lầm bầm: "Mình nên làm cái gì bây giờ?"
"Anh quá high [nguyên gốc đó, hiểu như “quá phởn, quá phấn khích” nha] à?" Khi đến lần thứ tư bản bút ký của Mạc Dao Dao đặt ở bên cạnh bị hắn thổi bay, thì rốt cuộc cô không nhịn được nói một câu. Thật ra thì Mạc Dao Dao biết Vạn Niên Thanh sẽ không làm hỏng bản bút ký của cô, vì người này thật sự còn tỉnh táo hơn cả cô, nên lần đầu tiên khi gặp hắn, trong lúc cô vì quá kinh sợ đến độ muốn dùng bản bút ký này đập hắn, hắn còn cố ý tiến lên ngăn cản cô và nói bản bút ký quá quý giá, cô không thể dùng nó đập hắn.
Hiện giờ Mạc Dao Dao đang cảm thấy trong nhà mình đang vô cùng thiếu một viên gạch, chắc chắn hôm nào đáy, cô phải đi đến chỗ công trình kiến trúc đang thi công nào đó, để lấy một xe chở gạch trở về nhà, ngày ngày cô ném gạch còn có thể luyện lực cánh tay và độ chuẩn xác khi ném, nói không chừng, ở thế vận hội Olympic vài năm sau, cô gái vô địch thế giới ở môn nâng tạ sẽ là cô, Mạc Dao Dao nữa ấy chứ.
Vạn Niên Thanh vẫn cười từ trên giường nhảy đến bên cạnh Mạc Dao Dao, khoảng cách vài mét ở trước mặt hắn cũng không khác mấy millimet lắm. Mạc Dao Dao cảm thấy khả năng cô trở thành người vô địch thế giới môn đẩy tạ là rất thấp, nhưng khả năng Vạn Niên Thanh trở thành người đàn ông đạt danh hiệu vô địch thế giới ở nhảy xa là trăm phần trăm, nhưng với điều kiện là sau đó, sẽ không có người của lqd*Ngư liên minh truy sát hắn."Dao Dao, rất lâu, rất lâu rồi anh không được ở cùng một phòng với em rồi, sao có thể không kích động chứ." Vạn Niên Thanh tiến lên kéo tay của Mạc Dao Dao, đôi mắt lóe sáng long lanh, khi nói hai chữ "rất lâu" thì giọng nói của hắn vô cùng ủy khuất, giống như đó không phải là một tháng mà là một thế kỷ.
Mặt Mạc Dao Dao co giât: "Thì ra là anh muốn hai người chúng ta ở chung một nhà sao? Xin anh nhớ là nhà này có hai phòng ở, anh một phòng, em ở một phòng."
Vạn Niên Thanh vô cùng mất mác cúi đầu, trong miệng lẩm bẩm: "Đã ở cùng nhau được một khoảng thời gian dài rồi, vậy mà cũng không được. . ."
"Ở cùng một phòng cũng được." Đột nhiên Mạc Dao Dao nói.
"Thật sao!" Vạn Niên Thanh ngay lập tức ngẩng đầu, đôi mắt to ngập nước, trong mắt có một chút mong đợi.
"Đương nhiên được, chỉ cần tối nay anh biến thành hoa rồi ngủ trên đất ngủ một đêm là được, chẳng phải trước kia chúng ta cũng đã làm vậy rồi, không phải sao ?." Mạc Dao Dao cười xấu xa một chút.
"Dao Dao, em thật xấu, như vậy chẳng phải là được nhìn mà không được ăn sao, so với việc không nhìn thấy, còn khó chịu hơn."
"Vậy thì anh về phòng của mình mà ngủ, đừng nhảy loạn ở trong phòng của em." Mạc Dao Dao phát hiện, bây giờ sức chịu đựng của mình đã cúng như tường bê tông rồi, cho dù xảy ra động đất 7 cấp thì cũng không sao cả. Tên này còn dám ở trước mặt mình nói muốn "ĂN" cô, rồ còn đòi ở cùng một phòng với cô, mà lqd*Ngư vẫn có thể làm như không có chuyện gì xảy ra như vậy, cô thật sự không phải người bình thường mà !
"Dao Dao, em không muốn tắm sao?" Vạn Niên Thanh nhìn từ trên xuống dưới khắp người của cô, cười đến không có ý tốt.
Tắm sao, đương nhiên là muốn tắm, còn nhất định phải tắm thật sạch, tắm thật kĩ càng. Suýt chút nữa thì cô đã bị nghẹn chết vì một tháng này, một tuần trước, khi lần đầu tiên cô cùng tắm với mẹ Mạc, cô cảm thấy khắp người mình rất thối, vì bác sĩ sợ ảnh hưởng tới vết thương nên không để cho tắm, trong khoảng thời gian này, vẫn luôn là mẹ Mạc lau người giúp cô. Không dễ dàng gì cô mới được bệnh viện thả ra, Mạc Dao Dao có cảm giác mình đã được sống lại, nhất định cô phải tắm rửa sạch sẽ dưới vòi hoa sen, và phải ngâm mình trong nước nóng một canh giờ [1 canh giờ = 2 tiếng ] !
Chỉ là có một gốc cây họ cỏ rõ ràng là muốn chơi tắm uyên ương mà, Mạc Dao Dao dĩ nhiên sẽ không để cho hắn được như lqd*Ngư ý, sau một cái tát "hôn" trên mặt hắn xong thì nói: "Đừng nằm mơ nữa, em chưa từng nghe qua rằng thực vật thích tắm đâu."
"Thực vật cũng cần phải có sự trao đổi vật chất mà!" Vạn Niên Thanh lớn tiếng kháng nghị, cũng bày tỏ rằng vì cần có sự trao đổi vật chất với bên ngoài, nên cơ thể sẽ có vết bẩn, nên mình nhất định phải mỗi ngày tắm rửa sạch sẽ.
Mạc Dao Dao lấy ra bình nước tưới cây, hướng phía hắn nặn ra hai câu: "Mau đến đây! Để em giúp anh làm sạch lá cây."
Vạn niên thanh chật vật né mấy cái, chỉ là khi Mạc Dao Dao thấy hắn tránh ra chỗ nào là lại phun nước ra chỗ hắn tránh đấy, chưa từng thấy phương pháp tránh cảu Vạn Niên Thanh đó chình là trực tiếp đi vào họng súng. Hơn nữa hắn còn vừa tránh, vừa kêu mấy câu "A ~~ đừng mà ~~". Mấy loại câu kiểu này thường được nghe thấy khi cả hai người đang rất thoải mái và cùng một lúc kêu lên, vì nó nên đã làm cho Mạc Dao Dao không khỏi phun về phía mặt của "tác giả" cảu mấy tiếng kêu kì lạ kia thêm mấy cái, phun chết tên này đi, phun chết cái cây đáng chết này đi!
Khi Vạn Niên Thanh về nhà thì lập tức đã cởi tây trang ra, chỉ còn có một thứ duy nhất mặc trên người, đó chính là chiếc quần đùi có màu xanh biếc vạn năm không thay đổi, chẳng qua là gần đây ống quần càng lúc càng ngắn, chiếc quần đùi từ chỗ chiếc quần tứ giác thì nay đã biến thành chiếc quần lót tam giác rồi, Mạc Dao Dao vô cùng hoài nghi có khi nào, chiếc quần đấy sẽ biến thành chỉ còn là chiếc đai lưng có màu xanh lá cây ở lqd*Ngư ở dưới người của hắn không, ngay cả từ "mẫn cảm" cũng không thể miêu tả hết được hình dáng của chiếc đai lưng đó đâu nhỉ .
Chơi một lát thì trên người hắn có chút ướt, trước ngực có những giọt nước lăn xuống dưới, một giọt lại một giọt rất trong suốt, giống như giọt sương buổi sáng sớm vậy.
Làn da của Vạn Niên Thanh hơi có màu lúa mạch, nhìn qua rất khỏe mạnh, không biết từ lúc nào, trước ngực của hắn lại có một chút cơ ngực, trên bụng có thể nhìn thấy cơ bụng sáu múi hoàn mỹ, cô thật sự không biết, một yêu quái hoa như hắn, từ trước đó cho tới bây giờ, không hề vận động, chỉ biết ở trong chậu hoa quang hợp thì làm sao lại có nhiều cơ bắp đến vậy cơ chứ. Chỉ là quả thực nhìn rất đẹp, giọt nước ở chỗ lồng ngực giống như là những giọt mồ hôi sau khi vận động sẽ xuất hiện ở trước ngực, vô cùng. . .
Hấp dẫn.
Trong đầu Mạc Dao Dao đột nhiên xuất hiện ra cái từ này, không hiểu vì sao mặt của cô đỏ lên, bỏ xuống bình tưới cây xuống đất không muốn chơi nữa, cô xoay người để đi vào phòng tắm tắm.
Ai ngờ lại bị một đôi cánh tay hữu lực ôm vào trong ngực, cơ thể không mặc gì của Vạn Niên Thanh gần như dán sát vào người cô, Mạc Dao lqd*Ngư Dao cảm nhận rất rõ ràng được có một thứ gì đó đang thay đổi.
Không phải chứ, như vậy cũng có thể sao! Mạc Dao Dao khóc không ra nước mắt, không hổ là lqd* cực kỳ M, thật là ngược hắn thế nào mà hắn lại hưng phấn như thế chứ.
"Dao Dao, Dao Dao. . . . . ." Từ phía sau lưng cô, Vạn Niên Thanh hôn mái tóc dài của cô, từ đỉnh đầu đến chỗ tai, hắn vẹt tóc ra, hôn nhẹ gáy của Mạc Dao Dao, đôi môi như lửa nóng vừa chạm đến làn da ở gáy của Mạc Dao Dao, không biết vì lý do gì mà thân thể của cô run lên một cái, so với việc lỗ tai của mình bị liếm và hôn lại càng làm cơ thể hưng phấn thêm.
Gáy là chỗ nhạy cảm của Mạc Dao Dao, điều này Triệu Kiến Minh cũng không biết, dù sao hai người bọn họ không có súng thật đạn thật qua, mà vị trí này cũng không phải dễ tìm như thế. Trước khi là bởi vì Ami luôn thích từ phía sau cấu cô, nên Mạc Dao Dao nên mới phát hiện ra gáy cảu mình nhạy cảm hơn so với những chỗ khác, lúc ấy cái gì cũng không hiểu, chỉ là lqd*Ngư sau này khi đã học qua kiến thức phổ thông thì mới hiểu chỗ đó là vùng mẫn cảm, kể từ đó cô không bao giờ cho người khác chạm vào chỗ đó. Ngay cả lúc sống cùng Triệu Kiến Minh, vì cố gắng giữ tỉnh táo, rất ít khi cô để cho hắn hôn mình từ phía sau.
Vạn Niên Thanh nhận thấy được cơ thể Mạc Dao Dao cứng ngắc, hắn dùng lực mút vào một chút, hàm răng khẽ chạm vào da, mang theo sự đau đớn rất nhỏ rồi hôn sâu, khiến cho Mạc Dao Dao không khỏi khẽ kêu lên một tiếng: "A ~~"
Tiếng kêu này mang theo độ rung, thật thấp , có chút đè nén, lại mang theo sự sợ hãi khó hiểu cùng mong đợi.
Vạn Niên Thanh bị một tiếng này kích thích làm cho toàn thân nóng lên, bàn tay đầy lửa nóng đi vào trong áo ngủ của Mạc Dao Dao, không ngừng vuốt ve thân thể mà mình đã khát vọng từ rất lâu này, đồng thời đôi môi của hắn cũng không rời đi gáy của cô, hôn đến độ làm cho khắp người cô tê dại.
"Không. . . A. . . Không cần. . . " Mạc Dao Dao nói không hết được một câu hoàn chỉnh, giọng nói mang theo chút đè nén lại là âm thanh hơi run run này của cô đối với Vạn Niên Thanh mà nói, quả thật nó chính là liều thuốc kích thích mạnh nhất, tay của hắn sờ tới trước ngực của Mạc Dao Dao, đột nhiên dừng lại ở phía trên đó.
"Dao Dao, em. . . Không có mặc. . ." Giọng nói Vạn Niên Thanh khàn khàn lại trầm thấp, và cũng thật là. . . quyến rũ muốn chết mà.
Cô . . . Chẳng qua là vì trong khoảng thời gian ở bệnh viện kia, cô không có mặc nó, nên bây giờ có chút không quen khi mặc thôi. Thế nên sau khi về nhà, cô lại cảm thấy vì trên tay còn có vết thương, nên việc cởi và mặc không có tiện, vì thế cô đã die nda leq don cởi nó xuống, và thay một cái áo ngủ khá thoải mái mà thôi, ai ngờ Vạn Niên Thanh, người từ trước đến vẫn nghe lời lại hóa thân làm người sói, không chờ tới lúc trăng rằm thì đã biến thân, làm cho cô giống như cởi quần áo, chờ hắn lâm hạnh vậy.
"Bỏ tay xuống!" Mạc Dao Dao cắn răng, rốt cuộc nói ra một câu đầy đủ, nhưng bởi vì chỗ nhạy cảm bị hắn niết ở trong tay, cho nên có vẻ khí thế hơi yếu.
"Không bỏ." Khó có được lần đầu tiên Vạn Niên Thanh không nghe lời, sau khi nói xong thì bàn tay liền bắt đầu di chuyển, nhẹ nhàng niết và bóp ở nơi đó.
Tay của Vạn Niên Thanh cũng không nhỏ, vốn dĩ là một yêu quái thì sẽ không có chút vết sẹo hoặc là vết chai nào, nhưng tay của hắn lại có chút thô ráp, không giống như lúc nhìn bề mặt trơn mịn như vậy, bàn die ndan leq uydon tay này giống như là lá cây của thực vật, thoạt nhìn là trơn nhẵn, nhưng thật ra thì lúc sờ lên thì sẽ phát hiện phía trên có rất nhiều lông gai ngắn.
Độ thô ráp như vậy lại sẽ vừa đủ để kích thích khi chạm vào chỗ da thịt hết sức nhạy cảm của Mạc Dao Dao, ngón tay thon dài đột nhiên chạm xẹt qua phần đỉnh nho nhỏ nhô lên, xúc cảm thô ráp khiến Mạc Dao Dao không ngừng được thanh âm, từng tiếng thật nhỏ thật thập đang trong miệng cô phát ra.
Môi của Vạn Niên Thanh vẫn không rời phần gáy của Mạc Dao Dao, một tay vuốt ve ở trước ngực cô, một tay chế trụ thật chặt hông của cô, không để cho cô chạy trốn mất hoặc là bởi vì đùi mềm mà ngã nhào.
Cảm giác của Mạc Dao Dao với không gian xung quanh đã hoàn toàn biến mất, hầu như không còn gì, chỉ có thể cảm giác được đôi môi như nóng của Vạn Niên Thanh và ngón tay đang không ngừng khiêu khích cô. Lý trí còn sót lại nói với cô rằng phải đẩy Vạn Niên Thanh, nhưng ở đáy lòng lại mơ hồ có sự mong đợi không biết hành động tiếp theo của Vạn Niên Thanh sẽ là gì.
Cũng không biết kéo dài bao lâu, khi Vạn Niên Thanh đã sờ đủ phần hai đóa hoa ở trước ngực, thì để bàn tay từ trong áo ngủ ra, suy nghĩ hiện giờ của Mạc Dao Dao đang rất loạn, một mặt là thở phào nhẹ nhõm, một mặt lại kỳ vọng hắn sẽ tiếp tục vuốt ve xuống dưới, die ndan leq uydon lại một khác là sợ muốn chết vì không biết hắn sẽ còn sờ tiếp chỗ nào nữa, và một mặt nữa lại khá mong đợi chuyện tiếp theo có thể đã xảy ra !
Thật là. . . Loạn hết cả rồi.
Ai ngờ Vạn Niên Thanh không có tiến thêm một bước xâm lược nữa, mà lại đưa bàn tay đi lên trên, chạm vào đôi môi của Mạc Dao Dao, ngón tay khẽ vuốt cánh môi, chút nhẹ chút nặng, lực đạo thay đổi nhịp nhàng làm cho đáy lòng Mạc Dao Dao dấy lên khát vọng. Này. . . Thật sự hắn không có lén lút luyện tập trước đấy chứ? Đang lúc mơ hồ, Mạc Dao Dao nghĩ lung tung.
"Dao Dao, chúng ta. . . Còn chưa từng hôn nhau hỉ?" Đôi môi Vạn Niên Thanh rời khỏi gáy của Mạc Dao Dao, nói nho nhỏ ở bên tai cô.
"Không nhớ nữa. . ."
"Không nhớ ?!" Thanh âm của Vạn Niên Thanh rõ ràng rất bất mãn.
"Hiện giờ. . . Suy nghĩ của em không rõ lắm ràng. . ." Mạc Dao Dao không biết mình đang nói cái gì nữa rồi, trong đầu tự nhiên xuất hiện một câu nói, tốc độ này cũng quá nhanh, quá nhanh, quá nhanh nhà! Nhưng cố tình cô lại không muốn cự tuyệt.
"Vậy để anh giúp em suy nghĩ kĩ cho."
Mạc Dao Dao còn chưa nhận thức được Vạn Niên Thanh đang nói cái gì, thì người của cô đã bị xoay die ndan leq uydon lại, cơ thể rơi vào một lồng ngực ấm áp, môi thì bị một đôi môi như lửa nóng che lại.
Triền miên, chỉ còn lại sự triền miên.
Môi cùng môi đụng chạm, lưỡi cùng lưỡi dây dưa, không rõ biết được lưỡi người nào ở trong miệng của người nào, đụng phải hàm răng là ai, đâu là cánh môi, còn đâu là đầu lưỡi.
Mọi suy nghĩ của Mạc Dao Dao bất thình lình đều biến mất, trong đầu một mảnh trống không, chỉ còn lại đôi môi Vạn Niên Thanh, cùng với lực đạo đang ôm chặt lấy người của cô.
Không tự chủ được giơ tay lên muốn ôm người này, muốn đáp lại nhiệt tình của hắn, tất cả die nda nle quyd on điều ấy đều là tự nguyện, Mạc Dao Dao không có chút giãy giụa nào.
Ai ngờ vì cô quá xúc động, mà lại quên mất tình trạng tay phải của mình, lúc giơ cánh tay lên muốn ôm hắn thì truyền tới đau đớn kịch liệt khiến ngay lập tức Mạc Dao Dao thanh tỉnh trở lại, cô "A" một tiếng. Vạn Niên Thanh nghe thấy tiếng này không hợp lý, vội vàng buông cô ra, ân cần hỏi: "Sao thế?"
"Tay bị thương." Mặt Mạc Dao Dao có chút hồng.
Vạn Niên Thanh không dám chạm vào cánh tay phải của cô, chẳng qua là ở trong hư không làm ra động tác chuẩn bị đỡ lấy nó, chau mày, chỉ chốc lát sau Mạc Dao Dao cảm giác được cánh tay ấm áp, không còn đau đớn như vừa rồi nữa.
"Anh . . ." Cô có chút kinh ngạc.
"Chỉ là một chút pháp thuật đơn giản thôi, nhưng không thể dùng thường xuyên, yêu khí không tốt với thân thể của em, tốt nhất vẫn là tự mình hồi phục."
Vạn Niên Thanh thấy Mạc Dao Dao không đau nữa, ôm hông của cô nói: "Bây giờ, áo die nda nle qu ydon của em gần như là bị anh cởi ra hết rồi, việc tiếp theo, hình như là tắm nhỉ?"
Lúc này Mạc Dao Dao đã khôi phục tỉnh táo, vỗ mạnh lên trên ngực của hắn một cái, âm thanh phát ra khá thanh thúy đấy.
"Em đi tắm! Còn anh thì tự mình giải quyết." Mạc Dao Dao xoay người đi vào phòng tắm, không hề nhìn lần nữa về chỗ hoa nở ra của Vạn Niên Thanh đang giống như cái lều nhỏ.
Lập tức Vạn Niên Thanh không có hơi sức, nằm ở ghế sa lon, cắn răng nghiện lợi kêu về phía với phòng tắm : "Mạc Dao Dao, anh không thèm so đo cùng với người tàn tật, anh sẽ chờ đến khi em khỏi hẳn phải."
"Ừ, chờ đến lúc đó xem bản lãnh của anh đã." Mạc Dao Dao cảm thấy rất kỳ quái, đối với những chuyện vừa mới xảy ra, cô không hề cảm thấy hối hận, trong làm die nda nle quyd on thì có chút ngượng ngùng, nhưng sau đó cũng không còn cảm giác xấu hổ gì nữa, chẳng lẽ làm việc này mà lại bình tĩnh như vậy, là bởi vì đối phương là Vạn Niên Thanh?
Trong phòng tắm truyền đến tiếng nước chảy, Vạn Niên Thanh nằm ở trên ghế sa lon nhìn lều nhỏ của mình, nhỏ giọng lầm bầm: "Mình nên làm cái gì bây giờ?"