Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 488
Tần Du Phàm kinh ngạc phát hiện, cái người đàn ông trung niên này chính là người vừa rồi cô thoáng nhìn thấy cùng nói chuyện với Giản Nhất Lăng!
Giản Nhất Lăng còn quen biết với người của bệnh viện Lạc Hải Sâm sao?
Người đàn ông trung niên hướng đến mọi người bắt đầu tự giới thiệu.
"Xin chào các vị giáo sư cùng các vị khách mời, tôi tên là Lý Trác Gia, là nhân viên của bệnh viện Lạc Hải Sâm."
Chỉ một câu nói này, dưới đài liền vang lên tiếng sấm vỗ tay.
Sau đó Lý Trác Gia tạm thời trở thành người diễn thuyết, hướng về mọi người diễn thuyết một đề tài ngắn gọn về phương diện y học.
Ở một mức độ nào đó, ông đã cho mọi người thấy được trình độ y học của mình.
Nhưng mà về vấn đề mọi người vẫn bàn tán riêng là chuyện tuyển dụng, ông lại chưa đề cập đến.
Chuyện này làm trong lòng mọi người dưới đài có chút ngứa ngáy.
Những nội dung diễn thuyết sau đó, mọi người hầu như đều chăm chú nghe, lực chú ý đều ở trên người đàn ông trung niên tên Lý Trác Gia kia.
###
Thời điểm kết thúc hội nghị giao lưu học thuật, Tần Du Phàm tìm thấy Giản Nhất Lăng, hơn nữa còn cản đường đi của cô.
"Cô quen biết với vị Lý tiên sinh kia?" Tần Du Phàm cũng không quá xác định, bởi vì cô ấy chỉ thấy Giản Nhất Lăng cùng Lý Trác Gia cùng nhau nói chuyện, cụ thể nói cái gì cô ấy không nghe được.
"Ân." Giản Nhất Lăng không phủ nhận chuyện này.
"Cô.. như thế nào quen biết?" Trong lòng Tần Du Phàm tràn đầy tò mò.
Người như vậy, Giản Nhất Lăng lại như thế nào có thể quen biết?
Người của bệnh viện Lạc Hải Sâm có tiếng là thần bí.
"Quen biết lúc làm nghiên cứu."
Tần Du Phàm nhớ ra, Giản Nhất Lăng hình như ở nước ngoài đi theo một vị chuyên gia y học là một giáo sư thực nổi danh trong ngành y, có lẽ là thông qua vị chuyên gia kia gián tiếp mà quen biết?
Giải thích như vậy, còn có thể dễ hiểu một chút.
"Giúp tôi giới thiệu, tiền thù lao tuỳ vào cô." Tần Du Phàm ngữ khí cao ngạo trước sau như một.
Nhưng mà không biết có phải chính cô ấy cũng cảm giác được có chút ngại ngùng hay không, mà thời điểm nói chuyện, đôi mắt không có nhìn thẳng vào Giản Nhất Lăng.
"Từ chối." Giản Nhất Lăng từ chối đến không chút do dự.
Âm thanh nghe còn rất mềm mại, không phải là cái kiểu từ chối phi thường cường ngạnh.
Nhưng người quen thuộc Giản Nhất Lăng đều biết, cô nói từ chối, chính là từ chối, cùng giọng nói cũng không có một chút nào quan hệ.
"Cô.." Tần Du Phàm một hơi bị chắn ở ngực, không thể đi lên cũng không hạ xuống được.
Nha đầu chết tiệt này như thế nào lại chán ghét như vậy?
Cô ấy trước kia chỉ là chướng mắt cô, hiện tại là thật sự chán ghét cô!
Hít sâu một hơi, Tần Du Phàm nói, "Không phải chỉ nhờ cô giúp đỡ giới thiệu một chút thôi sao? Cũng sẽ không có tổn hại gì đến cô, tôi cũng sẽ không làm chuyện xúc phạm tới Lý tiên sinh, cũng sẽ không cưỡng bách ông ấy, chính là muốn làm quen với ông ấy một chút!"
"Vậy chính cô tự mình tìm ông ấy, cứ hỏi chuyện bình thường, ông ấy sẽ hiểu."
Lý Trác Gia chính là người phụ trách đối ngoại, các chuyện giao lưu thông thường đều là do ông làm.
Sau khi Lý Trác Gia lựa chọn xong thì Giản Nhất Lăng mới gặp.
Hiện tại Tần Du Phàm đang làm thao tác trái ngược.
Tần Du Phàm thật là bị Giản Nhất Lăng làm cho tức chết rồi, cái người này như thế nào lại cứng nhắc như vậy? Cho cô ấy cách kiếm tiền mà cô ấy cũng không cần!
"Tôi không muốn ông ấy lưu lại ấn tượng không tốt! Có người giới thiệu sẽ tốt hơn rất nhiều!"
Tần Du Phàm biết rõ ấn tượng đầu tiên của một người là rất quan trọng, cô ấy không muốn đánh cuộc trong chuyện này, cho nên mới muốn nhờ Giản Nhất Lăng giúp cô ấy giới thiệu.
Bởi vì vừa rồi cô ấy nhìn thấy Giản Nhất Lăng cùng người đàn ông trung niên kia nói chuyện thật lâu, quan hệ rõ ràng là không tồi, thích hợp làm người giới thiệu.
"Cô cứ tìm ông ấy bình thường, sẽ không lưu lại ấn tượng không tốt."
Giản Nhất Lăng thật sự không cảm thấy cần phải có người trung gian hỗ trợ giới thiệu, nếu Tần Du phàm là có việc cùng Lý Trác Gia nói.
Giản Nhất Lăng còn quen biết với người của bệnh viện Lạc Hải Sâm sao?
Người đàn ông trung niên hướng đến mọi người bắt đầu tự giới thiệu.
"Xin chào các vị giáo sư cùng các vị khách mời, tôi tên là Lý Trác Gia, là nhân viên của bệnh viện Lạc Hải Sâm."
Chỉ một câu nói này, dưới đài liền vang lên tiếng sấm vỗ tay.
Sau đó Lý Trác Gia tạm thời trở thành người diễn thuyết, hướng về mọi người diễn thuyết một đề tài ngắn gọn về phương diện y học.
Ở một mức độ nào đó, ông đã cho mọi người thấy được trình độ y học của mình.
Nhưng mà về vấn đề mọi người vẫn bàn tán riêng là chuyện tuyển dụng, ông lại chưa đề cập đến.
Chuyện này làm trong lòng mọi người dưới đài có chút ngứa ngáy.
Những nội dung diễn thuyết sau đó, mọi người hầu như đều chăm chú nghe, lực chú ý đều ở trên người đàn ông trung niên tên Lý Trác Gia kia.
###
Thời điểm kết thúc hội nghị giao lưu học thuật, Tần Du Phàm tìm thấy Giản Nhất Lăng, hơn nữa còn cản đường đi của cô.
"Cô quen biết với vị Lý tiên sinh kia?" Tần Du Phàm cũng không quá xác định, bởi vì cô ấy chỉ thấy Giản Nhất Lăng cùng Lý Trác Gia cùng nhau nói chuyện, cụ thể nói cái gì cô ấy không nghe được.
"Ân." Giản Nhất Lăng không phủ nhận chuyện này.
"Cô.. như thế nào quen biết?" Trong lòng Tần Du Phàm tràn đầy tò mò.
Người như vậy, Giản Nhất Lăng lại như thế nào có thể quen biết?
Người của bệnh viện Lạc Hải Sâm có tiếng là thần bí.
"Quen biết lúc làm nghiên cứu."
Tần Du Phàm nhớ ra, Giản Nhất Lăng hình như ở nước ngoài đi theo một vị chuyên gia y học là một giáo sư thực nổi danh trong ngành y, có lẽ là thông qua vị chuyên gia kia gián tiếp mà quen biết?
Giải thích như vậy, còn có thể dễ hiểu một chút.
"Giúp tôi giới thiệu, tiền thù lao tuỳ vào cô." Tần Du Phàm ngữ khí cao ngạo trước sau như một.
Nhưng mà không biết có phải chính cô ấy cũng cảm giác được có chút ngại ngùng hay không, mà thời điểm nói chuyện, đôi mắt không có nhìn thẳng vào Giản Nhất Lăng.
"Từ chối." Giản Nhất Lăng từ chối đến không chút do dự.
Âm thanh nghe còn rất mềm mại, không phải là cái kiểu từ chối phi thường cường ngạnh.
Nhưng người quen thuộc Giản Nhất Lăng đều biết, cô nói từ chối, chính là từ chối, cùng giọng nói cũng không có một chút nào quan hệ.
"Cô.." Tần Du Phàm một hơi bị chắn ở ngực, không thể đi lên cũng không hạ xuống được.
Nha đầu chết tiệt này như thế nào lại chán ghét như vậy?
Cô ấy trước kia chỉ là chướng mắt cô, hiện tại là thật sự chán ghét cô!
Hít sâu một hơi, Tần Du Phàm nói, "Không phải chỉ nhờ cô giúp đỡ giới thiệu một chút thôi sao? Cũng sẽ không có tổn hại gì đến cô, tôi cũng sẽ không làm chuyện xúc phạm tới Lý tiên sinh, cũng sẽ không cưỡng bách ông ấy, chính là muốn làm quen với ông ấy một chút!"
"Vậy chính cô tự mình tìm ông ấy, cứ hỏi chuyện bình thường, ông ấy sẽ hiểu."
Lý Trác Gia chính là người phụ trách đối ngoại, các chuyện giao lưu thông thường đều là do ông làm.
Sau khi Lý Trác Gia lựa chọn xong thì Giản Nhất Lăng mới gặp.
Hiện tại Tần Du Phàm đang làm thao tác trái ngược.
Tần Du Phàm thật là bị Giản Nhất Lăng làm cho tức chết rồi, cái người này như thế nào lại cứng nhắc như vậy? Cho cô ấy cách kiếm tiền mà cô ấy cũng không cần!
"Tôi không muốn ông ấy lưu lại ấn tượng không tốt! Có người giới thiệu sẽ tốt hơn rất nhiều!"
Tần Du Phàm biết rõ ấn tượng đầu tiên của một người là rất quan trọng, cô ấy không muốn đánh cuộc trong chuyện này, cho nên mới muốn nhờ Giản Nhất Lăng giúp cô ấy giới thiệu.
Bởi vì vừa rồi cô ấy nhìn thấy Giản Nhất Lăng cùng người đàn ông trung niên kia nói chuyện thật lâu, quan hệ rõ ràng là không tồi, thích hợp làm người giới thiệu.
"Cô cứ tìm ông ấy bình thường, sẽ không lưu lại ấn tượng không tốt."
Giản Nhất Lăng thật sự không cảm thấy cần phải có người trung gian hỗ trợ giới thiệu, nếu Tần Du phàm là có việc cùng Lý Trác Gia nói.