Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 34
Bọn nó dạo từ quầy này sang quầy khác. Có biết bao nhiêu đồ để mua. Một lúc sau
- Hơ, tớ đói bụng_Jen vừa xoa bụng vừa nói
- Em cũng vậy
- Vậy chúng ta đi ăn. Tiện thể chờ Bill và Ran luôn_Nó nói
- Ok_Hai nàng kia nhảy cẫng lên. Bọn nó đã không ăn gì từ lúc lên máy bay rồi. Còn sức đi chơi thế này, bọn nó cũng giỏi thật. 3 người bọn nó kéo đến quầy ăn dưới tầng trệt. Ngồi vào cái bàn khuất nhất, nó chống cằm nhìn ra đường. Đường phố bây giờ thật đông đúc, xe cộ qua lại tấp nập. Nó cứ thả hồn vào quang cảnh bên ngoài cho đến khi nghe thấy tiếng anh phục vụ gọi mình. Nó ngước lên nhìn anh phục vụ. Vẻ đẹp của nó làm cho anh phục vụ phải đơ người ra. Vài phút sau mới lắp bắp
- Xin...xin hỏi cô dùng gì?
- Cho tôi một hamberger và một ly sữa đá_Nó đặt menu xuống rồi nhìn anh phục vụ nói.
- Vâng_Anh phục vụ vội chạy đi. Cứ đứng đó nhìn bọn nó sẽ bị đuổi việc mất. Rồi nó lại hướng mắt ra đường. Bỗng có vài tiếng hò hét vang lên. Nó không cần nhìn cũng biết chuyện gì đang diễn ra. Nó chẳng thèm liếc mắt nhìn đến 1 lần, vẫn hướng mắt ra đường. Còn Jen và Joe thì chỉ biết lắc đầu cho đám con gái hám trai này. Tình hình là có 9 anh chàng đang bước vào quán ăn. Đi bên cạnh còn 4 cô gái nữa
- Ở đâu cũng có thể loại này_Jen chẹp miệng
- Sao họ lại như thế nhỉ?_Joe cũng góp lời.
- 2 người đang nói về ai thế?_Bill và Ran cuối cùng cũng đến rồi
- Đang nói về cái bọn con gái hám trai_Joe khinh khỉnh nói
- À_Bill gật gù như đã hiểu ra. Cậu nhóc kéo ghế ngồi xuống bên cạnh Joe còn Ran thì ngồi xuống bên cạnh nó
- Nè, cậu nhìn chàng nào ngoài đường mà say sưa thế hả?_Ran đánh nó
- Nhìn thằng điên! Con trai chỉ là thứ bỏ đi!_Nó quay phắt mặt sang nhìn Ran
- Nè chị, em cũng là con trai đấy!_Bill hét toáng lên
- Đồ ăn đến rồi kìa_Joe nhìn xe đồ ăn đang được đây tới nói
- Im lặng và đánh chén đi_Jen hồ hởi rồi khởi màn ăn uống. Bọn nó tập trung vào chuyên môn của mình, không ai nói với nhau lời nào. Sau khi đánh chén xong mọi thứ, Bọn nó đứng lên rồi bỏ đi. Vừa ra đến cửa thì có một cô gái va phải Jen. Cô ta té xuống sàn nhà
- Ôi đau quá!
- Bạn không sao chứ?_Jen đưa tay kéo cô gái đó lên
- Không sao! Chỉ là cái mông nó tiếp đất hơi mạnh thôi!
- Chị Sin, Rin_Bill lên tiếng
- Ủa, em quen họ à Bill?_Jen ngạc nhiên nhìn Bill
- Họ là thành viên cấp A của Queen đấy
- Queen? Là gì vậy?_Ran trưng ra bộ mặt ngơ ngác
- Hớ! Mọi người không biết Queen sao?_Rin bất ngờ. Queen nổi tiếng đến thế sao lại có người không biết_Mấy người mới ở trên trời rớt xuống à?
- Không nhất thiết bọn tôi phải biết đến cái bang gì gì đó của mấy người._Rin và Sin giờ mới để ý đến nó-người không nói tiếng nào từ nãy đến giờ. Ánh mắt của Sin và Rin vừa quét đến mặt nó thì dừng lại. Trên mặt hai người không giấu nỗi sự bất ngờ. Nó khó chịu khi có người nhìn mình như thế. Chẳng thèm để ý đến họ nữa nó bước đi. Nhưng đi chưa được 2 bước thì nó bị ai đó kéo ngược lại
- Bi? Cậu là Bi phải không?_Sin nhìn nó với vẻ hốt hoảng xen chút lo sợ (Đúng rồi đấy ạ)
- Là chị phải không Bi?_Rin nức nở nhìn nó. Nó đã khó chịu giờ lại càng khó chịu hơn. Hất tung cánh tay của Sin ra, nó quay lưng lại
- Nhầm người rồi._Rồi nó bước đi. Jen, Bill và Ran cũng đi theo nó
- Chị ấy là vậy đấy ạ. Hai chị bỏ qua cho_Joe cười cười rồi cũng đuổi theo. Chỉ còn lại 2 người con gái thất thần đứng đó
- Nhầm người sao? Nhưng nhưng cô gái đó rất giống Bi mà_Sin thẫn thờ
- Đúng vậy. Không thể nào nhầm được_Rin lắc lắc đầu. 7 năm đúng là một thời gian dài nhưng 7 năm chưa thể thay đổi được khuôn mặt của nó. Khuôn mặt nó bây giờ vẫn còn vài nét giống với lúc nhỏ. Sin và Rin lửng thửng bước vào nhà hàng. Nhìn thấy khuôn mặt thất thần của hai nhỏ, Jin lo lắng hỏi
- Có chuyện gì thế? Vừa nãy 2 người còn vui vẻ lắm mà.
- Ơ Rin, em vừa mới khóc sao?_Sam nhìn Rin lo lắng. Khóe mắt Rin vẫn còn đọng lại nước mắt kìa
- Chị ơi!_Rin ôm chầm lấy Sam mà khóc. Mọi người trong nhà hàng đều quay qua nhìn nhỏ
- Có chuyện gì thế? 2 người nói đi. Ai chọc 2 người sao?_Jun nổi đóa
- Không. Vừa rồi bọn tớ vừa thấy một người giống Bi như đúc_Sin cúi gằm mặt nói. Tất cả mọi người đều buông đũa nhìn Sin.
- Có thật không? Người đó đâu? Chắc chắn đó là con bé rồi. Sao cậu không giữ nó lại?_Bun hoảng lên. Trong lòng anh đang dâng lên một niềm hi vọng. Hi vọng đó là đứa em gái bé bỏng của anh. Hắn chẳng nói gì chỉ trân trân nhìn Sin. Hắn sợ người đó không phải là Bi. Hắn không dám hi vọng vì hi vọng càng nhiều thì thất vọng càng cao
- Người đó đi rồi!_Nước mắt Sin cũng rơi xuống
- Sao cậu lại để cậu ấy đi như vậy?_Rika lên tiếng trách Sin
(Trong phần giới thiệu nhân vật, mình có viết nhầm một chỗ. Có đến 2 Ran luôn. Mình đổi Trần Hoàng Như Bình thành Laysi nhá)
- Bọn em đã giữ lại nhưng người đó bảo nhầm người. Chị ấy nhìn bọn em như hai người xa lạ ý._Rin nức nở nói_Nhưng quả thật chị ấy rất giống chị Bi. Giống đến từng chi tiết luôn
- Phải điều tra về cô gái đó, rất có thể đó là Bi._Jin trầm ngâm hồi lâu rồi lên tiếng
- Nhưng chúng ta phải bắt đầu từ đâu. Chúng ta không biết gì về cô ta cả_Wan nói
- Đúng rồi. Cô gái đó vừa đi với Bill và Joe_Rin buông Sam ra và nói.
- Bill và Joe? Quản lí của bar Devil á hả?
- Ừm
- Vậy tối nay chúng ta đến gặp hai người đó_Rồi cả bọn cũng đứng lên ra về. Chẳng ai còn tâm trạng để ăn uống nữa. Họ đang rất mong chờ buổi tối đến.
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
- Hơ, tớ đói bụng_Jen vừa xoa bụng vừa nói
- Em cũng vậy
- Vậy chúng ta đi ăn. Tiện thể chờ Bill và Ran luôn_Nó nói
- Ok_Hai nàng kia nhảy cẫng lên. Bọn nó đã không ăn gì từ lúc lên máy bay rồi. Còn sức đi chơi thế này, bọn nó cũng giỏi thật. 3 người bọn nó kéo đến quầy ăn dưới tầng trệt. Ngồi vào cái bàn khuất nhất, nó chống cằm nhìn ra đường. Đường phố bây giờ thật đông đúc, xe cộ qua lại tấp nập. Nó cứ thả hồn vào quang cảnh bên ngoài cho đến khi nghe thấy tiếng anh phục vụ gọi mình. Nó ngước lên nhìn anh phục vụ. Vẻ đẹp của nó làm cho anh phục vụ phải đơ người ra. Vài phút sau mới lắp bắp
- Xin...xin hỏi cô dùng gì?
- Cho tôi một hamberger và một ly sữa đá_Nó đặt menu xuống rồi nhìn anh phục vụ nói.
- Vâng_Anh phục vụ vội chạy đi. Cứ đứng đó nhìn bọn nó sẽ bị đuổi việc mất. Rồi nó lại hướng mắt ra đường. Bỗng có vài tiếng hò hét vang lên. Nó không cần nhìn cũng biết chuyện gì đang diễn ra. Nó chẳng thèm liếc mắt nhìn đến 1 lần, vẫn hướng mắt ra đường. Còn Jen và Joe thì chỉ biết lắc đầu cho đám con gái hám trai này. Tình hình là có 9 anh chàng đang bước vào quán ăn. Đi bên cạnh còn 4 cô gái nữa
- Ở đâu cũng có thể loại này_Jen chẹp miệng
- Sao họ lại như thế nhỉ?_Joe cũng góp lời.
- 2 người đang nói về ai thế?_Bill và Ran cuối cùng cũng đến rồi
- Đang nói về cái bọn con gái hám trai_Joe khinh khỉnh nói
- À_Bill gật gù như đã hiểu ra. Cậu nhóc kéo ghế ngồi xuống bên cạnh Joe còn Ran thì ngồi xuống bên cạnh nó
- Nè, cậu nhìn chàng nào ngoài đường mà say sưa thế hả?_Ran đánh nó
- Nhìn thằng điên! Con trai chỉ là thứ bỏ đi!_Nó quay phắt mặt sang nhìn Ran
- Nè chị, em cũng là con trai đấy!_Bill hét toáng lên
- Đồ ăn đến rồi kìa_Joe nhìn xe đồ ăn đang được đây tới nói
- Im lặng và đánh chén đi_Jen hồ hởi rồi khởi màn ăn uống. Bọn nó tập trung vào chuyên môn của mình, không ai nói với nhau lời nào. Sau khi đánh chén xong mọi thứ, Bọn nó đứng lên rồi bỏ đi. Vừa ra đến cửa thì có một cô gái va phải Jen. Cô ta té xuống sàn nhà
- Ôi đau quá!
- Bạn không sao chứ?_Jen đưa tay kéo cô gái đó lên
- Không sao! Chỉ là cái mông nó tiếp đất hơi mạnh thôi!
- Chị Sin, Rin_Bill lên tiếng
- Ủa, em quen họ à Bill?_Jen ngạc nhiên nhìn Bill
- Họ là thành viên cấp A của Queen đấy
- Queen? Là gì vậy?_Ran trưng ra bộ mặt ngơ ngác
- Hớ! Mọi người không biết Queen sao?_Rin bất ngờ. Queen nổi tiếng đến thế sao lại có người không biết_Mấy người mới ở trên trời rớt xuống à?
- Không nhất thiết bọn tôi phải biết đến cái bang gì gì đó của mấy người._Rin và Sin giờ mới để ý đến nó-người không nói tiếng nào từ nãy đến giờ. Ánh mắt của Sin và Rin vừa quét đến mặt nó thì dừng lại. Trên mặt hai người không giấu nỗi sự bất ngờ. Nó khó chịu khi có người nhìn mình như thế. Chẳng thèm để ý đến họ nữa nó bước đi. Nhưng đi chưa được 2 bước thì nó bị ai đó kéo ngược lại
- Bi? Cậu là Bi phải không?_Sin nhìn nó với vẻ hốt hoảng xen chút lo sợ (Đúng rồi đấy ạ)
- Là chị phải không Bi?_Rin nức nở nhìn nó. Nó đã khó chịu giờ lại càng khó chịu hơn. Hất tung cánh tay của Sin ra, nó quay lưng lại
- Nhầm người rồi._Rồi nó bước đi. Jen, Bill và Ran cũng đi theo nó
- Chị ấy là vậy đấy ạ. Hai chị bỏ qua cho_Joe cười cười rồi cũng đuổi theo. Chỉ còn lại 2 người con gái thất thần đứng đó
- Nhầm người sao? Nhưng nhưng cô gái đó rất giống Bi mà_Sin thẫn thờ
- Đúng vậy. Không thể nào nhầm được_Rin lắc lắc đầu. 7 năm đúng là một thời gian dài nhưng 7 năm chưa thể thay đổi được khuôn mặt của nó. Khuôn mặt nó bây giờ vẫn còn vài nét giống với lúc nhỏ. Sin và Rin lửng thửng bước vào nhà hàng. Nhìn thấy khuôn mặt thất thần của hai nhỏ, Jin lo lắng hỏi
- Có chuyện gì thế? Vừa nãy 2 người còn vui vẻ lắm mà.
- Ơ Rin, em vừa mới khóc sao?_Sam nhìn Rin lo lắng. Khóe mắt Rin vẫn còn đọng lại nước mắt kìa
- Chị ơi!_Rin ôm chầm lấy Sam mà khóc. Mọi người trong nhà hàng đều quay qua nhìn nhỏ
- Có chuyện gì thế? 2 người nói đi. Ai chọc 2 người sao?_Jun nổi đóa
- Không. Vừa rồi bọn tớ vừa thấy một người giống Bi như đúc_Sin cúi gằm mặt nói. Tất cả mọi người đều buông đũa nhìn Sin.
- Có thật không? Người đó đâu? Chắc chắn đó là con bé rồi. Sao cậu không giữ nó lại?_Bun hoảng lên. Trong lòng anh đang dâng lên một niềm hi vọng. Hi vọng đó là đứa em gái bé bỏng của anh. Hắn chẳng nói gì chỉ trân trân nhìn Sin. Hắn sợ người đó không phải là Bi. Hắn không dám hi vọng vì hi vọng càng nhiều thì thất vọng càng cao
- Người đó đi rồi!_Nước mắt Sin cũng rơi xuống
- Sao cậu lại để cậu ấy đi như vậy?_Rika lên tiếng trách Sin
(Trong phần giới thiệu nhân vật, mình có viết nhầm một chỗ. Có đến 2 Ran luôn. Mình đổi Trần Hoàng Như Bình thành Laysi nhá)
- Bọn em đã giữ lại nhưng người đó bảo nhầm người. Chị ấy nhìn bọn em như hai người xa lạ ý._Rin nức nở nói_Nhưng quả thật chị ấy rất giống chị Bi. Giống đến từng chi tiết luôn
- Phải điều tra về cô gái đó, rất có thể đó là Bi._Jin trầm ngâm hồi lâu rồi lên tiếng
- Nhưng chúng ta phải bắt đầu từ đâu. Chúng ta không biết gì về cô ta cả_Wan nói
- Đúng rồi. Cô gái đó vừa đi với Bill và Joe_Rin buông Sam ra và nói.
- Bill và Joe? Quản lí của bar Devil á hả?
- Ừm
- Vậy tối nay chúng ta đến gặp hai người đó_Rồi cả bọn cũng đứng lên ra về. Chẳng ai còn tâm trạng để ăn uống nữa. Họ đang rất mong chờ buổi tối đến.
Đọc nhanh tại Vietwriter.com