Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 105
" Thần thiếu, đến bây giờ mới đến thăm người ta nha! "
Hai cô ả như rắn rít mỗi người đều tự quỳ xuống đùi anh vuốt ve đùi rắn chắc. Dĩ Triệt bên kia cùng Dật Sinh bên đó cũng không thua kém gì.
Ai mà chẳng biết Tề Ngạo Thần đã kết hôn nhưng nếu đến đây tìm thú vui chắc tình cảm hai vợ chồng đã có rạn nứt rồi, nếu được làm tình nhân của anh hai ả cũng tình nguyện! Nếu được như vậy sẽ không cần phải đi làm ở đây nữa rồi.
Nghĩ chắc chắn hai ả càng làm tới vuốt ve đến đũng quần tây của anh.
Mỗi người đều có đến hai người, Tề Ngạo Thần bắt lấy tay trên đùi mình "Đừng đụng vào tôi! "
Chỉ muốn trên người mình có mùi hương ở nơi này để cho cô ghen mà thôi. Trên mặt anh có rõ ba chữ " Đã có vợ"
" Này Thần thiếu đã đến đây chơi cần gì nghiêm túc như vậy hả? " Dĩ Triệt mỗi bên hai cô em được chăm sóc tận tình đến tận kẻ răng.
" Nhìn đi trên mặt cậu cứng nhắc thế hả làm cho mấy cô em này sợ đấy" Dật Sinh nựng má người kế bên mình.
Cả phòng cười nhộn nhạo đến lúc bị tiếng kiều mị cắt đứt— "Vậy em thì sao? Thần thiếu! "
Giọng điệu quyến rũ khiến xương người khác cũng muốn mềm đi, tất cả ánh mắt đều tập trung ở cửa đang dần mở rộng.
Thân hình bốc lửa, từng vòng đều làm người khác muốn ngất xỉu, mặt nhỏ toả sáng. Mang Hàn Yêu Hy tựa như một nữ hoàng ngự trị màn đêm!
Tề Ngạo Thần là người có phản ứng đầu tiên, muốn phát điên vì thấy bộ đồ cô đang diện trên người. Nhưng mới chợt nhớ ra mình đang trong hoàn cảnh nào!
Yết hầu trượt nhẹ, mặt như bị sịt keo. Dật Sinh với Dĩ Triệt ở bên cạnh cười lớn một trận.
Nhưng cũng nhanh chóng dập tắt khi thấy hai người đằng sau lưng Hàn Yêu Hy. Mộc Đào, Lãnh Thanh cũng không khác gì cô lửa giận ngút trời.
Con mẹ nó! Thật đúng là cười người hôm trước hôm sau người cười. Bây giờ cả đám đều chết chung!
Mắt Hàn Yêu Hy tia hết từng góc phòng môi mỏng được son nhẹ hết sức là dịu dàng nhếch nhẹ nhìn vào yêu mị vô cùng. Nhưng đối với anh thì không, cơ hồ như có một luồng gió lạnh truyền đến xương sống rợn cả tóc gáy.
" Lại đây " Hai chữ nhẹ nhàng từ miệng Hàn Yêu Hy đi ra. Không lên không xuống mà lại có uy lực đến bất ngờ.
Anh giả vờ ngó xung quanh rướn người đến đẩy cánh tay Dật Sinh làm hình mẫu một người bạn rất lo cho bạn mình " Kêu cậu kìa"
Tề Ngạo Thần bây giờ như con nai vàng ngơ ngác nhưng dưới tay Hàn Yêu Hy thì điều đó thành công sao?
" Tôi không nói lần thứ hai" Cô khoanh tay vững vàng đứng mắt nhìn thật kĩ khuôn mặt giả bộ ngây thơ của anh.
Mắt hổ phách mơ hồ như có vài tia máu màu đỏ xen vào, từng cái nhìn—xuyên thấu Tề Ngạo Thần. Anh nuốt ngụm nước bọt, đại não căng thẳng cuối cùng cũng trong bộ dạng khổ sở mà đứng lên.
Hàn Yêu Hy đứng lẳng lặng nhìn anh trước mặt, cơ hồ như một mảnh đồ ăn mà ngấu nghiến!
" Là anh bị rủ " Tề Ngạo Thần chỉ tay đến hai bằng hữu của mình làm ra vẻ vô cùng oan ức.
Dật Sinh giật mình " Gì cơ chứ, này cậu quá đáng rồi nhé. Người nào nằng nặc đòi đi mà giờ nói mình. "
Dĩ Triệt cũng theo Dật Sinh mà thuận theo gật đầu lia lịa. Không nhìn Lãnh Thanh mà anh có thể cảm nhận được cái không khí chật vật này.
Tề Ngạo Thần, xin lỗi cậu..
" Bà xã, không phải như họ nói anh là người bị hại đó! " Anh túm lấy tay cô.
Cô nheo mắt môi nhỏ cười khẽ " Hại? Hại anh? Anh dễ hại vậy sao."
Câu nói sắc bén chém vào lòng anh, Tề Ngạo Thần cứng đờ miệng. Hàn Yêu Hy hung hăng vứt tay anh sang một bên tay còn lại hướng đến ngón áp út.
Muốn gỡ chiếc nhẫn trên tay ra nhưng không được nó cứ dính như keo ở trên tay cô. Hàn Yêu Hy dùng sức đến mức nào vẫn không ra, đỏ ửng cả tay vẫn vô dụng.
Tề Ngạo Thần căng mắt bắt lại tay của cô quát " Em làm gì vậy, dừng lại đi Yêu Hy!"
Cô ngước mắt lên tia máu đỏ chi chít trong mắt vung tay anh ra cô xoay người nện giày cao gót mạnh mẽ đi ra ngoài. Tiếng nhạc cực lớn lượn lờ xung quanh cô, Hàn Yêu Hy rất khó chịu cứ lùng bùng bên tai.
Cô đi nhanh ra khỏi cổng bảo an lập tức chạy đến đưa xe cho cô, thoáng một cái cô không cài dây an toàn đạp ga chạy đi.
" Yêu Hyy! " Tề Ngạo Thần căng thẳng chạy theo xe cô mà không được, xe thể thao như con báo xe màn đêm chạy càng xa khỏi tầm mắt anh.
Hàn Yêu Hy đang kích động, chẳng lẽ?
" Chết tiệt" Rít lên câu chửi chân dài chạy nhanh đến chỗ đậu xe theo hướng cô mà đuổi theo.
Hàn Yêu Hy nhìn chiếc nhẫn nằm trên ngón áp út, mắt mâu thuẫn một hồi. Tai cô ù đi một khắc xe bị cô vô ý chuyển sang làn đường ngược chiều bên cạnh.
Cô hốt hoảng phản ứng nhanh xoay vô lăng sang bên đây, xe nhanh chóng được chuyển hướng cô đạp chân ga thắng gấp.
Xe kịp thời dừng lại ven đường may mắn không có chuyện gì xảy ra..
Cô, làm sao thế này..Ngồi trên xe vùi đầu vào vô lăng cố trấn tĩnh mình.
*
Tề Ngạo Thần đi tìm cô gần đến rạng sáng vẫn không tìm được, trở về nhà lại thấy cô gái nhỏ đó nằm trên giường ngủ ngon lành.
Anh mệt mỏi lê người đến bên cô vuốt vuốt tóc mềm như lụa " Anh xin lỗi, anh chỉ muốn thử lòng em nhưng anh sai rồi không nên như vậy"
Khiến cho cô phải nhìn thấy anh cùng các cô gái đó cô chắc đau lòng lắm! Nằm xuống bên cạnh cô như con hổ cố thu mình vùi đầu vào người cô.
Cứ ngỡ qua đêm đó thì sóng gió sẽ qua, nhưng Tề Ngạo Thần sai hoàn toàn! Bắt đầu ngày mai mới thật sự bão tố.
Ngày hôm sau tỉnh dậy bên cạnh đã một mảng lạnh ngắt, anh chợt tỉnh hoang mang đi khắp nhà tìm cô. Mỗi sáng lúc nào cô cũng ở nhà ít khi ra ngoài hôm nay tại sao lại không thấy.
" Phu nhân đi đâu rồi? " Tề Ngạo Thần lạnh nhạt hỏi quản gia.
Quản gia cúi người chào " Thưa thiếu gia, phu nhân từ sáng chăm sóc cho tiểu thư sau đó liền đi ra ngoài đến bây giờ vẫn chưa thấy trở về"
Anh nhíu mày, điện thoại, đúng tại sao lại không gọi cho cô. Đặt điện thoại trên tay nhưng thứ anh nhận lại được chỉ là lời nói máy móc của tổng đài.
Mặt anh tối sầm, anh đã lầm chắc cô vẫn còn giận anh chuyện tối qua. Tề Ngạo Thần vò đầu " Tề Ngạo Thần ơi là Tề Ngạo Thần mày làm ra mày phải tự chịu thôi"
*
Cùng lúc đó, Hàn Yêu Hy, Mộc Đào cùng Lãnh Thanh yêu kiều đi dạo trên phố. Ba cô nàng kiêu ngạo đi vào trung tâm thương mại. Đằng sau các hình dáng nhỏ nhắn xinh đẹp là ba người nam nhân cơ bắp cuồng cuộn đi theo san sát.
Chuyện tiếp theo thì khỏi phải nói, thú vui của phụ nữ khi có gì đó bực tức chính là điên cuồng quẹt thẻ!
" Thật là, nếu tớ không nói cho mấy anh chàng này đi theo cầm hộ chắc ba đứa mình gãy tay mất!" Mộc Đào che miệng cười.
" Cảm giác này thật sướng mua sắm vẫn là nhất" Lãnh Thanh dang tay ra hưởng thụ ánh nắng chiếu rọi vào mình.
Hàn Yêu Hy nhìn hai người bạn của mình chỉ biết cười nhẹ, tay ưu nhã mang kính râm lên hướng xe mình đi đến " Đi thôi"
Ba nữ nhân quyến rũ này dường như đem những chuyện xảy ra ngày hôm qua là mây trôi.
Mỗi người mỗi xe, ba chiếc xe lăn bánh gầm rú trên đường phố dẫn đầu là Hàn Yêu Hy. Tất cả đều là xe thể thao cao cấp người đi đứng không khỏi đứng nhìn một phen.
Xem ra ngày hôm nay rất dài đây..
Cả ngày từ trường đua, trường bắn, cưỡi ngựa, đánh golf.. Trời ngả tối.
Hội quán tư nhân.. Ra vào đều là quý tộc, nắm trong tay tiền bạc, quyền lực. Là nơi ăn chơi, tiêu tiền của những người giàu có.
Trong một phòng cao cấp " Nào uống nữa"
Mộc Đào đưa tay rót rượu ra ly cho Hàn Yêu Hy và Lãnh Thanh.
Mỗi người đều có đến ba bốn nam nhân săn chắc ngồi bên cạnh, Hàn Yêu Hy vô lực cả người tựa trên nam nhân bên cạnh hưởng thụ từng tấc cơ thể.
Tay cũng không rảnh rỗi sờ người bên kia " Chà! Này anh chàng dễ thương cơ thể anh còn đẹp hơn chồng tôi nữa đấy" Xong rồi cười ha hả. Hai anh chàng còn lại ngồi dưới xoa bóp chân cho cô, Hàn Yêu Hy híp mắt lại.
Ngày hôm qua Tề Ngạo Thần được ba người phục vụ, hôm nay cô tức tối gọi đến bốn người!
Vừa dứt lời ngoài cửa truyền tới âm thanh chấn kinh, cửa kính cơ hồ như sắp vỡ ra vì va đập mạnh với vách tường.
Ở cửa lại xuất hiện thêm một người đàn ông mặt tựa như hận cả thế giới tối đen nhìn khắp phòng khuôn mặt ấy càng giông bão hơn.
Tề Ngạo Thần cuối cùng cũng hiểu được cảm giác của các cô gái phải chịu ngày hôm qua.
Nhưng căn bản ba người Hàn Yêu Hy Lãnh Thanh, Mộc Đào không quan tâm tới. Vẫn chìm đắm trong tửu sắc!
" Hàn Yêu Hyy" Tiếng rống to như muốn xuyên thấu đến tận trời.
Người tên là Hàn Yêu Hy vẫn bình thản chỉ là hé mắt đôi chút vỗ vỗ mặt chàng trai bên cạnh " Yên nào, cho em ngủ một chút "
Căn phòng hỗn loạn chưa từng thấy giày cao gót quăng khắp nơi, dây áo của cô đã rơi xuống từ lâu lộ ra bờ vai trắng ngần. Váy cô mặc kéo lên sắp qua nửa đùi, nhìn gợi cảm vô cùng. Hình ảnh đều khiến đàn ông đứng ngồi không yên.
Tề Ngạo Thần thần khí u tối hơn dường như muốn càn quét nơi này " Còn không mau cút hết đi! "
Thế là mấy chàng trai trẻ yêu quý của Hàn Yêu Hy lưu luyến cuốn gói chạy mất, cô ngã nằm trên sofa cựa quậy một chút rồi ngủ tiếp.
Tề Ngạo Thần kiềm nén tức giận ngoan ngoãn chỉnh lại quần áo cho cô khoác áo ngoài của mình. Cuốn cô vào trong kín mít hệt như một đòn bánh sau đó mới yên tâm mà bế cô đi ra khỏi đó.
Lên xe liền gọi đến cho Dật Sinh với Dĩ Triệt " Hai người phụ nữ yêu quý của mấy cậu đang ở Hội quán Đế Quốc mau đến mà rước về"
Sau đó dập máy, may là anh được người báo là cô ở đó nếu đến trễ hơn một chút không biết có chuyện gì xảy ra. Nhìn cô đang ngủ ngon lành anh càng tức giận, lại dám bỏ anh đi đến đây vui chơi với người đàn ông khác.
Đợi cô tỉnh dậy sẽ tính cả vốn lẫn lãi!
*
Nhưng phải khiến Tề Ngạo Thần một lần nữa thất vọng ngày hôm sau cô lại chuồn đi tiếp. Anh như phát điên lên, nhưng hôm nay tìm khắp thành phố vẫn không thấy cô.
Lệnh Tấn Ngạo tra những chuyến ga tàu, máy bay thì phát hiện có một máy bay tư nhân của cô đã bay đi Hawaii.
" Chuẩn bị trực thăng! " Anh phải nhanh chóng đi bắt bà vợ nhỏ này về.
*
Hawaii, rực rỡ nắng vàng
Trên bãi biển có một nữ nhân đeo kính râm nằm trên ghế dài.
Đồ bơi màu đen ôm sát cơ thể bốc lửa, ở ngực có một chỗ khoét sâu da thịt trắng ngần liền lồ lộ ra. Mái tóc vô ý xoã dài trên ghế, mặt nhỏ chỉ lộ ra môi nhỏ đỏ rực nhìn vào thu hút vô cùng.
Những người đàn ông qua lại dù có cả bạn gái bên cạnh vẫn không nhịn được mà ngoái đầu lại nhìn..
Hàn Yêu Hy nhịp chân nằm hưởng thụ, đã lâu rồi chưa thoải mái như vậy. Không khí nóng bừng thì đột nhiên có luồng gió lạnh thoáng qua, cô rùng mình một chút.
Nhưng tại sao cô vẫn cảm thấy xung quanh cô càng lạnh vậy? Mắt vẫn nhắm chặt vươn tay lấy cái khăn bên cạnh đắp lên người.
" Bà xã " Hai tiếng tuy ngọt ngào nhưng qua cách nghiến từng chữ của Tề Ngạo Thần liền khiến người ta ghê rợn tựa như đang nhẫn nhịn điều gì đó.
Cô nhẹ nhàng mở mắt ra, sau kính râm cô thấy anh một thân âu phục phẳng phiu đứng đó hai tay đã cuộn lại gân xanh đã dọc hết cánh tay.
Hàn Yêu Hy ưu nhã ngồi dậy cười với anh " Em đây, ông xã! "
Anh cúi người xuống lấy chiếc khăn to quấn cô chặt khít sau đó mới trừng mắt với cô " Bà xã, rong chơi vậy là đủ rồi về nhà với anh! "
" Em có nói với anh là em đồng ý về sao? "
Cô nhếch mày khiêu khích anh.
" Vậy là em không muốn về? "
" Phải " Lại lần nữa nằm xuống ghế xem người nam nhân bên cạnh tựa như không có.
" Anh hỏi lần cuối em chắc không? "
"... " Hàn Yêu Hy nhắm mắt lại bộ dáng khinh khỉnh.
Tề Ngạo Thần cắn răng lại gần cô, nhấc tay nhẹ nhàng vác cô lên vai " Về thôi vợ yêu của anh! "
Trước mặt cô, mọi thứ như đảo lộn nhận thức được thì đã nằm gọn gàng trên vai anh. Hàn Yêu Hy tức giận đánh vào lưng của anh " Không muốn, thả em xuống "
....
*
Thế là, Hàn Yêu Hy được anh gọn gàng đặt lên giường sau đó không đợi cô chống lại lập tức khắc chế cô bằng đôi môi của mình. Môi lưỡi lẫn lộn một hồi mới tách nhau ra, cô thở hổn hển đánh mạnh vào ngực anh.
" Anh đến đó chỉ là muốn thử lòng em, tại vì em không lúc nào ghen vì anh! " Tề Ngạo Thần uỷ khuất nói.
" Là em tin tưởng anh chứ không phải là em không ghen, hành động ngày hôm đó của anh làm em thất vọng rất nhiều đó"
Anh ngẩng đầu hốt hoảng nắm tay cô "Xin lỗi bà xã, anh sẽ không làm vậy nữa"
Sau đó tự lấy ngón út của anh choàng vào ngón út của cô miệng chắc nịch "Anh hứa với em"
Hàn Yêu Hy bật cười vì hành động trẻ con của anh đẩy nhẹ anh " Hứa như vậy là kiểu gì chứ"
Anh vươn người tới, mùi hương của anh lởn vởn quanh mũi cô còn có giọng trầm ấm của anh " Ừm, anh thử hứa kiểu khác"
Sau đó anh cười nham hiểm, sao cô cảm thấy cô như cô bé choàng khăn đỏ chờ bị ăn thịt?
" Ông xã, đừngg..Á.." Hàn Yêu Hy nhìn bộ đồ bơi mới nhất bản giới hạn đã bị xé không còn bộ dạng lúc ban đầu nằm vương vãi dưới đất lòng tiếc nuối không thôi
~Tề Ngạo Thần hùng hổ như lửa đòi cô cả vốn lẫn lãi, khiến cô mệt muốn chết đi sống lại..
*
Phòng tổng thống hoa lệ nhuốm đầy hơi thở dục vọng nhiệt độ rõ ràng tăng lên thấy rõ..
Sau hoan ái cuồng nhiệt, Tề Ngạo Thần ôm Hàn Yêu Hy vào ngực mân mê tay cô dường như hành động này đã thành thói quen của anh.
" Anh yêu em! " Hôn trán cô thủ thỉ vào tai cô những lời ngọt ngào, Hàn Yêu Hy đã mơ màng từ lúc nào nghe lời đó từ anh thì miệng nhẹ cười vùi đầu vào ngực anh..
Hai cô ả như rắn rít mỗi người đều tự quỳ xuống đùi anh vuốt ve đùi rắn chắc. Dĩ Triệt bên kia cùng Dật Sinh bên đó cũng không thua kém gì.
Ai mà chẳng biết Tề Ngạo Thần đã kết hôn nhưng nếu đến đây tìm thú vui chắc tình cảm hai vợ chồng đã có rạn nứt rồi, nếu được làm tình nhân của anh hai ả cũng tình nguyện! Nếu được như vậy sẽ không cần phải đi làm ở đây nữa rồi.
Nghĩ chắc chắn hai ả càng làm tới vuốt ve đến đũng quần tây của anh.
Mỗi người đều có đến hai người, Tề Ngạo Thần bắt lấy tay trên đùi mình "Đừng đụng vào tôi! "
Chỉ muốn trên người mình có mùi hương ở nơi này để cho cô ghen mà thôi. Trên mặt anh có rõ ba chữ " Đã có vợ"
" Này Thần thiếu đã đến đây chơi cần gì nghiêm túc như vậy hả? " Dĩ Triệt mỗi bên hai cô em được chăm sóc tận tình đến tận kẻ răng.
" Nhìn đi trên mặt cậu cứng nhắc thế hả làm cho mấy cô em này sợ đấy" Dật Sinh nựng má người kế bên mình.
Cả phòng cười nhộn nhạo đến lúc bị tiếng kiều mị cắt đứt— "Vậy em thì sao? Thần thiếu! "
Giọng điệu quyến rũ khiến xương người khác cũng muốn mềm đi, tất cả ánh mắt đều tập trung ở cửa đang dần mở rộng.
Thân hình bốc lửa, từng vòng đều làm người khác muốn ngất xỉu, mặt nhỏ toả sáng. Mang Hàn Yêu Hy tựa như một nữ hoàng ngự trị màn đêm!
Tề Ngạo Thần là người có phản ứng đầu tiên, muốn phát điên vì thấy bộ đồ cô đang diện trên người. Nhưng mới chợt nhớ ra mình đang trong hoàn cảnh nào!
Yết hầu trượt nhẹ, mặt như bị sịt keo. Dật Sinh với Dĩ Triệt ở bên cạnh cười lớn một trận.
Nhưng cũng nhanh chóng dập tắt khi thấy hai người đằng sau lưng Hàn Yêu Hy. Mộc Đào, Lãnh Thanh cũng không khác gì cô lửa giận ngút trời.
Con mẹ nó! Thật đúng là cười người hôm trước hôm sau người cười. Bây giờ cả đám đều chết chung!
Mắt Hàn Yêu Hy tia hết từng góc phòng môi mỏng được son nhẹ hết sức là dịu dàng nhếch nhẹ nhìn vào yêu mị vô cùng. Nhưng đối với anh thì không, cơ hồ như có một luồng gió lạnh truyền đến xương sống rợn cả tóc gáy.
" Lại đây " Hai chữ nhẹ nhàng từ miệng Hàn Yêu Hy đi ra. Không lên không xuống mà lại có uy lực đến bất ngờ.
Anh giả vờ ngó xung quanh rướn người đến đẩy cánh tay Dật Sinh làm hình mẫu một người bạn rất lo cho bạn mình " Kêu cậu kìa"
Tề Ngạo Thần bây giờ như con nai vàng ngơ ngác nhưng dưới tay Hàn Yêu Hy thì điều đó thành công sao?
" Tôi không nói lần thứ hai" Cô khoanh tay vững vàng đứng mắt nhìn thật kĩ khuôn mặt giả bộ ngây thơ của anh.
Mắt hổ phách mơ hồ như có vài tia máu màu đỏ xen vào, từng cái nhìn—xuyên thấu Tề Ngạo Thần. Anh nuốt ngụm nước bọt, đại não căng thẳng cuối cùng cũng trong bộ dạng khổ sở mà đứng lên.
Hàn Yêu Hy đứng lẳng lặng nhìn anh trước mặt, cơ hồ như một mảnh đồ ăn mà ngấu nghiến!
" Là anh bị rủ " Tề Ngạo Thần chỉ tay đến hai bằng hữu của mình làm ra vẻ vô cùng oan ức.
Dật Sinh giật mình " Gì cơ chứ, này cậu quá đáng rồi nhé. Người nào nằng nặc đòi đi mà giờ nói mình. "
Dĩ Triệt cũng theo Dật Sinh mà thuận theo gật đầu lia lịa. Không nhìn Lãnh Thanh mà anh có thể cảm nhận được cái không khí chật vật này.
Tề Ngạo Thần, xin lỗi cậu..
" Bà xã, không phải như họ nói anh là người bị hại đó! " Anh túm lấy tay cô.
Cô nheo mắt môi nhỏ cười khẽ " Hại? Hại anh? Anh dễ hại vậy sao."
Câu nói sắc bén chém vào lòng anh, Tề Ngạo Thần cứng đờ miệng. Hàn Yêu Hy hung hăng vứt tay anh sang một bên tay còn lại hướng đến ngón áp út.
Muốn gỡ chiếc nhẫn trên tay ra nhưng không được nó cứ dính như keo ở trên tay cô. Hàn Yêu Hy dùng sức đến mức nào vẫn không ra, đỏ ửng cả tay vẫn vô dụng.
Tề Ngạo Thần căng mắt bắt lại tay của cô quát " Em làm gì vậy, dừng lại đi Yêu Hy!"
Cô ngước mắt lên tia máu đỏ chi chít trong mắt vung tay anh ra cô xoay người nện giày cao gót mạnh mẽ đi ra ngoài. Tiếng nhạc cực lớn lượn lờ xung quanh cô, Hàn Yêu Hy rất khó chịu cứ lùng bùng bên tai.
Cô đi nhanh ra khỏi cổng bảo an lập tức chạy đến đưa xe cho cô, thoáng một cái cô không cài dây an toàn đạp ga chạy đi.
" Yêu Hyy! " Tề Ngạo Thần căng thẳng chạy theo xe cô mà không được, xe thể thao như con báo xe màn đêm chạy càng xa khỏi tầm mắt anh.
Hàn Yêu Hy đang kích động, chẳng lẽ?
" Chết tiệt" Rít lên câu chửi chân dài chạy nhanh đến chỗ đậu xe theo hướng cô mà đuổi theo.
Hàn Yêu Hy nhìn chiếc nhẫn nằm trên ngón áp út, mắt mâu thuẫn một hồi. Tai cô ù đi một khắc xe bị cô vô ý chuyển sang làn đường ngược chiều bên cạnh.
Cô hốt hoảng phản ứng nhanh xoay vô lăng sang bên đây, xe nhanh chóng được chuyển hướng cô đạp chân ga thắng gấp.
Xe kịp thời dừng lại ven đường may mắn không có chuyện gì xảy ra..
Cô, làm sao thế này..Ngồi trên xe vùi đầu vào vô lăng cố trấn tĩnh mình.
*
Tề Ngạo Thần đi tìm cô gần đến rạng sáng vẫn không tìm được, trở về nhà lại thấy cô gái nhỏ đó nằm trên giường ngủ ngon lành.
Anh mệt mỏi lê người đến bên cô vuốt vuốt tóc mềm như lụa " Anh xin lỗi, anh chỉ muốn thử lòng em nhưng anh sai rồi không nên như vậy"
Khiến cho cô phải nhìn thấy anh cùng các cô gái đó cô chắc đau lòng lắm! Nằm xuống bên cạnh cô như con hổ cố thu mình vùi đầu vào người cô.
Cứ ngỡ qua đêm đó thì sóng gió sẽ qua, nhưng Tề Ngạo Thần sai hoàn toàn! Bắt đầu ngày mai mới thật sự bão tố.
Ngày hôm sau tỉnh dậy bên cạnh đã một mảng lạnh ngắt, anh chợt tỉnh hoang mang đi khắp nhà tìm cô. Mỗi sáng lúc nào cô cũng ở nhà ít khi ra ngoài hôm nay tại sao lại không thấy.
" Phu nhân đi đâu rồi? " Tề Ngạo Thần lạnh nhạt hỏi quản gia.
Quản gia cúi người chào " Thưa thiếu gia, phu nhân từ sáng chăm sóc cho tiểu thư sau đó liền đi ra ngoài đến bây giờ vẫn chưa thấy trở về"
Anh nhíu mày, điện thoại, đúng tại sao lại không gọi cho cô. Đặt điện thoại trên tay nhưng thứ anh nhận lại được chỉ là lời nói máy móc của tổng đài.
Mặt anh tối sầm, anh đã lầm chắc cô vẫn còn giận anh chuyện tối qua. Tề Ngạo Thần vò đầu " Tề Ngạo Thần ơi là Tề Ngạo Thần mày làm ra mày phải tự chịu thôi"
*
Cùng lúc đó, Hàn Yêu Hy, Mộc Đào cùng Lãnh Thanh yêu kiều đi dạo trên phố. Ba cô nàng kiêu ngạo đi vào trung tâm thương mại. Đằng sau các hình dáng nhỏ nhắn xinh đẹp là ba người nam nhân cơ bắp cuồng cuộn đi theo san sát.
Chuyện tiếp theo thì khỏi phải nói, thú vui của phụ nữ khi có gì đó bực tức chính là điên cuồng quẹt thẻ!
" Thật là, nếu tớ không nói cho mấy anh chàng này đi theo cầm hộ chắc ba đứa mình gãy tay mất!" Mộc Đào che miệng cười.
" Cảm giác này thật sướng mua sắm vẫn là nhất" Lãnh Thanh dang tay ra hưởng thụ ánh nắng chiếu rọi vào mình.
Hàn Yêu Hy nhìn hai người bạn của mình chỉ biết cười nhẹ, tay ưu nhã mang kính râm lên hướng xe mình đi đến " Đi thôi"
Ba nữ nhân quyến rũ này dường như đem những chuyện xảy ra ngày hôm qua là mây trôi.
Mỗi người mỗi xe, ba chiếc xe lăn bánh gầm rú trên đường phố dẫn đầu là Hàn Yêu Hy. Tất cả đều là xe thể thao cao cấp người đi đứng không khỏi đứng nhìn một phen.
Xem ra ngày hôm nay rất dài đây..
Cả ngày từ trường đua, trường bắn, cưỡi ngựa, đánh golf.. Trời ngả tối.
Hội quán tư nhân.. Ra vào đều là quý tộc, nắm trong tay tiền bạc, quyền lực. Là nơi ăn chơi, tiêu tiền của những người giàu có.
Trong một phòng cao cấp " Nào uống nữa"
Mộc Đào đưa tay rót rượu ra ly cho Hàn Yêu Hy và Lãnh Thanh.
Mỗi người đều có đến ba bốn nam nhân săn chắc ngồi bên cạnh, Hàn Yêu Hy vô lực cả người tựa trên nam nhân bên cạnh hưởng thụ từng tấc cơ thể.
Tay cũng không rảnh rỗi sờ người bên kia " Chà! Này anh chàng dễ thương cơ thể anh còn đẹp hơn chồng tôi nữa đấy" Xong rồi cười ha hả. Hai anh chàng còn lại ngồi dưới xoa bóp chân cho cô, Hàn Yêu Hy híp mắt lại.
Ngày hôm qua Tề Ngạo Thần được ba người phục vụ, hôm nay cô tức tối gọi đến bốn người!
Vừa dứt lời ngoài cửa truyền tới âm thanh chấn kinh, cửa kính cơ hồ như sắp vỡ ra vì va đập mạnh với vách tường.
Ở cửa lại xuất hiện thêm một người đàn ông mặt tựa như hận cả thế giới tối đen nhìn khắp phòng khuôn mặt ấy càng giông bão hơn.
Tề Ngạo Thần cuối cùng cũng hiểu được cảm giác của các cô gái phải chịu ngày hôm qua.
Nhưng căn bản ba người Hàn Yêu Hy Lãnh Thanh, Mộc Đào không quan tâm tới. Vẫn chìm đắm trong tửu sắc!
" Hàn Yêu Hyy" Tiếng rống to như muốn xuyên thấu đến tận trời.
Người tên là Hàn Yêu Hy vẫn bình thản chỉ là hé mắt đôi chút vỗ vỗ mặt chàng trai bên cạnh " Yên nào, cho em ngủ một chút "
Căn phòng hỗn loạn chưa từng thấy giày cao gót quăng khắp nơi, dây áo của cô đã rơi xuống từ lâu lộ ra bờ vai trắng ngần. Váy cô mặc kéo lên sắp qua nửa đùi, nhìn gợi cảm vô cùng. Hình ảnh đều khiến đàn ông đứng ngồi không yên.
Tề Ngạo Thần thần khí u tối hơn dường như muốn càn quét nơi này " Còn không mau cút hết đi! "
Thế là mấy chàng trai trẻ yêu quý của Hàn Yêu Hy lưu luyến cuốn gói chạy mất, cô ngã nằm trên sofa cựa quậy một chút rồi ngủ tiếp.
Tề Ngạo Thần kiềm nén tức giận ngoan ngoãn chỉnh lại quần áo cho cô khoác áo ngoài của mình. Cuốn cô vào trong kín mít hệt như một đòn bánh sau đó mới yên tâm mà bế cô đi ra khỏi đó.
Lên xe liền gọi đến cho Dật Sinh với Dĩ Triệt " Hai người phụ nữ yêu quý của mấy cậu đang ở Hội quán Đế Quốc mau đến mà rước về"
Sau đó dập máy, may là anh được người báo là cô ở đó nếu đến trễ hơn một chút không biết có chuyện gì xảy ra. Nhìn cô đang ngủ ngon lành anh càng tức giận, lại dám bỏ anh đi đến đây vui chơi với người đàn ông khác.
Đợi cô tỉnh dậy sẽ tính cả vốn lẫn lãi!
*
Nhưng phải khiến Tề Ngạo Thần một lần nữa thất vọng ngày hôm sau cô lại chuồn đi tiếp. Anh như phát điên lên, nhưng hôm nay tìm khắp thành phố vẫn không thấy cô.
Lệnh Tấn Ngạo tra những chuyến ga tàu, máy bay thì phát hiện có một máy bay tư nhân của cô đã bay đi Hawaii.
" Chuẩn bị trực thăng! " Anh phải nhanh chóng đi bắt bà vợ nhỏ này về.
*
Hawaii, rực rỡ nắng vàng
Trên bãi biển có một nữ nhân đeo kính râm nằm trên ghế dài.
Đồ bơi màu đen ôm sát cơ thể bốc lửa, ở ngực có một chỗ khoét sâu da thịt trắng ngần liền lồ lộ ra. Mái tóc vô ý xoã dài trên ghế, mặt nhỏ chỉ lộ ra môi nhỏ đỏ rực nhìn vào thu hút vô cùng.
Những người đàn ông qua lại dù có cả bạn gái bên cạnh vẫn không nhịn được mà ngoái đầu lại nhìn..
Hàn Yêu Hy nhịp chân nằm hưởng thụ, đã lâu rồi chưa thoải mái như vậy. Không khí nóng bừng thì đột nhiên có luồng gió lạnh thoáng qua, cô rùng mình một chút.
Nhưng tại sao cô vẫn cảm thấy xung quanh cô càng lạnh vậy? Mắt vẫn nhắm chặt vươn tay lấy cái khăn bên cạnh đắp lên người.
" Bà xã " Hai tiếng tuy ngọt ngào nhưng qua cách nghiến từng chữ của Tề Ngạo Thần liền khiến người ta ghê rợn tựa như đang nhẫn nhịn điều gì đó.
Cô nhẹ nhàng mở mắt ra, sau kính râm cô thấy anh một thân âu phục phẳng phiu đứng đó hai tay đã cuộn lại gân xanh đã dọc hết cánh tay.
Hàn Yêu Hy ưu nhã ngồi dậy cười với anh " Em đây, ông xã! "
Anh cúi người xuống lấy chiếc khăn to quấn cô chặt khít sau đó mới trừng mắt với cô " Bà xã, rong chơi vậy là đủ rồi về nhà với anh! "
" Em có nói với anh là em đồng ý về sao? "
Cô nhếch mày khiêu khích anh.
" Vậy là em không muốn về? "
" Phải " Lại lần nữa nằm xuống ghế xem người nam nhân bên cạnh tựa như không có.
" Anh hỏi lần cuối em chắc không? "
"... " Hàn Yêu Hy nhắm mắt lại bộ dáng khinh khỉnh.
Tề Ngạo Thần cắn răng lại gần cô, nhấc tay nhẹ nhàng vác cô lên vai " Về thôi vợ yêu của anh! "
Trước mặt cô, mọi thứ như đảo lộn nhận thức được thì đã nằm gọn gàng trên vai anh. Hàn Yêu Hy tức giận đánh vào lưng của anh " Không muốn, thả em xuống "
....
*
Thế là, Hàn Yêu Hy được anh gọn gàng đặt lên giường sau đó không đợi cô chống lại lập tức khắc chế cô bằng đôi môi của mình. Môi lưỡi lẫn lộn một hồi mới tách nhau ra, cô thở hổn hển đánh mạnh vào ngực anh.
" Anh đến đó chỉ là muốn thử lòng em, tại vì em không lúc nào ghen vì anh! " Tề Ngạo Thần uỷ khuất nói.
" Là em tin tưởng anh chứ không phải là em không ghen, hành động ngày hôm đó của anh làm em thất vọng rất nhiều đó"
Anh ngẩng đầu hốt hoảng nắm tay cô "Xin lỗi bà xã, anh sẽ không làm vậy nữa"
Sau đó tự lấy ngón út của anh choàng vào ngón út của cô miệng chắc nịch "Anh hứa với em"
Hàn Yêu Hy bật cười vì hành động trẻ con của anh đẩy nhẹ anh " Hứa như vậy là kiểu gì chứ"
Anh vươn người tới, mùi hương của anh lởn vởn quanh mũi cô còn có giọng trầm ấm của anh " Ừm, anh thử hứa kiểu khác"
Sau đó anh cười nham hiểm, sao cô cảm thấy cô như cô bé choàng khăn đỏ chờ bị ăn thịt?
" Ông xã, đừngg..Á.." Hàn Yêu Hy nhìn bộ đồ bơi mới nhất bản giới hạn đã bị xé không còn bộ dạng lúc ban đầu nằm vương vãi dưới đất lòng tiếc nuối không thôi
~Tề Ngạo Thần hùng hổ như lửa đòi cô cả vốn lẫn lãi, khiến cô mệt muốn chết đi sống lại..
*
Phòng tổng thống hoa lệ nhuốm đầy hơi thở dục vọng nhiệt độ rõ ràng tăng lên thấy rõ..
Sau hoan ái cuồng nhiệt, Tề Ngạo Thần ôm Hàn Yêu Hy vào ngực mân mê tay cô dường như hành động này đã thành thói quen của anh.
" Anh yêu em! " Hôn trán cô thủ thỉ vào tai cô những lời ngọt ngào, Hàn Yêu Hy đã mơ màng từ lúc nào nghe lời đó từ anh thì miệng nhẹ cười vùi đầu vào ngực anh..