Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Nữ Cường Nhân Của Âu Tổng - Chương 57: QUỶ MÔN QUAN CHỜ CÔ
Hiểu Quân vẫn đang nhắm chặt mắt hơi thở đều đều trên giường nào hay biết lại đang có vô số con mắt dán vào người mình mà nhộn nhịp. Ông Liễu bước lên nắm tay Liễu Phi ngồi dậy hẳn ta giả vờ vừa mới ngủ say mắt nhắm mắt mở ngơ ngác:
-“Sao vậy ba? Con đang…”
Hắn đưa mắt đảo một vòng quanh những con người đang có mặt ở đây rồi khựng lại tỏ vẻ ngượng ngùng đáng kinh tởm:
-“Mọi người lại vào đây làm gì chứ?”
-“Không vào thì làm sao biết được mày làm ra chuyện gì hả?”
Ông ta thừa biết sự tình nên cũng phối hợp diễn theo. Riêng bà Liễu nãy giờ đứng như trời trồng lúc này mới từ từ mở miệng:
-“Con…con gây ra chuyện lớn rồi Phi Phi à.”
-“Mẹ à, một mình con thì làm gì được chứ. Huống hồ cô ấy là người chủ động mà…bị một cô gái xinh đẹp như này quyến rũ có thằng đàn ông nào chịu nổi.”
Hắn ta không chút ngượng mồm mà nói còn đưa mắt lại những tên đàn ông đứng trong đám đông.
Lần này mọi người lại nháo nhào, bị đánh thức bởi tiếng ồn ào xung quanh Hiểu Quân mới tỉnh dậy, vừa mở mắt Hiểu Quân đã không thể nào tin được cô nhanh chóng ngồi bật dậy nhìn chiếc váy của mình nằm vươn vãi trên sàn, cơ thể trắng muốt gần như bị phơi bày trước mắt bọn người kia bên cạnh còn là tên hèn hạ mà cô cực kỳ căm ghét, Hiểu Quân vỗ vỗ trán để lấy lại ý thức, cố giữ bình tĩnh nhìn Liễu Phi bằng ánh mắt chứa đầy căm phẫn:
-“Tại sao anh lại ở đây?”
-“Câu này anh phải hỏi em chứ. Đây là phòng anh mà?”
-“Tôi hỏi anh tại sao tôi lại ở trên giường?”
Hiểu Quân lắc lắc đầu trấn tĩnh gằn giọng. Nhưng có lẽ vì nghĩ lần này thắng chắc nên hắn ta vẫn diễn đến cùng:
-“Hiểu Quân, em nói gì vậy, chính em lúc nãy gọi điện thoại kêu anh lên đây mà. Còn chuyện kia là em chủ động, em nói em muốn…”
‘Chát’
Một cái tát rõ đau dính chặt trên gương mặt xảo trá của Liễu Phi, lực tay Hiểu Quân mạnh đến nổi khóe miệng dơ bẩn của hắn đã bắt đầu rỉ ra một dòng dịch đỏ tanh tưởi.
-“Câm miệng!”
Cô không chịu được sự ngông cuồng của hắn nữa mà quát lớn ánh mắt trở nên đỏ ngầu khiến ai nhìn vào cũng sởn gai óc.
-“Nè. Hiểu Quân ai cho phép cô đánh con trai tôi chứ. Nếu cô không chủ ý thì con trai tôi làm sao ngủ với cô được.”
Bà Liễu thấy quý tử nhà mình bị đánh trước mặt bao người mà xót xa tiến đến mắng cô.
-“Đúng đó. Chị không muốn thì ai mà ép chị được chứ.”
Huyết Huệ Đình cả gan bênh vực hắn ta, diễn cảnh bây giờ Mộc Giả Giả không thể nào đứng yên được:
-“Tưởng thanh cao ai ngờ…chỉ là con điếm hèn mạt, hạ đẳng.”
Nói rồi cô ta còn ung dung không biết sợ đi đến trước mặt Hiểu Quân lớn mật nâng cằm rót vào tai cô một câu: “Để tôi xem lần này Âu Vũ Hàn có còn cần người phụ nữ bẩn thỉu như cô nữa không?” rồi cười như điên như dại hất mạnh Hiểu Quân sang một bên. Bất ngờ không phòng vệ Hiểu Quân ngã nhào trên giường, mảnh chăn che chắn vô thức vuột khỏi tầm tay để lộ ra chiếc xương quai xanh gợi cảm ngự trị phía trên đôi gò bồng căng đảo lấp ló sau chiếc áo bra không dây khiến cho tất cả các gã đàn ông háo sắc đứng ở đó không ngừng nuốt nước bọt thèm thuồng. Kể cả Liễu Phi ngồi bên cạnh cũng quên hết đại sự trước mắt.
Hiểu Quân chỉ hận không thể gϊếŧ chết bọn họ ngay bây giờ, ngay tức khắc:
-“Cô…”
‘Đoàng’
Tiến súng lớn từ phía sau khiến cho tất cả đều giật nảy người sửng sốt, viên đạn vụt ra khỏi nòng súng cắm thẳng lên trần nhà tạo thành một lỗ đen sâu hoắm.
Một người đàn ông cao lớn, khí chất hơn hàng chục con người ở đây, cao lãnh bước vào, giận dữ.
-“Hàn…”
Hiểu Quân ngồi co ro trên giường khẽ động môi. Thầm nghĩ lần này anh giận cô thật rồi, khó lòng mà giản hòa được. Tình ngay lý gian lấy gì phân giải.
-“Đây…đây không phải là Âu tổng, vị tổng tài cường bạo trong truyền thuyết sao?”
-"Cậu ấy đến đây để làm gì? "
Mấy người bọn họ hầu hết là doanh nhân nên nhìn phát là nhận ra ngay, ai nấy đều tự thân cúi đầu sợ sệt.
-“Hàn, sao anh lại đến đây vậy?”
Mộc Giả Giả là người gửi mấy tấm ảnh cùng dòng chữ kia cho Âu Vũ Hàn nên thừa biết tại sao anh lại có mặt ở nơi này nhưng vẫn bày ra bộ mặt ngây thơ, vô tội.
Vũ Hàn vẫn không nói gì đôi mắt ưng đỏ ngầu màu máu nhìn chằm chằm vào một người mà tiến thẳng đến.
-“Hàn anh xem kìa. Cô ta phóng túng đến mức này mà anh còn bảo vệ cô ta sao?”
Mộc Giả Giả cố tình kích động Âu Vũ Hàn. ‘Một người đàn ông cao ngạo luôn bắt buộc người phụ nữ của mình phải thật sạch sẽ’ thâm tâm ai cũng nghĩ vậy. Vì thế ả ta cố tình dùng chiêu hèn hạ này để đánh vào tâm lý của Vũ Hàn nhằm đạt được mục đích xấu xa của mình. Nhưng ả ta đâu thể ngờ được chính câu nói kia sẽ đưa ả ta đến thẳng Quỷ môn quan.
-“Sao vậy ba? Con đang…”
Hắn đưa mắt đảo một vòng quanh những con người đang có mặt ở đây rồi khựng lại tỏ vẻ ngượng ngùng đáng kinh tởm:
-“Mọi người lại vào đây làm gì chứ?”
-“Không vào thì làm sao biết được mày làm ra chuyện gì hả?”
Ông ta thừa biết sự tình nên cũng phối hợp diễn theo. Riêng bà Liễu nãy giờ đứng như trời trồng lúc này mới từ từ mở miệng:
-“Con…con gây ra chuyện lớn rồi Phi Phi à.”
-“Mẹ à, một mình con thì làm gì được chứ. Huống hồ cô ấy là người chủ động mà…bị một cô gái xinh đẹp như này quyến rũ có thằng đàn ông nào chịu nổi.”
Hắn ta không chút ngượng mồm mà nói còn đưa mắt lại những tên đàn ông đứng trong đám đông.
Lần này mọi người lại nháo nhào, bị đánh thức bởi tiếng ồn ào xung quanh Hiểu Quân mới tỉnh dậy, vừa mở mắt Hiểu Quân đã không thể nào tin được cô nhanh chóng ngồi bật dậy nhìn chiếc váy của mình nằm vươn vãi trên sàn, cơ thể trắng muốt gần như bị phơi bày trước mắt bọn người kia bên cạnh còn là tên hèn hạ mà cô cực kỳ căm ghét, Hiểu Quân vỗ vỗ trán để lấy lại ý thức, cố giữ bình tĩnh nhìn Liễu Phi bằng ánh mắt chứa đầy căm phẫn:
-“Tại sao anh lại ở đây?”
-“Câu này anh phải hỏi em chứ. Đây là phòng anh mà?”
-“Tôi hỏi anh tại sao tôi lại ở trên giường?”
Hiểu Quân lắc lắc đầu trấn tĩnh gằn giọng. Nhưng có lẽ vì nghĩ lần này thắng chắc nên hắn ta vẫn diễn đến cùng:
-“Hiểu Quân, em nói gì vậy, chính em lúc nãy gọi điện thoại kêu anh lên đây mà. Còn chuyện kia là em chủ động, em nói em muốn…”
‘Chát’
Một cái tát rõ đau dính chặt trên gương mặt xảo trá của Liễu Phi, lực tay Hiểu Quân mạnh đến nổi khóe miệng dơ bẩn của hắn đã bắt đầu rỉ ra một dòng dịch đỏ tanh tưởi.
-“Câm miệng!”
Cô không chịu được sự ngông cuồng của hắn nữa mà quát lớn ánh mắt trở nên đỏ ngầu khiến ai nhìn vào cũng sởn gai óc.
-“Nè. Hiểu Quân ai cho phép cô đánh con trai tôi chứ. Nếu cô không chủ ý thì con trai tôi làm sao ngủ với cô được.”
Bà Liễu thấy quý tử nhà mình bị đánh trước mặt bao người mà xót xa tiến đến mắng cô.
-“Đúng đó. Chị không muốn thì ai mà ép chị được chứ.”
Huyết Huệ Đình cả gan bênh vực hắn ta, diễn cảnh bây giờ Mộc Giả Giả không thể nào đứng yên được:
-“Tưởng thanh cao ai ngờ…chỉ là con điếm hèn mạt, hạ đẳng.”
Nói rồi cô ta còn ung dung không biết sợ đi đến trước mặt Hiểu Quân lớn mật nâng cằm rót vào tai cô một câu: “Để tôi xem lần này Âu Vũ Hàn có còn cần người phụ nữ bẩn thỉu như cô nữa không?” rồi cười như điên như dại hất mạnh Hiểu Quân sang một bên. Bất ngờ không phòng vệ Hiểu Quân ngã nhào trên giường, mảnh chăn che chắn vô thức vuột khỏi tầm tay để lộ ra chiếc xương quai xanh gợi cảm ngự trị phía trên đôi gò bồng căng đảo lấp ló sau chiếc áo bra không dây khiến cho tất cả các gã đàn ông háo sắc đứng ở đó không ngừng nuốt nước bọt thèm thuồng. Kể cả Liễu Phi ngồi bên cạnh cũng quên hết đại sự trước mắt.
Hiểu Quân chỉ hận không thể gϊếŧ chết bọn họ ngay bây giờ, ngay tức khắc:
-“Cô…”
‘Đoàng’
Tiến súng lớn từ phía sau khiến cho tất cả đều giật nảy người sửng sốt, viên đạn vụt ra khỏi nòng súng cắm thẳng lên trần nhà tạo thành một lỗ đen sâu hoắm.
Một người đàn ông cao lớn, khí chất hơn hàng chục con người ở đây, cao lãnh bước vào, giận dữ.
-“Hàn…”
Hiểu Quân ngồi co ro trên giường khẽ động môi. Thầm nghĩ lần này anh giận cô thật rồi, khó lòng mà giản hòa được. Tình ngay lý gian lấy gì phân giải.
-“Đây…đây không phải là Âu tổng, vị tổng tài cường bạo trong truyền thuyết sao?”
-"Cậu ấy đến đây để làm gì? "
Mấy người bọn họ hầu hết là doanh nhân nên nhìn phát là nhận ra ngay, ai nấy đều tự thân cúi đầu sợ sệt.
-“Hàn, sao anh lại đến đây vậy?”
Mộc Giả Giả là người gửi mấy tấm ảnh cùng dòng chữ kia cho Âu Vũ Hàn nên thừa biết tại sao anh lại có mặt ở nơi này nhưng vẫn bày ra bộ mặt ngây thơ, vô tội.
Vũ Hàn vẫn không nói gì đôi mắt ưng đỏ ngầu màu máu nhìn chằm chằm vào một người mà tiến thẳng đến.
-“Hàn anh xem kìa. Cô ta phóng túng đến mức này mà anh còn bảo vệ cô ta sao?”
Mộc Giả Giả cố tình kích động Âu Vũ Hàn. ‘Một người đàn ông cao ngạo luôn bắt buộc người phụ nữ của mình phải thật sạch sẽ’ thâm tâm ai cũng nghĩ vậy. Vì thế ả ta cố tình dùng chiêu hèn hạ này để đánh vào tâm lý của Vũ Hàn nhằm đạt được mục đích xấu xa của mình. Nhưng ả ta đâu thể ngờ được chính câu nói kia sẽ đưa ả ta đến thẳng Quỷ môn quan.