Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 13: Vị hôn thê của ảnh đế (13)
Tô Kình Hoán nhìn câu trả lời của Bạch Trà, thở phào nhẹ nhõm.
Anh không ngờ lần đầu tiên trong đời muốn lén lút làm chuyện gì đó nhưng lại không thành,
Theo kế hoạch ban đầu, sau khi Bạch Trà nhìn thấy người bạn Bạch Diên anh sẽ giả vờ đi đến chỗ của Bạch Diên, như một vị vương tử, bá đạo tuyên bố chủ quyền, nhân tiện soát một ít hảo cảm với Bạch Trà, để Bạch Trà nghĩ anh thật tốt sau này sẽ đối với anh ỷ lại nhiều hơn.
Tuy nhiên.......
Số phận không muốn để cho anh đi con đường tổng tài bá đạo.
Thường thường tưởng tượng rất đẹp đẽ, nhưng sự thật thì lại tàn khốc.
Còn chưa đến điểm hẹn, thì anh đã bị paparazzi theo đuôi.
Thật vất vả lái một vòng tròn,mới có thể thoát khỏi các tay săn ảnh.
Hành trình của anh luôn được giữ bí mật, sau khi bộ phim cuối cùng hoàn thành, anh dự định sẽ nghỉ ngơi một tháng và thỉnh thoảng mới nhận một vài thông báo.
Căn biệt thự hiện anh đang ở cũng là tài sản riêng của anh. Ít ai biết điều đó. Tôi thực sự không hiểu. Tại sao ngày thường các tay paparazzi đều không quan tâm anh, vậy mà hôm nay lại trùng hợp ngồi chồm hỗm chờ anh?
Tô Kình Hoán trong đầu đột nhiên lóe lên tên một người.
Anh đọc lại câu trả lời của Bạch Trà.
Sự chú ý rơi vào hai chữ Bạch Diên.
Vì lý do nào đó, vẫn luôn có cảm giác rằng nơi ở của anh ấy đã bị rò rỉ, cũng với Bạch Diên có liên quan.
Biệt thự này, anh chỉ mới ở có hai ngày, sao có thể nhanh chóng bị lộ ra ngoài?
Nghĩ đi nghĩ lại, Tô Kình Hoán cảm thấy Bạch Nguyên là người sắp đặc toàn bộ sự kiện hẹn hò này,
Vậy, mục đích của cô ta là gì?
Phá hủy cuộc hôn nhân của anh với Bạch Trà?
Làm cho cả hai hiểu lầm?
Nói lại cho paparazzi biết địa chỉ của anh, khiến anh sợ bị chụp ảnh rồi không thể về biệt thự?
Nếu anh không trở về biệt thự, anh không thể tiếp tục cùng với Bạch Trà bồi dưỡng tình cảm.
Hiểu lầm + không thể bồi dưỡng tình cảm =?
Lúc này, Tô kình hoán dường như đã hiểu ra được mục đích của Bạch Diên là gì.
Bạch Diên đưa Bạch Trà đến bên ngoài biệt thự, gấp gáp muốn cô nhanh xuống xe.
Bộ dáng vội vàng gấp gấp của cô ta, giống như Bạch Trà là bệnh độc, muốn nhanh chóng tránh càng xa càng tốt.
Tài xế vẻ mặt mộng bức.
Nhưng lại không dám mở miệng nói gì.
Rõ ràng thời điểm cô ta đến đón người, Bạch Diên vẫn nhẹ nhàng và hào phóng.
Còn bây giờ lại sợ hãi và khẩn trương?
Kỳ quái! Rốt cuộc trong quán cà phê đã xảy ra chuyện gì?
Tài xế tỏ vẻ, sức tưởng tượng của anh ta có hạn.
Nhưng xem ra cũng không phải vấn đề lớn, nhị tiểu thư trông thật mềm mại và ngoan ngoãn.
Điện thoại di động của Bạch Diên đột nhiên vang lên, tiếng chuông dồn dập, dường như có chuyện đại sự gì đó xảy ra.
Cô ta sửng sốt, và đã nhận ra được một điều.
Tình hình bây giờ rất không Tốt.
Cô ta run rẩy bấm nhận, giọng nói lớn của mẹ Bạch truyền đến, " Diên Diên, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra? Tại sao Vương tổng lại vào bệnh viện? Điện thoại di động của Bạch Trà mẹ không gọi được, con bé có đang ở bên cạnh con không? Con để con bé nghe điện thoại! "
Bạch Diên sắc mặt khẩn trương quay đầu nhìn về phía Bạch Trà vừa mới xuống xe.
Bạch Trà một tay chống lên cửa xe, nghiêng đầu nhìn cô ta, "Tìm em sao?"
Bạch Diên gật đầu, "..." chậm rãi đưa điện thoại qua.
Bạch Trà nhận lấy điện thoại, thanh thuý nói: "Xin chào, tìm tôi có việc gì sao?"
Mẹ Bạch hô hấp đều ngưng trệ, nàng chỉ cảm thấy lửa giận vừa mới nhận hết thảy đều đập vào trong nước, tựa hồ yên tĩnh mà tiếp nhận ngọn lửa.
"Có chuyện gì sao?" Bạch Trà lặp lại một lần nữa.
Có thể tai của người ở đầu dây bên kia không được tốt, Bạch Trà tự cảm thấy cô rất chu đáo, có lặp lại lần nữa cũng không sao.
Khuôn mặt kiêu ngạo của hệ thống, [ Vâng vâng, chúng ta cần thêm tình yêu thương để xã hội này tươi đẹp hơn!]
Anh không ngờ lần đầu tiên trong đời muốn lén lút làm chuyện gì đó nhưng lại không thành,
Theo kế hoạch ban đầu, sau khi Bạch Trà nhìn thấy người bạn Bạch Diên anh sẽ giả vờ đi đến chỗ của Bạch Diên, như một vị vương tử, bá đạo tuyên bố chủ quyền, nhân tiện soát một ít hảo cảm với Bạch Trà, để Bạch Trà nghĩ anh thật tốt sau này sẽ đối với anh ỷ lại nhiều hơn.
Tuy nhiên.......
Số phận không muốn để cho anh đi con đường tổng tài bá đạo.
Thường thường tưởng tượng rất đẹp đẽ, nhưng sự thật thì lại tàn khốc.
Còn chưa đến điểm hẹn, thì anh đã bị paparazzi theo đuôi.
Thật vất vả lái một vòng tròn,mới có thể thoát khỏi các tay săn ảnh.
Hành trình của anh luôn được giữ bí mật, sau khi bộ phim cuối cùng hoàn thành, anh dự định sẽ nghỉ ngơi một tháng và thỉnh thoảng mới nhận một vài thông báo.
Căn biệt thự hiện anh đang ở cũng là tài sản riêng của anh. Ít ai biết điều đó. Tôi thực sự không hiểu. Tại sao ngày thường các tay paparazzi đều không quan tâm anh, vậy mà hôm nay lại trùng hợp ngồi chồm hỗm chờ anh?
Tô Kình Hoán trong đầu đột nhiên lóe lên tên một người.
Anh đọc lại câu trả lời của Bạch Trà.
Sự chú ý rơi vào hai chữ Bạch Diên.
Vì lý do nào đó, vẫn luôn có cảm giác rằng nơi ở của anh ấy đã bị rò rỉ, cũng với Bạch Diên có liên quan.
Biệt thự này, anh chỉ mới ở có hai ngày, sao có thể nhanh chóng bị lộ ra ngoài?
Nghĩ đi nghĩ lại, Tô Kình Hoán cảm thấy Bạch Nguyên là người sắp đặc toàn bộ sự kiện hẹn hò này,
Vậy, mục đích của cô ta là gì?
Phá hủy cuộc hôn nhân của anh với Bạch Trà?
Làm cho cả hai hiểu lầm?
Nói lại cho paparazzi biết địa chỉ của anh, khiến anh sợ bị chụp ảnh rồi không thể về biệt thự?
Nếu anh không trở về biệt thự, anh không thể tiếp tục cùng với Bạch Trà bồi dưỡng tình cảm.
Hiểu lầm + không thể bồi dưỡng tình cảm =?
Lúc này, Tô kình hoán dường như đã hiểu ra được mục đích của Bạch Diên là gì.
Bạch Diên đưa Bạch Trà đến bên ngoài biệt thự, gấp gáp muốn cô nhanh xuống xe.
Bộ dáng vội vàng gấp gấp của cô ta, giống như Bạch Trà là bệnh độc, muốn nhanh chóng tránh càng xa càng tốt.
Tài xế vẻ mặt mộng bức.
Nhưng lại không dám mở miệng nói gì.
Rõ ràng thời điểm cô ta đến đón người, Bạch Diên vẫn nhẹ nhàng và hào phóng.
Còn bây giờ lại sợ hãi và khẩn trương?
Kỳ quái! Rốt cuộc trong quán cà phê đã xảy ra chuyện gì?
Tài xế tỏ vẻ, sức tưởng tượng của anh ta có hạn.
Nhưng xem ra cũng không phải vấn đề lớn, nhị tiểu thư trông thật mềm mại và ngoan ngoãn.
Điện thoại di động của Bạch Diên đột nhiên vang lên, tiếng chuông dồn dập, dường như có chuyện đại sự gì đó xảy ra.
Cô ta sửng sốt, và đã nhận ra được một điều.
Tình hình bây giờ rất không Tốt.
Cô ta run rẩy bấm nhận, giọng nói lớn của mẹ Bạch truyền đến, " Diên Diên, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra? Tại sao Vương tổng lại vào bệnh viện? Điện thoại di động của Bạch Trà mẹ không gọi được, con bé có đang ở bên cạnh con không? Con để con bé nghe điện thoại! "
Bạch Diên sắc mặt khẩn trương quay đầu nhìn về phía Bạch Trà vừa mới xuống xe.
Bạch Trà một tay chống lên cửa xe, nghiêng đầu nhìn cô ta, "Tìm em sao?"
Bạch Diên gật đầu, "..." chậm rãi đưa điện thoại qua.
Bạch Trà nhận lấy điện thoại, thanh thuý nói: "Xin chào, tìm tôi có việc gì sao?"
Mẹ Bạch hô hấp đều ngưng trệ, nàng chỉ cảm thấy lửa giận vừa mới nhận hết thảy đều đập vào trong nước, tựa hồ yên tĩnh mà tiếp nhận ngọn lửa.
"Có chuyện gì sao?" Bạch Trà lặp lại một lần nữa.
Có thể tai của người ở đầu dây bên kia không được tốt, Bạch Trà tự cảm thấy cô rất chu đáo, có lặp lại lần nữa cũng không sao.
Khuôn mặt kiêu ngạo của hệ thống, [ Vâng vâng, chúng ta cần thêm tình yêu thương để xã hội này tươi đẹp hơn!]