Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 37: Chap 37: Lời đề nghị của Nặc Tân Tân
Dây dưa mãi cuối cùng Hạ Ân cũng đi vào phòng tắm rửa. Mặc Thần cởi áo vest ra rồi vứt lên ghế da. Hắn tựa đầu vào thành ghế day day trán. Gần đây xảy ra liên tiếp biết bao nhiêu việc khiến hắn quá mệt mỏi. Ngày nào cũng phải giải quyết chuyện ở các tập đoàn rồi chi nhánh, xong lại để ý đến cô. Giờ ông nội mất rồi, Măc Gia không biết sẽ xảy ra bao nhiêu sóng gió nữa đây. Chỉ nghĩ đến thôi cũng khiến hắn suy sụp của tinh thần. Bên phía Mafia chưa có động tĩnh gì, chắc chắn Bạch Tiêu lại sắp chào mừng hắn một trận đấu kịch liệt đây.
Điện thoại chợt đổ chuông, Mặc Thần vươn tay nhấn nút nghe rồi mở loa ngoài. Bên kia vọng đến giọng nói của Lôi.
\- Thưa ngài, tôi và Phong vừa phát hiện ra 1 kẻ khả nghi. Đuổi theo hắn tới mui thuyền thì hắn lại nhảy xuống biển. Giờ làm sao ạ?
\- Có nhìn thấy mặt kẻ đó không?
\- Phong đã mhanh chóng chụp được hình của tên đó.
\- Gọi thêm viện binh đến, sắp xếp 1 đội thợ lặn tìm kiếm. Bao vây khu vực ven bờ gần đó, không được để hắn thoát. Nếu mà thấy có dấu hiệu khả nghi nữa thì... bắn chết đi!
\- Đã rõ!
Mặc Thần biết tên sát thủ được thuê này chắc chắn dù bắt được hay không hắn cũng không khai ra ai phía sau. Nếu không bắt hắn khai được thì cho hắn chết nhanh chút. Đối đầu với Mặc Thần này chỉ có con đường chết!
Đợi mãi không thấy Hạ Ân tắm xong, cả người Mặc Thần đã khó chịu vô cùng vì những vết máu giả trên áo. Hắn đứng thẳng dậy rồi bước vào phòng tắm bên cạnh.
Đúng lúc này, Hạ Ân cũng mặc áo tắm bước ra. Nghe thấy tiếng gõ cửa thì cô vội vàng đi chân trần ra mở cửa. Nặc Tân Tân đứng đó, cô ta không nghĩ là cô mở cửa nên có chút mất hứng. Thậm chí, cô ta còn không nhìn cô mà đưa mắt nhìn vào bên trong phòng.
\- Có việc gì sao?
Hạ Ân cố ý đứng chắn trước cửa hỏi. Nặc Tân Tân khoanh tay rồi lên tiếng.
\- Tôi tên là Nặc Tân Tân!
\- Vậy Nặc tiểu thư có chuyện gì muốn gặp tôi?
Cô thừa biết Nặc Tân Tân này không thèm gặp cô mà muốn gặp chính là Mặc Thần. Chẳng qua là cô muốn trêu cô ta một chút. Người phụ nữ này nhìn qua biết là một hồ ly chính hiệu dán mác tiểu thư kiêu sang. Đáng lẽ, nếu là người đàng hoàng thì cũng không nên nhìn người đàn ông đã có vợ si mê như vậy.
\- Tôi không rảnh mà gặp cô. Tôi muốn gặp Mặc Thần.
\- Chồng tôi đang tắm, nếu cô muốn gặp thì phải quay lại sau.
\- Tôi sẽ chờ anh ấy!
Nặc Tân Tân kiên quyết đứng đó không rời đi khiến Hạ Ân như muốn bốc hỏa. Cô là cô nhịn lắm rồi đấy. Cái gì cũng phải có mức độ vừa phải thôi, nếu thái quá thì sẽ chẳng tốt đẹp gì.
Để cô ta đứng ngoài cửa, Hạ Ân quay người đi vào sấy tóc. Mãi lâu sau, Mặc Thần cũng khoác một cái aoa choàng tắm đi ra ngoài. Mái tóc của hắn vẫn còn ướt, thỉnh thoảng có vài sợi rủ xuống gương mặt đẹp trai quá mức là cuốn hút. Trái tim của Nặc Tân Tân nhảy loạn lên. Từ khi quyết định đến gặp Mặc Thần, cô ta đã chuẩn bị tất cả rồi.
Thấy cửa phòng không có đóng mà Nặc Ân lại đứng đó. Mặc Thần lạnh lùng đi tới trước mặt cô ta.
\- Có chuyện gì?
Nặc Tân Tân chăm chú nhìn vào bờ ngực săn chắc ẩn hiện dưới lớp áo của Mặc Thần mà nuốt một ngụm nước bọt. Gương mặt cô ta thoáng đỏ bừng rồi giọng có chút lắp bắp nói.
\- Em là muốn đến gặp anh thương lượng.
\- Tôi và cô có gì mà thương lượng?
Hít một hơi thật sâu, Nặc Tân Tân nói tiếp.
\- Em chính là nhân chứng để giúp Hạ Ân vô tội. Tần Vũ Hiên bảo rằng lúc đó có người đi qua nên tên hung thủ mới không ra tay....
\- Thì ra cô chính là người chứng kiến?
Nghe Mặc Thần nói vậy thì Nặc Tân Tân gật đầu.
Chỉ là lúc đó cô ta muốn về phòng nghỉ ngơi, ai ngờ lại vô tình chứng kiến cảnh đó. Chỉ là lúc ấy Nặc Tân Tân quá sợ hãi khi tên kia đuổi theo mình nên đành trốn vào đám đông ẩn nấp. Mặc Thần bây giờ muốn chứng minh Hạ ân không có giết người. Cô ta sau một hồi đấu tranh kịch liệt thì mới quyết tâm đi gặp Mặc Thần muốn trao đổi với hắn. Muốn có được sự chú ý của Mặc Thần thì chỉ còn cách liều mình thôi.
Còn Mặc Thần đang định cho người tìm kiếm nhân chứng. Ai ngờ nhân chứng tự động đi đến cửa. Hắn cư nhiên không tốn chút sức lực nào.
Nhìn biểu hiện của Nặc Tân Tân, hắn biết chắc cô ta có kế hoạch gì đó mới dám đến trao đổi với hắn như vậy.
\- Cô tưởng, chỉ có mỗi nhân chứng thì có thể thanh minh cho Âm Ân của tôi?
Lúc này, Nặc Tân Tân mới lấy điện thoại của mình ra đưa cho Mặc Thần xem đoạn video mà cô ta quay được lúc vô tình nhìn thấy Hạ Ân gặp tên hung thủ rồi bị hắn nhốt trong phòng mà Mặc lão gia chết.
\- Điều kiện trao đổi của cô là gì mới đứng ra giúp vợ tôi?
Nặc Tân Tân nhìn hắn mỉm cười. Cuối cùng, cũng có ngày Mặc Thần đồng ý với yêu cầu của cô ta. Nhưng trong lòng có chút khó chịu vì hắn đồng ý tất cả chỉ vì Hạ Ân kia.
\- Em... muốn trở thành bạn gái của anh. Không cần anh ly hôn với Hạ Ân, em chỉ muốn được ở cạnh anh thôi!
Điện thoại chợt đổ chuông, Mặc Thần vươn tay nhấn nút nghe rồi mở loa ngoài. Bên kia vọng đến giọng nói của Lôi.
\- Thưa ngài, tôi và Phong vừa phát hiện ra 1 kẻ khả nghi. Đuổi theo hắn tới mui thuyền thì hắn lại nhảy xuống biển. Giờ làm sao ạ?
\- Có nhìn thấy mặt kẻ đó không?
\- Phong đã mhanh chóng chụp được hình của tên đó.
\- Gọi thêm viện binh đến, sắp xếp 1 đội thợ lặn tìm kiếm. Bao vây khu vực ven bờ gần đó, không được để hắn thoát. Nếu mà thấy có dấu hiệu khả nghi nữa thì... bắn chết đi!
\- Đã rõ!
Mặc Thần biết tên sát thủ được thuê này chắc chắn dù bắt được hay không hắn cũng không khai ra ai phía sau. Nếu không bắt hắn khai được thì cho hắn chết nhanh chút. Đối đầu với Mặc Thần này chỉ có con đường chết!
Đợi mãi không thấy Hạ Ân tắm xong, cả người Mặc Thần đã khó chịu vô cùng vì những vết máu giả trên áo. Hắn đứng thẳng dậy rồi bước vào phòng tắm bên cạnh.
Đúng lúc này, Hạ Ân cũng mặc áo tắm bước ra. Nghe thấy tiếng gõ cửa thì cô vội vàng đi chân trần ra mở cửa. Nặc Tân Tân đứng đó, cô ta không nghĩ là cô mở cửa nên có chút mất hứng. Thậm chí, cô ta còn không nhìn cô mà đưa mắt nhìn vào bên trong phòng.
\- Có việc gì sao?
Hạ Ân cố ý đứng chắn trước cửa hỏi. Nặc Tân Tân khoanh tay rồi lên tiếng.
\- Tôi tên là Nặc Tân Tân!
\- Vậy Nặc tiểu thư có chuyện gì muốn gặp tôi?
Cô thừa biết Nặc Tân Tân này không thèm gặp cô mà muốn gặp chính là Mặc Thần. Chẳng qua là cô muốn trêu cô ta một chút. Người phụ nữ này nhìn qua biết là một hồ ly chính hiệu dán mác tiểu thư kiêu sang. Đáng lẽ, nếu là người đàng hoàng thì cũng không nên nhìn người đàn ông đã có vợ si mê như vậy.
\- Tôi không rảnh mà gặp cô. Tôi muốn gặp Mặc Thần.
\- Chồng tôi đang tắm, nếu cô muốn gặp thì phải quay lại sau.
\- Tôi sẽ chờ anh ấy!
Nặc Tân Tân kiên quyết đứng đó không rời đi khiến Hạ Ân như muốn bốc hỏa. Cô là cô nhịn lắm rồi đấy. Cái gì cũng phải có mức độ vừa phải thôi, nếu thái quá thì sẽ chẳng tốt đẹp gì.
Để cô ta đứng ngoài cửa, Hạ Ân quay người đi vào sấy tóc. Mãi lâu sau, Mặc Thần cũng khoác một cái aoa choàng tắm đi ra ngoài. Mái tóc của hắn vẫn còn ướt, thỉnh thoảng có vài sợi rủ xuống gương mặt đẹp trai quá mức là cuốn hút. Trái tim của Nặc Tân Tân nhảy loạn lên. Từ khi quyết định đến gặp Mặc Thần, cô ta đã chuẩn bị tất cả rồi.
Thấy cửa phòng không có đóng mà Nặc Ân lại đứng đó. Mặc Thần lạnh lùng đi tới trước mặt cô ta.
\- Có chuyện gì?
Nặc Tân Tân chăm chú nhìn vào bờ ngực săn chắc ẩn hiện dưới lớp áo của Mặc Thần mà nuốt một ngụm nước bọt. Gương mặt cô ta thoáng đỏ bừng rồi giọng có chút lắp bắp nói.
\- Em là muốn đến gặp anh thương lượng.
\- Tôi và cô có gì mà thương lượng?
Hít một hơi thật sâu, Nặc Tân Tân nói tiếp.
\- Em chính là nhân chứng để giúp Hạ Ân vô tội. Tần Vũ Hiên bảo rằng lúc đó có người đi qua nên tên hung thủ mới không ra tay....
\- Thì ra cô chính là người chứng kiến?
Nghe Mặc Thần nói vậy thì Nặc Tân Tân gật đầu.
Chỉ là lúc đó cô ta muốn về phòng nghỉ ngơi, ai ngờ lại vô tình chứng kiến cảnh đó. Chỉ là lúc ấy Nặc Tân Tân quá sợ hãi khi tên kia đuổi theo mình nên đành trốn vào đám đông ẩn nấp. Mặc Thần bây giờ muốn chứng minh Hạ ân không có giết người. Cô ta sau một hồi đấu tranh kịch liệt thì mới quyết tâm đi gặp Mặc Thần muốn trao đổi với hắn. Muốn có được sự chú ý của Mặc Thần thì chỉ còn cách liều mình thôi.
Còn Mặc Thần đang định cho người tìm kiếm nhân chứng. Ai ngờ nhân chứng tự động đi đến cửa. Hắn cư nhiên không tốn chút sức lực nào.
Nhìn biểu hiện của Nặc Tân Tân, hắn biết chắc cô ta có kế hoạch gì đó mới dám đến trao đổi với hắn như vậy.
\- Cô tưởng, chỉ có mỗi nhân chứng thì có thể thanh minh cho Âm Ân của tôi?
Lúc này, Nặc Tân Tân mới lấy điện thoại của mình ra đưa cho Mặc Thần xem đoạn video mà cô ta quay được lúc vô tình nhìn thấy Hạ Ân gặp tên hung thủ rồi bị hắn nhốt trong phòng mà Mặc lão gia chết.
\- Điều kiện trao đổi của cô là gì mới đứng ra giúp vợ tôi?
Nặc Tân Tân nhìn hắn mỉm cười. Cuối cùng, cũng có ngày Mặc Thần đồng ý với yêu cầu của cô ta. Nhưng trong lòng có chút khó chịu vì hắn đồng ý tất cả chỉ vì Hạ Ân kia.
\- Em... muốn trở thành bạn gái của anh. Không cần anh ly hôn với Hạ Ân, em chỉ muốn được ở cạnh anh thôi!