Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-242
Chương 245: Thề thốt cũng là kỹ năng sống
Lucifer còn bận rộn hơn so với tưởng tượng của đám người Phong Tiểu Tiểu.
Chiến tranh địa ngục chỉ là một hiện tượng, nhưng nguyên nhân gây ra cái hiện tượng này lại không hẳn như người ngoài nói. Nhóm thiên thần sa đọa bình thường chỉ biết đi theo người đứng đầu anh dũng chiến đấu, nhưng nếu như nói đến lý do thực sự khiến Lucifer khơi mào chiến tranh, vậy cũng chỉ có vài ma tướng là biết được.
Tuy mặt ngoài là bọn họ chiến bại rút đến phương Đông, nhưng điều này cũng không tỏ vẻ Lucifer sẽ không có những chuyện khác để làm. Trên thực tế, hiện tại quả thực anh ta còn mệt mỏi hơn cả thời kỳ đánh giặc kia.
“Phiên dịch ra chưa?” Trên ngai vàng cao cao, một người đàn ông tóc dài cánh đen híp con ngươi hẹp dài màu tím, ánh mắt lạnh như băng thản nhiên đảo qua vài tên cấp dưới dưới ngai vàng.
Vài tên thiên thần sa đọa dưới ngai vàng cũng có cánh đen, bởi vì nhiều năm không thấy ánh mặt trời mà sắc mặt có vẻ hơi tái nhợt, lúc này bọn họ đang túm tụm lại thành một vòng, chính giữa vòng vây có một quyển sách rất lớn trôi nổi trong ma pháp trận. Trang sách mở ra dài đến gần một cánh tay, mà trên trang giấy lại chi chít chữ, hiển nhiên cũng không phải ngôn ngữ của bất cứ quốc gia nào trên mặt đất.
Nghe BOSS lên tiếng, một thiên thần sa đọa tóc đỏ lau mồ hôi trên trán không biết vì căng thẳng hay vì sợ sệt mà chảy ra, chần chừ mở miệng: “Nội dung tôi đọc được trong sách là về âm nhạc nghệ thuật...” Cuốn sách nhìn nghiêm túc như vậy lại đọc được nội dung nhàn nhã như thế, thiên thần sa đọa tóc đỏ cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Có một người tiên phong mở miệng, người phía sau đưa mắt nhìn nhau, cũng sôi nổi lớn gan nói: “Tôi đọc được về nguyên tội.”
“Tôi đọc được về lịch sử bảy mươi hai ma thần.”
“Tôi thì là ghi chép về điển tịch ma pháp...”
Đáp án không giống nhau, trên cùng một trang sách, mỗi thiên thần sa đọa lại đọc được nội dung khác nhau.
Lucifer nhăn mày, hiện vẻ không vui vung tay lên, cắt ngang báo cáo của nhóm thiên thần sa đọa: “Ta nghĩ, các người hẳn là biết cái ta muốn hỏi không phải cái này?”
“...” Biết thì đương nhiên biết, vấn đề là hiện thực thường không được như mơ...
Nhóm thiên thần sa đọa oan ức đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng thiên thần sa đọa tóc đỏ ban đầu dũng cảm mở miệng đứng dậy, lên tiếng: “Ngài Lucifer, sách của thiên sứ Rasiel ghi lại chuyện trên trời dưới đất, tri thức và quy luật của quá khứ tương lai một nghìn năm trăm năm, mỗi người trong chúng tôi hoặc người mở sách này đều sẽ đọc được nội dung khác nhau. Thiên sứ vốn bất tử bất diệt, nhưng lúc trước Rasiel hoàn thành quyển sách này, lại chủ động tự hủy thần khu và trước thần điện, điều này cũng đủ để chứng minh sách của Rasiel đã chạm vào giới hạn của pháp tắc mà chúng ta không nên đụng vào... Tôi nghĩ, có lẽ chỉ có cấp bậc của ngài mới có tư cách đọc được thứ ngài thật sự muốn từ quyển sách này?”
Về phần thứ mà Lucifer thật sự muốn là gì? Thật ra đáp án này mọi người đều không biết, nói chung là bọn họ chỉ biết từ khi Lucifer lấy lại quyển sách này, và cưỡng chế yêu cầu mọi người đọc nó tới nay, mỗi lần đều rất khinh bỉ nội dung mà mọi người có thể đọc được, rõ ràng Lucifer không hài lòng với thành quả cố gắng của mọi người.
Điều duy nhất mà nhóm thiên thần sa đọa ở đây biết nhiều hơn so với những người khác là, nguyên nhân gây ra chiến tranh quy mô lớn ở địa ngục thời gian trước là bởi vì thủ lĩnh nhóm dân bản xứ muốn tranh đoạt cuốn sách của Rasiel này. Cuối cùng người thắng chính là Lucifer, nhưng nhóm thiên thần sa đọa cũng vì thế phải trả giá cực kỳ thê thảm, đến nỗi không thể không nhanh chóng rời khỏi địa ngục sau khi lấy được sách...
Lucifer trầm mặc một lúc, thiên thần sa đọa tóc đỏ có vẻ là cảm thấy có cửa, lớn gan tiếp tục nói: “Lucifer đại nhân, nếu không ngài tự mình đọc thử xem?”
Lucifer xem thường nhìn qua – nói nhảm! Nếu anh ta có thể đọc được thì còn cần người khác hỗ trợ làm gì?
Sự tồn tại quá mức mạnh mẽ bị sách của Rasiel tự nhiên loại bỏ và đề phòng, mà những kẻ khác không đủ năng lực thúc giục ra đầy đủ nội dung có giá trị... Đây là một mệnh đề, Lucifer biết không dễ làm, nhưng ít nhất người sau còn có thể lật ra nội dung trang sách, cho nên anh ta chỉ có thể đem hy vọng gửi vào trên người cấp dưới của mình.
Thiên thần sa đọa tóc đỏ nuốt vài ngụm nước miếng, lần thứ hai cố gắng: “... Hoặc là ngài cho chúng tôi một ít gợi ý, rốt cuộc nội dung ngài muốn là gì?”
Lucifer lại xem thường lần hai: “Đủ rồi! Các người có thời gian dài dòng, không bằng lật thêm vài trang.”
Nhóm thiên thần sa đọa quả thực muốn khóc thét, từ lúc sinh ra đến giờ, đời này bọn họ chưa từng cảm thấy mình chăm chỉ giống như bây giờ.
Mà nhiệm vụ truyền xuống, bọn cấp dưới tất nhiên phải nhận mệnh tiếp tục học tập, mỗi ngày phải hướng về phía trước. Người bị hại - Lucifer lại đi xuống khỏi vương tọa, dự định đi xung quanh ngao du - thân là một BOSS đủ tư cách, có thể điều chỉnh tâm tình đúng lúc, bớt túm vài tên cấp dưới ra mắng một trận đã là tương đối quan tâm rồi.
Đi ngang qua đám thuộc hạ lần nữa tụ thành nhóm nghiên cứu sách của thiên sứ Rasiel, bước chân Lucifer hơi dừng lại, ngẫm lại vẫn vươn tay về phía cuốn sách. Không ngoài dự đoán, khi đầu ngón tay sắp chạm được đến trang sách đang mở ra, xung quanh cuốn sách đột nhiên nổi lên một ngọn lửa màu xanh, kháng cự anh ta tiếp cận.
Dưới ánh mắt kinh ngạc của đám cấp dưới, Lucifer bị cuốn sách ghét bỏ có chút khó chịu hừ lạnh một tiếng, nhanh chóng rút tay lại nắm thành quyền để ra sau lưng, lạnh lùng nói: “Ta đi xem mười tám tầng địa ngục của phương Đông, các người... nghiêm túc học tập đi!”
“...”
Nhìn theo đại BOSS đẩy cửa nhỏ ở góc điện ra và rời đi, vài cái thiên thần sa đọa đưa mắt nhìn nhau, sờ mũi, vẫn nên ngoan ngoãn đọc sách thôi.
***
Sự khác nhau giữa mười tám tầng địa ngục không phải là về đơn vị không gian, mà là thời gian.
Tầng thứ nhất địa ngục lấy thước đo 3750 năm tính là một ngày, kẻ phạm tội sẽ bị giam vào nơi này một vạn năm, tức là bị giam 135 triệu năm. Tầng thứ hai lấy 7500 năm tính là một ngày, kẻ phạm tội sẽ bị giam ở đây hai vạn năm, cứ tăng một tầng, thời hạn thi hành án sẽ lại tăng gấp đôi...
Thật ra xem đến đây hẳn là mọi người đã hiểu rõ, đối với nhân loại mà nói, đến rơi vào tầng thứ nhất địa ngục hay là tầng thứ mười tám thật ra cũng không khác mấy dù sao đều bị giam chung thân, mặc dù chỉ có 135 triệu năm, nói không chừng thời gian địa cầu hủy diệt còn tới sớm hơn cả thời gian quỷ bị giam trong tầng thứ nhất của địa ngục.
Lucifer đã sớm nghe nói đến không gian thần kỳ của phương Đông, đồng thời cũng tỏ vẻ vô cùng hứng thú đối với sức tưởng tượng và sự quyết đoán của thần đình phương Đông tiền nhiệm. Đương nhiên, mục đích chủ yếu của anh ta không phải là muốn đi thăm mười tám tầng địa ngục, dù sao thì lúc trước thần đình phương Đông cũng đã phá vỡ hư không rời đi, hiện tại nơi đó cũng đã trống rỗng chẳng còn quỷ nào, cái mà anh ta thực sự cảm thấy hứng thú, thật ra là con Đế Thính vẫn còn ở lại địa ngục, không theo chúng thần cùng rời đi kia.
Chậm rãi đi qua con đường chật hẹp, lần lượt đi qua mười tám tầng địa ngục, ngoài các dụng cụ tra tấn còn đặt ở trong không gian ra, ngay cả biển lửa nồi chảo cũng đã trở nên khô cạn nguột ngắt qua thời gian ngàn năm, nhưng từ dấu vết để lại, vẫn có thể mơ hồ tưởng tượng được cảnh tượng đã từng ồn ào của địa ngục.
Trong toàn bộ không gian yên tĩnh, hiện tại chỉ còn lại có tiếng bước chân của Lucifer, nặng nề mà trống trải, giống như đi trong lao tù dưới lòng đất thời Trung cổ, mỗi một bước chân như có thể giẫm phải máu loãng dưới nền đất.
Toàn thế giới thần đình, thần đình phương Đông tiền nhiệm chưa chắc đã là xa xưa nhất, cũng chưa chắc là mạnh nhất, nhưng không thể phủ nhận, bọn họ có được rất nhiều nguồn tài nguyên và được quy luật ưu ái.
Thời đại hồng hoang là sự tồn tại mà tất cả các hệ thống thần thoại đều chỉ có thể ao ước nhìn lên, những truyền thừa viễn cổ đó nằm ở phương Đông, mà thần đình phương Đông lại không biết quý trọng, thậm chí lựa chọn rời đi từ ba ngàn năm trước... Lucifer không thể hiểu nổi, cũng không thể tha thứ cho hành vi hèn nhát như vậy.
Tứ kỵ sĩ Thiên Khải đã xuất hiện trên thiên đường, có lẽ tận thế trong truyền thuyết sẽ thật sự xảy đến, mà tương lai sẽ như thế nào... Nếu không thể tìm được đáp án từ trong sách Rasiel, như vậy có lẽ chỉ có Đế Tính mới có thể tự nói với anh ta.
Rốt cuộc đi tới tầng cuối cùng của địa ngục, Lucifer ngẩng đầu, phát hiện cánh cửa nhỏ trước kia vẫn luôn đóng chặt lúc này lại mở ra.
Anh ta đã từng tới đây rất nhiều lần, nhưng mỗi lần đều bị chặn lại ngoài cửa, mà hôm nay, rốt cuộc chủ nhân bên trong đã bằng lòng gặp mình rồi sao?
Không do dự nhiều mà bước vào cửa nhỏ, bên trong là phòng nhỏ, ngoại trừ mấy cái đệm ngồi ra, cũng không có những thứ bài trí khác. Mà ở trên đệm có một con chó trắng một sừng cao cỡ một người đang nằm.
Có lẽ là nghe được tiếng động có người vào cửa, chó trắng nâng mắt quét qua một cái, lại lần nữa nhắm mắt: “Người ta chờ không ngươi.”
“Hửm?” Lucifer không để bụng, vẫn đi vào, phủi phủi chiêc bàn dài, nhấc áo choàng lên tùy ý ngồi xuống: “Ta chỉ muốn hỏi mấy vấn đề.”
“Ta không có hứng thú trả lời ngươi.” Chó trắng không khách sáo, ngay cả ánh mắt cũng không mở.
Lucifer nhướng mày: “Nghe nói nơi này vốn có một Địa Tạng Vương Bồ Tát, anh ta cũng đi rồi sao?”
“Hỏi thừa, ngươi không thấy địa ngục đều trống không à.” Chó trắng căm giận.
Địa ngục vô không, thề không thành Phật.
Đây là mà chí nguyện to lớn của Địa Tạng Vương Bồ Tát. Lời thề này vốn khó có ngày sẽ thành hiện thực, nhưng ai ngờ được ba giới thiên đình lại di chuyển toàn bộ đi chứ.
Thần quỷ giữ chức đều chạy, hơn nữa linh khí thiên địa suy kiệt, du hồn dã quỷ có thể thành hình hay không cũng là cả một vấn đề, tất nhiên địa ngục cũng không người thăm hỏi... Tuy rằng theo nguyên tắc mà nói, nguyện vọng của Địa Tạng Vương Bồ Tát vẫn chưa thành hiện thực, nhưng xem kết quả thì có thể thấy được, thật ra điều kiện thành Phật của người này đã xảy ra. Vì thế tất nhiên người này cũng thành chính quả, đi theo thiên đình cùng chạy trốn...
Lucifer cười nhạo: “Không phải mi là tọa kỵ của anh ta sao? Chủ nhân đi rồi, sao mi còn ở lại?”
Chó trắng bị chọc trúng điểm mấu chốt: “Đệch! Ai bảo ông đây ngốc, lúc trước anh ta thề ông đây cũng kích động thề theo, nhưng Bồ Tát thề là địa ngục vô không thề không thành phật, ông đây lại thề là cái ác chưa hết, không cầu chính quả... Mẹ nó, đây không phải là bị hố sao!”
Lucifer: “...”
Vốn còn tưởng rằng con chó này là lòng mang chí lớn, muốn từ đề tài này tìm điểm đột phá, để mọi người cùng nhau hợp tác, không ngờ lại là hiểu lầm...