Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Nhật Ký Thú Cưng Của Thiên Địch - Chương 140: Viên mãn - Doạ ngốc rồi
Lời này Bạch Kỳ Thư đã nghĩ rất kỹ khi nghe chim to nói về việc á thú nhân không thể sinh lần hai.
" Ý cậu là chúng tôi cần ăn nhiều thứ hơn, đúng không?"
Có tiếng nói vang lên, vừa hay lại chặn cái miệng đang mấp máy của Rina.
" Giống như khoai lang, khoai tây gì đó?"
Lại có người tiếp lời, Bạch Kỳ Thư nhìn lại thì thấy người quen, là bạn đời của thú nhân Jack, người trước kia đã đi đào khoai với Eagle bọn họ.
" Không những là vậy, còn có rất nhiều thứ có thể ăn được trên đại địa thú nhân này mà mọi người đều không dám ăn, này cũng bởi mọi người sợ ăn vào sẽ chết, nhưng nếu mọi người tin tưởng tôi, sau này sẽ có rất nhiều thứ ăn được."
Bạch Kỳ Thư mỉm cười nhìn họ.
" Chắc mọi người cũng biết, dạo trước chúng tôi vừa rời đi tộc chim Đại đúng không?"
Bạch Kỳ Thư lại đổi đề tài.
" Chúng tôi đi tìm một thứ, thứ đó sẽ cải thiện bữa ăn của mọi người, và tôi tin chắc cũng sẽ cải biến thân thể khó thụ thai của mọi người."
Cậu lớn giọng nói, dù bản thân cậu cũng không rõ lắm ý nghĩ này có đúng hay không nhưng lúc này cũng là một thời điểm tốt để xoay chuyển niềm tin của tộc chim Đại, để cho họ tiếp nhận những cái mới mẽ mà cậu tìm thấy.
" Cậu ấy nói đúng, tôi vốn nghĩ tôi sẽ không dễ mang ấu tể, nhưng bây giờ tôi lại có rồi."
Floyd bỗng nhiên lên tiếng.
Đám người dồn dập nhìn về phía hắn.
Dark nắm tay bạn đời của mình, cũng cười.
Anh biết bạn đời của mình có chút tự ti, vẫn luôn sợ hãi bản thân không thể cho anh một ấu tể, lần mang thai này cũng tiếp thêm tự tin cho Floyd.
" Cậu có ấu tể rồi!!?"
Có á thú nhân nhỏ người vọt lại đây, muốn đến gần Floyd nhìn xem nhưng lại bị Dark ngăn lại kịp thời.
" Em ấy sắp sinh rồi, cậu bình tĩnh."
Dark kiên nhẫn giữ hắn lại.
" Xin lỗi, xin lỗi, tại tôi kích động quá!"
Người kia tỏ vẻ hối lỗi nhìn Floyd, không cần Floyd nói gì, cái bụng hơi nhô lên cùng mùi vị ấu tế trên người cậu cũng đã là minh chứng tốt nhất.
Đám người xôn xao không ngừng.
" Tôi nghĩ tôi được như bây giờ là vì có Kỳ Kỳ, từ lúc có cậu ấy thì mọi thứ đều thay đổi rồi, mọi người nên tin tưởng cậu ấy, Rina chỉ là ghen tỵ với cậu ấy thôi."
Floyd rất không vui nhìn Rina đang đứng ở kia.
" Tôi biết những lời của bầu bạn mình chưa đủ để chứng minh cái gì nhưng tôi nghĩ theo thời gian mọi người sẽ thấy rõ, có chút lời nói nói nhiều cũng không ích lợi bằng thực tế."
Eagle ôm lấy bạn đời của mình, lớn tiếng nói, giữ lại đám đông đang xôn xao.
" Rina, là một thành viên của tộc chim Đại, tôi khuyên anh nên xem lại mình, đúng là ai cũng có quyền tranh đoạt bạn đời cho mình, nhưng ở đại địa thú nhân giản dị lại đơn sơ này, tình cảm của thú nhân và bạn đời mới là quan trọng nhất, anh vốn không hề thích Eagle, mà Eagle cũng không hề thích anh, chỉ hai chuyện này thôi thì dù anh có khiêu chiến tôi đi chăng nữa thì Eagle cũng sẽ không chọn anh."
Bạch Kỳ Thư quay lại nhìn Rina đang gằm mặt đúng đó.
" Rina!"
Bạch Kỳ Thư đang hiền hoà nói chuyện bỗng nhiên quát gọi tên của hắn.
Không chỉ Rina mà đám người cũng giật nãy mình nhìn lên á thú nhân nhỏ xinh nhưng sắc mặt lại nghiêm nghị dị thường đang nhìn chằm chằm Rina.
Rina bị cậu nhìn tự nhiên thấy không tốt, bao nhiêu lời muốn chất vấn cũng nghẹn lại không nói được.
" Anh nói con tôi khác thường, không phải chim loại thì không thể làm tế ti của tộc chim Đại, anh nghi ngờ quyết định của thú thần, người đã tạo ra anh, để anh đứng đây hưởng hết tốt đẹp mà thú thần ban cho anh, Rina, anh có biết tội của mình không?"
Bạch Kỳ Thư lạnh lùng quát lên.
Ầm ầm ầm ầm ầm...1
" Aaaaa....!!!"
Cùng với tiếng quát hỏi của Bạch Kỳ Thư thì trên trời không ngừng vang lên tiếng sấm đánh ầm ầm không ngừng.
Cả đại địa thú nhân như run lên bầm bập, chấn động đến bức tượng thú thần luôn sừng sững giữa quảng trường cũng phải run theo.
Đám người bị biến cố này làm cho hoảng sợ, chẳng ai quan tâm Rina đang ôm đầu khóc thét, chỉ dựa vào nhau tìm kiếm an toàn.
Đám thú nhân tự động bảo vệ đám á thú nhân vào giữa, ngẩng đầu nhìn trời.
Trên quảng trường chỉ còn một mình Rina quỳ rạp ở trên đất.
Bạch Kỳ Thư cũng bị tiếng sấm kia doạ cho rớt tim.
Eagle nghẹn cười muốn nội thương, vội vàng ôm lại bạn đời nhà mình.
Terry vốn luôn đứng ở bên đài tế lại mỉm cười nhìn Bạch Kỳ Thư, trong lòng có chút tiếc nuối, rõ ràng là sự lựa chọn tốt nhất của thú thần nhưng cứ nhất định không chịu làm tế ti.
Ông lại nhìn đứa nhỏ vẫn đứng nghiêm chỉnh ở kia, sắc mặt không có chút biến hoá nào, còn nắm tay anh trai nó bị sấm đánh hoảng sợ, trầm ổn mà lại kiên cường.
Đứa nhỏ này thừa hưởng hết tốt đẹp của phụ mẫu mình... Có khi nó là sự lựa chọn tốt nhất cho tộc chim.
Terry nhìn Rina đang quỳ rạp ở kia, cười lạnh.
Rõ ràng Michael rất tốt nhưng đứa con sao lại ngu đến vậy cơ chứ, lần này trừng phạt sự là cả đời cậu ta cũng khó quên đi.
Bạch Kỳ Thư ổn định lại nhịp tim của mình, nhịn lại cảm giác muốn phun tào cái ông thú thần dỡ hơi, đưa mắt nhìn Rina đang run rẩy ở bên dưới.
" Ri..."
" Aaaaa!!!"
Bạch Kỳ Thư còn chưa kịp kêu thì Rina đã giống như con thú hoảng sợ hét toáng lên, ôm đầu bỏ chạy.
"..."
Bạch Kỳ Thư nhìn bóng lưng mất hút của Rina, trên trán hiện lên ba đường vạch đen.
" Chim, em đáng sợ vậy sao?"
Eagle đang lạnh lùng nhìn bóng lưng đã mất hút sau rừng cây của Rina thì nghe bầu bạn mình hỏi như vậy.
" Không, em siêu cấp đáng yêu, người gặp người thích chim gặp chim hót."
Eagle thản nhiên nói dù trong lòng đã nghẹn cười.
Bạch Kỳ Thư ngẩng đầu nhìn anh, nghi ngờ anh có phải cũng bị sấm đánh cho ngốc luôn rồi không.
" Anh sai rồi, là cậu ta bị doạ đến hoảng sợ, có lẽ là quá sợ nên mới vậy."
Eagle vội đổi lại lời nói, nghiêm túc nhận định Bạch Kỳ Thư không có đáng sợ.
" Michael đại nhân, ông đi xem thử anh ta làm sao đi, tránh để anh ta chạy ra ngoài bộ lạc, bị dã thú rinh đi mất."
Bạch Kỳ Thư quay qua nhìn Michael vẫn còn đứng ngốc ở đó.
" Được, được."
Michael cũng có chút sợ Bạch Kỳ Thư, vừa nghe đã biến thành chim lớn bay đi.
Eagle cũng buồn cười, xem ra lần này uy danh của Bạch Kỳ Thư sẽ lan xa cho xem.
" Ô... Dark!!"
Bên dưới đám người bỗng vang lên tiếng hô đau của Floyd.
" Floyd, em sao vậy?"
Dark vội ôm bạn đời nhà mình lên, nhìn mặt cậu trắng bệch mà hoảng sợ.
" Anh ngốc hả, cậu ấy sắp sinh, mau mang cậu ấy về!"
Alice đập vào đầu hắn một cái, quát lên.
Đám người tan tác chim muông.
Bạch Kỳ Thư nhìn Dark mang bạn đời của mình bay đi, lại nhìn trời, lắc đầu ngao ngán.
Thú thần đại nhân, ngài không doạ tôi mà doạ nhằm người khác rồi!!
Eagle nhìn con chuột nhỏ trợn trắng mắt nhìn trời mà buồn cười không thôi.
Bầu trời lúc này dù không quá trong xanh nhưng cũng không còn nhá nhem nữa, xem ra thú thần đã trừng phạt xong kẻ nên trừng phạt, còn doạ một đứa nhỏ yên tĩnh phải đi ra, cuối cùng cũng chịu thu tay lại rồi.
Trên quảng trường vẫn còn rất nhiều người, đơn giản là vì họ còn chưa đạt đến những điều muốn biết.
" Ngày mai đám thú nhân sẽ tập trung lại đây, tôi có chuyện muốn tuyên bố, hôm nay mọi người về đi, cũng sắp đến giờ ăn trưa rồi."
Eagle đưa mắt nhìn đám người, thấy bọn họ gật đầu, bắt đầu tản đi thì thở ra, hôm nay đúng là nhiều biến cố mà.
" Ý cậu là chúng tôi cần ăn nhiều thứ hơn, đúng không?"
Có tiếng nói vang lên, vừa hay lại chặn cái miệng đang mấp máy của Rina.
" Giống như khoai lang, khoai tây gì đó?"
Lại có người tiếp lời, Bạch Kỳ Thư nhìn lại thì thấy người quen, là bạn đời của thú nhân Jack, người trước kia đã đi đào khoai với Eagle bọn họ.
" Không những là vậy, còn có rất nhiều thứ có thể ăn được trên đại địa thú nhân này mà mọi người đều không dám ăn, này cũng bởi mọi người sợ ăn vào sẽ chết, nhưng nếu mọi người tin tưởng tôi, sau này sẽ có rất nhiều thứ ăn được."
Bạch Kỳ Thư mỉm cười nhìn họ.
" Chắc mọi người cũng biết, dạo trước chúng tôi vừa rời đi tộc chim Đại đúng không?"
Bạch Kỳ Thư lại đổi đề tài.
" Chúng tôi đi tìm một thứ, thứ đó sẽ cải thiện bữa ăn của mọi người, và tôi tin chắc cũng sẽ cải biến thân thể khó thụ thai của mọi người."
Cậu lớn giọng nói, dù bản thân cậu cũng không rõ lắm ý nghĩ này có đúng hay không nhưng lúc này cũng là một thời điểm tốt để xoay chuyển niềm tin của tộc chim Đại, để cho họ tiếp nhận những cái mới mẽ mà cậu tìm thấy.
" Cậu ấy nói đúng, tôi vốn nghĩ tôi sẽ không dễ mang ấu tể, nhưng bây giờ tôi lại có rồi."
Floyd bỗng nhiên lên tiếng.
Đám người dồn dập nhìn về phía hắn.
Dark nắm tay bạn đời của mình, cũng cười.
Anh biết bạn đời của mình có chút tự ti, vẫn luôn sợ hãi bản thân không thể cho anh một ấu tể, lần mang thai này cũng tiếp thêm tự tin cho Floyd.
" Cậu có ấu tể rồi!!?"
Có á thú nhân nhỏ người vọt lại đây, muốn đến gần Floyd nhìn xem nhưng lại bị Dark ngăn lại kịp thời.
" Em ấy sắp sinh rồi, cậu bình tĩnh."
Dark kiên nhẫn giữ hắn lại.
" Xin lỗi, xin lỗi, tại tôi kích động quá!"
Người kia tỏ vẻ hối lỗi nhìn Floyd, không cần Floyd nói gì, cái bụng hơi nhô lên cùng mùi vị ấu tế trên người cậu cũng đã là minh chứng tốt nhất.
Đám người xôn xao không ngừng.
" Tôi nghĩ tôi được như bây giờ là vì có Kỳ Kỳ, từ lúc có cậu ấy thì mọi thứ đều thay đổi rồi, mọi người nên tin tưởng cậu ấy, Rina chỉ là ghen tỵ với cậu ấy thôi."
Floyd rất không vui nhìn Rina đang đứng ở kia.
" Tôi biết những lời của bầu bạn mình chưa đủ để chứng minh cái gì nhưng tôi nghĩ theo thời gian mọi người sẽ thấy rõ, có chút lời nói nói nhiều cũng không ích lợi bằng thực tế."
Eagle ôm lấy bạn đời của mình, lớn tiếng nói, giữ lại đám đông đang xôn xao.
" Rina, là một thành viên của tộc chim Đại, tôi khuyên anh nên xem lại mình, đúng là ai cũng có quyền tranh đoạt bạn đời cho mình, nhưng ở đại địa thú nhân giản dị lại đơn sơ này, tình cảm của thú nhân và bạn đời mới là quan trọng nhất, anh vốn không hề thích Eagle, mà Eagle cũng không hề thích anh, chỉ hai chuyện này thôi thì dù anh có khiêu chiến tôi đi chăng nữa thì Eagle cũng sẽ không chọn anh."
Bạch Kỳ Thư quay lại nhìn Rina đang gằm mặt đúng đó.
" Rina!"
Bạch Kỳ Thư đang hiền hoà nói chuyện bỗng nhiên quát gọi tên của hắn.
Không chỉ Rina mà đám người cũng giật nãy mình nhìn lên á thú nhân nhỏ xinh nhưng sắc mặt lại nghiêm nghị dị thường đang nhìn chằm chằm Rina.
Rina bị cậu nhìn tự nhiên thấy không tốt, bao nhiêu lời muốn chất vấn cũng nghẹn lại không nói được.
" Anh nói con tôi khác thường, không phải chim loại thì không thể làm tế ti của tộc chim Đại, anh nghi ngờ quyết định của thú thần, người đã tạo ra anh, để anh đứng đây hưởng hết tốt đẹp mà thú thần ban cho anh, Rina, anh có biết tội của mình không?"
Bạch Kỳ Thư lạnh lùng quát lên.
Ầm ầm ầm ầm ầm...1
" Aaaaa....!!!"
Cùng với tiếng quát hỏi của Bạch Kỳ Thư thì trên trời không ngừng vang lên tiếng sấm đánh ầm ầm không ngừng.
Cả đại địa thú nhân như run lên bầm bập, chấn động đến bức tượng thú thần luôn sừng sững giữa quảng trường cũng phải run theo.
Đám người bị biến cố này làm cho hoảng sợ, chẳng ai quan tâm Rina đang ôm đầu khóc thét, chỉ dựa vào nhau tìm kiếm an toàn.
Đám thú nhân tự động bảo vệ đám á thú nhân vào giữa, ngẩng đầu nhìn trời.
Trên quảng trường chỉ còn một mình Rina quỳ rạp ở trên đất.
Bạch Kỳ Thư cũng bị tiếng sấm kia doạ cho rớt tim.
Eagle nghẹn cười muốn nội thương, vội vàng ôm lại bạn đời nhà mình.
Terry vốn luôn đứng ở bên đài tế lại mỉm cười nhìn Bạch Kỳ Thư, trong lòng có chút tiếc nuối, rõ ràng là sự lựa chọn tốt nhất của thú thần nhưng cứ nhất định không chịu làm tế ti.
Ông lại nhìn đứa nhỏ vẫn đứng nghiêm chỉnh ở kia, sắc mặt không có chút biến hoá nào, còn nắm tay anh trai nó bị sấm đánh hoảng sợ, trầm ổn mà lại kiên cường.
Đứa nhỏ này thừa hưởng hết tốt đẹp của phụ mẫu mình... Có khi nó là sự lựa chọn tốt nhất cho tộc chim.
Terry nhìn Rina đang quỳ rạp ở kia, cười lạnh.
Rõ ràng Michael rất tốt nhưng đứa con sao lại ngu đến vậy cơ chứ, lần này trừng phạt sự là cả đời cậu ta cũng khó quên đi.
Bạch Kỳ Thư ổn định lại nhịp tim của mình, nhịn lại cảm giác muốn phun tào cái ông thú thần dỡ hơi, đưa mắt nhìn Rina đang run rẩy ở bên dưới.
" Ri..."
" Aaaaa!!!"
Bạch Kỳ Thư còn chưa kịp kêu thì Rina đã giống như con thú hoảng sợ hét toáng lên, ôm đầu bỏ chạy.
"..."
Bạch Kỳ Thư nhìn bóng lưng mất hút của Rina, trên trán hiện lên ba đường vạch đen.
" Chim, em đáng sợ vậy sao?"
Eagle đang lạnh lùng nhìn bóng lưng đã mất hút sau rừng cây của Rina thì nghe bầu bạn mình hỏi như vậy.
" Không, em siêu cấp đáng yêu, người gặp người thích chim gặp chim hót."
Eagle thản nhiên nói dù trong lòng đã nghẹn cười.
Bạch Kỳ Thư ngẩng đầu nhìn anh, nghi ngờ anh có phải cũng bị sấm đánh cho ngốc luôn rồi không.
" Anh sai rồi, là cậu ta bị doạ đến hoảng sợ, có lẽ là quá sợ nên mới vậy."
Eagle vội đổi lại lời nói, nghiêm túc nhận định Bạch Kỳ Thư không có đáng sợ.
" Michael đại nhân, ông đi xem thử anh ta làm sao đi, tránh để anh ta chạy ra ngoài bộ lạc, bị dã thú rinh đi mất."
Bạch Kỳ Thư quay qua nhìn Michael vẫn còn đứng ngốc ở đó.
" Được, được."
Michael cũng có chút sợ Bạch Kỳ Thư, vừa nghe đã biến thành chim lớn bay đi.
Eagle cũng buồn cười, xem ra lần này uy danh của Bạch Kỳ Thư sẽ lan xa cho xem.
" Ô... Dark!!"
Bên dưới đám người bỗng vang lên tiếng hô đau của Floyd.
" Floyd, em sao vậy?"
Dark vội ôm bạn đời nhà mình lên, nhìn mặt cậu trắng bệch mà hoảng sợ.
" Anh ngốc hả, cậu ấy sắp sinh, mau mang cậu ấy về!"
Alice đập vào đầu hắn một cái, quát lên.
Đám người tan tác chim muông.
Bạch Kỳ Thư nhìn Dark mang bạn đời của mình bay đi, lại nhìn trời, lắc đầu ngao ngán.
Thú thần đại nhân, ngài không doạ tôi mà doạ nhằm người khác rồi!!
Eagle nhìn con chuột nhỏ trợn trắng mắt nhìn trời mà buồn cười không thôi.
Bầu trời lúc này dù không quá trong xanh nhưng cũng không còn nhá nhem nữa, xem ra thú thần đã trừng phạt xong kẻ nên trừng phạt, còn doạ một đứa nhỏ yên tĩnh phải đi ra, cuối cùng cũng chịu thu tay lại rồi.
Trên quảng trường vẫn còn rất nhiều người, đơn giản là vì họ còn chưa đạt đến những điều muốn biết.
" Ngày mai đám thú nhân sẽ tập trung lại đây, tôi có chuyện muốn tuyên bố, hôm nay mọi người về đi, cũng sắp đến giờ ăn trưa rồi."
Eagle đưa mắt nhìn đám người, thấy bọn họ gật đầu, bắt đầu tản đi thì thở ra, hôm nay đúng là nhiều biến cố mà.