Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 60: Ổ bông cho chuột con
Ổ bông cho chuột con.
"Chuột nhỏ, em có muốn bông nữa không?"
Eagle bỗng nhớ ra chuyện này.
Sau khi đổi qua nằm tấm niệm bông kia thì anh cảm thấy nó rất tốt, nếu làm nhiều thứ hơn thì càng tốt, nhưng nhà họ lại không còn nữa nên mấy hôm nay mỗi khi đi săn anh vẫn chú ý tìm kiếm xem, vậy mà sáng nay mới nhìn thấy.
So với thời điểm kia thì bông lúc này đều bung ra hết, cái cây mà anh tìm được đều là một màu trắng xoá.
" Bông!? Anh tìm được rồi hả?"
Chuột nhỏ vừa nghe đã vui vẻ.
" Ừm, anh mang em đi hái bông nha."
Eagle ôm cậu nói.
Sắp tới sợ rằng sẽ rất khó mà mang cậu ra ngoài được, thôi thì ráng cố gắng vậy, đám cây bông này cũng không quá xa bộ lạc.
" Được hả?"
Chuột nhỏ tròn mắt lên nhìn anh, cậu cứ tưởng sau lần bị tập kích kia anh sẽ không mang cậu ra ngoài nữa, ít nhất cũng phải đợi cậu sinh chuột nhỏ ra.
" Chưa tới thời điểm trời giáng bông tuyết, bọn nó sẽ không ra ngoài vào ban ngày đâu."
Eagle biết cậu nghĩ cái gì, anh sờ mặt cậu nhẹ nói.
" Ừm ừm!"
Bạch Kỳ Thư bá cổ anh hôn chụt chụt.
" Chúng ta đi nhanh về nhanh nhé, để Alice biết sẽ lại mắng anh..."
Con chuột nhỏ nào đó không muốn chim to bị mắng.
" Cũng do anh sơ xuất, mắng đúng rồi."
Eagle hôn hôn cậu.
" Vẫn không muốn anh bị mắng mà."
Bạch Kỳ Thư ôm mặt anh thủ thỉ.
" Được, đi nhanh về nhanh, cậu ta sẽ không biết."
Chim to bắt đầu thông đồng.
" Hì hì."
Con chuột nhỏ cười trộm.
...
Eagle mang cậu bay ra khỏi bộ lạc, tiếp tục bay về hướng bắc chừng hai dặm, trước mặt Bạch Kỳ Thư đã xuất hiện một đám cây trắng xoá.
Mắt chuột loé sáng.
Nhiều quá rồi!
Cậu vốn không nghĩ rằng nó sẽ nhiều như vậy, thời điểm cậu cùng Eagle bắt được câu bông kia là vào thời điểm mùa mưa vừa đi qua, nhưng câu bông kia cũng đã nở, từ đó đến giờ cũng có một tháng rồi nhưng chỗ này lại nở nhiều bông như vậy.
Chẳng lẻ là nở muộn?
Dù sao thì cậu cũng không ngại đâu, có bao nhiêu gom bấy nhiêu.
Lại nói, buổi sáng Eagle mang theo hai cái gùi, có lẽ anh đã ước chừng được rồi.
Càng đến gần thì nó lại càng nhiều hơn, như này mà cậu chui vào đảm bảo chim to sẽ tìm không ra.
" Chim, nếu em trốn vào đây bằng nguyên hình thì anh có tìm được không?"
Chuột nhỏ lém lỉnh nói.
" Được."
Chim to thản nhiên gật đầu.
Con chuột nhỏ nghi ngờ nhìn anh.
" Chơi thử?"
Con chim to bị khiêu khích tôn nghiêm.
Vụt.
Anh vừa dứt lời thì một con chuột nhỏ bay ra khỏi đống váy áo xanh, phốc phốc vài cái biến mất dạng.
Eagle bật cười, rõ ràng là em muốn chơi.
Anh đưa mắt nhìn ra xung quanh, khắp nơi trắng xoá, đúng thật là nhìn không thấy chuột nhỏ.
Nhưng anh cũng đâu có nhìn bằng mắt thường đâu.
Eagle đợi một lúc đủ lâu cho chuột nhỏ trốn, sau đó chuẩn xác mà nhảy nhảy vài cái, nhẹ nhàng đến gần chuột nhỏ.
Con chuột nhỏ hoà mình cùng một chùm bông trắng.
Thật biết chọn.
Nhìn cậu nằm giữa một đám bông trắng, cái đầu với cái đuôi còn nhét vào trong đám bông, chỉ lộ ra cái lưng trắng mà thôi, đủ khó tìm.
Bạch Kỳ Thư còn đang đắc ý vì chỗ trốn này bỗng nhiên cảm thấy cả chùm bông di động lên, sau đó mình bị bỏ vào gùi.
Chuột nhỏ mở ra đôi mắt ti hí nhìn quanh, đối diện chính là đôi mắt đầy ý cười của chim to.
" Bắt được em rồi!."
Eagle đưa tay cào cào nhẹ cái bụng nhỏ của cậu.
Con chuột nhỏ chít lên một cái, luồn theo tay anh trèo thẳng lên đầu, nắm tóc anh giật giật.
Chim to bất đắc dĩ, cứ thế đội con chuột đi hái bông.
Con chuột nhỏ bị tìm ra quá nhanh nên bị tuột mod, mất hết hứng thú nằm bò trên đầu anh không xuống nữa.
Eagle cũng không trông cậy cậu giúp anh cái gì, mang cậu ra ngoài là để cậu khỏi buồn chán.
Nhưng sau đó con chuột nhỏ lại tìm thấy thú vui mới.
Mỗi lần anh đi tới đâu mà gần trên đầu anh có bông trắng là nó sẽ giơ móng nhỏ lên kéo cục bông kia xuống, ném cho chim to.
||||| Truyện đề cử: |||||
Chim to chỉ cần đưa tay ra là chụp được cầu bông.
Cứ thế là lâu lâu anh lại thấy bông trắng rơi xuống, sẽ biết ngay con chuột nhỏ ngứa móng.
Chim chuột cứ thế mà chơi hết cả buổi.
Hai cái gùi chẳng mấy chốc thì đầy ụ, bông dù có mềm thì cũng sẽ có lúc nhét không hết.
Nhìn lại thì vẫn còn rất nhiều, có khi có thể hái thêm được vài gùi nữa.
" Hay là kêu Ian tới đây hái đi, về cho Alice với Floyd."
Bạch Kỳ Thư ngồi vắt vẻo trên cây nói.
" Nhiêu đây có đủ cho em dùng không?"
Eagle vẫn ưu tiên con chuột nhỏ trước.
" Em muốn làm một cái áo bông, còn cả ổ bông cho chuột con nữa."
Bạch Kỳ Thư ngẫm nghĩ rồi nói.
Trong nhà họ không có nhiều da thú, cậu còn muốn làm một cái mền bông, nếu được thì nên làm cái rèn cửa, cậu sợ cái cửa kia cũng không chắn hết được gió lạnh.
" Vậy lần sau anh mang Ian đến đây, bản thân cũng hái thêm hai gùi, có vậy đám nhỏ cũng không sợ lạnh."
Eagle ngồi xuống bên cạnh cậu.
" Ừm, dù sao chúng cũng rất nhiều."
Bạch Kỳ Thư nói.
" Về thôi."
Anh gật đầu rồi nói.
Chim to đưa cậu trở về rồi đi tìm Ian, dù sao bông cũng đã nở hết rồi, cũng không biết chúng có bay hết không nên tranh thủ mà hái hết.
Bạch Kỳ Thư ở trong nhà lôi mớ da thú ít ỏi mà hai người đã tích trữ được trong thời gian này ra.
Thật sự là ít, tổng cộng chỉ có ba miếng.
Vẫn là còn nhưng đều đang ngâm dưới suối, da thú cũng không phải muốn xử lý là xử lý được liền.
Thôi vậy, may cái ổ cho chuột con đã.
Cậu muốn làm một cái ổ mà ở nơi trước đây cậu sống người ta hay dùng để cho chó mèo nằm, mềm mại.
Còn phải thêm một cái nắp bên trên, có vậy chuột con ở trong sẽ không bị lạnh.
Trong ổ phải nhét thật nhiều bông, cậu sợ da thú dày sẽ làm tổn thương chuột con.
Tạm thời làm một cái ổ thôi, nếu có vài ba con chuột thì cho chúng ngủ chung, trao đổi tình cảm, đợi chúng lớn thì tính sau.1
Không phải cậu nghĩ nhiều chứ năm xưa mẹ cậu đẻ một lần cả chục con, vài ba con có là gì.
May ổ bông cũng không phức tạp như chăn bông, may cái túi da trước rồi nhét bông vào sau là được.
" Anh về rồi!"
Con chuột nhỏ ngẩng đầu cười ngọt ngào.
" Ừm, em đang may gì đó?"
Eagle nhìn không ra cậu đang làm cái gì cả.
" Em may ổ cho chuột con."
Bạch Kỳ Thư tiếp tục nhét bông vào túi da, nhìn cái túi ngày một phồng lên mà cười hít mắt.
Chim to vừa nghe chuột con thì cũng ngồi lại xem cậu làm.
Vậy mà Bạch Kỳ Thư cũng phải nhét gần hết một gùi bông thì cái ổ của cậu mới căng hẳn lên.
Sau khi nhét thêm chút bông vào trong ổ thì con chuột nhỏ biến thân, tự mình thử nghiệm cái ổ.
Sau đó...
Không muốn ra nữa.1
Eagle thấy cậu nằm mãi thì mắc cười, ác ý nắm đuôi chuột, muốn kéo chuột ra.
"Chít chít chít!"
Chuột nhỏ kêu loạn, liều mạng bấu chặt vào đám bông nhưng vẫn là bị anh lôi ra.
Eagle giơ con chuột nhỏ lên trước mặt, cái bụng trong nguyên hình có vẻ tròn hơn hình người, làm cả con chuột béo núc, cưng muốn xỉu.1
" Chít chít!"
Con chuột lộn mèo lên tiếng tố cáo anh.1
Ai biểu em cưng như vậy làm gì, chim xấu xa nghĩ.
Hai người đùa giỡn đã đời rồi Eagle mới thả cậu lại vào ổ, đi ra ngoài bắt đầu làm bữa trưa.
..
"Chuột nhỏ, em có muốn bông nữa không?"
Eagle bỗng nhớ ra chuyện này.
Sau khi đổi qua nằm tấm niệm bông kia thì anh cảm thấy nó rất tốt, nếu làm nhiều thứ hơn thì càng tốt, nhưng nhà họ lại không còn nữa nên mấy hôm nay mỗi khi đi săn anh vẫn chú ý tìm kiếm xem, vậy mà sáng nay mới nhìn thấy.
So với thời điểm kia thì bông lúc này đều bung ra hết, cái cây mà anh tìm được đều là một màu trắng xoá.
" Bông!? Anh tìm được rồi hả?"
Chuột nhỏ vừa nghe đã vui vẻ.
" Ừm, anh mang em đi hái bông nha."
Eagle ôm cậu nói.
Sắp tới sợ rằng sẽ rất khó mà mang cậu ra ngoài được, thôi thì ráng cố gắng vậy, đám cây bông này cũng không quá xa bộ lạc.
" Được hả?"
Chuột nhỏ tròn mắt lên nhìn anh, cậu cứ tưởng sau lần bị tập kích kia anh sẽ không mang cậu ra ngoài nữa, ít nhất cũng phải đợi cậu sinh chuột nhỏ ra.
" Chưa tới thời điểm trời giáng bông tuyết, bọn nó sẽ không ra ngoài vào ban ngày đâu."
Eagle biết cậu nghĩ cái gì, anh sờ mặt cậu nhẹ nói.
" Ừm ừm!"
Bạch Kỳ Thư bá cổ anh hôn chụt chụt.
" Chúng ta đi nhanh về nhanh nhé, để Alice biết sẽ lại mắng anh..."
Con chuột nhỏ nào đó không muốn chim to bị mắng.
" Cũng do anh sơ xuất, mắng đúng rồi."
Eagle hôn hôn cậu.
" Vẫn không muốn anh bị mắng mà."
Bạch Kỳ Thư ôm mặt anh thủ thỉ.
" Được, đi nhanh về nhanh, cậu ta sẽ không biết."
Chim to bắt đầu thông đồng.
" Hì hì."
Con chuột nhỏ cười trộm.
...
Eagle mang cậu bay ra khỏi bộ lạc, tiếp tục bay về hướng bắc chừng hai dặm, trước mặt Bạch Kỳ Thư đã xuất hiện một đám cây trắng xoá.
Mắt chuột loé sáng.
Nhiều quá rồi!
Cậu vốn không nghĩ rằng nó sẽ nhiều như vậy, thời điểm cậu cùng Eagle bắt được câu bông kia là vào thời điểm mùa mưa vừa đi qua, nhưng câu bông kia cũng đã nở, từ đó đến giờ cũng có một tháng rồi nhưng chỗ này lại nở nhiều bông như vậy.
Chẳng lẻ là nở muộn?
Dù sao thì cậu cũng không ngại đâu, có bao nhiêu gom bấy nhiêu.
Lại nói, buổi sáng Eagle mang theo hai cái gùi, có lẽ anh đã ước chừng được rồi.
Càng đến gần thì nó lại càng nhiều hơn, như này mà cậu chui vào đảm bảo chim to sẽ tìm không ra.
" Chim, nếu em trốn vào đây bằng nguyên hình thì anh có tìm được không?"
Chuột nhỏ lém lỉnh nói.
" Được."
Chim to thản nhiên gật đầu.
Con chuột nhỏ nghi ngờ nhìn anh.
" Chơi thử?"
Con chim to bị khiêu khích tôn nghiêm.
Vụt.
Anh vừa dứt lời thì một con chuột nhỏ bay ra khỏi đống váy áo xanh, phốc phốc vài cái biến mất dạng.
Eagle bật cười, rõ ràng là em muốn chơi.
Anh đưa mắt nhìn ra xung quanh, khắp nơi trắng xoá, đúng thật là nhìn không thấy chuột nhỏ.
Nhưng anh cũng đâu có nhìn bằng mắt thường đâu.
Eagle đợi một lúc đủ lâu cho chuột nhỏ trốn, sau đó chuẩn xác mà nhảy nhảy vài cái, nhẹ nhàng đến gần chuột nhỏ.
Con chuột nhỏ hoà mình cùng một chùm bông trắng.
Thật biết chọn.
Nhìn cậu nằm giữa một đám bông trắng, cái đầu với cái đuôi còn nhét vào trong đám bông, chỉ lộ ra cái lưng trắng mà thôi, đủ khó tìm.
Bạch Kỳ Thư còn đang đắc ý vì chỗ trốn này bỗng nhiên cảm thấy cả chùm bông di động lên, sau đó mình bị bỏ vào gùi.
Chuột nhỏ mở ra đôi mắt ti hí nhìn quanh, đối diện chính là đôi mắt đầy ý cười của chim to.
" Bắt được em rồi!."
Eagle đưa tay cào cào nhẹ cái bụng nhỏ của cậu.
Con chuột nhỏ chít lên một cái, luồn theo tay anh trèo thẳng lên đầu, nắm tóc anh giật giật.
Chim to bất đắc dĩ, cứ thế đội con chuột đi hái bông.
Con chuột nhỏ bị tìm ra quá nhanh nên bị tuột mod, mất hết hứng thú nằm bò trên đầu anh không xuống nữa.
Eagle cũng không trông cậy cậu giúp anh cái gì, mang cậu ra ngoài là để cậu khỏi buồn chán.
Nhưng sau đó con chuột nhỏ lại tìm thấy thú vui mới.
Mỗi lần anh đi tới đâu mà gần trên đầu anh có bông trắng là nó sẽ giơ móng nhỏ lên kéo cục bông kia xuống, ném cho chim to.
||||| Truyện đề cử: |||||
Chim to chỉ cần đưa tay ra là chụp được cầu bông.
Cứ thế là lâu lâu anh lại thấy bông trắng rơi xuống, sẽ biết ngay con chuột nhỏ ngứa móng.
Chim chuột cứ thế mà chơi hết cả buổi.
Hai cái gùi chẳng mấy chốc thì đầy ụ, bông dù có mềm thì cũng sẽ có lúc nhét không hết.
Nhìn lại thì vẫn còn rất nhiều, có khi có thể hái thêm được vài gùi nữa.
" Hay là kêu Ian tới đây hái đi, về cho Alice với Floyd."
Bạch Kỳ Thư ngồi vắt vẻo trên cây nói.
" Nhiêu đây có đủ cho em dùng không?"
Eagle vẫn ưu tiên con chuột nhỏ trước.
" Em muốn làm một cái áo bông, còn cả ổ bông cho chuột con nữa."
Bạch Kỳ Thư ngẫm nghĩ rồi nói.
Trong nhà họ không có nhiều da thú, cậu còn muốn làm một cái mền bông, nếu được thì nên làm cái rèn cửa, cậu sợ cái cửa kia cũng không chắn hết được gió lạnh.
" Vậy lần sau anh mang Ian đến đây, bản thân cũng hái thêm hai gùi, có vậy đám nhỏ cũng không sợ lạnh."
Eagle ngồi xuống bên cạnh cậu.
" Ừm, dù sao chúng cũng rất nhiều."
Bạch Kỳ Thư nói.
" Về thôi."
Anh gật đầu rồi nói.
Chim to đưa cậu trở về rồi đi tìm Ian, dù sao bông cũng đã nở hết rồi, cũng không biết chúng có bay hết không nên tranh thủ mà hái hết.
Bạch Kỳ Thư ở trong nhà lôi mớ da thú ít ỏi mà hai người đã tích trữ được trong thời gian này ra.
Thật sự là ít, tổng cộng chỉ có ba miếng.
Vẫn là còn nhưng đều đang ngâm dưới suối, da thú cũng không phải muốn xử lý là xử lý được liền.
Thôi vậy, may cái ổ cho chuột con đã.
Cậu muốn làm một cái ổ mà ở nơi trước đây cậu sống người ta hay dùng để cho chó mèo nằm, mềm mại.
Còn phải thêm một cái nắp bên trên, có vậy chuột con ở trong sẽ không bị lạnh.
Trong ổ phải nhét thật nhiều bông, cậu sợ da thú dày sẽ làm tổn thương chuột con.
Tạm thời làm một cái ổ thôi, nếu có vài ba con chuột thì cho chúng ngủ chung, trao đổi tình cảm, đợi chúng lớn thì tính sau.1
Không phải cậu nghĩ nhiều chứ năm xưa mẹ cậu đẻ một lần cả chục con, vài ba con có là gì.
May ổ bông cũng không phức tạp như chăn bông, may cái túi da trước rồi nhét bông vào sau là được.
" Anh về rồi!"
Con chuột nhỏ ngẩng đầu cười ngọt ngào.
" Ừm, em đang may gì đó?"
Eagle nhìn không ra cậu đang làm cái gì cả.
" Em may ổ cho chuột con."
Bạch Kỳ Thư tiếp tục nhét bông vào túi da, nhìn cái túi ngày một phồng lên mà cười hít mắt.
Chim to vừa nghe chuột con thì cũng ngồi lại xem cậu làm.
Vậy mà Bạch Kỳ Thư cũng phải nhét gần hết một gùi bông thì cái ổ của cậu mới căng hẳn lên.
Sau khi nhét thêm chút bông vào trong ổ thì con chuột nhỏ biến thân, tự mình thử nghiệm cái ổ.
Sau đó...
Không muốn ra nữa.1
Eagle thấy cậu nằm mãi thì mắc cười, ác ý nắm đuôi chuột, muốn kéo chuột ra.
"Chít chít chít!"
Chuột nhỏ kêu loạn, liều mạng bấu chặt vào đám bông nhưng vẫn là bị anh lôi ra.
Eagle giơ con chuột nhỏ lên trước mặt, cái bụng trong nguyên hình có vẻ tròn hơn hình người, làm cả con chuột béo núc, cưng muốn xỉu.1
" Chít chít!"
Con chuột lộn mèo lên tiếng tố cáo anh.1
Ai biểu em cưng như vậy làm gì, chim xấu xa nghĩ.
Hai người đùa giỡn đã đời rồi Eagle mới thả cậu lại vào ổ, đi ra ngoài bắt đầu làm bữa trưa.
..