Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 11
Ở bên trên Hoàng hậu có lẽ là người cao hứng nhất, tỷ muội Liễu gia đồng thời vào cung có chỗ lợi cũng có chỗ hại, hiện tại xem ra quả thật là có lợi.
Lần tuyển tú này rất nhanh liền kết thúc, hơn một trăm nay tú nữ thông qua sơ tuyển nay chỉ còn lại mười hai tú nữ thông qua tuyển chọn cuối cùng, tỉ lệ loại bỏ cao lạ thường, những người có chủ ý đem nữ nhi của mình đưa vào cung, làm cho hậu cung của tân hoàng mới lên ngôi vốn trống không được lấp đầy, toàn bộ tính toán đều thất bại.
Những quan viên có nữ nhi chưa đủ tuổi vào cung năm nay đều thở phào nhẹ nhõm, bắt đầu tìm người dạy thật tốt nữ nhi nhà mình, chờ đợt tuyển tú ba năm sau.
Trong mười hai tú nữ trúng tuyển, trừ năm người được chọn nội bộ kia, việc tỷ muội Liễu gia trúng tuyển làm người ta chú ý hơn cả.
Chỉ có điều, trên mặt Liễu Tương Nhã không có một chút vui mừng nào, Liễu Vi Dung gương mặt thờ ơ, trong lòng lại buồn bực không thôi, hậu cung này nguy cơ khắp nơi, là nơi ăn thịt người không nhả xương, kiếp trước nàng chính là một trạch nữ vừa tốt nghiệp đại học, ngoại trừ xem qua không ít tiểu thuyết, thật sự không có thêm bản lãnh nào, xem ra chỉ có thể kẹp chặt cái đuôi của mình, làm một mẫu đất ba phần nghiêm chỉnh mới được.
Thật may là nàng còn có không gian linh tuyền, không sợ bị người ta hạ độc.
Cộng thêm biết trước được tình huống truyện, cũng là một ưu thế lớn.
Hiện giờ nàng cùng Liễu Tương Nhã bên ngoài duy trì quan hệ hữu hảo thân mật, chính là không biết bao giờ mới lột bỏ da mặt….
Thật may là phụ thân sau khi biết nàng trúng tuyển liền cho nàng rất nhiều lợi ích, đưa cho nàng một xấp ngân phiếu, tạm thời nàng không thiếu tiền.
Về phần những tú nữ không trúng tuyển kia, đặc biệt là một nhóm ba người tú nữ kia, sau khi không cam lòng buồn bực rời khỏi hậu cung, về nhà loan truyền khắp nơi sự chênh lệch khác thường của tỷ muội Liễu gia cùng thủ đoạn kinh người chủ mẫu Liễu gia.
Lời đồn này vừa xuất hiện, Trương thị vừa mới thật vất vả gây dựng hình tượng hiền huệ hào phóng hoàn toàn bị sụp đổ, thời điểm các phu nhân nói chuyện với nhau, những phu nhân quan lại kia vây quanh nàng làm một trận chê cười.
Thật ra các nàng làm như vậy do ghen tỵ là nhiều, một tiểu quan ngũ phẩm lại có những hai nữ nhi trúng tuyển vào cung, mà Trương thị lại dùng cường lực chèn ép thứ nữ, hành động giả hiền huệ đúng lúc cho các nàng cái cớ để phát tiết.
Dù sao nữ nhi tiểu quan ngũ phẩm trúng tuyển vào cung, thời điểm phân phong chính là quý nhân, ngay cả tư cách vấn an Hoàng hậu cũng không có.
Vì vậy, trong một khoảng thời gian dài, Trương thị cũng không ra ngoài tham gia những lần họp mặt, làm cho nàng hận Liễu Vi Dung đến chết.
Trương thị làm quá phận, trên mặt Liễu Chi Hạo cũng cảm thấy không có ánh sáng, bị đồng liêu nhạo báng, lại càng thêm không có sắc mặt tốt đối với Trương thị, may là Trương thị có con gái làm chỗ dựa, nếu không Liễu Chi Hạo cũng không nói ý định sẽ hưu nàng.
Liễu Vi Dung có thể coi như là vì nguyên chủ báo thù.
………………….
Sau khi lần tuyển tú đầu tiên tân hoàng mới lên ngôi kết thúc, không khí vui mừng tràn khắp toàn bộ kinh thành.
Liễu Tương Nhã cùng Liễu Vi Dung bởi vì cùng được giữ lại thẻ bài, mỗi người ở một gian phòng ở Cẩm Tú điện, chờ sắc phong.
Trong thời gian chờ sắc phong, ngoại trừ theo mama học những lễ nghi trong cung, Cẩm Tú điện hết sức náo nhiệt, người đến người đi.
Tuy nhiên, Liễu Vi Dung cũng không có đi tham gia náo nhiệt, chỉ cùng những tú nữ được lưu thẻ bài đang chờ sắc phong làm quen một chút, qua lại quen mặt, cũng chỉ có Liễu Tương Nhã.
Nghe bên ngoài có âm thanh huyên náo, Liễu Vi Dung lẳng lặng ngồi ở trong phòng đọc sách, nhàn nhã thưởng thức trà được pha từ nước suối, thuận tiện xem sách một chút, cùng Bạch Liên học chữ, nha hoàn Bạch Liên này là do Liễu Chi Hạo cho nàng, nhất định là biết chữ.
Vừa lúc nàng không hoàn toàn nhận thức chữ của triều đại này.
Hiện tại trong tiểu thuyết cùng trong thực tế thì Liễu Tương Nhã cùng cháu gái của Phiêu Kỵ đại tướng quân Vương Hàm Ngọc tình cảm tốt hơn.
Vương Hàm Ngọc này suy nghĩ không sâu, là một ô dù rất tốt.
Hơn nữa Vương Ngọc Hàm được sắc phong là Huệ phi nhất phẩm, Liễu Tương Nhã ngồi lên chiếc thuyền này, lại thêm thủ đoạn của nàng, con đường phía trước rất sáng sủa.
Hơn nữa Liễu Tương Nhã được sắc phong chính là quý nhân ngũ phẩm.
Mà nàng, thân phận so với Liễu Tương Nhã còn thấp hơn một chút, nàng cũng không trông cậy vào lần sắc phong này, có thể phong cho chỗ ở trước cũng không tệ.
Nghĩ như vậy, bên ngoài đột nhiên yên lặng, ngay sau đó truyền đến âm thanh thái giám, xem ra ý chỉ sắc phong đã đến.
Bạch Liên vội vàng mở cửa chạy ra ngoài tìm hiểu tin tức.
Rất nhanh, nàng chạy vào, dáng vẻ không còn bình tĩnh chút nào, không giấu được niềm vui sướng lộ ra ở trên mặt: “Chủ tử, Tiểu Lý Tử công công tới, đang ở sương phòng trước mặt tuyên chỉ, rất nhanh sẽ đến phiên chúng ta! ”
Liễu Vi Dung nghe vậy, không biết vì sao, trong lòng có chút phiền muộn.
Có lẽ là suy nghĩ việc sắp bước vào trong thâm cung, có chút mờ mịt thôi, nhưng tinh thần vẫn mạnh mẽ, sửa sang lại dung mạo.
Không bao lâu, công công Tiểu Lý Tử liền mang theo thánh chỉ tiến vào.
Đây chính là thái giám thân cận bên cạnh Hoàng thượng, hầu hạ Hoàng thượng nhiều năm, cũng là nhân vật được các phi tần trong cung tranh giành nịnh hót.
Liễu Vi Dung vội vàng đứng dậy cùng công công Tiểu Lý Từ hàn huyên một lát, gương mặt công công Tiểu Lý Tử tươi cười, hướng Liễu Vi Dung rồi hành lễ.
Làm cho Liễu Vi Dung kinh ngạc.
Tiếp theo lại đứng thẳng người, lớn tiếng nói: “Liễu Thị Vi Dung tiếp chỉ! ”
Thanh âm rơi xuống, Liễu Vi Dung vội vàng quỳ xuống, chống tay dập đầu xuống thấp nói: “Nô tỳ Liễu Thị Vi Dung tiếp chỉ.”
“Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu viết, Liễu Thị Vi Dung nhẹ nhàng đoan trang, dịu dàng kính cẩn nghe theo, đặc biệt phong làm quý nhân ngũ phẩm, ban thưởng hiệu Đức, sống ở Nhu Phúc cung. Khâm thử! ”
Liễu Vi Dung sợ ngây người, quý nhân, nàng thế nhưng được sắc phong quý nhân, còn được ban thưởng, không phải là thật chứ?
Phải biết rằng không phải quý nhân nào cũng được phong hiệu, quý nhân cũng không phải có một cấp bậc.
Bạch Liên đứng bên cạnh thấy chủ tử dáng vẻ mờ mịt, cho là chủ tử đang cảm thấy cao hứng nên thất thần, vội vàng cười thúc giục nàng: “Chủ tử còn không mau tiếp chỉ?”
Liễu Vi Dung phục hồi lại tinh thần, vội vàng tạ ơn ân huệ Hoàng thượng, tiến lên tiếp chỉ, Bạch Liên ở một bên cũng đã sớm chuẩn bị xong một túi đỏ thẫm đưa cho công công Tỉểu Lý Tử.
Công công Tiểu Lý Tử âm thầm nhận lấy, nụ cười trên mặt càng tăng lên.
“Chúc mừng nương nương! Nô tài xin được cáo lui trước! ”
Dứt lời cung kính mang theo hai vị công công sau lưng lui ra ngoài.
Sau khi công công Tiểu Lý Tử đi, sắc mặt Bạch Liên lộ ra vẻ vui mừng, cao hứng nói: “Chủ tử sau này sẽ là Đức quý nhân, nô tỳ đi sửa sang lại một chút, chờ có thêm người đến, liền mang đến Y Lan điện.”
Nói xong, liền vào trong phòng sửa sang lại một chút đồ hôm qua phụ thân đã cho người đưa vào làm đồ cưới, theo như bình thường là đem của hồi môn đến.
Đức quý nhân………….
Liễu Vi Dung hết ý kiến, làm cho nàng liên tưởng đến vị Đức phi ở Thanh triều kia.
Tuy nói được phong quý nhân nàng nên cao hứng, nhưng nàng lại không cao hứng nổi, rốt cuộc có vấn đề ở đâu? Tại sao mới sắc phong đã là quý nhân? Không biết Liễu Tương Nhã có phải cũng là quý nhân hay không, nếu cấp bậc là giống nhau….
Không biết Liễu Tương Nhã còn có thể cười với nàng mà không thể đứng lên hay không.
Xem ra tỷ muội các nàng vừa vào cung đã phải đối mặt.
Nhận thánh chỉ sắc phong không lâu, Hoàng hậu liền phái người tới, Bạch Liên cũng sửa sang lại đồ cưới rất tốt, đoàn người chậm rãi mang đồ đến Nhu Phúc cung.
Y Lan điện của Nhu Phúc cung thật lớn, có thể nói là một tiểu viện thu nhỏ, bốn phương tứ hướng, tổng cộng năm gian phòng, đã được xử lý rất tốt, chỉ để đồ vào là có thể ở được, nhưng mà Liễu Vi Dung vẫn cẩn thận cho Bạch Liên đến phòng ngủ kiểm tra kỹ lại một lần, sau đó bố trí lại, mới an lòng.
Chính giữa gian phòng dùng làm phòng chính, bên trái là phòng ngủ, bên phải là một gian thư phòng.
Tiếp theo là hai gian sương phòng.
Sắc phong quý nhân, theo như quy củ, có một đại cung nữ Nhất đẳng, chính là Bạch Liên; nhị đẳng là bốn cung nữ, phụ trách ăn mặc ở đi lại; tam đẳng là năm cung nữ, phụ trách việc quét dọn cùng làm tạp dịch.
Sau khi nói với bọn họ một phen theo lệ, sẽ để cho bọn họ đi xuống.
Liễu Vi Dung xoa xoa mi tâm, nhấp một ngụm trà, phân phó Bạch Liên: “Bạch Liên, những người đó ngươi đều để ý một chút, nếu như phía sau họ không có nghe lời của ai, liền lôi kéo họ theo mình, chúng ta ở trong cung không có gì cả, ta chỉ tín nhiệm một mình ngươi, khổ cực ngươi.”
Bạch Liên gật đầu:” Chủ tử, nô tỳ hiểu.”
“Đúng rồi, đi hỏi chủ vị Nhu Phúc cung là ai, hoặc là người nào phân vị cao nhất ở Nhu Phúc cung này, ta chuẩn bị đi bái kiến thật tốt mới được.” Liễu Vi Dung lúc này mới nhớ nàng đã quên mất chuyện này.
Bạch Liên cười nói;” Chủ tử, Nhu Phúc cung của chúng ta không có chủ vị, nô tỳ đã sớm hỏi rõ ràng, cả Nhu Phúc cung này chỉ có một mình chủ tử, cũng không có người nào khác ở đây.”
Dừng một chút, nụ cười trên mặt nàng thu lại, buồn buồn nói: “Thế nhưng Nhu Phúc cung chúng ta là nơi cách Tử Thần điện của Hoàng thượng xa nhất trong sáu cung.”
“A? Chuyện như vậy thật quá tốt! ” Gương mặt Liễu Vi Dung vui mừng.
Nói vậy, trừ mấy ngày nữa làm đại điển phong phi nàng phải ra bên ngoài, thời gian còn lại nàng có thể vùi mình ở Y Lan điện làm trạch nữ, dù sao làm quý nhân trở xuống cũng không có tư cách thỉnh an Hoàng hậu cùng Thái hậu.
Nếu như Nhu Phúc cung có người đứng đầu, hoặc là có phi tần ở, nàng sẽ phải đi thỉnh an người này hàng ngày.
Hiện tại nàng may mắn vì số tú nữ vào cung lần này không nhiều lắm, cả hậu cung như cũ hết sức trống rỗng, nàng là một quý nhân nho nhỏ cũng có thể ở một mình một đại điện.
Cao hứng qua đi, nàng đột nhiên nhớ tới mình quên hỏi phân vị của Liễu Tương Nhã, có phải cũng giống nhau không thay đổi hay không.
“Bạch Liên, tỷ tỷ được sắc phong phân vị gì?”
Bạch Liên mím môi, thấy chủ tử nhà mình hỏi chuyện của Đại tiểu thư, chỉ sợ chủ tử nhà mình biết được tình huống đại tiểu thư, trong lòng không vui, dừng một chút tìm từ rồi mới nói: “Đại tiểu thư được sắc phong Lệ quý nhân, cư ngụ ở U Lan điện thuộc Vị Ương cung, là nơi Huệ phi nương nương mới được sắc phong ở, là sáu cung đứng đầu ở phía tây, cách Tử Thần điện của Hoàng thượng gần nhất.”
Giống như trong tiểu thuyết, Liễu Tương Nhã được sắc phong là Lệ quý nhân, ở chung với Huệ phi Vương Hàm Ngọc tại U Lan điện, Vị Ương cung.
Không có gì thay đổi là tốt rồi, nàng vẫn còn ưu thế này, Liễu Vi Dung nhẹ nhàng thở ra.
Xem ra chuyện trọng yếu chắc là không thay đổi, nàng chẳng qua là một con bướm cùng nàng quan nhân hòa mà thôi.
Lúc này mới nói đến Liễu Tương Nhã, thanh âm cung nữ Tiểu Hồng ở bên ngoài đã vang lên.
“Chủ tử, Lệ quý nhân đến chơi! ”
Lần tuyển tú này rất nhanh liền kết thúc, hơn một trăm nay tú nữ thông qua sơ tuyển nay chỉ còn lại mười hai tú nữ thông qua tuyển chọn cuối cùng, tỉ lệ loại bỏ cao lạ thường, những người có chủ ý đem nữ nhi của mình đưa vào cung, làm cho hậu cung của tân hoàng mới lên ngôi vốn trống không được lấp đầy, toàn bộ tính toán đều thất bại.
Những quan viên có nữ nhi chưa đủ tuổi vào cung năm nay đều thở phào nhẹ nhõm, bắt đầu tìm người dạy thật tốt nữ nhi nhà mình, chờ đợt tuyển tú ba năm sau.
Trong mười hai tú nữ trúng tuyển, trừ năm người được chọn nội bộ kia, việc tỷ muội Liễu gia trúng tuyển làm người ta chú ý hơn cả.
Chỉ có điều, trên mặt Liễu Tương Nhã không có một chút vui mừng nào, Liễu Vi Dung gương mặt thờ ơ, trong lòng lại buồn bực không thôi, hậu cung này nguy cơ khắp nơi, là nơi ăn thịt người không nhả xương, kiếp trước nàng chính là một trạch nữ vừa tốt nghiệp đại học, ngoại trừ xem qua không ít tiểu thuyết, thật sự không có thêm bản lãnh nào, xem ra chỉ có thể kẹp chặt cái đuôi của mình, làm một mẫu đất ba phần nghiêm chỉnh mới được.
Thật may là nàng còn có không gian linh tuyền, không sợ bị người ta hạ độc.
Cộng thêm biết trước được tình huống truyện, cũng là một ưu thế lớn.
Hiện giờ nàng cùng Liễu Tương Nhã bên ngoài duy trì quan hệ hữu hảo thân mật, chính là không biết bao giờ mới lột bỏ da mặt….
Thật may là phụ thân sau khi biết nàng trúng tuyển liền cho nàng rất nhiều lợi ích, đưa cho nàng một xấp ngân phiếu, tạm thời nàng không thiếu tiền.
Về phần những tú nữ không trúng tuyển kia, đặc biệt là một nhóm ba người tú nữ kia, sau khi không cam lòng buồn bực rời khỏi hậu cung, về nhà loan truyền khắp nơi sự chênh lệch khác thường của tỷ muội Liễu gia cùng thủ đoạn kinh người chủ mẫu Liễu gia.
Lời đồn này vừa xuất hiện, Trương thị vừa mới thật vất vả gây dựng hình tượng hiền huệ hào phóng hoàn toàn bị sụp đổ, thời điểm các phu nhân nói chuyện với nhau, những phu nhân quan lại kia vây quanh nàng làm một trận chê cười.
Thật ra các nàng làm như vậy do ghen tỵ là nhiều, một tiểu quan ngũ phẩm lại có những hai nữ nhi trúng tuyển vào cung, mà Trương thị lại dùng cường lực chèn ép thứ nữ, hành động giả hiền huệ đúng lúc cho các nàng cái cớ để phát tiết.
Dù sao nữ nhi tiểu quan ngũ phẩm trúng tuyển vào cung, thời điểm phân phong chính là quý nhân, ngay cả tư cách vấn an Hoàng hậu cũng không có.
Vì vậy, trong một khoảng thời gian dài, Trương thị cũng không ra ngoài tham gia những lần họp mặt, làm cho nàng hận Liễu Vi Dung đến chết.
Trương thị làm quá phận, trên mặt Liễu Chi Hạo cũng cảm thấy không có ánh sáng, bị đồng liêu nhạo báng, lại càng thêm không có sắc mặt tốt đối với Trương thị, may là Trương thị có con gái làm chỗ dựa, nếu không Liễu Chi Hạo cũng không nói ý định sẽ hưu nàng.
Liễu Vi Dung có thể coi như là vì nguyên chủ báo thù.
………………….
Sau khi lần tuyển tú đầu tiên tân hoàng mới lên ngôi kết thúc, không khí vui mừng tràn khắp toàn bộ kinh thành.
Liễu Tương Nhã cùng Liễu Vi Dung bởi vì cùng được giữ lại thẻ bài, mỗi người ở một gian phòng ở Cẩm Tú điện, chờ sắc phong.
Trong thời gian chờ sắc phong, ngoại trừ theo mama học những lễ nghi trong cung, Cẩm Tú điện hết sức náo nhiệt, người đến người đi.
Tuy nhiên, Liễu Vi Dung cũng không có đi tham gia náo nhiệt, chỉ cùng những tú nữ được lưu thẻ bài đang chờ sắc phong làm quen một chút, qua lại quen mặt, cũng chỉ có Liễu Tương Nhã.
Nghe bên ngoài có âm thanh huyên náo, Liễu Vi Dung lẳng lặng ngồi ở trong phòng đọc sách, nhàn nhã thưởng thức trà được pha từ nước suối, thuận tiện xem sách một chút, cùng Bạch Liên học chữ, nha hoàn Bạch Liên này là do Liễu Chi Hạo cho nàng, nhất định là biết chữ.
Vừa lúc nàng không hoàn toàn nhận thức chữ của triều đại này.
Hiện tại trong tiểu thuyết cùng trong thực tế thì Liễu Tương Nhã cùng cháu gái của Phiêu Kỵ đại tướng quân Vương Hàm Ngọc tình cảm tốt hơn.
Vương Hàm Ngọc này suy nghĩ không sâu, là một ô dù rất tốt.
Hơn nữa Vương Ngọc Hàm được sắc phong là Huệ phi nhất phẩm, Liễu Tương Nhã ngồi lên chiếc thuyền này, lại thêm thủ đoạn của nàng, con đường phía trước rất sáng sủa.
Hơn nữa Liễu Tương Nhã được sắc phong chính là quý nhân ngũ phẩm.
Mà nàng, thân phận so với Liễu Tương Nhã còn thấp hơn một chút, nàng cũng không trông cậy vào lần sắc phong này, có thể phong cho chỗ ở trước cũng không tệ.
Nghĩ như vậy, bên ngoài đột nhiên yên lặng, ngay sau đó truyền đến âm thanh thái giám, xem ra ý chỉ sắc phong đã đến.
Bạch Liên vội vàng mở cửa chạy ra ngoài tìm hiểu tin tức.
Rất nhanh, nàng chạy vào, dáng vẻ không còn bình tĩnh chút nào, không giấu được niềm vui sướng lộ ra ở trên mặt: “Chủ tử, Tiểu Lý Tử công công tới, đang ở sương phòng trước mặt tuyên chỉ, rất nhanh sẽ đến phiên chúng ta! ”
Liễu Vi Dung nghe vậy, không biết vì sao, trong lòng có chút phiền muộn.
Có lẽ là suy nghĩ việc sắp bước vào trong thâm cung, có chút mờ mịt thôi, nhưng tinh thần vẫn mạnh mẽ, sửa sang lại dung mạo.
Không bao lâu, công công Tiểu Lý Tử liền mang theo thánh chỉ tiến vào.
Đây chính là thái giám thân cận bên cạnh Hoàng thượng, hầu hạ Hoàng thượng nhiều năm, cũng là nhân vật được các phi tần trong cung tranh giành nịnh hót.
Liễu Vi Dung vội vàng đứng dậy cùng công công Tiểu Lý Từ hàn huyên một lát, gương mặt công công Tiểu Lý Tử tươi cười, hướng Liễu Vi Dung rồi hành lễ.
Làm cho Liễu Vi Dung kinh ngạc.
Tiếp theo lại đứng thẳng người, lớn tiếng nói: “Liễu Thị Vi Dung tiếp chỉ! ”
Thanh âm rơi xuống, Liễu Vi Dung vội vàng quỳ xuống, chống tay dập đầu xuống thấp nói: “Nô tỳ Liễu Thị Vi Dung tiếp chỉ.”
“Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu viết, Liễu Thị Vi Dung nhẹ nhàng đoan trang, dịu dàng kính cẩn nghe theo, đặc biệt phong làm quý nhân ngũ phẩm, ban thưởng hiệu Đức, sống ở Nhu Phúc cung. Khâm thử! ”
Liễu Vi Dung sợ ngây người, quý nhân, nàng thế nhưng được sắc phong quý nhân, còn được ban thưởng, không phải là thật chứ?
Phải biết rằng không phải quý nhân nào cũng được phong hiệu, quý nhân cũng không phải có một cấp bậc.
Bạch Liên đứng bên cạnh thấy chủ tử dáng vẻ mờ mịt, cho là chủ tử đang cảm thấy cao hứng nên thất thần, vội vàng cười thúc giục nàng: “Chủ tử còn không mau tiếp chỉ?”
Liễu Vi Dung phục hồi lại tinh thần, vội vàng tạ ơn ân huệ Hoàng thượng, tiến lên tiếp chỉ, Bạch Liên ở một bên cũng đã sớm chuẩn bị xong một túi đỏ thẫm đưa cho công công Tỉểu Lý Tử.
Công công Tiểu Lý Tử âm thầm nhận lấy, nụ cười trên mặt càng tăng lên.
“Chúc mừng nương nương! Nô tài xin được cáo lui trước! ”
Dứt lời cung kính mang theo hai vị công công sau lưng lui ra ngoài.
Sau khi công công Tiểu Lý Tử đi, sắc mặt Bạch Liên lộ ra vẻ vui mừng, cao hứng nói: “Chủ tử sau này sẽ là Đức quý nhân, nô tỳ đi sửa sang lại một chút, chờ có thêm người đến, liền mang đến Y Lan điện.”
Nói xong, liền vào trong phòng sửa sang lại một chút đồ hôm qua phụ thân đã cho người đưa vào làm đồ cưới, theo như bình thường là đem của hồi môn đến.
Đức quý nhân………….
Liễu Vi Dung hết ý kiến, làm cho nàng liên tưởng đến vị Đức phi ở Thanh triều kia.
Tuy nói được phong quý nhân nàng nên cao hứng, nhưng nàng lại không cao hứng nổi, rốt cuộc có vấn đề ở đâu? Tại sao mới sắc phong đã là quý nhân? Không biết Liễu Tương Nhã có phải cũng là quý nhân hay không, nếu cấp bậc là giống nhau….
Không biết Liễu Tương Nhã còn có thể cười với nàng mà không thể đứng lên hay không.
Xem ra tỷ muội các nàng vừa vào cung đã phải đối mặt.
Nhận thánh chỉ sắc phong không lâu, Hoàng hậu liền phái người tới, Bạch Liên cũng sửa sang lại đồ cưới rất tốt, đoàn người chậm rãi mang đồ đến Nhu Phúc cung.
Y Lan điện của Nhu Phúc cung thật lớn, có thể nói là một tiểu viện thu nhỏ, bốn phương tứ hướng, tổng cộng năm gian phòng, đã được xử lý rất tốt, chỉ để đồ vào là có thể ở được, nhưng mà Liễu Vi Dung vẫn cẩn thận cho Bạch Liên đến phòng ngủ kiểm tra kỹ lại một lần, sau đó bố trí lại, mới an lòng.
Chính giữa gian phòng dùng làm phòng chính, bên trái là phòng ngủ, bên phải là một gian thư phòng.
Tiếp theo là hai gian sương phòng.
Sắc phong quý nhân, theo như quy củ, có một đại cung nữ Nhất đẳng, chính là Bạch Liên; nhị đẳng là bốn cung nữ, phụ trách ăn mặc ở đi lại; tam đẳng là năm cung nữ, phụ trách việc quét dọn cùng làm tạp dịch.
Sau khi nói với bọn họ một phen theo lệ, sẽ để cho bọn họ đi xuống.
Liễu Vi Dung xoa xoa mi tâm, nhấp một ngụm trà, phân phó Bạch Liên: “Bạch Liên, những người đó ngươi đều để ý một chút, nếu như phía sau họ không có nghe lời của ai, liền lôi kéo họ theo mình, chúng ta ở trong cung không có gì cả, ta chỉ tín nhiệm một mình ngươi, khổ cực ngươi.”
Bạch Liên gật đầu:” Chủ tử, nô tỳ hiểu.”
“Đúng rồi, đi hỏi chủ vị Nhu Phúc cung là ai, hoặc là người nào phân vị cao nhất ở Nhu Phúc cung này, ta chuẩn bị đi bái kiến thật tốt mới được.” Liễu Vi Dung lúc này mới nhớ nàng đã quên mất chuyện này.
Bạch Liên cười nói;” Chủ tử, Nhu Phúc cung của chúng ta không có chủ vị, nô tỳ đã sớm hỏi rõ ràng, cả Nhu Phúc cung này chỉ có một mình chủ tử, cũng không có người nào khác ở đây.”
Dừng một chút, nụ cười trên mặt nàng thu lại, buồn buồn nói: “Thế nhưng Nhu Phúc cung chúng ta là nơi cách Tử Thần điện của Hoàng thượng xa nhất trong sáu cung.”
“A? Chuyện như vậy thật quá tốt! ” Gương mặt Liễu Vi Dung vui mừng.
Nói vậy, trừ mấy ngày nữa làm đại điển phong phi nàng phải ra bên ngoài, thời gian còn lại nàng có thể vùi mình ở Y Lan điện làm trạch nữ, dù sao làm quý nhân trở xuống cũng không có tư cách thỉnh an Hoàng hậu cùng Thái hậu.
Nếu như Nhu Phúc cung có người đứng đầu, hoặc là có phi tần ở, nàng sẽ phải đi thỉnh an người này hàng ngày.
Hiện tại nàng may mắn vì số tú nữ vào cung lần này không nhiều lắm, cả hậu cung như cũ hết sức trống rỗng, nàng là một quý nhân nho nhỏ cũng có thể ở một mình một đại điện.
Cao hứng qua đi, nàng đột nhiên nhớ tới mình quên hỏi phân vị của Liễu Tương Nhã, có phải cũng giống nhau không thay đổi hay không.
“Bạch Liên, tỷ tỷ được sắc phong phân vị gì?”
Bạch Liên mím môi, thấy chủ tử nhà mình hỏi chuyện của Đại tiểu thư, chỉ sợ chủ tử nhà mình biết được tình huống đại tiểu thư, trong lòng không vui, dừng một chút tìm từ rồi mới nói: “Đại tiểu thư được sắc phong Lệ quý nhân, cư ngụ ở U Lan điện thuộc Vị Ương cung, là nơi Huệ phi nương nương mới được sắc phong ở, là sáu cung đứng đầu ở phía tây, cách Tử Thần điện của Hoàng thượng gần nhất.”
Giống như trong tiểu thuyết, Liễu Tương Nhã được sắc phong là Lệ quý nhân, ở chung với Huệ phi Vương Hàm Ngọc tại U Lan điện, Vị Ương cung.
Không có gì thay đổi là tốt rồi, nàng vẫn còn ưu thế này, Liễu Vi Dung nhẹ nhàng thở ra.
Xem ra chuyện trọng yếu chắc là không thay đổi, nàng chẳng qua là một con bướm cùng nàng quan nhân hòa mà thôi.
Lúc này mới nói đến Liễu Tương Nhã, thanh âm cung nữ Tiểu Hồng ở bên ngoài đã vang lên.
“Chủ tử, Lệ quý nhân đến chơi! ”