Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 40
Kiều Hội ngồi dậy, bắt chéo hai chân bày ra dáng vẻ muốn nói chuyện nghiêm túc với anh.
Một tia ngạc nhiên thoáng qua đáy mắt anh, Từ Diệc Dương thu lại biểu cảm chăm chú lắng nghe cô nói.
Kiều Hội dùng tay chạm vào đầu gối mình nghịch ngợm sau đó hỏi, “Từ tiên sinh, em có thể hỏi anh một chuyện được không?”
“Hửm?” Từ Diệc Dương đem cốc đường nâu đặt lên mặt bàn rồi mới nói tiếp, “Đương nhiên có thể.”
Kiều Hội vốn muốn dẫn dắt câu chuyện sau đó mới đi đến chuyện chính nhưng cô cảm thấy bản thân không đủ khéo léo hơn nữa tâm trạng hiện tại của cô không tốt lắm sợ rằng nói lan man không đúng trọng tâm nên cuối cùng cô hỏi thẳng thừng, “Anh nghĩ sao về vấn đề bắt cá hai tay?” Nói xong, cô dùng đôi mắt to tròn sạch sẽ chờ đợi câu trả lời.
Chủ đề này chắc chắn không phải tự nhiên cô đề cập đến. Nguyên nhân khiến cô gái nhỏ của anh âu sầu, ủ rũ có lẽ liên quan đến nó nên anh không thể trả lời qua loa được.
Từ Diệc Dương khoanh tay, giọng điệu bình tĩnh, “Theo như cá nhân anh thì những ai có trách nhiệm và tính tự chủ cao sẽ không làm ra loại chuyện này.”
Kiều Hội mím môi, đợi anh nói tiếp.
Từ Diệc Dương nhìn cô, nở một nụ cười bao dung và dịu dàng, “Từ phu nhân, hình như anh chưa hứa với em điều gì nhưng bây giờ anh có thể hứa với em một điều.”
Không biết vì sao trái tim Kiều Hội lại đập nhanh hơn, “Anh muốn hứa điều gì?”
Giây phút này Từ Diệc Dương để Kiều Hội cảm nhận được thế nào là một người đàn ông thành thục trầm ổn. Đôi mắt đen không đầy lực hấp dẫn của anh lộ ra tia ấm áp, “Trung thành tuyệt đối với bạn đời.” Chỉ là bảy chữ đơn giản lại có thể thuyết phục không cách nào bắt bẻ. Hơn nữa câu nói này so với mấy lời thề non hẹn biển càng khiến người khác rung động.
Mặt Kiều Hội đỏ bừng, người đàn ông này thật biết cách trêu ghẹo tâm hồn thiếu nữ. Cô vội vàng cầm lấy chiếc gối ôm bên cạnh che đậy nội tâm hoảng loạn. Cô khô khan nói một tiếng, “Em biết rồi, hiện tại em có hơi đói bụng lát nữa chúng ta ăn gì vậy anh?”
Từ Diệc Dương khẽ cười, không chọc phá cách chuyển đề tài vụng về của cô mà lại hùa theo, “Có muốn ăn sủi cảo không? Trong bếp còn sẵn vỏ bánh.”
“Vâng ạ.”
° ° °
Ngày hôm sau Kiều Hội phải tới trường học tập trở lại, cô đã hoàn toàn ném tên Trương Tinh ra khỏi đầu.
Ba Kiều đã biết rõ Trương Tinh và Trương gia là loại người thế nào. Biết họ cố ý có dã tâm nên trong lòng khó chịu nóng như lửa đốt cả đêm không ngủ nổi.
Bình thường chỉ có ông đi tính kế người khác, không có chuyện người khác tính kế ông.
Gia đình họ ở nước ngoài gây chuyện, không tự xử lý sạch sẽ còn tính liên lụy đến ông? Một tên cặn bã như con trai họ lại nghĩ đến chuyện làm con rể Kiều gia? Bước chân làm rể nhà họ Kiều đơn giản vậy à? Không tự xem lại bản thân còn dám mơ mộng hão huyền.
Ba Kiều chẳng phải loại người tốt đẹp, ông lòng dạ hẹp hòi, có thù phải trả. Vốn dĩ ông muốn tự tay ‘chiếu cố’ nhà họ Trương để họ biết thế nào là lễ độ khi dám tính kế con gái ông. Nhưng Kiều Dã đã chủ động nói muốn giải quyết vấn đề này.
Ba Kiều cũng muốn xem năng lực của con trai tới đâu nên đã đồng ý.
Dù là ba Kiều hay Kiều Dã xử lý thì cũng sẽ không dễ dàng buông tha cho nhà họ Trương. Nhất định phải để họ trả giá đắt. Về phần Kiều Hội, cô trở thành người nhàn dỗi nhất.
Trương Tinh hại cô gái kia, dù trốn về nước cũng chỉ được một thời gian chứ không phải cả đời. Cô chỉ cần đứng nhìn kết cục thảm hại của anh ta.
Lúc tới phòng học thì Kiều Hội đã thấy Trịnh Gia Gia ở đó, cô vừa ngồi xuống cô ấy đã hào hứng nói, “Mỹ nhân Kiều Kiều, mình có hai tin tức, một tin có liên quan đến ảnh đế tin thứ hai liên quan đến trà xanh Lục Đình. Cậu muốn nghe cái nào?”
Kiều Hội bất ngờ, cô không nghĩ sẽ phải nghe tin tức của anh từ miệng Trịnh Gia Gia.
“Tin tức của ảnh đế đi.”
Trịnh Gia Gia vui vẻ tới mức chân tay khua khoắng, “Phim《 Lạc Lối 》của ảnh đế sắp khởi quay rồi! Mình đã đợi rất lâu đó. Đáng tiếc bộ phim này không có cảnh yêu đương giữa nam nữ chính. Cảnh diễn của nữ chính không nhiều, đã vậy còn không về với nam chính.”
Kiều Hội tự nhận mình là người nhạy cảm, cô biết rõ phim là phim, hiện thực là hiện thực nhưng sau khi biết vai diễn của anh không có CP nội tâm cô trong tiềm thức vẫn cảm thấy an tâm.
An tâm xong cô lại bị trách mắng bản thân.
Diễn xuất là một nghề cho dù có là cảnh quay tình cảm thì cũng là chuyện bình thường. Hiện tại người xem chẳng phải đều thích cảnh yêu đương giữa nam nữ chính à?
“Đúng là có chút tiếc nuối.”
Thật ra cô không thấy tiếc nuối gì hết.
Trịnh Gia Gia thở dài, “Từ lúc ra mắt tới giờ ảnh đế Từ chưa bao giờ đóng phim thần tượng. Ý mình không phải là hy vọng anh ấy sẽ đóng vai tổng tài ngốc bạch ngọt, mình chỉ muốn xem bộ dạng khi yêu của anh ấy thôi.”
Chuyện tình cảm của Từ Diệc Dương luôn là một ẩn số trong giới giải trí. Từ lúc xuất đạo đến nay, chưa có tên chó săn nào chụp được ảnh anh cùng với phụ nữ có hành động thân thiết.
Hiện thực không có, trong phim cũng không có.
Vì Từ Diệc Dương và Lương Duyên vô cùng thân thiết nên mọi người còn nghi ngờ anh với Lương Duyên là một cặp.
Nhưng hầu hết người trong giới đều biết Lương Duyên là một tay chơi, thẳng nam chính hiệu, luôn có phụ nữ xung quanh.
Chính vì thế mọi người càng tò mò về chuyện tình cảm của Từ Diệc Dương hơn.
Rốt cuộc anh thích đàn ông hay phụ nữ? Anh thích phụ nữ chân dài gợi cảm hay em gái đáng yêu ngọt ngào?
Ngoài bản thân anh tự biết ra thì có lẽ chẳng ai biết nữa.
Kiều Hội tò mò về nữ chính trong phim sắp tới của anh, cô nghiêng đầu hỏi Trịnh Gia Gia, “Nữ chính của《 Lạc Lối 》là ai thế?”
“Cậu không biết hả? Là Chương Tô Lệ đó, hai vai diễn này đã được định sẵn cho Từ Diệc Dương và chị ấy từ năm trước.”
Chương Tô Lệ.
Cái tên này đối với Kiều Hội không hề xa lạ. Cô ấy là tiểu hoa đán khá nổi tiếng, mặc dù danh tiếng kém hơn Tô Tô nhưng thực lực không thể coi thường.
Cô ấy cũng tốt nghiệp Học Viện Điện Ảnh Bắc Thành cùng khóa với Từ Diệc Dương, Thang Mặc.
Tuy nhiên Kiều Hội không biết họ có quen biết nhau không. Đều là bạn học hơn nữa còn cùng tốt nghiệp, có lẽ sẽ biết đến nhau.
Trịnh Gia Gia tiếp tục giới thiệu cho Kiều Hội biết, “Cậu biết không, Chương Tô Lệ trong phim là thanh mai trúc mã với nam chính. Hai người cùng nhau trưởng thành, tin tưởng lẫn nhau nhưng cuối cùng lại lạc mất nhau.”
Bộ phim điện ảnh《 Lạc Lối 》là thể loại cổ trang phá án. Nam chính vốn xuất thân trong gia đình giàu có, lại là con trai độc nhất của một thương gia lớn nhất vùng. Từ nhỏ đã được cưng chiều trong lòng bàn tay nhưng không may một ngày gia đình bị sát hại. Anh là người sống duy nhất trong số hơn 130 người trong gia đình. Để tìm ra sự thật, anh đã chịu đựng sự sỉ nhục, từ một cậu bé ốm yếu mù quáng trong thù hận trở thành Đại Lý Tự Thiếu Khanh mạnh mẽ. Thanh mai của anh, con gái của một lính canh địa phương đã giúp đỡ anh rất nhiều.
Trịnh Gia Gia phấn khích không ngừng, “Mình nóng lòng muốn xem quá đi.”
Kiều Hội thở dài, nếu《 Lạc Lối 》sắp khởi quay thì khả năng mấy tháng sắp tới cô sẽ không được gặp Từ Diệc Dương. Vậy thì cô sẽ không cảm thấy hứng thú với nó nữa.
Nhưng cô vẫn xốc lại tinh thần hỏi Trịnh Gia Gia “Vậy tin tức của Lục Đình là gì?”
“Lục Đình đóng vai nữ ba thôi mà thái độ không biết lớn nhỏ. Vì vậy đã bị chuyên viên trang điểm ghét bỏ, tạo hình nhân vật của chị ta cực thảm. Đứng bên cạnh Hạ Nhiên như bảo mẫu trông con trai ấy.”
Kiều Hội: “…”
Trịnh Gia Gia cẩn thận nhìn sắc mặt Kiều Hội sau đó mới nói, “Tớ có chuyện này muốn nói với cậu.”
Kiều Hội uống một ngụm nước, “Chuyện gì thế?”
“Hạ Nhiên có khả năng sẽ bạo hồng, nhờ có gương mặt đẹp trai đó mà dù đóng phim thần tượng cảnh diễn không nhiều nhưng đó có người hâm mộ. Còn lên hot search vài lần, fan nhan khống của anh ta kha khá. Cậu có muốn nghĩ cách không?”
“Nghĩ cách gì cơ?”
Trịnh Gia Gia thấp giọng nói, “Đương nhiên là chèn ép anh ta, chứ để anh ta bạo hồng sao được.”
Kiều Hội lắc đầu, “Mình không có ý định đấy. Anh ta giờ chỉ là một người xa lạ, mình không quen.”
Trịnh Gia Gia nhìn Kiều Hội ngây người.
Quả nhiên là Kiều Hội nhà cô, nếu đã xác định từ bỏ ai đấy sẽ dứt khoát không cho người đó cơ hội nào. Thái độ thẳng thắn, dứt khoát của Kiều Hội không hợp với gương mặt xinh đẹp ngọt ngào. Nhưng như vậy cũng tốt, con hơn mấy người lụy tình dứt mãi không nổi.
Trịnh Gia Gia thở phào nhẹ nhõm, “Vậy thì mình yên tâm rồi.”
Kiều Hội đã sớm không để Lục Đình và Hạ Nhiên trong lòng. Ai cũng sẽ có cuộc sống mới.
Sống trên đời phải hướng về phía trước.
Cô thậm chí còn không quan tâm đến bộ phim thần tượng họ đóng. Bộ phim này có thành công hay thất bại thì cũng không liên quan đến cô.
Kết thúc tiết học, Kiều Hội nhận được điện thoại của chị Hoan. Giọng nói từ điện thoại của chị ấy cực kỳ vui vẻ.
“Kiều Kiều, có một vai nữ thứ ba trong phim《 Lạc Lối 》em có muốn nhận không?”
Lạc Lối? Vai nữ thứ ba?
Kiều Hội vừa mới thảo luận với Trịnh Gia Gia về bộ phim điện ảnh mới của anh. Không thể tưởng tượng nổi cô có cơ hội đóng bộ phim này.
Cuộc điện thoại của chị Hoan gọi đến đem cho cô bất ngờ và niềm vui nhưng cô vẫn có sự do dự. Bình thường cô mới chỉ quay chương trình thực tế, quảng cáo đối với diễn xuất cô không có tự tin.
Cô không biết mình có thể diễn tốt vai diễn này không. Phải biết rằng, yêu cầu về diễn xuất của phim điện ảnh cao hơn đóng phim truyền hình. Mọi cử chỉ của diễn viên đều được phóng đại rõ ràng trên màn ảnh lớn.
Một tia ngạc nhiên thoáng qua đáy mắt anh, Từ Diệc Dương thu lại biểu cảm chăm chú lắng nghe cô nói.
Kiều Hội dùng tay chạm vào đầu gối mình nghịch ngợm sau đó hỏi, “Từ tiên sinh, em có thể hỏi anh một chuyện được không?”
“Hửm?” Từ Diệc Dương đem cốc đường nâu đặt lên mặt bàn rồi mới nói tiếp, “Đương nhiên có thể.”
Kiều Hội vốn muốn dẫn dắt câu chuyện sau đó mới đi đến chuyện chính nhưng cô cảm thấy bản thân không đủ khéo léo hơn nữa tâm trạng hiện tại của cô không tốt lắm sợ rằng nói lan man không đúng trọng tâm nên cuối cùng cô hỏi thẳng thừng, “Anh nghĩ sao về vấn đề bắt cá hai tay?” Nói xong, cô dùng đôi mắt to tròn sạch sẽ chờ đợi câu trả lời.
Chủ đề này chắc chắn không phải tự nhiên cô đề cập đến. Nguyên nhân khiến cô gái nhỏ của anh âu sầu, ủ rũ có lẽ liên quan đến nó nên anh không thể trả lời qua loa được.
Từ Diệc Dương khoanh tay, giọng điệu bình tĩnh, “Theo như cá nhân anh thì những ai có trách nhiệm và tính tự chủ cao sẽ không làm ra loại chuyện này.”
Kiều Hội mím môi, đợi anh nói tiếp.
Từ Diệc Dương nhìn cô, nở một nụ cười bao dung và dịu dàng, “Từ phu nhân, hình như anh chưa hứa với em điều gì nhưng bây giờ anh có thể hứa với em một điều.”
Không biết vì sao trái tim Kiều Hội lại đập nhanh hơn, “Anh muốn hứa điều gì?”
Giây phút này Từ Diệc Dương để Kiều Hội cảm nhận được thế nào là một người đàn ông thành thục trầm ổn. Đôi mắt đen không đầy lực hấp dẫn của anh lộ ra tia ấm áp, “Trung thành tuyệt đối với bạn đời.” Chỉ là bảy chữ đơn giản lại có thể thuyết phục không cách nào bắt bẻ. Hơn nữa câu nói này so với mấy lời thề non hẹn biển càng khiến người khác rung động.
Mặt Kiều Hội đỏ bừng, người đàn ông này thật biết cách trêu ghẹo tâm hồn thiếu nữ. Cô vội vàng cầm lấy chiếc gối ôm bên cạnh che đậy nội tâm hoảng loạn. Cô khô khan nói một tiếng, “Em biết rồi, hiện tại em có hơi đói bụng lát nữa chúng ta ăn gì vậy anh?”
Từ Diệc Dương khẽ cười, không chọc phá cách chuyển đề tài vụng về của cô mà lại hùa theo, “Có muốn ăn sủi cảo không? Trong bếp còn sẵn vỏ bánh.”
“Vâng ạ.”
° ° °
Ngày hôm sau Kiều Hội phải tới trường học tập trở lại, cô đã hoàn toàn ném tên Trương Tinh ra khỏi đầu.
Ba Kiều đã biết rõ Trương Tinh và Trương gia là loại người thế nào. Biết họ cố ý có dã tâm nên trong lòng khó chịu nóng như lửa đốt cả đêm không ngủ nổi.
Bình thường chỉ có ông đi tính kế người khác, không có chuyện người khác tính kế ông.
Gia đình họ ở nước ngoài gây chuyện, không tự xử lý sạch sẽ còn tính liên lụy đến ông? Một tên cặn bã như con trai họ lại nghĩ đến chuyện làm con rể Kiều gia? Bước chân làm rể nhà họ Kiều đơn giản vậy à? Không tự xem lại bản thân còn dám mơ mộng hão huyền.
Ba Kiều chẳng phải loại người tốt đẹp, ông lòng dạ hẹp hòi, có thù phải trả. Vốn dĩ ông muốn tự tay ‘chiếu cố’ nhà họ Trương để họ biết thế nào là lễ độ khi dám tính kế con gái ông. Nhưng Kiều Dã đã chủ động nói muốn giải quyết vấn đề này.
Ba Kiều cũng muốn xem năng lực của con trai tới đâu nên đã đồng ý.
Dù là ba Kiều hay Kiều Dã xử lý thì cũng sẽ không dễ dàng buông tha cho nhà họ Trương. Nhất định phải để họ trả giá đắt. Về phần Kiều Hội, cô trở thành người nhàn dỗi nhất.
Trương Tinh hại cô gái kia, dù trốn về nước cũng chỉ được một thời gian chứ không phải cả đời. Cô chỉ cần đứng nhìn kết cục thảm hại của anh ta.
Lúc tới phòng học thì Kiều Hội đã thấy Trịnh Gia Gia ở đó, cô vừa ngồi xuống cô ấy đã hào hứng nói, “Mỹ nhân Kiều Kiều, mình có hai tin tức, một tin có liên quan đến ảnh đế tin thứ hai liên quan đến trà xanh Lục Đình. Cậu muốn nghe cái nào?”
Kiều Hội bất ngờ, cô không nghĩ sẽ phải nghe tin tức của anh từ miệng Trịnh Gia Gia.
“Tin tức của ảnh đế đi.”
Trịnh Gia Gia vui vẻ tới mức chân tay khua khoắng, “Phim《 Lạc Lối 》của ảnh đế sắp khởi quay rồi! Mình đã đợi rất lâu đó. Đáng tiếc bộ phim này không có cảnh yêu đương giữa nam nữ chính. Cảnh diễn của nữ chính không nhiều, đã vậy còn không về với nam chính.”
Kiều Hội tự nhận mình là người nhạy cảm, cô biết rõ phim là phim, hiện thực là hiện thực nhưng sau khi biết vai diễn của anh không có CP nội tâm cô trong tiềm thức vẫn cảm thấy an tâm.
An tâm xong cô lại bị trách mắng bản thân.
Diễn xuất là một nghề cho dù có là cảnh quay tình cảm thì cũng là chuyện bình thường. Hiện tại người xem chẳng phải đều thích cảnh yêu đương giữa nam nữ chính à?
“Đúng là có chút tiếc nuối.”
Thật ra cô không thấy tiếc nuối gì hết.
Trịnh Gia Gia thở dài, “Từ lúc ra mắt tới giờ ảnh đế Từ chưa bao giờ đóng phim thần tượng. Ý mình không phải là hy vọng anh ấy sẽ đóng vai tổng tài ngốc bạch ngọt, mình chỉ muốn xem bộ dạng khi yêu của anh ấy thôi.”
Chuyện tình cảm của Từ Diệc Dương luôn là một ẩn số trong giới giải trí. Từ lúc xuất đạo đến nay, chưa có tên chó săn nào chụp được ảnh anh cùng với phụ nữ có hành động thân thiết.
Hiện thực không có, trong phim cũng không có.
Vì Từ Diệc Dương và Lương Duyên vô cùng thân thiết nên mọi người còn nghi ngờ anh với Lương Duyên là một cặp.
Nhưng hầu hết người trong giới đều biết Lương Duyên là một tay chơi, thẳng nam chính hiệu, luôn có phụ nữ xung quanh.
Chính vì thế mọi người càng tò mò về chuyện tình cảm của Từ Diệc Dương hơn.
Rốt cuộc anh thích đàn ông hay phụ nữ? Anh thích phụ nữ chân dài gợi cảm hay em gái đáng yêu ngọt ngào?
Ngoài bản thân anh tự biết ra thì có lẽ chẳng ai biết nữa.
Kiều Hội tò mò về nữ chính trong phim sắp tới của anh, cô nghiêng đầu hỏi Trịnh Gia Gia, “Nữ chính của《 Lạc Lối 》là ai thế?”
“Cậu không biết hả? Là Chương Tô Lệ đó, hai vai diễn này đã được định sẵn cho Từ Diệc Dương và chị ấy từ năm trước.”
Chương Tô Lệ.
Cái tên này đối với Kiều Hội không hề xa lạ. Cô ấy là tiểu hoa đán khá nổi tiếng, mặc dù danh tiếng kém hơn Tô Tô nhưng thực lực không thể coi thường.
Cô ấy cũng tốt nghiệp Học Viện Điện Ảnh Bắc Thành cùng khóa với Từ Diệc Dương, Thang Mặc.
Tuy nhiên Kiều Hội không biết họ có quen biết nhau không. Đều là bạn học hơn nữa còn cùng tốt nghiệp, có lẽ sẽ biết đến nhau.
Trịnh Gia Gia tiếp tục giới thiệu cho Kiều Hội biết, “Cậu biết không, Chương Tô Lệ trong phim là thanh mai trúc mã với nam chính. Hai người cùng nhau trưởng thành, tin tưởng lẫn nhau nhưng cuối cùng lại lạc mất nhau.”
Bộ phim điện ảnh《 Lạc Lối 》là thể loại cổ trang phá án. Nam chính vốn xuất thân trong gia đình giàu có, lại là con trai độc nhất của một thương gia lớn nhất vùng. Từ nhỏ đã được cưng chiều trong lòng bàn tay nhưng không may một ngày gia đình bị sát hại. Anh là người sống duy nhất trong số hơn 130 người trong gia đình. Để tìm ra sự thật, anh đã chịu đựng sự sỉ nhục, từ một cậu bé ốm yếu mù quáng trong thù hận trở thành Đại Lý Tự Thiếu Khanh mạnh mẽ. Thanh mai của anh, con gái của một lính canh địa phương đã giúp đỡ anh rất nhiều.
Trịnh Gia Gia phấn khích không ngừng, “Mình nóng lòng muốn xem quá đi.”
Kiều Hội thở dài, nếu《 Lạc Lối 》sắp khởi quay thì khả năng mấy tháng sắp tới cô sẽ không được gặp Từ Diệc Dương. Vậy thì cô sẽ không cảm thấy hứng thú với nó nữa.
Nhưng cô vẫn xốc lại tinh thần hỏi Trịnh Gia Gia “Vậy tin tức của Lục Đình là gì?”
“Lục Đình đóng vai nữ ba thôi mà thái độ không biết lớn nhỏ. Vì vậy đã bị chuyên viên trang điểm ghét bỏ, tạo hình nhân vật của chị ta cực thảm. Đứng bên cạnh Hạ Nhiên như bảo mẫu trông con trai ấy.”
Kiều Hội: “…”
Trịnh Gia Gia cẩn thận nhìn sắc mặt Kiều Hội sau đó mới nói, “Tớ có chuyện này muốn nói với cậu.”
Kiều Hội uống một ngụm nước, “Chuyện gì thế?”
“Hạ Nhiên có khả năng sẽ bạo hồng, nhờ có gương mặt đẹp trai đó mà dù đóng phim thần tượng cảnh diễn không nhiều nhưng đó có người hâm mộ. Còn lên hot search vài lần, fan nhan khống của anh ta kha khá. Cậu có muốn nghĩ cách không?”
“Nghĩ cách gì cơ?”
Trịnh Gia Gia thấp giọng nói, “Đương nhiên là chèn ép anh ta, chứ để anh ta bạo hồng sao được.”
Kiều Hội lắc đầu, “Mình không có ý định đấy. Anh ta giờ chỉ là một người xa lạ, mình không quen.”
Trịnh Gia Gia nhìn Kiều Hội ngây người.
Quả nhiên là Kiều Hội nhà cô, nếu đã xác định từ bỏ ai đấy sẽ dứt khoát không cho người đó cơ hội nào. Thái độ thẳng thắn, dứt khoát của Kiều Hội không hợp với gương mặt xinh đẹp ngọt ngào. Nhưng như vậy cũng tốt, con hơn mấy người lụy tình dứt mãi không nổi.
Trịnh Gia Gia thở phào nhẹ nhõm, “Vậy thì mình yên tâm rồi.”
Kiều Hội đã sớm không để Lục Đình và Hạ Nhiên trong lòng. Ai cũng sẽ có cuộc sống mới.
Sống trên đời phải hướng về phía trước.
Cô thậm chí còn không quan tâm đến bộ phim thần tượng họ đóng. Bộ phim này có thành công hay thất bại thì cũng không liên quan đến cô.
Kết thúc tiết học, Kiều Hội nhận được điện thoại của chị Hoan. Giọng nói từ điện thoại của chị ấy cực kỳ vui vẻ.
“Kiều Kiều, có một vai nữ thứ ba trong phim《 Lạc Lối 》em có muốn nhận không?”
Lạc Lối? Vai nữ thứ ba?
Kiều Hội vừa mới thảo luận với Trịnh Gia Gia về bộ phim điện ảnh mới của anh. Không thể tưởng tượng nổi cô có cơ hội đóng bộ phim này.
Cuộc điện thoại của chị Hoan gọi đến đem cho cô bất ngờ và niềm vui nhưng cô vẫn có sự do dự. Bình thường cô mới chỉ quay chương trình thực tế, quảng cáo đối với diễn xuất cô không có tự tin.
Cô không biết mình có thể diễn tốt vai diễn này không. Phải biết rằng, yêu cầu về diễn xuất của phim điện ảnh cao hơn đóng phim truyền hình. Mọi cử chỉ của diễn viên đều được phóng đại rõ ràng trên màn ảnh lớn.