Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 9
Sao Kiều Lam có thể viết đúng hết được!Kiều Lam học tiếng Anh không giỏi, gần như mỗi lần thầy giao bài tập về nhà cô đều đi chép đáp án.
Với những bài về nhà không cần phải ghi ra giấy như học thuộc từ vựng này, cô càng chẳng quan tâm.Sáng nay thậm chí Kiều Lam còn hỏi cô ta phải học từ vựng của Unit mấy cơ mà.
Rõ ràng học đến phần nào rồi Kiều Lam còn không biết.Thế mà bây giờ, cô lại viết đúng toàn bộ!Chẳng những viết được tất cả từ vựng của Unit này mà cả mấy từ vựng của Unit trước, ngay đến cô ta cũng sai, Kiều Lam lại viết đúng hết.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com.
Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland.
Bản sẽ không đầy đủ.
Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Thì ra Kiều Lam thừa biết hôm nay sẽ khảo bài phần nào, cô đã sớm học thuộc từ vựng, thế mà còn giả bộ như chưa học bài mà hỏi cô ta nữa!Nhớ đến những suy nghĩ trong đầu khi cố tình làm lơ Kiều Lam lúc sáng, hiện tại, ngoài việc cảm thấy da mặt nóng rát, cô ta càng ghi hận việc Kiều Lam cố ý giả vờ giả vịt để lừa mình mất mặt hơn.Thầy Lưu rất hài lòng với sự thay đổi của Kiều Lam, liên tục khen cô một lúc lâu mới ngừng.
Vừa quay đầu lại liền nhìn thấy Tần Dương đang trừng mắt nhìn Kiều Lam không rõ có ý gì, lửa giận của thầy Lưu lại bùng lên ngay lập tức.“Nhìn cái gì mà nhìn, cậu xem người ta đi, rồi xem lại bản thân mình! Có 23 từ vựng thôi mà cậu viết sai đến 14 từ! Heo còn thông minh hơn cậu đấy, còn có mặt mũi mà nhìn người khác hả, cút xuống dưới học lại từ vựng đi! Tất cả các cô cậu, trừ Kiều Lam ra, mỗi người chép lại từ vựng mình đã viết sai mỗi từ một trăm lần, viết xong thì đưa cho tôi kiểm tra!”Sắc mặt của bạn cùng bàn Kiều Lam lại càng tệ hơn.Theo lý thuyết mà nói thì cô ta đã viết rất tốt rồi, nhưng bởi vì Kiều Lam mà cô ta cũng trở thành một trong những người bị phạt.
Cô ta hậm hực trở về chỗ ngồi, vô cùng tức giận.
Có lẽ nghĩ rằng Kiều Lam vẫn là một cô gái dễ bị bắt nạt như lúc trước, cô ta không thèm suy nghĩ đã chất vấn cô: “Không phải là cậu chưa học bài sao?”Kiều Lam ung dung lật sách.Cậu nói cái gì cơ, gió lớn quá, tôi không nghe thấy.Mẹ nó! Kiều Lam thế mà lại giả vờ không nghe thấy, bơ cô ta sao?Bạn cùng bàn ngỡ ngàng, khuôn mặt tái xanh vì tức giận.Mới được thầy Lưu khen một câu thôi mà đã hếch mặt tự cao rồi? Được lắm, không để ý đến cô ta chứ gì, đám bạn của Tống Dao đã hạ quyết tâm cô lập Kiều Lam, bây giờ cô còn dám chọc giận cô ta nữa, vậy thì chống mắt lên mà xem, cuối cùng ai mới là người hối hận!Hết tiết tự học, bạn cùng bàn với Kiều Lam lập tức chạy đi tìm mấy đứa bạn hay chơi với mình.
Cả đám túm tụm lại một chỗ, vừa nói vừa nhìn về phía Kiều Lam.
Bạn học ngồi gần đó nghe thấy một vài nữ sinh đang nói Kiều Lam giả vờ.Bạn cùng bàn của Kiều Lam nói, rõ ràng Kiều Lam đã học thuộc từ vựng rồi mà còn cố ý hỏi cô ta, nói Kiều Lam đúng thật là mưu mô xảo quyệt.
Một nam sinh có tính cách hướng nội ngồi gần đó nghe vậy, nghĩ mãi vẫn không hiểu vì lý do gì mà lại bảo Kiều Lam mưu mô chỉ vì cô đã học thuộc từ vựng, càng không hiểu được tại sao mấy cô gái khác đều gật đầu đồng ý với điều đó.“Giả vờ cái gì, ai mà không biết cậu ta là loại người gì chứ.” Mấy cô gái càng nói càng hăng: “Cũng chỉ có Tống Dao tốt bụng mới cảm thấy cậu ta đáng thương thôi.”“Đúng đó đúng đó, Tống Dao đối xử với cậu ta tốt như vậy, thế mà không biết ơn Tống Dao một chút nào, dám thích Trần Diệu Dương, sao cậu ta lại như vậy được chứ?”Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com.
Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland.
Bản sẽ không đầy đủ.
Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.“Trần Diệu Dương có thèm để ý đến cậu ta đâu, thế mà cậu ta vẫn cứ thích cậu ấy.
Nếu mình là Tống Dao, chắc mình thấy tởm chết rồi.”Nam sinh tính cách hướng nội ngồi gần đó im lặng, không biết nên nghĩ gì mới được.Trần Diệu Dương vừa đẹp trai lại học giỏi nhất lớp, đa phần con gái trong lớp đều thích cậu ta.
Mấy cô nàng này miệng thì mắng Kiều Lam, ấy thế mà mới mấy ngày trước thôi vẫn còn khen Trần Diệu Dương không ngớt, nói rất thích cậu ta.Cả đám đều thích Trần Diệu Dương, sao không thấy tởm đi.Nhưng dù trong lòng nghĩ thế nào đi chăng nữa, nói cho cùng cậu trai vẫn là một người hướng nội, không dám nói thành lời, chỉ mong sau này nếu có cơ hội thì sẽ đổi chỗ với bạn cùng bàn.
Đối với mấy cô nàng thích nói xấu người khác thế này, cậu vẫn nên ít tiếp xúc là hơn.Nhân thời gian nghỉ giải lao, bạn cùng bàn của Kiều Lam đã lôi kéo được một đám con gái tham gia vào biệt đội báo thù, khiến Kiều Lam càng bị cô lập hơn nữa.
Đối với chuyện này, Kiều Lam chẳng hề quan tâm.
Cô đi vệ sinh, khi trở về đúng lúc gặp được Đàm Mặc đang từ từ đẩy xe lăn đi vào phòng học.Bộ đồng phục trên người Đàm Mặc lại sạch sẽ như cũ, trên tay quấn băng gạc mới.
Anh vẫn yên lặng cúi đầu như thường ngày, không có sức sống..
Với những bài về nhà không cần phải ghi ra giấy như học thuộc từ vựng này, cô càng chẳng quan tâm.Sáng nay thậm chí Kiều Lam còn hỏi cô ta phải học từ vựng của Unit mấy cơ mà.
Rõ ràng học đến phần nào rồi Kiều Lam còn không biết.Thế mà bây giờ, cô lại viết đúng toàn bộ!Chẳng những viết được tất cả từ vựng của Unit này mà cả mấy từ vựng của Unit trước, ngay đến cô ta cũng sai, Kiều Lam lại viết đúng hết.Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com.
Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland.
Bản sẽ không đầy đủ.
Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.Thì ra Kiều Lam thừa biết hôm nay sẽ khảo bài phần nào, cô đã sớm học thuộc từ vựng, thế mà còn giả bộ như chưa học bài mà hỏi cô ta nữa!Nhớ đến những suy nghĩ trong đầu khi cố tình làm lơ Kiều Lam lúc sáng, hiện tại, ngoài việc cảm thấy da mặt nóng rát, cô ta càng ghi hận việc Kiều Lam cố ý giả vờ giả vịt để lừa mình mất mặt hơn.Thầy Lưu rất hài lòng với sự thay đổi của Kiều Lam, liên tục khen cô một lúc lâu mới ngừng.
Vừa quay đầu lại liền nhìn thấy Tần Dương đang trừng mắt nhìn Kiều Lam không rõ có ý gì, lửa giận của thầy Lưu lại bùng lên ngay lập tức.“Nhìn cái gì mà nhìn, cậu xem người ta đi, rồi xem lại bản thân mình! Có 23 từ vựng thôi mà cậu viết sai đến 14 từ! Heo còn thông minh hơn cậu đấy, còn có mặt mũi mà nhìn người khác hả, cút xuống dưới học lại từ vựng đi! Tất cả các cô cậu, trừ Kiều Lam ra, mỗi người chép lại từ vựng mình đã viết sai mỗi từ một trăm lần, viết xong thì đưa cho tôi kiểm tra!”Sắc mặt của bạn cùng bàn Kiều Lam lại càng tệ hơn.Theo lý thuyết mà nói thì cô ta đã viết rất tốt rồi, nhưng bởi vì Kiều Lam mà cô ta cũng trở thành một trong những người bị phạt.
Cô ta hậm hực trở về chỗ ngồi, vô cùng tức giận.
Có lẽ nghĩ rằng Kiều Lam vẫn là một cô gái dễ bị bắt nạt như lúc trước, cô ta không thèm suy nghĩ đã chất vấn cô: “Không phải là cậu chưa học bài sao?”Kiều Lam ung dung lật sách.Cậu nói cái gì cơ, gió lớn quá, tôi không nghe thấy.Mẹ nó! Kiều Lam thế mà lại giả vờ không nghe thấy, bơ cô ta sao?Bạn cùng bàn ngỡ ngàng, khuôn mặt tái xanh vì tức giận.Mới được thầy Lưu khen một câu thôi mà đã hếch mặt tự cao rồi? Được lắm, không để ý đến cô ta chứ gì, đám bạn của Tống Dao đã hạ quyết tâm cô lập Kiều Lam, bây giờ cô còn dám chọc giận cô ta nữa, vậy thì chống mắt lên mà xem, cuối cùng ai mới là người hối hận!Hết tiết tự học, bạn cùng bàn với Kiều Lam lập tức chạy đi tìm mấy đứa bạn hay chơi với mình.
Cả đám túm tụm lại một chỗ, vừa nói vừa nhìn về phía Kiều Lam.
Bạn học ngồi gần đó nghe thấy một vài nữ sinh đang nói Kiều Lam giả vờ.Bạn cùng bàn của Kiều Lam nói, rõ ràng Kiều Lam đã học thuộc từ vựng rồi mà còn cố ý hỏi cô ta, nói Kiều Lam đúng thật là mưu mô xảo quyệt.
Một nam sinh có tính cách hướng nội ngồi gần đó nghe vậy, nghĩ mãi vẫn không hiểu vì lý do gì mà lại bảo Kiều Lam mưu mô chỉ vì cô đã học thuộc từ vựng, càng không hiểu được tại sao mấy cô gái khác đều gật đầu đồng ý với điều đó.“Giả vờ cái gì, ai mà không biết cậu ta là loại người gì chứ.” Mấy cô gái càng nói càng hăng: “Cũng chỉ có Tống Dao tốt bụng mới cảm thấy cậu ta đáng thương thôi.”“Đúng đó đúng đó, Tống Dao đối xử với cậu ta tốt như vậy, thế mà không biết ơn Tống Dao một chút nào, dám thích Trần Diệu Dương, sao cậu ta lại như vậy được chứ?”Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com.
Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland.
Bản sẽ không đầy đủ.
Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.“Trần Diệu Dương có thèm để ý đến cậu ta đâu, thế mà cậu ta vẫn cứ thích cậu ấy.
Nếu mình là Tống Dao, chắc mình thấy tởm chết rồi.”Nam sinh tính cách hướng nội ngồi gần đó im lặng, không biết nên nghĩ gì mới được.Trần Diệu Dương vừa đẹp trai lại học giỏi nhất lớp, đa phần con gái trong lớp đều thích cậu ta.
Mấy cô nàng này miệng thì mắng Kiều Lam, ấy thế mà mới mấy ngày trước thôi vẫn còn khen Trần Diệu Dương không ngớt, nói rất thích cậu ta.Cả đám đều thích Trần Diệu Dương, sao không thấy tởm đi.Nhưng dù trong lòng nghĩ thế nào đi chăng nữa, nói cho cùng cậu trai vẫn là một người hướng nội, không dám nói thành lời, chỉ mong sau này nếu có cơ hội thì sẽ đổi chỗ với bạn cùng bàn.
Đối với mấy cô nàng thích nói xấu người khác thế này, cậu vẫn nên ít tiếp xúc là hơn.Nhân thời gian nghỉ giải lao, bạn cùng bàn của Kiều Lam đã lôi kéo được một đám con gái tham gia vào biệt đội báo thù, khiến Kiều Lam càng bị cô lập hơn nữa.
Đối với chuyện này, Kiều Lam chẳng hề quan tâm.
Cô đi vệ sinh, khi trở về đúng lúc gặp được Đàm Mặc đang từ từ đẩy xe lăn đi vào phòng học.Bộ đồng phục trên người Đàm Mặc lại sạch sẽ như cũ, trên tay quấn băng gạc mới.
Anh vẫn yên lặng cúi đầu như thường ngày, không có sức sống..