Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 9: Tên đàn ông đểu lên sân khấu
Sáng sớm hôm sau, Khương Chi Chi mua được thuốc kíƈɦ ɖụƈ ở chỗ vài tên lái buôn, sau khi trở về thì nhanh chóng đến phòng bếp ngâm ly nước chanh.
Đây là thứ mà mỗi buổi sáng Khương Nhược Vi đều uống.
Lúc Khương Nhược Vi dậy sớm ăn cơm, cô cười tủm tỉm đưa ly nước chanh tới: “Nhược Vi, hôm qua cổ họng em không được ổn, uống một chút nước chanh đi.”
“Cảm ơn chị.” Khương Nhược Vi do dự nhận lấy, cô ta luôn cảm thấy gần đây Khương Chi Chi có gì đó không ổn.
Thế nhưng bởi vì vừa tỉnh ngủ nên có hơi khát thế nên cô ta đưa tay nhận lấy rồi uống từng ngụm.
Nhìn nước giảm đi nhanh chóng, Khương Chi Chi cười càng thêm chân thành: “Em gái, chị cố ý bỏ thêm mật ong vào ly nước này, em có thấy ngọt không?”
“Ừm ừm… ngọt…” Khương Nhược Vi liếm liếm môi, trong lòng thầm nghĩ có gì đó không đúng.
Cô ta còn cảm nhận được mật ong rừng này có vị ngọt hơn…
“Nào uống thêm một ly nữa.”
Khương Chi Chi nhanh chóng đưa cho cô ta thêm một ly nước nữa, vẻ mặt khi nhìn Khương Nhược Vi càng thêm ôn hòa hơn…
Ừm, nhất định mỗi ngày phải khiến cô ta béo lên một chút.
Nhà họ Nguyên.
Trong đại sảnh, ba người ngồi ở trên sô pha, không khí có chút im lặng.
Nguyên Cận Mặc muốn phát điên, ngay khi anh vừa về nhà đã bị người nhà lôi lôi kéo kéo.
“Cận Mặc, khi bố con bằng tuổi con bây giờ, con cũng bốn tuổi rồi. Thế mà con nhìn xem bây giờ ngay cả đến việc yêu đương con còn không nhắc tới, con còn dám nói sao!” Nguyễn Lam bắt đầu lải nhải.
Nguyên Cận Mặc ở một bên cúi đầu không nói lời nào.
Nguyên Thường Tĩnh ở một bên khác cũng theo thở dài: “Em trai à, em là đứa con trai duy nhất của cả nhà này, chẳng lẽ em muốn để cho sự nghiệp của gia đình này rơi vào tay kẻ khác?”
“Cận Mặc, bố con mất sớm, những người chú lại ở bên cạnh như hổ rình mồi…” Nguyễn Lam thấy anh không phản ứng, tiếp tục nói về bài ca tình cảm: “Ngộ nhỡ con có bất trắc gì, mẹ phải làm sao đây, mẹ cầu xin con, hãy mau kết hôn đi, cho mẹ yên tâm có được không?”
Nguyên Cận Mặc nhìn khóe mắt ngấn lệ của Nguyễn Lam, sau một lúc lâu, mặt mày anh cuối cùng cũng thả lỏng.
“Con không thích người phụ nữ nào cả, nếu mọi người muốn con kết hôn, vậy thì mọi người cứ tùy ý xử lý chuyện hôn sự của con đi.”
“Thật sao?” Nguyễn Lam ngạc nhiên ngẩng đầu, nhanh chóng nhìn thấy Nguyên Cận Mặc cuối cùng cũng không chịu nổi gật đầu.
Nguyễn Lam cùng Nguyên Thường Tĩnh nhìn nhau một cái, nói: “Cận Mặc, nhà họ Nguyên đã sắp xếp hôn sự cho con từ trước rồi, người ấy là con gái của nhà họ Khương…”
“Mọi người cứ thu xếp đi, dù sao cũng chỉ là hình thức mà thôi!”
Người đàn ông không quay đầu lại nhanh chóng đi ra ngoài, anh không hề có hứng thú gì với việc hôn nhân cả.
Thấy Nguyên Cận Mặc rời đi, Nguyễn Lam cũng không tức giận, kéo Nguyên Thường Tĩnh lại dặn dò: “Thường Tĩnh, con hãy bớt chút thời gian đi xem xét tình hình giúp mẹ, xem xem tính cách của cô con gái nhà họ Khương thế nào.”
Nguyên Thường Tĩnh nhấp môi: “Nhà họ Khương có hai cô con gái, một người là Khương Chi Chi, người còn lại là Khương Nhược Vi. Con đều hiểu rõ, con dâu của nhà họ Nguyên chúng ta nhất định phải dung mạo đoan chính, phẩm chất hiền dịu.”
“Thật sự phải lựa chọn thật kỹ lưỡng.”
…
Bên này, Khương Nhược Vi vừa ăn xong bữa sáng, cô ta nhanh chóng lên phòng trùm chăn lại gọi cho mẹ mình.
“Mẹ, lần này Khương Chi Chi gặp may rồi, nhanh chóng rút lui đi. Còn cả Tần Liễu nữa, con cũng đã thất bại rồi.”
Rõ ràng cô ta mua được người của Nhất Phẩm Hiên hạ thuốc Khương Chi Chi, thế mà người phụ nữ kia lại không bị ảnh hưởng gì, còn suýt chút nữa làm lộ chuyện giữa cô ta và anh Hạo Thần.
Còn Tần Liễu… thật sự khiến cô ta tức chết!
“Những chuyện nhỏ nhặt ấy không cần nhắc tới làm gì, chuyện quan trọng nhất bây giờ, chính là lấy được cổ phần của nhà họ Khương. Con cũng đừng quên, trong tay của Khương Chi Chi có nhiều thứ hơn con.” Tôn Văn Thục cau mày.
Khương Chi Chi là con gái lớn chính thức của nhà họ Khương, mà Khương Nhược Vi chỉ là con thứ mà thôi, cổ phần ở trong tay, đương nhiên cô ta sở hữu ít hơn nhiều.
Nếu không thể thay đổi, tương lai gia sản nhà họ Khương sẽ thuộc về tay của Khương Chi Chi…
“Không phải Khương Chi Chi sẽ kết hôn với thằng nhóc nhà họ Mạc kia sao? Gả ra ngoài sớm một chút cũng tốt, đến lúc đó đối phó với đứa con trong bụng của Tần Liễu cũng không muộn.”
Khương Nhược Vi biến sắc: “Mẹ, anh Hạo Thần là của con, con không muốn anh ấy ở bên người phụ nữ mập mạp kia!”
Béo như con lợn thì làm gì có tư cách đứng bên cạnh Mạc Hạo Thần!
Tôn Văn Thục an ủi nói: “Con gái ngốc, chỉ cần Khương Chi Chi gả vào nhà họ Mạc, thì chẳng phải chúng ta sẽ có thể tùy ý quyết định mọi chuyện sao? Đến lúc đó chúng ta sẽ nhanh chóng giải quyết đứa con trong bụng của Tần Liễu, sau đó toàn bộ nhà họ Khương sẽ là của hai mẹ con chúng ta!”
“Hừm…” Khương Nhược Vi tưởng tượng đến những hình ảnh mà Tôn Văn Thục miêu tả, cô ta siết chặt chiếc điện thoại trong tay, trong lòng cảm thấy hơi xúc động.
Thấy Khương Nhược Vi đã suy nghĩ cẩn thận, ánh mắt của Tôn Văn Thục đột nhiên tối sầm xuống: “Nếu lần trước chụp ảnh thất bại, lần này có thể ngụy tạo một chút, chỉ cần có thể hủy hoại danh tiếng của cô ta là được.”
Ánh mắt của Khương Nhược Vi sáng lên. Đúng vậy, tại sao cô ta lại không nghĩ ra…
Giữa trưa, Khương Chi Chi mới vừa chợp mắt một chút đã bị âm thanh bùm bùm ngoài cửa đánh thức.
“Cô chủ, ông chủ tìm cô, cô mau dậy đi.” Ngoài cửa là giọng nói hối thúc của người giúp việc.
Khương Chi Chi cảm thấy khó hiểu, sau khi cô mặc xong một bộ đồ giảm béo, bình tĩnh đi xuống tầng.
Dưới lầu dòng người chen chúc xô đẩy, lúc này cô không thể nhìn rõ ai với ai, Khương Bác đưa tới rất nhiều ảnh chụp có mặt của cô.
“Khương Chi Chi, có phải mày phải khiến cả nhà họ Khương mất mặt thì mày mới vui lòng đúng không?”
Khương Chi Chi đưa tay cầm lấy mấy tấm ảnh xem thử , lúc này mới phát hiện là bộ ảnh chụp cơ thể.
Chỉ là không đợi cô thấy rõ, đằng sau bỗng nhiên vang lên giọng nói của một người đàn ông.
“Chi Chi, vì sao em lại phản bội tình cảm của chúng ta, em có biết bây giờ anh khổ sở lắm không?”
Nghe thấy những âm thanh đáng kinh tởm này, cô bỗng nhiên nhớ ra!
Khương Chi Chi quay lưng lại, cơ thể toát ra vẻ lạnh lùng, ánh mắt hiện lên vẻ hận thù…
Mạc Hạo Thần, bây giờ anh ta đang là chồng chưa cưới của cô trên danh nghĩa.
Kiếp trước, anh ta đã phản bội lại cô, trở thành tên đàn ông đểu cáng lén lút qua lại với Khương Nhược Vi sau lưng cô!
Đây là thứ mà mỗi buổi sáng Khương Nhược Vi đều uống.
Lúc Khương Nhược Vi dậy sớm ăn cơm, cô cười tủm tỉm đưa ly nước chanh tới: “Nhược Vi, hôm qua cổ họng em không được ổn, uống một chút nước chanh đi.”
“Cảm ơn chị.” Khương Nhược Vi do dự nhận lấy, cô ta luôn cảm thấy gần đây Khương Chi Chi có gì đó không ổn.
Thế nhưng bởi vì vừa tỉnh ngủ nên có hơi khát thế nên cô ta đưa tay nhận lấy rồi uống từng ngụm.
Nhìn nước giảm đi nhanh chóng, Khương Chi Chi cười càng thêm chân thành: “Em gái, chị cố ý bỏ thêm mật ong vào ly nước này, em có thấy ngọt không?”
“Ừm ừm… ngọt…” Khương Nhược Vi liếm liếm môi, trong lòng thầm nghĩ có gì đó không đúng.
Cô ta còn cảm nhận được mật ong rừng này có vị ngọt hơn…
“Nào uống thêm một ly nữa.”
Khương Chi Chi nhanh chóng đưa cho cô ta thêm một ly nước nữa, vẻ mặt khi nhìn Khương Nhược Vi càng thêm ôn hòa hơn…
Ừm, nhất định mỗi ngày phải khiến cô ta béo lên một chút.
Nhà họ Nguyên.
Trong đại sảnh, ba người ngồi ở trên sô pha, không khí có chút im lặng.
Nguyên Cận Mặc muốn phát điên, ngay khi anh vừa về nhà đã bị người nhà lôi lôi kéo kéo.
“Cận Mặc, khi bố con bằng tuổi con bây giờ, con cũng bốn tuổi rồi. Thế mà con nhìn xem bây giờ ngay cả đến việc yêu đương con còn không nhắc tới, con còn dám nói sao!” Nguyễn Lam bắt đầu lải nhải.
Nguyên Cận Mặc ở một bên cúi đầu không nói lời nào.
Nguyên Thường Tĩnh ở một bên khác cũng theo thở dài: “Em trai à, em là đứa con trai duy nhất của cả nhà này, chẳng lẽ em muốn để cho sự nghiệp của gia đình này rơi vào tay kẻ khác?”
“Cận Mặc, bố con mất sớm, những người chú lại ở bên cạnh như hổ rình mồi…” Nguyễn Lam thấy anh không phản ứng, tiếp tục nói về bài ca tình cảm: “Ngộ nhỡ con có bất trắc gì, mẹ phải làm sao đây, mẹ cầu xin con, hãy mau kết hôn đi, cho mẹ yên tâm có được không?”
Nguyên Cận Mặc nhìn khóe mắt ngấn lệ của Nguyễn Lam, sau một lúc lâu, mặt mày anh cuối cùng cũng thả lỏng.
“Con không thích người phụ nữ nào cả, nếu mọi người muốn con kết hôn, vậy thì mọi người cứ tùy ý xử lý chuyện hôn sự của con đi.”
“Thật sao?” Nguyễn Lam ngạc nhiên ngẩng đầu, nhanh chóng nhìn thấy Nguyên Cận Mặc cuối cùng cũng không chịu nổi gật đầu.
Nguyễn Lam cùng Nguyên Thường Tĩnh nhìn nhau một cái, nói: “Cận Mặc, nhà họ Nguyên đã sắp xếp hôn sự cho con từ trước rồi, người ấy là con gái của nhà họ Khương…”
“Mọi người cứ thu xếp đi, dù sao cũng chỉ là hình thức mà thôi!”
Người đàn ông không quay đầu lại nhanh chóng đi ra ngoài, anh không hề có hứng thú gì với việc hôn nhân cả.
Thấy Nguyên Cận Mặc rời đi, Nguyễn Lam cũng không tức giận, kéo Nguyên Thường Tĩnh lại dặn dò: “Thường Tĩnh, con hãy bớt chút thời gian đi xem xét tình hình giúp mẹ, xem xem tính cách của cô con gái nhà họ Khương thế nào.”
Nguyên Thường Tĩnh nhấp môi: “Nhà họ Khương có hai cô con gái, một người là Khương Chi Chi, người còn lại là Khương Nhược Vi. Con đều hiểu rõ, con dâu của nhà họ Nguyên chúng ta nhất định phải dung mạo đoan chính, phẩm chất hiền dịu.”
“Thật sự phải lựa chọn thật kỹ lưỡng.”
…
Bên này, Khương Nhược Vi vừa ăn xong bữa sáng, cô ta nhanh chóng lên phòng trùm chăn lại gọi cho mẹ mình.
“Mẹ, lần này Khương Chi Chi gặp may rồi, nhanh chóng rút lui đi. Còn cả Tần Liễu nữa, con cũng đã thất bại rồi.”
Rõ ràng cô ta mua được người của Nhất Phẩm Hiên hạ thuốc Khương Chi Chi, thế mà người phụ nữ kia lại không bị ảnh hưởng gì, còn suýt chút nữa làm lộ chuyện giữa cô ta và anh Hạo Thần.
Còn Tần Liễu… thật sự khiến cô ta tức chết!
“Những chuyện nhỏ nhặt ấy không cần nhắc tới làm gì, chuyện quan trọng nhất bây giờ, chính là lấy được cổ phần của nhà họ Khương. Con cũng đừng quên, trong tay của Khương Chi Chi có nhiều thứ hơn con.” Tôn Văn Thục cau mày.
Khương Chi Chi là con gái lớn chính thức của nhà họ Khương, mà Khương Nhược Vi chỉ là con thứ mà thôi, cổ phần ở trong tay, đương nhiên cô ta sở hữu ít hơn nhiều.
Nếu không thể thay đổi, tương lai gia sản nhà họ Khương sẽ thuộc về tay của Khương Chi Chi…
“Không phải Khương Chi Chi sẽ kết hôn với thằng nhóc nhà họ Mạc kia sao? Gả ra ngoài sớm một chút cũng tốt, đến lúc đó đối phó với đứa con trong bụng của Tần Liễu cũng không muộn.”
Khương Nhược Vi biến sắc: “Mẹ, anh Hạo Thần là của con, con không muốn anh ấy ở bên người phụ nữ mập mạp kia!”
Béo như con lợn thì làm gì có tư cách đứng bên cạnh Mạc Hạo Thần!
Tôn Văn Thục an ủi nói: “Con gái ngốc, chỉ cần Khương Chi Chi gả vào nhà họ Mạc, thì chẳng phải chúng ta sẽ có thể tùy ý quyết định mọi chuyện sao? Đến lúc đó chúng ta sẽ nhanh chóng giải quyết đứa con trong bụng của Tần Liễu, sau đó toàn bộ nhà họ Khương sẽ là của hai mẹ con chúng ta!”
“Hừm…” Khương Nhược Vi tưởng tượng đến những hình ảnh mà Tôn Văn Thục miêu tả, cô ta siết chặt chiếc điện thoại trong tay, trong lòng cảm thấy hơi xúc động.
Thấy Khương Nhược Vi đã suy nghĩ cẩn thận, ánh mắt của Tôn Văn Thục đột nhiên tối sầm xuống: “Nếu lần trước chụp ảnh thất bại, lần này có thể ngụy tạo một chút, chỉ cần có thể hủy hoại danh tiếng của cô ta là được.”
Ánh mắt của Khương Nhược Vi sáng lên. Đúng vậy, tại sao cô ta lại không nghĩ ra…
Giữa trưa, Khương Chi Chi mới vừa chợp mắt một chút đã bị âm thanh bùm bùm ngoài cửa đánh thức.
“Cô chủ, ông chủ tìm cô, cô mau dậy đi.” Ngoài cửa là giọng nói hối thúc của người giúp việc.
Khương Chi Chi cảm thấy khó hiểu, sau khi cô mặc xong một bộ đồ giảm béo, bình tĩnh đi xuống tầng.
Dưới lầu dòng người chen chúc xô đẩy, lúc này cô không thể nhìn rõ ai với ai, Khương Bác đưa tới rất nhiều ảnh chụp có mặt của cô.
“Khương Chi Chi, có phải mày phải khiến cả nhà họ Khương mất mặt thì mày mới vui lòng đúng không?”
Khương Chi Chi đưa tay cầm lấy mấy tấm ảnh xem thử , lúc này mới phát hiện là bộ ảnh chụp cơ thể.
Chỉ là không đợi cô thấy rõ, đằng sau bỗng nhiên vang lên giọng nói của một người đàn ông.
“Chi Chi, vì sao em lại phản bội tình cảm của chúng ta, em có biết bây giờ anh khổ sở lắm không?”
Nghe thấy những âm thanh đáng kinh tởm này, cô bỗng nhiên nhớ ra!
Khương Chi Chi quay lưng lại, cơ thể toát ra vẻ lạnh lùng, ánh mắt hiện lên vẻ hận thù…
Mạc Hạo Thần, bây giờ anh ta đang là chồng chưa cưới của cô trên danh nghĩa.
Kiếp trước, anh ta đã phản bội lại cô, trở thành tên đàn ông đểu cáng lén lút qua lại với Khương Nhược Vi sau lưng cô!