Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 16
Phó Điềm Điềm đã bước vào làng giải trí được năm năm, đi dự thảm đỏ vô số lần. Đã từng có lần, một nhà thiết kế may cho cô một chiếc váy sự kiện từ mảnh vải rách, bị giễu cợt là trang phục hành khất. Nhưng cho dù cô có ăn mặc đồ hành khất thì khi chụp ảnh cũng không hề khó coi chút nào, hôm sau cô lại trở thành người đẹp nhất thảm đỏ như mọi khi.
Có người hâm mộ đã giải thích rằng đây là khí chất. Khí chất quý phái của cô cho dù có khoác bao tải bước đi trên thảm đỏ cũng có thể hưởng trọn mọi hào quang, làm mờ đi biết bao người khoác hàng hiệu xa xỉ, trở thành tiêu điểm của mọi người.
Lúc này, Phó Điềm Điềm vừa đem toàn bộ khí chất của mình áp bức Ninh Song Song, mãi đến khi trên đầu Ninh Song Song đổ đầy mồ hôi lạnh, cô mới đứng lên. Giống như không có việc gì, cô nhìn đồng hồ: “Muộn nhất là năm giờ tôi phải về, cô cứ tự sắp xếp rồi làm việc đi.”
Ninh Song Song bị Phó Điềm Điềm ra lệnh như vậy, dù vừa rồi biết mình yếu thế nhưng vẫn không cam lòng. Nhìn chằm chằm Phó Điềm Điềm hồi lâu, cô ta nói: “Cô không sợ tôi sẽ bảo Phong thúc tuyệt đường sống của cô sao?”
Phó Điềm Điềm cười: “Cô có thể thử xem.”
Không có cô, Gia Thành Nhất Hồng cũng chỉ có thể ở tuyến hai, nói ra rồi cô và Gia Thành không biết bên nào sẽ tổn thất lớn hơn đây.
Năm năm nay, Gia Thành cũng không trao cho cô quá nhiều cơ hội hay “tài nguyên”, ngược lại chỉ biết kiếm lợi. Bộ phim thứ nhất cô được tham gia là nhờ Vương tỷ có giao tình với đạo diễn, tìm được cơ hội cho cô quay thử.
Bộ phim thứ hai mới do công ty vì muốn kiếm tiền mà giao cho cô, lại là một cái kịch bản ngu xuẩn cẩu huyết. Nếu không phải quá cẩu huyết, lại bị lộ ra ngoài ý muốn. Hiện tại cô đã có vết nhơ, sau này việc của cô và Gia Thành một điểm cũng chẳng liên quan.
Nếu không phải do thưa kiện phiền toái, cô sớm đã rời khỏi Gia Thành mà đi rồi.
Gia Thành cũng biết rằng với nguồn cung cấp “tài nguyên” của họ, đến khi hợp đồng hết hạn thì chắc chắn sẽ không giữ được cô, vậy nên họ mới cố gắng chăm chỉ làm việc, nghĩ rằng sẽ tạo cho cô một con đường, ý muốn giữ cô lại.
Chỉ là có mối quan hệ kém với công ty quản lý cao cấp không phải chuyện tốt lành gì, cho nên chỉ cần không chạm phải giới hạn của cô, Phó Điềm Điềm nhất định sẽ phối hợp thật tốt để hai bên đều hài lòng. Nhưng cô tuyệt đối sẽ không bao giờ để người khác khi dễ, bắt nạt.
Trên mạng giờ đều lan truyền thông tin nói tính tình cô không tốt. Ở một góc độ nào đó, tính khí cô đúng thật là không tốt, những gì không cần nhẫn nhịn, cô đều sẽ không bao giờ nhịn.
Camera lại theo sau lần nữa.
Ninh Song Song lần này không bày trò gì, chỉ dẫn nàng đến ký túc xá tham quan một chút. Đến khi hai người tham quan xong thì lại nhìn thấy An Khả Hinh dẫn theo một tiểu muội muội đi từ phía sau lại.
“Đây là bạn cùng phòng của tôi, Ngô Mạnh.” Ninh Song Song giới thiệu.
Một người phóng viên đã cầm microphone đi tới: “Chúng tôi xin được phép làm một cuộc phỏng vấn. Không biết trong mọi người ai làm trước vậy?”
Phó Điềm Điềm không buồn mở miệng, Ninh Song Song đành tự quyết định, An Khả Hinh nói: “Hay là cùng nhau phỏng vấn đi. Dù sao cũng đều là người quen cả.”
Phó Điềm Điềm và An Khả Hinh đều ra mắt bằng một phim thần tượng, hơn nữa, An Khả Hinh lại còn là nữ chính, hai người sau này cũng không có hợp tác quá nhiều. Sau năm năm, đây là lần đầu tiên hai người cùng nhau phỏng vấn như vậy, tất nhiên phóng viên làm sao có thể bỏ lỡ chuyện này. Thấy Phó Điềm Điềm không phản đối, họ liền sắp xếp cho bốn người phỏng vấn cùng nhau.
Phóng viên hỏi Phó Điềm Điềm trước: “Cô cùng với Song Song là bạn rất thân của nhau sao? Không biết cô có thể chia sẻ với nhóm phóng viên chúng tôi không?”
Ninh Song Song cắn cắn môi dưới, quay đầu sang, có chút khẩn trương nhìn Phó Điềm Điềm. Phó Điềm Điềm nói: “Tôi với cô ấy làm việc tại cùng một công ty.”
“À, thì ra chỉ là quan hệ tiền bối và hậu bối.” Phóng viên lại hỏi tiếp nhưng lần này là hỏi An Khả Hinh ở bên kia: “Hai người cũng là cùng một công ty sao?”
“Chúng tôi là bạn bè nha.” An Khả Hinh ôm chầm lấy bả vai Ngô Mạnh và nói: “Điềm Điềm thật sự có quá ít bạn bè nha.”
“Thật đúng vậy.” Phó Điềm Điềm nắm tay lại thành quyền đặt ở hai bên má, bày ra dáng vẻ đáng yêu đối với ống kính: “Những bạn trạch nữ có thâm niên thường làm bạn bè qua mạng, chúng ta cùng chung chí hướng nên hãy đến đây nha.”
Nói xong, nàng vô tội mà nhìn người phóng viên: “Mọi người sẽ không thu phí quảng cáo đúng không?”
Người phóng viên buồn cười nói: “Không thu đâu.” Phóng viên đồng thời cũng nói với ống kính rằng: “Phát sóng trực tiếp thế này các bạn đều sẽ nghe được đúng không nào?”
Ngoài việc mỗi tuần đều sẽ được biên tập cắt thành hai phần để đăng lên trang web, ngày thường thì toàn bộ chương trình đều được phát sóng trực tiếp. Hiện tại, phòng phát sóng trực tiếp có không ít người, bình luận loạn thành một cái chợ ——
“Tôi có thể.”
“Tôi có thể! Tôi có thể! Tôi có thể…”
“Tôi cuối cùng cũng có thể thật sự nhìn thấy Phó Điềm Điềm!”
“Điềm điềm thật đáng yêu!”
“Làm sao mà ở bất cứ đâu tôi đều nhìn thấy Phó Điềm Điềm nhỉ?”
“An An tiểu tiên nữ.”
…
Phóng viên lại hỏi Ninh Song Song cùng Ngô Mạnh vài vấn đề mới tiếp tục phỏng vấn Phó Điềm Điềm và An Khả Hinh: “Tôi nhớ rằng tác phẩm đầu tay khi ra mắt của hai người là hợp tác cùng nhau. Khi đó hai người đều mới hai mươi tuổi đầu đi, không biết hai người còn ấn tượng gì về cảnh tượng lần đầu gặp nhau không?
“Cái này tôi còn nhớ rõ.” An Khả Hinh cười nói, “Khi đó xe của Điềm Điềm hình như bị hỏng, cũng không thể tự sửa được, đành phải đi bộ tới. Lúc đến đoàn phim, Điềm Điềm bỗng cởi giày ra. Giày của Điềm Điềm bị hỏng để lộ cả bàn chân, do đế giày nhựa cao su chất lượng không tốt, toàn bộ đế giày đều suýt nữa rớt ra.”
An Khả Hinh vừa nói vừa che miệng cười, giống như đang hồi tưởng lại một câu chuyện cực kì vui nhộn. Người phóng viên nhìn Phó Điềm Điềm, cho rằng nàng sẽ tức giận. Dù gì thì hiện tại nàng cũng là đại minh tinh hạng A, trên người mặc hàng hiệu. Bị người khác nói ra quá khứ xấu hổ như vậy, dù tốt tính thì cũng nhất định sẽ trở mặt.
Phó Điềm Điềm hạ tầm mắt: “Đúng vậy. Cho nên khi mua giày mọi người nhất định phải thận trọng, bằng không thì nhất định sẽ rất xấu hổ. Tại đây tôi xin giới thiệu hãng Buburro, quần áo, giày dép, túi xách, trang sức đều có, đối với lĩnh vực thời trang trong nước thì đã có 100 năm là nhãn hiệu nổi tiếng, uy tín, chú trọng chất lượng.”
Phía trên bỗng nổi lên “666” một cách bất thường. Sắc mặt An Khả Hinh cứng đờ, biểu cảm có chút khó coi.
“Điềm Điềm, cô không thể vì người ta từng nói không tính phí quảng cáo liền PR một cách không nể nang vậy nha! Ngành thương nghiệp quảng cáo nói cho cùng cũng vẫn muốn thu phí đấy.” Người phóng viên thật sự có chút bội phục Phó Điềm Điềm. Nàng nhẹ nhàng hóa giải xấu hổ của mình, còn có thể PR cho thương hiệu mình đang đại diện.
Phó Điềm Điềm làm động tác kéo dây khóa ở miệng. Bởi vì Phó Điềm Điềm khó lắm mới đến đây, nhóm biên tập bên chương trình chắc chắn sẽ không bỏ qua độ hot của cô ấy nên luôn phát trực tiếp, phòng phát sóng trực tiếp liên tục nhận được phản hồi ——
“Nói thật, lần này xem phát sóng trực tiếp tôi mới thấy có hảo cảm với Phó Điềm Điềm.”
“Tôi cảm thấy Phó Điềm Điềm thật tốt, rất mong chờ vào chương trình thực tế của cô ấy.”
“Chỉ có một mình tôi cảm thấy câu nói của An Khả Hinh đang nhắm vào Phó Điềm Điềm thôi sao?”
“Phó Điềm Điềm như khách mời một chương trình tạp kỹ, lại còn mua luôn thủy quân.”
“Phía trước của sự ngốc nghếch…”
…
Làn sóng lan truyền thật nhanh, chỉ chốc lát, quả nhiên liền có người bắt đầu lên diễn đàn tìm kiếm “Phát sóng trực tiếp hôm nay.”
Người đăng bài: Tôi vừa mới phát sóng trực tiếp xong. Tôi biết một nữ diễn viên cùng một đồng nghiệp khác gần đây đang rất hot trên Internet. Hai người đều đóng cùng một bộ phim khi ra mắt, sau đó F nổi tiếng, A vẫn luôn bình thường không hot. Gần đây A mới nổi tiếng lên. Hai người hôm nay gặp nhau tại buổi phát sóng trực tiếp. Mặt ngoài nhìn họ giống như vẫn đang có mối quan hệ rất tốt, thực chất là A đã nói những lời kẹp dao giấu kiếm, nói bóng gió ám chỉ F. F chỉ xem nhẹ chuyện này rồi bâng quơ bỏ qua. Ở đây, tôi không thể không khen ngợi F. Tôi trước kia vẫn luôn cảm thấy F là một người có EQ rất thấp, dựa vào độ nổi tiếng đến bây giờ nhưng hiện tại e là không phải. Dường như một số việc chỉ là cô ấy lười để ý mà thôi. A là con gái nhà giàu, nhưng khi ở trước mặt F thì cảm giác cực kỳ không phóng khoáng. Tôi không lộ danh tính.
1L: Quá dễ dàng để đoán ra Phó Điềm Điềm cùng An Khả Hinh.
2L: Lầu trên! Ngươi là ma quỷ sao?
3L: Ngồi chờ dưới lầu gọi lên.
4L: Nói thật, F và A cùng công ty, cùng sân khấu. Chỉ là đẳng cấp của A quá thấp, hoàn toàn không đủ dùng, đặc biệt là đoạn nói về chiếc giày kia. Cố ý nói ra, tưởng chứng minh cái gì đâu, hóa ra lại là chứng minh chính mình có tiền, chứng minh F là một người đáng thương thường xuyên phải mang những loại giày thấp kém sao? Chỉ là F không nói, cô ấy chính là dựa vào sức lực của mình để mà leo lên được vị trí như hiện tại. Bộ mặt A quả thật rất xấu xí rồi!
5L: Từ “leo” dùng hợp lí thật đấy. F leo lên như thế nào, là leo lên giường sao?
6L: Lầu trên không thể cút đi sao?
7L: Hôm nay ta đứng về phái F. Đây là lần đầu tiên thấy được EQ của F. Lúc đầu A nói F không có bạn bè, ám chỉ tính cách cô ấy không tốt, khiến cho mọi người không thích, cô xử lí tình huống quả thật tuyệt vời. Lần thứ hai kể về cái giày kia nàng trực tiếp quảng cáo cho thương hiệu của mình, thương gia nhất định sẽ yêu chết người phát ngôn thôi.
8L: Chuyện của F và X mới qua được bao lâu? F xúi giục người hâm mộ nhục mạ nghệ sĩ khác, tuyệt đối không xin lỗi, hành vi ác liệt như vậy cũng có thể tẩy trắng sao?
9L: F đang tính toán mang theo fan não tàn của nàng xưng bá toàn bộ giới giải trí sao?
……
12L: X không phải tự làm tự chịu sao? Dẫm lên vị trí của F còn bày ra dáng vẻ của bạch liên hoa trước mặt nàng, thuận tiện nói, X và A cùng công ty, X là do một tay A đẩy ra, nguyên do là vì ghê tởm.
13L: Thật hay giả vậy? Có thù oán gì đây?
14L: Tin này có thể điêu hơn nữa sao? X là tuyến hai, là loại mà A tuyến mười tám có thể đẩy ra à?
15L: Lầu trên có thể làm bài tập trước không? A là vợ sếp, có hồng mệnh, đẩy người khác ra được hay không thì vẫn là chuyện không đơn giản.
……
Khi nàng tới đây, bài đăng này đã bị người ta phát hiện, lượt trả lời cũng nhiều lên. X rốt cuộc có phải người mà A tranh cãi hay không, đứng trước tin nóng có người đại khái đã bị chọc nóng nảy, trực tiếp lên sàn.
128L: Ta nói, các người cẩn thận một chút. A đi Học Viện Điện Ảnh chơi, đụng tới X, khi đó X vẫn còn là học sinh, không có tiếng tăm, có hai ba phần giống với F. Sau đó A liền để ý, X lại chỉnh sửa nhan sắc, có bốn năm phần giống. Khi đăng ký vào công ty của A, X đã được ra mắt với danh tiểu F. Ông chủ lại liên tục thêm không ít hình ảnh, đều là ảnh chụp của A và X.
136L: X ra mắt sau một loạt các sản phẩm, thế nhưng còn có người vì nàng kêu oan. Ta là F, ta cũng muốn đấm chết nàng.
137L: Trước sau kết hợp như một. Càng nghĩ càng thấy ớn. Không biết A và F có cái gì thù oán nữa.
138L: Những cái này chỉ có thể chứng minh A và X quả thật có quen biết nhưng cũng chẳng chứng minh được gì.
Sau vào chục tầng, bài viết đột nhiên bị xóa bỏ.
Người đăng bài lại nghĩ rằng mạng Internet của mình không ổn, chạy lại lần nữa thì mới biết bài đăng thật sự đã mất.
Có người không tin, đã viết một bài đăng khác, không lâu sau đó cũng bị xóa. Phía trước thì chủ sở hữu đã hoàn toàn mai danh ẩn tích. Một hồi sau, có người đã đăng một bài khác: Hôm nay tôi quyết định bắt đầu dùng FTT. Bài viết của tôi đã bị xóa.
An Khả Hinh đứng ở trước máy tính của bộ kỹ thuật của công ty: “Bài viết đã xóa rồi sao?”
Kỹ thuật viên gật đầu: “Toàn bộ đều đã xóa rồi.”
“Tiền thưởng sẽ nhanh chóng được chuyển vào tài khoản của anh.”
Chờ An Khả Hinh đi rồi, kỹ thuật viên lấy di động ra, mở Weibo của Phó Điềm Điềm, lén lút theo dõi.
Có người hâm mộ đã giải thích rằng đây là khí chất. Khí chất quý phái của cô cho dù có khoác bao tải bước đi trên thảm đỏ cũng có thể hưởng trọn mọi hào quang, làm mờ đi biết bao người khoác hàng hiệu xa xỉ, trở thành tiêu điểm của mọi người.
Lúc này, Phó Điềm Điềm vừa đem toàn bộ khí chất của mình áp bức Ninh Song Song, mãi đến khi trên đầu Ninh Song Song đổ đầy mồ hôi lạnh, cô mới đứng lên. Giống như không có việc gì, cô nhìn đồng hồ: “Muộn nhất là năm giờ tôi phải về, cô cứ tự sắp xếp rồi làm việc đi.”
Ninh Song Song bị Phó Điềm Điềm ra lệnh như vậy, dù vừa rồi biết mình yếu thế nhưng vẫn không cam lòng. Nhìn chằm chằm Phó Điềm Điềm hồi lâu, cô ta nói: “Cô không sợ tôi sẽ bảo Phong thúc tuyệt đường sống của cô sao?”
Phó Điềm Điềm cười: “Cô có thể thử xem.”
Không có cô, Gia Thành Nhất Hồng cũng chỉ có thể ở tuyến hai, nói ra rồi cô và Gia Thành không biết bên nào sẽ tổn thất lớn hơn đây.
Năm năm nay, Gia Thành cũng không trao cho cô quá nhiều cơ hội hay “tài nguyên”, ngược lại chỉ biết kiếm lợi. Bộ phim thứ nhất cô được tham gia là nhờ Vương tỷ có giao tình với đạo diễn, tìm được cơ hội cho cô quay thử.
Bộ phim thứ hai mới do công ty vì muốn kiếm tiền mà giao cho cô, lại là một cái kịch bản ngu xuẩn cẩu huyết. Nếu không phải quá cẩu huyết, lại bị lộ ra ngoài ý muốn. Hiện tại cô đã có vết nhơ, sau này việc của cô và Gia Thành một điểm cũng chẳng liên quan.
Nếu không phải do thưa kiện phiền toái, cô sớm đã rời khỏi Gia Thành mà đi rồi.
Gia Thành cũng biết rằng với nguồn cung cấp “tài nguyên” của họ, đến khi hợp đồng hết hạn thì chắc chắn sẽ không giữ được cô, vậy nên họ mới cố gắng chăm chỉ làm việc, nghĩ rằng sẽ tạo cho cô một con đường, ý muốn giữ cô lại.
Chỉ là có mối quan hệ kém với công ty quản lý cao cấp không phải chuyện tốt lành gì, cho nên chỉ cần không chạm phải giới hạn của cô, Phó Điềm Điềm nhất định sẽ phối hợp thật tốt để hai bên đều hài lòng. Nhưng cô tuyệt đối sẽ không bao giờ để người khác khi dễ, bắt nạt.
Trên mạng giờ đều lan truyền thông tin nói tính tình cô không tốt. Ở một góc độ nào đó, tính khí cô đúng thật là không tốt, những gì không cần nhẫn nhịn, cô đều sẽ không bao giờ nhịn.
Camera lại theo sau lần nữa.
Ninh Song Song lần này không bày trò gì, chỉ dẫn nàng đến ký túc xá tham quan một chút. Đến khi hai người tham quan xong thì lại nhìn thấy An Khả Hinh dẫn theo một tiểu muội muội đi từ phía sau lại.
“Đây là bạn cùng phòng của tôi, Ngô Mạnh.” Ninh Song Song giới thiệu.
Một người phóng viên đã cầm microphone đi tới: “Chúng tôi xin được phép làm một cuộc phỏng vấn. Không biết trong mọi người ai làm trước vậy?”
Phó Điềm Điềm không buồn mở miệng, Ninh Song Song đành tự quyết định, An Khả Hinh nói: “Hay là cùng nhau phỏng vấn đi. Dù sao cũng đều là người quen cả.”
Phó Điềm Điềm và An Khả Hinh đều ra mắt bằng một phim thần tượng, hơn nữa, An Khả Hinh lại còn là nữ chính, hai người sau này cũng không có hợp tác quá nhiều. Sau năm năm, đây là lần đầu tiên hai người cùng nhau phỏng vấn như vậy, tất nhiên phóng viên làm sao có thể bỏ lỡ chuyện này. Thấy Phó Điềm Điềm không phản đối, họ liền sắp xếp cho bốn người phỏng vấn cùng nhau.
Phóng viên hỏi Phó Điềm Điềm trước: “Cô cùng với Song Song là bạn rất thân của nhau sao? Không biết cô có thể chia sẻ với nhóm phóng viên chúng tôi không?”
Ninh Song Song cắn cắn môi dưới, quay đầu sang, có chút khẩn trương nhìn Phó Điềm Điềm. Phó Điềm Điềm nói: “Tôi với cô ấy làm việc tại cùng một công ty.”
“À, thì ra chỉ là quan hệ tiền bối và hậu bối.” Phóng viên lại hỏi tiếp nhưng lần này là hỏi An Khả Hinh ở bên kia: “Hai người cũng là cùng một công ty sao?”
“Chúng tôi là bạn bè nha.” An Khả Hinh ôm chầm lấy bả vai Ngô Mạnh và nói: “Điềm Điềm thật sự có quá ít bạn bè nha.”
“Thật đúng vậy.” Phó Điềm Điềm nắm tay lại thành quyền đặt ở hai bên má, bày ra dáng vẻ đáng yêu đối với ống kính: “Những bạn trạch nữ có thâm niên thường làm bạn bè qua mạng, chúng ta cùng chung chí hướng nên hãy đến đây nha.”
Nói xong, nàng vô tội mà nhìn người phóng viên: “Mọi người sẽ không thu phí quảng cáo đúng không?”
Người phóng viên buồn cười nói: “Không thu đâu.” Phóng viên đồng thời cũng nói với ống kính rằng: “Phát sóng trực tiếp thế này các bạn đều sẽ nghe được đúng không nào?”
Ngoài việc mỗi tuần đều sẽ được biên tập cắt thành hai phần để đăng lên trang web, ngày thường thì toàn bộ chương trình đều được phát sóng trực tiếp. Hiện tại, phòng phát sóng trực tiếp có không ít người, bình luận loạn thành một cái chợ ——
“Tôi có thể.”
“Tôi có thể! Tôi có thể! Tôi có thể…”
“Tôi cuối cùng cũng có thể thật sự nhìn thấy Phó Điềm Điềm!”
“Điềm điềm thật đáng yêu!”
“Làm sao mà ở bất cứ đâu tôi đều nhìn thấy Phó Điềm Điềm nhỉ?”
“An An tiểu tiên nữ.”
…
Phóng viên lại hỏi Ninh Song Song cùng Ngô Mạnh vài vấn đề mới tiếp tục phỏng vấn Phó Điềm Điềm và An Khả Hinh: “Tôi nhớ rằng tác phẩm đầu tay khi ra mắt của hai người là hợp tác cùng nhau. Khi đó hai người đều mới hai mươi tuổi đầu đi, không biết hai người còn ấn tượng gì về cảnh tượng lần đầu gặp nhau không?
“Cái này tôi còn nhớ rõ.” An Khả Hinh cười nói, “Khi đó xe của Điềm Điềm hình như bị hỏng, cũng không thể tự sửa được, đành phải đi bộ tới. Lúc đến đoàn phim, Điềm Điềm bỗng cởi giày ra. Giày của Điềm Điềm bị hỏng để lộ cả bàn chân, do đế giày nhựa cao su chất lượng không tốt, toàn bộ đế giày đều suýt nữa rớt ra.”
An Khả Hinh vừa nói vừa che miệng cười, giống như đang hồi tưởng lại một câu chuyện cực kì vui nhộn. Người phóng viên nhìn Phó Điềm Điềm, cho rằng nàng sẽ tức giận. Dù gì thì hiện tại nàng cũng là đại minh tinh hạng A, trên người mặc hàng hiệu. Bị người khác nói ra quá khứ xấu hổ như vậy, dù tốt tính thì cũng nhất định sẽ trở mặt.
Phó Điềm Điềm hạ tầm mắt: “Đúng vậy. Cho nên khi mua giày mọi người nhất định phải thận trọng, bằng không thì nhất định sẽ rất xấu hổ. Tại đây tôi xin giới thiệu hãng Buburro, quần áo, giày dép, túi xách, trang sức đều có, đối với lĩnh vực thời trang trong nước thì đã có 100 năm là nhãn hiệu nổi tiếng, uy tín, chú trọng chất lượng.”
Phía trên bỗng nổi lên “666” một cách bất thường. Sắc mặt An Khả Hinh cứng đờ, biểu cảm có chút khó coi.
“Điềm Điềm, cô không thể vì người ta từng nói không tính phí quảng cáo liền PR một cách không nể nang vậy nha! Ngành thương nghiệp quảng cáo nói cho cùng cũng vẫn muốn thu phí đấy.” Người phóng viên thật sự có chút bội phục Phó Điềm Điềm. Nàng nhẹ nhàng hóa giải xấu hổ của mình, còn có thể PR cho thương hiệu mình đang đại diện.
Phó Điềm Điềm làm động tác kéo dây khóa ở miệng. Bởi vì Phó Điềm Điềm khó lắm mới đến đây, nhóm biên tập bên chương trình chắc chắn sẽ không bỏ qua độ hot của cô ấy nên luôn phát trực tiếp, phòng phát sóng trực tiếp liên tục nhận được phản hồi ——
“Nói thật, lần này xem phát sóng trực tiếp tôi mới thấy có hảo cảm với Phó Điềm Điềm.”
“Tôi cảm thấy Phó Điềm Điềm thật tốt, rất mong chờ vào chương trình thực tế của cô ấy.”
“Chỉ có một mình tôi cảm thấy câu nói của An Khả Hinh đang nhắm vào Phó Điềm Điềm thôi sao?”
“Phó Điềm Điềm như khách mời một chương trình tạp kỹ, lại còn mua luôn thủy quân.”
“Phía trước của sự ngốc nghếch…”
…
Làn sóng lan truyền thật nhanh, chỉ chốc lát, quả nhiên liền có người bắt đầu lên diễn đàn tìm kiếm “Phát sóng trực tiếp hôm nay.”
Người đăng bài: Tôi vừa mới phát sóng trực tiếp xong. Tôi biết một nữ diễn viên cùng một đồng nghiệp khác gần đây đang rất hot trên Internet. Hai người đều đóng cùng một bộ phim khi ra mắt, sau đó F nổi tiếng, A vẫn luôn bình thường không hot. Gần đây A mới nổi tiếng lên. Hai người hôm nay gặp nhau tại buổi phát sóng trực tiếp. Mặt ngoài nhìn họ giống như vẫn đang có mối quan hệ rất tốt, thực chất là A đã nói những lời kẹp dao giấu kiếm, nói bóng gió ám chỉ F. F chỉ xem nhẹ chuyện này rồi bâng quơ bỏ qua. Ở đây, tôi không thể không khen ngợi F. Tôi trước kia vẫn luôn cảm thấy F là một người có EQ rất thấp, dựa vào độ nổi tiếng đến bây giờ nhưng hiện tại e là không phải. Dường như một số việc chỉ là cô ấy lười để ý mà thôi. A là con gái nhà giàu, nhưng khi ở trước mặt F thì cảm giác cực kỳ không phóng khoáng. Tôi không lộ danh tính.
1L: Quá dễ dàng để đoán ra Phó Điềm Điềm cùng An Khả Hinh.
2L: Lầu trên! Ngươi là ma quỷ sao?
3L: Ngồi chờ dưới lầu gọi lên.
4L: Nói thật, F và A cùng công ty, cùng sân khấu. Chỉ là đẳng cấp của A quá thấp, hoàn toàn không đủ dùng, đặc biệt là đoạn nói về chiếc giày kia. Cố ý nói ra, tưởng chứng minh cái gì đâu, hóa ra lại là chứng minh chính mình có tiền, chứng minh F là một người đáng thương thường xuyên phải mang những loại giày thấp kém sao? Chỉ là F không nói, cô ấy chính là dựa vào sức lực của mình để mà leo lên được vị trí như hiện tại. Bộ mặt A quả thật rất xấu xí rồi!
5L: Từ “leo” dùng hợp lí thật đấy. F leo lên như thế nào, là leo lên giường sao?
6L: Lầu trên không thể cút đi sao?
7L: Hôm nay ta đứng về phái F. Đây là lần đầu tiên thấy được EQ của F. Lúc đầu A nói F không có bạn bè, ám chỉ tính cách cô ấy không tốt, khiến cho mọi người không thích, cô xử lí tình huống quả thật tuyệt vời. Lần thứ hai kể về cái giày kia nàng trực tiếp quảng cáo cho thương hiệu của mình, thương gia nhất định sẽ yêu chết người phát ngôn thôi.
8L: Chuyện của F và X mới qua được bao lâu? F xúi giục người hâm mộ nhục mạ nghệ sĩ khác, tuyệt đối không xin lỗi, hành vi ác liệt như vậy cũng có thể tẩy trắng sao?
9L: F đang tính toán mang theo fan não tàn của nàng xưng bá toàn bộ giới giải trí sao?
……
12L: X không phải tự làm tự chịu sao? Dẫm lên vị trí của F còn bày ra dáng vẻ của bạch liên hoa trước mặt nàng, thuận tiện nói, X và A cùng công ty, X là do một tay A đẩy ra, nguyên do là vì ghê tởm.
13L: Thật hay giả vậy? Có thù oán gì đây?
14L: Tin này có thể điêu hơn nữa sao? X là tuyến hai, là loại mà A tuyến mười tám có thể đẩy ra à?
15L: Lầu trên có thể làm bài tập trước không? A là vợ sếp, có hồng mệnh, đẩy người khác ra được hay không thì vẫn là chuyện không đơn giản.
……
Khi nàng tới đây, bài đăng này đã bị người ta phát hiện, lượt trả lời cũng nhiều lên. X rốt cuộc có phải người mà A tranh cãi hay không, đứng trước tin nóng có người đại khái đã bị chọc nóng nảy, trực tiếp lên sàn.
128L: Ta nói, các người cẩn thận một chút. A đi Học Viện Điện Ảnh chơi, đụng tới X, khi đó X vẫn còn là học sinh, không có tiếng tăm, có hai ba phần giống với F. Sau đó A liền để ý, X lại chỉnh sửa nhan sắc, có bốn năm phần giống. Khi đăng ký vào công ty của A, X đã được ra mắt với danh tiểu F. Ông chủ lại liên tục thêm không ít hình ảnh, đều là ảnh chụp của A và X.
136L: X ra mắt sau một loạt các sản phẩm, thế nhưng còn có người vì nàng kêu oan. Ta là F, ta cũng muốn đấm chết nàng.
137L: Trước sau kết hợp như một. Càng nghĩ càng thấy ớn. Không biết A và F có cái gì thù oán nữa.
138L: Những cái này chỉ có thể chứng minh A và X quả thật có quen biết nhưng cũng chẳng chứng minh được gì.
Sau vào chục tầng, bài viết đột nhiên bị xóa bỏ.
Người đăng bài lại nghĩ rằng mạng Internet của mình không ổn, chạy lại lần nữa thì mới biết bài đăng thật sự đã mất.
Có người không tin, đã viết một bài đăng khác, không lâu sau đó cũng bị xóa. Phía trước thì chủ sở hữu đã hoàn toàn mai danh ẩn tích. Một hồi sau, có người đã đăng một bài khác: Hôm nay tôi quyết định bắt đầu dùng FTT. Bài viết của tôi đã bị xóa.
An Khả Hinh đứng ở trước máy tính của bộ kỹ thuật của công ty: “Bài viết đã xóa rồi sao?”
Kỹ thuật viên gật đầu: “Toàn bộ đều đã xóa rồi.”
“Tiền thưởng sẽ nhanh chóng được chuyển vào tài khoản của anh.”
Chờ An Khả Hinh đi rồi, kỹ thuật viên lấy di động ra, mở Weibo của Phó Điềm Điềm, lén lút theo dõi.