Ngoại truyện 2
Khu nhà trọ sang trọng cao cấp một mình Lý Hạo Nhiên ở hơn ba trăm mét vuông, ngày hôm trước anh ngồi máy bay trở về trong đêm, lúc Diệp Gia Dĩnh mang theo Diệp Ba Ni đến thì vẫn đang nghỉ ngơi.
Anh đi ra mở cửa mang theo bộ dáng mơ hồ đáng yêu, "Không phải đã đưa chìa khóa và mật mã cửa cho em rồi sao? Tại sao còn nhấn chuông cửa?"
Chìa khóa trong lời anh thật ra là thẻ từ thông qua kiểm an dưới lầu, ở nơi này đa phần là xã hội danh lưu, có các biện pháp vào nhà nghiêm khắc nhất, tuần tra an ninh 24/24. Diệp Gia Dĩnh mặt mày lạ hoắc cho dù có thẻ từ thông hành cũng bị bảo vệ ngăn lại hỏi rất lâu, cũng may trang phục của cô thỏa đáng, còn mang theo đứa nhỏ xinh đẹp, thật sự không giống phần tử khả nghi, bảo vệ hết sức khách sáo cẩn thận kiểm tra thông tin thẻ từ và biển số nhà Diệp Gia Dĩnh muốn đến sau đó mời cô tiến vào.
Trong tay Diệp Gia Dĩnh cầm theo một đống lớn đồ gì đó, vào cửa tìm phòng bếp, vừa khen ngợi, "Nhà thật là lớn!" Vừa nói, "Vậy tôi cũng không thể trực tiếp mở cửa đi vào rồi, lỡ như anh đang làm chuyện gì không muốn để cho người khác nhìn thấy thì sao?"
"Nói lung tung, anh có thể làm chuyện gì sợ người khác nhìn thấy chứ!" Lý Hạo Nhiên khom lưng dùng sức vò vò đỉnh đầu Diệp, "Ba Ni chờ chú một chút, chú có quà tặng cháu."
Diệp Ba Ni có qua có lại, "Ba Ni cũng có quà cho chú Hạo Nhiên."
Đối với quà của cậu, Lý Hạo Nhiên đã luyện thành thói quen, "Vậy chú cảm ơn bánh ngọt ngon tuyệt của Ba Ni trước nhé."
Nói xong xoay người đi về phòng tắm rửa thay quần áo.
Diệp Gia Dĩnh vui vẻ thoải mái mà thưởng thức bức tranh zai đẹp lúc sáng sớm, áo T-shirt cổ tròn màu trắng, quần ngủ cotton thuần chất màu xám mềm mại, tiến vào phòng bếp lấy cháo, canh còn có vài món ăn ra, sau đó hâm nóng bày ra bàn.
Trong lòng vô cùng hiểu rõ, sâu sắc cảm thấy Lý Hạo Nhiên với gương mặt minh tinh kết hợp với thân hình hoàn mỹ, lúc nào nhìn cũng thấy đẹp mắt cộng thêm sức hấp dẫn vô hạn, cô chọn anh thật sự rất tinh mắt rồi.
Lúc này là mười rưỡi sáng, Diệp Ba Ni đã ăn sáng lúc bảy giờ, hiện tại là giờ cậu ăn thêm nửa buổi, hơi đói rồi, vì vậy ngoan ngoãn ngồi bên cạnh bàn cầm thìa nhỏ lên đợi.
Lý Hạo Nhiên nhanh chóng tắm rửa thay quần áo xong đi đến phòng bếp liền nhìn thấy thế trận Diệp Gia Dĩnh bày ra không khỏi mỉm cười.
Diệp Gia Dĩnh có chút đỏ mặt, lập tức thanh minh, "Em làm cho Ba Ni, mười rưỡi sáng nó muốn ăn thêm cơm."
Lý Hạo Nhiên nhìn món ăn ngon đầy bàn ra vẻ kinh ngạc, "Không ngờ khẩu vị của con nít bây giờ đều tốt như vậy, một mình Ba Ni có thể ăn nhiều món như vậy sao."
Diệp Gia Dĩnh bất đắc dĩ thừa nhận, "... Nhân tiện mang theo một phần đến cho anh."
Lý Hạo Nhiên nhún nhún vai ngồi xuống, lại bắt đầu đánh giằng co gần đây vẫn luôn tiến hành cùng Diệp Gia Dĩnh trong điện thoại, "Em dọn qua đây đi, hoặc là chúng ta cùng ở trong căn nhà mới kia."
Diệp Gia Dĩnh, "Không cần đâu, em đã quen với chỗ ở hiện tại rồi."
Lý Hạo Nhiên, "Chỗ của em quá nhỏ, phòng ngủ của em và phòng ngủ của Ba Ni chỉ ngăn cách một bức tường mỏng, hơn nữa hàng xóm chung quanh cũng tương đối nhiều, rất bất tiện."
Diệp Ba Ni ngẩng đầu, dùng ánh mắt cùng chung chí hướng nhìn anh, đột nhiên chen vào nói, "Ba Ni cũng không thích bức tường kia."
"Hả??!!!" Lý Hạo Nhiên và Diệp Gia Dĩnh cho là cậu nghe hiểu điều gì, cùng nhau chột dạ nhìn cậu.
Diệp Ba Ni tiếp tục nói ra lời kinh người, "Dỡ xuống!"
Hai người cùng hỏi, "Tại sao?"
"Ba Ni vẫn luôn muốn ngủ cùng một phòng với mẹ."
Lý Hạo Nhiên té xỉu, "Ba Ni, cháu không thể có ý định này!"'
Diệp Ba Ni không rõ tại sao mình không thể có ý định này, kiên quyết nói, "Ba Ni thích ngủ cùng một phòng với mẹ."
Diệp Gia Dĩnh ở góc độ con trai không nhìn thấy làm khẩu hình miệng với Lý Hạo Nhiên an ủi, "Chờ nó lớn thêm chút nữa là được rồi."
Lý Hạo Nhiên cười với cô, lộ ra hàm răng trắng tinh chỉnh tề, đột nhiên nâng người dậy thò đầu tới ở phía trên cậu nhóc nhanh chóng hôn một cái lên khói môi Diệp Gia Dĩnh, ngay sau đó kinh ngạc, "Mùi vị không tệ, thì ra là vị ô mai!"
Diệp Gia Dĩnh thò tay ra phía sau Diệp Ba Ni đánh anh một cái, "Em vừa mới ăn một miếng tương ô mai đấy."
Diệp Ba Ni cảm thấy quanh người mình có chút bất thường, liếc nhìn hai người, "Làm chuyện xấu! Cô giáo nói lên lớp không được làm chuyện mờ ám!"
Diệp Gia Dĩnh, "Không có đâu Ba Ni, huống chi chúng ta đang dùng cơm chứ không phải đang ở trên lớp."
Ở nhà trẻ Diệp Ba Ni thường xuyên anh dũng đánh nhau, cũng không phải là bạn nhỏ tuân thủ kỷ luật nhất, hiện tại chủ yếu là vì không vui với hành động mờ ám của hai người mà không có phần mình, vì thế phát huy sự dạy bảo của cô giáo ở nhà trẻ với mình, mặt không cảm xúc nhấn mạnh, "Ăn cơm cũng không thể làm chuyện mờ ám!"
Hai người kia nín cười, "Được!"
Lý Hạo Nhiên, "Tối nay ở lại đi."
Diệp Gia Dĩnh khó xử, nhìn sang Diệp Ba Ni bĩu bĩu môi, "Không được, không ai chăm sóc nó."
Lý Hạo Nhiên, "Gọi người làm trong nhà em tới đây."
Diệp Gia Dĩnh, "Vậy càng không được."
Lý Hạo Nhiên không hài lòng, "Cái này cũng không được cái kia cũng không được, vì sao?"
Diệp Gia Dĩnh kề sát bên lỗ tai anh giải thích, "Mẹ mang theo con trai đến nhà bạn trai qua đêm, giống như đang làm chuyện xấu gì đó, em sợ tạo thành ảnh hưởng xấu với Ba Ni!"
Lý Hạo Nhiên không còn cách nào khác, cũng nhỏ giọng hỏi, "Vậy làm sao bây giờ? Đợi Ba Ni trưởng thành?"
Diệp Gia Dĩnh bật cười, "Không nghiêm trọng như vậy, ngẫm lại, luôn có cách giải quyết ổn thỏa."
Lý Hạo Nhiên sờ cằm, nghĩ một lát đột nhiên hỏi, "Diệp Gia Dĩnh, có phải em ám chỉ anh điều gì không?"
Diệp Gia Dĩnh rút tờ giấy ăn giúp Ba Ni lau miệng, thuận miệng hỏi, "Ám chỉ gì?"
"Em muốn nói gì với anh?"
Nhắc tới chuyện muốn nói gì đó, ngược lại Diệp Gia Dĩnh nhớ tới một chuyện một chuyện, đột nhiên hỏi, "Hạo Nhiên, em cũng rất xinh đẹp đúng không?"
Lý Hạo Nhiên nhìn nhìn cô, nín cười trả lời, "Tất nhiên rồi, mẹ Ba Ni không xinh đẹp thì ai mới xinh đẹp chứ? Đúng không, Ba Ni?"
Diệp Ba Ni ăn một ngụm lớn cháo rau dưa thịt băm, "Vâng."
Diệp Gia Dĩnh, "Vậy anh không lo bị người ta nạy chân tường à?"
Lý Hạo Nhiên kinh ngạc, "Anh cần phải lo sao? Nói thật, lúc trước thỉnh thoảng anh sẽ lo lắng em bất ngờ nông nỗi đi cạy chân tường người ta."
Diệp Gia Dĩnh buồn bực, "Nghĩ như vậy..."
Ăn cơm xong Lý Hạo Nhiên cho Diệp Ba Ni xem quà của anh mang về cho cậu... một quyển photo album, bên trong là một con chó đen nhỏ lông xù tròn xoe, lông của con chó nhỏ rất dày, nhất là lông trên đầu, lộ ra cái đầu vừa tròn vừa lớn, gần như là không tìm thấy đôi mắt ở đâu, nhìn vào giống như một con gấu chó nhỏ.
Lý Hạo Nhiên, "Ba Ni, đây là chó ngao Tây Tạng nhỏ, cháu đừng thấy nó giờ đáng yêu như thế, nhưng trưởng thành rồi rất lợi hại đấy, tất cả các con chó đều đánh không lại nó. Con này mới được hai tháng, chú mua tặng cho con, mấy ngày nữa sẽ chuyển đến đây. Cháu thích không?"
Hai mắt Diệp Ba Ni sáng lên, "Ba Ni thích."
Lý Hạo Nhiên, "Nhưng nhà cháu nhỏ quá, không đủ để nuôi nó, chỗ này của chú cũng không đủ."
Diệp Ba Ni nhìn anh, rất khờ dại hỏi, "Vậy làm sao?"
Lý Hạo Nhiên dẫn dắt từng bước, "Mẹ cháu có một căn nhà mới, cháu có muốn qua không? Nơi đó đủ lớn, có thảm có tầng hầm, ở trên bãi cỏ có ổ chó có thể nuôi con chó này, chúng ta cùng chuyển đến nhà mới của mẹ cháu nhé."
Diệp Ba Ni gật đầu thật mạnh, "Được ạ."
Lý Hạo Nhiên hoàn thành xong nhiệm vụ quan trọng, nhìn đồng hồ thấy đã đến giờ anh và người đại diện Ngô Hựu Tường hẹn gặp mặt, Diệp Gia Dĩnh vẫn còn đang ở trong phòng khách nói chuyện điện thoại trợ lý Tiểu Dương kiêm người đại diện tân nhiệm, dường như đang thảo luận chuyện mới tiếp theo, bô lô ba la nói đến khí thế ngất trời, Lý Hạo Nhiên dứt khoát đặt Diệp Ba Ni lên vai, "Mang cháu đến phòng Gym chơi."
Diệp Ba Ni rất tò mò với phòng gym chưa từng tới, cho nên hết sức vui vẻ, "Vâng."
Người đại diện Ngô Hựu Tường của Lý Hạo Nhiên cầm laptop vừa nói với Lý Hạo Nhiên đang luyện tập bắp tay sắp xếp công việc sắp tới, vừa không ngừng nhịn trộm trợ lý Tiểu Lưu ở bên cạnh bị Lý Hạo Nhiên dẫn theo, vẻ mặt nghiêm túc chơi tạ tay dành cho nữ với bạn nhỏ xinh đẹp.
Tiểu Lưu sợ Diệp Ba Ni cầm tạ tay không nổi sẽ đập vào chân, ở một bên dè dặt trông chừng, trên trán đã đổ đầy mồ hôi, "Ba Ni ngoan, chúng ta đổi cái khác chơi được không? Nếu không nghỉ ngơi một lát đi, hai chúng ta đến bên kia uống cola nhé?"
Diệp Ba Ni vừa mới ăn uống no nê, không có hứng thú với cola, rất ngầu mà nghiêm mặt hơi lắc đầu, "Uống cola sẽ không cao, Ba Ni không uống (thật ra là không thích uống), chú cũng không thể uống."
Tiểu Lưu, "Hả! Chú cũng không thể uống?"
Diệp Ba Ni ngửa đầu nhìn anh ta, cảm thấy so với Lý Hạo Nhiên thì anh ta lùn hơn, vì vậy rất chắc chắn gật đầu, "Không thể! Chú lùn hơn nhiều so với chú Hạo Nhiên."
Tiểu Lưu lập tức bị đả kích, ỉu xìu cụp đầu xuống.
Lý Hạo Nhiên giơ ngón tay cái lên với Diệp Ba Ni, ý tứ chính là phê bình rất tốt. Anh đã sớm cảm thấy thói quen lúc nào cũng thích uống đồ uống có chứa cacbon-axit của Tiểu Lưu là không tốt, thỉnh thoảng uống một chút thì không sao, nhưng uống nhiều sẽ ảnh đến thể chất cơ thể.
Diệp Ba Ni vác khuôn mặt không có biểu cảm, rất có khí thế bình tĩnh xử lý sự khích lệ của anh.
Khóe miệng Ngô Hựu Tường giật giật, "Hạo Nhiên, anh rất thích con trai của Diệp tiểu thư sao."
Lý Hạo Nhiên, "Đúng vậy, thằng nhóc kia giả bộ thâm trầm rất đáng yêu." Lại tăng thêm một câu, "Mẹ của tôi chắc chắn cũng thích nó."
Tay của Ngô Hựu Tường run lên, suýt chút nữa xóa sạch ghi chú vừa mới viết xong, "Bác gái chắc chắn cũng thích nó? Hạo Nhiên!! Anh... anh nghĩ thật xa vời."
Diệp Gia Dĩnh có mệnh vất vả, gần đây rất nở mày nở mặt, nhưng thật ra vẫn ở trong trạng thái kinh tế eo hẹp.
Mặc dù tiền thù lao đóng bộ phim "Thời khắc sinh tử" và phí phát ngôn thay mặt nói về sinh non nhiều gấp mấy lần so với làm bất kỳ công việc nào trước kia, nhưng hiện tại bất cứ lúc nào Diệp Gia Dĩnh cũng chi tiêu nhiều hơn trước kia.
Lần không khỏi nhớ tới lời của bà nội Hạ Vũ, cô phải chủ động đổi nhà trẻ cao cấp cho Diệp Ba Ni, nếu không ánh mắt rình xem đến từ xung quanh sẽ sinh ra ảnh hưởng cho thằng nhóc kia.
Dọn nhà cũng là chuyện phải làm, chỉ chờ nàng dồn đủ tiền là được.
Bởi vì thời gian làm việc không cố định, sau này còn phải thường hay đi đến vùng khác, bảo mẫu Chu Mai trong nhà cũng càng lúc càng quan trọng.
Để bảo đảm 'nhân tài' tự mình bồi dưỡng ra được sẽ không đi ăn máng khác, Diệp Gia Dĩnh tăng tiền lương của Chu Mai lên 6000 đồng một tháng, bao ăn ở, ngày lễ tết còn có tiền lì xì.
Mặc dù như vậy, nếu như sau này chuyển sang căn nhà rộng hơn, cô còn phải chuẩn bị mướn thêm người, bởi vì một mình Chu Mai chắc chắn không thể vừa trông đứa nhỏ vừa làm tất cả mọi chuyện nấu cơm, quét nhà...
Còn có ăn mặc đi lại của chính cô nữa, làm đẹp tập thể hình, một loạt thứ đều nước lên thì thuyền lên.
Đếm trên đầu ngón tay tính toán tất cả những thứ này đều là tiền! Có lần Diệp Gia Dĩnh Diệp Gia Dĩnh tố khổ với Tiểu Dương: Áp lực sinh hoạt thật là lớn!
Tiểu Dương dùng ánh mắt nhìn người bệnh liếc cô một cái, "Cô còn than áp lực lớn? Vậy những người không có hậu thuẫn như chúng tôi còn không được đại minh tinh Lý coi trọng thì phải làm sao? Đều không cần sống à! Nào, mau chóng học thuộc lời kịch đi, đợi lát nữa dẫn cô đến công ty tìm thầy hướng dẫn một chút, ngày mai đi casting. Mặc dù cô nói bộ phim này không tìm người giúp cô chào hỏi, nhưng trong phim "Thời khắc sinh tử" cô có biểu hiện không tệ, có chút duyên với người xem, cộng thêm là bạn gái đang nổi của Lý Hạo Nhiên, chỉ cần lúc casting đừng phạm lỗi lớn, đạo diễn sẽ chọn cô, cho dù mượn danh tiếng bạn gái mới của ảnh đế giúp hắn kiếm chút mánh lới cũng có lời."
Diệp Gia Dĩnh không ngờ tên tuổi bạn gái Lý Hạo Nhiên cũng cụ thể hoá thành hiệu ích kinh tế, nhịn không được khoe khoang với Tiểu Dương một chút, tôi thật là tinh mắt!
Tiểu Dương từ chối cho ý kiến, "Làm ơn, phụ nữ tinh mắt tuyệt đối không phải chỉ có một mình cô, cô gái coi trọng Lý Hạo Nhiên nhiều lắm, mấu chốt không phải ở chỗ ai coi trọng anh ta mà là anh ta coi trọng ai." Nhìn nhìn thời gian, "Nhanh lên, học thuộc lời thoại chưa? Hiện tại còn hai giờ nữa mới tới giờ hẹn của cô với thầy Cố, chúng ta nắm chặt chút vẫn kịp đi bảo dưỡng chân."
Diệp Gia Dĩnh, "Bảo dưỡng chân?"
"Ừ, gần đây có một cửa hàng bảo dưỡng chân cho nữ liên lạc với chúng ta, muốn tìm cô làm đại diện phát ngôn, mặc dù cửa hàng bảo dưỡng chân cho nữ này không được người ta chú ý mấy, nhưng thiết kế và thợ làm cũng không tệ, tương lai khả quan, rất có thể tiếp tục đại diện phát ngôn cho cái này. Từ giờ trở đi mỗi tuần cô bảo dưỡng chân hai lần, chuẩn bị sẵn sàng trước đi."
Chân và tay của Diệp đại tiểu thư vừa dài vừa nhỏ xinh. Diệp Gia Dĩnh có lòng tin với chân của mình hơn mặt, cộng thêm lại có tiền, cho nên rất hăng hái nhiệt tình, "Được!"
Diệp Ba Ni được Lý Hạo Nhiên dẫn đi Diệp Gia Dĩnh hết sức yên tâm. Nói thật so với để Hạ Vũ - ba của Ba Ni dẫn đi cô càng yên tâm hơn.
Lý Hạo Nhiên trời sinh cẩn thận, mượn chuyện ngày thường rót ly nước cho Diệp Ba Ni để nói, Lý Hạo Nhiên rót nước chắc chắn sẽ có nhiệt độ ấm hơn cô rót, không nóng không lạnh phù hợp cho trẻ nhỏ uống.
Cho nên lúc Diệp Gia Dĩnh gọi điện thoại cho Tiểu Dương, sau khi phát hiện cục cưng Diệp Ba Ni được Lý Hạo Nhiên mang đến phòng Gym cũng không chú ý đến, chỉ dặn dò anh buổi chiều giao Ba Ni cho Chu Mai, mặc dù là chủ nhật, nhưng ba giờ chiều Ba Ni còn có lớp hội họa vỡ lòng cần phải học.
Tự mình đón xe taxi đi về trước, quyết định thừa dịp hôm nay có thời gian rãnh làm heo nướng hầm rau dưa.
Nói lòng của phụ nữ lớn cũng rất lớn, nhỏ cũng rất nhỏ.
Lúc lớn thật sự rất lớn, có thể giống như ngựa đực đều thích gái đẹp. Phụ nữ cũng rất tự nhiên động lòng với đàn ông có sức hấp dẫn.
Tựa như với Lý Hạo Nhiên, giống như Hạ Vũ, thậm chí là Hoắc Triệu Minh, còn có nam minh tinh Hồ Đông lần trước gặp mặt ở công ty sau đó trò chuyện với nhau rất vui vẻ, anh trai Diệp Thừa Trạch của cô... khụ, người cuối cùng lạc đề rồi.
Tóm lại những người đàn ông này mỗi người đều có xuất sắc riêng, trong lúc bọn họ lơ đãng hiện ra sức hấp dẫn từng người, Diệp Gia Dĩnh đều có chút cảm giác động lòng.
Lúc nhỏ cũng thật sự rất nhỏ, trong lòng chỉ có thể có một người... chân chính thích một người, những người xuất sắc còn lại bất quá cũng chỉ là thưởng thức mà thôi.
Diệp Gia Dĩnh vừa cảm khái ở trong lòng những thứ này có đều được hay không, vừa vào thang máy lên lầu, lấy chìa khóc ra chuẩn bị mở cửa.
Đột nhiên bờ vai trầm xuống, ở phía sau lưng bị một bàn tay đè lại, theo đó là giọng nói quen thuộc vang lên bên tai, "Sao giờ cô mới quay về, tôi chờ cô rất lâu rồi đấy."
Giọng nói quen thuộc lộ ra sự trung hậu, trước đây Diệp Gia Dĩnh nghe thấy sẽ có cảm giác đối mặt với anh trai nhà bên, hiện tại nghe thấy lại căng thẳng đến mức ngay cả tóc cũng muốn dựng lên tập thể, cứng ngắc quay đầu lại, "Minh Duệ!"
Khu nhà trọ sang trọng cao cấp một mình Lý Hạo Nhiên ở hơn ba trăm mét vuông, ngày hôm trước anh ngồi máy bay trở về trong đêm, lúc Diệp Gia Dĩnh mang theo Diệp Ba Ni đến thì vẫn đang nghỉ ngơi.
Anh đi ra mở cửa mang theo bộ dáng mơ hồ đáng yêu, "Không phải đã đưa chìa khóa và mật mã cửa cho em rồi sao? Tại sao còn nhấn chuông cửa?"
Chìa khóa trong lời anh thật ra là thẻ từ thông qua kiểm an dưới lầu, ở nơi này đa phần là xã hội danh lưu, có các biện pháp vào nhà nghiêm khắc nhất, tuần tra an ninh 24/24. Diệp Gia Dĩnh mặt mày lạ hoắc cho dù có thẻ từ thông hành cũng bị bảo vệ ngăn lại hỏi rất lâu, cũng may trang phục của cô thỏa đáng, còn mang theo đứa nhỏ xinh đẹp, thật sự không giống phần tử khả nghi, bảo vệ hết sức khách sáo cẩn thận kiểm tra thông tin thẻ từ và biển số nhà Diệp Gia Dĩnh muốn đến sau đó mời cô tiến vào.
Trong tay Diệp Gia Dĩnh cầm theo một đống lớn đồ gì đó, vào cửa tìm phòng bếp, vừa khen ngợi, "Nhà thật là lớn!" Vừa nói, "Vậy tôi cũng không thể trực tiếp mở cửa đi vào rồi, lỡ như anh đang làm chuyện gì không muốn để cho người khác nhìn thấy thì sao?"
"Nói lung tung, anh có thể làm chuyện gì sợ người khác nhìn thấy chứ!" Lý Hạo Nhiên khom lưng dùng sức vò vò đỉnh đầu Diệp, "Ba Ni chờ chú một chút, chú có quà tặng cháu."
Diệp Ba Ni có qua có lại, "Ba Ni cũng có quà cho chú Hạo Nhiên."
Đối với quà của cậu, Lý Hạo Nhiên đã luyện thành thói quen, "Vậy chú cảm ơn bánh ngọt ngon tuyệt của Ba Ni trước nhé."
Nói xong xoay người đi về phòng tắm rửa thay quần áo.
Diệp Gia Dĩnh vui vẻ thoải mái mà thưởng thức bức tranh zai đẹp lúc sáng sớm, áo T-shirt cổ tròn màu trắng, quần ngủ cotton thuần chất màu xám mềm mại, tiến vào phòng bếp lấy cháo, canh còn có vài món ăn ra, sau đó hâm nóng bày ra bàn.
Trong lòng vô cùng hiểu rõ, sâu sắc cảm thấy Lý Hạo Nhiên với gương mặt minh tinh kết hợp với thân hình hoàn mỹ, lúc nào nhìn cũng thấy đẹp mắt cộng thêm sức hấp dẫn vô hạn, cô chọn anh thật sự rất tinh mắt rồi.
Lúc này là mười rưỡi sáng, Diệp Ba Ni đã ăn sáng lúc bảy giờ, hiện tại là giờ cậu ăn thêm nửa buổi, hơi đói rồi, vì vậy ngoan ngoãn ngồi bên cạnh bàn cầm thìa nhỏ lên đợi.
Lý Hạo Nhiên nhanh chóng tắm rửa thay quần áo xong đi đến phòng bếp liền nhìn thấy thế trận Diệp Gia Dĩnh bày ra không khỏi mỉm cười.
Diệp Gia Dĩnh có chút đỏ mặt, lập tức thanh minh, "Em làm cho Ba Ni, mười rưỡi sáng nó muốn ăn thêm cơm."
Lý Hạo Nhiên nhìn món ăn ngon đầy bàn ra vẻ kinh ngạc, "Không ngờ khẩu vị của con nít bây giờ đều tốt như vậy, một mình Ba Ni có thể ăn nhiều món như vậy sao."
Diệp Gia Dĩnh bất đắc dĩ thừa nhận, "... Nhân tiện mang theo một phần đến cho anh."
Lý Hạo Nhiên nhún nhún vai ngồi xuống, lại bắt đầu đánh giằng co gần đây vẫn luôn tiến hành cùng Diệp Gia Dĩnh trong điện thoại, "Em dọn qua đây đi, hoặc là chúng ta cùng ở trong căn nhà mới kia."
Diệp Gia Dĩnh, "Không cần đâu, em đã quen với chỗ ở hiện tại rồi."
Lý Hạo Nhiên, "Chỗ của em quá nhỏ, phòng ngủ của em và phòng ngủ của Ba Ni chỉ ngăn cách một bức tường mỏng, hơn nữa hàng xóm chung quanh cũng tương đối nhiều, rất bất tiện."
Diệp Ba Ni ngẩng đầu, dùng ánh mắt cùng chung chí hướng nhìn anh, đột nhiên chen vào nói, "Ba Ni cũng không thích bức tường kia."
"Hả??!!!" Lý Hạo Nhiên và Diệp Gia Dĩnh cho là cậu nghe hiểu điều gì, cùng nhau chột dạ nhìn cậu.
Diệp Ba Ni tiếp tục nói ra lời kinh người, "Dỡ xuống!"
Hai người cùng hỏi, "Tại sao?"
"Ba Ni vẫn luôn muốn ngủ cùng một phòng với mẹ."
Lý Hạo Nhiên té xỉu, "Ba Ni, cháu không thể có ý định này!"'
Diệp Ba Ni không rõ tại sao mình không thể có ý định này, kiên quyết nói, "Ba Ni thích ngủ cùng một phòng với mẹ."
Diệp Gia Dĩnh ở góc độ con trai không nhìn thấy làm khẩu hình miệng với Lý Hạo Nhiên an ủi, "Chờ nó lớn thêm chút nữa là được rồi."
Lý Hạo Nhiên cười với cô, lộ ra hàm răng trắng tinh chỉnh tề, đột nhiên nâng người dậy thò đầu tới ở phía trên cậu nhóc nhanh chóng hôn một cái lên khói môi Diệp Gia Dĩnh, ngay sau đó kinh ngạc, "Mùi vị không tệ, thì ra là vị ô mai!"
Diệp Gia Dĩnh thò tay ra phía sau Diệp Ba Ni đánh anh một cái, "Em vừa mới ăn một miếng tương ô mai đấy."
Diệp Ba Ni cảm thấy quanh người mình có chút bất thường, liếc nhìn hai người, "Làm chuyện xấu! Cô giáo nói lên lớp không được làm chuyện mờ ám!"
Diệp Gia Dĩnh, "Không có đâu Ba Ni, huống chi chúng ta đang dùng cơm chứ không phải đang ở trên lớp."
Ở nhà trẻ Diệp Ba Ni thường xuyên anh dũng đánh nhau, cũng không phải là bạn nhỏ tuân thủ kỷ luật nhất, hiện tại chủ yếu là vì không vui với hành động mờ ám của hai người mà không có phần mình, vì thế phát huy sự dạy bảo của cô giáo ở nhà trẻ với mình, mặt không cảm xúc nhấn mạnh, "Ăn cơm cũng không thể làm chuyện mờ ám!"
Hai người kia nín cười, "Được!"
Lý Hạo Nhiên, "Tối nay ở lại đi."
Diệp Gia Dĩnh khó xử, nhìn sang Diệp Ba Ni bĩu bĩu môi, "Không được, không ai chăm sóc nó."
Lý Hạo Nhiên, "Gọi người làm trong nhà em tới đây."
Diệp Gia Dĩnh, "Vậy càng không được."
Lý Hạo Nhiên không hài lòng, "Cái này cũng không được cái kia cũng không được, vì sao?"
Diệp Gia Dĩnh kề sát bên lỗ tai anh giải thích, "Mẹ mang theo con trai đến nhà bạn trai qua đêm, giống như đang làm chuyện xấu gì đó, em sợ tạo thành ảnh hưởng xấu với Ba Ni!"
Lý Hạo Nhiên không còn cách nào khác, cũng nhỏ giọng hỏi, "Vậy làm sao bây giờ? Đợi Ba Ni trưởng thành?"
Diệp Gia Dĩnh bật cười, "Không nghiêm trọng như vậy, ngẫm lại, luôn có cách giải quyết ổn thỏa."
Lý Hạo Nhiên sờ cằm, nghĩ một lát đột nhiên hỏi, "Diệp Gia Dĩnh, có phải em ám chỉ anh điều gì không?"
Diệp Gia Dĩnh rút tờ giấy ăn giúp Ba Ni lau miệng, thuận miệng hỏi, "Ám chỉ gì?"
"Em muốn nói gì với anh?"
Nhắc tới chuyện muốn nói gì đó, ngược lại Diệp Gia Dĩnh nhớ tới một chuyện một chuyện, đột nhiên hỏi, "Hạo Nhiên, em cũng rất xinh đẹp đúng không?"
Lý Hạo Nhiên nhìn nhìn cô, nín cười trả lời, "Tất nhiên rồi, mẹ Ba Ni không xinh đẹp thì ai mới xinh đẹp chứ? Đúng không, Ba Ni?"
Diệp Ba Ni ăn một ngụm lớn cháo rau dưa thịt băm, "Vâng."
Diệp Gia Dĩnh, "Vậy anh không lo bị người ta nạy chân tường à?"
Lý Hạo Nhiên kinh ngạc, "Anh cần phải lo sao? Nói thật, lúc trước thỉnh thoảng anh sẽ lo lắng em bất ngờ nông nỗi đi cạy chân tường người ta."
Diệp Gia Dĩnh buồn bực, "Nghĩ như vậy..."
Ăn cơm xong Lý Hạo Nhiên cho Diệp Ba Ni xem quà của anh mang về cho cậu... một quyển photo album, bên trong là một con chó đen nhỏ lông xù tròn xoe, lông của con chó nhỏ rất dày, nhất là lông trên đầu, lộ ra cái đầu vừa tròn vừa lớn, gần như là không tìm thấy đôi mắt ở đâu, nhìn vào giống như một con gấu chó nhỏ.
Lý Hạo Nhiên, "Ba Ni, đây là chó ngao Tây Tạng nhỏ, cháu đừng thấy nó giờ đáng yêu như thế, nhưng trưởng thành rồi rất lợi hại đấy, tất cả các con chó đều đánh không lại nó. Con này mới được hai tháng, chú mua tặng cho con, mấy ngày nữa sẽ chuyển đến đây. Cháu thích không?"
Hai mắt Diệp Ba Ni sáng lên, "Ba Ni thích."
Lý Hạo Nhiên, "Nhưng nhà cháu nhỏ quá, không đủ để nuôi nó, chỗ này của chú cũng không đủ."
Diệp Ba Ni nhìn anh, rất khờ dại hỏi, "Vậy làm sao?"
Lý Hạo Nhiên dẫn dắt từng bước, "Mẹ cháu có một căn nhà mới, cháu có muốn qua không? Nơi đó đủ lớn, có thảm có tầng hầm, ở trên bãi cỏ có ổ chó có thể nuôi con chó này, chúng ta cùng chuyển đến nhà mới của mẹ cháu nhé."
Diệp Ba Ni gật đầu thật mạnh, "Được ạ."
Lý Hạo Nhiên hoàn thành xong nhiệm vụ quan trọng, nhìn đồng hồ thấy đã đến giờ anh và người đại diện Ngô Hựu Tường hẹn gặp mặt, Diệp Gia Dĩnh vẫn còn đang ở trong phòng khách nói chuyện điện thoại trợ lý Tiểu Dương kiêm người đại diện tân nhiệm, dường như đang thảo luận chuyện mới tiếp theo, bô lô ba la nói đến khí thế ngất trời, Lý Hạo Nhiên dứt khoát đặt Diệp Ba Ni lên vai, "Mang cháu đến phòng Gym chơi."
Diệp Ba Ni rất tò mò với phòng gym chưa từng tới, cho nên hết sức vui vẻ, "Vâng."
Người đại diện Ngô Hựu Tường của Lý Hạo Nhiên cầm laptop vừa nói với Lý Hạo Nhiên đang luyện tập bắp tay sắp xếp công việc sắp tới, vừa không ngừng nhịn trộm trợ lý Tiểu Lưu ở bên cạnh bị Lý Hạo Nhiên dẫn theo, vẻ mặt nghiêm túc chơi tạ tay dành cho nữ với bạn nhỏ xinh đẹp.
Tiểu Lưu sợ Diệp Ba Ni cầm tạ tay không nổi sẽ đập vào chân, ở một bên dè dặt trông chừng, trên trán đã đổ đầy mồ hôi, "Ba Ni ngoan, chúng ta đổi cái khác chơi được không? Nếu không nghỉ ngơi một lát đi, hai chúng ta đến bên kia uống cola nhé?"
Diệp Ba Ni vừa mới ăn uống no nê, không có hứng thú với cola, rất ngầu mà nghiêm mặt hơi lắc đầu, "Uống cola sẽ không cao, Ba Ni không uống (thật ra là không thích uống), chú cũng không thể uống."
Tiểu Lưu, "Hả! Chú cũng không thể uống?"
Diệp Ba Ni ngửa đầu nhìn anh ta, cảm thấy so với Lý Hạo Nhiên thì anh ta lùn hơn, vì vậy rất chắc chắn gật đầu, "Không thể! Chú lùn hơn nhiều so với chú Hạo Nhiên."
Tiểu Lưu lập tức bị đả kích, ỉu xìu cụp đầu xuống.
Lý Hạo Nhiên giơ ngón tay cái lên với Diệp Ba Ni, ý tứ chính là phê bình rất tốt. Anh đã sớm cảm thấy thói quen lúc nào cũng thích uống đồ uống có chứa cacbon-axit của Tiểu Lưu là không tốt, thỉnh thoảng uống một chút thì không sao, nhưng uống nhiều sẽ ảnh đến thể chất cơ thể.
Diệp Ba Ni vác khuôn mặt không có biểu cảm, rất có khí thế bình tĩnh xử lý sự khích lệ của anh.
Khóe miệng Ngô Hựu Tường giật giật, "Hạo Nhiên, anh rất thích con trai của Diệp tiểu thư sao."
Lý Hạo Nhiên, "Đúng vậy, thằng nhóc kia giả bộ thâm trầm rất đáng yêu." Lại tăng thêm một câu, "Mẹ của tôi chắc chắn cũng thích nó."
Tay của Ngô Hựu Tường run lên, suýt chút nữa xóa sạch ghi chú vừa mới viết xong, "Bác gái chắc chắn cũng thích nó? Hạo Nhiên!! Anh... anh nghĩ thật xa vời."
Diệp Gia Dĩnh có mệnh vất vả, gần đây rất nở mày nở mặt, nhưng thật ra vẫn ở trong trạng thái kinh tế eo hẹp.
Mặc dù tiền thù lao đóng bộ phim "Thời khắc sinh tử" và phí phát ngôn thay mặt nói về sinh non nhiều gấp mấy lần so với làm bất kỳ công việc nào trước kia, nhưng hiện tại bất cứ lúc nào Diệp Gia Dĩnh cũng chi tiêu nhiều hơn trước kia.
Lần không khỏi nhớ tới lời của bà nội Hạ Vũ, cô phải chủ động đổi nhà trẻ cao cấp cho Diệp Ba Ni, nếu không ánh mắt rình xem đến từ xung quanh sẽ sinh ra ảnh hưởng cho thằng nhóc kia.
Dọn nhà cũng là chuyện phải làm, chỉ chờ nàng dồn đủ tiền là được.
Bởi vì thời gian làm việc không cố định, sau này còn phải thường hay đi đến vùng khác, bảo mẫu Chu Mai trong nhà cũng càng lúc càng quan trọng.
Để bảo đảm 'nhân tài' tự mình bồi dưỡng ra được sẽ không đi ăn máng khác, Diệp Gia Dĩnh tăng tiền lương của Chu Mai lên 6000 đồng một tháng, bao ăn ở, ngày lễ tết còn có tiền lì xì.
Mặc dù như vậy, nếu như sau này chuyển sang căn nhà rộng hơn, cô còn phải chuẩn bị mướn thêm người, bởi vì một mình Chu Mai chắc chắn không thể vừa trông đứa nhỏ vừa làm tất cả mọi chuyện nấu cơm, quét nhà...
Còn có ăn mặc đi lại của chính cô nữa, làm đẹp tập thể hình, một loạt thứ đều nước lên thì thuyền lên.
Đếm trên đầu ngón tay tính toán tất cả những thứ này đều là tiền! Có lần Diệp Gia Dĩnh Diệp Gia Dĩnh tố khổ với Tiểu Dương: Áp lực sinh hoạt thật là lớn!
Tiểu Dương dùng ánh mắt nhìn người bệnh liếc cô một cái, "Cô còn than áp lực lớn? Vậy những người không có hậu thuẫn như chúng tôi còn không được đại minh tinh Lý coi trọng thì phải làm sao? Đều không cần sống à! Nào, mau chóng học thuộc lời kịch đi, đợi lát nữa dẫn cô đến công ty tìm thầy hướng dẫn một chút, ngày mai đi casting. Mặc dù cô nói bộ phim này không tìm người giúp cô chào hỏi, nhưng trong phim "Thời khắc sinh tử" cô có biểu hiện không tệ, có chút duyên với người xem, cộng thêm là bạn gái đang nổi của Lý Hạo Nhiên, chỉ cần lúc casting đừng phạm lỗi lớn, đạo diễn sẽ chọn cô, cho dù mượn danh tiếng bạn gái mới của ảnh đế giúp hắn kiếm chút mánh lới cũng có lời."
Diệp Gia Dĩnh không ngờ tên tuổi bạn gái Lý Hạo Nhiên cũng cụ thể hoá thành hiệu ích kinh tế, nhịn không được khoe khoang với Tiểu Dương một chút, tôi thật là tinh mắt!
Tiểu Dương từ chối cho ý kiến, "Làm ơn, phụ nữ tinh mắt tuyệt đối không phải chỉ có một mình cô, cô gái coi trọng Lý Hạo Nhiên nhiều lắm, mấu chốt không phải ở chỗ ai coi trọng anh ta mà là anh ta coi trọng ai." Nhìn nhìn thời gian, "Nhanh lên, học thuộc lời thoại chưa? Hiện tại còn hai giờ nữa mới tới giờ hẹn của cô với thầy Cố, chúng ta nắm chặt chút vẫn kịp đi bảo dưỡng chân."
Diệp Gia Dĩnh, "Bảo dưỡng chân?"
"Ừ, gần đây có một cửa hàng bảo dưỡng chân cho nữ liên lạc với chúng ta, muốn tìm cô làm đại diện phát ngôn, mặc dù cửa hàng bảo dưỡng chân cho nữ này không được người ta chú ý mấy, nhưng thiết kế và thợ làm cũng không tệ, tương lai khả quan, rất có thể tiếp tục đại diện phát ngôn cho cái này. Từ giờ trở đi mỗi tuần cô bảo dưỡng chân hai lần, chuẩn bị sẵn sàng trước đi."
Chân và tay của Diệp đại tiểu thư vừa dài vừa nhỏ xinh. Diệp Gia Dĩnh có lòng tin với chân của mình hơn mặt, cộng thêm lại có tiền, cho nên rất hăng hái nhiệt tình, "Được!"
Diệp Ba Ni được Lý Hạo Nhiên dẫn đi Diệp Gia Dĩnh hết sức yên tâm. Nói thật so với để Hạ Vũ - ba của Ba Ni dẫn đi cô càng yên tâm hơn.
Lý Hạo Nhiên trời sinh cẩn thận, mượn chuyện ngày thường rót ly nước cho Diệp Ba Ni để nói, Lý Hạo Nhiên rót nước chắc chắn sẽ có nhiệt độ ấm hơn cô rót, không nóng không lạnh phù hợp cho trẻ nhỏ uống.
Cho nên lúc Diệp Gia Dĩnh gọi điện thoại cho Tiểu Dương, sau khi phát hiện cục cưng Diệp Ba Ni được Lý Hạo Nhiên mang đến phòng Gym cũng không chú ý đến, chỉ dặn dò anh buổi chiều giao Ba Ni cho Chu Mai, mặc dù là chủ nhật, nhưng ba giờ chiều Ba Ni còn có lớp hội họa vỡ lòng cần phải học.
Tự mình đón xe taxi đi về trước, quyết định thừa dịp hôm nay có thời gian rãnh làm heo nướng hầm rau dưa.
Nói lòng của phụ nữ lớn cũng rất lớn, nhỏ cũng rất nhỏ.
Lúc lớn thật sự rất lớn, có thể giống như ngựa đực đều thích gái đẹp. Phụ nữ cũng rất tự nhiên động lòng với đàn ông có sức hấp dẫn.
Tựa như với Lý Hạo Nhiên, giống như Hạ Vũ, thậm chí là Hoắc Triệu Minh, còn có nam minh tinh Hồ Đông lần trước gặp mặt ở công ty sau đó trò chuyện với nhau rất vui vẻ, anh trai Diệp Thừa Trạch của cô... khụ, người cuối cùng lạc đề rồi.
Tóm lại những người đàn ông này mỗi người đều có xuất sắc riêng, trong lúc bọn họ lơ đãng hiện ra sức hấp dẫn từng người, Diệp Gia Dĩnh đều có chút cảm giác động lòng.
Lúc nhỏ cũng thật sự rất nhỏ, trong lòng chỉ có thể có một người... chân chính thích một người, những người xuất sắc còn lại bất quá cũng chỉ là thưởng thức mà thôi.
Diệp Gia Dĩnh vừa cảm khái ở trong lòng những thứ này có đều được hay không, vừa vào thang máy lên lầu, lấy chìa khóc ra chuẩn bị mở cửa.
Đột nhiên bờ vai trầm xuống, ở phía sau lưng bị một bàn tay đè lại, theo đó là giọng nói quen thuộc vang lên bên tai, "Sao giờ cô mới quay về, tôi chờ cô rất lâu rồi đấy."
Giọng nói quen thuộc lộ ra sự trung hậu, trước đây Diệp Gia Dĩnh nghe thấy sẽ có cảm giác đối mặt với anh trai nhà bên, hiện tại nghe thấy lại căng thẳng đến mức ngay cả tóc cũng muốn dựng lên tập thể, cứng ngắc quay đầu lại, "Minh Duệ!"