Chương 47
Diệp Gia Dĩnh đang uống hớp cà phê nóng hổi, theo thường lệ ở khu vực nghỉ ngơi ăn uống của bệnh viện Ích Hàm, đồ uống được đánh giá cao, cà phê ở đây hương vị nồng đậm, thuần khiết tinh tế, so với tiệm cà phê bên ngoài không hề kém.
Nhấp nháp hương cà phê xong liền tiếp tục khuyên can Hạ Vũ, "Hay là lần này thôi đi, tuy nhà trẻ có nói không hạn chế người nhà tới, nhưng nhất định không thể có nhiều người nhà đến như vậy, muốn đi nhiều cũng là ông nội, bà nội rồi vài người giúp việc, anh và Hạo Nhiên hai người đàn ông đi cùng Ba Ni tham gia hoạt động rất dễ chú ý."
Diệp Gia Dĩnh nói tới đây, chính mình tưởng tượng ra cảnh Diệp Ba Ni với khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo, ngoài mặt thì rất bình tĩnh kỳ thực bên trong rất chảnh chọe. Bên trái có Lý Hạo nhiên, bên phải có Hạ Vũ, mặt không chút thay đổi tham gia đại hội thể dục thể thao, chỉ mới nghĩ thôi cũng đã cảm thấy kì dị."
“Lúc đầu mọi người đã dị nghị Ba Ni rồi, anh đừng nghĩ nhìn thằng bé bình thường như vậy nhưng bên trong rất nhạy cảm, lỡ như nhà ai lại nói trúng ra việc gì, mấy đứa nhỏ khác nghe xong, không hiểu chuyện, rồi vào nhà trẻ nói trước mặt Ba Ni, thằng bé sẽ không vui, nóng giận đánh nhau với người khác lại rắc rối."
Hạ Vũ cũng biết cách nói vừa rồi của chính mình không thể nào thực hiện được, có phần bực bội khó chịu
Kiềm chế bản thân lấy lại bình tĩnh, cũng cầm lấy ly cà phê nhấp một ngụm, châm chọc hỏi: "Hiện tại, em với Lý Hạo Nhiên xem như.....?" Muốn hỏi Diệp Gia Dĩnh một chút, bây giờ cô và Lý Hạo Nhiên có quan hệ gì, nhưng nhất thời lại không tìm được từ nào để diễn tả.
Anh vẫn biết Diệp Gia Dĩnh vẫn thích anh, bây giờ anh vẫn cho là như vậy, bằng chứng rành rành chính là Diệp Ba Ni.
Nhưng thích, không có nghĩa là sẽ không oán giận không hối hận mà chờ anh.
Bây giờ, xã hội không thịnh hành loại tình cảm này, người hiện đại có thể cầm được thì cũng có thể buông bỏ được, sảng khoái thoải mái. Có thể tình yêu đến trong một thời điểm nào đó, nếu thật sự không có được thì sẽ buông tay. Người này không có được người kia vẫn sẽ tiếp tục sống, và lại còn sống tốt hơn để đi tới trước nữa rồi mới ngoảnh lại xem đối phương một chút.
Gần đây có vài lần gặp qua Lý Hạo Nhiên, Trong lòng Hạ Vũ thật không thể không thừa nhận đối phương không hổ danh là một diễn viên hoàn hảo, toàn thân không tìm ra một chút tật xấu, lúc giơ tay nhấc chân, sức quyến rũ bắn ra bốn phía, anh tuấn, đẹp giống như một bức tranh nghệ thuật, hoàn toàn đủ tư cách làm bạn trai của bất kì một người phụ nữa nào. Hơn nữa, không nói đến việc hiện tại người này lại gần gũi với con trai anh và một Diệp Gia Dĩnh không còn tài sản.
Tính cách Hạ Vũ trời sinh trầm lặng, lại có điểm ngạo mạn, thêm nữa từ nhỏ điều kiện quá tốt, cho nên tới giờ vẫn không theo đuổi bất kỳ người nào, vẫn là phụ nữ theo đuổi anh, giống như Diệp Gia Dĩnh và Hoàng Tư Nhã trước đó.
Ở phương diện này, anh kinh nghiệm thiếu hụt khiến gần đây anh cảm giác mình cực kỳ bị động.
Rõ ràng đã tạo cho Diệp Gia Dĩnh rất nhiều cơ hội, năm ngày ba bữa lại gặp, chỉ chờ cô mở miệng chính mình sẽ tiếp nhận ngay, ngược lại đối phương lại không có bất kỳ phản ứng nào. Ba Ni ở cùng một chỗ với anh cũng vô cùng thận trọng, có vẻ như là thích Lý Hạo Nhiên hơn, điều này làm cho Hạ Vũ thấy có áp lực lớn hơn.
Đang suy nghĩ muốn hỏi Diệp Gia Dĩnh một câu tốt hơn, thì thư ký của anh vội vã chạy tới, "Tổng giám đốc, đã xảy ra chuyện, ngoại khoa đang tranh cãi với một bệnh nhân, đột nhiên bệnh tình bệnh nhân kia chuyển biến xấu, xuất huyết bên trong rất nghiêm trọng, giải phẫu lần thứ hai, ch ỉsợ là rất khó cứu được, người nhà lại tìm phóng viên tới, đang từ ngoài xông vào, phó viện trưởng Lương đang tìm anh khắp nơi, muốn xin chỉ thị xử lý!"
Hạ Vũ lập tức đứng lên, "Là việc người nhà bệnh nhân làm loạn lên mấy hôm trước phải không?"
Vẻ mặt thư ký nóng nảy gật đầu.
"Thông báo với hai vị phó viện trưởng và bác sĩ của bệnh nhân lên phòng làm việc gặp tôi, thông báo mọi người tránh truyền thông, có bị chặn lại cũng không được phép nói lung tung!" Sau đó anh quay sang Diệp Gia Dĩnh gật đầu, nói "Tôi đi trước."
Diệp Gia Dĩnh vội vàng đồng ý, "Anh mau đi đi.” Hạ Vũ nhanh chóng rời đi, Diệp Gia Dĩnh nhìn bóng lưng anh khẽ nhíu mày, nghĩ thầm vừa rồi anh ta định hỏi cái gì, mình và Lý Hạo Nhiên quan hệ ra sao? Chẳng lẽ sợ mình tùy tiện tìm cha ghẻ cho Ba Ni, khiến thằng bé phải chịu uất ức, điều này sao có thể! Mình chịu uất ức, sao cũng được, sao có thể trút uất ức lên đầu Ba Ni.
Đoàn làm phim đang làm cho kịp tiến độ, Chủ nhật vẫn không nghĩ ngơi, chỉ là kể từ khi Diệp Gia Dĩnh cùng anh trai dự lễ khai mạc đến giờ, ở trong đoàn cô rất được ưu đãi, mọi việc đều rất thuận lợi, đúng lúc cô đang tính sắp xếp kế hoạch quay phim, sáng Chủ nhật không có cảnh quay của cô, cô chào hỏi phó đạo diễn Vương một tiếng, ông lập tức bảo không cần đi.
Sáng sớm thứ Bảy, Diệp Gia Dĩnh và Diệp Ba Ni ăn sang xong, Lý Hạo Nhiên đến, Diệp Gia Dĩnh xem đồng hồ, mới 7:50 "Anh tới sớm vậy, 9 0 mới bắt đầu, sao không ngủ thêm một lát?"
Lý Hạo Nhiên mặc quần áo đơn giản, bên ngoài khoác thêm áo gió, đi vào nhà, sau đó khom lưng vổ vổ đầu Diệp Ba Ni, "Ba Ni, chú đến rồi, tới đúng giờ chứ?"
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Diệp Ba Ni hiện ra: 'Uhm" sau đó xoay người giẫm chân chạy đi.
Lý Hạo Nhiên lúc này mới đứng thẳng người, cảm thấy trong nhà hơi nóng, tiện tay cởi áo khoác ngoài ra “Anh vừa thức dậy đã đi tới đây ngay, muốn đi tới đây sớm một chút."
"Cám ơn, tôi biết gần đây anh rất bận rộn, nhưng vẫn đồng ý đi cùng Ba Ni.” Sau đó cô đè thấp giọng, nói: "Đứa nhỏ rất biết cách gọi điện thoại, lần tới anh gặp chuyện như vậy, anh nên tìm cớ từ chối thằng bé thì tốt hơn."
Năm trước, Lý Hạo Nhiên cũng có nhiều hoạt động, nhưng gần đây anh bận đến tối tăm mặt mũi, mỗi ngày anh chỉ có thể xuất hiện trước ống kính, quay xong lập tức đi ngay, Diệp Gia Dĩnh đợi mãi, sau này mới có cơ hội nói câu cám ơn thay con trai mình.
Đang nói chuyện Diệp Ba Ni quay trở lại, trong tay bé là bánh ngọt nho khô, cậu nhìn về phía Lý Hạo Nhiên, nói: "Của chú"
Lý Hạo Nhiên cười, "Ba Ni, chú phát hiện mỗi lần gặp chú, con đều cho chú ăn, chú là người lớn rồi, không cần lúc nào cũng mời chú ăn."
Diệp Ba Ni mở to hai mắt nhìn anh "Ăn ngon!"
Ở một bên, Diệp Gia Dĩnh mếu máo, nghĩ thầm lần này và mấy lần trước Ba Ni cho người khác điểm tâm lại không giống nhau. Mấy lần trước là do thằng bé không thích ăn nên tìm chỗ để xử lý, nhưng lần này lại đem thứ thằng bé thích chia cho Lý Hạo Nhiên.
Lý Hạo Nhiên không biết trong chuyện này có điều kì lạ, nhìn Diệp Ba Ni nhiệt tình khách khí như vậy lập tức đồng ý "Vậy chú ăn ngay đây, vừa đúng lúc chú chưa ăn điểm tâm.”
Diệp Gia Dĩnh nghe vậy liền nói: "Trong tủ lạnh còn có chút sữa đậu nành yến mạch, tôi rót cho anh một ly? À, còn một chút bánh cuốn, ăn hai cái đi, ăn một cái bánh ngọt không đủ đâu, điểm tâm cũng nên có chút món mặn sẽ ngon hơn.”
Lý Hạo Nhiên "Được."
Cũng không còn đứng bên ngoài, trực tiếp ngồi vào bên cạnh bàn ăn, Diệp Gia Dĩnh và con trai vừa ăn điểm tâm xong còn lại một dĩa dưa chuột muối, một chút rau dưa, ăn hai cái bánh cuốn, uống một ly sữa đậu nành của Diệp Ba Ni.
Dưa chuột muối là do trong lúc gấp gáp, Diệp Gia Dĩnh tranh thủ làm. Dưa tươi non, trụng sơ qua muối, sau đó nấu nước đường, thêm gừng, tỏi vào ủ trong một hủ thủy tinh đã ướp gia vị đầy đủ. Khi ăn điểm tâm thì gắp hai quả dưa ra ăn với cháo hoặc bánh bao, ăn giòn giòn rất ngon miệng.
Phần rau dưa còn lại là do buổi sáng Diệp Gia Dĩnh rãnh rỗi làm thêm, với mấy nguyên liệu có sẵn, có cái gì dùng cái đó, bình thường thì sẽ có chút rau xà lách, mè, bắp cải tím, cà chua, cà rốt, đem tất cả đi rửa sạch cắt nhỏ, thêm một chút tỏi, muối, đường, giấm trắng, sau đó rưới lên, thêm mấy hạt mè trên mặt, như vậy là đã xong một món ngon đầy dinh dưỡng.
Lý Hạo Nhiên ăn xong vào phòng vệ sinh rửa miệng, sau đó cầm áo khoác, "Được rồi, đi thôi.”
Diệp Gia Dĩnh và Diệp Ba Ni cũng đã mặc xong áo, tay cầm nón, khăn quàng cổ, còn có một cái khẩu trang to đưa cho anh "Đeo vào, con chuẩn bị cho chú, cũng may hôm nay ngoài trời lạnh, bây giờ đeo thứ này cũng không có gì kì quái."
Lý Hạo Nhiên tiếp nhận, lơ đễnh nói “Mang những thứ này sẽ không có cách nào tham gia hoạt động."
Diệp Gia Dĩnh lên tiếng “Xem tình hình rồi tính tiếp, sẽ cố gắng không để anh bị truyền thông vỗ lưng."
Lý Hạo Nhiên cười cười, "Không có việc gì, cùng anh bạn nhỏ tham gia hoạt động, coi như bị vỗ lưng thì cũng thành một tin tức lăng -xê."
Hôm nay, nhà trẻ của Diệp Ba Ni náo nhiệt vì có đại hội thể thao, chủ yếu là mấy bạn nhỏ sẽ mang theo hai người thân, có một số người thì đi ba người, cho nên trong sân thể dục của nhà trẻ nhất thời bị nhiều người chen lấn.
Diệp Ba Ni cực kỳ phong cách dẫn dắt ngôi sao lớn Lý Hạo Nhiên tham gia trò chơi, con kiến mang đậu, dán lỗ mũi, đạp khí cầu, hai người ba chân, không ít lần bé dám lợi dụng người khác vì mãi lo chú tâm đến ngôi sao nổi tiếng mà giành hạng nhất về cho mình.
Cô giáo Triệu đỏ mặt phát thưởng cho bọn họ, mẹ của An Tư Ý cũng ngồi trò chuyện với Diệp Gia Dĩnh, sau đó lấy cớ, nổi lên dũng khí nói chuyện hai ba câu với thần tượng. Tinh thần mẹ của An Tư Ý vui vẻ thoải mái, cảm thấy thỏa mãn trong lòng, ngồi yên một chỗ, đợi đến khi cô ta nhớ ra muốn chụp hình chung với thần tượng thì Diệp Gia Dĩnh đã đưa Lý Hạo Nhiên và Diệp Ba Ni bỏ chạy rồi.
Diệp Gia Dĩnh ôm Diệp Ba Ni ngồi vào xe của anh, sau đó mới xả giận một trận, "May nhờ có cô giáo Triệu yểm trợ, chúng ta có thể nói đi trước, nếu không, một lát nữa bọn họ quay trở lại, ai cũng tiến tới đòi chụp ảnh chung thì phiền toái, buổi chiều chú Hạo Nhiên còn phải tới trường quay đấy." Diệp Gia Dĩnh oa xoa gương mặt nhỏ nhắn của Diệp Ba Ni, nói: "Lần tới, muốn làm gì, con cũng phải nói trước với mẹ một chút, con xem, hôm nay đã gây phiền phức cho chú Hạo Nhiên rồi."
Diệp Ba Ni chơi rất vui vẻ, mặc dù mặt vẫn còn đỏ, vì nói hơi nhiều có chút mệt mỏi nên phải dựa vào người Diệp Gia Dĩnh, cậu ngửa đầu, giọng ngọt ngào non nớt nói với Diệp Gia Dĩnh "Nhưng chú Hạo Nhiên rất vui, chú ấy cười!"
Quả nhiên, Lý Hạo Nhiên nghiêng đầu nheo mắt nhìn về phía Diệp Ba Ni, cười, "Đúng, chơi rất vui, Ba Ni thích trò chơi nào nhất?"
Diệp Ba Ni cực kỳ thích thú nói với anh "Chạy một vòng"
"Chạy một vòng?" Lý Hạo Nhiên ngưng thần suy nghĩ một chút, "Lúc nghỉ xả hơi, chú dẫn con chạy một vòng mà, cái đó là nghỉ ngơi đâu được tính là trò chơi." Ngẩng đầu nhìn Diệp Gia Dĩnh nói:"Thằng bé nói chuyện đùa vui thật, luôn nói ra việc khiến người khác phải dự đoán lời nói, Ba Ni lại thích nhất lúc chạy một vòng."
Diệp Gia Dĩnh cười thầm, nghĩ thầm bé không phải thích chạy một vòng, mà là vì thằng bé được người nào đó dắt đi một vòng rất ảo diệu.
Gần đây tâm tư cô chia làm hai, một nửa hết sức chăm chú lên người của Diệp Ba Ni, một nửa kia là dành cho vai diễn nữ bác sĩ thực tập, đặc biệt nữ bác sĩ thực tập này còn toàn tâm toàn ý yêu vị phó trưởng khoa kia, phải diễn thế nào đây?
Đối với Diệp Gia Dĩnh mà nói, mỗi vai diễn giống như một lần thử thách, trước tiên cô học tập tư liệu tham khảo, nghiêm túc chuẩn bị, sau đó diễn thử cho Khương Đạo xem rồi nhận xét, ông ấy hài lòng thì tốt, không hài lòng chính là không đủ tiêu chuẩn. Tuy thất bại rất ít, nhưng vẫn cảm thấy tinh thần căng thẳng, hôm nay tạm thời có hơn nửa ngày rãnh rỗi, hiếm khi được thoải mái, vui vẻ thế này.
Diệp Gia Dĩnh đang uống hớp cà phê nóng hổi, theo thường lệ ở khu vực nghỉ ngơi ăn uống của bệnh viện Ích Hàm, đồ uống được đánh giá cao, cà phê ở đây hương vị nồng đậm, thuần khiết tinh tế, so với tiệm cà phê bên ngoài không hề kém.
Nhấp nháp hương cà phê xong liền tiếp tục khuyên can Hạ Vũ, "Hay là lần này thôi đi, tuy nhà trẻ có nói không hạn chế người nhà tới, nhưng nhất định không thể có nhiều người nhà đến như vậy, muốn đi nhiều cũng là ông nội, bà nội rồi vài người giúp việc, anh và Hạo Nhiên hai người đàn ông đi cùng Ba Ni tham gia hoạt động rất dễ chú ý."
Diệp Gia Dĩnh nói tới đây, chính mình tưởng tượng ra cảnh Diệp Ba Ni với khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo, ngoài mặt thì rất bình tĩnh kỳ thực bên trong rất chảnh chọe. Bên trái có Lý Hạo nhiên, bên phải có Hạ Vũ, mặt không chút thay đổi tham gia đại hội thể dục thể thao, chỉ mới nghĩ thôi cũng đã cảm thấy kì dị."
“Lúc đầu mọi người đã dị nghị Ba Ni rồi, anh đừng nghĩ nhìn thằng bé bình thường như vậy nhưng bên trong rất nhạy cảm, lỡ như nhà ai lại nói trúng ra việc gì, mấy đứa nhỏ khác nghe xong, không hiểu chuyện, rồi vào nhà trẻ nói trước mặt Ba Ni, thằng bé sẽ không vui, nóng giận đánh nhau với người khác lại rắc rối."
Hạ Vũ cũng biết cách nói vừa rồi của chính mình không thể nào thực hiện được, có phần bực bội khó chịu
Kiềm chế bản thân lấy lại bình tĩnh, cũng cầm lấy ly cà phê nhấp một ngụm, châm chọc hỏi: "Hiện tại, em với Lý Hạo Nhiên xem như.....?" Muốn hỏi Diệp Gia Dĩnh một chút, bây giờ cô và Lý Hạo Nhiên có quan hệ gì, nhưng nhất thời lại không tìm được từ nào để diễn tả.
Anh vẫn biết Diệp Gia Dĩnh vẫn thích anh, bây giờ anh vẫn cho là như vậy, bằng chứng rành rành chính là Diệp Ba Ni.
Nhưng thích, không có nghĩa là sẽ không oán giận không hối hận mà chờ anh.
Bây giờ, xã hội không thịnh hành loại tình cảm này, người hiện đại có thể cầm được thì cũng có thể buông bỏ được, sảng khoái thoải mái. Có thể tình yêu đến trong một thời điểm nào đó, nếu thật sự không có được thì sẽ buông tay. Người này không có được người kia vẫn sẽ tiếp tục sống, và lại còn sống tốt hơn để đi tới trước nữa rồi mới ngoảnh lại xem đối phương một chút.
Gần đây có vài lần gặp qua Lý Hạo Nhiên, Trong lòng Hạ Vũ thật không thể không thừa nhận đối phương không hổ danh là một diễn viên hoàn hảo, toàn thân không tìm ra một chút tật xấu, lúc giơ tay nhấc chân, sức quyến rũ bắn ra bốn phía, anh tuấn, đẹp giống như một bức tranh nghệ thuật, hoàn toàn đủ tư cách làm bạn trai của bất kì một người phụ nữa nào. Hơn nữa, không nói đến việc hiện tại người này lại gần gũi với con trai anh và một Diệp Gia Dĩnh không còn tài sản.
Tính cách Hạ Vũ trời sinh trầm lặng, lại có điểm ngạo mạn, thêm nữa từ nhỏ điều kiện quá tốt, cho nên tới giờ vẫn không theo đuổi bất kỳ người nào, vẫn là phụ nữ theo đuổi anh, giống như Diệp Gia Dĩnh và Hoàng Tư Nhã trước đó.
Ở phương diện này, anh kinh nghiệm thiếu hụt khiến gần đây anh cảm giác mình cực kỳ bị động.
Rõ ràng đã tạo cho Diệp Gia Dĩnh rất nhiều cơ hội, năm ngày ba bữa lại gặp, chỉ chờ cô mở miệng chính mình sẽ tiếp nhận ngay, ngược lại đối phương lại không có bất kỳ phản ứng nào. Ba Ni ở cùng một chỗ với anh cũng vô cùng thận trọng, có vẻ như là thích Lý Hạo Nhiên hơn, điều này làm cho Hạ Vũ thấy có áp lực lớn hơn.
Đang suy nghĩ muốn hỏi Diệp Gia Dĩnh một câu tốt hơn, thì thư ký của anh vội vã chạy tới, "Tổng giám đốc, đã xảy ra chuyện, ngoại khoa đang tranh cãi với một bệnh nhân, đột nhiên bệnh tình bệnh nhân kia chuyển biến xấu, xuất huyết bên trong rất nghiêm trọng, giải phẫu lần thứ hai, ch ỉsợ là rất khó cứu được, người nhà lại tìm phóng viên tới, đang từ ngoài xông vào, phó viện trưởng Lương đang tìm anh khắp nơi, muốn xin chỉ thị xử lý!"
Hạ Vũ lập tức đứng lên, "Là việc người nhà bệnh nhân làm loạn lên mấy hôm trước phải không?"
Vẻ mặt thư ký nóng nảy gật đầu.
"Thông báo với hai vị phó viện trưởng và bác sĩ của bệnh nhân lên phòng làm việc gặp tôi, thông báo mọi người tránh truyền thông, có bị chặn lại cũng không được phép nói lung tung!" Sau đó anh quay sang Diệp Gia Dĩnh gật đầu, nói "Tôi đi trước."
Diệp Gia Dĩnh vội vàng đồng ý, "Anh mau đi đi.” Hạ Vũ nhanh chóng rời đi, Diệp Gia Dĩnh nhìn bóng lưng anh khẽ nhíu mày, nghĩ thầm vừa rồi anh ta định hỏi cái gì, mình và Lý Hạo Nhiên quan hệ ra sao? Chẳng lẽ sợ mình tùy tiện tìm cha ghẻ cho Ba Ni, khiến thằng bé phải chịu uất ức, điều này sao có thể! Mình chịu uất ức, sao cũng được, sao có thể trút uất ức lên đầu Ba Ni.
Đoàn làm phim đang làm cho kịp tiến độ, Chủ nhật vẫn không nghĩ ngơi, chỉ là kể từ khi Diệp Gia Dĩnh cùng anh trai dự lễ khai mạc đến giờ, ở trong đoàn cô rất được ưu đãi, mọi việc đều rất thuận lợi, đúng lúc cô đang tính sắp xếp kế hoạch quay phim, sáng Chủ nhật không có cảnh quay của cô, cô chào hỏi phó đạo diễn Vương một tiếng, ông lập tức bảo không cần đi.
Sáng sớm thứ Bảy, Diệp Gia Dĩnh và Diệp Ba Ni ăn sang xong, Lý Hạo Nhiên đến, Diệp Gia Dĩnh xem đồng hồ, mới 7:50 "Anh tới sớm vậy, 9
Lý Hạo Nhiên mặc quần áo đơn giản, bên ngoài khoác thêm áo gió, đi vào nhà, sau đó khom lưng vổ vổ đầu Diệp Ba Ni, "Ba Ni, chú đến rồi, tới đúng giờ chứ?"
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Diệp Ba Ni hiện ra: 'Uhm" sau đó xoay người giẫm chân chạy đi.
Lý Hạo Nhiên lúc này mới đứng thẳng người, cảm thấy trong nhà hơi nóng, tiện tay cởi áo khoác ngoài ra “Anh vừa thức dậy đã đi tới đây ngay, muốn đi tới đây sớm một chút."
"Cám ơn, tôi biết gần đây anh rất bận rộn, nhưng vẫn đồng ý đi cùng Ba Ni.” Sau đó cô đè thấp giọng, nói: "Đứa nhỏ rất biết cách gọi điện thoại, lần tới anh gặp chuyện như vậy, anh nên tìm cớ từ chối thằng bé thì tốt hơn."
Năm trước, Lý Hạo Nhiên cũng có nhiều hoạt động, nhưng gần đây anh bận đến tối tăm mặt mũi, mỗi ngày anh chỉ có thể xuất hiện trước ống kính, quay xong lập tức đi ngay, Diệp Gia Dĩnh đợi mãi, sau này mới có cơ hội nói câu cám ơn thay con trai mình.
Đang nói chuyện Diệp Ba Ni quay trở lại, trong tay bé là bánh ngọt nho khô, cậu nhìn về phía Lý Hạo Nhiên, nói: "Của chú"
Lý Hạo Nhiên cười, "Ba Ni, chú phát hiện mỗi lần gặp chú, con đều cho chú ăn, chú là người lớn rồi, không cần lúc nào cũng mời chú ăn."
Diệp Ba Ni mở to hai mắt nhìn anh "Ăn ngon!"
Ở một bên, Diệp Gia Dĩnh mếu máo, nghĩ thầm lần này và mấy lần trước Ba Ni cho người khác điểm tâm lại không giống nhau. Mấy lần trước là do thằng bé không thích ăn nên tìm chỗ để xử lý, nhưng lần này lại đem thứ thằng bé thích chia cho Lý Hạo Nhiên.
Lý Hạo Nhiên không biết trong chuyện này có điều kì lạ, nhìn Diệp Ba Ni nhiệt tình khách khí như vậy lập tức đồng ý "Vậy chú ăn ngay đây, vừa đúng lúc chú chưa ăn điểm tâm.”
Diệp Gia Dĩnh nghe vậy liền nói: "Trong tủ lạnh còn có chút sữa đậu nành yến mạch, tôi rót cho anh một ly? À, còn một chút bánh cuốn, ăn hai cái đi, ăn một cái bánh ngọt không đủ đâu, điểm tâm cũng nên có chút món mặn sẽ ngon hơn.”
Lý Hạo Nhiên "Được."
Cũng không còn đứng bên ngoài, trực tiếp ngồi vào bên cạnh bàn ăn, Diệp Gia Dĩnh và con trai vừa ăn điểm tâm xong còn lại một dĩa dưa chuột muối, một chút rau dưa, ăn hai cái bánh cuốn, uống một ly sữa đậu nành của Diệp Ba Ni.
Dưa chuột muối là do trong lúc gấp gáp, Diệp Gia Dĩnh tranh thủ làm. Dưa tươi non, trụng sơ qua muối, sau đó nấu nước đường, thêm gừng, tỏi vào ủ trong một hủ thủy tinh đã ướp gia vị đầy đủ. Khi ăn điểm tâm thì gắp hai quả dưa ra ăn với cháo hoặc bánh bao, ăn giòn giòn rất ngon miệng.
Phần rau dưa còn lại là do buổi sáng Diệp Gia Dĩnh rãnh rỗi làm thêm, với mấy nguyên liệu có sẵn, có cái gì dùng cái đó, bình thường thì sẽ có chút rau xà lách, mè, bắp cải tím, cà chua, cà rốt, đem tất cả đi rửa sạch cắt nhỏ, thêm một chút tỏi, muối, đường, giấm trắng, sau đó rưới lên, thêm mấy hạt mè trên mặt, như vậy là đã xong một món ngon đầy dinh dưỡng.
Lý Hạo Nhiên ăn xong vào phòng vệ sinh rửa miệng, sau đó cầm áo khoác, "Được rồi, đi thôi.”
Diệp Gia Dĩnh và Diệp Ba Ni cũng đã mặc xong áo, tay cầm nón, khăn quàng cổ, còn có một cái khẩu trang to đưa cho anh "Đeo vào, con chuẩn bị cho chú, cũng may hôm nay ngoài trời lạnh, bây giờ đeo thứ này cũng không có gì kì quái."
Lý Hạo Nhiên tiếp nhận, lơ đễnh nói “Mang những thứ này sẽ không có cách nào tham gia hoạt động."
Diệp Gia Dĩnh lên tiếng “Xem tình hình rồi tính tiếp, sẽ cố gắng không để anh bị truyền thông vỗ lưng."
Lý Hạo Nhiên cười cười, "Không có việc gì, cùng anh bạn nhỏ tham gia hoạt động, coi như bị vỗ lưng thì cũng thành một tin tức lăng -xê."
Hôm nay, nhà trẻ của Diệp Ba Ni náo nhiệt vì có đại hội thể thao, chủ yếu là mấy bạn nhỏ sẽ mang theo hai người thân, có một số người thì đi ba người, cho nên trong sân thể dục của nhà trẻ nhất thời bị nhiều người chen lấn.
Diệp Ba Ni cực kỳ phong cách dẫn dắt ngôi sao lớn Lý Hạo Nhiên tham gia trò chơi, con kiến mang đậu, dán lỗ mũi, đạp khí cầu, hai người ba chân, không ít lần bé dám lợi dụng người khác vì mãi lo chú tâm đến ngôi sao nổi tiếng mà giành hạng nhất về cho mình.
Cô giáo Triệu đỏ mặt phát thưởng cho bọn họ, mẹ của An Tư Ý cũng ngồi trò chuyện với Diệp Gia Dĩnh, sau đó lấy cớ, nổi lên dũng khí nói chuyện hai ba câu với thần tượng. Tinh thần mẹ của An Tư Ý vui vẻ thoải mái, cảm thấy thỏa mãn trong lòng, ngồi yên một chỗ, đợi đến khi cô ta nhớ ra muốn chụp hình chung với thần tượng thì Diệp Gia Dĩnh đã đưa Lý Hạo Nhiên và Diệp Ba Ni bỏ chạy rồi.
Diệp Gia Dĩnh ôm Diệp Ba Ni ngồi vào xe của anh, sau đó mới xả giận một trận, "May nhờ có cô giáo Triệu yểm trợ, chúng ta có thể nói đi trước, nếu không, một lát nữa bọn họ quay trở lại, ai cũng tiến tới đòi chụp ảnh chung thì phiền toái, buổi chiều chú Hạo Nhiên còn phải tới trường quay đấy." Diệp Gia Dĩnh oa xoa gương mặt nhỏ nhắn của Diệp Ba Ni, nói: "Lần tới, muốn làm gì, con cũng phải nói trước với mẹ một chút, con xem, hôm nay đã gây phiền phức cho chú Hạo Nhiên rồi."
Diệp Ba Ni chơi rất vui vẻ, mặc dù mặt vẫn còn đỏ, vì nói hơi nhiều có chút mệt mỏi nên phải dựa vào người Diệp Gia Dĩnh, cậu ngửa đầu, giọng ngọt ngào non nớt nói với Diệp Gia Dĩnh "Nhưng chú Hạo Nhiên rất vui, chú ấy cười!"
Quả nhiên, Lý Hạo Nhiên nghiêng đầu nheo mắt nhìn về phía Diệp Ba Ni, cười, "Đúng, chơi rất vui, Ba Ni thích trò chơi nào nhất?"
Diệp Ba Ni cực kỳ thích thú nói với anh "Chạy một vòng"
"Chạy một vòng?" Lý Hạo Nhiên ngưng thần suy nghĩ một chút, "Lúc nghỉ xả hơi, chú dẫn con chạy một vòng mà, cái đó là nghỉ ngơi đâu được tính là trò chơi." Ngẩng đầu nhìn Diệp Gia Dĩnh nói:"Thằng bé nói chuyện đùa vui thật, luôn nói ra việc khiến người khác phải dự đoán lời nói, Ba Ni lại thích nhất lúc chạy một vòng."
Diệp Gia Dĩnh cười thầm, nghĩ thầm bé không phải thích chạy một vòng, mà là vì thằng bé được người nào đó dắt đi một vòng rất ảo diệu.
Gần đây tâm tư cô chia làm hai, một nửa hết sức chăm chú lên người của Diệp Ba Ni, một nửa kia là dành cho vai diễn nữ bác sĩ thực tập, đặc biệt nữ bác sĩ thực tập này còn toàn tâm toàn ý yêu vị phó trưởng khoa kia, phải diễn thế nào đây?
Đối với Diệp Gia Dĩnh mà nói, mỗi vai diễn giống như một lần thử thách, trước tiên cô học tập tư liệu tham khảo, nghiêm túc chuẩn bị, sau đó diễn thử cho Khương Đạo xem rồi nhận xét, ông ấy hài lòng thì tốt, không hài lòng chính là không đủ tiêu chuẩn. Tuy thất bại rất ít, nhưng vẫn cảm thấy tinh thần căng thẳng, hôm nay tạm thời có hơn nửa ngày rãnh rỗi, hiếm khi được thoải mái, vui vẻ thế này.