-
Chương 36: 36: Dị Năng
“Hơn nữa, không phải cậu không biết, những nhân viên chăm sóc trẻ em này cũng không phải người trong sạch gì.
”Hại chết nhân viên chăm sóc là đám thú con, không phải bọn họ.
Một số trong đám trẻ ở đây có bối cảnh là nhân vật lớn giữa các vì sao.
Hai người nói chuyện sử dụng ngôn ngữ địa phương, không phải ngôn ngữ chung giữa các vì sao.
Họ cho rằng Hứa Thu nghe không hiểu, nhưng hệ thống kịp thời đưa ra bản phiên dịch.
Sắc mặt Hứa Thu không thể kiềm chế mà xấu đi, cô vội cúi đầu điều chỉnh cảm xúc.
Không thể để bọn người kia làm tổn hại đám trẻ.
Thanh niên tóc nâu đỏ vẻ mặt thay đổi xoành xoạch, mặc dù thấy rất tiếc cho cô gái này, nhưng so với tiền bối quen thuộc thân cận với mình hơn, anh ta vẫn quyết định chọn người sau.
“Chúng tôi có mang theo đồ ăn, tôi đi lấy ít đồ cho cô ăn nhé.
”Xem như anh ta ngầm chấp nhận ý kiến của bạn đồng hành.
Bóng dáng Đường Nạp Đức vừa biến mất ở cửa vẻ mặt người đàn ông tóc vàng trầm xuống, sợ đồng nghiệp đầu óc nước vào nhảy ra ngăn cản, anh ta lựa chọn giải quyết Hứa Thu dứt khoát gọn ghẽ luôn.
Hứa Thu giơ cái cuốc giấu sau lưng lên, dùng sức đánh tới người tiến lại.
Mà cuốc của cô còn chưa kịp vung lên, người đàn ông cường tráng đổ rầm xuống trước mắt cô.
Hứa Thu mờ mịt, rất là hoài nghi rằng đối phương không phải đến gây rắc rối mà là đến ăn vạ![Đánh lui kẻ địch (1/6)]Cùng với tiếng hệ thống vang lên, một thân ảnh nho nhỏ xuất hiện từ trên người người đàn ông.
Thuôn dài mảnh mai, mắt hạt đậu, thân xanh.
Chú rắn nhỏ hé miệng, phun ra một đống cát lớn từ cái miệng nho nhỏ kia, chôn vùi luôn người đàn ông ngã xuống.
“Là Thanh Sa!”“Cậu ấy đi ra đó từ bao giờ thế?”“Chả biết nữa.
”Thanh Sa có năng lực ẩn thân, bình thường lại chẳng có cảm giác tồn tại, đám trẻ cũng không bắt buộc phải tập chung lại một chỗ, cho nên không ai nhận ra nó đi đến đó từ bao giờ.
Đám trẻ ngây người, lần này, hình như xuất hiện kẻ phản bội trong chúng nó thật!…Nghe thấy tiến độ của nhiệm vụ, Hứa Thu giật mình, hỏi hệ thống: “Người đó chết rồi sao?”Cô nhìn bao cát căng phồng đó, nếu như người chết rồi mà còn làm được cái nấm mồ thì đúng là một quá trình một bước.
Ánh mắt của Hứa Thu không kìm được nhìn về phía chú rắn lục nhỏ mỏng manh đó, Thanh Sa quả thực rất hợp với nghề mai táng, nếu như nó làm cái nghề này, nhất định có thể trở thành một nhân viên mai táng vô cùng ưu tú!Hệ thống quét qua người đàn ông bị chôn vùi dưới cát.
[Vẫn chưa chết, chỉ là mất đi khả năng tấn công]Hàm răng của Thanh Sa có độc, một vết cắn có thể dễ dàng gi3t chết một con người yếu đuối như Hứa Thu, nhưng người đàn ông rất hung ác này lại có khí lực mạnh hơn Hứa Thu gấp mấy lần, nên anh ta chỉ bị liệt tứ chi và hôn mê bất tỉnh.
Nhưng chỉ riêng nọc độc của Thanh Sa cũng đủ để anh chàng này chết đi sống lại, chưa kể còn có lớp cát nặng đè lên người này.
Điều mà hệ thống không nói là nếu người này bị bỏ lại một mình không quản đến thì đối phương vẫn sẽ chết.
Ở trạng thái này, Hứa Thu có thể dễ dàng gi3t chết người.
Thấy Hứa Thu nhìn sang mình, chú rắn lục nhỏ nấc lên một cái, sau đó lao tới như một mũi tên, và hạ xuống cổ tay của Hứa Thu một cách chắc chắn.
Xoắn xoắn, vặn vặn.
Cánh tay của Hứa Thu mảnh khảnh, và chú rắn lục nhỏ tạo thành ba vòng tròn mới có thể quấn hết cơ thể của mình vào khuỷu tay của cô.
Những đường sọc màu xanh lá cây nhạt khiến làn da của cô càng ngày càng trắng sáng, nhìn trông giống như một chiếc vòng tay màu xanh lá cây tuyệt đẹp với hình dáng độc đáo.
Da của chú rắn lục nhỏ có hơi khác so với những loài rắn thông thường, trên người nó không có cảm giác trơn nhờn.
Nó không chỉ có ngoại hình giống ngọc bích mà các vảy được sắp xếp rất khít nhau, chạm vào thậm chí còn có cảm giác lạnh, tương tự như chiếc vòng tay bằng ngọc lục bảo mà bà ngoại đã tặng cho Hứa Thu trong buổi lễ trưởng thành của cô.
Hứa Thu nhìn chú rắn lục nhỏ quấn quanh cổ tay mình, bụng của nó lúc nào cũng rất phẳng, thân hình gầy yếu như vậy, cũng không biết vừa rồi nó phun ra nhiều cát vàng như thế bằng cách nào, chẳng lẽ giống như Doraemon sao, trước bụng là một không gian thế giới bí ẩn khác.
[Dị năng, là dị năng đấy!].
”Hại chết nhân viên chăm sóc là đám thú con, không phải bọn họ.
Một số trong đám trẻ ở đây có bối cảnh là nhân vật lớn giữa các vì sao.
Hai người nói chuyện sử dụng ngôn ngữ địa phương, không phải ngôn ngữ chung giữa các vì sao.
Họ cho rằng Hứa Thu nghe không hiểu, nhưng hệ thống kịp thời đưa ra bản phiên dịch.
Sắc mặt Hứa Thu không thể kiềm chế mà xấu đi, cô vội cúi đầu điều chỉnh cảm xúc.
Không thể để bọn người kia làm tổn hại đám trẻ.
Thanh niên tóc nâu đỏ vẻ mặt thay đổi xoành xoạch, mặc dù thấy rất tiếc cho cô gái này, nhưng so với tiền bối quen thuộc thân cận với mình hơn, anh ta vẫn quyết định chọn người sau.
“Chúng tôi có mang theo đồ ăn, tôi đi lấy ít đồ cho cô ăn nhé.
”Xem như anh ta ngầm chấp nhận ý kiến của bạn đồng hành.
Bóng dáng Đường Nạp Đức vừa biến mất ở cửa vẻ mặt người đàn ông tóc vàng trầm xuống, sợ đồng nghiệp đầu óc nước vào nhảy ra ngăn cản, anh ta lựa chọn giải quyết Hứa Thu dứt khoát gọn ghẽ luôn.
Hứa Thu giơ cái cuốc giấu sau lưng lên, dùng sức đánh tới người tiến lại.
Mà cuốc của cô còn chưa kịp vung lên, người đàn ông cường tráng đổ rầm xuống trước mắt cô.
Hứa Thu mờ mịt, rất là hoài nghi rằng đối phương không phải đến gây rắc rối mà là đến ăn vạ![Đánh lui kẻ địch (1/6)]Cùng với tiếng hệ thống vang lên, một thân ảnh nho nhỏ xuất hiện từ trên người người đàn ông.
Thuôn dài mảnh mai, mắt hạt đậu, thân xanh.
Chú rắn nhỏ hé miệng, phun ra một đống cát lớn từ cái miệng nho nhỏ kia, chôn vùi luôn người đàn ông ngã xuống.
“Là Thanh Sa!”“Cậu ấy đi ra đó từ bao giờ thế?”“Chả biết nữa.
”Thanh Sa có năng lực ẩn thân, bình thường lại chẳng có cảm giác tồn tại, đám trẻ cũng không bắt buộc phải tập chung lại một chỗ, cho nên không ai nhận ra nó đi đến đó từ bao giờ.
Đám trẻ ngây người, lần này, hình như xuất hiện kẻ phản bội trong chúng nó thật!…Nghe thấy tiến độ của nhiệm vụ, Hứa Thu giật mình, hỏi hệ thống: “Người đó chết rồi sao?”Cô nhìn bao cát căng phồng đó, nếu như người chết rồi mà còn làm được cái nấm mồ thì đúng là một quá trình một bước.
Ánh mắt của Hứa Thu không kìm được nhìn về phía chú rắn lục nhỏ mỏng manh đó, Thanh Sa quả thực rất hợp với nghề mai táng, nếu như nó làm cái nghề này, nhất định có thể trở thành một nhân viên mai táng vô cùng ưu tú!Hệ thống quét qua người đàn ông bị chôn vùi dưới cát.
[Vẫn chưa chết, chỉ là mất đi khả năng tấn công]Hàm răng của Thanh Sa có độc, một vết cắn có thể dễ dàng gi3t chết một con người yếu đuối như Hứa Thu, nhưng người đàn ông rất hung ác này lại có khí lực mạnh hơn Hứa Thu gấp mấy lần, nên anh ta chỉ bị liệt tứ chi và hôn mê bất tỉnh.
Nhưng chỉ riêng nọc độc của Thanh Sa cũng đủ để anh chàng này chết đi sống lại, chưa kể còn có lớp cát nặng đè lên người này.
Điều mà hệ thống không nói là nếu người này bị bỏ lại một mình không quản đến thì đối phương vẫn sẽ chết.
Ở trạng thái này, Hứa Thu có thể dễ dàng gi3t chết người.
Thấy Hứa Thu nhìn sang mình, chú rắn lục nhỏ nấc lên một cái, sau đó lao tới như một mũi tên, và hạ xuống cổ tay của Hứa Thu một cách chắc chắn.
Xoắn xoắn, vặn vặn.
Cánh tay của Hứa Thu mảnh khảnh, và chú rắn lục nhỏ tạo thành ba vòng tròn mới có thể quấn hết cơ thể của mình vào khuỷu tay của cô.
Những đường sọc màu xanh lá cây nhạt khiến làn da của cô càng ngày càng trắng sáng, nhìn trông giống như một chiếc vòng tay màu xanh lá cây tuyệt đẹp với hình dáng độc đáo.
Da của chú rắn lục nhỏ có hơi khác so với những loài rắn thông thường, trên người nó không có cảm giác trơn nhờn.
Nó không chỉ có ngoại hình giống ngọc bích mà các vảy được sắp xếp rất khít nhau, chạm vào thậm chí còn có cảm giác lạnh, tương tự như chiếc vòng tay bằng ngọc lục bảo mà bà ngoại đã tặng cho Hứa Thu trong buổi lễ trưởng thành của cô.
Hứa Thu nhìn chú rắn lục nhỏ quấn quanh cổ tay mình, bụng của nó lúc nào cũng rất phẳng, thân hình gầy yếu như vậy, cũng không biết vừa rồi nó phun ra nhiều cát vàng như thế bằng cách nào, chẳng lẽ giống như Doraemon sao, trước bụng là một không gian thế giới bí ẩn khác.
[Dị năng, là dị năng đấy!].