Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-261
Chương 261: Đêm nay em lại về sao?
#BooMew
Hai cục thịt bĩu môi, hai mắt to tròn ửng đỏ.
Tư Noãn Noãn đi đến vuốt nhẹ lưng của hai cục thịt, hai cục thịt ôm chặt lấy hông cô.
Lê Bá Sâm nhíu nhíu mày, khẽ nói.
"Đừng ôm chặt hông mẹ hai đứa. " lời nói của Lê Bá Sâm vừa dứt.
Tiếng ' oa oa ' khóc rống liền vang lên.
" Làm sao thế? "
Lê Bá Sâm sửng sốt hỏi.
Tư Noãn Noãn cúi đầu nhìn hai cục thịt không ôm cô mà ngồi khóc không khỏi đau lòng.
" Ngoan... Thương Thương và Thiên Thiên đến thăm baba sao lại khóc thế này? "
" Ngoan nè! "
" Hức... hức... " Lê Noãn Thương và Lê Noãn Thiên nín khóc.
Lê Bá Sâm mím môi lại nhìn nhìn hai cục thịt.
Như hiểu ra gì đó, anh nhếch mép nói.
" Đến đây ôm baba nè."
Hai cục thịt bốn mắt nhìn nhau, từ từ nhào vào lòng Lê Bá Sâm, như sợ anh đau, cả hai chỉ ở yên đó mà không dám làm động.
Lê Bá Sâm vỗ nhè nhẹ lưng cả hai khẽ nói.
" Lúc nãy baba không cố ý làm cả hai đau, cũng không hề khó chịu khi hai đứa ôm mẹ, nhưng mà mẹ của cả hai đang có thai, không thể ôm chặt như vậy. "
Giọng anh ôn nhu hơn bao giờ hết lại nói.
" Baba không còn nhớ chuyện gì nữa nên nếu làm cả hai con buồn thì đừng giận baba nhé. "
Lê Noãn Thương và Lê Noãn Thiên nhìn nhau, lại ngẩng đầu nhìn hai mắt ôn nhu của Lê Bá Sâm, cả hai gật nhẹ đầu.
" Con biết. " giọng vẫn còn nghẹn ngào.
" Con biết baba vẫn rất là yêu con mà. "
Lê Bá Sâm nghe thấy giọng nói của hai cục thịt ở trong lòng không khỏi vui vẻ hẳn lên.
Anh thở phào một hơi lại ngẩng đầu nhìn Tư Noãn Noãn.
Chẳng hiểu vì sao cứ nhìn thấy cô anh lại nhẹ nhõm và hẳn ra a.
Tư Noãn Noãn bị Lê Bá Sâm nhìn đỏ mặt xấu nói.
" Đừng nhìn em như vậy. "
Lê Bá Sâm cười cười lại cúi xuống nhìn hai cục thịt vẫn đang ở trong lồng ngực khẽ hỏi.
" Hai đứa đi học có vui không? "
" Có ạ... "
- --
Tư Noãn Noãn thở nhẹ một hơi khi thấy ba ba con đang nói chuyện.
Cô cẩn thận lấy mấy món ăn mà bản thân chuẩn bị ra đặt lên bàn cùng hai đôi chén đũa.
Lê Noãn Thương và Lê Noãn Thiên đã ăn lúc còn ở nhà vì thế Tư Noãn Noãn chỉ lấy hai bình sữa đặt lên bàn.
- ---
Lê Bá Sâm tuy đang nói chuyện với hai cục thịt nhưng thi thoảng vẫn nhìn Tư Noãn Noãn, hai mắt anh từ từ ẩm ướt.
Chẳng hiểu vì sao anh lại xúc động... nhưng cái cảm giác này như là bản thân anh đã sai... đã rất khổ sở.
Nhìn cô đứng đó làm này đến làm nọ, Lê Bá Sâm gọi.
" Noãn Noãn. "
Tư Noãn Noãn quay đầu nhìn anh.
Lê Bá Sâm nhìn Tư Noãn Noãn, câu muốn nói đều quên hết. Anh ho khan một tiếng nói.
" Ơ... ơ tôi đói. "
Tư Noãn Noãn nhướng mày nhìn anh một cái gật nhẹ đầu đi đến đỡ Lê Bá Sâm.
Hai cục thịt tự mình leo xuống giường đi về hướng sofa.
Tư Noãn Noãn cẩn thận đỡ Lê Bá Sâm đứng dậy khẽ nói.
" Có đi được không? "
Cô không dám chắc bản thân có đỡ anh nổi không nên hỏi.
Lê Bá Sâm nhướng mày nhìn Tư Noãn Noãn, gật đầu.
" Em đỡ tôi thì chắc được. "
Tư Noãn Noãn mím chặt môi lại.
" Anh cẩn thận một chút. " Tư Noãn Noãn đỡ từ từ.
Lê Bá Sâm nhíu chặt mày cũng cẩn thận đi.
" Có nặng không? "
Tư Noãn Noãn lắc đầu.
" Không nặng bằng lúc anh đè em... " cô nói xong lại cười.
Cô thật thích trêu chọc Lê Bá Sâm lúc này nha.
Lê Bá Sâm vừa nghe mặt anh đỏ bừng xấu hổ không thôi.
Lê Bá Sâm mím chặt môi im lặng đi về hướng sofa. Tư Noãn Noãn cười khẽ cẩn thận đỡ anh.
Khi đến sofa, cô cẩn thận để anh ngồi xuống.
" Hôm nay em nấu mỗi hai món thôi, anh đừng kén nhé! "
Lê Bá Sâm gật đầu.
Anh nào dám kén, để bà bầu chăm sóc còn nấu nướng như vậy mà còn chê thì không biết người đó có phải ngốc hay không.
- --
Lê Bá Sâm nhìn Tư Noãn Noãn, Tư Noãn Noãn cũng nhìn Lê Bá Sâm.
Lê Bá Sâm khẽ hỏi.
" Khó chịu sao? "
" Khó ăn lắm sao? "
Cả hai đồng thanh hỏi nhau.
Tư Noãn Noãn lắc đầu đáp trước.
" Rất ngon nha, không hề khó chịu. "
Lê Bá Sâm gật đầu đáp.
" Thức ăn rất ngon, không hề khó ăn. "
Dừng một chút anh lại hỏi.
" Đêm nay em lại về sao? '
- ------------------
Hôm nay ta sẽ viết cho các nàng 10 chương hứa đấy huhu:((( sorry vì ra muộn nhé!
#BooMew
Hai cục thịt bĩu môi, hai mắt to tròn ửng đỏ.
Tư Noãn Noãn đi đến vuốt nhẹ lưng của hai cục thịt, hai cục thịt ôm chặt lấy hông cô.
Lê Bá Sâm nhíu nhíu mày, khẽ nói.
"Đừng ôm chặt hông mẹ hai đứa. " lời nói của Lê Bá Sâm vừa dứt.
Tiếng ' oa oa ' khóc rống liền vang lên.
" Làm sao thế? "
Lê Bá Sâm sửng sốt hỏi.
Tư Noãn Noãn cúi đầu nhìn hai cục thịt không ôm cô mà ngồi khóc không khỏi đau lòng.
" Ngoan... Thương Thương và Thiên Thiên đến thăm baba sao lại khóc thế này? "
" Ngoan nè! "
" Hức... hức... " Lê Noãn Thương và Lê Noãn Thiên nín khóc.
Lê Bá Sâm mím môi lại nhìn nhìn hai cục thịt.
Như hiểu ra gì đó, anh nhếch mép nói.
" Đến đây ôm baba nè."
Hai cục thịt bốn mắt nhìn nhau, từ từ nhào vào lòng Lê Bá Sâm, như sợ anh đau, cả hai chỉ ở yên đó mà không dám làm động.
Lê Bá Sâm vỗ nhè nhẹ lưng cả hai khẽ nói.
" Lúc nãy baba không cố ý làm cả hai đau, cũng không hề khó chịu khi hai đứa ôm mẹ, nhưng mà mẹ của cả hai đang có thai, không thể ôm chặt như vậy. "
Giọng anh ôn nhu hơn bao giờ hết lại nói.
" Baba không còn nhớ chuyện gì nữa nên nếu làm cả hai con buồn thì đừng giận baba nhé. "
Lê Noãn Thương và Lê Noãn Thiên nhìn nhau, lại ngẩng đầu nhìn hai mắt ôn nhu của Lê Bá Sâm, cả hai gật nhẹ đầu.
" Con biết. " giọng vẫn còn nghẹn ngào.
" Con biết baba vẫn rất là yêu con mà. "
Lê Bá Sâm nghe thấy giọng nói của hai cục thịt ở trong lòng không khỏi vui vẻ hẳn lên.
Anh thở phào một hơi lại ngẩng đầu nhìn Tư Noãn Noãn.
Chẳng hiểu vì sao cứ nhìn thấy cô anh lại nhẹ nhõm và hẳn ra a.
Tư Noãn Noãn bị Lê Bá Sâm nhìn đỏ mặt xấu nói.
" Đừng nhìn em như vậy. "
Lê Bá Sâm cười cười lại cúi xuống nhìn hai cục thịt vẫn đang ở trong lồng ngực khẽ hỏi.
" Hai đứa đi học có vui không? "
" Có ạ... "
- --
Tư Noãn Noãn thở nhẹ một hơi khi thấy ba ba con đang nói chuyện.
Cô cẩn thận lấy mấy món ăn mà bản thân chuẩn bị ra đặt lên bàn cùng hai đôi chén đũa.
Lê Noãn Thương và Lê Noãn Thiên đã ăn lúc còn ở nhà vì thế Tư Noãn Noãn chỉ lấy hai bình sữa đặt lên bàn.
- ---
Lê Bá Sâm tuy đang nói chuyện với hai cục thịt nhưng thi thoảng vẫn nhìn Tư Noãn Noãn, hai mắt anh từ từ ẩm ướt.
Chẳng hiểu vì sao anh lại xúc động... nhưng cái cảm giác này như là bản thân anh đã sai... đã rất khổ sở.
Nhìn cô đứng đó làm này đến làm nọ, Lê Bá Sâm gọi.
" Noãn Noãn. "
Tư Noãn Noãn quay đầu nhìn anh.
Lê Bá Sâm nhìn Tư Noãn Noãn, câu muốn nói đều quên hết. Anh ho khan một tiếng nói.
" Ơ... ơ tôi đói. "
Tư Noãn Noãn nhướng mày nhìn anh một cái gật nhẹ đầu đi đến đỡ Lê Bá Sâm.
Hai cục thịt tự mình leo xuống giường đi về hướng sofa.
Tư Noãn Noãn cẩn thận đỡ Lê Bá Sâm đứng dậy khẽ nói.
" Có đi được không? "
Cô không dám chắc bản thân có đỡ anh nổi không nên hỏi.
Lê Bá Sâm nhướng mày nhìn Tư Noãn Noãn, gật đầu.
" Em đỡ tôi thì chắc được. "
Tư Noãn Noãn mím chặt môi lại.
" Anh cẩn thận một chút. " Tư Noãn Noãn đỡ từ từ.
Lê Bá Sâm nhíu chặt mày cũng cẩn thận đi.
" Có nặng không? "
Tư Noãn Noãn lắc đầu.
" Không nặng bằng lúc anh đè em... " cô nói xong lại cười.
Cô thật thích trêu chọc Lê Bá Sâm lúc này nha.
Lê Bá Sâm vừa nghe mặt anh đỏ bừng xấu hổ không thôi.
Lê Bá Sâm mím chặt môi im lặng đi về hướng sofa. Tư Noãn Noãn cười khẽ cẩn thận đỡ anh.
Khi đến sofa, cô cẩn thận để anh ngồi xuống.
" Hôm nay em nấu mỗi hai món thôi, anh đừng kén nhé! "
Lê Bá Sâm gật đầu.
Anh nào dám kén, để bà bầu chăm sóc còn nấu nướng như vậy mà còn chê thì không biết người đó có phải ngốc hay không.
- --
Lê Bá Sâm nhìn Tư Noãn Noãn, Tư Noãn Noãn cũng nhìn Lê Bá Sâm.
Lê Bá Sâm khẽ hỏi.
" Khó chịu sao? "
" Khó ăn lắm sao? "
Cả hai đồng thanh hỏi nhau.
Tư Noãn Noãn lắc đầu đáp trước.
" Rất ngon nha, không hề khó chịu. "
Lê Bá Sâm gật đầu đáp.
" Thức ăn rất ngon, không hề khó ăn. "
Dừng một chút anh lại hỏi.
" Đêm nay em lại về sao? '
- ------------------
Hôm nay ta sẽ viết cho các nàng 10 chương