-
Chương 111-112
Chương 111: Cảm giác tội lỗi ít đi không ít
Lỗ tai Thư Vãn đỏ bừng, ngượng ngùng nói: "Sam Sam, tớ... thật ra anh ấy…”
Phải giải thích thế nào đây, nếu Sam Sam biết cô từng bị Dạ tiên sinh ức hiếp, nhất định Sam Sam sẽ nổi giận và đi tìm Dạ tiên sinh tính sổ.
Giống như năm đó sau khi biết được cô bị Tống Tư Việt đạp hai cước, Sam Sam cũng đã xắn tay áo lên định mua vé suốt đêm đi tới thủ đô làm thịt Tống Tư Việt.
Hại cô lúc ấy cũng không dám nói cho Sam Sam biết. Sau khi bị đạp hai cước vào ngực dẫn đến tim bị suy kiệt, cô không dám nói cho Sam Sam biết nên vẫn giấu diếm đến bây giờ
Thấy Thư Vãn ấp a ấp úng, đáy mắt Sam Sam không khỏi toát ra vẻ lo lắng: "Không phải anh ấy cũng giống Quý Tư Hàn chứ, không muốn kết hôn với cậu mà chỉ muốn chiều chuộng cậu thôi?"
Thư Vãn vội vàng lắc đầu: "Không phải.”
Sam Sam nhíu mày: "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Thư Vãn thở dài, không giấu nổi nữa cô chỉ có thể thành thật khai báo với Sam Sam.
Sam Sam nghe xong, thắng gấp một cái dừng xe ở ven đường.
“Cậu nói cái gì?!”
"Cậu đã nhận được gì từ một người lạ?"
Sam Sam nghi ngờ mình nghe lầm lặp lại câu hỏi.
Thư Vãn đỏ mặt, nhưng không thể không gật đầu.
“Đi, báo cảnh sát đi!”
Sam Sam tức giận xắn tay áo lên, định lái xe đến đồn cảnh sát, Thư Vãn vội vàng ngăn lại.
"Tớ báo rồi, rất khó bắt được anh ta. Hơn nữa điểm yếu của tớ còn ở trong tay anh ta, tớ không dám đắc tội anh ta..."
“Điểm yếu gì?!”
Thư Vãn lại đem chuyện Lâm Trạch Thần uy hiếp mình nói cho Sam Sam từng chút một.
“Khó trách ngày hôn lễ, Lâm Trạch Thần lại dẫn nhiều người đến hiện trường như vậy, hóa ra anh ta lấy tớ ra uy hiếp cậu.”
Sau khi Sam Sam biết được chân tướng, vẻ mặt đều là tự trách.
“Vãn Vãn, cậu quá ngốc, vì tớ lại một mình mạo hiểm.”
Cô giơ tay lên sờ sờ khuôn mặt gầy đến hốc mắt lõm xuống của Thư Vãn.
Vãn Vãn nhà cô lớn lên rất xinh đẹp nên luôn bị loại biến thái này theo dõi.
Trước kia lúc đi học, bất luận Thư Vãn bị ai bắt nạt, bị ai theo dõi cô đều sẽ nói với Sam Sam và Tống Tư Việt.
Nhưng hiện tại khi cô gặp phải chuyện nguy hiểm như vậy, cô lại lựa chọn một mình đối diện.
Đáy mắt Sam Sam tràn đầy sự đau lòng: "Vãn Vãn, sau này cậu gặp phải chuyện này, nhất định phải nói cho tớ biết.”
Sam Sam đấu không lại những tài phiệt thiếu phú cao cao tại thượng kia, nhưng cô có thể dùng mạng đi bảo vệ Vãn Vãn.
Những người đàn ông thối không biết xấu hổ kia, còn dám động đến bạn thân của cô, cô nhất định làm thịt bọn họ!
Thư Vãn vỗ vỗ bàn tay run rẩy của Sam Sam, trấn an nói: "Mọi sự tình đều có cách giải quyết. Lâm thị ngã ngựa, Lâm Trạch Thần đến bây giờ còn hôn mê. Về phần Dạ tiên sinh, nếu tớ đoán không sai, anh ta đã giúp tớ diệt trừ Lâm Trạch Thần. Có lẽ anh ta thật sự chỉ thầm mến tớ mới có thể như vậy......”
Sam Sam vẫn rất bất an: "Vãn Vãn, một người ngay cả bản thân cũng không dám lộ mặt cũng không đơn giản như vậy. Lần sau nếu anh ta lại hẹn cậu, cậu cứ đồng ý trước, đến lúc đó tớ và Giang Vũ cùng đi bắt anh ta ra!"
Thư Vãn muốn nói điểm yếu của cô còn nằm trong tay anh ta. Nhưng nghĩ lại, nếu bắt được Dạ tiên sinh sau khi biết anh ta là ai, cũng chẳng khác nào bắt được điểm yếu của Dạ tiên sinh. Lúc ấy cả hai đều biết điểm yếu của đối phương, như vậy cô cũng không bị anh ta uy hiếp nữa.
Thư Vãn ngoan ngoãn gật đầu: "Được.”
Lúc trước khi cô lừa gạt Sam Sam làm cho cô cảm giác lương tâm rất bất an.
Bây giờ sau khi kể hết những chuyện này cho Sam Sam, cảm giác áy náy đó cũng bớt đi không ít.
Tiếp theo chỉ có một việc giấu Sam Sam, đó chính là bệnh tình của cô.
Cô còn chưa nghĩ ra nên dùng cách gì để nói cho Sam Sam biết mà không để Sam Sam quá đau lòng.
Chương 112: Cô phản kích qua hắn
Sam Sam vẫn canh cánh trong lòng chuyện cô bị người lạ bắt nạt.
Dọc theo đường đi Sam Sam đều nhắc lần sau gặp Dạ tiên sinh, cô nhất định sẽ mang theo vũ khí để bắt anh ta.
Nếu Dạ tiên sinh dám gây bất lợi cho bọn họ, cô sẽ trực tiếp cởi bỏ mặt nạ anh ta ra.
Lúc nói những lời này Sam Sam giận đến nghiến răng nghiến lợi, tay cầm tay lái cũng dùng sức.
Thư Vãn sợ cô bạn mình loạng tay lái, cô chỉ đành vừa gật đầu vừa bảo Sam Sam lái xe chú ý an toàn.
Hai người cứ như vậy trò chuyện cho lúc tới siêu thị. Sau khi mua một đống thức ăn họ lái xe về nhà.
Khi họ vừa về đến nhà định vào bếp làm bữa tối thì cũng vừa vặn lúc Giang Vũ tới.
Anh ta thấy Thư Vãn liền lên tiếng chào hỏi, sau đó xắn tay áo lên nhận lấy dao trong tay Sam Sam.
“Hai người ra ngoài xem TV đi, trong này giao cho anh.”
Sự chu đáo của Giang Vũ khiến Sam Sam không nhịn được khẽ nhếch miệng cười ngọt ngào.
“Anh nấu ăn ngon hơn bọn em, vậy bữa tiệc tối nay giao cho anh.”
Sam Sam vỗ vai anh ta, kéo Thư Vãn ra phòng khách xem ti vi.
Ti vi vừa mở đã lặp lại tin tức tập đoàn Quý thị và tập đoàn Ninh thị liên hôn.
Sam Sam nhìn thấy Quý Tư Hàn nắm tay người phụ nữ có chút giống Thư Vãn, cô kinh ngạc trừng to mắt.
“Vãn Vãn, người phụ nữ kia......”
Sam Sam dường như hiểu ra gì đó liền ngậm miệng lại.
Khó trách Quý Tư Hàn ép Thư Vãn ký loại hiệp định kia, thì ra là xem Thư Vãn trở thành thế thân.
Xem ra Vãn Vãn nhà cô không đơn giản là bị Quý Tư Hàn vứt bỏ, còn bị hắn lợi dụng.
Năm năm, cô đã trả giá năm năm để rồi đổi lấy kết quả như vậy.
Sam Sam nghiêng đầu nhìn Thư Vãn, thấy sắc mặt cô khá bình tĩnh, không có chút gì kinh ngạc giống như cô đã sớm biết. Trong lòng Sam Sam càng chua xót.
“Vãn Vãn, đừng buồn.”
Sam Sam đưa tay vuốt tóc Thư Vãn, trong nhất thời cô lại không biết nên nói gì để an ủi cô bạn của mình.
Thư Vãn đối với chuyện mình là thế thân, đã sớm thỏa mái tiếp nhận nên khi nhìn thấy Sam Sam như vậy cô cũng chỉ cười cười.
"Tớ đã sớm không còn buồn nữa rồi. Ngược lại là cậu, làm sao lại buồn thế kia?"
“Tớ đau lòng thay cậu.”
Thư Vãn thở dài, cô an ủi Sam Sam cũng như an ủi chính mình: " Anh ta mặc dù đem tớ làm thế thân cho đại tiểu thư Ninh gia, nhưng mấy năm nay anh ta đối xử với tớ cũng không tệ lắm. Huống hồ gì tớ có thể buông Tống Tư Việt một phần cũng nhờ có anh ta. Cậu cứ coi như anh ta đã thay lòng đổi dạ đi..."
Sam Sam nghe cô nói như vậy, trong lòng cũng dễ chịu hơn một chút: "Nói như vậy, cậu còn phải cảm ơn anh ta.”
Thư Vãn bị cô chọc cười: "Cũng không đến mức cảm ơn.”
Sam Sam gật đầu cô: "Còn cười, người ta bắt nạt cậu như vậy, cũng không biết phản kích lại.”
Thư Vãn nhếch khóe miệng: "Tớ phản kích rồi.”
Hắn mấy lần tới tìm cô, đều bị cô chọc cho tức giận xem như phản kích đi?
Sam Sam thấy cô cố ý giả bộ vô tâm vô tư, trong lòng càng khó chịu.
“Vãn Vãn, tớ tin sau này nhất định cậu sẽ gặp được người tốt.”
Cô không mong Vãn Vãn gả cho nhà giàu, chỉ mong Vãn Vãn có thể tìm được một người thật lòng đối xử tốt với cô, như vậy Sam Sam mới có thể yên tâm.
“Ừ, sau này nhất định sẽ có.”
Thư Vãn che giấu sự bi thương toát ra từ đáy mắt, làm bộ như không có việc gì gật đầu, còn có về sau không….
Rất nhanh Giang Vũ đã làm xong đồ ăn, anh ta gọi hai người giúp mình bưng đồ ăn ra, hai người lúc này mới chịu tắt TV đứng dậy.
Sau khi ba người vui vẻ dùng xong bữa tối, Sam Sam đi toilet, Giang Vũ thì đi đến phòng bếp nghe điện thoại.
Thư Vãn đóng gói đồ ăn chưa ăn xong trên bàn xong, muốn bỏ vào trong tủ lạnh, nhưng trước khi đẩy cửa phòng bếp ra, nghe thấy giọng nói của Giang Vũ.
"Em yêu, đợi anh nửa tháng nữa, đợi anh xử lý tốt sẽ trở về, giờ mà quá thường xuyên như vậy dễ dàng bị phát hiện..."
Lỗ tai Thư Vãn đỏ bừng, ngượng ngùng nói: "Sam Sam, tớ... thật ra anh ấy…”
Phải giải thích thế nào đây, nếu Sam Sam biết cô từng bị Dạ tiên sinh ức hiếp, nhất định Sam Sam sẽ nổi giận và đi tìm Dạ tiên sinh tính sổ.
Giống như năm đó sau khi biết được cô bị Tống Tư Việt đạp hai cước, Sam Sam cũng đã xắn tay áo lên định mua vé suốt đêm đi tới thủ đô làm thịt Tống Tư Việt.
Hại cô lúc ấy cũng không dám nói cho Sam Sam biết. Sau khi bị đạp hai cước vào ngực dẫn đến tim bị suy kiệt, cô không dám nói cho Sam Sam biết nên vẫn giấu diếm đến bây giờ
Thấy Thư Vãn ấp a ấp úng, đáy mắt Sam Sam không khỏi toát ra vẻ lo lắng: "Không phải anh ấy cũng giống Quý Tư Hàn chứ, không muốn kết hôn với cậu mà chỉ muốn chiều chuộng cậu thôi?"
Thư Vãn vội vàng lắc đầu: "Không phải.”
Sam Sam nhíu mày: "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Thư Vãn thở dài, không giấu nổi nữa cô chỉ có thể thành thật khai báo với Sam Sam.
Sam Sam nghe xong, thắng gấp một cái dừng xe ở ven đường.
“Cậu nói cái gì?!”
"Cậu đã nhận được gì từ một người lạ?"
Sam Sam nghi ngờ mình nghe lầm lặp lại câu hỏi.
Thư Vãn đỏ mặt, nhưng không thể không gật đầu.
“Đi, báo cảnh sát đi!”
Sam Sam tức giận xắn tay áo lên, định lái xe đến đồn cảnh sát, Thư Vãn vội vàng ngăn lại.
"Tớ báo rồi, rất khó bắt được anh ta. Hơn nữa điểm yếu của tớ còn ở trong tay anh ta, tớ không dám đắc tội anh ta..."
“Điểm yếu gì?!”
Thư Vãn lại đem chuyện Lâm Trạch Thần uy hiếp mình nói cho Sam Sam từng chút một.
“Khó trách ngày hôn lễ, Lâm Trạch Thần lại dẫn nhiều người đến hiện trường như vậy, hóa ra anh ta lấy tớ ra uy hiếp cậu.”
Sau khi Sam Sam biết được chân tướng, vẻ mặt đều là tự trách.
“Vãn Vãn, cậu quá ngốc, vì tớ lại một mình mạo hiểm.”
Cô giơ tay lên sờ sờ khuôn mặt gầy đến hốc mắt lõm xuống của Thư Vãn.
Vãn Vãn nhà cô lớn lên rất xinh đẹp nên luôn bị loại biến thái này theo dõi.
Trước kia lúc đi học, bất luận Thư Vãn bị ai bắt nạt, bị ai theo dõi cô đều sẽ nói với Sam Sam và Tống Tư Việt.
Nhưng hiện tại khi cô gặp phải chuyện nguy hiểm như vậy, cô lại lựa chọn một mình đối diện.
Đáy mắt Sam Sam tràn đầy sự đau lòng: "Vãn Vãn, sau này cậu gặp phải chuyện này, nhất định phải nói cho tớ biết.”
Sam Sam đấu không lại những tài phiệt thiếu phú cao cao tại thượng kia, nhưng cô có thể dùng mạng đi bảo vệ Vãn Vãn.
Những người đàn ông thối không biết xấu hổ kia, còn dám động đến bạn thân của cô, cô nhất định làm thịt bọn họ!
Thư Vãn vỗ vỗ bàn tay run rẩy của Sam Sam, trấn an nói: "Mọi sự tình đều có cách giải quyết. Lâm thị ngã ngựa, Lâm Trạch Thần đến bây giờ còn hôn mê. Về phần Dạ tiên sinh, nếu tớ đoán không sai, anh ta đã giúp tớ diệt trừ Lâm Trạch Thần. Có lẽ anh ta thật sự chỉ thầm mến tớ mới có thể như vậy......”
Sam Sam vẫn rất bất an: "Vãn Vãn, một người ngay cả bản thân cũng không dám lộ mặt cũng không đơn giản như vậy. Lần sau nếu anh ta lại hẹn cậu, cậu cứ đồng ý trước, đến lúc đó tớ và Giang Vũ cùng đi bắt anh ta ra!"
Thư Vãn muốn nói điểm yếu của cô còn nằm trong tay anh ta. Nhưng nghĩ lại, nếu bắt được Dạ tiên sinh sau khi biết anh ta là ai, cũng chẳng khác nào bắt được điểm yếu của Dạ tiên sinh. Lúc ấy cả hai đều biết điểm yếu của đối phương, như vậy cô cũng không bị anh ta uy hiếp nữa.
Thư Vãn ngoan ngoãn gật đầu: "Được.”
Lúc trước khi cô lừa gạt Sam Sam làm cho cô cảm giác lương tâm rất bất an.
Bây giờ sau khi kể hết những chuyện này cho Sam Sam, cảm giác áy náy đó cũng bớt đi không ít.
Tiếp theo chỉ có một việc giấu Sam Sam, đó chính là bệnh tình của cô.
Cô còn chưa nghĩ ra nên dùng cách gì để nói cho Sam Sam biết mà không để Sam Sam quá đau lòng.
Chương 112: Cô phản kích qua hắn
Sam Sam vẫn canh cánh trong lòng chuyện cô bị người lạ bắt nạt.
Dọc theo đường đi Sam Sam đều nhắc lần sau gặp Dạ tiên sinh, cô nhất định sẽ mang theo vũ khí để bắt anh ta.
Nếu Dạ tiên sinh dám gây bất lợi cho bọn họ, cô sẽ trực tiếp cởi bỏ mặt nạ anh ta ra.
Lúc nói những lời này Sam Sam giận đến nghiến răng nghiến lợi, tay cầm tay lái cũng dùng sức.
Thư Vãn sợ cô bạn mình loạng tay lái, cô chỉ đành vừa gật đầu vừa bảo Sam Sam lái xe chú ý an toàn.
Hai người cứ như vậy trò chuyện cho lúc tới siêu thị. Sau khi mua một đống thức ăn họ lái xe về nhà.
Khi họ vừa về đến nhà định vào bếp làm bữa tối thì cũng vừa vặn lúc Giang Vũ tới.
Anh ta thấy Thư Vãn liền lên tiếng chào hỏi, sau đó xắn tay áo lên nhận lấy dao trong tay Sam Sam.
“Hai người ra ngoài xem TV đi, trong này giao cho anh.”
Sự chu đáo của Giang Vũ khiến Sam Sam không nhịn được khẽ nhếch miệng cười ngọt ngào.
“Anh nấu ăn ngon hơn bọn em, vậy bữa tiệc tối nay giao cho anh.”
Sam Sam vỗ vai anh ta, kéo Thư Vãn ra phòng khách xem ti vi.
Ti vi vừa mở đã lặp lại tin tức tập đoàn Quý thị và tập đoàn Ninh thị liên hôn.
Sam Sam nhìn thấy Quý Tư Hàn nắm tay người phụ nữ có chút giống Thư Vãn, cô kinh ngạc trừng to mắt.
“Vãn Vãn, người phụ nữ kia......”
Sam Sam dường như hiểu ra gì đó liền ngậm miệng lại.
Khó trách Quý Tư Hàn ép Thư Vãn ký loại hiệp định kia, thì ra là xem Thư Vãn trở thành thế thân.
Xem ra Vãn Vãn nhà cô không đơn giản là bị Quý Tư Hàn vứt bỏ, còn bị hắn lợi dụng.
Năm năm, cô đã trả giá năm năm để rồi đổi lấy kết quả như vậy.
Sam Sam nghiêng đầu nhìn Thư Vãn, thấy sắc mặt cô khá bình tĩnh, không có chút gì kinh ngạc giống như cô đã sớm biết. Trong lòng Sam Sam càng chua xót.
“Vãn Vãn, đừng buồn.”
Sam Sam đưa tay vuốt tóc Thư Vãn, trong nhất thời cô lại không biết nên nói gì để an ủi cô bạn của mình.
Thư Vãn đối với chuyện mình là thế thân, đã sớm thỏa mái tiếp nhận nên khi nhìn thấy Sam Sam như vậy cô cũng chỉ cười cười.
"Tớ đã sớm không còn buồn nữa rồi. Ngược lại là cậu, làm sao lại buồn thế kia?"
“Tớ đau lòng thay cậu.”
Thư Vãn thở dài, cô an ủi Sam Sam cũng như an ủi chính mình: " Anh ta mặc dù đem tớ làm thế thân cho đại tiểu thư Ninh gia, nhưng mấy năm nay anh ta đối xử với tớ cũng không tệ lắm. Huống hồ gì tớ có thể buông Tống Tư Việt một phần cũng nhờ có anh ta. Cậu cứ coi như anh ta đã thay lòng đổi dạ đi..."
Sam Sam nghe cô nói như vậy, trong lòng cũng dễ chịu hơn một chút: "Nói như vậy, cậu còn phải cảm ơn anh ta.”
Thư Vãn bị cô chọc cười: "Cũng không đến mức cảm ơn.”
Sam Sam gật đầu cô: "Còn cười, người ta bắt nạt cậu như vậy, cũng không biết phản kích lại.”
Thư Vãn nhếch khóe miệng: "Tớ phản kích rồi.”
Hắn mấy lần tới tìm cô, đều bị cô chọc cho tức giận xem như phản kích đi?
Sam Sam thấy cô cố ý giả bộ vô tâm vô tư, trong lòng càng khó chịu.
“Vãn Vãn, tớ tin sau này nhất định cậu sẽ gặp được người tốt.”
Cô không mong Vãn Vãn gả cho nhà giàu, chỉ mong Vãn Vãn có thể tìm được một người thật lòng đối xử tốt với cô, như vậy Sam Sam mới có thể yên tâm.
“Ừ, sau này nhất định sẽ có.”
Thư Vãn che giấu sự bi thương toát ra từ đáy mắt, làm bộ như không có việc gì gật đầu, còn có về sau không….
Rất nhanh Giang Vũ đã làm xong đồ ăn, anh ta gọi hai người giúp mình bưng đồ ăn ra, hai người lúc này mới chịu tắt TV đứng dậy.
Sau khi ba người vui vẻ dùng xong bữa tối, Sam Sam đi toilet, Giang Vũ thì đi đến phòng bếp nghe điện thoại.
Thư Vãn đóng gói đồ ăn chưa ăn xong trên bàn xong, muốn bỏ vào trong tủ lạnh, nhưng trước khi đẩy cửa phòng bếp ra, nghe thấy giọng nói của Giang Vũ.
"Em yêu, đợi anh nửa tháng nữa, đợi anh xử lý tốt sẽ trở về, giờ mà quá thường xuyên như vậy dễ dàng bị phát hiện..."