Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2885: Bại lộ
Nói đến đây, Chiến Thiên Cơ cũng không nhịn được mà thúc giục một câu. Theo ông ta thì bây giờ nên nhanh chóng rời khỏi loại địa phương tựa như ma quỷ này.
"Không được, tôi không thể rời khỏi đây được" Vân Phi Long nhướn mày, anh ta trực tiếp từ chối yêu cầu của đối phương.
Lời này làm cho Trần Bình cảm thấy rất kinh ngạc. Nếu địa phương này đã khủng bố như thế này rồi, vì sao anh ta lại còn muốn tiếp tục ở lại đây cơ chứ?
"Tôi vẫn còn một chút chuyện vẫn chưa hoàn thành, chờ chuyện hoàn thành rồi, tự nhiên tôi sẽ lựa chọn rời đi thôi, người ở đây không thể nào ngăn cản được tôi đâu"
"Ngược lại là các người càng không nên đi đến nơi này. Nơi này cực kỳ nguy hiểm, lúc nào cũng có thể biến thành vật trong tay của đám người ma đạo này, hễ là người đã bị bọn họ nhìn trúng, vậy thì chỉ có xong đời thôi"
Cùng lúc khi đối phương nói chuyện, Trần Bình yên lặng quan sát xung quanh. Đúng lúc này nhân viên của quán trà mang trà của bọn họ lên.
Ngay trong nháy mắt khi nhân viên vừa bước vào cửa kia, đứng không vững một cái, anh ta trực tiếp té ngã trên đất, trà trong tay cũng bị đổ ra hết.
Nhìn thấy một màn như vậy, tất cả mọi người đều hơi kinh hoàng, nhưng khoảng cách của Trần Bình và Chiến Thiên Cơ có hơi xa, lượng trà này không hề bắn lên trên người bọn họ, cho nên bọn họ căn bản cũng không để ý đến.
Mà Vân Phi Long thì hoàn toàn khác, khoảng cách của anh ta cực kỳ gần với vị trí cửa, trà này rất rõ ràng là sẽ bắn lên trên người của anh ta.
Mắt thấy nước trà nóng hầm hập như thế, anh ta nhíu mày. Là một người phàm bình thường, bọn họ vẫn rất để ý đến điểm này. Đúng lúc này Vân Phi Long trực tiếp đứng bật dậy, anh ta nghiêng người né tránh nước trà công kích. fiThấy một màn như vậy, Trần Bình không nhịn được mà nhíu mày, sắc mặt của anh trở nên có hơi khó coi, ánh mắt nhìn về phía Vân Phi Long cũng tràn ngập vẻ cẩn thận.
Mức độ nhạy cảm của Trần Bình cao hơn người bình thường rất nhiều, trong lòng anh rất rõ ràng, tiếp theo đây anh xem như đã phát hiện ra một vài điều bí mật khá kinh người.
Chiến Thiên Cơ ngồi bên cạnh thì lại mang vẻ mặt mờ mịt mà nhìn Vân Phi Long.
Tuy đám lá trà này đối với ông ta không có gì to tát cả, nhưng mà đối với người bình thường như Vân Phi Long mà nói thì chắc chắn sẽ bị phỏng.
Nhìn thấy đối phương nhanh nhẹn né tránh đi, ông ta không nhịn được mà buông tảng đá trong lòng xuống. "Đám nhân viên quán trà này thật là quá bất cẩn rồi" Vân Phi Long mạnh mẽ kiềm chế lửa giận trong lòng mình, anh ta ra vẻ bất đắc dĩ mà lên tiếng nói.
Trần Bình hơi đăm chiêu mà ngồi một bên, tự mình ăn thức ăn trên bàn.
Anh không nói gì, dù sao thì bây giờ anh đã phát hiện ra một số chuyện không thích hợp lắm rồi, nói tóm lại bất kể có như thế nào, chờ bọn họ nói chuyện xong, Trần Bình cũng muốn tìm Chiến Thiên Cơ nói chuyện.
Tên này có hơi thở của Ma Đạo, một chuyện cực kỳ nghiêm trọng, Trần Bình hoàn toàn không nghĩ tới một người gọi là người bảo vệ thiên đạo thế mà lại có được hơi thở như vậy, quả thật là có chút quỷ dị.
Vân Phi Long không hề ý thức được, lúc này anh ta đã bị bại lộ hoàn toàn rồi, anh ta vẫn rất bình tĩnh nói chuyện với đối phương.
Trong mắt Vân Phi Long, Trần Bình và Chiến Thiên Cơ chẳng qua chỉ là một người phàm mà thôi, bọn họ chắc chắn không nhìn ra được chỗ bất bình thường nào của anh ta. Hơn nữa, người phàm cũng không có cách nào có thể cảm nhận được hơi thở của Ma tộc.
Tuy nói hơi thở của Ma tộc sẽ làm cho người ta cảm thấy rất khó chịu, nhưng nơi như đảo Thiên Không này, hơi thở của Ma tộc rộng lớn như thế, không ai có thể nhận thấy được vấn đề của anh ta.
Giờ phút này, Vân Phi Long vẫn cực kỳ bình tĩnh, trên mặt anh ta mang theo vẻ sáng lạn, mặt mày tươi rói lừa cho Chiến Thiên Cơ nhanh chóng rời đi.
"Nếu như anh không muốn rời đi, vậy thì kế tiếp cử tìm một nơi mà trốn cho kỹ vào, đợi sau khi tôi hoàn thành kế hoạch của tôi xong rồi thì sẽ tới tìm anh"
"Đám người này đã từng ra tay với tôi lúc tôi sa sút, bây giờ tôi chịu nhục mà ở lại nơi này, tất nhiên là phải tìm bọn chúng gây phiền toái mới được. Chuyện cụ thể, anh đừng bận tâm đến nữa"
Chiến Thiên Cơ bị khuyên bảo đến mức cực kỳ bất đắc dĩ, ông ta chỉ có thể gật đầu, hơn nữa hai người đã hẹn một địa phương để gặp mặt rồi.
"Bây giờ bọn tôi sẽ lập tức rời khỏi hòn đảo nhỏ này, nhưng sau này cậu nhất định phải đồng ý với tôi, sau khi hoàn thành nhiệm vụ xong sẽ đến nơi mà tôi nói tìm tôi đó"
Cuối cùng Chiến Thiên Cơ cũng lựa chọn thỏa hiệp, sau khi hai người nói chuyện một hồi thì đều tự rời đi. Trên mặt Trần Bình mang theo vẻ bất đắc dĩ, anh không ngờ Chiến Thiên Cơ lại tin tưởng đối phương như thế.
"Lão đại thế nào? Người anh em này của tôi cũng khá được nhỉ. Vậy mà cậu ta lại vì phòng ngừa chúng ta gặp chuyện không may, mà lựa chọn trực tiếp để cho tôi rời đi."
Chiến Thiên Cơ rất cảm động, trên thực tế ông ta cũng không có ý định muốn rời khỏi, ngược lại ông ta còn muốn tới đây bảo vệ cho Vân Phi Long.
"Vừa rồi quả thật là ông quá kích động rồi, trực tiếp bị cảm xúc của ông che mất hai mắt. Chẳng lẽ ông không phát hiện ra có cái gì không thích hợp sao?"
Trần Bình có chút tò mò lên tiếng hỏi, trên mặt anh mang theo nụ cười, dường như là muốn kể lại kể lại chi tiết chuyện của Vân Phi Long cho đối phương vậy.
Mà lúc này Thỏ cũng đã không nhẫn nại được nữa, cậu ta nhìn đám người này lít nha lít nhít, dường như nửa ngày cũng không nói đến trọng điểm.
"Một câu nói là có thể làm rõ chuyện rồi. Tên Vân Phi Long này là người của Ma Đạo, căn bản không phải là người phàm đơn giản theo như lời ông nói vậy đâu"
Thỏ rất thẳng thắn nói ra lời nói này, căn bản không hề quan tâm đến cảm xúc của đối phương.
Sau khi nghe thấy lời này, cả người Chiến Thiên Cơ đều choáng váng. Ông ta thật không ngờ đối phương vậy mà lại nói rằng Vân Phi Long là người của Ma Đạo.
"Sao lại có thể chứ? Cậu ta căn bản không phải là người của Ma Đạo"
Thông qua lời nhắc nhở của Trần Bình, Chiến Thiên Cơ cũng dần dần nhớ lại những chuyện đã xảy ra lúc trước, sắc mặt của ông ta trở nên có chút khó coi.
Ông ta không ngờ Vân Phi Long lại dính dáng đến người của Ma Đạo.
“Mặc kệ chuyện này rốt cuộc là như thế nào, chúng ta vẫn nên cẩn thận là nhất, đừng tùy ý đi tin tưởng anh ta nữa."
Trần Bình lên tiếng nhắc nhở một cầu, trong lòng của anh cũng cảm thấy rất là bất đắc dĩ.
Nghe nói như thế, Chiến Thiên Cơ gật đầu, ông ta biết rõ tiếp theo ông ta nên làm như thế nào.
"Nếu cậu đã nói như vậy rồi, tất nhiên tôi cũng sẽ không nói thêm gì nữa. Tiếp theo chỉ có thể quan sát nhiều hơn một chút, nhìn xem rốt cuộc là tình huống gì thôi"
Trần Bình lấy một viên đan dược từ trong ngực ra, đưa cho đối phương, ăn viên đan dược này vào, sau này bọn họ có thể thay đổi dung mạo và hơi thở của bản thân.
"Tiếp theo phải nắm chắc thời gian để điều tra rõ ràng rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra. Nếu cậu ta thật sự là người xấu, vậy thì kế tiếp tôi không thể bỏ qua cho cậu ta được, thậm chí tôi còn sẽ đích thân hủy diệt cậu ta"
Vẻ mặt của Chiến Thiên Cơ trở nên cực kỳ khó coi. Trong lòng ông ta rất rõ ràng, nếu tất cả đều là sự thật, như vậy thì ông ta tuyệt đối không thể bỏ qua cho Vân Phi Long được.
"Tuy người bảo vệ thiên đạo chúng tôi không phải là người nhất định phải bảo vệ cuộc sống cả mọi người, nhưng cũng không phải là loại người đại gian đại ác. Cậu ta gia nhập Ma Đạo không phải là vì làm chuyện xấu hay sao."
"Không được, tôi không thể rời khỏi đây được" Vân Phi Long nhướn mày, anh ta trực tiếp từ chối yêu cầu của đối phương.
Lời này làm cho Trần Bình cảm thấy rất kinh ngạc. Nếu địa phương này đã khủng bố như thế này rồi, vì sao anh ta lại còn muốn tiếp tục ở lại đây cơ chứ?
"Tôi vẫn còn một chút chuyện vẫn chưa hoàn thành, chờ chuyện hoàn thành rồi, tự nhiên tôi sẽ lựa chọn rời đi thôi, người ở đây không thể nào ngăn cản được tôi đâu"
"Ngược lại là các người càng không nên đi đến nơi này. Nơi này cực kỳ nguy hiểm, lúc nào cũng có thể biến thành vật trong tay của đám người ma đạo này, hễ là người đã bị bọn họ nhìn trúng, vậy thì chỉ có xong đời thôi"
Cùng lúc khi đối phương nói chuyện, Trần Bình yên lặng quan sát xung quanh. Đúng lúc này nhân viên của quán trà mang trà của bọn họ lên.
Ngay trong nháy mắt khi nhân viên vừa bước vào cửa kia, đứng không vững một cái, anh ta trực tiếp té ngã trên đất, trà trong tay cũng bị đổ ra hết.
Nhìn thấy một màn như vậy, tất cả mọi người đều hơi kinh hoàng, nhưng khoảng cách của Trần Bình và Chiến Thiên Cơ có hơi xa, lượng trà này không hề bắn lên trên người bọn họ, cho nên bọn họ căn bản cũng không để ý đến.
Mà Vân Phi Long thì hoàn toàn khác, khoảng cách của anh ta cực kỳ gần với vị trí cửa, trà này rất rõ ràng là sẽ bắn lên trên người của anh ta.
Mắt thấy nước trà nóng hầm hập như thế, anh ta nhíu mày. Là một người phàm bình thường, bọn họ vẫn rất để ý đến điểm này. Đúng lúc này Vân Phi Long trực tiếp đứng bật dậy, anh ta nghiêng người né tránh nước trà công kích. fiThấy một màn như vậy, Trần Bình không nhịn được mà nhíu mày, sắc mặt của anh trở nên có hơi khó coi, ánh mắt nhìn về phía Vân Phi Long cũng tràn ngập vẻ cẩn thận.
Mức độ nhạy cảm của Trần Bình cao hơn người bình thường rất nhiều, trong lòng anh rất rõ ràng, tiếp theo đây anh xem như đã phát hiện ra một vài điều bí mật khá kinh người.
Chiến Thiên Cơ ngồi bên cạnh thì lại mang vẻ mặt mờ mịt mà nhìn Vân Phi Long.
Tuy đám lá trà này đối với ông ta không có gì to tát cả, nhưng mà đối với người bình thường như Vân Phi Long mà nói thì chắc chắn sẽ bị phỏng.
Nhìn thấy đối phương nhanh nhẹn né tránh đi, ông ta không nhịn được mà buông tảng đá trong lòng xuống. "Đám nhân viên quán trà này thật là quá bất cẩn rồi" Vân Phi Long mạnh mẽ kiềm chế lửa giận trong lòng mình, anh ta ra vẻ bất đắc dĩ mà lên tiếng nói.
Trần Bình hơi đăm chiêu mà ngồi một bên, tự mình ăn thức ăn trên bàn.
Anh không nói gì, dù sao thì bây giờ anh đã phát hiện ra một số chuyện không thích hợp lắm rồi, nói tóm lại bất kể có như thế nào, chờ bọn họ nói chuyện xong, Trần Bình cũng muốn tìm Chiến Thiên Cơ nói chuyện.
Tên này có hơi thở của Ma Đạo, một chuyện cực kỳ nghiêm trọng, Trần Bình hoàn toàn không nghĩ tới một người gọi là người bảo vệ thiên đạo thế mà lại có được hơi thở như vậy, quả thật là có chút quỷ dị.
Vân Phi Long không hề ý thức được, lúc này anh ta đã bị bại lộ hoàn toàn rồi, anh ta vẫn rất bình tĩnh nói chuyện với đối phương.
Trong mắt Vân Phi Long, Trần Bình và Chiến Thiên Cơ chẳng qua chỉ là một người phàm mà thôi, bọn họ chắc chắn không nhìn ra được chỗ bất bình thường nào của anh ta. Hơn nữa, người phàm cũng không có cách nào có thể cảm nhận được hơi thở của Ma tộc.
Tuy nói hơi thở của Ma tộc sẽ làm cho người ta cảm thấy rất khó chịu, nhưng nơi như đảo Thiên Không này, hơi thở của Ma tộc rộng lớn như thế, không ai có thể nhận thấy được vấn đề của anh ta.
Giờ phút này, Vân Phi Long vẫn cực kỳ bình tĩnh, trên mặt anh ta mang theo vẻ sáng lạn, mặt mày tươi rói lừa cho Chiến Thiên Cơ nhanh chóng rời đi.
"Nếu như anh không muốn rời đi, vậy thì kế tiếp cử tìm một nơi mà trốn cho kỹ vào, đợi sau khi tôi hoàn thành kế hoạch của tôi xong rồi thì sẽ tới tìm anh"
"Đám người này đã từng ra tay với tôi lúc tôi sa sút, bây giờ tôi chịu nhục mà ở lại nơi này, tất nhiên là phải tìm bọn chúng gây phiền toái mới được. Chuyện cụ thể, anh đừng bận tâm đến nữa"
Chiến Thiên Cơ bị khuyên bảo đến mức cực kỳ bất đắc dĩ, ông ta chỉ có thể gật đầu, hơn nữa hai người đã hẹn một địa phương để gặp mặt rồi.
"Bây giờ bọn tôi sẽ lập tức rời khỏi hòn đảo nhỏ này, nhưng sau này cậu nhất định phải đồng ý với tôi, sau khi hoàn thành nhiệm vụ xong sẽ đến nơi mà tôi nói tìm tôi đó"
Cuối cùng Chiến Thiên Cơ cũng lựa chọn thỏa hiệp, sau khi hai người nói chuyện một hồi thì đều tự rời đi. Trên mặt Trần Bình mang theo vẻ bất đắc dĩ, anh không ngờ Chiến Thiên Cơ lại tin tưởng đối phương như thế.
"Lão đại thế nào? Người anh em này của tôi cũng khá được nhỉ. Vậy mà cậu ta lại vì phòng ngừa chúng ta gặp chuyện không may, mà lựa chọn trực tiếp để cho tôi rời đi."
Chiến Thiên Cơ rất cảm động, trên thực tế ông ta cũng không có ý định muốn rời khỏi, ngược lại ông ta còn muốn tới đây bảo vệ cho Vân Phi Long.
"Vừa rồi quả thật là ông quá kích động rồi, trực tiếp bị cảm xúc của ông che mất hai mắt. Chẳng lẽ ông không phát hiện ra có cái gì không thích hợp sao?"
Trần Bình có chút tò mò lên tiếng hỏi, trên mặt anh mang theo nụ cười, dường như là muốn kể lại kể lại chi tiết chuyện của Vân Phi Long cho đối phương vậy.
Mà lúc này Thỏ cũng đã không nhẫn nại được nữa, cậu ta nhìn đám người này lít nha lít nhít, dường như nửa ngày cũng không nói đến trọng điểm.
"Một câu nói là có thể làm rõ chuyện rồi. Tên Vân Phi Long này là người của Ma Đạo, căn bản không phải là người phàm đơn giản theo như lời ông nói vậy đâu"
Thỏ rất thẳng thắn nói ra lời nói này, căn bản không hề quan tâm đến cảm xúc của đối phương.
Sau khi nghe thấy lời này, cả người Chiến Thiên Cơ đều choáng váng. Ông ta thật không ngờ đối phương vậy mà lại nói rằng Vân Phi Long là người của Ma Đạo.
"Sao lại có thể chứ? Cậu ta căn bản không phải là người của Ma Đạo"
Thông qua lời nhắc nhở của Trần Bình, Chiến Thiên Cơ cũng dần dần nhớ lại những chuyện đã xảy ra lúc trước, sắc mặt của ông ta trở nên có chút khó coi.
Ông ta không ngờ Vân Phi Long lại dính dáng đến người của Ma Đạo.
“Mặc kệ chuyện này rốt cuộc là như thế nào, chúng ta vẫn nên cẩn thận là nhất, đừng tùy ý đi tin tưởng anh ta nữa."
Trần Bình lên tiếng nhắc nhở một cầu, trong lòng của anh cũng cảm thấy rất là bất đắc dĩ.
Nghe nói như thế, Chiến Thiên Cơ gật đầu, ông ta biết rõ tiếp theo ông ta nên làm như thế nào.
"Nếu cậu đã nói như vậy rồi, tất nhiên tôi cũng sẽ không nói thêm gì nữa. Tiếp theo chỉ có thể quan sát nhiều hơn một chút, nhìn xem rốt cuộc là tình huống gì thôi"
Trần Bình lấy một viên đan dược từ trong ngực ra, đưa cho đối phương, ăn viên đan dược này vào, sau này bọn họ có thể thay đổi dung mạo và hơi thở của bản thân.
"Tiếp theo phải nắm chắc thời gian để điều tra rõ ràng rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra. Nếu cậu ta thật sự là người xấu, vậy thì kế tiếp tôi không thể bỏ qua cho cậu ta được, thậm chí tôi còn sẽ đích thân hủy diệt cậu ta"
Vẻ mặt của Chiến Thiên Cơ trở nên cực kỳ khó coi. Trong lòng ông ta rất rõ ràng, nếu tất cả đều là sự thật, như vậy thì ông ta tuyệt đối không thể bỏ qua cho Vân Phi Long được.
"Tuy người bảo vệ thiên đạo chúng tôi không phải là người nhất định phải bảo vệ cuộc sống cả mọi người, nhưng cũng không phải là loại người đại gian đại ác. Cậu ta gia nhập Ma Đạo không phải là vì làm chuyện xấu hay sao."