Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-2596
Chương 2596: Tiến đến bát phẩm
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nói không chừng ở một khối đại lục khác, tư nguyên tu hành của bọn họ còn thiếu thốn hơn nơi này nhiều.
Chỉ là vận may của Trần Bình tốt, mỗi lần đi qua những nơi khác nhau đều có thu hoạch khá tốt.
Dù sao cũng là con cưng của trời, chính là không giống với một số người bình thường.
Loan Lão cầm đan dược lên, ông ta không chút do dự nuốt xuống, người đàn ông mặc hắc bào muốn ngăn cản cũng không còn kịp nữa.
Người đàn ông mặc hắc bào vô cùng căng thẳng nhìn Loan Lão, trong lòng anh ta đã sớm thấp thỏm bất an.
Anh biết rõ đối phương quả thật có được đan dược quỷ dị, nhưng không rõ nó có giống như Trần Bình nói, chỉ mất phần trí nhớ liên quan đến đan dược hay không.
Nếu như bên trong viên đan dược này có kịch độc, vậy thì phải làm sao bây giờ? May mà trạng thái yên tĩnh của Loan Lão không kéo dài bao lâu, rất nhanh ông ta đã khôi phục như bình thường, đồng thời nghiêm túc chắp tay với Trần Bình.
“Tôi quả thực cảm thấy mình đã bị mất đi một bộ phận trí nhớ, lần này cảm thấy nhân sinh có phần trống rỗng”
Loan Lão không nhịn được tự giễu.
Phần lớn nhân sinh của ông ta đều dùng để nghiên cứu và luyện chế đan dược, phần trí nhớ đã mất đi này cũng đã hơn nửa đời người.
Điểm này đúng là Trần Bình không nghĩ đến.
Nếu như đối phương đã dựa theo yêu cầu của mình hoàn thành việc xóa bỏ trí nhớ, vậy đương nhiên Trần Bình không thể bạc đãi người một nhà.
Tay phải của anh khẽ điểm một cái lên trán Loan Lão, rất nhanh một vệt sáng đã dung nhập vào bên trong cơ thể của đối phương.
Người đàn ông mặc hắc bào cảnh giác nhìn cảnh tượng này.
Trong lòng của anh ta vừa hiếu kỳ lại căng thẳng.
Loan Lão ngồi trên ghế, cảm nhận được đầu ngón tay của Trần Bình chạm vào.
Một giây sau ông ta lập tức phát hiện ra có gì đó không đúng.
Một lượng lớn kiến thức vọt vào trong đầu ông ta, trong nháy mắt đã chiếm cứ toàn bộ thức hải của ông ta.
Loan Lão nhanh chóng tiêu hóa số kiến thức này, sợ những kiến thức này bị đầu của mình chặn lại.
Những kiến thức này có rất nhiều, ông ta cảm thấy đầu óc của mình thiếu chút nữa đã nổ tung.
Thứ mà Trần Bình cho đối phương chỉ là một phần nổi kiến thức trong quyền sách ở tháp Thông Thiên kia mà thôi.
Trần Bình dễ dàng có thể tùy ý nắm giữ những kiến thức này, anh không nghĩ đến những kiến thức này đối với Loan Lão mà nói, đơn giản là khủng bố như đạn oanh tạc.
Loan Lão lập tức ngây người, ông ta nhanh chóng tiêu hóa những kiến thức kia, đầu óc nhanh chóng chuyển động.
Trong lúc vô thức, quần áo trên người ông ta
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nói không chừng ở một khối đại lục khác, tư nguyên tu hành của bọn họ còn thiếu thốn hơn nơi này nhiều.
Chỉ là vận may của Trần Bình tốt, mỗi lần đi qua những nơi khác nhau đều có thu hoạch khá tốt.
Dù sao cũng là con cưng của trời, chính là không giống với một số người bình thường.
Loan Lão cầm đan dược lên, ông ta không chút do dự nuốt xuống, người đàn ông mặc hắc bào muốn ngăn cản cũng không còn kịp nữa.
Người đàn ông mặc hắc bào vô cùng căng thẳng nhìn Loan Lão, trong lòng anh ta đã sớm thấp thỏm bất an.
Anh biết rõ đối phương quả thật có được đan dược quỷ dị, nhưng không rõ nó có giống như Trần Bình nói, chỉ mất phần trí nhớ liên quan đến đan dược hay không.
Nếu như bên trong viên đan dược này có kịch độc, vậy thì phải làm sao bây giờ? May mà trạng thái yên tĩnh của Loan Lão không kéo dài bao lâu, rất nhanh ông ta đã khôi phục như bình thường, đồng thời nghiêm túc chắp tay với Trần Bình.
“Tôi quả thực cảm thấy mình đã bị mất đi một bộ phận trí nhớ, lần này cảm thấy nhân sinh có phần trống rỗng”
Loan Lão không nhịn được tự giễu.
Phần lớn nhân sinh của ông ta đều dùng để nghiên cứu và luyện chế đan dược, phần trí nhớ đã mất đi này cũng đã hơn nửa đời người.
Điểm này đúng là Trần Bình không nghĩ đến.
Nếu như đối phương đã dựa theo yêu cầu của mình hoàn thành việc xóa bỏ trí nhớ, vậy đương nhiên Trần Bình không thể bạc đãi người một nhà.
Tay phải của anh khẽ điểm một cái lên trán Loan Lão, rất nhanh một vệt sáng đã dung nhập vào bên trong cơ thể của đối phương.
Người đàn ông mặc hắc bào cảnh giác nhìn cảnh tượng này.
Trong lòng của anh ta vừa hiếu kỳ lại căng thẳng.
Loan Lão ngồi trên ghế, cảm nhận được đầu ngón tay của Trần Bình chạm vào.
Một giây sau ông ta lập tức phát hiện ra có gì đó không đúng.
Một lượng lớn kiến thức vọt vào trong đầu ông ta, trong nháy mắt đã chiếm cứ toàn bộ thức hải của ông ta.
Loan Lão nhanh chóng tiêu hóa số kiến thức này, sợ những kiến thức này bị đầu của mình chặn lại.
Những kiến thức này có rất nhiều, ông ta cảm thấy đầu óc của mình thiếu chút nữa đã nổ tung.
Thứ mà Trần Bình cho đối phương chỉ là một phần nổi kiến thức trong quyền sách ở tháp Thông Thiên kia mà thôi.
Trần Bình dễ dàng có thể tùy ý nắm giữ những kiến thức này, anh không nghĩ đến những kiến thức này đối với Loan Lão mà nói, đơn giản là khủng bố như đạn oanh tạc.
Loan Lão lập tức ngây người, ông ta nhanh chóng tiêu hóa những kiến thức kia, đầu óc nhanh chóng chuyển động.
Trong lúc vô thức, quần áo trên người ông ta