Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-2440
Chương 2440: Theo dõi
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhân viên phục vụ của quán ăn có chút hoảng sợ nhìn Trần Bình, đột nhiên hú lên quái dị, sau khi nhìn thấy người tu hành xung quanh không có phản ứng gì thì không nhịn được lộ ra vẻ mặt yên tâm.
“Gia tộc bọn họ là một gia tộc ăn người không nhả xương! Tôi khuyên tiền bối, anh tuyệt đối đừng đối nghịch với bọn họ đấy!”
“Bọn họ thường xuyên mượn danh nghĩa mời chào đi thu nạp rất nhiều người tu hành, những người tu hành này cơ bản đều không có kết quả gì tốt!" “Tôi thấy hình như hai người mới ra khỏi tông môn không lâu đúng không? Tuyệt đối đừng đắc tội bọn họ nhé!”
Nói xong những lời này, anh ta lập tức ngậm chặt miệng, dường như chưa từng làm gì, cũng chưa hề nói gì.
Nhìn thấy dáng vẻ cần thận như vậy của đối phương, Trần Bình lập tức biết rõ ràng, nhà họ Hà không phải thứ gì tốt.
Anh cũng không tiếp tục làm khó xử nhân viên phục vụ của quán ăn nữa, Trần Bình rất rõ, một nhân viên phục vụ quán ăn bình thường chắc chắn không biết được bao nhiêu tin tức.
Trần Bình nhanh chóng hủy bỏ kết giới này, yên tâm ăn cơm với Diệp Phàm.
Không thể không nói, đồ ăn trong giới tu hành Ấn Thế đúng là khó ăn, nếu không phải quả thật có chút đói bụng, đúng là chưa chắc Trần Bình có thể ăn được.
“Thứ này được gọi là đồ ăn thiên nhiên.
”
Diệp Phàm không nhịn được, nói đùa một câu với Trần Bình.
Hai người qua loa ăn xong một bữa cơm, Diệp Phàm bèn dẫn Trần Bình đi tới một cái động phủ.
Đây là động phủ trước kia anh ta đã từng ở.
Trong nửa tháng này, chắc hẳn hai người đều phải ð đây rồi.
“Bình thường người tu hành đều có động phủ thuộc về mình, những động phủ có được nguyên khí trời đất nồng đậm, có thể nói là cực kỳ quý hiếm”
Diệp Phàm vung tay lên, trận pháp ở cửa biến mất trong nháy mắt.
Anh ta dẫn Trần Bình đi vào trong động phủ, Trần Bình quan sát hoàn cảnh bên trong động phủ này, trong lòng hơi xúc động.
Những người tu hành này thường xuyên sinh hoạt trong núi, ở trong động, mặc dù đúng là động phủ có được nguyên khí trời đất nồng đậm hơn bên ngoài rất nhiều, nhưng nói cho cùng, bọn họ không cách nào dung nhập vào cuộc sống hiện đại được.
Thậm chí Trần Bình còn không cách nào tường tượng được, khi bọn họ sắp xếp người tiến vào Thế Tục, nhìn thấy những thứ đó sẽ có phản ứng như thế nào? Chắc chắn sau đó sẽ là một trận chiến lớn! Nhưng anh không có biện pháp ngăn cản người tu hành giới Ấn Thế đi về phía Thế Tục, anh chỉ có thể cố gắng đảm bảo người của mình không phải chịu ảnh hưởng thôi.
Lúc Trần Bình đang thăm quan động phủ của Diệp Phàm, người của nhà họ Hà cũng đang không ngừng tìm kiếm tung tích của Trần Bình.
Lần này Hà Đức Trạch đã thật sự tức giận, quyết định phải dạy dỗ Trần Bình một trận thật
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhân viên phục vụ của quán ăn có chút hoảng sợ nhìn Trần Bình, đột nhiên hú lên quái dị, sau khi nhìn thấy người tu hành xung quanh không có phản ứng gì thì không nhịn được lộ ra vẻ mặt yên tâm.
“Gia tộc bọn họ là một gia tộc ăn người không nhả xương! Tôi khuyên tiền bối, anh tuyệt đối đừng đối nghịch với bọn họ đấy!”
“Bọn họ thường xuyên mượn danh nghĩa mời chào đi thu nạp rất nhiều người tu hành, những người tu hành này cơ bản đều không có kết quả gì tốt!" “Tôi thấy hình như hai người mới ra khỏi tông môn không lâu đúng không? Tuyệt đối đừng đắc tội bọn họ nhé!”
Nói xong những lời này, anh ta lập tức ngậm chặt miệng, dường như chưa từng làm gì, cũng chưa hề nói gì.
Nhìn thấy dáng vẻ cần thận như vậy của đối phương, Trần Bình lập tức biết rõ ràng, nhà họ Hà không phải thứ gì tốt.
Anh cũng không tiếp tục làm khó xử nhân viên phục vụ của quán ăn nữa, Trần Bình rất rõ, một nhân viên phục vụ quán ăn bình thường chắc chắn không biết được bao nhiêu tin tức.
Trần Bình nhanh chóng hủy bỏ kết giới này, yên tâm ăn cơm với Diệp Phàm.
Không thể không nói, đồ ăn trong giới tu hành Ấn Thế đúng là khó ăn, nếu không phải quả thật có chút đói bụng, đúng là chưa chắc Trần Bình có thể ăn được.
“Thứ này được gọi là đồ ăn thiên nhiên.
”
Diệp Phàm không nhịn được, nói đùa một câu với Trần Bình.
Hai người qua loa ăn xong một bữa cơm, Diệp Phàm bèn dẫn Trần Bình đi tới một cái động phủ.
Đây là động phủ trước kia anh ta đã từng ở.
Trong nửa tháng này, chắc hẳn hai người đều phải ð đây rồi.
“Bình thường người tu hành đều có động phủ thuộc về mình, những động phủ có được nguyên khí trời đất nồng đậm, có thể nói là cực kỳ quý hiếm”
Diệp Phàm vung tay lên, trận pháp ở cửa biến mất trong nháy mắt.
Anh ta dẫn Trần Bình đi vào trong động phủ, Trần Bình quan sát hoàn cảnh bên trong động phủ này, trong lòng hơi xúc động.
Những người tu hành này thường xuyên sinh hoạt trong núi, ở trong động, mặc dù đúng là động phủ có được nguyên khí trời đất nồng đậm hơn bên ngoài rất nhiều, nhưng nói cho cùng, bọn họ không cách nào dung nhập vào cuộc sống hiện đại được.
Thậm chí Trần Bình còn không cách nào tường tượng được, khi bọn họ sắp xếp người tiến vào Thế Tục, nhìn thấy những thứ đó sẽ có phản ứng như thế nào? Chắc chắn sau đó sẽ là một trận chiến lớn! Nhưng anh không có biện pháp ngăn cản người tu hành giới Ấn Thế đi về phía Thế Tục, anh chỉ có thể cố gắng đảm bảo người của mình không phải chịu ảnh hưởng thôi.
Lúc Trần Bình đang thăm quan động phủ của Diệp Phàm, người của nhà họ Hà cũng đang không ngừng tìm kiếm tung tích của Trần Bình.
Lần này Hà Đức Trạch đã thật sự tức giận, quyết định phải dạy dỗ Trần Bình một trận thật