Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 65: Cái khó ló cái khôn
Dẫn theo thân binh Nguyên Hãn lượn một vòng qua bến tàu nhộn nhịp, với tốc độ bốc hành như vậy chắc chắn sáng mai sẽ xong, nhưng còn tận 2 tuần nữa đoàn thuyền tây dương mới tới lần này đội thuyền buôn Lậu đại minh tới hơi sớm, nhưng họ cũng chả phàn nàn gì bởi vì giao dịch tại đây vừa đảm bảo an toàn vừa không phải đi xa, phải biết giao dịch với tầu Tây dương không đơn giản, vì thương nhan Tây dương nghề tay trái chính la cướp biển. Có Nguyên Hãn đảm bảo họ không sợ Oa khấu cướp, không sợ Hán khấu, và cũng không phải đóng tiền mãi lộ cho thuỷ Sư Minh triều. Tất nhiên họ phải đóng 10% giao dịch phí cho Nguyên hãn, nhưng đó là quá mềm so với tầng tầng xin đểu trước đây. Trước đây họ thiệt hại bốn, năm thành là may rồi đấy, giờ chỉ có một thành thì phải cảm tạ ông trời rồi. Nguyên hãn cũng trích một phần thuế gửi về cho Tôn Nghị, lão cũng có chân kha khá trong liên minh ma quỷ này đấy.
Tây dương thì chưa thấy đâu nhưng Lê tộc thì thấy rất nhiều. Rất nhiều gia đình lê Tộc có con em đi lính, họ có của ăn của để, thấy các thương nhân bày mặt hàng la liệt thì cũng đến xin mua. Nói thật mấy khoản buôn bán lẻ này thì chả nhằm nhè gì, thế nhưng thương nhân là thương nhân, họ luôn phục vụ mọi loại khách hàng đến vừa lòng mới thôi. Lê tộc cũng mang đặc sản ra trao đổi, đó là gia vị cận nhiệt đới, thế nhưng Nguyên Hãn gạt phăng bảo để đó mấy ngày giao dịch với tây dương thương nhân thì gía tăng gấp 10.
Hơn trăm kho hàng không đủ nên lều trại tạm thời giăng khắp nơi, họ mãnh liệt yêu cầu lãnh chúa ở đây mở kỹ viện, sòng bạc quầy rượu khách sạn v.v.... Quản sự Hải quan vâng vâng dạ dạ, khách quan lần sau đến sẽ có tất cả. Gốm sứ một khu, tơ lụa, gấm vóc một khu, la trà hat tiêu, gia vị... Tất cả nhộn nhịp không thể tả, bãi lai triều kín cả rồi, các thương nhân đang mong ngóng đến ngày giao dịch.
Đúng lúc này có cận vệ quân thông báo, Đốc công công bộ xin mời Nguyên Hãn giá đáo. Tạm gác lại chuyện bến tàu Nguyên Hãn phóng ngựa quay về hướng công bộ.
Bên bãi công trường thi công 3000 nô lệ đang nghỉ ngơi ăn uống. Còn 100 danh công tượng cungd 2000 danh học trò thì đang nhảy nhót, múa may quay cuông, họ ôm nhau ầm ĩ hết cả lên rồi. Nguyên Hãn vội nhảy xuống ngựa đi lại phía trung tâm đám đông nơi đang tụ tập các lão công tượng kinh nghiệm nhất. Các học đồ và công thợ thấy Vương gia đến thì vội hành lễ cúi đầu chào và lui ra thành lộ để cho hắn đi tới. Trêan mặt họ không dấu nổi hạnh phúc và tự hào, một trăm công tượng 2 ngàn học đồ 3 ngàn nô lệ đã lao động không ngừng nghỉ trong 34 tiếng đồng hồ để rồi coa hạnh phúc dâng trào như ngày hôm nay.
Lê Triết Đốc công xưởng hai gối quỳ xuống, lão lệ tung hoành hai tay nâng lên hai vật hướng Nguyên Hãn, miệng lão mấp máy nhưng vì quá xúc động nên không thành lời. Nhận lấy hai vật này hắn run run xúc động, không thể kiềm chế được rồi, một cục xi măng đã khô cứng như đá và bên kia là hòn than cốc kết tủa sau khi hoá dẻo, không thể sai được. Hắn nhìn lên thấy toàn bộ thợ thủ công cũng như công tượng của hắn nhìn rách nát, bẩn thỉu, đầu tóc bù xù không khác ăn mày là bao. Hắn xúc động đỏ bừng hai mắt, nhìn hai vật trong tay hắn lầm bầm " chỉ có hơn hai ngày thôi.... Sao có thể.... Quá không khoa học"
Nguyên Hãn cố nén xúc động đỡ lão Triết lên rồi đạo: " Lão Triết ngươi nói xem tai sao lại nhanh thế mà ra được thành phẩm" Lão Triết vẫn run rẩy vì hừn phấn mà kể lại:" Vương gia, ngay hôm đó các lão tượng nhiều kinh nghiệm đã ngồi bàn với nhau. Nếu chế tạo máy nghiền và sàng đá cũng như than ngay lập tức thì quá khó khăn. Nếu có cái gọi là "hàn xì" thì mọi chuyện trở nên dễ dàng hơn. Vả lại phần mặt nghiền cần thép tốt nhất nếu có thép pha Molypden thì là tốt nhất thế nên Thần chế lò nung trước. Nhưng nếu chế lò nung to lớn thì tốn thời gian và mỗi lần nung thử cũng lâu và tốn nhiên liệu vậy nên chúng thần cho đúc 20 lò chỉ cao 2m rộng 50cm thôi để có thể thử cùng lúc 20 kiểu tỉ lệ khác nhau và thời gian khác nhau. Còn việc nhiên liệu thì giao cho học đồ cùng nô lệ đập đá và than nhỏ ra".
"Ha ha tốt một cái chủ ý, hay một cái chủ ý giỏi, thưởng công bộ 1 vạn lạng thưởng học đò 1 vạn. Thưởng Lão triết 5000, thưởng cho nô lệ ăn thịt uống rượu một ngày, thưởng cho trong 200 danh học đồ tìm người xuất sắc trong lần nỳ tăng lên công tượng, thưởng cho nô lệ trong 3000 người tìm 300 nhân ngoan ngoãn chịu khó tăng làm học đồ xoá thân nô lệ, khâm lệnh".
Mệnh lệnh đưa ra như giọt nước rơi vào chảo dầu nóng, tất cả vỡ tung sôi trào, tất cả như ăn xuân dược học đồ thi ánh mắt hau háu nhìn công tượng vì họ la người đưa ra nhạn xét với mình, nô lệ thì quỳ lạy van xin học đồ vì họ là người quản lý trực tiếp và đưa ra nhận xét với nô lê. Để mặc đám đông loạn cào cào ây lên Nguyên Hãn rời vào phòng làm việc công với lãoTriết và 2 phó đốc công trong đó có một người là con trai lão Lê Triết tên Lê Quốc.
" Tất cả bình thân đi, Giờ đây ta muốn tập hợp các ngươi lại để hỏi xem kế hoạch tiếp theo của các ngươi là gì, Lê quốc ngươi nói cho ta nghe ý kiến của ngươi"
" Bẩm Vương gia, sau khi đã thành công nắm được cơ bản thời thời gian nung cũng như tỉ lệ của các vật liệu chúng thần sẽ cho đúc Lò lớn với công xuất cao thể sản xuất số lượng lớn than cốc cũng nhue xi măng, có than cốc chúng ta sẽ nung "đất đèn" để làm cái "hàn xì" sau đấy sẽ nung thép có Molypden tạo nên máy tiện thép, máy khoan, máy mài như thiết kế của Vương Gia đã đưa, tiếp theo đó sẽ đi vào chế nòng súng bằng mũi khoan"
Cả hai công tượng còn lại gật đầu đồng ý, lời lẽ của chàng trai trẻ này rất rành mạch rõ ràng, trước sau đầy đủ, nhưng Nguyên Hãn lại lắc đầu không đồng ý.
Tây dương thì chưa thấy đâu nhưng Lê tộc thì thấy rất nhiều. Rất nhiều gia đình lê Tộc có con em đi lính, họ có của ăn của để, thấy các thương nhân bày mặt hàng la liệt thì cũng đến xin mua. Nói thật mấy khoản buôn bán lẻ này thì chả nhằm nhè gì, thế nhưng thương nhân là thương nhân, họ luôn phục vụ mọi loại khách hàng đến vừa lòng mới thôi. Lê tộc cũng mang đặc sản ra trao đổi, đó là gia vị cận nhiệt đới, thế nhưng Nguyên Hãn gạt phăng bảo để đó mấy ngày giao dịch với tây dương thương nhân thì gía tăng gấp 10.
Hơn trăm kho hàng không đủ nên lều trại tạm thời giăng khắp nơi, họ mãnh liệt yêu cầu lãnh chúa ở đây mở kỹ viện, sòng bạc quầy rượu khách sạn v.v.... Quản sự Hải quan vâng vâng dạ dạ, khách quan lần sau đến sẽ có tất cả. Gốm sứ một khu, tơ lụa, gấm vóc một khu, la trà hat tiêu, gia vị... Tất cả nhộn nhịp không thể tả, bãi lai triều kín cả rồi, các thương nhân đang mong ngóng đến ngày giao dịch.
Đúng lúc này có cận vệ quân thông báo, Đốc công công bộ xin mời Nguyên Hãn giá đáo. Tạm gác lại chuyện bến tàu Nguyên Hãn phóng ngựa quay về hướng công bộ.
Bên bãi công trường thi công 3000 nô lệ đang nghỉ ngơi ăn uống. Còn 100 danh công tượng cungd 2000 danh học trò thì đang nhảy nhót, múa may quay cuông, họ ôm nhau ầm ĩ hết cả lên rồi. Nguyên Hãn vội nhảy xuống ngựa đi lại phía trung tâm đám đông nơi đang tụ tập các lão công tượng kinh nghiệm nhất. Các học đồ và công thợ thấy Vương gia đến thì vội hành lễ cúi đầu chào và lui ra thành lộ để cho hắn đi tới. Trêan mặt họ không dấu nổi hạnh phúc và tự hào, một trăm công tượng 2 ngàn học đồ 3 ngàn nô lệ đã lao động không ngừng nghỉ trong 34 tiếng đồng hồ để rồi coa hạnh phúc dâng trào như ngày hôm nay.
Lê Triết Đốc công xưởng hai gối quỳ xuống, lão lệ tung hoành hai tay nâng lên hai vật hướng Nguyên Hãn, miệng lão mấp máy nhưng vì quá xúc động nên không thành lời. Nhận lấy hai vật này hắn run run xúc động, không thể kiềm chế được rồi, một cục xi măng đã khô cứng như đá và bên kia là hòn than cốc kết tủa sau khi hoá dẻo, không thể sai được. Hắn nhìn lên thấy toàn bộ thợ thủ công cũng như công tượng của hắn nhìn rách nát, bẩn thỉu, đầu tóc bù xù không khác ăn mày là bao. Hắn xúc động đỏ bừng hai mắt, nhìn hai vật trong tay hắn lầm bầm " chỉ có hơn hai ngày thôi.... Sao có thể.... Quá không khoa học"
Nguyên Hãn cố nén xúc động đỡ lão Triết lên rồi đạo: " Lão Triết ngươi nói xem tai sao lại nhanh thế mà ra được thành phẩm" Lão Triết vẫn run rẩy vì hừn phấn mà kể lại:" Vương gia, ngay hôm đó các lão tượng nhiều kinh nghiệm đã ngồi bàn với nhau. Nếu chế tạo máy nghiền và sàng đá cũng như than ngay lập tức thì quá khó khăn. Nếu có cái gọi là "hàn xì" thì mọi chuyện trở nên dễ dàng hơn. Vả lại phần mặt nghiền cần thép tốt nhất nếu có thép pha Molypden thì là tốt nhất thế nên Thần chế lò nung trước. Nhưng nếu chế lò nung to lớn thì tốn thời gian và mỗi lần nung thử cũng lâu và tốn nhiên liệu vậy nên chúng thần cho đúc 20 lò chỉ cao 2m rộng 50cm thôi để có thể thử cùng lúc 20 kiểu tỉ lệ khác nhau và thời gian khác nhau. Còn việc nhiên liệu thì giao cho học đồ cùng nô lệ đập đá và than nhỏ ra".
"Ha ha tốt một cái chủ ý, hay một cái chủ ý giỏi, thưởng công bộ 1 vạn lạng thưởng học đò 1 vạn. Thưởng Lão triết 5000, thưởng cho nô lệ ăn thịt uống rượu một ngày, thưởng cho trong 200 danh học đồ tìm người xuất sắc trong lần nỳ tăng lên công tượng, thưởng cho nô lệ trong 3000 người tìm 300 nhân ngoan ngoãn chịu khó tăng làm học đồ xoá thân nô lệ, khâm lệnh".
Mệnh lệnh đưa ra như giọt nước rơi vào chảo dầu nóng, tất cả vỡ tung sôi trào, tất cả như ăn xuân dược học đồ thi ánh mắt hau háu nhìn công tượng vì họ la người đưa ra nhạn xét với mình, nô lệ thì quỳ lạy van xin học đồ vì họ là người quản lý trực tiếp và đưa ra nhận xét với nô lê. Để mặc đám đông loạn cào cào ây lên Nguyên Hãn rời vào phòng làm việc công với lãoTriết và 2 phó đốc công trong đó có một người là con trai lão Lê Triết tên Lê Quốc.
" Tất cả bình thân đi, Giờ đây ta muốn tập hợp các ngươi lại để hỏi xem kế hoạch tiếp theo của các ngươi là gì, Lê quốc ngươi nói cho ta nghe ý kiến của ngươi"
" Bẩm Vương gia, sau khi đã thành công nắm được cơ bản thời thời gian nung cũng như tỉ lệ của các vật liệu chúng thần sẽ cho đúc Lò lớn với công xuất cao thể sản xuất số lượng lớn than cốc cũng nhue xi măng, có than cốc chúng ta sẽ nung "đất đèn" để làm cái "hàn xì" sau đấy sẽ nung thép có Molypden tạo nên máy tiện thép, máy khoan, máy mài như thiết kế của Vương Gia đã đưa, tiếp theo đó sẽ đi vào chế nòng súng bằng mũi khoan"
Cả hai công tượng còn lại gật đầu đồng ý, lời lẽ của chàng trai trẻ này rất rành mạch rõ ràng, trước sau đầy đủ, nhưng Nguyên Hãn lại lắc đầu không đồng ý.