Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 12: Duyệt binh
Quả thực năng lực của Đặng Dung là không thể bàn. Căn cứ mới tại khu Rừng Cháy Cửa Lục rất bí mật. Lương thảo đầy đủ, lều trại tươm tất. Hai trăm thủy quân xếp hàng tẳng tắp chờ duyệt binh, họ háo hức được diện kiến Long tử theo lời ba hoa chích chòe của đội quân truyền giáo, họ hạnh phúc khi được trở về với vòng tay của triều đình mà không phải làm phỉ nữa. Mặc dù cái triều đình này quá sơ khai đi. Họ biết rằng mình sẽ là người được phổ biến vũ khí mới của Long Thần, lúc ra đi họ hưng phấn ngẩng cao đầu trước hơn một trăm ánh mắt ghen tị, ngưỡng mộ của những đồng chí phải ở lại đảo Phượng Hoàng giữ căn cứ. Đã được điều giáo hơn một tháng trời từ những kẻ truyền giáo kia của Nguyên Hãn, cái đội quân 7 phần quân nhân 3 phần phỉ khí này đã nghiêm túc hơn rất nhiều. Bài học bước đều, nghiêm nghỉ, chào, quay trái quay phải, theo quân đội hiện đại dã đều răm rắp. Họ cũng chẳng hiểu tại sao phải làm những thứ này nhưng nếu Long tử nói phải, thì ắt phải có lý. Quân nhân mà, nhiệm vụ của họ la tuân lệnh thượng cấp.
Trần Nguyên Hãn xuất hiện trước ba quân. Thân mặc chiến giáp sáng ngời. Tay cầm bảo kiếm thần Long. Mày kiếm vút cao, anh khí bức người. Không thể không nói là nhân long chi phụng.
- Tất cả nghiêm.... Chào...
Hơn năm trăng cánh tay cùng đưa lên theo kiểu chào quân đội. Ở đạo quân này không có kiểu quỳ chào như thời phong kiến mà hết sức hiện đại.
- Báo cáo chúa công, thần Đặng Dung Tổng Đô Soái thuỷ quân dẫn hai trăm lẻ năm quân sĩ tốt có mặt đầy đủ.-Chàng bước tra trước hàng ngũ. rồi nghiêm trang đưa tay lên đầu chào theo đúng dáng vẻ tiêu chuẩn quân nhân.
Tiếp theo là lão tướng quân Trần Phúc cũng tiến lên báo cáo ba trăm hai mươi quân nhân đầy đủ.
- Nghỉ.... Nguyên Hãn nghiêm nghị hô to.
Buổi duyệt binh đầu tiên giữa hai cánh quân thuỷ bộ diễn ra như vậy. Tiếp theo là màn bắn đạn thật ba hàng của hoả thương binh. Các thuỷ binh mới ra nhập nhìn những hình nộm gỗ cách gần 200m tung bay trong gió mà kinh hồn táng đảm. Đều là lão binh liếm máu trên đao, bước ra từ xác chết, thế nhưng con người có một sự sợ hãi luôn đến từ những gì họ chưa biết. Nếu không có kỉ luật nghiêm minh thì họ đã ngồi bệt xuống ôm đầu rồi. Đấy là lý do vì sao 30 tên pháp cầm súng tấn công gia định mà hơn nghìn lính Nguyễn ôm đầu chạy dài.
Tiếp theo là trường thương binh ra xân trình diễn. Mặc dù đả kích thị giác không quá mãnh liệt. Nhưng nhìn trường thương như rừng thế kia 200 thuỷ quân biết rằng nếu dã chiến trên bộ thì họ chả đủ nhét kẽ răng cho hơn trăm trường thương binh này.
Buổi duyệt binh kết thúc. Nguyên Hãn đứng trên điểm tướng đài, áo choàng da hổ kẽ đung đưa theo nhịp bước.
- Chúng tướng sĩ.
- Tại.... Hơn năm trăm người cùng hô vang, át cả tiếng sóng và tiếng gió biển. - Hãn tôi vâng theo mệnh trời. Dựng cờ khởi nghĩa. Các nghĩa sĩ theo tôi xông pha xa trường, không ngại gian khó. Hãn thôi thề với cao thiên sẽ dành lấy vinh quang cho Trần tộc, dành lấy vinh quang, công huân cho chư vị. Hãn tôi thề rằng nếu phụ chư vị tướng sĩ sẽ chết dưới Thuận Thiên Kiếm này.
Nói rồi chàng rút cự kiếm một tay chỉ thẳng cao xanh. Cái dáng vẻ anh hùng khí khái, hào sảng quân vương này bỗng chốc đi sâu vào trong lòng quân sĩ, tất cả như vỡ oà:
-CHÚA CÔNG VẠN TUẾ.......CHÚA CÔNG VẠN TUẾ.......CHÚA CÔNG VẠN TUẾ.......CHÚA CÔNG VẠN TUẾ.......
Tiến hò hét của 500 tráng sĩ như thiên quân vạn mã vang dậy non sông. Nguyên Hãn dơ thay ra hiệu ngưng lại.
- Các tráng sĩ, bất luận là bộ binh, thuỷ binh, thương binh, hay hoả binh đều là nghĩa binh của Hãn. Hãn mong các vị đồng lòng góp sức đoàn kết chiến đấu. ĐOÀN KẾT LÀ SỨC MẠNH.....
-CHÚA CÔNG VẠN TUẾ....... ĐOÀN KẾT LÀ SỨC MẠNH.....CHÚA CÔNG VẠN TUẾ....... ĐOÀN KẾT LÀ SỨC MẠNH.....CHÚA CÔNG VẠN TUẾ....... ĐOÀN KẾT LÀ SỨC MẠNH.....
Chúng binh sĩ hò hét, kích động, sôi trào.
- Thuỷ binh ai đã từng bắn qua pháo thần công đứng ra khỏi hàng.
Hơn năm mươi người bước đều khỏi hàng ngũ tự động xếp thành hàng.
- Tốt các ngươi sẽ thành lập đội pháo binh 4 người một tổ tập bắn trên pháo mô hình bằn gỗ. Một tháng sau sẽ được phát Thần Long Pháo thực hành đạn thật. Còn lại thuỷ binh kết hợp với Thần cơ doanh tập bắn súng ba hàng và các luyện tập khác. Hai tháng sau sẽ được phát Thần Long cơ. Thần cơ doanh có trách nhiện tận tình hướng dẫn thuỷ binh. Được rồi. Chúng binh sĩ nghe lệnh giải tán.
- RÕ...
Trần Nguyên Hãn xuất hiện trước ba quân. Thân mặc chiến giáp sáng ngời. Tay cầm bảo kiếm thần Long. Mày kiếm vút cao, anh khí bức người. Không thể không nói là nhân long chi phụng.
- Tất cả nghiêm.... Chào...
Hơn năm trăng cánh tay cùng đưa lên theo kiểu chào quân đội. Ở đạo quân này không có kiểu quỳ chào như thời phong kiến mà hết sức hiện đại.
- Báo cáo chúa công, thần Đặng Dung Tổng Đô Soái thuỷ quân dẫn hai trăm lẻ năm quân sĩ tốt có mặt đầy đủ.-Chàng bước tra trước hàng ngũ. rồi nghiêm trang đưa tay lên đầu chào theo đúng dáng vẻ tiêu chuẩn quân nhân.
Tiếp theo là lão tướng quân Trần Phúc cũng tiến lên báo cáo ba trăm hai mươi quân nhân đầy đủ.
- Nghỉ.... Nguyên Hãn nghiêm nghị hô to.
Buổi duyệt binh đầu tiên giữa hai cánh quân thuỷ bộ diễn ra như vậy. Tiếp theo là màn bắn đạn thật ba hàng của hoả thương binh. Các thuỷ binh mới ra nhập nhìn những hình nộm gỗ cách gần 200m tung bay trong gió mà kinh hồn táng đảm. Đều là lão binh liếm máu trên đao, bước ra từ xác chết, thế nhưng con người có một sự sợ hãi luôn đến từ những gì họ chưa biết. Nếu không có kỉ luật nghiêm minh thì họ đã ngồi bệt xuống ôm đầu rồi. Đấy là lý do vì sao 30 tên pháp cầm súng tấn công gia định mà hơn nghìn lính Nguyễn ôm đầu chạy dài.
Tiếp theo là trường thương binh ra xân trình diễn. Mặc dù đả kích thị giác không quá mãnh liệt. Nhưng nhìn trường thương như rừng thế kia 200 thuỷ quân biết rằng nếu dã chiến trên bộ thì họ chả đủ nhét kẽ răng cho hơn trăm trường thương binh này.
Buổi duyệt binh kết thúc. Nguyên Hãn đứng trên điểm tướng đài, áo choàng da hổ kẽ đung đưa theo nhịp bước.
- Chúng tướng sĩ.
- Tại.... Hơn năm trăm người cùng hô vang, át cả tiếng sóng và tiếng gió biển. - Hãn tôi vâng theo mệnh trời. Dựng cờ khởi nghĩa. Các nghĩa sĩ theo tôi xông pha xa trường, không ngại gian khó. Hãn thôi thề với cao thiên sẽ dành lấy vinh quang cho Trần tộc, dành lấy vinh quang, công huân cho chư vị. Hãn tôi thề rằng nếu phụ chư vị tướng sĩ sẽ chết dưới Thuận Thiên Kiếm này.
Nói rồi chàng rút cự kiếm một tay chỉ thẳng cao xanh. Cái dáng vẻ anh hùng khí khái, hào sảng quân vương này bỗng chốc đi sâu vào trong lòng quân sĩ, tất cả như vỡ oà:
-CHÚA CÔNG VẠN TUẾ.......CHÚA CÔNG VẠN TUẾ.......CHÚA CÔNG VẠN TUẾ.......CHÚA CÔNG VẠN TUẾ.......
Tiến hò hét của 500 tráng sĩ như thiên quân vạn mã vang dậy non sông. Nguyên Hãn dơ thay ra hiệu ngưng lại.
- Các tráng sĩ, bất luận là bộ binh, thuỷ binh, thương binh, hay hoả binh đều là nghĩa binh của Hãn. Hãn mong các vị đồng lòng góp sức đoàn kết chiến đấu. ĐOÀN KẾT LÀ SỨC MẠNH.....
-CHÚA CÔNG VẠN TUẾ....... ĐOÀN KẾT LÀ SỨC MẠNH.....CHÚA CÔNG VẠN TUẾ....... ĐOÀN KẾT LÀ SỨC MẠNH.....CHÚA CÔNG VẠN TUẾ....... ĐOÀN KẾT LÀ SỨC MẠNH.....
Chúng binh sĩ hò hét, kích động, sôi trào.
- Thuỷ binh ai đã từng bắn qua pháo thần công đứng ra khỏi hàng.
Hơn năm mươi người bước đều khỏi hàng ngũ tự động xếp thành hàng.
- Tốt các ngươi sẽ thành lập đội pháo binh 4 người một tổ tập bắn trên pháo mô hình bằn gỗ. Một tháng sau sẽ được phát Thần Long Pháo thực hành đạn thật. Còn lại thuỷ binh kết hợp với Thần cơ doanh tập bắn súng ba hàng và các luyện tập khác. Hai tháng sau sẽ được phát Thần Long cơ. Thần cơ doanh có trách nhiện tận tình hướng dẫn thuỷ binh. Được rồi. Chúng binh sĩ nghe lệnh giải tán.
- RÕ...