Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 98
Theo đề nghị vô lương tâm của Cơ Mộc Ly, mấy người nghỉ ngơi đủ một ngày một đêm ở dưới đáy vực vạn trượng.
Đông Phương Lăng nhìn lướt qua nữ nhân ngủ say sưa trong lòng Cơ Mộc Ly, cảm thấy có chút không thể tưởng tượng nổi. Trên đời này lại có thể có nữ nhân có thể ngủ giống như thế này!
Đợi cho đến khi Thủy Y Họa rốt cục tỉnh, câu đầu tiên khi nhìn thấy Cơ Mộc Ly lại có thể là: "Cơ Mộc Ly, ta đói bụng." Thuận tiện lười biếng ngáp một cái.
Nhìn một chút khẩu khí kia, quả thật chẳng khác nào chủ nợ đang đòi nợ . Mấu chốt là gia nhà bọn họ lại còn cười híp mắt lên tiếng: "Y Họa nàng ngủ tiếp một lát, ta sẽ để Thập Nhất chuẩn bị những món ăn dân dã mang đến, chờ nướng xong ta lại đánh thức nàng."
Thủy Y Họa thật đúng là lại nhắm mắt đi ngủ, đem đầu cọ vài cái vào trước ngực Cơ Mộc Ly, hình như là đang tìm một vị trí thoải mái nhất.
Không đợi Cơ Mộc Ly phân phó, Kiếm Thập Nhất đã thức thời đi tìm món ăn thôn quê, Đông Phương Lăng phủi phủi đất trên người, cũng vội vàng đi theo. Để cho hắn nhìn hai vợ chồng chán ngán này, còn không bằng đi theo Kiếm Thập Nhất ra ngoài đi bộ đấy.
"Lăng, giúp ta nhìn xem, nơi này có rắn độc hay không ?" đôi mắt Kiếm Thập Nhất nhìn mọi nơi có chút băn khoăn.
Đông Phương Lăng nghi ngờ nhìn hắn, "Ngươi tìm rắn làm gì? Gia không phải bảo chúng ta chuẩn bị món ăn thôn quê mang trở về sao?"
Cước bộ Kiếm Thập Nhất dừng lại một chút, dùng ánh mắt khinh thường nhìn hắn, " Một đường chúng ta đi, có nhìn thấy chim trĩ thỏ hoang sao? Nơi giống Vạn Xà Bách Hoa cốc kịch độc như thế này, nếu không ăn thịt rắn thì quay về cắn lương khô đi , còn tìm món ăn thôn quê làm cái gì?"
Đông Phương Lăng á khẩu không trả lời được. Vạn Xà Bách Hoa cốc này đúng thật là không có khả năng ăn được những món ăn thôn quê. Không đúng! Vạn Xà Bách Hoa cốc này trừ bỏ trên mặt đất có rắn , trên bầu trời còn có mấy loại chim bay đấy.
Vì thế, lúc hai người quay về , mang theo bốn con rắn, và năm sáu con chim.
Thủy Y Họa ghét bỏ thịt con rắn kia vì nó lớn lên có bộ dạng quá xấu xí, một mình ăn toàn bộ thịt nướng của năm con chim nhỏ, còn dư lại một con tốt bụng chia cho Cơ Mộc Ly. Về phần Kiếm Thập Nhất và Đông Phương Lăng, xét thấy vừa bắt đầu khen thịt rắn có vị ngon, vì vậy không có thịt chim để ăn.
Đông Phương Lăng oán hận , cắn một miếng thịt rắn cứng ngắc trong tay, đang muốn nói thầm một câu, đáng tiếc nhìn đến Cơ Mộc Ly đang cười tủm tỉm mang theo biểu tình cảnh cáo thì lời muốn nói ra theo thịt rắn khó ăn tất cả nuốt xuống.
Chủ tử không có lương tâm!
Sau khi ăn no nê, mấy người rốt cục bắt đầu bò lên vách đá cao vạn trượng.
Thủy Y Họa kéo kéo sợi dây từ giữa vách đá cao vạn trượng buông xuống dưới, sợi dây buộc rất chặt, một lát nữa chắc chắn sẽ không bị đứt. Sợi dây này là lúc bọn họ đi xuống dưới đáy vách đá cao vạn trượng buộc qua khối đá ở trên đó, chính là vì lúc trở về bò đi lên tiết kiệm chút sức lực.
"Sơi dây được buộc thật sự chắc chắn, có thể yên tâm bò lên trên." Thủy Y Họa quay đầu lại nói với mấy người, làm bộ muốn cầm lấy sợi dây thừng bò lên trên. Chính là lúc mới nâng chân lên chuẩn bị đi, đã bị Cơ Mộc Ly phía sau kéo trở về.
"Y Họa, nàng cùng Thập Nhất, Lăng ở dưới đâychờ, ta lên trước xem tình huống." Thấy nàng bất mãn trừng mắt, Cơ Mộc Ly cười nhẹ để sát vào bên tai nàng, có chút hơi vô sỉ hỏi: " Nàng xác định chân của nàng còn linh hoạt giống ban đầu? không mỏi sao?"
"Cơ Mộc Ly, huynh đi chết đi ——"
Giữa tiếng rống giận dữ của Thủy Y Họa, Cơ Mộc Ly đã muốn hăng hái bay lên, cầm lấy sợi dây thừng kia động tác nhanh nhẹn bò lên trên.
Mấy người ngửa đầu nhìn bóng dáng Cơ Mộc Ly, lúc đầu còn có thể nhìn thấy vô cùng rõ ràng, chờ khi người nọ đi càng ngày càng cao, mây mù che mất tầm mắt, bóng dáng trở nên càng ngày càng mơ hồ.
"Đông Phương lăng, tại sao gói đồ của cậu còn nặng như vậy?" Thủy Y Họa ngửa cổ đau xót, trong quá trình uốn éo cái cổ, liếc mắt nhìn gói đồ trên người Đông Phương Lăng và Kiếm Thập Nhất. Trên lưng Kiếm Thập Nhất là lương khô mà Nhị Trưởng Lão đã chuẩn bị, mà trên lưng Đông Phương Lăng chính là đang mang một cái bọc, điều khiến cho người ta buồn bực chính là, bên trong có các loại bình lọ hẳn là đã dùng không ít, nhưng hôm nay thoạt nhìn thế nhưng so với lúc ban đầu còn nhiều hơn.
Đông Phương Lăng vừa nghe lời này, nhất thời mặt mày hớn hở nói : "Ở nơi này đều là bảo bối, ta hái rất nhiều hoa cỏ ở Vạn Xà Bách Hoa cốc này, còn có thịt của rắn chấm đỏ , mà ngay cả hơi sương lúc đi qua chỗ hồ nước kia ta cũng lấy hai bình nhỏ, lấy mấy thứ này về cho sư phụ xem, khẳng định người sẽ vui đến chết."
Nói đến đây, có chút thầm oán liếc mắt nhìn Kiếm Thập Nhất một cái, hừ nói: "Đáng tiếc là Vạn Xà Bách Hoa cốc này còn có thiệt nhiều này nọ ta không mang đi được. Nếu Thập Nhất chịu giúp ta một chút, ta nhất định có thể mang về càng nhiều."
Kiếm Thập Nhất làm như không nghe thấy, vẫn duy trì tư thế ngửa đầu. Muốn hắn hỗ trợ mang trên lưng loạn thất bát tao gì đó, vạn nhất không cẩn thận đem độc tính truyền cho hắn thì làm sao bây giờ, hơn nữa hắn mang theo một thanh kiếm vốn đã rất nặng rồi, mới không nghĩ mang thêm mấy thứ gì đó.
Mấy người chờ giây lát, ở phần đất bên trên vô tình nghe được tiếng hô của Cơ Mộc Ly.
"Vương Phi, người đi lên trước đi, ta và Lăng theo sau." Kiếm Thập Nhất lập tức nói.
Thủy Y Họa hơi hơi há miệng , không biết nghĩ đến cái gì, gật đầu với hai người, hai tay bắt lấy dây thừng, hai chân đạp vách đá leo lên trên. Trong quá trình đi, ở trong lòng Thủy Y Họa đem Cơ Mộc Ly mắng trên trăm lần. đều do tên khốn kia ban tặng, đi lâu, hai chân quả nhiên bắt đầu nhũn ra. Cho dù sử dụng khinh công, trên trán của nàng cũng không khỏi thấm ra một tầng mỏng mồ hôi.
Mắt thấy còn kém vài bước sẽ đi đến vách đá, cùng lúc đó Thủy Y Họa chợt thấy bên hông bò lên một sợi dây , vừa mới bắt đầu còn tưởng là dây leo, làm nàng hoảng
Đông Phương Lăng nhìn lướt qua nữ nhân ngủ say sưa trong lòng Cơ Mộc Ly, cảm thấy có chút không thể tưởng tượng nổi. Trên đời này lại có thể có nữ nhân có thể ngủ giống như thế này!
Đợi cho đến khi Thủy Y Họa rốt cục tỉnh, câu đầu tiên khi nhìn thấy Cơ Mộc Ly lại có thể là: "Cơ Mộc Ly, ta đói bụng." Thuận tiện lười biếng ngáp một cái.
Nhìn một chút khẩu khí kia, quả thật chẳng khác nào chủ nợ đang đòi nợ . Mấu chốt là gia nhà bọn họ lại còn cười híp mắt lên tiếng: "Y Họa nàng ngủ tiếp một lát, ta sẽ để Thập Nhất chuẩn bị những món ăn dân dã mang đến, chờ nướng xong ta lại đánh thức nàng."
Thủy Y Họa thật đúng là lại nhắm mắt đi ngủ, đem đầu cọ vài cái vào trước ngực Cơ Mộc Ly, hình như là đang tìm một vị trí thoải mái nhất.
Không đợi Cơ Mộc Ly phân phó, Kiếm Thập Nhất đã thức thời đi tìm món ăn thôn quê, Đông Phương Lăng phủi phủi đất trên người, cũng vội vàng đi theo. Để cho hắn nhìn hai vợ chồng chán ngán này, còn không bằng đi theo Kiếm Thập Nhất ra ngoài đi bộ đấy.
"Lăng, giúp ta nhìn xem, nơi này có rắn độc hay không ?" đôi mắt Kiếm Thập Nhất nhìn mọi nơi có chút băn khoăn.
Đông Phương Lăng nghi ngờ nhìn hắn, "Ngươi tìm rắn làm gì? Gia không phải bảo chúng ta chuẩn bị món ăn thôn quê mang trở về sao?"
Cước bộ Kiếm Thập Nhất dừng lại một chút, dùng ánh mắt khinh thường nhìn hắn, " Một đường chúng ta đi, có nhìn thấy chim trĩ thỏ hoang sao? Nơi giống Vạn Xà Bách Hoa cốc kịch độc như thế này, nếu không ăn thịt rắn thì quay về cắn lương khô đi , còn tìm món ăn thôn quê làm cái gì?"
Đông Phương Lăng á khẩu không trả lời được. Vạn Xà Bách Hoa cốc này đúng thật là không có khả năng ăn được những món ăn thôn quê. Không đúng! Vạn Xà Bách Hoa cốc này trừ bỏ trên mặt đất có rắn , trên bầu trời còn có mấy loại chim bay đấy.
Vì thế, lúc hai người quay về , mang theo bốn con rắn, và năm sáu con chim.
Thủy Y Họa ghét bỏ thịt con rắn kia vì nó lớn lên có bộ dạng quá xấu xí, một mình ăn toàn bộ thịt nướng của năm con chim nhỏ, còn dư lại một con tốt bụng chia cho Cơ Mộc Ly. Về phần Kiếm Thập Nhất và Đông Phương Lăng, xét thấy vừa bắt đầu khen thịt rắn có vị ngon, vì vậy không có thịt chim để ăn.
Đông Phương Lăng oán hận , cắn một miếng thịt rắn cứng ngắc trong tay, đang muốn nói thầm một câu, đáng tiếc nhìn đến Cơ Mộc Ly đang cười tủm tỉm mang theo biểu tình cảnh cáo thì lời muốn nói ra theo thịt rắn khó ăn tất cả nuốt xuống.
Chủ tử không có lương tâm!
Sau khi ăn no nê, mấy người rốt cục bắt đầu bò lên vách đá cao vạn trượng.
Thủy Y Họa kéo kéo sợi dây từ giữa vách đá cao vạn trượng buông xuống dưới, sợi dây buộc rất chặt, một lát nữa chắc chắn sẽ không bị đứt. Sợi dây này là lúc bọn họ đi xuống dưới đáy vách đá cao vạn trượng buộc qua khối đá ở trên đó, chính là vì lúc trở về bò đi lên tiết kiệm chút sức lực.
"Sơi dây được buộc thật sự chắc chắn, có thể yên tâm bò lên trên." Thủy Y Họa quay đầu lại nói với mấy người, làm bộ muốn cầm lấy sợi dây thừng bò lên trên. Chính là lúc mới nâng chân lên chuẩn bị đi, đã bị Cơ Mộc Ly phía sau kéo trở về.
"Y Họa, nàng cùng Thập Nhất, Lăng ở dưới đâychờ, ta lên trước xem tình huống." Thấy nàng bất mãn trừng mắt, Cơ Mộc Ly cười nhẹ để sát vào bên tai nàng, có chút hơi vô sỉ hỏi: " Nàng xác định chân của nàng còn linh hoạt giống ban đầu? không mỏi sao?"
"Cơ Mộc Ly, huynh đi chết đi ——"
Giữa tiếng rống giận dữ của Thủy Y Họa, Cơ Mộc Ly đã muốn hăng hái bay lên, cầm lấy sợi dây thừng kia động tác nhanh nhẹn bò lên trên.
Mấy người ngửa đầu nhìn bóng dáng Cơ Mộc Ly, lúc đầu còn có thể nhìn thấy vô cùng rõ ràng, chờ khi người nọ đi càng ngày càng cao, mây mù che mất tầm mắt, bóng dáng trở nên càng ngày càng mơ hồ.
"Đông Phương lăng, tại sao gói đồ của cậu còn nặng như vậy?" Thủy Y Họa ngửa cổ đau xót, trong quá trình uốn éo cái cổ, liếc mắt nhìn gói đồ trên người Đông Phương Lăng và Kiếm Thập Nhất. Trên lưng Kiếm Thập Nhất là lương khô mà Nhị Trưởng Lão đã chuẩn bị, mà trên lưng Đông Phương Lăng chính là đang mang một cái bọc, điều khiến cho người ta buồn bực chính là, bên trong có các loại bình lọ hẳn là đã dùng không ít, nhưng hôm nay thoạt nhìn thế nhưng so với lúc ban đầu còn nhiều hơn.
Đông Phương Lăng vừa nghe lời này, nhất thời mặt mày hớn hở nói : "Ở nơi này đều là bảo bối, ta hái rất nhiều hoa cỏ ở Vạn Xà Bách Hoa cốc này, còn có thịt của rắn chấm đỏ , mà ngay cả hơi sương lúc đi qua chỗ hồ nước kia ta cũng lấy hai bình nhỏ, lấy mấy thứ này về cho sư phụ xem, khẳng định người sẽ vui đến chết."
Nói đến đây, có chút thầm oán liếc mắt nhìn Kiếm Thập Nhất một cái, hừ nói: "Đáng tiếc là Vạn Xà Bách Hoa cốc này còn có thiệt nhiều này nọ ta không mang đi được. Nếu Thập Nhất chịu giúp ta một chút, ta nhất định có thể mang về càng nhiều."
Kiếm Thập Nhất làm như không nghe thấy, vẫn duy trì tư thế ngửa đầu. Muốn hắn hỗ trợ mang trên lưng loạn thất bát tao gì đó, vạn nhất không cẩn thận đem độc tính truyền cho hắn thì làm sao bây giờ, hơn nữa hắn mang theo một thanh kiếm vốn đã rất nặng rồi, mới không nghĩ mang thêm mấy thứ gì đó.
Mấy người chờ giây lát, ở phần đất bên trên vô tình nghe được tiếng hô của Cơ Mộc Ly.
"Vương Phi, người đi lên trước đi, ta và Lăng theo sau." Kiếm Thập Nhất lập tức nói.
Thủy Y Họa hơi hơi há miệng , không biết nghĩ đến cái gì, gật đầu với hai người, hai tay bắt lấy dây thừng, hai chân đạp vách đá leo lên trên. Trong quá trình đi, ở trong lòng Thủy Y Họa đem Cơ Mộc Ly mắng trên trăm lần. đều do tên khốn kia ban tặng, đi lâu, hai chân quả nhiên bắt đầu nhũn ra. Cho dù sử dụng khinh công, trên trán của nàng cũng không khỏi thấm ra một tầng mỏng mồ hôi.
Mắt thấy còn kém vài bước sẽ đi đến vách đá, cùng lúc đó Thủy Y Họa chợt thấy bên hông bò lên một sợi dây , vừa mới bắt đầu còn tưởng là dây leo, làm nàng hoảng