Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 142
Cơ Mộc Ly nhìn dáng vẻ đắc ý của nhi tử nhà mình, cảm thấy vừa giận lại buồn cười. Tiểu tử thối cũng tưởng tranh thủ tình cảm với lão tử. Tiểu tử, ngươi so lão tử còn quá non rồi.
Đông Phương Lăng tự mình đi một chuyến tới Đông Diệu, lần này trở về sắc mặt ngưng trọng.
“Như thế nào, tìm được Hạc Thần Uyên rồi hả?” Cơ Mộc Ly không chút để ý hỏi, giống như không hề để tâm tới chuyện này.
“ Ừm, tìm được. Chẳng qua mọi chuyện có chút bất ngờ.” Đông Phương Lăng than một tiếng, nhíu mày hỏi, “Gia, có phải ngài đã sớm biết thân phận của Hạc Thần Uyên rồi có phải không?”
Cơ Mộc Ly miễn cưỡng nhướng nhướng mày, nói “Kỳ thật, ta có chuyện luôn luôn không có nói cho ngươi cùng Thập Nhất.”
Đông Phương Lăng hơi sững sờ, lập tức khôi phục thái độ bình thường, không sao cả nói: “Gia không nói với ta và Thập Nhất thì nhất định là có nguyên nhân. Như vậy hiện tại gia là chuẩn bị nói cho chúng ta biết chuyện này?”
“Vốn làm một người giữ chữ tín, đã đáp ứng người khác không thể bội ước, nhưng mà thôi, bổn vương liền ngoại lệ một lần, hẳn là không ảnh hưởng đến danh dự của bổn vương đi?” Cơ Mộc Ly sờ sờ cằm bản thân, làm như có thật nói.
Đông Phương Lăng không nể mặt trợn trừng mắt, vừa đáp ứng chuyện liền đổi ý, loại chuyện này ngươi làm còn thiếu sao?
“ Nếu gia tưởng nói, thuộc hạ liền chăm chú lắng nghe.” Đông Phương Lăng cười hề hề nói, cực lực che giấu sự hiếu kỳ trong mắt.
Cơ Mộc Ly thản nhiên nói: “ Lúc ta mười một tuổi, ta vô tình gặp Hạc Thần Uyên lúc đó đang bị trọng thương, sau đó cứu hắn. Sau hắn truyền thụ võ công cho ta, mà ta thay hắn làm hai việc.”
Đông Phương Lăng càng nghe càng là kinh ngạc, miệng đều cả kinh không thể ngậm, “Gia, ngươi là nói, một thân võ công quỷ dị khó lường của ngươi đều là Hạc Thần Uyên dạy? Vậy... Vậy hắn chẳng phải là sư phụ của ngài rồi hả? Hơn nữa, mười một tuổi, vậy không phải là chuyện từ mười năm trước sao? Lúc đó Hạc Thần Uyên cũng chỉ là một thiếu niên đi, mà võ công của hắn đã cao thâm tới mức độ đó rồi hả? Đây... Đây cũng quá khó tin đi!”
“Không, đó chỉ là vẻ bề ngoài của hắn, nếu người Cổ Cương có thể bảo trì dung nhan không già, như vậy võ công bí tịch của Trung nguyên bác đại tinh thâm, lại có cái gì không có khả năng?” Khóe miệng Cơ Mộc Ly hơi nhếch lên, cười cười.
“Tuy rằng võ công của ta đều là hắn dạy, nhưng là hắn còn lâu mới là đối thủ của ta. Mười năm trước hắn bị trọng thương, công lực bị phế sáu thành, có rất nhiều chiêu thức võ công hắn đều không thể sử dụng, hơn nữa hắn thương tổn kinh mạch, có thể giữ lại bốn thành công lực đã là không dễ. Mặc kệ bao năm qua hắn đều không thể tiến triển thêm, đối với một người yêu võ mà nói, đây mới thật sự là chuyện so với chết còn khó chịu hơn.”
Đông Phương Lăng không ngừng tiêu hóa bí mật khiếp sợ mà bản thân vừa nghe tới, đứng ngây người.
“... Nói như vậy, Uyên... Hạc Thần Uyên hắn kỳ thực tính là tiền bối của chúng ta, mà hắn sở dĩ bảo trì dung nhan không già, là vì tu luyện bí kíp võ công kỳ quái?”
Cơ Mộc Ly khẽ gật đầu, “ Hạc Thần Uyên muốn tìm bảo tàng trong truyền thuyết. Còn có, hắn còn muốn tìm một nữ nhân, theo ta được biết, nữ nhân đó là mẫu thân của Y Họa.”
Đông Phương Lăng miệng lại nới rộng ra một vòng, kinh hô một tiếng, “ Vậy Hạc Thần Uyên sẽ không là tình địch của phụ thân vương phi đi?!”
Cơ Mộc Ly lộ ra biểu cảm trẻ nhỏ dễ dạy, “ Không sai.”
“ Gia đáp ứng hai chuyện đều là những chuyện rất khó hoàn thành, như nói bảo tàng, bốn tấm họa cổ đều trong hoàng thất của bốn nước, muốn tập hợp đủ là chuyện không dễ, mặt khác còn muốn tìm được Song Hàng Quỷ Tử trong truyền thuyết. Còn có mẫu thân của vương phi, ngay cả Đại Tế Tư lợi hại như vậy đều không có tìm được, người nọ sống hay chết đều - - “
Đông Phương Lăng bỗng nhiên ý thức được bản thân đang nói về mẫu thân của Thủy Y Họa, lập tức che miệng lại, im bặt.
Cơ Mộc Ly cũng không thèm để ý, “Ta biết ý tứ của ngươi, nhưng là bổn vương có ngốc như vậy sao? Tuy rằng học hắn một thân công phu, lại không cần phải làm chân chạy cả đời, cho nên chúng ta ước định có một kỳ hạn.
Mười năm, trong vòng mười năm ta sẽ dốc hết toàn lực mà làm việc cho hắn. Mười năm sau, mặc kệ ta có làm được chuyện hắn yêu cầu hay không, chúng ta đều có thể trở lại quan hệ người xa lạ.
Mà hiện tại, kỳ hạn mười năm chỉ còn lại có bốn tuần thôi.”
Đông Phương Lăng nhướn mày, đồng ý nói: “Gia làm như vậy là đúng, thân phận Hạc Thần Uyên thật sự rất mẫn cảm, gia không thể liên lụy quá nhiều tới hắn.”
Cơ Mộc Ly biết hắn lần này đến Đông Diệu, đã dò xét được chuyện bản thân muốn biết, liền hỏi thẳng vào vấn đề, “Nói đi, thân phận thật sự của Hạc Thần Uyên đến cùng là cái gì?”
Đông Phương Lăng do dự một lát, cúi đầu nói: “Gia nghe xong khẳng định sẽ chấn động. Hạc Thần Uyên hắn giống như cùng Hỏa Kỳ vương Đoan Mộc Toái Phong dính chút quan hệ thân thích. Mới đầu ta còn tưởng rằng là Đoan Mộc Lăng Thạch ở dân gian có con riêng, là huynh đệ của Đoan Mộc Toái Phong hoặc là Đoan Mộc Lôi Đình, nhưng là nghe xong gia giải thích sau, ta nghĩ Hạc Thần Uyên thật có thể là... hoàng thúc của Đoan Mộc Toái Phong!”
Cơ Mộc Ly có chút kinh ngạc, a một tiếng, ngoài ý muốn nói: “Ta còn tưởng rằng là con vương hầu tướng gì, không nghĩ tới dĩ nhiên là thân hoàng thúc của Đoan Mộc Toái Phong. Hắn hai năm qua đi Đông Diệu liền không có trở về, ta nghĩ hắn là bị Đoan Mộc Toái Phong giữ lại rồi. Khó trách hắn còn khẳng định chắc chắn với bổn vương sẽ lấy được bức họa thứ tư một cách dễ dàng, hóa ra là nguyên nhân này. Hắn cũng không tính lừa gạt bổn vương.
Hạc Thần Uyên, Đoan Mộc Trầm Uyên... Bổn vương sớm nên đoán được.”
“Gia có tính toán gì không? Chẳng lẽ thật sự giúp hắn tìm được bảo tàng trong truyền thuyết sao? Hắn nhưng là người trong hoàng thất Đông Diệu, ý đồ đã thật rõ ràng.” Đông Phương Lăng liền vội vàng hỏi.
“Tự nhiên, bổn vương nhưng là một người giữ chữ tín.” Cơ Mộc Ly một bộ nghiêm trang trả lời.
Đông Phương Lăng không lời nào để nói rồi. Hắn biết ý tứ của Cơ Mộc Ly, chẳng qua là lợi dụng lẫn nhau mà thôi, đã đều muốn tìm được bảo tàng, vậy thì cùng nhau hợp tác.
Truyện được đăng tại
Hai người nơi này không khí đúng là nặng nề, chợt nghe bên ngoài một tiếng khóc vang dội vang lên.
Đông Phương Lăng nhịn không được trộm cười ra tiếng, tiểu ác ma lại làm chuyện gì rồi?
“Lăng, theo ta đi xem con trai bảo bối.” Nói xong lời cuối cùng, cơ hồ là nghiến răng nghiến lợi nặn đi ra.
•
Lan Hinh các.
Cơ Thần Tinh ôm đùi Thủy Y Họa, khóc đến nước mắt tràn ra, rất đáng thương. Cái mũi nhỏ đều đỏ rực.
Thủy Y Họa không vì thế mà động lòng, biểu cảm lạnh nhạt nói, “Tinh Tinh, mẫu thân lần này cũng không phải là đi chơi, mà là muốn làm một chuyện rất quan trọng. Cho nên không thể mang con đi, con nên ngoan ngoãn ở trong phủ, để Lăng thúc thúc cùng Triệu Xương thúc thúc chơi với con, hoặc là chính con đi Kiếm phủ tìm Thập Nhất thúc thúc cùng Tần Khuyết thúc thúc.”
“Ta không cần, hu hu... Mẫu thân, ta cũng phải đi! Vương phủ của phụ thân và Kiếm phủ của Thập Nhất thúc thúc Tinh Tinh đã sớm chán rồi, liền ngay cả hoàng cung của hoàng bá bá ta cũng đều có thể nhắm mắt lại mà đi. Ta muốn đi theo nương đi ra ngoài, đi xem thế giới bên ngoài!”
Cơ Thần Tinh chu miệng nhỏ nói, một đôi mắt đầy nước không ngừng chớp chớp, Thủy Y Họa nhìn xem lại bắt đầu mềm lòng rồi. Nhưng là, chuyện này không phải là chuyện nhỏ, tuyệt đối không được! Ngocthuybachdang
Cơ Mộc Ly vừa vào nhìn đến cảnh tượng này, trong lòng kỳ quái không thôi, Y Họa bình thường yêu nhất xú tiểu tử này, hôm nay thế nào lại chọc xú tiểu tử này khóc vậy?
“Phụ thân, hu hu...” Tiểu gia hỏa thái độ khác thường, tự nhiên nhìn thấy Cơ Mộc Ly liền tiếp đón, còn một bộ dáng đáng thương, giống như nhận hết bao nhiêu ủy khuất ở chỗ mẫu thân nhà mình vậy.
Cơ Mộc Ly do dự một chút, vẫn là đem tiểu gia hỏa ôm vào trong ngực.
Tuy rằng hắn bây giờ còn là không thích người ngoài tới gần, nhưng là xú tiểu tử này đến cùng là con trai của chính mình. Nhất là vừa thấy đến hai mắt giống hệt Y Họa, trong mắt còn đầy nước mắt, Cơ Mộc Ly tâm lại nhuyễn.
Trong lòng tiểu gia hỏa cuộn tròn lại, khoan hãy nói, cảm giác rất thoải mái, giống như ôm một cái gối bông.
Cho nên, Cơ Mộc Ly cuối cùng không có bãi mặt thối đối với Cơ Thần Tinh, ngược lại nhẫn nại nhiều dò hỏi: “Con ngoan, đây là sao, ai chọc giận con rồi hả? Có phải mẫu thân phải không? Nếu đúng, phụ thân buổi tối giúp con báo thù.”
Tiểu gia hỏa âm thầm trợn trừng mắt, đừng tưởng rằng hắn không biết phụ thân nói “Báo thù” là ý gì, không phải là hai người ôm nhau chế tạo tiểu nhân sao. Cha hắn đã sớm muốn cho mẫu thân sinh cái muội muội, rồi sau một cước đá văng hắn.
Hừ!
Cũng may hắn đã sớm hướng Tống Tử Quan Âm hứa nguyện, nhất định không cho mẫu thân sinh muội muội, muốn sinh thì sinh một đống đệ đệ, đến lúc đó... Hắc hắc, hắn là có thể mang theo một đám đệ đệ đối kháng với cha hắn rồi.
Cơ Thần Tinh nhưng chưa từng quên chuyện của bản thân, vội vàng dùng móng vuốt mập mạp ôm lấy mũi Cơ Mộc Ly, nức nở khóc nói: “Phụ thân, mẫu thân muốn một mình đi chơi, không mang theo phụ thân, cũng không mang Tinh Tinh! Nàng muốn một người chuồn êm! Nàng không muốn phụ tử chúng ta, hu hu...”
Thủy Y Họa nghe được một đầu hắc tuyến, rồi sau lập tức thấy được Cơ Mộc Ly đen mặt.
Y Họa, nhi tử nói đều là thật sự? Nàng tưởng bỏ lại chúng ta đi chỗ nào, hả?”
Cơ Mộc Ly ôm Cơ Thần Tinh, một người nước mắt giàn giụa chu cái miệng nhỏ nhắn, một người hơi hơi híp mắt mặt trầm xuống, hơn nữa này hai gương mặt cực kỳ giống nhau, trên mặt cũng đều mang theo biểu cảm vô cùng u oán, lực sát thương thật sự là quá lớn.
Thủy Y Họa bất đắc dĩ nâng trán, “Ly Ly, lời của nhi tử nói huynh cũng dám tin? Ta thật là tưởng ra ngoài một chuyến, nhưng là cũng không phải bỏ phụ tử các ngươi.”
Nhi tử cùng lão tử cùng kêu lên hỏi: “Vậy nàng muốn làm gì? Hừ, đừng nghĩ bỏ lại chúng ta!”
Hai đạo thanh âm cũng phát, một cái trưởng thành, một cái non nớt, Thủy Y Họa ngoan ngoãn đầu hàng. Rồi sau đem ý đồ của chính mình một năm một mười nói ra.
“... Liền là như thế này, hiện tại là lúc Đông Diệu cần lương thảo nhất, ta vừa khéo có thể nhân cơ hội này đến huyện Lệ một chuyến, lấy đi tất cả tài sản của Tần Khuyết.”
Cơ Mộc Ly nghe được nhíu mày, do dự một lát, gật đầu, “Hiện tại quả thật là một cơ hội tốt, lấy thân phận thương đội tiến vào Đông Diệu, có thể tránh tai mắt của người. Nhưng là, hiện tại thương đội chỉ sợ chỉ có gạo lương mới có thể đi vào trong Đông Diệu, mà Y Họa nàng như thật sự đi đưa lương thảo, chẳng phải gián tiếp giúp Đông Diệu?”
“Ai nói ta muốn thật sự đưa đi lương thảo rồi hả?” Thủy Y Họa cười với hắn, trong mắt phiếm quá ánh sáng giảo hoạt.
Cơ Mộc Ly vui lên, “, ta suýt chút đã quên bản lĩnh của Y Họa rồi. Được rồi, mấy ngày nữa ta sẽ đi cùng nàng.”
“Không, huynh ở lại vương phủ. Lại nói huynh diện mạo xuất chúng, cho dù đeo mặt nạ da người, ai biết có phải hay không gặp được cao thủ dịch dung, liếc mắt một cái phân biệt được. Thứ hai, bây giờ là lúc hoàng huynh cần huynh, kiểu gì cũng muốn tuyên huynh vào cung.Nếu như huynh đi cùng với ta, vậy lý do xuất phủ là gì?”
Cơ Mộc Ly im lặng.
Cơ Thần Tinh một lát nhìn mẫu thân Thủy Y Họa, một lát nhìn sang phụ thân Cơ Mộc Ly, rồi sau tiểu biểu cảm càng ngày càng phẫn nộ, bởi vì hắn phát hiện phụ thân cùng mẫu thân từ lúc bắt đầu nói chuyện liền tự động xem nhẹ hắn như vậy. Quả thực là xem thấp tiểu hài tử thôi!
“Phụ thân, ta - - “
“ Y Họa, chuyện này nói lớn không lớn nói nhỏ không nhỏ, không bằng giao cho Lăng hoặc là Thập Nhất đi làm.”
“Mẫu thân, ta - - “
“Không được, Kiếm Thập Nhất cùng Đông Phương Lăng hiện thời đều là quen mặt ở Hỏa Vũ, bọn họ ngôn hành cử chỉ đặc điểm nói không chừng đã sớm bị người biết được, cho nên chuyện này tốt nhất phái người lạ mặt đi. Vừa đúng trong lòng ta có mấy người, tóm lại, lần này ta muốn đích thân đi một chuyến.”
Cơ Mộc Ly biết tính Thủy Y Họa nói một không hai, suy đi nghĩ lại liền đồng ý. Hiện tại có nhạc phụ đại nhân chỉ điểm, võ công của Thủy Y Họa đã tương xứng với hắn, kém hắn cũng chỉ là nội lực mà thôi, huống hồ Thủy Y Họa còn học xong cổ độc cùng cổ thuật của Cổ Cương, như thực so sánh với, trong chốn giang hồ cơ hồ không có người là đối thủ của nàng.
Cơ Thần Tinh thấy phụ thân đồng ý, xem xét chuẩn vội vàng xen vào nói: “Phụ thân, Tinh Tinh đi cùng nương!”
Cơ Mộc Ly xách hắn từ trong lồng ngực ra, thả lại trên đất, “Nhi tử, chuyện này không có cửa đâu.”
Tiểu gia hỏa trong mắt lập tức rớt xuống vài giọt nước mắt to bằng hạt đậu,hai mắt ngập nước yên lặng xem xét cha mình, “Phụ thân, ta nghĩ muốn đi, ngươi cho ta đi cùng mẫu thân đi!”
Cơ Mộc Ly lạnh nhạt quay mặt đi, nghiêm mặt nói: “Hỗn tiểu tử, ngươi hiện tại mới bao lớn, chờ ngươi năm tuổi phụ thân tự mình mang ngươi đi chơi.”
Tiểu gia hỏa thấy cha tâm địa cứng rắn, tay nhỏ bé quẹt trên mặt, lập tức nín khóc, hừ nói: “Phụ thân, ngươi gần nhất sức quyến rũ giảm đi, mẫu thân nói bên ngoài có rất nhiều thúc thúc xinh đẹp, ngươi không để ta đi theo mẫu thân, cẩn thận mẫu thân ở bên ngoài cho ta tìm vài cái cha nuôi!”
Cơ Mộc Ly tức giận sắc mặt lạnh lùng, “Xú tiểu tử, cha ngươi là nam nhân tuấn tú nhất trên đời này! Chính ngươi soi gương nhìn một cái, khuôn mặt này của ngươi đến cùng có bao nhiêu tuấn?”
“Phụ thân, ta biết bản thân bộ dạng đẹp hơn ngươi, chờ ta lớn lên, ta còn đẹp hơn phụ thân mấy chục lần. Hừ hừ ~ “
Mắt thấy hai phụ tử vừa muốn bắt đầu tranh đấu, Thủy Y Họa lập tức xách nhi tử lên, bưng kín cái miệng nhỏ của hắn.
“Ly Ly, huynh đi ra ngoài trước đi, ta khuyên Tiểu Tinh Tinh.”
Cơ Mộc Ly trừng mắt nhìn xú tiểu tử một cái, “Xú tiểu tử, nếu để lão tử biết ngươi lại quấn quít lấy nương ngươi nháo sự, lần sau lão tử sẽ ném ngươi vào trong hầm cầu.” Nói xong, tức giận đi rồi.
Cơ Thần Tinh thấy cha đi rồi, lập tức ôm cổ Thủy Y Họa làm nũng, “Mẫu thân, ta thật sự không thể cùng đi?”
“Không thể.”
Khuôn mặt bánh bao của tiểu gia hỏa rơi vào trầm tư, một lát sau bất đắc dĩ thỏa hiệp nói: “Ta đây nghe nương, tuy rằng nương không cho ta đi, ta vẫn yêu nương.” Nói xong, hôn hai cái ở trên mặt Thủy Y Họa.
Thủy Y Họa cũng vội hôn vài cái ở trên mặt tiểu gia hỏa, “Ngoan ngoãn ở trong phủ, không phải con cảm thấy tò mò đống chai lọ của Lăng thúc thúc, để Lăng thúc thúc dạy con biết thảo dược.”
Tiểu gia hỏa nghe xong lời này, hai mắt rõ ràng sáng ngời, gật gật đầu, liền hùng hùng hổ hổ trốn rồi. Xem như vậy, đúng là nhắm hướng Hàn Lăng các của Đông Phương Lăng chạy tới.
Nhưng không ai biết, trong lòng Cơ Thần Tinh kỳ thực có tính toán khác. Quả thực hắn đối với đống thảo dược của Lăng thúc thúc cảm thấy hứng thú, nhưng là thảo dược có thể về sau học a, hiện tại cơ hội đi ra ngoài cực kỳ khó có được, lần tiếp theo đều không biết là khi nào rồi.
Ba ngày sau.
Ba chiếc thuyền lớn hai tầng từ biên cảnh Lam Đằng chạy ra, phương hướng đúng là Đông Diệu ở phía đông.
Trên chiếc thuyền đi đầu, một vị công tử áo trắng đứng ở mũi thuyền, bên người có một nam một nữ đứng sừng sững. Phía sau người nam tử có đeo một thanh trường kiếm, khuôn mặt tuấn tú lại không có biểu cảm, ánh mắt lạnh lẽo mang theo tử khí, nữ tử dung mạo xinh đẹp, dáng người yểu điệu, lúc này trên mặt mang theo không hiểu.
“Chủ tử, chúng ta giả dạng làm thương đội Lam Đằng, đi lại đường thủy, trên đường khó tránh khỏi hội ngộ đến thương đội thật sự của Lam Đằng, đến lúc đó nếu như không cẩn thận bại lộ, có cần động thủ hay không?” Mở miệng chính là nữ tử đứng bên phải.
Công tử áo trắng khẽ cười một tiếng, quạt giấy cầm trong tay gõ nhẹ lên đầu nữ tử, “ Thu Diệp, ta liền không giống như người Lam Đằng sao? Yên tâm đi, phong thổ Lam Đằng ta đã sớm biết rõ, cho dù thực gặp thương đội cũng có thể lãnh giáo một hai.”
Hóa ra ba người này đúng là nữ giả nam trang Thủy Y Họa cùng nha hoàn Thu Diệp, cùng với Mộ Dung Thất mới báo xong thâm cừu đại hận. Trừ bỏ ba người này, hai chiếc thuyền còn lại là một ít thuộc hạ trung tâm mà Thủy Y Họa âm thầm bồi dưỡng, bọn họ người người tinh thông kỹ năng bơi.
“ Nếu như phải giết người, báo ta một tiếng.” Mộ Dung Thất lạnh lùng nói, nhìn Thủy Y Họa gật gật đầu, rồi sau trở về khoang thuyền.
Thu Diệp nhẹ cười một tiếng, “ Lại là đức hạnh này, cứ làm như ai thiếu hắn một xe ngân lượng không bằng.”
Thủy Y Họa hé miệng cười cười, “Ta nói Thu Diệp, chẳng lẽ em không phát hiện, thái độ của tiểu tử này đối với em hoàn toàn khác hẳn thái độ khi nói với ta?”
“Như thế nào không giống với?” Thu Diệp nghi hoặc nói, đi tới gần hỏi.
“ Lúc nhìn ta, thái độ của hắn là thái độ báo ân, lúc nhìn em lại là...”
“Là cái gì?” Thu Diệp vội vàng hỏi.
“Chính em tự tìm hiểu...” Thủy Y Họa cười rộ lên.
Ở trong một thùng gỗ nằm trong tầng thấp nhất của khoang thuyền. Lúc không có người trông coi kho hàng, hộp gỗ bỗng nhiên bật nắp.
Sau một lát, nắp hộp bị nhấc lên một cái khe hở, lộ ra một đôi mắt to.
Đông Phương Lăng tự mình đi một chuyến tới Đông Diệu, lần này trở về sắc mặt ngưng trọng.
“Như thế nào, tìm được Hạc Thần Uyên rồi hả?” Cơ Mộc Ly không chút để ý hỏi, giống như không hề để tâm tới chuyện này.
“ Ừm, tìm được. Chẳng qua mọi chuyện có chút bất ngờ.” Đông Phương Lăng than một tiếng, nhíu mày hỏi, “Gia, có phải ngài đã sớm biết thân phận của Hạc Thần Uyên rồi có phải không?”
Cơ Mộc Ly miễn cưỡng nhướng nhướng mày, nói “Kỳ thật, ta có chuyện luôn luôn không có nói cho ngươi cùng Thập Nhất.”
Đông Phương Lăng hơi sững sờ, lập tức khôi phục thái độ bình thường, không sao cả nói: “Gia không nói với ta và Thập Nhất thì nhất định là có nguyên nhân. Như vậy hiện tại gia là chuẩn bị nói cho chúng ta biết chuyện này?”
“Vốn làm một người giữ chữ tín, đã đáp ứng người khác không thể bội ước, nhưng mà thôi, bổn vương liền ngoại lệ một lần, hẳn là không ảnh hưởng đến danh dự của bổn vương đi?” Cơ Mộc Ly sờ sờ cằm bản thân, làm như có thật nói.
Đông Phương Lăng không nể mặt trợn trừng mắt, vừa đáp ứng chuyện liền đổi ý, loại chuyện này ngươi làm còn thiếu sao?
“ Nếu gia tưởng nói, thuộc hạ liền chăm chú lắng nghe.” Đông Phương Lăng cười hề hề nói, cực lực che giấu sự hiếu kỳ trong mắt.
Cơ Mộc Ly thản nhiên nói: “ Lúc ta mười một tuổi, ta vô tình gặp Hạc Thần Uyên lúc đó đang bị trọng thương, sau đó cứu hắn. Sau hắn truyền thụ võ công cho ta, mà ta thay hắn làm hai việc.”
Đông Phương Lăng càng nghe càng là kinh ngạc, miệng đều cả kinh không thể ngậm, “Gia, ngươi là nói, một thân võ công quỷ dị khó lường của ngươi đều là Hạc Thần Uyên dạy? Vậy... Vậy hắn chẳng phải là sư phụ của ngài rồi hả? Hơn nữa, mười một tuổi, vậy không phải là chuyện từ mười năm trước sao? Lúc đó Hạc Thần Uyên cũng chỉ là một thiếu niên đi, mà võ công của hắn đã cao thâm tới mức độ đó rồi hả? Đây... Đây cũng quá khó tin đi!”
“Không, đó chỉ là vẻ bề ngoài của hắn, nếu người Cổ Cương có thể bảo trì dung nhan không già, như vậy võ công bí tịch của Trung nguyên bác đại tinh thâm, lại có cái gì không có khả năng?” Khóe miệng Cơ Mộc Ly hơi nhếch lên, cười cười.
“Tuy rằng võ công của ta đều là hắn dạy, nhưng là hắn còn lâu mới là đối thủ của ta. Mười năm trước hắn bị trọng thương, công lực bị phế sáu thành, có rất nhiều chiêu thức võ công hắn đều không thể sử dụng, hơn nữa hắn thương tổn kinh mạch, có thể giữ lại bốn thành công lực đã là không dễ. Mặc kệ bao năm qua hắn đều không thể tiến triển thêm, đối với một người yêu võ mà nói, đây mới thật sự là chuyện so với chết còn khó chịu hơn.”
Đông Phương Lăng không ngừng tiêu hóa bí mật khiếp sợ mà bản thân vừa nghe tới, đứng ngây người.
“... Nói như vậy, Uyên... Hạc Thần Uyên hắn kỳ thực tính là tiền bối của chúng ta, mà hắn sở dĩ bảo trì dung nhan không già, là vì tu luyện bí kíp võ công kỳ quái?”
Cơ Mộc Ly khẽ gật đầu, “ Hạc Thần Uyên muốn tìm bảo tàng trong truyền thuyết. Còn có, hắn còn muốn tìm một nữ nhân, theo ta được biết, nữ nhân đó là mẫu thân của Y Họa.”
Đông Phương Lăng miệng lại nới rộng ra một vòng, kinh hô một tiếng, “ Vậy Hạc Thần Uyên sẽ không là tình địch của phụ thân vương phi đi?!”
Cơ Mộc Ly lộ ra biểu cảm trẻ nhỏ dễ dạy, “ Không sai.”
“ Gia đáp ứng hai chuyện đều là những chuyện rất khó hoàn thành, như nói bảo tàng, bốn tấm họa cổ đều trong hoàng thất của bốn nước, muốn tập hợp đủ là chuyện không dễ, mặt khác còn muốn tìm được Song Hàng Quỷ Tử trong truyền thuyết. Còn có mẫu thân của vương phi, ngay cả Đại Tế Tư lợi hại như vậy đều không có tìm được, người nọ sống hay chết đều - - “
Đông Phương Lăng bỗng nhiên ý thức được bản thân đang nói về mẫu thân của Thủy Y Họa, lập tức che miệng lại, im bặt.
Cơ Mộc Ly cũng không thèm để ý, “Ta biết ý tứ của ngươi, nhưng là bổn vương có ngốc như vậy sao? Tuy rằng học hắn một thân công phu, lại không cần phải làm chân chạy cả đời, cho nên chúng ta ước định có một kỳ hạn.
Mười năm, trong vòng mười năm ta sẽ dốc hết toàn lực mà làm việc cho hắn. Mười năm sau, mặc kệ ta có làm được chuyện hắn yêu cầu hay không, chúng ta đều có thể trở lại quan hệ người xa lạ.
Mà hiện tại, kỳ hạn mười năm chỉ còn lại có bốn tuần thôi.”
Đông Phương Lăng nhướn mày, đồng ý nói: “Gia làm như vậy là đúng, thân phận Hạc Thần Uyên thật sự rất mẫn cảm, gia không thể liên lụy quá nhiều tới hắn.”
Cơ Mộc Ly biết hắn lần này đến Đông Diệu, đã dò xét được chuyện bản thân muốn biết, liền hỏi thẳng vào vấn đề, “Nói đi, thân phận thật sự của Hạc Thần Uyên đến cùng là cái gì?”
Đông Phương Lăng do dự một lát, cúi đầu nói: “Gia nghe xong khẳng định sẽ chấn động. Hạc Thần Uyên hắn giống như cùng Hỏa Kỳ vương Đoan Mộc Toái Phong dính chút quan hệ thân thích. Mới đầu ta còn tưởng rằng là Đoan Mộc Lăng Thạch ở dân gian có con riêng, là huynh đệ của Đoan Mộc Toái Phong hoặc là Đoan Mộc Lôi Đình, nhưng là nghe xong gia giải thích sau, ta nghĩ Hạc Thần Uyên thật có thể là... hoàng thúc của Đoan Mộc Toái Phong!”
Cơ Mộc Ly có chút kinh ngạc, a một tiếng, ngoài ý muốn nói: “Ta còn tưởng rằng là con vương hầu tướng gì, không nghĩ tới dĩ nhiên là thân hoàng thúc của Đoan Mộc Toái Phong. Hắn hai năm qua đi Đông Diệu liền không có trở về, ta nghĩ hắn là bị Đoan Mộc Toái Phong giữ lại rồi. Khó trách hắn còn khẳng định chắc chắn với bổn vương sẽ lấy được bức họa thứ tư một cách dễ dàng, hóa ra là nguyên nhân này. Hắn cũng không tính lừa gạt bổn vương.
Hạc Thần Uyên, Đoan Mộc Trầm Uyên... Bổn vương sớm nên đoán được.”
“Gia có tính toán gì không? Chẳng lẽ thật sự giúp hắn tìm được bảo tàng trong truyền thuyết sao? Hắn nhưng là người trong hoàng thất Đông Diệu, ý đồ đã thật rõ ràng.” Đông Phương Lăng liền vội vàng hỏi.
“Tự nhiên, bổn vương nhưng là một người giữ chữ tín.” Cơ Mộc Ly một bộ nghiêm trang trả lời.
Đông Phương Lăng không lời nào để nói rồi. Hắn biết ý tứ của Cơ Mộc Ly, chẳng qua là lợi dụng lẫn nhau mà thôi, đã đều muốn tìm được bảo tàng, vậy thì cùng nhau hợp tác.
Truyện được đăng tại
Hai người nơi này không khí đúng là nặng nề, chợt nghe bên ngoài một tiếng khóc vang dội vang lên.
Đông Phương Lăng nhịn không được trộm cười ra tiếng, tiểu ác ma lại làm chuyện gì rồi?
“Lăng, theo ta đi xem con trai bảo bối.” Nói xong lời cuối cùng, cơ hồ là nghiến răng nghiến lợi nặn đi ra.
•
Lan Hinh các.
Cơ Thần Tinh ôm đùi Thủy Y Họa, khóc đến nước mắt tràn ra, rất đáng thương. Cái mũi nhỏ đều đỏ rực.
Thủy Y Họa không vì thế mà động lòng, biểu cảm lạnh nhạt nói, “Tinh Tinh, mẫu thân lần này cũng không phải là đi chơi, mà là muốn làm một chuyện rất quan trọng. Cho nên không thể mang con đi, con nên ngoan ngoãn ở trong phủ, để Lăng thúc thúc cùng Triệu Xương thúc thúc chơi với con, hoặc là chính con đi Kiếm phủ tìm Thập Nhất thúc thúc cùng Tần Khuyết thúc thúc.”
“Ta không cần, hu hu... Mẫu thân, ta cũng phải đi! Vương phủ của phụ thân và Kiếm phủ của Thập Nhất thúc thúc Tinh Tinh đã sớm chán rồi, liền ngay cả hoàng cung của hoàng bá bá ta cũng đều có thể nhắm mắt lại mà đi. Ta muốn đi theo nương đi ra ngoài, đi xem thế giới bên ngoài!”
Cơ Thần Tinh chu miệng nhỏ nói, một đôi mắt đầy nước không ngừng chớp chớp, Thủy Y Họa nhìn xem lại bắt đầu mềm lòng rồi. Nhưng là, chuyện này không phải là chuyện nhỏ, tuyệt đối không được! Ngocthuybachdang
Cơ Mộc Ly vừa vào nhìn đến cảnh tượng này, trong lòng kỳ quái không thôi, Y Họa bình thường yêu nhất xú tiểu tử này, hôm nay thế nào lại chọc xú tiểu tử này khóc vậy?
“Phụ thân, hu hu...” Tiểu gia hỏa thái độ khác thường, tự nhiên nhìn thấy Cơ Mộc Ly liền tiếp đón, còn một bộ dáng đáng thương, giống như nhận hết bao nhiêu ủy khuất ở chỗ mẫu thân nhà mình vậy.
Cơ Mộc Ly do dự một chút, vẫn là đem tiểu gia hỏa ôm vào trong ngực.
Tuy rằng hắn bây giờ còn là không thích người ngoài tới gần, nhưng là xú tiểu tử này đến cùng là con trai của chính mình. Nhất là vừa thấy đến hai mắt giống hệt Y Họa, trong mắt còn đầy nước mắt, Cơ Mộc Ly tâm lại nhuyễn.
Trong lòng tiểu gia hỏa cuộn tròn lại, khoan hãy nói, cảm giác rất thoải mái, giống như ôm một cái gối bông.
Cho nên, Cơ Mộc Ly cuối cùng không có bãi mặt thối đối với Cơ Thần Tinh, ngược lại nhẫn nại nhiều dò hỏi: “Con ngoan, đây là sao, ai chọc giận con rồi hả? Có phải mẫu thân phải không? Nếu đúng, phụ thân buổi tối giúp con báo thù.”
Tiểu gia hỏa âm thầm trợn trừng mắt, đừng tưởng rằng hắn không biết phụ thân nói “Báo thù” là ý gì, không phải là hai người ôm nhau chế tạo tiểu nhân sao. Cha hắn đã sớm muốn cho mẫu thân sinh cái muội muội, rồi sau một cước đá văng hắn.
Hừ!
Cũng may hắn đã sớm hướng Tống Tử Quan Âm hứa nguyện, nhất định không cho mẫu thân sinh muội muội, muốn sinh thì sinh một đống đệ đệ, đến lúc đó... Hắc hắc, hắn là có thể mang theo một đám đệ đệ đối kháng với cha hắn rồi.
Cơ Thần Tinh nhưng chưa từng quên chuyện của bản thân, vội vàng dùng móng vuốt mập mạp ôm lấy mũi Cơ Mộc Ly, nức nở khóc nói: “Phụ thân, mẫu thân muốn một mình đi chơi, không mang theo phụ thân, cũng không mang Tinh Tinh! Nàng muốn một người chuồn êm! Nàng không muốn phụ tử chúng ta, hu hu...”
Thủy Y Họa nghe được một đầu hắc tuyến, rồi sau lập tức thấy được Cơ Mộc Ly đen mặt.
Y Họa, nhi tử nói đều là thật sự? Nàng tưởng bỏ lại chúng ta đi chỗ nào, hả?”
Cơ Mộc Ly ôm Cơ Thần Tinh, một người nước mắt giàn giụa chu cái miệng nhỏ nhắn, một người hơi hơi híp mắt mặt trầm xuống, hơn nữa này hai gương mặt cực kỳ giống nhau, trên mặt cũng đều mang theo biểu cảm vô cùng u oán, lực sát thương thật sự là quá lớn.
Thủy Y Họa bất đắc dĩ nâng trán, “Ly Ly, lời của nhi tử nói huynh cũng dám tin? Ta thật là tưởng ra ngoài một chuyến, nhưng là cũng không phải bỏ phụ tử các ngươi.”
Nhi tử cùng lão tử cùng kêu lên hỏi: “Vậy nàng muốn làm gì? Hừ, đừng nghĩ bỏ lại chúng ta!”
Hai đạo thanh âm cũng phát, một cái trưởng thành, một cái non nớt, Thủy Y Họa ngoan ngoãn đầu hàng. Rồi sau đem ý đồ của chính mình một năm một mười nói ra.
“... Liền là như thế này, hiện tại là lúc Đông Diệu cần lương thảo nhất, ta vừa khéo có thể nhân cơ hội này đến huyện Lệ một chuyến, lấy đi tất cả tài sản của Tần Khuyết.”
Cơ Mộc Ly nghe được nhíu mày, do dự một lát, gật đầu, “Hiện tại quả thật là một cơ hội tốt, lấy thân phận thương đội tiến vào Đông Diệu, có thể tránh tai mắt của người. Nhưng là, hiện tại thương đội chỉ sợ chỉ có gạo lương mới có thể đi vào trong Đông Diệu, mà Y Họa nàng như thật sự đi đưa lương thảo, chẳng phải gián tiếp giúp Đông Diệu?”
“Ai nói ta muốn thật sự đưa đi lương thảo rồi hả?” Thủy Y Họa cười với hắn, trong mắt phiếm quá ánh sáng giảo hoạt.
Cơ Mộc Ly vui lên, “, ta suýt chút đã quên bản lĩnh của Y Họa rồi. Được rồi, mấy ngày nữa ta sẽ đi cùng nàng.”
“Không, huynh ở lại vương phủ. Lại nói huynh diện mạo xuất chúng, cho dù đeo mặt nạ da người, ai biết có phải hay không gặp được cao thủ dịch dung, liếc mắt một cái phân biệt được. Thứ hai, bây giờ là lúc hoàng huynh cần huynh, kiểu gì cũng muốn tuyên huynh vào cung.Nếu như huynh đi cùng với ta, vậy lý do xuất phủ là gì?”
Cơ Mộc Ly im lặng.
Cơ Thần Tinh một lát nhìn mẫu thân Thủy Y Họa, một lát nhìn sang phụ thân Cơ Mộc Ly, rồi sau tiểu biểu cảm càng ngày càng phẫn nộ, bởi vì hắn phát hiện phụ thân cùng mẫu thân từ lúc bắt đầu nói chuyện liền tự động xem nhẹ hắn như vậy. Quả thực là xem thấp tiểu hài tử thôi!
“Phụ thân, ta - - “
“ Y Họa, chuyện này nói lớn không lớn nói nhỏ không nhỏ, không bằng giao cho Lăng hoặc là Thập Nhất đi làm.”
“Mẫu thân, ta - - “
“Không được, Kiếm Thập Nhất cùng Đông Phương Lăng hiện thời đều là quen mặt ở Hỏa Vũ, bọn họ ngôn hành cử chỉ đặc điểm nói không chừng đã sớm bị người biết được, cho nên chuyện này tốt nhất phái người lạ mặt đi. Vừa đúng trong lòng ta có mấy người, tóm lại, lần này ta muốn đích thân đi một chuyến.”
Cơ Mộc Ly biết tính Thủy Y Họa nói một không hai, suy đi nghĩ lại liền đồng ý. Hiện tại có nhạc phụ đại nhân chỉ điểm, võ công của Thủy Y Họa đã tương xứng với hắn, kém hắn cũng chỉ là nội lực mà thôi, huống hồ Thủy Y Họa còn học xong cổ độc cùng cổ thuật của Cổ Cương, như thực so sánh với, trong chốn giang hồ cơ hồ không có người là đối thủ của nàng.
Cơ Thần Tinh thấy phụ thân đồng ý, xem xét chuẩn vội vàng xen vào nói: “Phụ thân, Tinh Tinh đi cùng nương!”
Cơ Mộc Ly xách hắn từ trong lồng ngực ra, thả lại trên đất, “Nhi tử, chuyện này không có cửa đâu.”
Tiểu gia hỏa trong mắt lập tức rớt xuống vài giọt nước mắt to bằng hạt đậu,hai mắt ngập nước yên lặng xem xét cha mình, “Phụ thân, ta nghĩ muốn đi, ngươi cho ta đi cùng mẫu thân đi!”
Cơ Mộc Ly lạnh nhạt quay mặt đi, nghiêm mặt nói: “Hỗn tiểu tử, ngươi hiện tại mới bao lớn, chờ ngươi năm tuổi phụ thân tự mình mang ngươi đi chơi.”
Tiểu gia hỏa thấy cha tâm địa cứng rắn, tay nhỏ bé quẹt trên mặt, lập tức nín khóc, hừ nói: “Phụ thân, ngươi gần nhất sức quyến rũ giảm đi, mẫu thân nói bên ngoài có rất nhiều thúc thúc xinh đẹp, ngươi không để ta đi theo mẫu thân, cẩn thận mẫu thân ở bên ngoài cho ta tìm vài cái cha nuôi!”
Cơ Mộc Ly tức giận sắc mặt lạnh lùng, “Xú tiểu tử, cha ngươi là nam nhân tuấn tú nhất trên đời này! Chính ngươi soi gương nhìn một cái, khuôn mặt này của ngươi đến cùng có bao nhiêu tuấn?”
“Phụ thân, ta biết bản thân bộ dạng đẹp hơn ngươi, chờ ta lớn lên, ta còn đẹp hơn phụ thân mấy chục lần. Hừ hừ ~ “
Mắt thấy hai phụ tử vừa muốn bắt đầu tranh đấu, Thủy Y Họa lập tức xách nhi tử lên, bưng kín cái miệng nhỏ của hắn.
“Ly Ly, huynh đi ra ngoài trước đi, ta khuyên Tiểu Tinh Tinh.”
Cơ Mộc Ly trừng mắt nhìn xú tiểu tử một cái, “Xú tiểu tử, nếu để lão tử biết ngươi lại quấn quít lấy nương ngươi nháo sự, lần sau lão tử sẽ ném ngươi vào trong hầm cầu.” Nói xong, tức giận đi rồi.
Cơ Thần Tinh thấy cha đi rồi, lập tức ôm cổ Thủy Y Họa làm nũng, “Mẫu thân, ta thật sự không thể cùng đi?”
“Không thể.”
Khuôn mặt bánh bao của tiểu gia hỏa rơi vào trầm tư, một lát sau bất đắc dĩ thỏa hiệp nói: “Ta đây nghe nương, tuy rằng nương không cho ta đi, ta vẫn yêu nương.” Nói xong, hôn hai cái ở trên mặt Thủy Y Họa.
Thủy Y Họa cũng vội hôn vài cái ở trên mặt tiểu gia hỏa, “Ngoan ngoãn ở trong phủ, không phải con cảm thấy tò mò đống chai lọ của Lăng thúc thúc, để Lăng thúc thúc dạy con biết thảo dược.”
Tiểu gia hỏa nghe xong lời này, hai mắt rõ ràng sáng ngời, gật gật đầu, liền hùng hùng hổ hổ trốn rồi. Xem như vậy, đúng là nhắm hướng Hàn Lăng các của Đông Phương Lăng chạy tới.
Nhưng không ai biết, trong lòng Cơ Thần Tinh kỳ thực có tính toán khác. Quả thực hắn đối với đống thảo dược của Lăng thúc thúc cảm thấy hứng thú, nhưng là thảo dược có thể về sau học a, hiện tại cơ hội đi ra ngoài cực kỳ khó có được, lần tiếp theo đều không biết là khi nào rồi.
Ba ngày sau.
Ba chiếc thuyền lớn hai tầng từ biên cảnh Lam Đằng chạy ra, phương hướng đúng là Đông Diệu ở phía đông.
Trên chiếc thuyền đi đầu, một vị công tử áo trắng đứng ở mũi thuyền, bên người có một nam một nữ đứng sừng sững. Phía sau người nam tử có đeo một thanh trường kiếm, khuôn mặt tuấn tú lại không có biểu cảm, ánh mắt lạnh lẽo mang theo tử khí, nữ tử dung mạo xinh đẹp, dáng người yểu điệu, lúc này trên mặt mang theo không hiểu.
“Chủ tử, chúng ta giả dạng làm thương đội Lam Đằng, đi lại đường thủy, trên đường khó tránh khỏi hội ngộ đến thương đội thật sự của Lam Đằng, đến lúc đó nếu như không cẩn thận bại lộ, có cần động thủ hay không?” Mở miệng chính là nữ tử đứng bên phải.
Công tử áo trắng khẽ cười một tiếng, quạt giấy cầm trong tay gõ nhẹ lên đầu nữ tử, “ Thu Diệp, ta liền không giống như người Lam Đằng sao? Yên tâm đi, phong thổ Lam Đằng ta đã sớm biết rõ, cho dù thực gặp thương đội cũng có thể lãnh giáo một hai.”
Hóa ra ba người này đúng là nữ giả nam trang Thủy Y Họa cùng nha hoàn Thu Diệp, cùng với Mộ Dung Thất mới báo xong thâm cừu đại hận. Trừ bỏ ba người này, hai chiếc thuyền còn lại là một ít thuộc hạ trung tâm mà Thủy Y Họa âm thầm bồi dưỡng, bọn họ người người tinh thông kỹ năng bơi.
“ Nếu như phải giết người, báo ta một tiếng.” Mộ Dung Thất lạnh lùng nói, nhìn Thủy Y Họa gật gật đầu, rồi sau trở về khoang thuyền.
Thu Diệp nhẹ cười một tiếng, “ Lại là đức hạnh này, cứ làm như ai thiếu hắn một xe ngân lượng không bằng.”
Thủy Y Họa hé miệng cười cười, “Ta nói Thu Diệp, chẳng lẽ em không phát hiện, thái độ của tiểu tử này đối với em hoàn toàn khác hẳn thái độ khi nói với ta?”
“Như thế nào không giống với?” Thu Diệp nghi hoặc nói, đi tới gần hỏi.
“ Lúc nhìn ta, thái độ của hắn là thái độ báo ân, lúc nhìn em lại là...”
“Là cái gì?” Thu Diệp vội vàng hỏi.
“Chính em tự tìm hiểu...” Thủy Y Họa cười rộ lên.
Ở trong một thùng gỗ nằm trong tầng thấp nhất của khoang thuyền. Lúc không có người trông coi kho hàng, hộp gỗ bỗng nhiên bật nắp.
Sau một lát, nắp hộp bị nhấc lên một cái khe hở, lộ ra một đôi mắt to.