Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 141
CHƯƠNG 141
Cô luôn tự nhủ với mình rằng, cô và Lưu Thiên Hàn đã ly hôn, bây giờ bọn họ không còn bất kỳ quan hệ gì nữa, cô sẽ không coi thường bản thân mình mà bám riết lấy anh nữa.
Anh coi cô là kỹ nữ, anh xem thường cô, cô sẽ không tự coi thường bản thân mình nữa.
Nhưng cho dù như vậy, nghe thấy Cao Bắc Vinh nói anh sắp chết, trong lòng cô vẫn không khống chế được mà dâng lên một cảm giác đau đớn ngập trời.
Nhan Nhã Tịnh hít một hơi thật sâu, sau đó mới đè cảm giác đau đơn đến nghẹt thở xuống: “Anh vừa nói, cậu Lưu sắp chết rồi? Sao có thể sắp chết chứ? Lúc nãy ở cục cảnh sát, không phải anh ta vẫn còn rất tốt sao?”
“Tốt cái gì mà tốt! Hôm nay lúc ở bệnh viện, Lưu Thiên Hàn đã rất tồi tệ rồi!”
Cao Bắc Vinh dừng lại, sau đó lại nói tiếp: “Lưng của Lưu Thiên Hàn bị tạt axit, vô cùng thê thảm! Tôi bảo cậu ta đi đến bệnh viện, nhưng cậu ta không đi, tôi bảo bác sĩ tư nhân đến khám cho cậu ta, cậu ta lại đuổi bác sĩ tư nhân đi.”
“Bác sĩ Nhan, bây giờ tình hình của Lưu Thiên Hàn rất xấu, cậu ta đang bị sốt, vết thương của cậu ta đã bị nhiễm trùng rồi! Nếu như cô còn không đến cứu cậu ta, cậu ta chắc chắn sẽ chết!”
Trong đầu Nhan Nhã Tịnh nổ đùng đùng, lưng của cậu Lưu bị tạt axit, chẳng lẽ là cậu Lưu dùng lưng của anh để chắn chai axit to kia cho cô?
Bị axit tạt vào lưng, máu thịt lẫn lộn, đau đớn đến mức nào! Chả trách hôm nay cô cứ ngửi thấy mùi máu thịt bị ăn mòn, hóa ra, đó là mùi trên lưng của cậu Lưu!
Cô đã từng tiếp nhận người bị tạt axit, đó là một người đàn ông trẻ, trên mu bàn tay bị mấy giọt axit nhỏ vào, anh ta đã đau đến mức kêu gào thảm thiết.
Bị một chai axit to tạt vào, vết thương của cậu Lưu chắc chắn sẽ rất nghiêm trọng, nhưng biểu cảm của cậu Lưu vẫn không hề thay đổi, thậm chí, giữa chừng anh còn đi thay một chiếc áo khoác ngoài, cả ngày anh đều không thể hiện ra bất kỳ sự khác thường nào.
Mắt Nhan Nhã Tịnh cay cay, cậu Lưu, chúng ta đã nói rõ ràng rồi, sau này không liên quan gì đến nhau nữa, tại sao anh phải quấy rối trái tim khó khăn lắm mới có thể bình thường trở lại? Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Kìm nén sự đau đơn trong lòng xuống, Nhan Nhã Tịnh sụt sịt mũi: “Cao Bắc Vinh, anh vẫn đưa cậu Lưu đến bệnh viện thì hơn, muộn như vậy rồi, tôi không muốn đến.”
“Nếu như Lưu Thiên Hàn đồng ý đi bệnh viện, tôi đã đưa cậu ta đi từ lâu rồi! Cô đừng thấy bây giờ anh ta sắp chết rồi, nhưng cậu ta vẫn còn rất khỏe, tôi không đánh lại cậu ta! Bác sĩ Nhan cô mau đến đây đi, cứu một mạng người hơn xây bảy tòa tháp, bây giờ, chỉ có cô mới có thể cứu được Lưu Thiên Hàn!”
“Tôi….” Nhan Nhã Tịnh cũng lo lắng cho vết thương của Lưu Thiên Hàn, nhưng cô cũng sợ tiếp tục quấn lấy anh không phân rõ ràng.
Thấy Nhan Nhã Tịnh vẫn không đồng ý đến, Cao Bắc Vinh suýt nữa đập vỡ điện thoại trong tay, anh ta lùi một bước để tiến ba bước: “Bỏ đi, bác sĩ Nhan, cô vẫn đừng nên qua đây! Để Lưu Thiên Hàn đau chết luôn đi, đợi sau khi anh ta chết, chúng ta cùng thắp nhang cho cậu ta.”
Cậu Lưu không muốn để người khác chữa trị vết thương cho anh, bây giờ anh vẫn bị thương rất nghiêm trọng, anh bị thương nghiêm trọng như vậy là vì cứu cô.
Quả thật, vì tình vì lí, cô nên đến xử lý vết thương cho amh.
Nhan Nhã Tịnh đang muốn nói với Cao Bắc Vinh, lát nữa cô sẽ đến, đầu bên kia điện thoại truyền đến tiếng hét của Cao Bắc Vinh: “Sao lại nhiều máu như vậy! Lưu Thiên Hàn, cậu thật sự muốn chết có đúng không? Lưu Thiên Hàn, cậu đừng dọa tôi!”
Sau đó, điện thoại đã bị cúp.
Cô luôn tự nhủ với mình rằng, cô và Lưu Thiên Hàn đã ly hôn, bây giờ bọn họ không còn bất kỳ quan hệ gì nữa, cô sẽ không coi thường bản thân mình mà bám riết lấy anh nữa.
Anh coi cô là kỹ nữ, anh xem thường cô, cô sẽ không tự coi thường bản thân mình nữa.
Nhưng cho dù như vậy, nghe thấy Cao Bắc Vinh nói anh sắp chết, trong lòng cô vẫn không khống chế được mà dâng lên một cảm giác đau đớn ngập trời.
Nhan Nhã Tịnh hít một hơi thật sâu, sau đó mới đè cảm giác đau đơn đến nghẹt thở xuống: “Anh vừa nói, cậu Lưu sắp chết rồi? Sao có thể sắp chết chứ? Lúc nãy ở cục cảnh sát, không phải anh ta vẫn còn rất tốt sao?”
“Tốt cái gì mà tốt! Hôm nay lúc ở bệnh viện, Lưu Thiên Hàn đã rất tồi tệ rồi!”
Cao Bắc Vinh dừng lại, sau đó lại nói tiếp: “Lưng của Lưu Thiên Hàn bị tạt axit, vô cùng thê thảm! Tôi bảo cậu ta đi đến bệnh viện, nhưng cậu ta không đi, tôi bảo bác sĩ tư nhân đến khám cho cậu ta, cậu ta lại đuổi bác sĩ tư nhân đi.”
“Bác sĩ Nhan, bây giờ tình hình của Lưu Thiên Hàn rất xấu, cậu ta đang bị sốt, vết thương của cậu ta đã bị nhiễm trùng rồi! Nếu như cô còn không đến cứu cậu ta, cậu ta chắc chắn sẽ chết!”
Trong đầu Nhan Nhã Tịnh nổ đùng đùng, lưng của cậu Lưu bị tạt axit, chẳng lẽ là cậu Lưu dùng lưng của anh để chắn chai axit to kia cho cô?
Bị axit tạt vào lưng, máu thịt lẫn lộn, đau đớn đến mức nào! Chả trách hôm nay cô cứ ngửi thấy mùi máu thịt bị ăn mòn, hóa ra, đó là mùi trên lưng của cậu Lưu!
Cô đã từng tiếp nhận người bị tạt axit, đó là một người đàn ông trẻ, trên mu bàn tay bị mấy giọt axit nhỏ vào, anh ta đã đau đến mức kêu gào thảm thiết.
Bị một chai axit to tạt vào, vết thương của cậu Lưu chắc chắn sẽ rất nghiêm trọng, nhưng biểu cảm của cậu Lưu vẫn không hề thay đổi, thậm chí, giữa chừng anh còn đi thay một chiếc áo khoác ngoài, cả ngày anh đều không thể hiện ra bất kỳ sự khác thường nào.
Mắt Nhan Nhã Tịnh cay cay, cậu Lưu, chúng ta đã nói rõ ràng rồi, sau này không liên quan gì đến nhau nữa, tại sao anh phải quấy rối trái tim khó khăn lắm mới có thể bình thường trở lại? Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Kìm nén sự đau đơn trong lòng xuống, Nhan Nhã Tịnh sụt sịt mũi: “Cao Bắc Vinh, anh vẫn đưa cậu Lưu đến bệnh viện thì hơn, muộn như vậy rồi, tôi không muốn đến.”
“Nếu như Lưu Thiên Hàn đồng ý đi bệnh viện, tôi đã đưa cậu ta đi từ lâu rồi! Cô đừng thấy bây giờ anh ta sắp chết rồi, nhưng cậu ta vẫn còn rất khỏe, tôi không đánh lại cậu ta! Bác sĩ Nhan cô mau đến đây đi, cứu một mạng người hơn xây bảy tòa tháp, bây giờ, chỉ có cô mới có thể cứu được Lưu Thiên Hàn!”
“Tôi….” Nhan Nhã Tịnh cũng lo lắng cho vết thương của Lưu Thiên Hàn, nhưng cô cũng sợ tiếp tục quấn lấy anh không phân rõ ràng.
Thấy Nhan Nhã Tịnh vẫn không đồng ý đến, Cao Bắc Vinh suýt nữa đập vỡ điện thoại trong tay, anh ta lùi một bước để tiến ba bước: “Bỏ đi, bác sĩ Nhan, cô vẫn đừng nên qua đây! Để Lưu Thiên Hàn đau chết luôn đi, đợi sau khi anh ta chết, chúng ta cùng thắp nhang cho cậu ta.”
Cậu Lưu không muốn để người khác chữa trị vết thương cho anh, bây giờ anh vẫn bị thương rất nghiêm trọng, anh bị thương nghiêm trọng như vậy là vì cứu cô.
Quả thật, vì tình vì lí, cô nên đến xử lý vết thương cho amh.
Nhan Nhã Tịnh đang muốn nói với Cao Bắc Vinh, lát nữa cô sẽ đến, đầu bên kia điện thoại truyền đến tiếng hét của Cao Bắc Vinh: “Sao lại nhiều máu như vậy! Lưu Thiên Hàn, cậu thật sự muốn chết có đúng không? Lưu Thiên Hàn, cậu đừng dọa tôi!”
Sau đó, điện thoại đã bị cúp.