Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 524
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Vipvandan.vn
Đả tự: Bựa Thập Ngũ - Kiếm Giới
Hàn Phong lo cho sự an nguy của Tử Nhược, nên cả quãng đường không hề che giấu đấu khí thực của mình mà ngược lại dùng thủ đoạn lôi đình giết hết đám hắc ám thuật sĩ đó.
Những nơi mà hắn đi qua, kẻ thù gục như ngả rạ.
Nhưng, Hàn Phong không sợ việc mình sở hữu võ kĩ bị lộ ra ngoài, bởi vì những người nhìn thấy đều đã chết hết.
Ba ngày đó, Hàn Phong đã dần đuổi kịp Lục Hạo, khí tức mà hắn trên người Lục Hạo càng lúc càng trở nên dễ dàng.
Hàn Phong biết, với tình hình này, chỉ cần thêm nửa ngày nữa, hắn sẽ đuổi kịp Lục Hạo.
Ba ngày này, hàn Phong vừa đuổi vừa phải đối phó với đám hắc ám thuật sĩ mai phục, tiêu hao không ít đấu khí.
Nhưng, dựa vào năng lực hồi phục tiên thiên cửu chuyển đấu khí, Hàn Phong không hề có dấu hiệu mệt mỏi.
Tất cả đều vì người trong không gian này không ai tu luyện đấu khí, nên nguyên tố năng lượng tồn tại trong đất trời vượt xa với thế giới trước đây của Hàn Phong.
Trước đây ở lại trong không gian của Vô Danh, cộng thêm ba tháng thời gian ở lại đây, đấu khí trong người Hàn Phong cũng vượt trội.
Đương nhiên, vẫn còn cách yêu cầu đột phá thiên giai bát phẩm một khoảng cách nữa.
Tốc độ không giảm, Hàn Phong ra sức thi triển đấu khí, cuối cùng gần nửa ngày sau cũng đã nhìn thấy phía trước có vài bóng người.
Hàn Phong có thể cảm nhận rõ ràng Lục Hạo đang trong đám người đó.
Thấy vậy, Hàn Phong không khỏi mừng thầm, đuổi theo suốt ba ngày, cuối cùng cũng bắt kịp.
Ngay lập tức, không chút do dự, Hàn Phong hút một hơi, phóng đấu khí ra ngoài, dùng tốc độ còn nhanh hơn trước, bay đến chỗ đoàn người.
Chỉ trong nháy mắt, thân ảnh Hàn Phong đã lướt qua đỉnh đầu họ, chặn đứng trước mặt.
- Lục Hạo, vội đi đâu đấy?
Hàn Phong nhìn đoàn người trước mặt, lạnh giọng nói.
Đoàn người sớm đã phát hiện ra Hàn Phong ngay từ lúc hắn còn ở phía sau, bây giờ thấy đột nhiên xuất hiện trước mặt, không khỏi giật mình.
Lục Hạo còn bất ngờ hơn, cứ thế nhìn Hàn Phong chằm chằm với ánh mắt khó tin.
Hắn không nghĩ có người lại đuổi được đến đây.
Đám người này gần như không ăn không ngủ suốt ba ngày qua, cả quãng đường để lại vô số nhân mã mai phục.
Nhưng không ngờ, Hàn Phong có thể đơn thương độc mã đuổi theo, bảo người ta không không chấn động sao được.
Lúc này Hàn Phong cũng đã phát hiện ra Tử Nhược bên cạnh Lục Hạo.
Nhìn kĩ hơn, Tử Nhược ó vẻ mệt mỏi, mái tóc luôn được cô chải gọn gàng lúc này có chút rối bời. Mặc dù thần trí của Tử Nhược vẫn còn tỉnh nhưng thân thể thì hình như đã bị bọn Lục Hạo làm thủ thuật gì, căn bản không thể cử động.
Khoảnh khắc nhìn thấy hàn Phong xuất hiện, đôi mắt u ám của Tử Nhược nhất thời bừng sáng, nhưng ngay sau đó lại trở nên có chút lo lắng, toan mở miệng nói gì nhưng không đủ sức để nói.
Hàn Phong thấy vậy, dùng ánh mắt ra hiệu cho Tử Nhược, bảo cô không phải lo lắng.
Tử Nhược thấy vậy, biết không thể làm được gì giúp đỡ Hàn Phong, đành phải im lặng.
Lúc này Lục Hạo đang thì thầm nói gì đó với một vị lão giả mặc áo xám bên cạnh, lão giả dùng ánh mắt dò xét quan sát Hàn Phong từ đầu đến chân.
Một lúc sau lão giả tiến lên trước một bước, nói với Hàn Phong:
- Ngươi chính là ẩn tu giả mà tên tiểu tử Tử Y tìm được?
Hàn Phong nghe vậy chỉ cười nhạt, nói:
- Đúng thì đã làm sao? Mà không đúng thì đã làm sao? Ta vốn không thù không hận với di khí giả các ngươi, nhưng đáng tiếc ta lại có việc phải nhờ Tử Y tộc trưởng, nên chỉ có thể trách các ngươi quá xui xẻo!
- Hừ! Tiểu Tử mạnh miếng quá đấy, lão phu từng này tuổi rồi mà chưa thấy ai mạnh miệng như ngươi!
Dừng lại một lúc, lão giả áo xám nói tiếp:
- Ta thừa nhận, ngươi có thể đuổi được đến đây đúng là không tệ. Nhưng hôm nay con gái Tử Y đang nằm trong tay ta, nếu như ngươi không muốn có chuyện gì với cô ta thì ta khuyên ngươi hãy ngoan ngoãn giơ tay chịu trói.
Hàn Phong nghe vậy, nhanh chóng động não, sau đó cười nhạt nói:
- Ngươi biết ta là ẩn tu giả, và cũng biết ta không phải là người của thiên khởi giả nhất tộc, nếu như không phải có việc cần nhờ Tử Y giúp đỡ, ta tuyệt đối không can dự vào chuyện của các ngươi.
Hàn Phong tiếp lời nói:
- Tử Y nhờ ta đến cứu con gái ông ấy là để các ngươi không vì chuyện này uy hiếp được ông ta.
- Nếu như ngươi đã biết mục đích của bọn ta vậy thì cần gì phải nói nữa?
Lão giả lạnh lùng nói.
Hàn Phong mỉm cười, lộ ra một tia cay nghiệt, nói:
- Ngươi vẫn không hiểu sao? Chỉ cần ta giữ các ngươi lại đây, vậy thì chuyện chết của cô gái này đâu còn quan trọng nữa, dù cô ấy có chết thì cũng sẽ kích khởi nộ hỏa của toàn thiên khởi giả nhất tộc, đến lúc đó sẽ là kết cục tất chết, tốt nhất là hai bên cùng bị thương, như vậy ta ở giữa sẽ càng có lợi, với năng lực của ta, đại lục này còn ai ngăn nổi ta nữa!
Nói xong, Hàn Phong bật một tràng cười điên cuồng.
Bọn Lục Hạo nghe vậy, thoáng rùng mình, vốn tưởng có thể lấy Tử Nhược ra uy hiếp Hàn Phong, bắt hắn giơ tay chịu trói, ai ngờ nhìn bộ dạng Hàn Phong lúc này, chẳng khác gì kẻ điên.
Nhất thời khiến chúng không biết phải làm thế nào.
Về phần Tử Nhược đang bị Lục Hạo bắt cóc, sau khi nghe những lời cay nghiệt của Hàn Phong, khuôn mặt vốn đã tái nhợt lập tức trở nên cắt không còn giọt máu, đôi mắt long lanh sầm xuống như tro lạnh, không hề có vẻ giận dữ.
Lão giả áo xám quay sang nhìn đám người bên cạnh, hình như đang tính toán gì đó.
Chúng không dám cược xem những gì Hàn Phong nói là thật hay giả, mục đích chuyến đi lần này là bắt sống Tử Nhược, nếu như để Tử Nhược chết, vậy chuyến đi này coi như thất bại.
Bọn chúng đều hiểu rất rõ, nhiệm vụ thất bại thì sẽ có hậu quả như thế nào, nghĩ đến đây, cả bọn không khỏi rùng mình ớn lạnh.
Nhưng dù sao, chúng vẫn không nghĩ một mình Hàn Phong có thể giết hết tất cả.
Số người đạt tới địa cấp hắc ám thuật sĩ bên chúng tổng cộng tám người, hơn nữa bản thân lão giả áo xám còn là thiên cấp sơ kì hắc ám thuật sĩ.
Như vậy, thực lực Hàn Phong dù có mạnh đến đây, cũng không phải đối thủ của chúng.
Sau khi nghĩ xong điểm mấu chốt này, lão giả áo xám cùng tám địa cấp hắc ám thuật sĩ còn lại ra quyết định cuối cùng.
Lão giả áo xám trầm giọng nói với Lục Hạo:
- Trông chừng cô ta cho kĩ!
Vừa dứt lời, lập tức cùng tám địa cấp hắc ám thuật sĩ bên cạnh đồng thời phát động công kích.
Hắc ám thuật sĩ chiến đấu không giống như võ giả.
Lúc này, lão giả áo xám thiên cấp sơ kì và tám địa cấp hắc ám thuật sĩ khác đồng thời kéo giãn khoảng cách, đứng trên những phương vị khác nhau.
Hàn Phong nhìn qua, vị trí của chín người, hình như ẩn hàm một quy luật nào đó.
Nhưng Hàn Phong không lo, ba ngày vừa qua, cả quãng đường giao thủ với vô số hắc ám thuật sĩ, mặc dù bọn chúng căn bản không chịu nổi mười chiêu của Hàn Phong, nhưng thói quen và thủ đoạn tiến công của chúng, Hàn Phong cũng nắm được phần nào.
Mặc dù, đây là lần đầu tiên hắn đối mặt với thiên cấp hắc ám thuật sĩ, nhưng Hàn Phong vẫn cảm thấy rất chắc chắn.
Nhưng rõ ràng đám người trước mắt này ngốc đến khó tin, vì vài câu nói của hắn mà từ bỏ ngay con át chủ bài quan trọng trong tay.
Hàn Phong không biết, bên trong vẫn còn một âm mưu khác.
Nhưng, lúc này không phải thời điểm để nghĩ những chuyện ấy. Bởi vì lão giả áo xám và tám người còn lại đã phát động công kích về phía Hàn Phong.
- Hắc nguyên bạo phá!
Một luồng năng lượng màu đen cực lớn đồng thời tán phát ra từ người chín người, nhanh chóng tụ lại với nhau, bắn mạnh về phía Hàn Phong.
Ngạo Thị Thiên Địa
Tác Giả: Cao Thiết
Nguồn: Vipvandan.vn
Đả tự: Bựa Thập Ngũ - Kiếm Giới
Hàn Phong lo cho sự an nguy của Tử Nhược, nên cả quãng đường không hề che giấu đấu khí thực của mình mà ngược lại dùng thủ đoạn lôi đình giết hết đám hắc ám thuật sĩ đó.
Những nơi mà hắn đi qua, kẻ thù gục như ngả rạ.
Nhưng, Hàn Phong không sợ việc mình sở hữu võ kĩ bị lộ ra ngoài, bởi vì những người nhìn thấy đều đã chết hết.
Ba ngày đó, Hàn Phong đã dần đuổi kịp Lục Hạo, khí tức mà hắn trên người Lục Hạo càng lúc càng trở nên dễ dàng.
Hàn Phong biết, với tình hình này, chỉ cần thêm nửa ngày nữa, hắn sẽ đuổi kịp Lục Hạo.
Ba ngày này, hàn Phong vừa đuổi vừa phải đối phó với đám hắc ám thuật sĩ mai phục, tiêu hao không ít đấu khí.
Nhưng, dựa vào năng lực hồi phục tiên thiên cửu chuyển đấu khí, Hàn Phong không hề có dấu hiệu mệt mỏi.
Tất cả đều vì người trong không gian này không ai tu luyện đấu khí, nên nguyên tố năng lượng tồn tại trong đất trời vượt xa với thế giới trước đây của Hàn Phong.
Trước đây ở lại trong không gian của Vô Danh, cộng thêm ba tháng thời gian ở lại đây, đấu khí trong người Hàn Phong cũng vượt trội.
Đương nhiên, vẫn còn cách yêu cầu đột phá thiên giai bát phẩm một khoảng cách nữa.
Tốc độ không giảm, Hàn Phong ra sức thi triển đấu khí, cuối cùng gần nửa ngày sau cũng đã nhìn thấy phía trước có vài bóng người.
Hàn Phong có thể cảm nhận rõ ràng Lục Hạo đang trong đám người đó.
Thấy vậy, Hàn Phong không khỏi mừng thầm, đuổi theo suốt ba ngày, cuối cùng cũng bắt kịp.
Ngay lập tức, không chút do dự, Hàn Phong hút một hơi, phóng đấu khí ra ngoài, dùng tốc độ còn nhanh hơn trước, bay đến chỗ đoàn người.
Chỉ trong nháy mắt, thân ảnh Hàn Phong đã lướt qua đỉnh đầu họ, chặn đứng trước mặt.
- Lục Hạo, vội đi đâu đấy?
Hàn Phong nhìn đoàn người trước mặt, lạnh giọng nói.
Đoàn người sớm đã phát hiện ra Hàn Phong ngay từ lúc hắn còn ở phía sau, bây giờ thấy đột nhiên xuất hiện trước mặt, không khỏi giật mình.
Lục Hạo còn bất ngờ hơn, cứ thế nhìn Hàn Phong chằm chằm với ánh mắt khó tin.
Hắn không nghĩ có người lại đuổi được đến đây.
Đám người này gần như không ăn không ngủ suốt ba ngày qua, cả quãng đường để lại vô số nhân mã mai phục.
Nhưng không ngờ, Hàn Phong có thể đơn thương độc mã đuổi theo, bảo người ta không không chấn động sao được.
Lúc này Hàn Phong cũng đã phát hiện ra Tử Nhược bên cạnh Lục Hạo.
Nhìn kĩ hơn, Tử Nhược ó vẻ mệt mỏi, mái tóc luôn được cô chải gọn gàng lúc này có chút rối bời. Mặc dù thần trí của Tử Nhược vẫn còn tỉnh nhưng thân thể thì hình như đã bị bọn Lục Hạo làm thủ thuật gì, căn bản không thể cử động.
Khoảnh khắc nhìn thấy hàn Phong xuất hiện, đôi mắt u ám của Tử Nhược nhất thời bừng sáng, nhưng ngay sau đó lại trở nên có chút lo lắng, toan mở miệng nói gì nhưng không đủ sức để nói.
Hàn Phong thấy vậy, dùng ánh mắt ra hiệu cho Tử Nhược, bảo cô không phải lo lắng.
Tử Nhược thấy vậy, biết không thể làm được gì giúp đỡ Hàn Phong, đành phải im lặng.
Lúc này Lục Hạo đang thì thầm nói gì đó với một vị lão giả mặc áo xám bên cạnh, lão giả dùng ánh mắt dò xét quan sát Hàn Phong từ đầu đến chân.
Một lúc sau lão giả tiến lên trước một bước, nói với Hàn Phong:
- Ngươi chính là ẩn tu giả mà tên tiểu tử Tử Y tìm được?
Hàn Phong nghe vậy chỉ cười nhạt, nói:
- Đúng thì đã làm sao? Mà không đúng thì đã làm sao? Ta vốn không thù không hận với di khí giả các ngươi, nhưng đáng tiếc ta lại có việc phải nhờ Tử Y tộc trưởng, nên chỉ có thể trách các ngươi quá xui xẻo!
- Hừ! Tiểu Tử mạnh miếng quá đấy, lão phu từng này tuổi rồi mà chưa thấy ai mạnh miệng như ngươi!
Dừng lại một lúc, lão giả áo xám nói tiếp:
- Ta thừa nhận, ngươi có thể đuổi được đến đây đúng là không tệ. Nhưng hôm nay con gái Tử Y đang nằm trong tay ta, nếu như ngươi không muốn có chuyện gì với cô ta thì ta khuyên ngươi hãy ngoan ngoãn giơ tay chịu trói.
Hàn Phong nghe vậy, nhanh chóng động não, sau đó cười nhạt nói:
- Ngươi biết ta là ẩn tu giả, và cũng biết ta không phải là người của thiên khởi giả nhất tộc, nếu như không phải có việc cần nhờ Tử Y giúp đỡ, ta tuyệt đối không can dự vào chuyện của các ngươi.
Hàn Phong tiếp lời nói:
- Tử Y nhờ ta đến cứu con gái ông ấy là để các ngươi không vì chuyện này uy hiếp được ông ta.
- Nếu như ngươi đã biết mục đích của bọn ta vậy thì cần gì phải nói nữa?
Lão giả lạnh lùng nói.
Hàn Phong mỉm cười, lộ ra một tia cay nghiệt, nói:
- Ngươi vẫn không hiểu sao? Chỉ cần ta giữ các ngươi lại đây, vậy thì chuyện chết của cô gái này đâu còn quan trọng nữa, dù cô ấy có chết thì cũng sẽ kích khởi nộ hỏa của toàn thiên khởi giả nhất tộc, đến lúc đó sẽ là kết cục tất chết, tốt nhất là hai bên cùng bị thương, như vậy ta ở giữa sẽ càng có lợi, với năng lực của ta, đại lục này còn ai ngăn nổi ta nữa!
Nói xong, Hàn Phong bật một tràng cười điên cuồng.
Bọn Lục Hạo nghe vậy, thoáng rùng mình, vốn tưởng có thể lấy Tử Nhược ra uy hiếp Hàn Phong, bắt hắn giơ tay chịu trói, ai ngờ nhìn bộ dạng Hàn Phong lúc này, chẳng khác gì kẻ điên.
Nhất thời khiến chúng không biết phải làm thế nào.
Về phần Tử Nhược đang bị Lục Hạo bắt cóc, sau khi nghe những lời cay nghiệt của Hàn Phong, khuôn mặt vốn đã tái nhợt lập tức trở nên cắt không còn giọt máu, đôi mắt long lanh sầm xuống như tro lạnh, không hề có vẻ giận dữ.
Lão giả áo xám quay sang nhìn đám người bên cạnh, hình như đang tính toán gì đó.
Chúng không dám cược xem những gì Hàn Phong nói là thật hay giả, mục đích chuyến đi lần này là bắt sống Tử Nhược, nếu như để Tử Nhược chết, vậy chuyến đi này coi như thất bại.
Bọn chúng đều hiểu rất rõ, nhiệm vụ thất bại thì sẽ có hậu quả như thế nào, nghĩ đến đây, cả bọn không khỏi rùng mình ớn lạnh.
Nhưng dù sao, chúng vẫn không nghĩ một mình Hàn Phong có thể giết hết tất cả.
Số người đạt tới địa cấp hắc ám thuật sĩ bên chúng tổng cộng tám người, hơn nữa bản thân lão giả áo xám còn là thiên cấp sơ kì hắc ám thuật sĩ.
Như vậy, thực lực Hàn Phong dù có mạnh đến đây, cũng không phải đối thủ của chúng.
Sau khi nghĩ xong điểm mấu chốt này, lão giả áo xám cùng tám địa cấp hắc ám thuật sĩ còn lại ra quyết định cuối cùng.
Lão giả áo xám trầm giọng nói với Lục Hạo:
- Trông chừng cô ta cho kĩ!
Vừa dứt lời, lập tức cùng tám địa cấp hắc ám thuật sĩ bên cạnh đồng thời phát động công kích.
Hắc ám thuật sĩ chiến đấu không giống như võ giả.
Lúc này, lão giả áo xám thiên cấp sơ kì và tám địa cấp hắc ám thuật sĩ khác đồng thời kéo giãn khoảng cách, đứng trên những phương vị khác nhau.
Hàn Phong nhìn qua, vị trí của chín người, hình như ẩn hàm một quy luật nào đó.
Nhưng Hàn Phong không lo, ba ngày vừa qua, cả quãng đường giao thủ với vô số hắc ám thuật sĩ, mặc dù bọn chúng căn bản không chịu nổi mười chiêu của Hàn Phong, nhưng thói quen và thủ đoạn tiến công của chúng, Hàn Phong cũng nắm được phần nào.
Mặc dù, đây là lần đầu tiên hắn đối mặt với thiên cấp hắc ám thuật sĩ, nhưng Hàn Phong vẫn cảm thấy rất chắc chắn.
Nhưng rõ ràng đám người trước mắt này ngốc đến khó tin, vì vài câu nói của hắn mà từ bỏ ngay con át chủ bài quan trọng trong tay.
Hàn Phong không biết, bên trong vẫn còn một âm mưu khác.
Nhưng, lúc này không phải thời điểm để nghĩ những chuyện ấy. Bởi vì lão giả áo xám và tám người còn lại đã phát động công kích về phía Hàn Phong.
- Hắc nguyên bạo phá!
Một luồng năng lượng màu đen cực lớn đồng thời tán phát ra từ người chín người, nhanh chóng tụ lại với nhau, bắn mạnh về phía Hàn Phong.
Ngạo Thị Thiên Địa
Tác Giả: Cao Thiết