Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 55: Vì tôi sao?
Lý Tử Thất cho là bọn họ sẽ đến chỗ Trần Hoa Vinh. Không ngờ khi bước chân xuống xe, cô lại thấy trước mắt là đường băng.
“Nhanh lên, đừng ngây ngốc nữa!” - Lôi Hạo Nhiên đã muốn than trời một vạn lần trong lòng rồi. Lý Tử Thất lúc này mới nhanh chóng chạy theo bọn họ lên chiếc chuyên cơ.
Ổn định vị trí rồi, Lý Tử Thất mới quay sang hỏi Đỗ Vy:
“Chúng ta đi đến nơi nào?”
“Khu Tam giác vàng.”
Lý Tử Thất hơi nhướng mày, cũng chưa muốn hỏi gì thêm. Lôi Hạo Nhiên cứ nghĩ cô sẽ biểu hiện ra vẻ mặt lo lắng hay có một chút sợ sệt nào đó, nhưng lại chỉ thấy Lý Tử Thất hơi bất ngờ, sau đó rất bình tĩnh đợi máy bay cất cánh. Đợi đến khi máy bay đã chìm trong mây trắng, Lý Tử Thất mới lại quay sang hỏi Đỗ Vy:
“Trần Hoa Vinh cùng Tôn Hạo đã đến đó rồi?”
Đỗ Vy khẽ gật đầu. Trần Hoa Vinh đã đến đó là điều dễ đoán thông qua biểu hiện của Lôi Hạo Nhiên, nhưng không ngờ Lý Tử Thất lại đoán được là Lão Đại đi cùng Tôn Hạo. Có điều nghĩ lại, trước giờ Trần Hoa Vinh đều có người đi cùng phụ trợ, có vẻ không khó đoán lắm vì cả cô và Lôi Hạo Nhiên đều đã ở đây rồi. Nhưng câu hỏi tiếp theo của Lý Tử Thất mới khiến cho Đỗ Vy và Lôi Hạo Nhiên có chút ngạc nhiên.
“Chuyện này hẳn rất nghiêm trọng Trần Hoa Vinh mới đi mà không phải để mọi người tự xử lý. Nếu như anh ta và Tôn Hạo đã đi trước rồi hai người mới vội vàng chạy sang, xem ra là nửa đường nhảy ra thêm biến cố. Có phải Đại Hoàng muốn tách mấy người và đội đặc nhiệm ra để đối phó với Trần Hoa Vinh không?” - Lý Tử Thất chau mày nghĩ nghĩ, cũng không để ý ánh mắt của hai người kia - “Vụ bắt cóc lần trước, điều kiện mấy người cùng đội đặc nhiệm bàn bạc là gì vậy?”
“Cô…” - Lôi Hạo Nhiên á khẩu. Anh ta vốn còn nghĩ Lý Tử Thất chẳng biết gì cơ đấy!
“Tình cờ nghe chút chuyện lúc bị bắt cóc” - Lý Tử Thất cũng không nói rõ là mình nghe được chuyện gì, đáp cho có lệ, cô lười nói nhiều hơn vì bây giờ cô đang rất cần ai đó giải đáp những câu hỏi của mình.
Lôi Hạo Nhiên nghe vậy lại cho là cô nghe được bọn họ nói mấy chuyện này rồi, nên đây chỉ đơn giản là trần thuật thôi. Trong lòng lại nghĩ “quả nhiên”.
Đỗ Vy thì vẫn luôn quan sát Lý Tử Thất từ lần đầu tiên nhìn thấy cô mắng Lão đại của bọn họ xối xả. Một cô gái tầm thường sẽ không dưới tình huống như vậy còn có thể hùng hổ được, hơn nữa cách cô di chuyển cũng cho thấy có sự tính toán rất kỹ. Đỗ Vy là phụ nữ, giác quan thứ sáu luôn nhạy hơn Lôi Hạo Nhiên, hơn nữa so với anh ta thì cô luôn bình tĩnh hơn rất nhiều. Thái độ của Đỗ Vy không có biến hóa lớn như Lôi Hạo Nhiên, cô thản nhiên gật đầu với Lý Tử Thất.
“Đúng vậy. Nhưng điều kiện như thế nào thì cô nên trực tiếp hỏi Trần Hoa Vinh. Cô định làm gì?”
Lý Tử Thất là người tự đòi đi theo, đương nhiên Đỗ Vy cho là cô có chủ ý làm gì đó. Ai ngờ Lý Tử Thất lại lắc đầu.
“Tôi chưa biết. Tôi không muốn làm một kẻ mù trong chuyện có liên quan đến chính mình, hơn nữa cũng phải nắm được tình hình tôi mới biết mình có thể làm gì được.”
Lôi Hạo Nhiên trợn trắng mắt:
“Nếu như chuyện kinh khủng hơn cô nghĩ, cô sẽ quay về sao?”
“Nếu tôi ngồi im một chỗ sẽ có người nói cho tôi biết sao?” - Lý Tử Thất không nhịn được liếc xéo Lôi Hạo Nhiên một cái. Xem ra hôm nay cô mới nhìn thấu con hàng này. Cứ tưởng cũng lãnh tĩnh cơ trí, hòa nhã thân thiện lắm, từ sau vụ bắt cóc thái độ với cô liền xoay 180 độ. Hẳn là lúc trước anh ta cho rằng mình có khả năng có trí tuệ hoặc do mình dám to tiếng với Trần Hoa Vinh mới coi trọng mình.
“Chuyện điều kiện kia có phải là vì bảo vệ an toàn cho tôi không?” - Lý Tử Thất hơi chần chờ hỏi. Cô nhất định phải biết mình chiếm bao nhiêu phần nguyên do trong vụ này.
Đỗ Vy gật đầu, lại bổ sung thêm:
“Nhưng cũng chỉ là một phần. Quan trọng là Đại Hoàng đã tổn thất quá nhiều nhân vật cốt cán. Ban đầu là Diệp Tuyền, nghe nói trong vụ kia, Lão Tam cũng bị đội đặc nhiệm tóm được rồi, mà Lão Nhị thì bị thương nặng.” - lúc nói đến mấy cái tên này, Đỗ Vy cứ cảm thấy quái quái, cứ như thể không phải nhắc đến kẻ thù mà là anh em phe mình vậy.
“Ặc, Đỗ Vy, gọi tên mấy kẻ đó như vậy cô không thấy có lỗi với Lão Đại hả?” - Lôi Hạo Nhiên nhăn mặt.
Lý Tử Thất cũng không muốn để tâm đến mấy danh xưng này, cô chỉ gọi Trần Hoa Vinh là Trần Hoa Vinh.
“Ừm, vậy nên mâu thuẫn từ chuyện tranh chấp đường dây bây giờ lại thêm cả ân oán nợ máu hả. Xem ra Đại Hoàng lầm này quyết tâm dồn mấy người vào góc mới hả dạ rồi.”
“Để xem bọn chúng có cái khả năng ấy không đã.” - Lôi Hạo Nhiên nhếch mép cười, anh vẫn luôn rất tin tưởng vào khả năng của Lão Đại nhà mình.
“Nhanh lên, đừng ngây ngốc nữa!” - Lôi Hạo Nhiên đã muốn than trời một vạn lần trong lòng rồi. Lý Tử Thất lúc này mới nhanh chóng chạy theo bọn họ lên chiếc chuyên cơ.
Ổn định vị trí rồi, Lý Tử Thất mới quay sang hỏi Đỗ Vy:
“Chúng ta đi đến nơi nào?”
“Khu Tam giác vàng.”
Lý Tử Thất hơi nhướng mày, cũng chưa muốn hỏi gì thêm. Lôi Hạo Nhiên cứ nghĩ cô sẽ biểu hiện ra vẻ mặt lo lắng hay có một chút sợ sệt nào đó, nhưng lại chỉ thấy Lý Tử Thất hơi bất ngờ, sau đó rất bình tĩnh đợi máy bay cất cánh. Đợi đến khi máy bay đã chìm trong mây trắng, Lý Tử Thất mới lại quay sang hỏi Đỗ Vy:
“Trần Hoa Vinh cùng Tôn Hạo đã đến đó rồi?”
Đỗ Vy khẽ gật đầu. Trần Hoa Vinh đã đến đó là điều dễ đoán thông qua biểu hiện của Lôi Hạo Nhiên, nhưng không ngờ Lý Tử Thất lại đoán được là Lão Đại đi cùng Tôn Hạo. Có điều nghĩ lại, trước giờ Trần Hoa Vinh đều có người đi cùng phụ trợ, có vẻ không khó đoán lắm vì cả cô và Lôi Hạo Nhiên đều đã ở đây rồi. Nhưng câu hỏi tiếp theo của Lý Tử Thất mới khiến cho Đỗ Vy và Lôi Hạo Nhiên có chút ngạc nhiên.
“Chuyện này hẳn rất nghiêm trọng Trần Hoa Vinh mới đi mà không phải để mọi người tự xử lý. Nếu như anh ta và Tôn Hạo đã đi trước rồi hai người mới vội vàng chạy sang, xem ra là nửa đường nhảy ra thêm biến cố. Có phải Đại Hoàng muốn tách mấy người và đội đặc nhiệm ra để đối phó với Trần Hoa Vinh không?” - Lý Tử Thất chau mày nghĩ nghĩ, cũng không để ý ánh mắt của hai người kia - “Vụ bắt cóc lần trước, điều kiện mấy người cùng đội đặc nhiệm bàn bạc là gì vậy?”
“Cô…” - Lôi Hạo Nhiên á khẩu. Anh ta vốn còn nghĩ Lý Tử Thất chẳng biết gì cơ đấy!
“Tình cờ nghe chút chuyện lúc bị bắt cóc” - Lý Tử Thất cũng không nói rõ là mình nghe được chuyện gì, đáp cho có lệ, cô lười nói nhiều hơn vì bây giờ cô đang rất cần ai đó giải đáp những câu hỏi của mình.
Lôi Hạo Nhiên nghe vậy lại cho là cô nghe được bọn họ nói mấy chuyện này rồi, nên đây chỉ đơn giản là trần thuật thôi. Trong lòng lại nghĩ “quả nhiên”.
Đỗ Vy thì vẫn luôn quan sát Lý Tử Thất từ lần đầu tiên nhìn thấy cô mắng Lão đại của bọn họ xối xả. Một cô gái tầm thường sẽ không dưới tình huống như vậy còn có thể hùng hổ được, hơn nữa cách cô di chuyển cũng cho thấy có sự tính toán rất kỹ. Đỗ Vy là phụ nữ, giác quan thứ sáu luôn nhạy hơn Lôi Hạo Nhiên, hơn nữa so với anh ta thì cô luôn bình tĩnh hơn rất nhiều. Thái độ của Đỗ Vy không có biến hóa lớn như Lôi Hạo Nhiên, cô thản nhiên gật đầu với Lý Tử Thất.
“Đúng vậy. Nhưng điều kiện như thế nào thì cô nên trực tiếp hỏi Trần Hoa Vinh. Cô định làm gì?”
Lý Tử Thất là người tự đòi đi theo, đương nhiên Đỗ Vy cho là cô có chủ ý làm gì đó. Ai ngờ Lý Tử Thất lại lắc đầu.
“Tôi chưa biết. Tôi không muốn làm một kẻ mù trong chuyện có liên quan đến chính mình, hơn nữa cũng phải nắm được tình hình tôi mới biết mình có thể làm gì được.”
Lôi Hạo Nhiên trợn trắng mắt:
“Nếu như chuyện kinh khủng hơn cô nghĩ, cô sẽ quay về sao?”
“Nếu tôi ngồi im một chỗ sẽ có người nói cho tôi biết sao?” - Lý Tử Thất không nhịn được liếc xéo Lôi Hạo Nhiên một cái. Xem ra hôm nay cô mới nhìn thấu con hàng này. Cứ tưởng cũng lãnh tĩnh cơ trí, hòa nhã thân thiện lắm, từ sau vụ bắt cóc thái độ với cô liền xoay 180 độ. Hẳn là lúc trước anh ta cho rằng mình có khả năng có trí tuệ hoặc do mình dám to tiếng với Trần Hoa Vinh mới coi trọng mình.
“Chuyện điều kiện kia có phải là vì bảo vệ an toàn cho tôi không?” - Lý Tử Thất hơi chần chờ hỏi. Cô nhất định phải biết mình chiếm bao nhiêu phần nguyên do trong vụ này.
Đỗ Vy gật đầu, lại bổ sung thêm:
“Nhưng cũng chỉ là một phần. Quan trọng là Đại Hoàng đã tổn thất quá nhiều nhân vật cốt cán. Ban đầu là Diệp Tuyền, nghe nói trong vụ kia, Lão Tam cũng bị đội đặc nhiệm tóm được rồi, mà Lão Nhị thì bị thương nặng.” - lúc nói đến mấy cái tên này, Đỗ Vy cứ cảm thấy quái quái, cứ như thể không phải nhắc đến kẻ thù mà là anh em phe mình vậy.
“Ặc, Đỗ Vy, gọi tên mấy kẻ đó như vậy cô không thấy có lỗi với Lão Đại hả?” - Lôi Hạo Nhiên nhăn mặt.
Lý Tử Thất cũng không muốn để tâm đến mấy danh xưng này, cô chỉ gọi Trần Hoa Vinh là Trần Hoa Vinh.
“Ừm, vậy nên mâu thuẫn từ chuyện tranh chấp đường dây bây giờ lại thêm cả ân oán nợ máu hả. Xem ra Đại Hoàng lầm này quyết tâm dồn mấy người vào góc mới hả dạ rồi.”
“Để xem bọn chúng có cái khả năng ấy không đã.” - Lôi Hạo Nhiên nhếch mép cười, anh vẫn luôn rất tin tưởng vào khả năng của Lão Đại nhà mình.