Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Nam Thần Và Nấm Lùn - Quyển 3 - Chương 19: đại học
EDITOR: LAM
Nấm Lùn có một bài diễn thuyết vào ngày hôm sau.
Nữ giáo viên đẩy kính mắt, hiền hòa nhìn về phía cậu học trò mà mình tâm đắc nhất: “Em kế tiếp, mời Chu Gia Gia.”
Nấm Lùn đứng dậy, tiếng nói khàn khàn: “Em xin lỗi cô, em bị cảm ạ.”
Cô giáo nghe xong, ân cần mở miệng: “Nghe giọng có vẻ là cảm nặng rồi đấy, lần này không cần lên diễn thuyết, em đi khám nhanh đi!”
Nấm Lùn kho khan hai tiếng: “Cô ơi, em có thể học tiếp được mà.”
Cô giáo vô cùng cảm động, khen ngợi Nấm Lùn ngay tại chỗ, thậm chí còn thầm nhắc mình phải cộng thêm điểm cho Nấm Lùn vào những lần kiểm tra sắp tới.
Nấm Lùn trở về nhà, khoái chí kể lể: “Cứ như thế, tớ lại ghi thêm vài điểm trong lòng cô giáo.”
Tống Hàng sấy khô tóc cho Nấm Lùn rồi đẩy cậu nằm xuống.
Áo choàng rộng thùng thình với phần dây buộc ngang eo, Tống Hàng nhẹ nhàng kéo ra, thân thể mảnh mai trắng nõn xuất hiện ngay trước mặt, hắn ngựa quen đường cũ sờ soạng thân thể cậu.
Nấm Lùn run rẩy lên tiếng: “Đầu cậu mỗi ngày chỉ biết nghĩ tới chuyện đó thôi hả? Cậu không thấy ngán à!”
Tống Hàng vừa mò vừa nói: “Thích lắm tình yêu à, chẳng lẽ cậu thấy ngán?”
Chỗ bị sờ vừa tê vừa ngứa, thoải mái cực kỳ nhưng Nấm Lùn vẫn mạnh miệng đáp trả: “Ngán, ngán ngán ngán, ngán muốn chết! Ưm.”
Tống Hàng ôm cổ cậu hôn một cái: “Vậy sau này cậu còn phải ngán dài dài đó, tình yêu của tớ.”
Nam thần và Nấm Lùn yêu đương thân trọng vì vậy số người biết mối quan hệ giữa hai người không nhiều nhưng không phải là không có, trong đó có một cậu nam sinh.
Cậu nam sinh này thầm mến nam thần, từ khi biết chuyện giữa hai người, gã cảm thấy bản thân rất có hi vọng. Ngẫm lại cũng đúng thôi, vóc dáng gã cao gầy, diện mạo khôi ngô, số người muốn theo đuổi gã cả trai lẫn gái đếm không xuể.
Mà Nấm Lùn thì sao, vóc người nhỏ bé, nhan sắc tầm thường, làm gì có tư cách sánh đôi cùng nam thần?
Nam sinh nhiều lần thổ lộ với nam thần và luôn dùng những lời lẽ hạ bệ Nấm Lùn.
Chuyện này truyền tới tai Nấm Lùn, cậu nhảy dựng lên vì tức giận sau đó hằn học lên Taobao mua hơn chục miếng độn chiều cao.
Nam thần bị người ta thổ lộ cho nên trong khoảng thời gian này, địa vị ở nhà vẫn luôn rất thấp.
Bố mẹ nam thần cũng ngứa mắt hành vi trêu hoa ghẹo nguyệt bên ngoài của nam thần, họ quay lưng lại với hắn.
Nam thần oan uổng muốn chết, một là không làm, hai là đã làm thì phải làm cho đến cùng. Hắn đem chuyện giữa mình và Nấm Lùn công bố lên diễn đàn của trường, lại còn hiên ngang nói cả đời này chỉ thích một mình Nấm Lùn, người nào đó đừng có mặt dày mày dạn nữa!
Vụ việc này ngay lập tức bùng nổ khắp toàn trường.
Từ giáo viên, giáo sư cho tới các bác gái căn tin, mọi ngóc ngách trong nhà ăn đều đang bàn tán chuyện này.
Nam thần biết mình đã quá bốc đồng!
Hiện tại mỗi khi ra ngoài cùng Nấm Lùn, cả hai liên tục bị đám đông các cô gái vây quanh với cặp mắt phát sáng. Lãnh đạo nhà trường cũng tìm gặp phụ huynh của nam thần và Nấm Lùn để nói chuyện.
“Chuyện của hai đứa nhỏ anh chị cũng biết rồi đúng không? Việc này gây ra hưởng quá lớn, anh chị xem nên giải quyết như thế nào đây?”
Mẹ nam thần lên tiếng: “Chuyện này mấy năm trước chúng tôi đã biết rồi, ngài Hiệu trưởng chuyện bé xé ra to như vậy theo tôi thấy không phải là vì hai đứa nhỏ mà là muốn nhắm vào bốn người bọn tôi mới đúng nhỉ?”
Hiệu trưởng nhíu mày: “Cô nói như vậy là có ý gì…”
Lời còn chưa dứt, mẹ nam thần đã cắt ngang: “Nếu như Hiệu trưởng không thể dung thứ cho chúng tôi vậy chúng tôi đành phải từ chức thôi!”
Bố của Nấm Lùn chống cằm nói: “Cách đây ít lâu tôi có nhận được thư mời của trường đại học D, theo tôi thì trường đại học D không tồi chút nào đâu.”
Bố nam thần gật đầu nói phải.
Hiệu trưởng vỗ mạnh mặt bàn: “Trẻ con tự do yêu đương, chúng ta không có quyền can thiệp! Bốn người về đi, sau này đừng nhắc gì đến đại học D nữa! Chớ có quên những gì nhà trường đã đối đãi với các anh các chị!”
Chuyện này cứ như vậy mà trôi qua, chỉ có điều, môn học nổi tiếng chưa từng có ai rớt môn do mẹ nam thần giảng dạy nay lại có một nam sinh bị đội sổ.
Mẹ nam thần nói: “U là trời, con xem bài luận văn này đi, ngôn từ ngả ngớn, chẳng nghiêm túc gì hết! Này là đang viết luận văn hay là viết thư tình vậy! Văn chương như người, cậu học sinh này khẳng định là một kẻ ưa thích sự phù phiếm!”
Nấm Lùn sau khi biết được đã mua riêng cho mẹ nam thần vài thỏi son môi.
Quả nhiên, vẫn là mẹ nam thần yêu thương cậu nhất, Nấm Lùn thầm nghĩ.
Nấm Lùn có một bài diễn thuyết vào ngày hôm sau.
Nữ giáo viên đẩy kính mắt, hiền hòa nhìn về phía cậu học trò mà mình tâm đắc nhất: “Em kế tiếp, mời Chu Gia Gia.”
Nấm Lùn đứng dậy, tiếng nói khàn khàn: “Em xin lỗi cô, em bị cảm ạ.”
Cô giáo nghe xong, ân cần mở miệng: “Nghe giọng có vẻ là cảm nặng rồi đấy, lần này không cần lên diễn thuyết, em đi khám nhanh đi!”
Nấm Lùn kho khan hai tiếng: “Cô ơi, em có thể học tiếp được mà.”
Cô giáo vô cùng cảm động, khen ngợi Nấm Lùn ngay tại chỗ, thậm chí còn thầm nhắc mình phải cộng thêm điểm cho Nấm Lùn vào những lần kiểm tra sắp tới.
Nấm Lùn trở về nhà, khoái chí kể lể: “Cứ như thế, tớ lại ghi thêm vài điểm trong lòng cô giáo.”
Tống Hàng sấy khô tóc cho Nấm Lùn rồi đẩy cậu nằm xuống.
Áo choàng rộng thùng thình với phần dây buộc ngang eo, Tống Hàng nhẹ nhàng kéo ra, thân thể mảnh mai trắng nõn xuất hiện ngay trước mặt, hắn ngựa quen đường cũ sờ soạng thân thể cậu.
Nấm Lùn run rẩy lên tiếng: “Đầu cậu mỗi ngày chỉ biết nghĩ tới chuyện đó thôi hả? Cậu không thấy ngán à!”
Tống Hàng vừa mò vừa nói: “Thích lắm tình yêu à, chẳng lẽ cậu thấy ngán?”
Chỗ bị sờ vừa tê vừa ngứa, thoải mái cực kỳ nhưng Nấm Lùn vẫn mạnh miệng đáp trả: “Ngán, ngán ngán ngán, ngán muốn chết! Ưm.”
Tống Hàng ôm cổ cậu hôn một cái: “Vậy sau này cậu còn phải ngán dài dài đó, tình yêu của tớ.”
Nam thần và Nấm Lùn yêu đương thân trọng vì vậy số người biết mối quan hệ giữa hai người không nhiều nhưng không phải là không có, trong đó có một cậu nam sinh.
Cậu nam sinh này thầm mến nam thần, từ khi biết chuyện giữa hai người, gã cảm thấy bản thân rất có hi vọng. Ngẫm lại cũng đúng thôi, vóc dáng gã cao gầy, diện mạo khôi ngô, số người muốn theo đuổi gã cả trai lẫn gái đếm không xuể.
Mà Nấm Lùn thì sao, vóc người nhỏ bé, nhan sắc tầm thường, làm gì có tư cách sánh đôi cùng nam thần?
Nam sinh nhiều lần thổ lộ với nam thần và luôn dùng những lời lẽ hạ bệ Nấm Lùn.
Chuyện này truyền tới tai Nấm Lùn, cậu nhảy dựng lên vì tức giận sau đó hằn học lên Taobao mua hơn chục miếng độn chiều cao.
Nam thần bị người ta thổ lộ cho nên trong khoảng thời gian này, địa vị ở nhà vẫn luôn rất thấp.
Bố mẹ nam thần cũng ngứa mắt hành vi trêu hoa ghẹo nguyệt bên ngoài của nam thần, họ quay lưng lại với hắn.
Nam thần oan uổng muốn chết, một là không làm, hai là đã làm thì phải làm cho đến cùng. Hắn đem chuyện giữa mình và Nấm Lùn công bố lên diễn đàn của trường, lại còn hiên ngang nói cả đời này chỉ thích một mình Nấm Lùn, người nào đó đừng có mặt dày mày dạn nữa!
Vụ việc này ngay lập tức bùng nổ khắp toàn trường.
Từ giáo viên, giáo sư cho tới các bác gái căn tin, mọi ngóc ngách trong nhà ăn đều đang bàn tán chuyện này.
Nam thần biết mình đã quá bốc đồng!
Hiện tại mỗi khi ra ngoài cùng Nấm Lùn, cả hai liên tục bị đám đông các cô gái vây quanh với cặp mắt phát sáng. Lãnh đạo nhà trường cũng tìm gặp phụ huynh của nam thần và Nấm Lùn để nói chuyện.
“Chuyện của hai đứa nhỏ anh chị cũng biết rồi đúng không? Việc này gây ra hưởng quá lớn, anh chị xem nên giải quyết như thế nào đây?”
Mẹ nam thần lên tiếng: “Chuyện này mấy năm trước chúng tôi đã biết rồi, ngài Hiệu trưởng chuyện bé xé ra to như vậy theo tôi thấy không phải là vì hai đứa nhỏ mà là muốn nhắm vào bốn người bọn tôi mới đúng nhỉ?”
Hiệu trưởng nhíu mày: “Cô nói như vậy là có ý gì…”
Lời còn chưa dứt, mẹ nam thần đã cắt ngang: “Nếu như Hiệu trưởng không thể dung thứ cho chúng tôi vậy chúng tôi đành phải từ chức thôi!”
Bố của Nấm Lùn chống cằm nói: “Cách đây ít lâu tôi có nhận được thư mời của trường đại học D, theo tôi thì trường đại học D không tồi chút nào đâu.”
Bố nam thần gật đầu nói phải.
Hiệu trưởng vỗ mạnh mặt bàn: “Trẻ con tự do yêu đương, chúng ta không có quyền can thiệp! Bốn người về đi, sau này đừng nhắc gì đến đại học D nữa! Chớ có quên những gì nhà trường đã đối đãi với các anh các chị!”
Chuyện này cứ như vậy mà trôi qua, chỉ có điều, môn học nổi tiếng chưa từng có ai rớt môn do mẹ nam thần giảng dạy nay lại có một nam sinh bị đội sổ.
Mẹ nam thần nói: “U là trời, con xem bài luận văn này đi, ngôn từ ngả ngớn, chẳng nghiêm túc gì hết! Này là đang viết luận văn hay là viết thư tình vậy! Văn chương như người, cậu học sinh này khẳng định là một kẻ ưa thích sự phù phiếm!”
Nấm Lùn sau khi biết được đã mua riêng cho mẹ nam thần vài thỏi son môi.
Quả nhiên, vẫn là mẹ nam thần yêu thương cậu nhất, Nấm Lùn thầm nghĩ.