-
Chương 785
Edit: Tử Đằng
Đàm Minh Khôn không biết nhiều về Diệp Sơ Dương.
Ông chưa bao giờ biết nguyên do Diệp gia ở phương diện phong thủy này cũng có mặt. Nhưng mà ------ (ý là không nghĩ mâm nào cũng có mặt người nhà họ Diệp ^^)
Nghe nói lần trước nước Z phát sinh một chuyện quỷ dị, hình như chính thiếu thiên trước mắt này đã giải quyết được việc đó.
Đàm Minh Khôn tiếp nhận tờ giấy viết phương vị từ trong tay đối phương, chỉ là hơi liếc mắt một cái, thần sắc trong mắt liền đột nhiên sâu hơn.
Bởi vì, cái phương vị mà Diệp Sơ Dương viết kia chính vị trí mà ông đã xác định.
Trong nháy mắt, Đàm Minh Khôn nhìn về phía Diệp Sơ Dương, trong ánh mắt không khỏi có vài phần kinh ngạc và vài phần suy nghĩ sâu xa.
Vừa rồi ông cũng đã nghe được đối thoại của hai người Diệp Sơ Dương và Du An trên lầu , thiếu niên trước mắt này là người không cần bất cứ dụng cụ gì, hơn nữa gần như chỉ khoảng mười phút đã tìm ra được nơi cất giấu bảo vật.
Đây thật là không thể tưởng tượng nổi mà
Ông cất tờ giấy đi, đôi mắt nhìn chằm chằm Diệp Sơ Dương xem, nhìn nửa ngày lúc sau rốt cục nói ra một câu: “Hậu sinh khả úy.”
Nghe vậy, Diệp Sơ Dương cười cười, nói một tiếng: “Quá khen” lúc sau liền xoay người rời đi.
Có thể nói người trước mắt này vô cùng có khả năng là hậu bối của Diệp Sơ Dương, nhưng hiện tại Diệp Sơ Dương rốt cuộc cũng chỉ là một người bình thường mà thôi. Lúc này bị đối phương chiếm chút tiện nghi thì cứ chiếm chút tiện nghi đi.
Cũng không quan trọng lắm.
Sau khi Diệp Sơ Dương đưa tờ giấy cho Đàm Minh Khôn liền đi tới một bên nghỉ ngơi.
Kế tiếp hơn mười phút sau, mọi người đều lục đục từ lầu hai đi xuống tới. Du An là người thứ tư đi xuống giao tờ giấy cho Đàm Minh Khôn.
Phía trước hắn có hai người trẻ tuổi đều không thuộc môn phái nào, dựa vào chính mình tự mày mò học huyền học.
Đương nhiên, ở trong lòng Du An Diệp Sơ Dương này cũng là một loại người như vậy.
Cho nên, những lời nói tính toán kia, ba người phía trước Du an đều là những người không thuộc môn phái nào. Điểm này không chỉ làm cho Du An, mà thậm chí là tất cả mọi người lau mắt mà nhìn.
Bọn họ đây đều là có môn phái được thầy phong thủy truyền thừa hoặc là huyền học đại sư đều đang xem thường những tiểu lâu la. Nhưng lúc này đây, họ lại bị giẫm đạp dưới chân ba người này cùng một lúc, điều này thật quá mỉa mai.
Đang chờ đợi thời điểm công bố kết quả, Diệp Sơ Dương mặc dù là ngồi ở trong một góc, cũng có thể đủ rõ ràng nghe được từ một bên nào đó từ trong miệng nói ra những lời hâm mộ, lời thì ghen tị, có khi là hận.
“Cuộc thi lần này làm sao vậy? Như thế nào mà ba tên tán tu đều lợi hại như vậy? Quả thực không bình thường.”
“Đương nhiên là không bình thường rồi, anh không thấy đều là so sánh với người của Mao Sơn Phái sao?”
“Ha Ha Ha Ha, lúc này chắc tên Du An Mao Sơn Phái phải bị tức chết rồi. Gia hỏa này không phải tâm khí vẫn luôn cao ngạo sao? Tuy là tôi không quá thích mấy tên tán tu kia, nhưng là nếu có thể làm cho người của Mao Sơn Phái mất mặt, tôi thật sự nguyện ý mong bọn họ lọt vào vòng trong.”
“Sốt ruột cái gì chứ? Lúc này mới chỉ là vòng đầu thôi! Còn sớm mà! Đừng vội kết luận, đến lúc đó đắc tội Mao Sơn Phái, tôi xem anh phải làm sao.”
Sau khi câu nói vừa dứt, những người ở trong hiện trường dường như im lặng như thể họ bị ép theo cùng một cách.
Diệp Sơ Dương cười như không cười nhìn thoáng qua mọi người không nói chuyện nữa, trong mắt thần sắc hờ hững.
Mà giờ phút này, Diệp Sơ Dương đang ngồi bỗng nhiên có một thiếu niên trẻ tuổi chầm chậm ngồi xích lại gần bên cạnh cô, sau đó nhỏ giọng hỏi: “Xin chào, chúng ta có thể kết bạn chứ?”
Câu nói vừa dứt, Diệp Sơ Dương quay đầu hướng tới người bên cạnh nhìn lại.
Đàm Minh Khôn không biết nhiều về Diệp Sơ Dương.
Ông chưa bao giờ biết nguyên do Diệp gia ở phương diện phong thủy này cũng có mặt. Nhưng mà ------ (ý là không nghĩ mâm nào cũng có mặt người nhà họ Diệp ^^)
Nghe nói lần trước nước Z phát sinh một chuyện quỷ dị, hình như chính thiếu thiên trước mắt này đã giải quyết được việc đó.
Đàm Minh Khôn tiếp nhận tờ giấy viết phương vị từ trong tay đối phương, chỉ là hơi liếc mắt một cái, thần sắc trong mắt liền đột nhiên sâu hơn.
Bởi vì, cái phương vị mà Diệp Sơ Dương viết kia chính vị trí mà ông đã xác định.
Trong nháy mắt, Đàm Minh Khôn nhìn về phía Diệp Sơ Dương, trong ánh mắt không khỏi có vài phần kinh ngạc và vài phần suy nghĩ sâu xa.
Vừa rồi ông cũng đã nghe được đối thoại của hai người Diệp Sơ Dương và Du An trên lầu , thiếu niên trước mắt này là người không cần bất cứ dụng cụ gì, hơn nữa gần như chỉ khoảng mười phút đã tìm ra được nơi cất giấu bảo vật.
Đây thật là không thể tưởng tượng nổi mà
Ông cất tờ giấy đi, đôi mắt nhìn chằm chằm Diệp Sơ Dương xem, nhìn nửa ngày lúc sau rốt cục nói ra một câu: “Hậu sinh khả úy.”
Nghe vậy, Diệp Sơ Dương cười cười, nói một tiếng: “Quá khen” lúc sau liền xoay người rời đi.
Có thể nói người trước mắt này vô cùng có khả năng là hậu bối của Diệp Sơ Dương, nhưng hiện tại Diệp Sơ Dương rốt cuộc cũng chỉ là một người bình thường mà thôi. Lúc này bị đối phương chiếm chút tiện nghi thì cứ chiếm chút tiện nghi đi.
Cũng không quan trọng lắm.
Sau khi Diệp Sơ Dương đưa tờ giấy cho Đàm Minh Khôn liền đi tới một bên nghỉ ngơi.
Kế tiếp hơn mười phút sau, mọi người đều lục đục từ lầu hai đi xuống tới. Du An là người thứ tư đi xuống giao tờ giấy cho Đàm Minh Khôn.
Phía trước hắn có hai người trẻ tuổi đều không thuộc môn phái nào, dựa vào chính mình tự mày mò học huyền học.
Đương nhiên, ở trong lòng Du An Diệp Sơ Dương này cũng là một loại người như vậy.
Cho nên, những lời nói tính toán kia, ba người phía trước Du an đều là những người không thuộc môn phái nào. Điểm này không chỉ làm cho Du An, mà thậm chí là tất cả mọi người lau mắt mà nhìn.
Bọn họ đây đều là có môn phái được thầy phong thủy truyền thừa hoặc là huyền học đại sư đều đang xem thường những tiểu lâu la. Nhưng lúc này đây, họ lại bị giẫm đạp dưới chân ba người này cùng một lúc, điều này thật quá mỉa mai.
Đang chờ đợi thời điểm công bố kết quả, Diệp Sơ Dương mặc dù là ngồi ở trong một góc, cũng có thể đủ rõ ràng nghe được từ một bên nào đó từ trong miệng nói ra những lời hâm mộ, lời thì ghen tị, có khi là hận.
“Cuộc thi lần này làm sao vậy? Như thế nào mà ba tên tán tu đều lợi hại như vậy? Quả thực không bình thường.”
“Đương nhiên là không bình thường rồi, anh không thấy đều là so sánh với người của Mao Sơn Phái sao?”
“Ha Ha Ha Ha, lúc này chắc tên Du An Mao Sơn Phái phải bị tức chết rồi. Gia hỏa này không phải tâm khí vẫn luôn cao ngạo sao? Tuy là tôi không quá thích mấy tên tán tu kia, nhưng là nếu có thể làm cho người của Mao Sơn Phái mất mặt, tôi thật sự nguyện ý mong bọn họ lọt vào vòng trong.”
“Sốt ruột cái gì chứ? Lúc này mới chỉ là vòng đầu thôi! Còn sớm mà! Đừng vội kết luận, đến lúc đó đắc tội Mao Sơn Phái, tôi xem anh phải làm sao.”
Sau khi câu nói vừa dứt, những người ở trong hiện trường dường như im lặng như thể họ bị ép theo cùng một cách.
Diệp Sơ Dương cười như không cười nhìn thoáng qua mọi người không nói chuyện nữa, trong mắt thần sắc hờ hững.
Mà giờ phút này, Diệp Sơ Dương đang ngồi bỗng nhiên có một thiếu niên trẻ tuổi chầm chậm ngồi xích lại gần bên cạnh cô, sau đó nhỏ giọng hỏi: “Xin chào, chúng ta có thể kết bạn chứ?”
Câu nói vừa dứt, Diệp Sơ Dương quay đầu hướng tới người bên cạnh nhìn lại.
Last edited by a moderator: