• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Nam thần quốc dân: cửu thiếu xin thỉnh giáo Full dịch (76 Viewers)

Status
Not open for further replies.
  • Chương 612

Lúc đó Diệp Sơ cũng không biết thân phận thật sự của Thu Ân Hoa là gì, chỉ nghe đối phương khoe là mình có một đồ đệ rất xuất sắc, lão rất vừa lòng.
Cho nên đồ đệ này của lão hẳn là Thiên Diện chăng?
Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, vẻ mặt Diệp Sơ Dương trở nên kỳ quái.
Thiên Diện nhìn thấy vẻ mặt kỳ quái này của Diệp Sơ Dương, tâm trạng của anh trùng xuống, chẳng lẽ bệnh tình của sư phụ anh không thể cứu được sao?
Thiên Diện không kịp suy nghĩ nhiều liền kéo cánh tay của Diệp Sơ Dương hỏi, “Diệp Cửu thiếu xin cậu hãy cứu lấy sư phụ tôi, tôi xin thề từ nay về sau sẽ không bao giờ kêu cậu là người đẹp nữa.”
Diệp Sơ Dương: “……”
Nói thật, điều kiện này khó có thể làm cho người khác hài lòng, vậy mà anh ta cũng nghĩ được.
Diệp Sơ Dương bất đắc dĩ mà đẩy tay của đối phương ra khỏi cánh tay mình, giọng cậu trở nên ôn hòa hơn rất nhiều. Tốt xấu gì anh ta cũng là đồ đệ của bạn vong niên mình, thôi thì bỏ bốn lấy năm tính theo bối phận thì anh ta cũng được xem như là đồ đệ của mình.
Cũng nên cho anh ta một thái độ khá khẩm một chút.
Vậy nên Diệp Sơ Dương nhẹ nhàng nói, “Tôi chỉ cảm thấy sư phụ anh có chút quen mắt mà thôi. Anh đừng vận động não nhiều quá.”
Thiên Diện: “…… Vậy à, có thật không đó?” Anh kinh ngạc mà rống lên.
Thiên Diện thu lại vẻ lo lắng, sau đó mở miệng dò hỏi “Cho nên sư phụ tôi còn có thể cứu được chứ?”
“Được.”
Lúc nói ra chữ này, Diệp Sơ Dương không hề có chút do dự. Thiên Diện vừa nghe được lời của cô, vẻ mặt thất kinh, thấy vậy đáy lòng cô không khỏi cảm khái một tiếng ——
Lúc trước cô cảm thấy tên Thiên Diện này có vẻ rất lợi hại, dù gì anh ta cũng nổi danh là một thần trộm khét tiếng ai ai cũng biết. Nhưng giờ này đứng chung với anh ta, cô lại cảm thấy anh ta thật giống một tên nhóc trẩu tre.
Nghĩ vậy, Diệp Sơ Dương dưới đáy lòng khẽ cười. Sau đó cô đưa tay vào trong túi mình lấy ra một hạt châu màu xanh lam đặt trên đầu giường của Thu Ân Hoa .
Thấy thế, Thiên Diện theo bản năng liền đưa tay ra đụng thử vào hạt châu kia, kết quả giây tiếp theo anh ta liền bị Diệp Sơ Dương đánh một phát lên mu bàn tay.
Cô tức giận nói, “Bỏ cái tay ra.”
Thiên Diện: “…… Ôi chao, người đẹp, bộ dạng nghiêm túc của cậu thật không đáng yêu chút nào cả.”
Nhìn cũng có chút đáng sợ.
Thiên Diện tay còn lại sờ sờ mũi, yên lặng mà lui về phía sau nửa bước, muốn cách xa Diệp Sơ Dương một chút.
Diệp Sơ Dương tốt xấu gì cũng đã mở thiên nhãn, nên tất nhiên là nhìn thấy động tác của đối phương, cô khoanh tay nhìn anh.
Thiên Diện: “……”
Diệp Sơ Dương: “Tôi đặt hạt châu ở chỗ này để có thể hấp thu được oán khí và sát khí trên người sư phụ anh, nhưng đây cũng không phải biện pháp tốt nhất.”
Dựa theo luồng khí dày đặc xoay quanh trên người của Thu Ân Hoa thì hạt châu này đến khi biến sắc cũng không thể hấp thu hết được khí tức này.
Cách này chỉ là biện pháp để kéo dài thời gian mà thôi.
“Vậy biện pháp tốt nhất là gì?” Thiên Diện nhỏ giọng hỏi.
“Sư phụ anh lúc xảy ra chuyện, có lẽ không phải ở đây. Anh có biết sư phụ anh đã làm gì gần đây nhất không?” Diệp Sơ Dương liếc mắt nhìn ông lão trên giường, mở miệng hỏi.
Lúc trước Thiên Diện nghi ngờ sư phụ mình trúng tà thuật, hiện tại Diệp Sơ Dương quan sát cẩn thận một chút, xác thực là có khả năng này.
Trên người Thu Ân Hoa không có gì nghiệp chướng gì, cho nên không có chuyện oán linh báo thù.
Vì vậy, trúng tà là có khả năng rất lớn!
Thiên Diện nghe Diệp Sơ Dương nói vậy, đưa tay gãi gãi đầu, tự hỏi nửa ngày cũng không nghĩ ra được sư phụ nhà mình gần đây nhất đi làm cái gì .
Thời gian đang trôi qua từng phút từng giây, Diệp Sơ Dương bỗng nhiên nghe Thiên Diệu nói một câu, “Vào nhà thổ có tính không?”
Diệp Sơ Dương: “……”

(*Nhà Thổ: Giống Kỹ Viện ngày xưa.)
 
Advertisement
Last edited by a moderator:
Status
Not open for further replies.

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom