Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 290
59290.
Cuối cùng người hành động không phải Diệp Tu Bạch cũng không phải Diệp Sơ Dương mà là Thịnh Minh.
Chiều ngày hôm đó, Thịnh Minh lại mang theo một xâu Ngũ Đế Tiền tới.
Lần này, Ngũ Đế Tiền không có vấn đề gì cả.
Chỉ có điều Diệp Sơ Dương vẫn cau mày.
Bây giờ Thịnh Minh vừa nhìn thấy Diệp Sơ Dương cau mày, trong lòng liền biết có vấn đề, anh liếc nhìn Ngũ Đế Tiền trên bàn, lại nhìn thiếu niên, lo lắng hỏi: "Cửu thiếu, vẫn còn vấn đề gì sao?"
Nghe vậy, Diệp Sơ Dương chớp chớp mắt, thản nhiên xua tay: "Không vấn đề gì, tôi chỉ tò mò là sao anh có nhiều đường để tìm những thứ này thế."
Tò mò cũng thực sự rất tò mò.
Thông thường, muốn tìm những thứ này sẽ rất khó khăn, nhưng đối với Thịnh Minh dường như không phải vậy.
Sau khi Thịnh Minh nghe được câu hỏi của đối phương liền trầm ngâm một lát, sau cùng vẫn nói thực lòng:"Tôi đi tìm chính phủ."
"Tập đoàn Thịnh Thế có hợp tác với chính phủ, chút yêu cầu nhỏ bé này bọn họ sẽ đồng ý." Thịnh Minh tiếp tục lên tiếng, sau đó cũng không biết nghĩ ra việc gì lại tiếp tục giải thích: "Chỉ có điều nếu muốn mượn thầy phong thủy thì là không thể."
Giọng Thịnh Minh rất khẽ song vẫn toát lên đôi chút mỉa mai.
Diệp Sơ Dương nghe vậy liền bật cười khe khẽ.
Từ lâu, nước Z đã thành lập một tổ chức do các thầy phong thủy tổ thành, khi đó Ngô lão có quan hệ thân thiết với Diệp lão cũng chính là một thành viên của tổ chức đó.
Bọn họ xem xét địa hình, giải trừ sát khí cho nước Z nhưng họ chỉ thuộc về nước Z, tuyệt đối không làm việc cho người khác, cho dù là người nước Z.
Diệp Sơ Dương hiểu về tổ chức này không chỉ vì hồ sơ của Ngô lão mà Diệp Tu Bạch từng cho cô xem, mà còn vì rất nhiều đệ tử Huyền Môn cũng từng làm việc cho nước Z trong tổ chức đấy.
Người phụ trách tổ chức phong thủy của nước Z năm đó muốn thu nhận Diệp Sơ vào tổ chức, chỉ có điều về sau đã bị từ chối.
Nguyên nhân từ chối ư???
Diệp Sơ từ khi sinh ra đã là người tính tình phóng khoáng, không chịu gò bó, hai mươi năm đầu đều là đi ngao du khắp nơi, kiến thức Huyền Học thực sự cũng nhiều hiểu biết, nhưng huống hồ Huyền Môn cũng cần một môn chủ.
Vì thế Diệp Sơ trở thành môn chủ Huyền Môn.
Bây giờ nghe lời Thịnh Minh, Diệp Sơ Dương liền mỉm cười, gật đầu khẽ nói: "Đó cũng là một món vũ khí sắc bén của nước Z."
Nếu như cho bên ngoài mượn, vũ khí sắc bén đó sẽ bị cùn đi.
"Những pháp khí này đã ổn cả rồi, treo lên là được." Vừa dứt lời, thiếu niên ngẫm nghĩ một lát cuối cùng vẫn nói: "Dẫn tôi lên tầng thượng xem sao."
"Được."
Sau mười phút, Diệp Sơ Dương khoanh tay trước ngực đứng trên tầng thượng, ánh mắt nhìn về phía pháo đài ở xa.
Một vật khổng lồ trải qua hàng ngàn năm, đại diện cho rất nhiều thế hệ.
Diệp Sơ Dương từng tìm hiểu về lai lịch của pháo đài đó, cổ vật một nghìn hai trăm năm, chứng kiến máu tươi của vô số người, sát khí cực nặng. Nhưng trải qua nhiều năm tháng hòa bình, phần lớn sát khí đã biến mất.
Chỉ có điều...
Sự việc thường xảy ra tương đối rất bất ngờ.
Lần trước khi Diệp Sơ Dương đứng ở đây có thể cảm nhận được pháo đài sát, cách hai ngày, một lần nữa lại đứng tại đây, nhưng cô lại cảm nhận được sát khí ngút trời.
Pháo đài này đã bị người khác giở trò.
Vì thế khách sạn Thịnh Thế thực ra chỉ là bị tai bay vạ gió mà thôi.
Ánh mắt thiếu niên lấp lánh, trầm ngâm về lại phòng chờ.
"Cửu thiếu!" Thịnh Minh thấy thiếu niên ngồi xuống bên cạnh Diệp Tu Bạch, nhíu mày nghĩ ngợi, không nhịn được liền lên tiếng hỏi.
Last edited by a moderator: